Thứ Ba, 17 tháng 7, 2018

Những bài thơ hay 117

ẢO
Ta dụi tàn bóng mình trong góc tối.
Ôm đợi chờ ngủ bụi giữa tường vôi.
Tiếng yêu Em bùa phép chẳng xong rồi.
Đành nín ngậm cắn làm đôi ngụm khói.
Ta hụt hơi đuổi theo loài chóng vợi.
Bức gông cùm đè nặng bởi chia phôi.
Tội thuỷ chung chồng án cõi lưu đày.
Vay ánh Nguyệt khuyết đầy xoay vũ trụ.
Ta ngược dòng tháng năm Tình cư trú.
Tìm dáng hình bất biến mãi nghìn thu.
Giữ chút hương đàn bà cũ sum vầy.
Mong hóa kiếp như mây bèo nước cạn..
Ta chấp nối cho duyên hờ quá đáng.
Hái bẻ bàng ngấu nghiến mảnh gầy hao.
Mượn áng thơ bầu bạn khúc giao thời.
Mơ sắp tới nửa Trời xưa trở lại..
Sưu tầm.
 vntst20182655_500
SONG THẤT ĐẦU THU
Gió thoảng thu về ngay đầu ngõ
Hương đồng quê em có biết chăng
Chờ mong sáng đẹp vầng trăng
Soi ngần đôi má tình giăng dải bùa
Cuối hạ nóng thu sang mát dịu
Hoa bằng lăng tím trĩu cành xanh
Thu về em có nhớ anh
Nhớ câu thơ tả bức tranh chúng mình
Anh có biết em mong gặp lại
Tình mùa thu em trải tâm hồn
Thơ tình song thất êm hơn
Nhớ hoài kỷ niệm nhớ dồn bao đêm
Nhớ thu nọ ai còn e ấp
Lửa sóng tình đã ngập niềm vui
Tình thương nồng thắm ngọt bùi
Mượn câu song thất ai vùi trong mơ
Sưu tầm.
 vntst20182128_500
ĐÓN THU
Từng cánh mỏng rơi đầy trước ngõ
Hương ngạt ngào anh có biết không
Lẫn trong gió thoảng thơm nồng
Quyện vào kẽ lá mênh mông giọt sầu
Hạ đã mãn thêm sâu nỗi nhớ
Hoa sữa rơi để lỡ một thời
Thu về lặng lẽ người ơi
Êm đềm khắc khoải tận nơi cõi lòng
Người có biết em mong gặp lại
Nỗi nhớ thương khắc mãi dáng hình
Mơ ngày hạnh phúc lung linh
Cùng anh say đắm bến tình nở hoa
Thu lắng đọng chan hoà e ấp
Tỏa mùi hương tràn ngập phố phường
Tim hồng lại thấy vấn vương
Mượn đôi dòng chữ tỏ tường chút nha.
Sưu tầm.
 vntst20182680_500
GÓT HỒNG
Dập dìu gió thổi tràn khe
Bên ven đường cũ lòng nghe rộn ràng
Giữa thềm mộng nhớ mênh mang
Ai đem câu hát trên ngàn bỏng ru
Tiết trời lãng đãng vào thu
Mang yêu dấu cũ về ru giấc nồng
Ta về ngả ấy chiều đông
Nghe dư hương vọng phập phồng gió ơi
Kìa anh thu trở lại rồi
Gót hồng buổi nọ vẫn bồi dấu vân
Mà nghe gió thở trong ngần
Dư âm vọng lại thu ngân mộng lòng
Dấu tình da diết tràn mong
Nhiều thương thu dệt hồn trong mắt người.
Sưu tầm.
 vntst20182694_500
BỨC TRANH QUÊ
Về thăm với bạn dạo ven sông
ruộng lúa quanh đê mới trổ đòng
vạt bắp sau vườn vừa kết trái
hàng tre trước ngõ sắp đơm bông
cây vàng lá rụng đem thu tới
trúc biếc thân nghiêng đợt gió lồng
mái bếp nhà ai vương khói tỏa
cho đời tỏa rạng sáng mênh mông..
