Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2018

Thơ vui 06

 WORD CUP... BÀ ĐIÊN LẮM RỒI!
Mịa cha bóng với chả banh
Làm bà tức đến cành hông rồi nè
Chả hiểu hay hớm cái gì
Mà già đến trẻ reo hò thâu đêm
Sao không thấu hiểu nỗi niềm
Vợ nằm lệ rớt mưa xa tủi hờn
Bao thằng, mỗi trái bóng tròn
Quần đùi áo ngắn hở mòn cả da
Tranh nhau xô đẩy ấy mà
Chẳng ra thể thống hò la cái gì
Vợ thì ngọt nước xuân thì
Quả thời chín mọng ngắt đi mà dùng
Thế mà đúng cái lũ khùng
Không thèm nhòm ngó dửng dưng mới tài
Mọi khi mấy gã liếc hoài
Bao lần hăm hở vật nài cày thuê
Thế mà giờ chẳng còn mê
Chúi đầu vào bóng rượu bia hét hò
Để chị em phải nằm co
Nồi niêu dù đã cọ kỳ tinh tươm
Nước hoa thơm lựng mùi hương
Chờ anh vào để dọn mương be bờ
Thế mà họ cứ phớt lờ
Nghe đâu một tháng hội hè hành tinh
Vài hôm thôi đã bực mình
Đằng này một tháng làm sao bây giờ
Chị em cứ phải đợi chờ
Nóng đầu điên tiết lộn mề rồi đây
Word Cup thì có gì hay
Sao bằng bên vợ đắm say nghĩa tình
Đêm nay quả thật bực mình
Nằm thao thức đợi, rồi mình ngủ quên
Ai ngờ gần sáng về đêm
Gã vào rón rén kề bên em nằm
Biết thừa em cứ lặng thinh
Để chờ cho hắn lần mần xem sao
Ai ngờ hắn ngủ chổng sào
Mặc em tủi phận cấu cào máu sôi
Được rồi cái gã dở hơi
Ngày mai bà sẽ chia đôi cái giường
Không cơm chẳng nước nhịn luôn
Để xem còn sức đêm hôm reo hò
Thu luôn vô tuyến cất kho
Để xem có cái reo hò nữa không
Nếu không kiên quyết làm căng
Thì hơn một tháng đêm nằm nhịn chay
Sáng ra nhìn gã ngủ say
Muốn cầm cái kéo phăng teo cái cày
Chứ không nhìn cảnh thế này
Suốt ngày WORD CUP mà cay cả lòng .
Sưu tầm.

CHỌN VỢ
Lấy vợ thì nên lấy vợ non
Về hưu ,vợ trẻ sức vẫn còn
Tha hồ nó cày hai ba dóp
Chiều về chở lão chạy phon phon
Lấy vợ thì nên lấy vợ gìa
Lúc mới ra đời , vợ hăm ba
Vợ mình từng trải ai cũng nể
Đi đâu không phải hỏi người ta
Lấy vợ thì nên lấy vợ lùn
Áo quần mua sắm , vải hay thun
Shopping lùng kiếm khu con nít
Gía cả nhiều khi rẻ hơn bùn
Lấy vợ thì nên lấy vợ cao
Gặp hôm mưa gió đổ xuống ào
Đường đi nước ngập lên tới cổ
Đeo trên lưng vợ tiện biết bao
Lấy vợ thì nên lấy vợ ù
Nệm mút đâu cần , vẫn êm ru
Xa lông không sắm , ngồi lòng vợ
Êm êm nhún nhẩy , sướng bỏ bu
Lấy vợ thì nên lấy vợ ròm
Ăn ít nên người cứ ốm nhom
Chẳng tốn tiền qùa hay cơm gạo
Khi cần vác chạy cũng dễ nom
Lấy vợ thì nên lấy vợ ghen
Cửa nhà ba khóa với cây chèn
Chả lo ăn trộm vô cạy cửa
Vợ thức canh chừng suốt đêm đen
Lấy vợ thì lấy vợ sún răng
Cua , gà ,gân , sụn chẳng dám ăn
Đồ ngon vật lạ em kiêng ráo
Khỏi phải tranh ăn , khỏi cằn nhằn
Lấy vợ thì nên lấy vợ hô
Bộ răng xem vậy , qúy thấy mồ
Cần nước cốt dừa không bàn nạo
Em chìa răng nạo, được cả tô
Lấy vợ thì nên lấy vợ giầu
Khỏi phải đi làm , chỉ đi câu
Kệ cho thiên hạ kêu đào mỏ
Đầy túi tiền tiêu ngồi vuốt râu
Lấy vợ thì nên lấy vợ nghèo
Không tiền không bạc , nó mới đeo
Em quen khổ cực , quen chịu đựng
Nói trời , nói đất , nó nghe theo
Lấy vợ thì nên chọn ngáy to
Bên ngòai trộm đạo tính dở trò
Giật mình hốt hoảng nghe em ngáy
Đứa ngã gẫy chân , đứa phải bò.
Sưu tầm.

