Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2018

Thơ tình còn mãi 112

VỀ THĂM
Bồi hồi anh đứng trước nhà.
Hôm nay trở lại ngang qua nhà nàng.
Rêu phong tường cũ vết loang.
Giàn hoa leo tím bướm vàng ngẩn ngơ.
Bên trong cánh cửa khép hờ.
Tưởng như hình bóng … xa mờ dáng em.
Bồng bềnh suối tóc bên rèm.
Nghiêng nghiêng sợi nắng bên thềm sớm mai.
Trước sân đôi bụi hoa nhài.
Rụt rè nở muộn nhắn ai sớm chiều.
Vắng người buồn biết bao nhiêu.
Nắng tung tăng nhảy chạm liều vào môi.
Lạ kì ký ức xa xôi
Bao nhiêu kỷ niệm trong tôi ùa về.
Thoảng trong làn gió mải mê.
Mùi hương hoa bưởi vẫn kề xuyến xao.
Mắt huyền môi thắm má đào.
Bâng khuâng trong dạ ước ao chung tình.
Nụ cười em thắm môi xinh.
Anh về vun đắp duyên mình… đó em.
Sưu tầm.
 vntst20182067_500
CÓ AI MUỐN
Có ai muốn nắm lấy bàn tay em ?
Đi đến hết quãng đường dài phía trước
Bao khó khăn chông gai cùng kề bước
Sẽ đồng hành cố gắng mình vượt qua
Có ai muốn cùng em đi về xa ?
Tạo bức tranh thành ngôi nhà hạnh phúc
Tiếng chồng vợ kề vai nhau mọi lúc
Vui lẫn buồn có người cạnh ủi an
Kể cho nhau những câu chuyện lan man
Trong cuộc sống sao muôn vàn thú vị
Tách cafe bên nhau đâu cần nghĩ
Tạm xa dần cuộc sống mệt mỏi kia
Bao bộn bề công việc cùng sẻ chia
Dẫu đời này không phải gì cũng dễ
Nhưng bên nhau thì cái gì cũng thể
Vượt qua mà ...ai muốn ... Về cùng em?
Sưu tầm.
 vntst20182028_500
ANH HÃY TỰA VÀO VAI EM!
Mệt mỏi rồi, anh hãy nắm tay em
Đây bờ vai, anh yên bình cứ tựa
Bờ vai em tuy thật là bé nhỏ
Nhưng anh yên lòng ,cứ thế... tựa vào đi
Tựa vào em và nghe tiếng thầm thì
Này người thương, sao yêu anh đến lạ
Em đến bên anh và mang theo mùa hạ
Để bớt chênh chao, những mỏi mệt cuộc đời
Cười lên nào, rồi tất cả sẽ qua thôi
Đời phù du, có chăng là cát bụi
Chỉ những ân tình và những niềm an ủi
Sẽ ấm lòng ,những lúc thấy chông chênh
Anh đã ngược xuôi qua những thác những ghềnh
Những bon chen của lòng người bất tận
Anh đã đi qua những cuộc tình lận đận
Quên không đành, mùa gió trở thêm đau
Này anh yêu, ta có thể tựa vào nhau
Hãy lặng yên, nhìn bầu trời xanh thắm
Nào đưa đây, bàn tay cho em nắm
Mây của trời, và gió sẽ nổi lên
Anh hãy nhìn, để má em hồng thêm
Anh hãy hôn để bờ môi em mềm lại
Tóc em đan... hai đứa mình vụng dại
Như thuở ban đầu ... ta mới biết yêu
Thương anh lắm, muốn nói biết bao điều
Nhưng thôi, hãy dựa vào em bình yên là đủ
Em ở bên anh này ... và sẽ là tất cả
Cười lên đi nào.... em hôn nhé ....người em thương... !
Sưu tầm.
 vntst20181643_500
VÌ EM CHÍNH LÀ EM
Em không phải là người vĩ đại đâu anh
C̉hỉ bình thường, mỏng manh như hoa gió
Lúc dạt dào, lúc lững lờ bõ ngõ
Lúc nồng nàn, lúc hờ hững buông lơi.
Mỗi ngày cuối tuần cũng vẫn thích rong chơi
Lượn lờ dạo quanh cùng bạn bè phố xá
Mặc lứa đôi cứ đi về vội vã́
Em độc thân, đã quen với u sầu.
