Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2018

Thơ tình còn mãi 119

Lời mật ngọt
Người rót tim tôi những lời mật ngọt
Khiến tôi say mơ mộng chuyện trên trời
Lời hò hẹn theo gió cuốn mây trôi
Tôi côi cút với nỗi đau hoá đá.
Thà đừng gặp để hồn không rệu rã
Thà đừng yêu thôi khắc khoải tim này
Thà thoáng chốc như là một cơn say
Thà xa lạ như là mây là cát...
Người có biết lòng tôi như muối xát
Nỗi cô đơn xé nát trái tim gầy
Giận hờn mình sao cứ mãi ngô ngây
Hoài tha thiết một người hay thay đổi.
Tôi đâu dám trách hờn người gian dối
Bởi vô tâm gây lầm lỗi, than ôi!
Phải duyên nhau lại chịu cảnh xa rời
Chỉ có thể trách trời không thương xót.
Yêu là nhận về phần mình đắng đót
Dành cho ai những ngào ngọt mà vui
Nỗi buồn này giữ chặt ở tim côi
Thầm cầu chúc người vui bên tình mới.
Sưu tầm.
 vntst20181410_500
Chiều nhớ
Chiều chiều nhớ buổi quen nhau.
Đợi lời thỏ thẻ chia sầu yêu đương.
Gặp ai trăm mến ngàn thương.
Bên nhau một khắc buồn vương một đời.
Đậm tình hương sắc chơi vơi.
Đưa hồn phiêu lãng chân trời xa xa.
Du dương nhạc điệu tình ca.
Ngất ngây âm hưởng bao la ngọt ngào.
Sợi vương sợi vấn dạt dào.
Như mây theo gió quyện vào thành đôi.
Dẫu là tình quá xa xôi.
Bắc cầu xây nhịp lên ngôi tình hồng.
Tình thơ men thấm rượu nồng.
Người đi kẻ ở như không có gì.
Đời người mơ ước được chi.
Hỏi em còn nhớ những khi chiều về.
Sưu tầm.
 vntst20181324
Tháng bảy về (3)
Hết yêu rồi thì đường ai nấy đi
Chẳng hiểu sao nghĩ suy rồi nhung nhớ
Nhớ cuộc tình đắm say rôi tan vỡ
Nhớ một người vô cớ đã rời xa
Nhiều lúc muốn mình đừng nhớ người ta
Mà con tim thiết tha yêu khờ dại
Muốn nói ra nhưng lòng lại e ngại
Thời gian trôi trở lại có bao giờ
Tháng bảy về khép lại những vần thơ
Tâm hồn đau thẫn thờ trong nuối tiếc
Hỏi giờ này phương xa anh có biết?
Nhớ về anh da diết ở trong mơ
Tháng bảy về thoáng  nghe hồn trăn trở
Kỷ niệm nào một thuở đã phôi phai
Nỗi buồn kia đè nặng trĩu đôi vai
Chỉ mong sao ngày mai hừng nắng mới...
Sưu tầm.
 ntst20180835_500
Lâu lắm rồi…
Lâu lắm rồi mình chẳng được ai yêu...
Ước có bờ vai để sớm chiều dựa dẫm.
Dẫu đó chỉ là một người lạ lẫm,
Có thể sẽ không quen, nhưng thấy vẫn được mà...
Lâu lắm rồi mình chẳng được tặng quà,
Chẳng được nắm tay ai la cà ngoài phố.
Nếu có một người bây giờ hỏi nhỏ:
"Hẹn hò nha!?" thì chắc cũng gật đầu...
Lâu lắm rồi mình chẳng được nghe câu:
"Em ngốc lắm! để anh lo cho nhé!"
Chắc mình sẽ quên ngay muộn phiền mà vui vẻ,
Yêu tha thiết một người mặc thế giới xung quanh...
Lâu lắm rồi mình chẳng được biến thành
Cô công chúa ham tranh giành rồi giận dỗi.
Nếu bây giờ có người chiều chuộng nổi,
Chắc sẽ lại hồn nhiên lí lắc giống ngày nào...
Lâu lắm rồi mình cũng chẳng tin vào
Hạnh phúc, đắm say, ngọt ngào, lãng mạn...
Tự nhiên thấy lòng mình đang khô hạn,
Giá có một người làm bạn, để rồi yêu...
