Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018

Những bài thơ đặc sắc 17

QUA TRƯỜNG CŨ
Con đường xưa là lá
Lá bây giờ thành hoa
Hoa phượng hồng lệ đỏ
Đỏ mắt nhớ người xa.
Tóc em xưa là gió
Gió bây giờ thành mây
Mây lặng lờ cuối phố
Ai buồn mây có hay?
Áo em xưa là nắng
Nắng bây giờ thành mưa
Mưa oà rơi vụn vỡ
Trắng lạnh mờ lối xưa.
Ngôi trường xưa là nhớ
Nhớ bây giờ thành thương
Thương một thời thơ dại
Mực tím rơi bên đường.
Sưu tầm.
 vntst20182417_500
QUÊ HƯƠNG TÌNH NGƯỜI
BÌNH  minh đến phía Đômg ửng đỏ
XUYÊN  vào nhà lối ngõ thân thương
TRUNG  tâm làng xóm phố phường
MỸ  hoàn thân thiện vấn vương dạt dào
QUÊ  hương đó xuyến xao kỷ niệm
MÌNH  với người tô điểm giấc mơ
THIÊN  nhiên tạo hóa luôn chờ
NHIÊN  tâm trao tặng ước mơ tháng ngày
BAN mai rạng đắm say tha thiết
TẶNG  nụ cười mải miết ngóng trông
LUNG  linh ánh mắt tình nồng
LINH  thiêng Đức Phật hư không ngày dài
SẮC  Hồng thắm sớm mai đẹp đẽ
MÀU  diệu kỳ bức vẽ thật xinh
BÌNH XUYÊN TRUNG MỸ QUÊ MÌNH
THIÊN NHIÊN BAN TẶNG LUNG LINH SẮC MÀU...
Sưu tầm.
 hoadep094_500
GIỌT SẦU
Giọt sầu ... đựng chén mê oan
Nửa say đắm đuối  ...nửa phân vân đừng
Tỉnh  ... đêm nghe gió chập chùng
Hồn hoang lạc chốn tận cùng bão giông
Bóng sầu  ... vỡ giữa hư không
Lại xa vắng đợi  ! Lại mông mênh chờ
Buồn  ... xô con nước vỗ bờ
Giọt mưa lầm lỡ  ... hững hờ buông xuôi
Khúc sầu  ... ngậm kín bờ môi
Sợi thương sợi nhớ rối bời con tim
Mộng cành lá khép ngủ im
Giọt sương thao thức  ... cõi tình bể dâu
Giọt sầu  ... lăn tới trăng sao
Lan qua thế kỷ tan vào không gian
Bỏ ta giữa cảnh lỡ làng
Nữa khuya khóc mộng thiên đàng đã xa!!!
Sưu tầm.
 vntsthd00205
HÀ NỘI CỦA TÔI
Níu về ngọn gió
Trông vời heo may
Lưa thưa mái phố
Cây nghiêng lá gầy
Rùa thiêng văn miếu
Cõng hồn nước non
Nhịp cầu thê húc
Nước rờn dấu son
Câu thơ ai viết
Cho trời nắng trong
Cho ai má thắm
để ai phải lòng
Ta từng trông ngóng
Bóng in chiều tà
Mây từ phương ấy
Tiễn mùa ra ga
Gọi thầm hà nội
Hoa hồng tỏa hương
Ngẩn ngơ hỏi nhỏ
Bao giờ mến thương
Cho đời vui mãi
để em trẻ xinh
cho em hạnh phúc
giữa đời lung linh
Sưu tầm.