Cũng có những ngày suy nghĩ chuyện đâu đâu
Tưởng tượng đến anh rồi chợt buồn, chợt khóc
Anh biết không anh giữa cuộc đời khó nhọc
Sao tránh khỏi đau buồn, sao tránh nổi hanh hao.
Rồi đêm về trong những giấc chiêm bao
Niềm vui xa vời biết khi nào chạm tới
Em có buồn có suy tư nghĩ ngợi
Thì anh đâu hiểu hết trái tim này.
Sưu tầm.
 vntst20181735_500
Tình úa màu
Có nỗi buồn khắc sâu vào tâm trí
Đêm canh dài suy nghĩ chuyện không đâu
Dẫu biết rằng tình ta đã úa màu
Bao nhớ thương dâng trào trong tim nhỏ
Đêm dần tàn giọt sầu rơi ngoài ngõ
Thấm vào hồn anh có biết hay không?
Thời gian trôi mãi miết cuốn theo dòng
Bao tháng năm chẳng mong gì quay lại
Trong tình yêu con tim luôn khờ dại
Tan vỡ rồi ghép lại cũng bằng không
Nỗi buồn kia như con sóng ngược dòng
Muốn xóa hết tình nồng xưa năm cũ
Tình hết rồi không còn là vĩnh cửu
Không bạn bè bằng hữu có còn chi
Yêu một người con tim mãi cuồng si
Tình yêu ơi! Khắc ghi hoài ký ức
Giữa canh thâu lòng buồn tim thổn thức
Hết thật rồi, không sức để nghĩ thêm
Chẳng hiểu sao nhung nhớ về mỗi đêm
Muốn quên đi êm đềm thôi luyến tiếc..
Sưu tầm.
 vntst20182078_500
TÌNH KHÚC THÁNG 7
Ghét anh rồi em chẳng nhớ nữa đâu
Sao nỡ để em chờ lâu hoài vậy
Kìa tháng bảy cũng vừa sang rồi đấy
Hạnh phúc đâu sao  chẳng thấy anh  về
Cái nhớ chiều thêm chút nữa lê thê
Em khờ dại lời thề  không thể viết
Hoàng hôn tím phương trời xa cách biệt
Nên hai đầu mãi  điểm xiết mông lung
Chiều  mưa ngâu rớt nhẹ thấy lạnh lùng
Về anh nhé mình hòa chung nhịp thở
Không còn nữa những tháng ngày lo sợ
Em thẫn  thờ đếm giọt nhớ sầu xa
Dấu yêu ơi  tim nhỏ  rất thật  thà
Luôn hờn dỗi rồi lệ nhòa rưng rức
Và chợt hiểu giữa dòng đời hư thực
Có một người thổn thức muốn gọi tên.
Sưu tầm.
 vntst20182008_500
EM
Nếu có thể, xin em đừng trở lại!
Hoa trong bình đã héo tự chiều qua
Hãy giúp anh quên đi, mãi mãi
Những bông tàn trong ký ức hai ta.
Đã bao lần, âm thầm, anh cầu chúc
Em đẹp xinh, hạnh phúc, đủ đầy
Anh lấy đau riêng làm nhung lụa
Phủ lên ngày tươi đẹp thơ ngây.
Giờ em lại. Bây giờ em mới lại!
Hồn thanh xuân em phung phí cả rồi
Anh cũng khác. Vâng! Anh giờ cũng khác
Đã có người anh đón để lên ngôi.
Em nước mắt…hai đứa cùng cay đắng
Hai đứa cùng đã có một thời xa
Nhưng chẳng lẽ người thứ ba phải khóc
Vì những bông tàn trong ký ức hai ta?
Sưu tầm.
 vntst20182665_500
Chỉ ước một lần
Chỉ là một tiếng : này anh
Hay đâu ánh mắt long lanh u hoài
Từ hôm ngang ngõ gặp người
Tôi nay mới hiểu tương tư là gì
Mưa đưa lối, gió thầm thì
Đôi môi như muốn nói gì lại thôi
Đôi ta mười tám đôi mươi
Con tim loạn nhịp để rồi chẳng hay
Gió mưa ngăn lối phút giây
Mà thương với nhớ vơi đầy từng cơn
Biết người có nhớ ta không ?