Sưu tầm.
 ntst20180744_500
NIỆM TÌNH BUỒN
Cuối lang thang về trong những giấc mơ
Sương tàn rơi đêm gầy mây vần vũ
Bóng dáng đó cùng trang thơ mốc cũ
Chập chờn về theo giấc ngủ cô đơn
Năm tháng buồn gió mây viễn vông hờn
Ta lặng lẽ bên hiên thành trì nát
Chăm bẵm yêu khuya lần tay niệm khát
Lạnh vội về ! Biết  gió chở mùa xa
Lật trang đời ngẫm những chuyện đã qua
Thiên đường ơi ! Mắt nhòa vì ngấn lệ
Nếu ngày xưa đừng xếp vần kinh kệ
Thì bây giờ đâu dể phải chịu đau
Đừng đưa hương ru bóng cọ canh thâu
Đừng pha màu.. nhuộm tình tô xấp ngửa
Trong tim người ta chẳng là một nửa
Cào linh hồn , xé toạc tước giấc mơ
Thương dòng chữ đêm buồn cứ ngẩn ngơ
Ngã chơi vơi ngóng hoài câu duyên nợ
Thương cho mình thả tim say mùa nhớ
Tóc pha sương sầu lỡ điểm xuân hiền
Sưu tầm.
 vntst20180985
PHÔI PHA
Ta hẹn gặp nhau ở đâu đây anh
Khi yêu thương...đã trở thành cũ kỷ
Khi nắng chiều.. đã không còn hoàn mỹ
Suốt thời yêu ..toàn là những nghi ngờ
Trăng cỗi già ! mơn trớn lá xác xơ
Ta hẹn ở đâu để đợi để chờ
Khi bài thơ ..đã giăng đầy mạng nhện
Khi khổ đau ..còn in hằn dấu vết
Ký ức phôi pha ! Trăng cuối đã tàn
Anh không còn nhớ mình đã thở than
Em không còn nhớ lệ tràn khi hờn dỗi
Ta hiểu nhiều cơn mưa chiều xuống vội
Ướt  cuộc tình bạc phết lối nợ duyên
Ta hẹn gặp nhau ở đâu đây anh
Nụ cười nửa vành mất đi mùa trong trẻo
Chuyện  tình yêu bạc bẽo chẳng còn gì
Kể nhau nghe những điều chẳng đáng chi
Không còn ai nghĩ suy , chẳng ai để ý
Cảm xúc yêu thương đã không còn thi vị
Ly caphê nhạt màu cạn đáy giọt buồn rơi
Anh không còn là vì sao sáng trên trời
Em chẳng thể tuyệt vời hơn nàng Hằng Nga anh tưởng
Những giai điệu buồn thương bây giờ là nghiệp chướng
Hướng gió ngược chiều không thổi nữa về em
Cái bóng đêm mơ hồ ẩn hiện bên thềm
Không còn là anh ! Mà là mùa đã cũ
Sưu tầm.
 vntst20181203
ĐOẠN TRƯỜNG YÊU
Ai từng yêu ..  tình phụ rồi mới biết
Đoạn trường này ..cạn kiệt cả xác thân
Đêm buồn ơi ! Nước mắt chảy bao lần
Khi ái ân ! Xa dần tầm tay với
Một lần yêu.. biết va vào ngục tối
Chốn du miên.. trăn trối cũ cung đường
Em tội gì ..người nỡ bỏ yêu đương
Phải chăng là ..câu thương em chưa đủ
Ám ảnh theo ..sầu hoang tình thủ dụ
Em nhan sắc... xa đồng hoa cỏ mật
Chỉ là em ...biết yêu anh chân thật
Rơi trần gian ..chẳng đọng trái tim người
Lời của gió.. mềm theo nẻo rong chơi
Câu chuyện cổ ..biến tình thành cát bụi
Em là bóng.. sống âm thầm lầm lũi
Trãi chăn tình.. đủ ấm một lần vui
Sưu tầm.
 vntst20181235_500
TÌNH KHÚC CHO EM
Viết lời thơ mềm mại dệt lời yêu
Nhung nhớ ấy đan xen hồn mộng mị
Ta có nhau bao lâu rồi Em nhỉ
Mà nghe chừng vang vọng diễm tình ca.
Buông tiếng lòng gởi mộng giữa bao la
Nương theo gió về tim Em dịu ngọt
Ta trong nhau bao mơ vàng lả lướt
Ru hai lòng cuồn cuộn ghé thiên thai.
