Thứ Ba, 24 tháng 7, 2018

Những bài thơ đặc sắc 21

CHA YÊU !
Con cứ nghĩ trốn mình vào góc khuất
Thì đắng cay buồn tủi nhất dần trôi
Nhưng Cha ơi ! Con gái đã sai rồi
Càng trốn tránh... buồn nhân đôi Cha ạ !
Giây phút này con cần Cha hơn cả
Nhớ Cha nhiều con nhớ quá Cha ơi
Cái giờ đây đáng giá nhất trên đời
Đó là Cha, là người con yêu nhất !
Cha không còn đó chính là sự thật
Tình yêu thương quý nhất đã rời xa
Nhớ về Cha lòng nức nở vỡ òa
Biết làm sao để Cha về bên cạnh ?
Nhớ lúc trước, lúc con buồn hiu quạnh
Cha là người ở cạnh động viên con
Nhưng giờ đây giây phút ấy không còn
Cha biết không? Con gái Cha buồn lắm.
Người ta đặt con bên bờ vực thẳm
Xíu xíu thôi con chìm đắm giữa dòng
Cha về đi con gái vẫn đợi mong
Được chở che trong vòng tay trìu mến.
Nhớ nha Cha ! Con chờ Cha về đến
Dẫu là mơ… Cha bên cạnh động viên
Dỗ đầu con rồi nở nụ cười hiền
“Con gái ngoan !  Kiên cường lên con nhé !”.
Sưu tầm.
 vntst20183389_500
CÓ VÀ KHÔNG
cuộc đời hai chữ CÓ ...KHÔNG
được mất hơn thua - ý tại lòng
Một thoáng bay vèo khi nhắm mắt
Có còn giữ được chút gì không
Cuộc đời hai chữ có như không
Ăn ở sao cho thật tấm lòng
Đừng gieo oán trái hiềm đố kị
Để rồi oan nghiệp có biết không
Ở đời đừng vội cũng đừng mong
Xu nịnh kẻ trên để lấy lòng
Ngày nay ta được vì ham lợi
Mai này mất sạch có biết không
Đường đời phía trước quá nhiều chông
Chẳng ai dệt thảm trải hoa hồng
Để cho ta bước mà hoang tưởng
Hãy bỏ sức mình hãy đợi mong
Ở đời hai chữ có và không
Được mất hơn thua ý tại lòng
Một thoáng bay vèo khi nhắm mắt
Có còn giữ được chút gì không
Sưu tầm.
 vntst20181728
Khúc...TỰ TÌNH của BIỂN
Em tìm về đây ngắm trời mây
Biển mơn man dấu chân hài trên cát
Mắt mơ màng em lắng nghe biển hát
Sóng ru khúc tự tình nơi ấy ..Biển và Em
Biển ồn ào em lại rất dịu êm
Con sóng nhỏ vẫn êm đềm ru cát
Biển khát khao với tình yêu dào dạt
Nỗi nhớ bờ quay quắt đến khôn nguôi ..
Gió mơn man bờ cát trắng gọi mời
Biển ru em khúc tự tình của sóng
Mộc mạc thôi nhưng sao lắng đọng
Bồng bềnh em theo triền sóng anh ru
Gió rì rào hát tình khúc mùa thu
Sóng sẽ buồn khi lòng thuyền xa vắng
Biển nhớ ai ? Âm thầm trong khoảng lặng ..
Bỏ ồn ào .. cứ thổn thức nhớ thương ..
Gió mơn man má em thắm môi hường
Sóng ru em khúc tình ca biển hát
Biển nhẹ nhàng hôn dấu hài trên cát
Em mơ màng khi ánh nắng còn vương
Sóng ồn ào nghiêng ngả cả trời thương
Biển mặn mà kết tinh niềm khao khát
Con sóng nhỏ ru bờ êm dào dạt
Biển ngàn đời ôm mãi khúc tình ca
Ta lắng lòng nghe khúc hát khơi xa
Tạm biệt nhé em Nàng tiên cá
Giọt nắng vương bên thềm vội vã
Để lại trong lòng khúc hát ...buông lơi....
