Thứ Tư, 4 tháng 7, 2018

Thơ tình còn mãi 108

Đêm qua anh mơ thấy nàng
Cười trong say đắm dịu dàng với anh
Nàng mặc một chiếc váy xanh
Như cô tiên ấy lung linh tuyệt vời
Tóc đen duyên dáng gót hài
Bước đi êm ái như loài chim ca
Môi cười chúm chím như là
Sao trăng tỏa sáng khung trời ước mơ
Tay thon nhỏ nhắn ngọc ngà
Mùa xuân đã tới bao la cõi lòng
Rộn ràng thỏa mặc tương phùng
Nụ hoa đã khép còn hồng trong tim
Đời đẹp đâu chẳng êm đềm
Cứ mơ cứ ước chẳng hề oan sai
Miễn là trong một kiếp người
Thắng thua vạn biến vẫn ngời khí nhân
Sưu tầm.
 vntst20182432_500
NHỚ ANH
Thời gian rồi em đã rất nhớ anh
Bao thương nhớ mãi để dành gửi tặng
Người yêu hỡi sao lại hoài xa vắng
Nỗi cô đơn cứ đè nặng cõi lòng
Dấu yêu à từng đêm trắng chờ mong
Trên khóe mắt ngấn lệ dòng tuôn chảy
Trái tim nhỏ men tình thiêu bỏng cháy
Mơ anh về và chạy đến trao hôn
Yêu dấu ơi xao xuyến cả tâm hồn
Làn môi thắm cứ quyện dồn mê mải
Em muốn kéo giấc mơ này ở lại
Để đôi ta được say mãi hương nồng
Dấu yêu à anh có nhớ em không...?
Sưu tầm
 vntst20182514_500
DUYÊN NỢ
Mình ở bên nhau có bao nhiêu
Vui thì được ít buồn lại nhiều
Chẳng hiểu vì sao gặp lại dỗi
Đêm về hờn tủi nhớ đăm chiêu
Lặng lẻ cô lưu cứ thẩn thờ
Ước gì tình mình tựa như thơ
Để em hòa mình vào hạnh phúc
Cho dù một chút chỉ là mơ
Giấc mơ suy tư của kẻ khờ
Nguyệt, Tơ ngoảnh mặt củng làm ngơ
Sợi chỉ mong manh tình chẳng nợ
Nên duyên bỏ mặc củng làm ngơ
Sưu tầm
 vntst20182511_500
THU QUA
Bao mùa thu đi qua vội vã
Em vô tình quên đếm đã bao thu
Lòng nghẹn ngào khắc khoải những lời ru
Mang thương nhớ trong lòng người cô phụ
Trái tim em như nước đang mùa lũ
Cứ dồn về trong nỗi nhớ mênh mông.
Bao đông rồi hỏi anh có biết không
Từng đêm vắng mình em nghe lạnh giá
Xuân qua mau rồi trời trôi về hạ
Vẫn một mình em lặng đếm thu sang
Nhung nhớ ơ hờ nhung nhớ ơi
anh hát tặng ai khúc vạn lời
người đã ra đi, tình đã chết
Nhung nhớ ơ hờ nhung nhớ ơi
Nhung nhớ ơ hờ nhung nhớ ơi
Tình em chung thủy cả một đời
anh bảo rằng: "chỉ là tưởng tượng"
Nên đến ngã ba, rẽ ngang đường
Tình yêu với anh là chuyện thường
Tặng lại cho em khúc bi thương
Ngóng trông hình bóng chiều vời vợi
Nhung nhớ ơ hờ thương nhớ ơi.
Sưu tầm
 vntst20182347_500
CUỐI TUẦN NỖI NHỚ VÀ EM
Chiều chủ nhật một mình nơi quán vắng
Cà phê buồn nghe mặn đắng môi hơn
Từng giọt rơi như cảm giác dỗi hờn
Anh xa quá  nên từng cơn trăn trở
Chiều chủ nhật chỉ  em và nỗi nhớ
Bởi dại khờ  lo sợ những tơ vương
Những cặp đôi vui vẻ dạo phố phường
Lòng trĩu nặng ngóng về phương xa ấy
Bằng lăng tím niềm thương đà trỗi dậy
Gói u hoài đưa đẩy gió chênh  chao
Hạ đã sang đem lại những  ngọt ngào
Gom  khát vọng nhưng sao dài rộng  thế
Bao mộng ước  em làm sao có thể
Bởi yếu mềm ôm chẳng xuể anh ơi
Thèm tựa vai và chia sẻ  những lời
Để tim nhỏ không rã rời thêm nữa.