TẠM BIỆT CHỒNG YÊU
Anh đừng trách em lỡ mê bóng đá
Quên mất chồng lại bỏ ngủ quên ăn
Mùa bóng về em luôn chạy lăn tăn
Trời chưa tối ôm ti vi cho tới sáng
Anh cố ngủ ! Đừng có mà đợi ráng
Đừng lo gì ! xong tháng em sẽ về
Lỡ yêu chân cầu thủ sút say mê
Em thả sức tung hô khi vô được một quả
Nếu yêu vợ ! Anh cần hiểu thêm bóng đá
Từng trận thua em gục ngã rã rời
Cảm xúc theo ! Vui - Buồn nước mắt rơi
Tóc quên chải rối bời vì tung hứng
Có những lúc quá vui đang hưởng ứng
Trái bóng vô chân nhảy múa miệng cười
Phút giây đó sung sướng rất tuyệt vời
Đời thật đẹp ! Mắt trợn tròn nỗi đóm
Anh cứ ngủ ! Em đi rồi sẽ đến
Xong tháng này em về lại với anh
Trả cho anh hình hài vẫn ngon lành
Em của anh! Bảo đảm còn nguyên vẹn
Sưu tầm.


TÁM VUI
Em đâu là bác sĩ
Chỉ là y tá thôi
Thêm một nghề giải khuây
Nghiệp dư em ca sĩ
Em cũng cười hí hí
Cũng quậy quậy như ai
Tính tình giống con trai
Hơi ngông nghênh chút xí
Chẳng dám nhận thi sĩ
Vì thơ cũng như ai
Chỉ làm cho vui tai
Diễn đàn cùng tung hứng
Đôi khi cũng trở chứng
Cũng bày đặt giận hờn
Cũng làm dáng làm duyên
Cũng ưu phiền sầu não
Tuy là trên mạng ảo
Nhưng thơ thật người ơi
Diễn đàn là sân chơi
Lang thang là người bạn
Vì thế nên bạo dạn:
lang thang đừng lang thang
Ở lại với diễn đàn
Làm thơ tình yêu nhé.
Sưu tầm.

GÀ MÓNG ĐỎ
Em gà móng đỏ nhất lầu xanh
Bảy chữ vành trong vốn nhuyễn rành
Ngửi bạc a-lê nhào tới sánh
Thấy vàng cấp tốc nhảy vào tranh
Chiều ông khách VIP thường hơi chảnh
Tiếp lão đại gia khó cũng đành
Ngả ngớn lay chèo châm tửu mạnh
Giang hồ bán phấn đã lừng danh
Giang hồ bán phấn đã lừng danh
Rộn tiếng mồi hương cũng phải đành
Thốt giọng mơ màng như nữ thánh
Khơi tình ảo diễm tựa nàng tranh
Vào chăn ỏng ẹo đà thông mánh
Giữa gối ngả nghiêng vốn thậm rành
Các bác đừng lo gồng rất mạnh
Em gà móng đỏ nhất lầu xanh
Sưu tầm.


Ế Ư KHÔNG SỢ
Ế là phong cách thời nay
Có gì đâu ngại đọ đày tấm thân
Bây giờ chữ ế đang cần
Chứ em mà chiụ trao thân lâu rồi
Do em thích ế mà thôi
Đêm về ngon giấc .chẳng thề gần xa
Có chồng nghe khổ lắm mà
Rượu chè đánh đập rộ la tối ngày
Trúng chồng sáng sĩn chiều say
Thà em ở ế khỏi đày thân ta
Mười hai bến nước luận mà
Nước đục lắm bến .trong ta hiếm rồi
Sợ lo ta sống đơn côi
Một mình sống chảnh không đòi hỏi chi
Sống cho trai thấy hiếu kỳ
Van xin cao giá khác chi bà hoàng
Ế là phong cách thời trang
Em luôn quý phái.em càng thích hơn
Sưu tầm.