Sưu tầm.
 vntst20181902_500
NHẶT TÌNH ẢO ẢNH
Ta chạm qua ..đời nhau là thế
Ngỡ chẳng thể.. ra rời được đâu
Nào ngờ sau cuộc bể dâu
Ưu tư nặng trũi ta đau cả đời
Yêu là thế.. lỡ trời có lật
Đất có nghiêng ..hất cả núi tình
Yêu thương như bóng với hình
Nguyện thề chung bước đôi mình không xa
Ta ngô ngơ....lao vòng tình ái
Chạm đời nhau ..oan trái lỡ lầm
Nghĩ là yêu mãi ngàn năm
Bây giờ  bạc trắng tình trầm dấu hoang
Đêm trầm tích.. phòng loan mắt đợi
Ảo ảnh mờ.. vời vời đường mây
Ta như con thú lưu đày
Nhốt trong địa ngục tháng ngày ôm thương
Ru mảnh buồn ..lệ vương dĩ vãng
Đêm ăn mày ..bóng nhạn mù sương
Người cười ngạo nghễ bóng hường
Ta cười khờ khạo trong vườn đê mê
Lối hồn hoang ..người về trăng mộng
Ta ngoan tình ..rung động tim đau
Nhặt xác mây rớt bên cầu
Bụm làn ảo ảnh  đêm thâu nhớ người
Sưu tầm.
 vntst20182665_500
TÌNH NGƯỜI THÁI NGUYÊN
Hai tay nâng chén em mời
Ly trà mang đậm tình người Thái Nguyên
Hồ xanh vẫn giữ lời nguyền
Sông là dòng lệ mắt huyền  nàng Công.
Vị trà đắng anh biết không?
Đó là đất Mẹ mặn nồng hương yêu
Mà em vun xới mỗi chiều
Gửi vào trong đất tình yêu xứ trà
Tạo nên vị chát đậm đà
Hương thì nhẹ dịu thoảng ra mọi miền
Ủ xanh tích truyện lưu truyền
Nàng Công chàng Cốc lời nguyền thủy chung.
Anh về liệu có nhớ nhung?
Nơi miền đất Thái một vùng chè xanh
Trà thơm hương vị ngọt lành
Tình người cũng thế lịch thanh hiền hòa
Còn em người đất xứ trà
Vị dù hơi chát nhưng mà ngọt lâu.
Nơi này nghĩa nặng tình sâu
Anh đến em sẽ.. móc câu pha.. mời!
Sưu tầm.
 vntst20182313_500
ANH LÍNH ĐẢO VÀ CON CHIM NHẠN
Trên đảo đá có một con chim nhạn
Rời tổ xinh gặp nạn rớt biển khơi
Bởi quá yêu màu xanh thắm biển trời
Nó ngoi ngóp chơi vơi chờ cá đớp
Có anh lính đi tuần nhìn bất chợt
Thương chim non bơi ra vớt lên chăm
Lấy bông gòn khâu chiếc tổ chim nằm
Bắt sâu bọ ngày đêm thăm bầu bạn
Anh lính trẻ yêu thương chim vô hạn
Giúp chim qua hoạn nạn tập bay cao
Nơi đảo xa dông tố sóng thét gào
Bao tâm tình anh gửi trao chim nhỏ
Giờ chim nhạn cùng anh canh biển đảo
Đậu trên tay đi dạo bước tuần tra
Người và chim coi đảo vắng là nhà
Nơi bão gió nở hoa tình tri kỷ./.
Sưu tầm.
 vntst20183362_500
THI CỬ VÀ GIÁO DỤC
Cán bộ khảo thí của Hà giang
Thương học sinh quá phải ăn gian
Bóp bụng làm sai ông nâng điểm
Hơn một trăm đứa bỗng hoang mang
Điểm liệt trở thành điểm giỏi ngay
Đại học sao bỗng dễ thế này
Nhân tài đất Việt, ôi giáo dục!
Bao giờ Rồng được cất cánh bay ?