Năm canh có thấy lâu không hỡi người ?
Minh sơn thệ hải một lời
Tào khang đã đặng muôn đời chẳng xa
Bướm vàng luyến đậu mù u
Thương em chẳng để lời ru đượm buồn
Cuộc đời dâu bể, thăng trầm 
Duyên thời chỉ ước một lần trăm năm
Sưu tầm.
 vntst20182670_500
GIỌT LỆ TÌNH NGÂU....
Giọt lệ nào Em khóc đêm nay
Rồi ngày mai đôi đường đôi ngã.
Ngoảnh mặt đi thành người xa lạ.
Đắng bờ môi liểu rủ vô tình.
Giọt lệ nào đẩm ướt hoen mi.
Ngậm ngùi thương canh trường cách trở.
Một người đi buồn nghiêng nổi nhớ.
Một người chờ khoắt khoải đêm thâu.
Giọt lệ nào sương khói qua đây.
Trời Hoàng Hôn mây chiều lắng đọng
Đếm lá sầu Thu phai nửa mảnh.
Nửa hồn đau tàn úa hư không.
Giọt lệ này Em khóc cho Anh.
Mưa ngập lối ru hồn dỉ vãng.
Nụ hôn xưa mờ phai năm tháng.
Vỡ tan rồi giấc mộng tình ngâu.
Sưu tầm.
 vntst20181946_500
Vắng tay nồng ấm
Anh đi... từ chối chân tình!
Để em rạn vỡ.... một mình tim đau
Hồng phai...má lạt úa nhàu
Nhớ anh một thưở.. dạt dào mộng yêu.
Thương ai...gió thổi hắt hiu...
Đẩy đưa giọt nhớ...về nơi miền sầu
Đoạn tình....Người đã về đâu!!!
Bỏ em ở lại....lệ ngâu đổ lòng.
Thương ai...mắt mỏi ngóng trong
Ga lòng khắc khoãi... đợi mong tàu về
Lam chiều... khói tỏa lê thê
Mây sầu giăng kín...bên đê đường tình.
Tình em... sao mãi lưu linh!
Cô đơn nhớ mãi... giọt tình mong manh..
Gom thương... nhặt nhớ để dành
Dấu trong dĩ vãng... bên vành tim em.
Nhớ ai...sầu lắng bên thềm....
Mộng ai tơ tưởng...lệ mềm bờ mi...
Hoàng hôn... nắng ngã bóng chiều
Vắng tay nồng ấm....Anh dìu em đi...
Sưu tầm.
 vntst20181544_500
XIN LỖI
Xin lỗi vì... đã tự quay lưng
Khi tình cảm chưa từng sứt mẻ
Cho và nhận những gì đẹp đẽ
Cũng thật lòng chia sẻ buồn vui
Ôm giấc mơ đến giấc ngủ vùi
Thương hình dáng tới lui dỗ mộng
Cứ như vậy ... một phần cuộc sống
Được lấp đầy khoảng rộng ưu tư
Em nhớ anh... người rất hiền từ
Nụ cười ấy giống như rượu ngọt
Đem êm dịu nghiêng bờ môi rót
Ngả đất trời bởi một tình yêu
Xin lỗi anh... dẫu nhớ thiệt nhiều
Nhưng cảm giác ...bấy nhiêu chân thật
Sao thế nhỉ vẫn chưa là nhất
Tim của chàng tất bật muôn phương
Khi chúng ta cách biệt đôi đường
Liệu có lúc người thương bóng nhỏ
Em không thể giải bài toán khó
Lâu thế  mà chẳng rõ lòng anh.
Sưu tầm.
 vntst20181620_500
Dấu Yêu Ơi .......
Phương ấy dấu yêu ơi có hay
Bao đêm trong giấc ngủ ta này
Dáng em hiện hình trong mê mộng
Rủ khúc tương tư trỗi dậy bay
Nay cách xa nhau cũng lẽ vì
Ông trời đang dạo nốt chia li
Yêu thương một sớm mai nào đó
Sẽ đến thôi em chớ bận gì
Cho anh thêm chút nữa thời gian
Kệ tháng ngày qua cứ vội vàng
Em chỉ chờ anh thôi nhé bé
Ưu phiền tất cả để anh mang
Muốn đến bên em mãi cạnh em
Dù khi hạnh phúc, lệ mi hoen
Trao bờ vai ấm cho em dựa
Chia sớt ưu phiền trên mắt đêm
Anh muốn đôi mình,mãi cạnh nhau
Từ nay cho đến tận ngàn sau
Không gì có thể chia lìa nữa
Hạnh phúc đây rồi ta có nhau ...