Em hỡi Em, mật ngọt suốt đêm dài
Chung gối mộng trong nhau nồng mơ luyến
Khi bên nhau, đất trời thành ảo huyễn
Mừng hai tim thành một nhịp yêu thương...
Để tình thơ say giấc giữa miên trường
Hoa ân ái nở hồng môi ngây lịm
Và Em nhé, mãi hoài thơm kỷ niệm
Cho ngát tình hò hẹn thuở ngàn năm… 
Sưu tầm.
 vntst20181148
TÌNH KHÚC CHO ANH
Anh lại về mình nối lại bờ yêu
Thỏa ao ước bao đêm dài mộng mị
Ru mầm ái thắm ngọt môi anh nhỉ
Khởi nguyên nồng hạnh phúc khải hoàn ca
Dấu yêu à giữa biển người bao la
Em vẫn hiểu anh về trao môi ngọt
Em chờ đợi giết thời gian  lướt net
Viết thơ tình giấc mộng đỉnh thiên thai
Dấu yêu ơi rạo rực suốt canh dài
Nồng ân ái mộng lai dâng hồn quyện
Ôi ngọt đượm từng giây .... kệ đêm huyễn
Suốt đêm huyền ái luyến mộng hồn vương
Dấu yêu ơi mật ngọt suốt canh trường
Không bỏ sót từng giây hay mỗi phút
Trong đêm tối bừng bừng hạnh phúc
Phút nồng say cơn mê ái cuộc trần
Và lại đây diễm ái ngọt bể chan
Ôi ngây ngất hoang tàn trong đêm vắng
Giữa đêm tối đôi ta giành chiến thắng
Chợt giật mình tường mình đã chuyển giao.
Sưu tầm.
 vntst20181152
TÌNH SAY
Một chút men nồng phảng phất bay
Nhìn cô thôn nữ đẹp không này
Mà tươi má lúm hồng son điểm
Lại thắm môi cười rực mắt lay
Lãng tử mơ màng tim chết lặng
Thi nhân rạo rực nghĩa đong đầy
Tình như mạch suối tuôn dào dạt
Để mỗi đêm về ủ mộng say..
Để mỗi đêm về ủ mộng say
Niềm thương nỗi nhớ cứ dâng đầy
Hồn trao khúc nhạc êm lời gửi
Trí khởi cung đàn lịm phím lay
Sắp một cơi trầu sang ngõ ấy
Cùng đôi chén rượu tới bên này
Phòng loan gối nệm tinh tươm sẵn
Một chút men nồng phảng phất bay
Sưu tầm.
 vntst20181199_500
SAO NỠ VỘI VÀNG
Sao nỡ vội vàng đem hạt nắng đi đâu
Để phố rưng rưng buồn trong chiều lá đổ
Mưa vẫn bay giăng đầy lên nỗi nhớ
Có lẽ nào mùa vội  vã lướt qua đây..?
Ngọn gió vô tình cợt ghẹo với đám mây
Sao nỡ vội vàng đẩy mây vào dĩ vãng
Chiếc lá vô tình rơi trong chiều chạng vạng
Để mắt phố buồn ngơ ngẩn lúc bơ vơ
Ta vội vàng gom lại mấy vần thơ
Đem chôn giấu về một miền xa lắm
Câu thơ giờ ngủ trong miền trống vắng
Nỗi cô đơn cũng vội vã gieo vần
Nỗi khát khao vồn vã biết  bao lần
Muốn bùng lên giữa muôn ngàn giông tố
Đêm bâng khuâng...vội tìm về quá khứ..
Vội vã ..vuốt ve những kỉ niệm một thời../
Sưu tầm.