Các cụ thời xưa cũng đi thi
Nào lều nào chõng có quản gì
Cơm nắm muối vừng ôi mưa gió
Thực tài rồi cũng được Vinh qui
Càng nghĩ càng buồn Giáo dục ơi
Cán bộ chất lượng nào phải chơi
Lập lờ đen trắng như con bạc
Nét bút gạch ngang giết một đời
Mong rằng cải cách sẽ đổi thay
Đừng làm thì dở nói thì hay
Dũng cảm đấu tranh cho sự thật
Thầy Khoa phải chịu cảnh đọa đày
Chất lượng đừng chạy theo chỉ tiêu
Để thầy cô phải báo cáo liều
Báo cáo mà đúng như thực tế
Bao nhiêu danh hiệu sẽ đi tiêu
Đổi mới toàn diện đừng sợ đau
Khối u, ung nhọt cắt bỏ mau
Điều trị thuốc men cho đúng cách
Cơ thể khỏe mạnh hết buồn rầu
Sưu tầm.
 vntst20183392_500
ĐỢI THU...
Gió thổi vào thu lá liệng bay
Hanh hao nắng nhẹ vuốt vai gầy
Đường chiều giọt nắng rơi tim vỡ
Héo úa ùa về bạn có hay .
Đất nẻ âm thầm bụi khẽ lay
Sương giăng chiều muộn nhớ đong đầy
Tình xưa đã chết mồ xanh cỏ
Thắp nén nhang lòng gửi đám mây.
Chim kêu rưng rức gọi sum vầy
Giấc mộng len vào dạo đó đây
Vẫn thế ngàn năm thu sắc đỏ
Thơ tình nhỏ lệ khiến buồn lây .
Sưu tầm.
 vntst20181867_500_01
Lời Dặn Dò Con Yêu
Những lời này ba dặn dò con yêu
Rằng mai kia con trưởng thành khôn lớn
Đi vào đời những bước chân chập chỡn
Lắm gập ghềnh khúc khuỷu với chông gai
Hãy nhớ rằng con đã thành chàng trai
Phải đứng dậy đi lên từ vấp ngã
Lòng tự trọng là bảo vật vô giá
Đừng bao giờ con bán rẻ lương tâm
Có những lúc cần hy sinh lặng thầm
Làm đàn ông phải nào đâu chuyện dễ
Bại không than,thắng không kiêu, ngạo nghễ
Và đôi lúc phải học cách thứ tha
Rồi mai đây con cũng sẽ làm cha
Có gia đình của riêng con chăm sóc
Con sẽ hiểu những điều ba khổ nhọc
Con sẽ biết cách thương yêu con mình
Phận làm trai vì đất nước hy sinh
Với gia đình không ngại ngùng gian khổ
Với quân thù phải dũng mãnh như hổ
Phải tự hào nằm da ngựa bọc thây
Khi làm chồng tình thương phải đong đầy
Vì vợ con sống chịu thương chịu khó
Khi đau ốm đừng bao giờ ghét bỏ
Lúc hoạn nạn phải sát cánh cùng nhau
Một giọt lệ quý hơn dòng máu đào
Là đàn ông không bao giờ được khóc
Dùng sức mình vượt gian lao gai góc
Gắng tôi luyện thì con sẽ thành công
Sưu tầm.
 vntst20182559_500
CÂN BẰNG CUỘC SỐNG
Các quy luật có trong cuộc sống
Mà luôn như hình bóng nằm lòng
Luật cân bằng, một trong điều ấy
Người xưa nay vẫn thấy trông mong
Đó cũng là cái vòng trái phải
Mà bao đời, nhớ mãi không phai
Mặt trái bao giờ ai bỏ được
Mặt phải không thể bước ra ngoài
Hiểu cân bằng, đường dài nghiền ngẫm
Xây nghĩa tình sâu thẳm trong tâm
Hiểu kỹ rõ để làm cho tận
Chớ để mang hối hận sai lầm
Biết mọi việc từ tâm tất cả
Khó khăn nhiều vẫn đã tìm ra
Mới có được tạo đà hy vọng
Xây dựng nên cuộc sống hài hòa
Kể đời ai đều là cũng vậy
Dù khó khăn đưa đẩy hàng ngày
Đem cân bằng về ngay cuộc sống
Thắng lợi tin rằng nóng từng giây
Cân bằng cũng mang đầy tự chọn
Đừng cho: xóa bỏ gọn không còn
Chẳng có mất, vẫn luôn tồn tại
Mong mọi người hiểu mãi nguồn cơn
Cân bằng, sự thiệt hơn cuộc sống
Trong trường đời lớn rộng mênh mông
Cầu mong sự chung lòng vươn tới
Mọi việc đời về với ước mong
Sưu tầm.