 vntst20182678_500
Con xin lỗi
Con xin lỗi ! Bao lần làm mẹ khóc
Giọt lệ buồn khó nhọc rớt trên mi
Con xin lỗi có lúc đã quên đi
Ơn dưỡng dục chẳng khi nào mẹ nhắc
Có những lúc con vô tâm bỏ mặc
Để cuộc đời phiêu dạt cuốn con xa
Mà quên mất nỗi lo lắng mẹ già
Vẫn dõi con sợ đường xa vấp ngã
Áo con rách sườn vai mẹ khâu vá
Khi con buồn mẹ vội vã ủi an
Lúc con vui đôi mắt mẹ an nhàn
Lần con ốm lòng mẹ ngàn lo lắng
Con có lỗi sao mẹ không la mắng
Mà lặng nhìn in ắng ngấn lệ cay
Quay lưng đi nắm chặt lấy bàn tay
Đang lạnh lẽo khô gầy theo năm tháng
Da mẹ nhăn đi qua những ngày nắng
Tóc mẹ bạc gánh nặng những ngày mưa
Ơn dưỡng dục báo đáp mấy cho vừa
Con xin lỗi vẫn chưa tròn với mẹ
Mẹ cũng già chẳng bao giờ mãi trẻ
Chỉ mong trời cầu mẹ khỏe mẹ vui
Khắp thế gian con chỉ nợ một người
Con xin lỗi ! Nợ Người chưa báo đáp ...!
Sưu tầm.
 vntst20181506_500
GIỌT SƯƠNG MONG MANH
Em chỉ là giọt sương thu mỏng mảnh
Ở trọ trần gian tạm trú khi đêm tàn
Đời em ngắn vừa nắng đã vội tan
Gởi thân mỏng vào anh khi đêm xuống
Em lặng lẽ giữa mây mù gió cuốn
Nép thân mình giữa chốn cuộc nhân sinh
Túc vườn anh cho đẹp buổi bình minh
Rồi tô điểm cho tình thêm xanh lại
Ta kiếp trước gặp nhau trong quan tái
Nên kiếp này nghiệp hóa nợ tình nhau
Bóng anh lá trong góc khuất ôm đau
Em lặng lẽ cuối đầu vì khách trọ
Sương và bóng ! Yêu nhau nhiều thế đó
Hiểu lòng nhau từng sợi tóc kẽ tay
Đam mê nhau khao khát biết bao ngày
Nhưng là bóng lắt lay ! Sương hư ảo
Mơ kiếp này tựa vào nhau nương mãi
Đêm lạnh lùng mơn trớn chỉ lời thơ
Hứa hẹn nhiều ! Vời vẽ những giấc mơ
Đông trắng tóa ! Hạ bung hờ cánh phượng
Sương tròng trành sợ gieo nhiều nghiệp chướng
Đời mấy khi cho chung hướng song hành
Đã truyền thuyết thì mãi sẽ không thành
Sương mong manh ! Khóc anh rồi tan biến
Sưu tầm.
 vntst20182689_500
THÌ RA MÌNH ĐÃ GIÀ
Nghĩa phu thê đã qua đời
Mộ phần cũ kỹ an ngơi góc lòng
Dài năm tháng vẫn tình không
Để mồ côi ái đâu nồng nàn hương
Cũng chênh chao lạnh đêm trường
Muốn hoan hỷ lạc muốn tuơng tác tình
Nhưng run rẩy sợ điêu linh
Hiền nhân chẳng địu vướng hình ác quân
Cứ chùng chình mãi ...lục tuần
Giật mình già cỗi chợt rưng rưng hồn
Lúc xuân hồng nỡ đem chôn
Giờ nhăn nhúm lấy lại bồn chồn yêu
Nhưng tàn tạ nét diễm kiều
Dễ người mai mỉa , kẻ trêu khật khùng
Vậy thôi đời đã vào khung
Mặc rong rêu phủ , khỏi ... hừng hực đêm
Sưu tầm.