Sưu tầm
 vntst20182350_500
HƯƠNG NHÃN ĐẦU MÙA
Sương là nước mắt của đêm
Long lanh ngọn cỏ uốn mềm trong veo
Vướng neo chân bước
Giọt buốt tái tê
Sáng nay lối nhỏ ta về
Tìm nhà người cũ thôn quê năm nào
Hàng rào cao vót
Rau ngót xanh um
Nhãn lồng quả mọng từng chùm
Xòe tán che mát lùm lùm mâm xôi
Bồi hồi ký ức
Nóng nực đêm hè
Yêu nhau mà sợ thầy me
Núp tán cây nhãn bóng che trăng rằm
Con tằm nhả kén
Không vẹn chuyện tình
Tìm về thuở ấy mộng trinh
Đầu mùa hương nhãn quê mình hạ thương
Tơ vương theo gió
Người đó giờ đâu?./.
Sưu tầm
 vntst20182358_500
DẤU XƯA
Tiếng mưa tha thiết đêm chờ
Dâu xưa vụn vỡ đôi bờ ngực yêu
Mây cài tóc núi liêu xiêu
Hoa trao hờ hững , gió trêu ngoài mành
Hương sầu ủ rũ tàn canh
Từ trong hạt cỏ loanh quanh phận mình
Ai về dưới nắng sân đình ?
Bình minh e ấp chùng chình sương giăng
Phố xưa đêm đã lên đèn
Mơ hình bóng cũ dưới trăng tỏ bày
Nồng nàn vốc một hương say
Vương vương thương nhớ đêm ngày chung chiêng .
Sưu tầm
 vntst20182508_500
TỰ TRÁCH
Người đã đến khi hồn không phẳng lặng
Vẻ quan tâm người ban tặng nụ cười
Tôi đã mang niềm tin trao cho người
Mà người lại vô tình làm rơi mất.
Người có biết trái tim tôi se thắt
Giấu trong lòng giọt nước mắt nhẹ rơi
Tôi cố nở trên môi một nụ cười
Mà hồn vỡ trong rã rời tuyệt vọng.
Tại sao chứ? Sao cho tôi hi vọng
Rồi nhẫn tâm làm vỡ giấc mộng tôi
Thà rằng người mặc kệ tôi đơn côi
Đừng thương xót thì nào đâu nên tội.
Tôi giận tôi sao dại khờ nông nổi
Đã ngã rồi vẫn vội vã tin ai
Để lại đau, lại lệ chảy đêm dài
Hoài tự trách mình kém tài bạc phước.
Sưu tầm
 vntst20182456_500
Nửa mảnh tình
Nếu mà biết tình mang đầy vết xước
Thà ngày xưa đừng gặp gỡ đừng yêu
Xót cho tôi nhung nhớ đến trăm chiều
Người nói yêu rồi bây giờ hờ hững
Tôi bình yên như mặt hố phẳng lặng
Người đem tình ban tặng tưởng vui hơn
Con sóng xô ! Trời nghiêng đất dỗi hờn
Thêm cô đơn cho trái tim tàn phế
Tôi gặp người nắng muộn chiều tàn xế
Ngõ đi về ! Lỡ bước kẻ đón đưa
Sao không yêu những ngày tháng còn thừa
Tình mới chớm nay cũng vừa dập tắt
Nửa mảnh tình đêm lại buồn hiu hắt
Gió lạnh lòng ruột cắt từng cơn đau
Trao nhau chi con tim đã úa nhàu
Khi nỗi đau nhân lên từng ngày tháng
Sưu tầm
 vntst20182339_500
BAO GIỜ TA MỚI BIẾT EM
Đến bao giờ, ta mới biết em
Một câu hỏi hằn sâu ký ức
Có phải ta nợ em tiền kiếp ?
Nên kiếp này, ta phải tìm em...
Em là ai, giữa màn sương khói
Đêm đêm về réo gọi hồn ta
Ta vốn dĩ thân từ hạt bụi
Hóa kiếp người, nương náu trần gian...
Kiếp nhân gian, đời là mộng ảo
Tựa phù vân lơ lững trăng sao
Thân nhếch nhác ngồi ôm danh lợi
Được, mất, còn... tan giữa hư không
Em là ai, mênh mông biển nhớ
Lời em như sóng vỗ rì rào
Ta an phận như bờ cát trắng
Bao năm rồi đời đã lãng quên...
Em là ai, hồn thu bất tận
Lá thu rơi trong nắng vàng phai
Ôm nhớ thương lần dò kỷ niệm
Tìm bóng hình một thuở xa xưa...
Em là ai, người hay ma quỹ ?
Vọng nhân gian đêm lại tìm về
Réo gọi ta trong đêm tỉnh lặng
Đưa hồn ta xuống ngục sầu đau...