 vntst20182900_500
SAO NỠ VỘI VÀNG
Sao nỡ vội vàng đem hạt nắng đi đâu
Để mưa rưng rưng trong chiều lá đổ
Mưa đang bay giăng đầy lên nỗi nhớ
Có lẽ nào mùa vội lướt qua đây..?
Ngọn gió vô tình cợt ghẹo với đám mây
Sao nỡ vội vàng đẩy mây vào dĩ vãng
Chiếc lá vô tình rơi trong chiều chạng vạng
Để mắt phố buồn ngơ ngẩn lúc bơ vơ
Ai ? vội vàng gom lại mấy vần thơ
Đem chôn giấu về một miền xa lắm
Câu thơ giờ ngủ trong miền trống vắng
Nỗi cô đơn cũng vội vã gieo vần
Nỗi khát khao vồn vã biết bao lần
Muốn bùng lên giữa muôn ngàn giông tố
Đêm bâng khuâng...vội tìm về quá khứ..
Vội vã ..vuốt ve những kỉ niệm một thời..
Sưu tầm.
 vntst20181934
NGỠ
Đêm thả tình vào đất
Đất nở sinh mầm cây
Ngỡ tình vụt tầm tay
Đâu ngờ tay còn ấm
Một chiều mưa ướt đẫm
Ngỡ tình chết bên bờ
Ô hay ! Ta chẳng ngờ
Tình vương lên từ nắng
Cứ ngỡ tình là đắng
Mang thầm lặng thương đau
Ai ngờ vẫn còn nhau
Dấu tình hương vị ngọt
Ta lang thang trên phố
Gió về ru tình say
Hương thầm về đâu đây
Cà phê thơm ngan ngát
Du dương vài khúc nhạc
Điệu buồn sướt phím trầy
Đêm trầm tích hao gầy
Âm vẫn đầy thánh thót
Sưu tầm.
 vntst20183034_500
TÂM SỰ:   DẠY CON
Cuộc sống gian khó khôn lường
Thành công đâu chỉ học trường mà ra
Dạy con những lúc ở nhà
Tận tình hướng dẫn, phân ra tỏ tường
Học đâu chỉ mỗi đến trường
Chuyện đời thiết thực, dễ thường bỏ rơi
Học cuộc sống, học làm người
Công việc nhà cửa, phải thời siêng năng
Cho con hiểu rõ, biết rằng
Tình thương cao cả, ai bằng mẹ cha
Đỡ đần giúp việc ở nhà
Vừa làm vừa học, mẹ cha hài lòng
Sau này khôn lớn tinh thông
Gian nan vất vả, cũng không sợ gì
Học lúc bé, lúc dậy thì
Những điều răn dạy, phải ghi nằm lòng
Mong rằng đừng ngại mất công
Dạy con kỹ lưỡng, dạy không kể giờ
Đời nào đâu được như mơ
Những điều vấp ngã, chực chờ với ta
Không ai gian khó buông tha
Có chuẩn bị kỹ, vượt qua nhẹ nhàng
Đời tuy có lắm buộc ràng
Điều cha mẹ dặn, luôn mang theo người
Dạy con từ thưở thiếu thời
Học chữ, học nghĩa, học người chính chuyên
Có nhiều thứ học không tên
Dặn con kỹ lưỡng, chớ quên điều này
Ngọt bùi lẫn với đắng cay
Kinh nghiệm có ở những ngày cổ xưa...
Sưu tầm.
 vntst20182892_500
HƯƠNG XUÂN
Khẽ chạm bầu xuân nảy búp tình
Đong đầy mật ái ủ hương trinh
Chiều hong rực má hồn chao đảo
Nghĩa ủ hồng môi nắng rập rình
Bỏng cháy men đời xanh cội liễu
Nồng say hạnh phúc đỏ duyên mình
Mà như cõi mộng ta chìm đắm
Ngoảnh thấy trăng ngà nõn nuột xinh.