Sưu tầm.
 vntst20182264
BỨC HỌA ĐỒNG QUÊ
Sải bước trong chiều dạo bến sông
Ồ như thấp thoáng lúa lên đòng
Hoe hoe ruộng cải tươi mơn nụ
Tím tím vườn cà nặng trĩu bông
Vệt nắng dần rơi bờ cỏ úa
Tầng mây khẽ động ánh sao lồng
Vầng dương tắt lịm màn đêm xuống
Củi lửa trong làng xóa quạnh mông.
Sưu tầm.
 vntst20182815_500
QUÁN VẮNG
Đi rồi biển bắc trời nam
Thương mong con nhạn cõi tham vườn tình
Đêm về đánh tiếng rung rinh
Trầu cau đổ hết vứt tình biển đông
Sáng vào bứng gốc tơ hồng
Đem phơi cho héo cạn lòng tao nhân
Ngắm trời xịt xám phong vân
Đàn cầm ai kéo nhịp tâm loạn tình
Hoa cau còn nở rất xinh
Bao nhiêu mộng ước làm thinh lắc đầu
Thôi thì đóng cửa vườn trầu
Khép rèm ân ái vẹn câu đá vàng
Con cá nó ngồi thở than
Non xanh nước biếc lệ chan tình nồng
Thuyền hoa chưa vội sang sông
Người đi ngược bước còn không tiếng lòng
Sưu tầm.
 vntst20182727_500
ĐỪNG NHÉ ANH
Đừng nhé anh
Đừng khóc khi mùa thu mỉm cười
Em nhẹ nhàng đánh tiếng thu rơi
Cho anh đó một khung trời mộng
Đừng nhé anh
Đừng để lòng trống vắng hạ ơi
Đón yêu thương xa rời bóng tối
Đêm mỉm cười em ngồi dệt thơ
Đừng nhé anh
Đừng quay bước cho tình quay quắt
Kéo thời gian mắc vội tình rong
Em mỉm cười trong lòng trắc ẩn
Đừng nhé anh
Đừng khép cửa cổng vào trái tim
Hé nở yêu thương phút tình cờ
Lạc vào nhau lời thơ rối rắm
Sưu tầm.
 vntst20182772_500
CHO ANH CHỪA CÁI GIẬN
Giận anh em giận luôn rồi
Giận cho ướt mắt thơm môi phấn hồng
Nhớ anh… lắc đầu nói không
Người ta giận đó dỗ hông ngồi cười?
Giận anh cho trầu hết tươi
Buồng cau kia rụng tả tơi thôi rồi!
Giận anh tim bị mồ côi
Lắc đầu em bảo thì thôi hòa nè
Anh ngồi xơi mấy chục chè
Vậy mà còn bảo em lè tiền ra
Phạt em cái tội cà rà
Giận thì cứ giận lệ sa ướt dầm
Ôi tiền xót dạ cái tâm
Cho anh năm chục bưng mâm chè vàng
Trời ơi cái bụng tân lang
Thôi không dám giận hỡi chàng chớ ăn.
Sưu tầm.
 vntst20182724_500
GIẬN ĐI ANH
Giận đi anh
Giận cho cau xanh héo buồng
Giận cho đứt đổ tiếng chuông nguyệt lầu
Giận cho héo cuống lá trầu
Đem vôi em đổ xí ngầu biển đông
Giận đi anh
Giận cho biển nổi mưa ròng
Hoàng hôn ứ lệ bưởi bòng dứt luôn
Giận cho con cá dưới nguồn
Ngộp luôn tiếng thở tay buông xuân thì
Giận đi anh
Giận cho héo lá trầu xanh
Ngoại ngồi ngoại quệt tan tành mớ duyên
Giận nàng ấy thuyền quyên
Hoa thơm vụng nói tách riêng ân tình
Giận đi anh
Anh giận em sẽ làm thinh
Cho mưa ướt áo mắt xinh nhuốm màu
Qua rồi trăng gió ngọt ngào
Còn đây trăm mối trầu cau rụng rời.