Em là ai, len vào tâm tưởng
Hóa thân ta thành kẻ mộng du
Ôm dấu hỏi không lời giải đáp !
Đến bao giờ, ta mới biết em...
Sưu tầm
 vntst20182387
DỞ DANG
Duyên mình đã hết vậy là xong
Chẳng hiểu vì sao lại dối lòng
Vẫn tủi hằng đêm chăn gối trọng
Luôn sầu mỗi buổi ánh đèn chong
Tình kia mãi nặng tình say bóng
Nghĩa ấy hoài sâu nghĩa đổi dòng
Ngõ nở hoa vàng  lay bến mộng
Thiên đường hạnh phúc nổi cuồng phong.
Sưu tầm
 vntst20182496_500
TRÁCH ANH...!
Ngày nào anh từng nói
Rất yêu và cần em
Chắc yêu nhiều, nên lạc
Chắc cần quá, nên quên...
Ngày nào em từng tin
Anh thương mình, là thật
Rồi khi anh biến mất
Em đã hiểu, mình khờ...
Em trách cứ vu vơ
Cũng gió nghe trăng biết
Anh đâu nào nuối tiếc ?
Quên hết im lặng rồi
Người ta là con gái
Chỉ giận hờn thế thôi
Ai lại ngốc trong đời?
Nghĩ em yêu người khác?
Trách anh em cứ trách
Ghét anh cả cuộc đời
Gửi hết vào mây bay
Đến nơi anh phương đó
Không biết có thấu tỏ
Hiểu rõ được lòng em?
Nói với cánh sao đêm
"Em nhớ anh" em Trách!.
Sưu tầm
 vntst20182450_500
HỎI TÌNH ....
Cần bao nhiêu ngày tháng
Để chúng mình quên nhau
Cần phải mất bao lâu
Để ta thôi thương nhớ
Cần bao nhiêu mảnh vỡ
Để xây mộ cuộc tình
Cần bao nhiêu lênh đênh
Để lặng lòng giông bão
Cần bao nhiêu hư ảo
Để trầm mình nhớ quên
Cần phải mất bao đêm
Để lòng thôi mộng mị
Cần bao nhiêu lý trí
Để rời cõi thâm u
Cần bao nhiêu mùa thu
Thôi nhặt buồn vàng úa
Cần bao nhiêu cơn gió
Xua mây xám ngang trời
Cần bao nước mắt rơi
Ru tình vào dĩ vãng
Cần bao nhiêu phiêu lãng
Để quên được ngày buồn
Cần bao nhiêu mưa tuôn
Rửa sạch lòng trần trụi
Tình ơi cho ta hỏi
Ta cần những điều gì
Để quên được Tình si
Cho lòng thôi nghiêng ngả
Chót thương Tình nhiều quá
Nên thật lòng ta đau
Ta muốn quên được nhau
Phải làm sao ....Tình hỡi...???
Sưu tầm
 vntst20182345_500
Dòng đời phôi pha
BUỒN ngồi ngắm ánh sAo đêm
TRÔNG theo mắt ước môi mềm sầu vương
CON đường tôi bước chiều sương
NHỆN treo lơ lững.. nhớ thương nẽo về
GIĂNG chi sợi nhớ bộn bề..?
TƠ hồng se chỉ.. đam mê hẹn hò
NHỆN nằm run rẫy co ro
ƠI tình xa xót.. nỗi lo khóc thầm
NHỆN sầu dang dở dư âm
HỠI người năm cũ.. trăm năm có về
NHỆN buồn mắt rủ U mê
CHỜ bên sông vắng tràn trề giọt tương
MỐI duyên ngẫm nghĩ mà thương
AI gieo sầu đắng.. đôi đường chia tay
BUỒN mây gió lãng đãng bay
TRÔNG vời vợi nhớ.. môi cay rượu nồng
CHÊNH chao gió thổi cánh hồng
CHẾCH câu ân ái hương nồng ngày qua
SAO kia mờ tỏ rất xa ..
MAI về bên ấy..sang nhà thăm em
SAO mắt cứ nhắm lặng im..
ƠI đôi môi mộng.. lặng chìm trong mơ
SAO trời lấp lánh như chờ..
HỠI người yêu cũ mộng mơ ưu hoài
NHỚ thương khắc khoải đêm dài
AI quên ước hẹn.. những ngày bên nhau
SAO tình cứ mãi chênh chao ..
MỜ phai vàng đá .. tình vào cỏi mơ
BUỒN TRÔNG CON NHỆN GIĂNG TƠ
NHỆN ƠI! NHỆN HỠI.. NHỆN CHỜ MỐI AI
BUỒN TRÔNG CHÊNH CHẾCH SAO MAI
SAO ƠI ! SAO HỠI..! NHỚ AI SAO MỜ ..?