Sưu tầm.
vntst20182650_500
MUỘN MÀNG
Ngày em đến.. con nắng đã ngủ vùi
Đêm cô đơn ..nhạn gọi bầy cánh muộn
Lá cõng sương.. nặng nề không còn muốn
Khi tơ chùn ..run đứt phím ! nhịp rơi
Anh tìm em ..giữa ngàn lá tả tơi
Sầu hiu hắt... bên đồi hoàng hôn tắt
Sợ lạnh lùng.. đêm trường sương dày đặt
Phố không đèn ...em dan díu bóng đêm??
Anh giật mình ..lo chiếc lá bên thềm
Rớt khôi hài ..ven hiên bầy dế gợi
Thèm nhìn sao.. trên bầu trời le lói
Xin ban tình ...mái ngói với rêu phong
Hương còn nồng.. thu vội úa ! mùa cong
Chạy xấp ngửa ..mong ân tình độ lượng
Hạt chưa giáp.. lối nhòa cơn lốc chướng
Cũng một lần !  ta đã vướng tình nhau
Sưu tầm.
 vntst20182645_500
XA VỜI
NGƯỜI cách biệt phương trời xa nhớ
CHO u sầu kẻ ở người đi
TÔI mang nặng mối sầu bi
MƯỢN dòng thơ viết khắc ghi ân tình
NỤ hoa nở tươi xinh ngày ấy
CƯỜI trên môi lòng thấy xuyến xao
NGÀY em cất bước lệ trào
SAU lần hẹn cuối mến trao tạ từ
TÔI nhớ mãi chiều thu ly biệt
SẼ chia tình nuối tiếc khôn nguôi
TRẢ em về chốn xa xôi
MƯỜI năm gặp lại bồi hồi vấn vương
NỤ cười đó còn thương nhớ mãi
HÔN nhau thời tuổi dại đôi mươi
NGƯỜI CHO TÔI MƯỢN NỤ CƯỜI
NGÀY SAU TÔI SẼ TRẢ MƯỜI NỤ HÔN...!!!
Sưu tầm.
 vntst20181713_500
TÌNH CŨ HẠ XƯA
  Tôi với em không phải người xa lạ
  Bởi mùa hè buồn bã lúc chia tay
  Nhớ hôm nào lưu bút mắt tôi cay
  Cũng từ đó đến nay mình hai nẻo
  Đời của tôi bỗng dưng rồi khô héo
  Tôi lớn lên dày xéo bởi quân thù
  Một chiều nào tôi giả biệt mùa thu
  Rồi bước đi ngăn giặc thù biên giới
  Ngày xa nhau tôi về miền đất mới
  Chiếc ba lô không mong đợi ngày về
  Cuộc đời này đang gửi chốn sơn khê
  Còn trường xưa nhớ về người xa xứ
  Tổ quốc gọi  ...tôi không hề do dự
  Chỉ mong em tha thứ với riêng mình
  Kể từ ngày ... bỏ chiếc áo thư sinh
  Tôi xa em  ...người tình từ năm đó
  Ngày chia tay bây giờ còn trong gió
  Gốc phượng xưa nay vẫn đỏ sắc cờ
  Mà bóng người cứ ẩn hiện trong mơ
  Chắc có lẽ ...bây giờ  nàng xa lắm  ?