Sưu tầm.
 vntst20182082
GỠ RỐI TƠ
Em không hỏi vì sao anh giận
Để giận hoài cho dạ thương thương
Ghét thật nhiều trăm mối tơ vương
Yêu cho lắm đôi đường cách biệt
Giận đi anh giận thiệt nhiều vào
Em mỉm cười áo mới vừa may
Đường chỉ ngắn nối dài hai lối
Cột bên này lại rối bên kia
Mai ra chợ mua về cuộn chỉ
Cột cho rồi thủ thỉ đường tơ
Cái rối ren em ngồi em gỡ
Giận em rồi giờ thấy thương thương
Anh mỉm cười lược gương mừng quá
Đừng giận nhé héo lá trầu non
Ghét cho nhiều môi son hồng má
Bắt tay hòa đừng giận nhá anh.
Sưu tầm.
 vntst20182097_500
GIẬN
Một mình mình với mình thôi
Ôm thơ để ngủ nẩy chồi truyện xưa
Để dành một chút duyên thừa
Viết cho hết đặng ghét ưa thơ tình
Người giận mình người làm thinh
Bao nhiêu cái buồn rập rình đeo mang
Lời thơ đứng ngõ xếp hàng
Cho ta cảm xúc tình tang với đời
Cúi đầu cảm tạ người ơi
Chỉ một cái giận mà mời nhiều thơ
Tung tăng nét bút tình cờ
Viết nên cảm ngẫu bâng quơ với đời
Giận rồi thì đã hết lời
Ai xui gặp gỡ bây giờ rối beng
Người ta đã giận mình hen
Thôi thì cứ giận lên men cho rồi.
Sưu tầm.
 vntst20182145_500
CHỢT NHỚ ANH
Sáng nay ngồi viết tầm phào
Nhớ anh đi đứng ra vào không yên
Đặt bút tả cảnh thần tiên
Cho đây với đó mối duyên đượm màu
Viết lách cái chuyện tào lao
Nguệch ngoạc cho khéo tím trao ân tình
Hôm nay làm chuyện của mình
Tự nhiên nhớ đến mắt tình anh trao
Bỏ ngang viết vẽ trăng sao
Ngồi xuống dệt mộng mâm cao cỗ đầy
Trái tim không trống cũng chày
Hoàng hôn ũ rũ đòi lấy tân lang
Thiếp chàng chung mộng nhịp đàn
Tình tang với gió thu sang đổi mùa
Thoảng trong một giấc gió lùa
Chàng ơi khép cửa đợi mùa xuân sang.
Sưu tầm.
 vntst20182138_500
AI BIỂU ANH PHONG LƯU
Giận anh em có giận đâu
Ngồi buồn lấy bút vẽ sầu mắt yêu
Giả vờ ghen cho nhiều nhiều
Để anh lúng túng hồn xiêu với hồn
Em là gái giữa nông thôn
Thành thị anh đó hoa thơm sắc màu
Thương anh ngồi vẽ trăng sao
Bức tranh tuyệt đẹp hồng hào má yêu
Chiều buồn chim vịt kêu chiều
Hào hoa anh đó mĩ miều đón đưa
Phong lưu trăng gió chưa chừa
Em ngồi em khóc lệ đưa tím trời
Yêu anh em giận mình ơi
Cái ghen nó nổi tơi bời trong tim
Hào hoa phong nhã tỵ hiềm
Giận anh em viết nỗi niềm ghen ghen…hihi
Sưu tầm.