 vntst20182692_500
CHIỀU BÊN SÔNG QUÊ
Đứng bên sông chị nhìn về phương ấy
Bóng anh mờ khuất nẻo cuối hoàng hôn
Nước mắt rơi ! Lặng lẽ bên sông buồn
Đâu phải thánh ! Mà chị không rơi lệ
Chiếc lá  khô ..nằm bẹp đường lặng lẽ
Biết yêu thương ! Quạnh quẻ bên hiên tình
Nhớ thương anh ! Cơn lốc xoáy rung rinh
Ngực tơi bời dường như đinh đang đóng
Chị khát khao nụ hôn thật nồng ấm
Một cái nhìn đằm thắm người mình thương
Một làn da cọ sát chuyện bình thường
Chợt lụy tàn khi sương chiều che kín
Nghe hạt thương rớt xuống đời bịn rịn
Mùa xuân xưa thời con gái trở về
Chị đắm chìm say giấc ngủ đê mê
Bỗng ê chề khi bóng anh mất hút
Em có hiểu yêu thương tình lỡ hụt
Khi mùa thu còn chút nắng hao gầy
Dòng sông Thu giọt tình rớt ! Môi cay
Rới xuống vực vạt ngày khi nắng muộn
Chị yêu anh nồng nàn hơn em tưởng
Thả hồn mình để vướng vào vườn yêu
Rầu mùa thu ! Chị đuối cả trăm chiều
Vắt kiệt sức gượng cười đau tê tái
Chị cũng hiểu yêu xa là yêu dại
Nhưng trong lòng trống trãi nếu vắng anh
Lệ chị đổ dọc đời thu ướt lạnh
Tình tròng trành ! Ngắm mớ  bọt bèo trôi
Sưu tầm.
 vntst20182704_500
NHỚ
Mới chớm thu mà lòng sầu rười rượi
Nắng vàng rơi úa cả khoảng trời buồn
Anh ở đâu ? Trú những giọt mưa suông
Để đêm về...tình buồn sao buồn thế
Đàn ai dạo ! Khúc khuya như mùa trễ
Yêu xa mà..khổ  thế phải không anh
Caphe đắng , phố vắng người đi nhanh.
Sóng sánh giọt thu ướt mèm nỗi nhớ
Khóe mắt cay , thu tràn qua ngõ nhỏ
Chạm tình ai.. máu đỏ tía góc trời .
Nước mắt rơi ..thu sầu buồn vời vợi
Nhớ thương anh..nước mắt cứ chảy tràn.
Đôi bờ ngăn..yêu nhớ cứ bò ngang
Đèn hắt hiu ..lối về chỉ một bóng
Hỡi thời gian ! Có bao giờ lắng đọng
Đến rồi đi ..vọng lại biết bao lần
Hạnh phúc nào ..đường trần ai hẹn ước
Để thu về.. lẻ bước giữa hư không
Thu chưa già ..sao nhớ cứ mênh mông.
Hồn chợt lạnh.. như đông chờ chực đến
Anh ở đâu ..ánh sao trời tắt lịm
Đêm sương rơi.. tím cả khúc tình buồn
Em yêu anh..mòn con đường đi ngược
Gánh cuộc tình..chằng chịt những nhớ thương
Sưu tầm.
 vntst20182701_500
Chiều Thu vàng
Chiều vội vã...nắng vàng nghiêng góc phố.!
Nhìn lá Me bay...chợt nhớ Thu về.
Con đường vắng..hắc hiu mờ bóng ngược.
Chiều Thu vàng...ngồi đếm mưa rơi.!
Nước mắt tan trong ly cà phê đắng.!
Góc tự tình... Đêm vẵng tiếng mưa rơi.!
Ta ôm em... Giấc mơ, xa vời vợi,
Thu bên đời, còn vọng tiếng yêu em.!
Em ở đâu... Thu về qua ngõ vắng,
Cuộc tình đau... Lỗi hẹn bước chân mềm.
Đêm sương rơi... Cà phê buồn như nỗi nhớ,
Phố gầy còm... Ta chếch choáng trong mưa...!!!
Sưu tầm.
 vntst20182806_500
ĐÊM SAY....
Anh có nghe.... lời buồn con dế nhỏ
Gọi tình nhân ...khao khát một đêm gầy
Anh có mơ... ánh trăng vàng võ
Le lói cùng người thiếu phụ.... đêm say
Giọt sương khuya, ngủ vùi trên kẽ lá
Gió miên man, vờn khẽ đôi vai gầy
Bờ môi ướt.... nụ hồng ..... khao khát quá
Cuộn đêm vào lòng... . ngỡ anh đã về đây .