 vntst20181308_500
NẾU LỠ VẮNG ANH
Em phải làm gì nếu khi lỡ vắng anh
Ngày mai ngày kia em như cành khô héo
Lỡ sau này hai người chia hai nẻo
Cuộc sống này rất đỗi lắm chông chênh
Thời gian trôi chậm chạp buồn tênh
Ngày cũng như đêm vô cùng mệt mõi
Thiên đường nào đưa ta về một cõi
Quá khứ đau buồn mờ nhạt tương lai
Nhìn quanh mình em chằng còn một ai
Chiều nhìn mưa bay lòng xa xót lắm
Trưa buồn nhìn nắng lòng cay đắng hơn
Hết biết quấy ai mỗi khi giận hờn
Điện thoại cô đơn nằm như muốn khóc
Dẫu biết yêu anh là buồn vương lên tóc
Nhưng xa anh rồi em chết nửa con tim
Em sợ lắm . Sự lạnh lùng và lặng im
Không gian này chìm mãi trong bóng tối
Muốn gặp anh , muốn một lời thăm hỏi
Nhưng ngại ngùng ! Em đành phải chịu đau
Tâm trí bào mòn bởi câu hỏi vì đâu
Em làm gì mình xa nhau như thế
Kìm nén xót xa cho tình yêu dâu bể
Anh đã đi rồi đâu dễ như ngày xưa
Nếu lỡ xa rồi em khóc như mưa
Đường vắng lưa thưa kiếp này một bóng
Sưu tầm.
 vntst20181277_500
Nhớ về anh
Nhớ về anh khi hoàng hôn tắt  nắng
Bước chân về phố vắng bóng  người thương
Anh ở xa em thân gái dặm trường
Sầu cô lẻ bám theo hoài vương ấy
Mỗi con phố em qua đâu cũng thấy
Ánh mắt ai theo em mấy đoạn đường
Bóng ai qua lướt nhẹ như màn sương
Thấy cồn cào ... Muốn tựa nương ai đó
Ở phương trời xa kia anh có tỏ
Có nặng lòng da diết nhớ em không
Cô gái yêu đôi má khẽ ửng hồng
Khi thơm nhẹ mắt môi nồng xao xuyến
Ta chia tay phút giây nào quyến luyến
Em quay lưng lau nước mắt đổ dài
Đêm co minh thèm hơi ấm bên ai
Nhớ anh lắm mong ngày mai sẽ đến
Sưu tầm.
 vntst20181950_500
CÕI TẠM
Buồn chi lắm hãy yên lòng nhé
Khép mi rồi đóng nhẹ áo quan
Còn đâu nước mắt lăn tràn
Chim dang cánh mỏi bạc loang cánh buồm…
Thuở hàn vi chòi tranh vách lá
Vạt phên thưa nắng chóa hắt hiu
Đời buồn lơ lửng buồn thiu
Đói no một nắm cơm tiêu muối mè…
Hạt cơm trắng khen chê bần phú
Trắng công danh trắng phủ màu mây
Người qua thả chút thương vay
Nhìn theo chạnh nỗi tỉnh say nhân tình…
Mỗi ngày qua hư vinh cát bụi
Lấm chấm hồn lủi thủi cửu thiên
Ngẩn ngơ tiếc một chuyến thuyền
Trôi qua bến vắng neo miền đắng cay
Hôm nay giữa phố đầy đá sỏi
Bày tiệc vui nhớ gói cơm xưa…
Muối mè ai rắc vô mưa
Để cho nước mắt nhặt thưa ngậm ngùi…
Sưu tầm.
 vntst20182146_500
SAO TRỜI LÃNG QUÊN
Anh đâu phải mốt đàn ông lý tưởng
Để cho em luôn mong mỏi đợi chờ
Anh chỉ là một trăm vạn chàng khờ
Làm em buồn và nỗi đau khắc khổ
Em có hiểu duyên tình là ở chỗ
Để con người ta ao ước mộng mơ
Mong cho nhau có tình thắm đợi chờ
Ước là vậy nhưng được thì lại khác
Anh là người mẫu đàn ông nhút nhát
Cũng mong chờ một hạnh phúc bình yên
Cũng mong sao có một mối tơ duyên
Với một nàng mà anh hằng mơ ước
Nhưng anh biết chẳng thể nào có được
Bời vì đời ao ước chỉ là mơ
Nên nhiều khi anh chỉ biết mong chờ
Trời trao duyên anh vui mừng đón nhận
Nhưng nhiều khi ông trời còn vướng bận
Quên vài người không ban phận tơ duyên
Biết là thương nhưng có lẽ trời quên
Đành chấp nhận phận cô đơn muôn thủa !