  Chỉ mới đây mà hơn bao xuân thẳm
  Tóc bạc màu lấm tấm đã pha sương
  Hạ nay về ...tôi vẫn mãi  nhớ thương
  Nhớ người yêu mái trường tình xưa cũ
Sưu tầm.
 vntst20182134_500
NHỚ NGƯỜI
Vẫn biết rằng mình chẳng thể có nhau
Sao nỗi nhớ cứ nghiêng về nơi đó
Nỗi nhớ nhung chất đầy con tim nhỏ
Để đêm về thổn thức một mình ta
Vẫn biết rằng sẽ nhận lại xót xa
Sao chẳng thể ngăn tim mình đừng nhớ
Trời se duyên nhưng bỏ quên chữ nợ
Gặp nhau rồi lại chẳng kết thành đôi
Ngày qua ngày tình liệu có phai phôi
Hay khắc sâu vào tim ta mãi mãi
Giấu trong lòng một mối tình thơ dại
Ấp ủ hoài những áo vọng xa xôi
Vẫn biết rằng sẽ nhận lấy đơn côi
Khi trái tim trao nhằm không đúng chỗ
Suốt đời mình yêu thương là sẽ khổ
Làm thế nào để thôi nhớ người dưng !
Sưu tầm.
 vntst20182653_500
RỒI SẼ TƯƠNG PHÙNG
Ta sẽ về nối lại những vần thơ
Của một thời thờ ơ nên cách đoạn
Ngày xưa đó bởi lòng đầy oan thán
Để tháng ngày vội phủ bóng mù chao.
Ta sẽ về dệt lại thuở nôn nao
Tình mãi đẹp giữ đừng hao kỷ niệm
Vẫn tươi trẻ luôn miệt mài tìm kiếm
Bởi lòng mình đã chiếm cõi đời nhau…
Ta sẽ về, vôi thắm quyện trầu cau
Lung linh nến của ánh sao lãng mạn
Để ấm lại vành tim ngờ vơi cạn
Vốn yêu thương xán lạn buổi thương đầu…
Ta sẽ về nối lại chuyện rễ dâu
Cầu hạnh phúc đêm thâu hoài mãi dệt
Để mơ ước cuối cùng như đã kết
Hai tâm hồn thắm thiết tựa vào nhau...
Sưu tầm.
 vntst20182637_500
  ANH ĐÃ QUÊN
Có một tình yêu tuyệt nhất ngang đời
Một trời yêu cứ ngỡ là sự thật
Bao kỷ niệm ! Em nhỏ nhen giấu cất
Bao lời thề anh quên mất thời mình yêu
Anh cô đơn trên bến vắng ban chiều
Đêm cần em tỏ bao điều ngang trái
Dựa vào em sẫn sàng tình yêu dại
Nhưng đàn ông chẳng ai mãi yếu mềm.
Anh gạt hết phút giây thật êm đềm
Em cố nhớ khóc đến mềm vai áo
Anh chẳng thể đem tình vướng vào ảo
Mặc kệ em ! Cố thét cố kêu gào
Anh chẳng nhớ tim đã từng cồn cào
Nhịp run run khi muốn vào tim nhỏ
Anh không nhớ lời yêu ngày anh tỏ
Đời bỏ anh ! Em nghe nhỏ ruột mềm
Anh cứ đi xin đừng nói gì thêm
Em vẫn đợi bên hiên tình trăng gió
Mảnh đàn bà yêu thật lòng là đó
Vẫn dịu dàng mở cửa đón chờ anh
Sưu tầm.
 vntst20182700_500
NHỚ EM
Nhớ em thương em thật nhiều
Em đâu hay biết những chiều thu sang
Nhớ em trăng khuyết lang thang
Nhặt từng mảnh vỡ dở dang tình đầu
Nhớ em thức suốt canh thâu
Hồn anh thơ thẩn gửi sầu vào thơ
Nhớ em khi ấy ngây thơ
Yêu kiều bướng bỉnh hững hờ tình anh
Nhớ em đôi mắt long lanh
Như giọt sương sớm trong lành tinh khôi
Nhớ em nhớ lắm người ơi
Ngày em giận dỗi cả trời đổ mưa
Nhớ em nhớ những ngày xưa
Tay trong tay bước dưới mưa chiều hè
Nhớ em khi ấy khóc nhè
Lên vai anh cõng cười khè ghét ghê
Nhớ em nhớ tách cà phê
Em pha anh uống đắng ghê ngốc à
Nhớ em khi ấy thật là
Bệnh không uống thuốc khóc òa anh thương
Nhớ ngày ngược hướng sai đường
Lối về anh bước nhớ thương giăng đầy
Nhớ em nhớ lắm người ơi
Ngày em quay bước buông lơi câu thề
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com