Đêm hiển hiện... miên man làn tóc rối
Ngực thơm căng , mi khép nhẹ dịu dàng
Vòng tay ngoan... ôm bơ vơ trần trụi
Hơi thở nồng nàn.... em ước một đêm hoang..
Ừ, cứ thế... ta ru nhau mộng mị
Em ngủ trên tay anh... một giấc mơ nồng
Em say đắm.... nụ hôn anh của quỷ
Nên suốt đời.... Em khát mãi... có phải không...?
Sưu tầm.
 vntst20182669_500
TÌM ....
Tôi đi tìm mùa cũ
Trên góc phố xanh rêu
Bỗng hình như thấy nhớ
Khi lá trút rơi nhiều
Tôi đi tìm trong nắng
Loang lổ những vàng phai
Thương một thời xa vắng
Ai còn nhớ đến ai
Tôi đi tìm trong mưa
Nghiêng cả chiều mưa đổ
Chỉ còn lại câu thơ
Mắc trên khung cửa nhỏ
Tôi đi tìm trong gió
Chỉ thấy trút lá vàng
Ai đóng khung cọc mộ
Bia đá khắc ly tan
Tôi đi tìm hoàng hôn
Chỉ thấy chiều giăng tím
Kỷ niệm cũ vẫn còn
Mà sao lòng câm nín
Tôi đi tìm đi kiếm
Níu một chút yêu xưa
Phố dài thêm nỗi nhớ
Chỉ nghe vọng tiếng mưa
Thôi ta về thắp lửa
Hong khô cuộc tình gầy
Dẫu tim này mục rữa
Cũng bởi vì đắm say
Ta nhớ nốt chiều nay
Chắc cũng là lần cuối
Hình như ta hấp hối
Cơn chết đuối chiều nay...
Sưu tầm.
 vntst20182562_500
TÌNH YÊU TOÁN HỌC.
Đường sự nghiệp, đường tình vô tận,
Em giật mình tiệm cận thôi sao,
Tích phân có được là bao,
Để Lim giới hạn khát khao ngực trần.
Bước song song... Bao lần thầm khóc,
Trùng phương chi cho nhọc tim yêu,
Một lần vuông góc có liều,
Muốn trao nhau hết bao nhiêu đạo hàm.
Đã thương nhau đừng làm vô nghiệm,
Đặt chi nhiều điều kiện đen ta,
Cosi đùa nghịch hai ra,
Biến thiên hằng số cũng là trót thương.
Đã vì nhau bình phương luôn thể,
Đừng vi phân người để tìm đau,
Hỏi chi đường thẳng về đâu,
Đi qua hai điểm... Tình đầu thế thôi.
Đừng ví em lôi thôi sin, cos,
Chẳng là tag thề thốt cạnh bên,
Chia đôi lấy nửa lại nên,
Hình thang diện tích... Nỡ quên sao đành!
Đường Trung trực rành rành ra đấy,
Có điểm giao sẽ thấy thật tâm,
Người ơi nhớ nhé đừng nhầm
Điểm giao phân giác cũng tâm đường tròn.
Cùng phương nhau mỏi mòn chờ đợi,
Song song chi vời vợi cách xa,
Đường tròn anh nhé hai ta,
Có xa cũng sẽ chỉ là nhớ thêm.
Sưu tầm.
 vntst20182714_500
MÙA ĐANG VỀ NGANG PHỐ.
Mùa đang về ngang phố
Mây trắng lửng lơ trôi
Nghe thì thầm trong gió
Làn hương nào say môi
Về ngang miền ký ức
Kỉ niệm bỗng dâng đầy
Ngất ngây hương cỏ mật
Thoảng trong chiều..thêm say
Mùa lướt qua thật nhẹ
Hoàng hôn dáng tím chiều
Thoáng hồn như diệu vợi
Bờ môi nào ..đang yêu
Hoa gạo như thắp lửa
Triền đê vàng bông may
Ngày vừa qua rất vội
Hoàng hôn tím nơi đây
Kỉ niệm qua thật nhẹ
Phượng đã nở đâu đây
 Hỏi ai..? người còn nhớ
Mùa cũng vừa..ngang đây?