Sưu tầm
 vntsthd00215
CƠN MƯA LẠNH
Nghe thắm lạnh cơn mưa nhiều em sợ
Giữa phố chiều em ngồi đợi ai đây..?
Mỏi mòn trông lặng lẽ cơn mưa này
Con tim nhỏ miệt mài ôm nỗi nhớ..
Người tặng em nữa mảnh sầu dang dở
Nữa môi cười..còn nữa để dành ai ?
Gần bên nhau sao.. lệ cứ chảy dài
Mưa rơi rớt ướt môi mềm hờ hững..
Em rất sợ một ngày người quên lững..
Thích vui đùa bên những cuộc rong chơi
Giữa cuộc tình em cô độc chơi vơi..
Hồn tan nát ..giữa biển khơi trái đắng
Ôm vết đau bên dòng đời thầm lặng
Viết thơ tình em đành tặng riêng em
Nét bút mờ..vì mực loang lấm lem..
Thơ không gửi..em đem vào quên lãng
Mưa chiều nay..gió phất bay nặng hạt..
Cuộc tình tàn...CƠN MƯA LẠNH Ai ơi...!
Sưu tầm
 vntsthd00194
GIÂ'C MƠ ĐÊM QUA
Anh về trong giấc mơ em
Giữa cơn mộng mị, say mềm bờ môi
Vòng tay khao khát lả lơi
Em như chìm đắm, đất trời lãng quên
Anh hôn lên mái tóc mềm
Bờ mi nhẹ khép, khát thèm tình say
Vòng tay siết lấy vòng tay
Trái tim loạn nhịp, vơi đầy hương đưa
Nụ hôn cuống quýt như mưa
Bao nhiêu thương nhớ ướt thừa mắt môi
Tóc mây buông xoã gọi mời
Vai ngoan ngực trễ ... lả lơi ái tình
Bóng đêm huyền ảo lung linh
Ta tan trong giấc mộng tình ái ân
Này thương này nhớ ngàn lần
Này cho thoả khát khi gần bên nhau
Này đêm đừng vội qua mau
Hồng hoang mật ngọt, nát nhàu gối thơ
Khoả thân trong mấy vần thơ
Đêm Tình anh rót cơn mơ mặn nồng
Em tan trong giấc phiêu bồng
Người ơi yêu mãi ..., một lòng ta thương.
Anh về trong mộng yêu đương......
Để em say mãi thiên đường ái ân....
Sưu tầm
 vntst20182460_500
HỎI ...???
Em muốn níu ngọn gió
Hỏi xem gió đi đâu
Em vén mây ngang đầu
Để nhìn trời xanh thẳm
Em muốn giữ ngọn nắng
Để cho hồng sắc hoa
Em hỏi biển bảo la
Tại sao không lặng sóng
Em muốn hỏi sông rộng
Sao không nhớ bến bờ
Em hỏi cả cơn mưa
Sao rơi hoài trắng xoá
Em hỏi nay chiếc lá
Vì sao Thu úa vàng
Em muốn hỏi đông sang
Sao lạnh lùng mưa tuyết
Em hỏi vầng trăng khuyết
Nhớ ai mãi chẳng tròn
Em hỏi nỗi cổ đơn
Sao lại buồn đến vậy
Em muốn hỏi anh đấy
Hỡi người tình ta thương
Sao ta khổ trăm đường
Trót một đời Si dại
Tình bây giờ xa ngải
Để lòng ta buốt đau
Hờn qua mấy mùa Ngâu
Xót xa bao mùa Hạ
Nhặt mấy Thu vàng lá
Để ta quên tình ơi
Ta hỏi cả đất trời
Qua mấy đời dâu bể
Sao tim ta không thể
Ôm trọn..... cuộc tình tôi...
Sưu tầm
 vntst20182503_500
CHÉN... NÀO...?
Uống đi những giọt lệ sầu..!
Để cho môi héo.. theo câu tuyệt tình
Ánh đèn chói sáng lung linh
Giờ đây em chịu một mình nỗi đau
Tim hồng  nay đã nát nhàu
Nghe cay đắng quá.. nỗi sầu lên ngôi
Sao người đi bỏ mình tôi ?
Cô đơn nâng chén quên đời vì đâu ?
Chén đắng, chén cay ,chén sầu..
Làm sau biết chọn chén đầu hay sau ?
Chén cuối sẽ quên nỗi đau
Ngồi đây một chốn..đêm thâu lặng buồn
Chén nào uống lệ không tuôn ?
Để ta cảm thấy quên luôn một người
Ước gì ta được về nơi..
KhÔng yÊu ,khÔng hẬn.. khOẢng trỜi bìNh yÊn..
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com