 vntst20182137_500
VƯỜN TRẦU NỞ HOA
Hôm qua anh bảo em ơi
Tu đi để được ông trời ban ơn
Đôi mình không lỗi nhịp đờn
Du dương cầm sắc ai hờn kệ ai
Em cười vuốt nhẹ tóc mai
Vãng sanh em đọc khỏi hoài công theo
Nghiệp dày nên đức cứ nghèo
Tụng cho ngạ quỹ đến đèo rước đi
Ừ thì em chẳng sân si
Có anh bên cạnh chẳng gì không qua
Tình em như trái mướp già
Ấp con đạo đức để mà khai hoa
Đủ duyên tôn vị làm cha
Oa oe thú vị cửa nhà đông vui
Mặc đời đạo đức chôn vùi
Gia đình mình vẫn ngọt bùi tháng năm
Sưu tầm.
 vntst20182139_500
NHẮC ANH
Nàng xuân báo hiệu sẽ về
Từng đàn chim én phu thê đón chào
Đã thương hãy tặng ngọt ngào
Đã yêu thì giữ đừng trao cho người
Xuân về dậu đổ ngoài khơi
Tìm đường chặn lối chàng ơi vững lòng
Lạc tay phím chạy lông ngông
Lạc vần chữ nhảy múa rồng rắn chơi
Ngẫm hoài cái lối tình đời
Ngồi ăn thì chán của người ngứa mi
Ghét xuân nên gió sân si
Giận mình không ấm tâm lì đi hoang
Chân tình là cả mâm vàng
Thủy chung thiếp tặng cho chàng đón xuân
Nụ cười đẹp tựa trai tân
Bờ môi lóng lánh khách trần ghét ghen
Giấu vào một nửa đi nghen
Hương tình đượm mật kẻ khen người hờn
Nhẹ tay lướt phím cung đờn
Mới hay xuân muộn đẹp hơn bao giờ.
Sưu tầm.
 vntst20182011_500
GIÓ CŨNG THÈM YÊU
Biển ơi con sóng vô tình
Nát bờ dậu nhớ cho mình hờn nhau
Gió ghen với những khát khao…
Chợt ùa phe phẩy ôi chao nụ hồng !
Hỏi cô em chữa có chồng?
Qua cho mượn đó ấp lòng ấm lên
Phải chăng so chiếu le mền?
Nết còn đỏng đảnh buồn tênh đêm dài?
Biển ơi gió cũng thèm say
Cho hương tỏa ngát trầu cay thềm nhà
Đừng hờn giận nữa phôi pha
Nét xuân rạng rỡ gió la đói thèm
Nửa đêm bật dậy vén rèm
Nhìn đôi đũa ngọc rồi xem lại mình
Cô đơn giữa chốn u minh
Gió bay ẻo lả gợi tình thế thôi.
Sưu tầm.
 vntst20182130_500
Chốn cũ .
Tìm về chốn cũ...bóng em đâu ?
Gót nhỏ, đường quen gợi nổi sầu !
Ngõ vắng điù hiu , trời chuyển bấc .
Vườn hoang xơ xác, lá phai màu .
Quê xưa ta đợi bao mùa lúa.
Lối mộng người đi mấy nhịp cầu ?
Góc bể, chân mây ...tình van dặm .
Dòng đời muôn nẻo , có chờ nhau ?
Sưu tầm.