Sưu tầm.
 vntst20181963_500
L.. LÁY LUÔN
Lạc lõng lung lờ lấp lửng liên
Lùa la lảnh lót lắc lay liền
Lăng loàn lối lịm lơ là lọt
Lịch lãm loa lồng lả lướt lên
Lọc lõi lu luồn lem lẻ lưới
Lừ loe lộ lõa luốc ly liềm
Lưng lòng lạnh lẽo lìa lưu luyến
Lưỡng lự làm lơ lắt lẻo lền
Lấp lửng lùa len lạnh lẽo làn
Loa lời lủng lẳng lịm loài lan
Lơ là lối lạc lem lầm luống
Lặng lẽ liếp lay lả lướt làng
Lo lắng lầm lỳ len lớp lợn
Lỡ lầm lỗi liếc lọt loài lang
Lết lê la liệt làm lơ lụn
Lý luận lập lò lẵm liệt loang
Sưu tầm.
 vntst20182898_500
MẸ Ở PHƯƠNG NÀO?!
Mẹ ở phương nào có nhớ mong?
Chim non lẻ bạn đớn đau lòng
Mưa đan con nhớ bên thềm vắng
Khăn vắt lệ buồn ở liếp song
Một kiếp phủ phàng người bỏ mặc
Đôi đời nghiệt ngã giữ lòng trong
Giữa dòng phố thị và đông đúc
Mẹ ở phương nào vạn thuở mong!
Sưu tầm.
 vntst20182967_500
CON ĐƯỜNG XƯA ĐI HỌC
Con đường xưa đi học
Nắng mượt vàng chân đê
Có người em gái nhỏ
Từng buổi đợi nhau về.
Em một thời leo nhãn
Anh một thời lội sông
Một thời ôm cặp sách
Hát chạy rong trên đồng.
Con đường xưa đi học
Đôi bướm vàng chợt bay
Tóc em ngỡ là gió
Áo em ngỡ là mây.
Em một thời ép lá
Anh một thời làm thơ
Một thời nhặt phượng đỏ
Tiếng ve sầu lơ ngơ.
Con đường xưa đi học
Hai đứa giờ hai nơi
Em theo người xứ lạ
Anh lưu lạc phương trời.
Em quên thời áo trắng
Rơi nỗi buồn đâu đây
Con đường anh trở lại
Thăm thẳm một màu mây.
Sưu tầm.
 vntst20182555_500
ĐÀ LẠT TA VỀ
Đà Lạt ta về tìm trái thông
Tìm thông chợt thấy má em hồng!
Má em hồng quá thông không rụng
Rụng xuống hồn ta chút gió dông!
Đà Lạt ta về tìm trái mơ
Mơ chẳng tìm ra đến tận giờ!
Giận mình sao cứ lơ mơ mãi
Mơ nhiều đêm lạnh vẫn bơ vơ!
Đà Lạt ta về tìm trái tim
Thuở xưa rơi rớt biết đâu tìm?
Em nhặt được không thì trao lại
Thương giùm gã ấy mắt lim dim!
Sưu tầm.
 vntst20182628_500
VỀ QUÊ CŨ
Đưa nhau qua bến phà Rừng
Bỗng nghe năm tháng sấm đùng đùng vang
Mưa tuôn ướt cả bàng hoàng
Sợi thương buông xõa thả làn tóc mây.
Em cười sao mắt lại cay
Anh buồn sao nhớ những ngày cách xa
Dẫu rằng mấy núi cũng qua
Tóc tơ nối lại đã nhòa tóc xanh.
Đâu rồi đôi mắt long lanh
Đâu rồi giọt lệ thấm lành tình yêu?
Thời gian bàng bạc khói chiều
Bến thương bến đợi cũng nhiều long đong.
Bây giờ qua một bến sông
Quê hương về lại nắng hồng đường thôn
Anh về níu bóng hoàng hôn
Em về tìm nhặt tuổi hồn nhiên xưa.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com