Sưu tầm.
 vntst20182435_500
EM CỨ LÀ EM
Em cứ là nắng mai
Mong manh như lá cỏ
Nghìn năm yêu thương đó
Chỉ dành về riêng em
Em cứ là gió lên
Thoảng hương tình muôn lối
Mặc bể dâu ngàn nỗi
Yêu em trọn kiếp người
Em cứ là giai nhân
Cho đời thêm vui mãi
Cho lòng anh tình ái
Đắm say em mỗi ngày
Em cứ là hôm nay
Đừng nhé là ngày mai
Chưa thu đông đã hạ
Thoáng một chiều mưa bay
Em cứ là em thôi
Không cần chi ai khác
Bởi hồn anh đã lạc
Trong tình em mất rồi!...
Sưu tầm.
 vntst20182184_500
ANH VẪN YÊU EM.
Anh nói rằng anh vẫn rất yêu em
Dù cuộc đời đang bon chen tội lỗi
Hay là em có đôi khi nông nổi
Thì anh vẫn cần bến đỗ là em
Anh nói rằng cần lắm sự bình yên
Nên anh mong nơi dịu êm gió mát
Chữa cho anh khi trái tim bỏng rát
Bởi sự vơi đầy nước mắt em rơi
 Anh nói rằng cuộc sống chẳng nghĩ ngơi
Nên rất cần ở một nơi ấm áp
Anh biết rằng đôi khi ta ngọt nhạt
Bởi lẽ vẫn còn một chút tình sâu
Anh nói rằng ta sẽ chẳng xa nhau
Dẫu cuộc đời có nỗi đau bão tố
Hãy bước qua những thời kỳ gian khổ
Mới thấy lòng người ấm áp tình thương
Anh nói rằng dẫu đôi chút vấn vương
Khi bước chung trên con đường sóng gió
Nhưng anh vui với những gì đang có
Bởi lẽ một điều anh vẫn yêu em…
Sưu tầm.
 vntst20182200_500
BẾN YÊU ....!
Này anh hỡi.... hãy nhìn vào trong mắt
Để thấy tình em, thăm thẳm sông hồ
Hãy tự cảm... nụ hôn em là thật
Thương anh rồi, nhiều lắm.... biết chưa
Cơn mưa phố, xô nghiêng chiều tháng Bảy
Đợi anh về, phố trắng xoá thương thêm
Tóc em ướt, bờ vai gầy run rẩy
Khát một vòng tay, nụ hôn ấm môi mềm
Đời ngắn lắm, thôi đừng xa anh nhé
Về bên nhau, ta ươm mộng xuân thì
Lật luống nhớ, bao ngày ta xa cách
Đắp nồng nàn, ta cho hết nhau đi.
Dẫu ta biết, trái tim không trẻ nữa
Nhưng hãy yêu ,như một mối tình đầu
Ở bên anh, em dâng tràn ngọn lửa
Quên đất trời, ta say đắm cho nhau
Em sẽ cười xinh, nắm tay anh trên phố
Chẳng ngại anh hôn, ngay chốn đông người
Vườn xuân em , là nụ cười anh đó
Ta đón nhau về, như cái tuổi đôi mươi
Này yêu dấu ... ta sẽ là Tình cuối
Hãy nắm tay em, cùng đi hết con đường
Hạnh phúc, là điều giản đơn, ta mong đợi
Được sống bên người .... ta đã trọn yêu thương .
Sưu tầm.
 vntst20182248
ANH VẪN NHỚ
Anh vẫn nhớ, từng đường xưa, lối cũ
Nhớ Sài Gòn, nơi ấp ủ niềm mơ
Nhớ về em với năm tháng đợi chờ
Tình nhỏ dại. Ôi..tuổi thơ tha thiết
Nhìn Phượng nở, lo ngày ta giã biệt
Tuổi học trò chưa hề biết tiếng yêu
Lòng bâng khuâng như muốn nói trăm điều
Sao im lặng để bao nhiêu tiếc nuối
Cơn gió đẩy theo dòng đời rong ruổi
Phận long đong chưa đoạn cuối cuộc tình
Anh tiếc hoài bởi ngày đó lặng thinh
Dù hai đứa, đã như hình với bóng
Nhìn con phố, nắng hằn lên cháy bỏng
Mắt xa xăm tựa mong ngóng một người
Cơn gió chiều, lay nhẹ cánh Phượng rơi
Em ngày ấy, giờ phương trời cách biệt
Trăng muôn thuở, trăng tròn rồi trăng khuyết
Người xa người, giờ có biết... gặp không..?
Dẫu trong anh vẫn canh cánh nơi lòng
Người thương hỡi ! Anh vẫn mong tìm lại.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com