Sưu tầm.
 vntst20182726_500
TÌNH QUÊ VĨNH PHÚC
Quê hương Vĩnh Phúc rạng ngời
Dẫu rằng đi khắp muôn nơi nhớ về
Ngọt ngào cảm xúc đăm mê
Tình thương ấm áp tràn trề người ơi
Tháng năm vọng tiếng ru hời
Bao nhiêu kỷ niệm cùng lời mẹ ru
Sớm hôm gió thổi mây mù
Mêmh mang trời đất lãng du thamh bình
Con người thanh lịch văn minh
Dâng trào hạnh phúc lòng mình đắm say
Cùng nhau vun đắp đêm ngày
Làm cho cuộc sống đổi thay muôn đường
Tình người giản dị yêu thương
Trong lòng thoải mái vấn vương ngọt ngào
Tâm hồn luôn mãi xuyến xao
Thả vào theo gió quyện hoà ước mơ...
Sưu tầm.
 vntst20181861
LANG MAN CHIỀU ...
Lang thang chiều dạo bước
Phố cũ một ngày nao
Rì rào cơn gió ngược
Lắng lòng chút xuyến xao
Đường xưa hoa vẫn nở
Ngan ngát đóa Quỳnh Hương
Trong ta hằn in nhớ
Hẹn nhau phía cuối đường
Một ngày mưa chợt đổ
Ướt sũng cả bờ vai
Bàn tay anh dành dỗ
Khe khẽ: "Chớ u hoài"
Những chiều hoàng hôn ngả
Đường tình lắm dịu êm
Lặng thinh yêu chiếc lá
Để môi chạm môi mềm
Vu vơ rồi chợt nghĩ
Còn ai nhớ nơi này
Hay duy mình ta chỉ
Đâu quên thuở nồng say
Thời gian trôi vội vã
Cứ ngỡ chuyện hôm qua
Công viên cùng ghế đá
Lời yêu ấm chan hòa.
Sưu tầm.
 vntst20182762_500
NGỠ
Đêm thả tình vào đất
Đất nở sinh mầm cây
Ngỡ tình vụt tầm tay
Đâu ngờ tay còn ấm
Một chiều mưa ướt đẫm
Ngỡ tình chết bên bờ
Ô hay ! Ta chẳng ngờ
Tình vương lên từ nắng
Cứ ngỡ tình là đắng
Mang thầm lặng thương đau
Ai ngờ vẫn còn nhau
Dấu tình hương vị ngọt
Ta lang thang trên phố
Gió về ru tình say
Hương thầm về đâu đây
Cà phê thơm ngan ngát
Du dương vài khúc nhạc
Điệu buồn sướt phím trầy
Đêm trầm tích hao gầy
Âm vẫn đầy thánh thót
Sưu tầm.
 vntst20182709_500
NGHÊU NGAO CA
Nghêu ngao hát giữa nhân gian
Hỏi ai địa ngục, thiên đàng là đâu?
Tìm người trong chốn không nhau
Tháng năm nối lại toàn màu cô đơn.
Nghêu ngao gảy khúc nhạc hờn
Tiếng yêu, tiếng hận chập chờn gần xa
Đường đời lắm nẻo bôn ba
Cầm lên mảnh nhớ vẫn là bóng em!
Nghêu ngao rót rượu vào đêm
Trăng thu bỗng rụng xuống thềm ngả nghiêng
Kìa kìa môi thắm, mắt duyên
Tỉnh say chẳng biết là tiên hay mình?
Nghêu ngao ngồi trước bình minh
Câu thơ ném giữa tử sinh mà cười
Cuội xưa nói dối lên trời
Thương ta viết thật mãi đời trần gian…
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com