 vntst20182131_500
SỨC MẠNH CỦA LỜI NÓI
LỜI khi thốt cần nên xét kĩ
NÓI câu ra ngẫm nghĩ đàng hoàng
CHẲNG ham ăn bậy nói càng
MẤT đi tình nghĩa bạc vàng khó mua
TIỀN dẫu có dư thừa chất gạch
MUA sao tròn nhân cách ở đời
LỰA câu mà thốt ai ơi
LỜI kia xúc phạm tình người rẽ phân
MÀ đã học thành nhân đâu dễ
NÓI không suy xét kĩ gây phiền
CHO tình lẫn cảm không yên
VỪA gây thù hận vừa điên lòng mình
LÒNG muốn được chân tình khắp nẻo
NHAU muốn yên lời khéo cho vừa
LỜI NÓI CHẲNG MẤT TIỀN MUA
LỰA LỜI MÀ NÓI CHO VỪA LÒNG NHAU
Sưu tầm
 vntst20181282
CHIỀU QUÊ MẸ
Vọng tiếng chuông ngân rộn trước thềm
Ươm vàng giọt nắng gió lùa êm
Đồng trong nếp trải mơ kỳ ngát
Bãi giữa đào vươn tới buổi mềm
Tại chị dăm lần không quản sớm
Vì anh mấy bận chẳng nề đêm
Đàn chim mỏi cánh chiều quê mẹ
Vọng tiếng chuông ngân rộn trước thềm .
Sưu tầm.
 vntst20182133_500
TẶNG NHỮNG NGƯỜI IU THƠ.
Ta lại về bên lối thu xưa
Nhặt lá vàng rơi kiếm tìm kỷ niệm
Nơi ấy ngày xưa một thời lưu luyến
Trở lại bây giờ còn ta với riêng ta.
Thu đã vàng chưa tình cũ phôi pha
Góc phố vắng anh đã tàn theo thu trước
Chiếc lá chao nghiêng thời gian chảy ngươc
Kỷ niệm tràn về che kín nỗi niềm riêng
Vườn chẳng xôn xao cũng chẳng tiếng chim
Hàng liễu rủ bỗng lặng im đến lạ
Hồn đi đâu để chiều hoang lạnh quá
Ta mãi vô tình để đánh mất con tim.
Sưu tầm.
 vntsthd00253
ĐÁM TANG TÌNH YÊU
Chiều lạnh lùng hàng cây đứng lặng im
Gió mặc niệm phút tiễn đưa tình cũ
Thu thẫn thờ lặng yên nhắn nhủ
Khắc vào hồn bằng hai chữ Xót xa
Trời đổ mưa thương tiếc cho ta
Cây cỏ khóc oán ai thầm lặng
Thời gian ngừng trôi trái tim mặn đắng
Chết nữa hồn ta thầm lặng đớn đau
Sấm chớp thét gào trong nỗi thương đau
Trời bỗng tối cho hoàng hôn u ám
Mưa vẫn rơi khóc cuộc tình cay đắng...
Đám tang buồn cũng chỉ một người đưa .
Sưu tầm.
 vntsthd00250
NỖI NHỚ À XIN HÃY NGỦ NGOAN.
Nỗi nhớ ơi ngủ yên mi nhé
Để ta về lặng lẽ với thời gian
Thu đã sang cây đã trút lá vàng
Nỗi nhớ à hãy ngủ yên Mi nhé
Đã bao mùa lá rơi lặng lẽ
Bấy nhiêu mùa ta nhớ thương mi
Ta khóc thầm cho phút phân ly
Đau đớn lắm người bước đi lặng lẽ
Bỏ quên ta giữa cuộc đời dâu bể
Nỗi nhớ à mi hãy ngủ yên.
Cho ta buồn , ta nhớ rồi ta quên
Như lúc trước : đến ,đi rồi từ giã
Nỗi nhớ hỡi ta đau đớn quá
Mi hãy lặng thầm bên giấc ngủ nghe mi .
Sưu tầm.
 vntst20182052_500
ĐÊM BUỒN .
Trong căn phòng vắng với cô đơn
Ta với riêng ta lại tủi hờn
Người đi biền biệt dài mong nhớ
Kẻ ở mình ên buốt cõi hồn
Gối chăn đơn lẻ mình ôm bóng
Sầu lên mắt biếc nỗi cô đơn
Từng đêm thương nhớ thầm trông ngóng
Không biết ai còn nhớ cố hương .
Sưu tầm.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com