MÊ QUẢ BÓNG...VỢ ĐẸP VS CHỒNG SON
Cả tháng đam mê quả bóng tròn,
Đêm nay trở lại đấu chồng son.
Anh hờn gắng sức bao sân nhỏ
Chệch hướng đường chuyền nát cỏ non..
Nhìn anh hì hục trước khung môn,
Tạt bổng vô lê đá dập dồn.
Đôi quả cầu tròn treo lủng lẳng
Gặc đầu trọc lốc chẳng ra ôn..
Thất vọng chồng son vợ phản đòn,
Khung thành bỏ trống quá tươi ngon.
Bù giờ cuối hiệp chồng ra sức
Nhiều cú chọc khe lưỡi réo giòn..
Chào sân vợ đẹp ẵm hai hòn,
Phút chót chồng ôm cặp bóng ngon.
Kết quả hòa nhau nhiều hiệp phụ
Luân lưu bỏ mặc trống canh dồn..
Sưu tầm.

Con sông quê
Cần Thơ lâu nhớ sông, nhớ nước
Nhớ cả em thuở mười bốn, mười ba...
À, mà không! Chừng đâu năm lên bảy
Ta cởi truồng cùng nhau tắm sông
( Em dặn rồi, đừng có kể nghe không! )
Sông thấy anh ..em, con sông mắc cỡ
Trôi chiếc quần ra tận biển đông
Biển đông nổi giận, biển dâng sóng
Đánh chiếc quần trôi nổi lông bông...
À! mà chuyện xưa nên giờ mới kể
Hai đứa hổng yêu nên mới cởi truồng
Em lên mười bảy anh mới biết
Anh biết mà anh chỉ để trong mơ
Năm mười chín em theo chồng xứ lạ
Anh làm thơ như một kẻ thất tình
Bao nhiêu chữ cùng thi nhau bất tỉnh
Anh yêu rồi?Nhất định thế! Đinh ninh!
Rồi từ đó cũng biệt tăm, biệt tích
Hôm anh về ngồi nhậu ở bến sông
Con sóng trườn lên liếm đôi chân đất
Anh chợt nhớ em, chân cũng ướt mem
Anh chợt nhớ em, ly rượu cũng cay
Anh chợt nhớ em, hỏi thăm con sóng
Từ lúc tao đi có ai tắm cởi truồng?
Sóng lắc đầu, sóng nói; Không, không...
Từ thuở đó đến giờ sông chết đuối.
Ôi con sông, con sông quê lồng lộng
Chứa đựng trong lòng bao nỗi bão giông
Mà ta thì trôi tuốt ở biển đông
Cứ mờ mịt những điều không hiểu nổi
Chợt dưới chân mình nước sông nóng hổi
Sông cũng ấm lòng , ta uống rượu ấm môi
Thôi! hai đứa cùng nhau tâm sự chuyện đã rồi
Chuyện thưở ấy cởi truồng sông có thấy
(Em dặn rồi, đừng có kể nghe không!)
Em có chồng anh cũng hết tắm sông.
Sưu tầm.

CHỒNG LÀ CÁI GÌ ?
Chồng là một dạng đàn ông
Một phạm trù rất mênh mông lằng nhằng
Lúc bực khối chị gọi "thằng"
Vui vui các chị gọi bằng "anh yêu"
Chồng là bậc thánh nói điêu
Chém gió phần phật (thả diều bay ngay)
Giúp vợ người rất hăng say
Giúp vợ mình nói "việc này...để mai"
Chồng cậy có mõn củ khoai
Mình là phái mạnh phải oai với đời
Chồng to như thể ông giời
Chỉ ra mệnh lệnh, vợ thời nghe theo
Chồng là trụ cột, trụ kèo
Vợ là một thứ dây leo bám nhờ
Chồng đi từ sớm tinh mơ
Có khi về lúc....0h hôm sau
Hai chân đá lẫn lộn nhau
"Cười ra thực phẩm" đủ mầu phát kinh
Chồng luôn tự nhận thông minh
Tài giỏi bậc nhất hành tinh loài người
Vợ càng im lặng ngậm cười
Chồng càng lấn tới gấp mười lần hơn
Chồng là ông chủ ban ơn
Chồng là ngọn núi Thái Sơn cao vời
Trèo lên chắc mệt đứt hơi
Nên ta chấp nhận ở nơi dưới chồng
Chồng vững như sắt như đồng
Những lời ta nói là không ích gì
Chồng là một chiếc ti vi
Nhưng ta không thể tắt đi khi cần
Chồng là thánh, chồng là thần
Trượt chân rơi xuống cõi trần mà thôi
Nên vốn dĩ đã thế rồi
Đắng lòng vợ chỉ biết ngồi khóc than
Bụt hiện lên mới hỏi han
Nghe ta kể những trái ngang đời mình
Nghe xong....biến mất thình lình
Rồi gửi mail lại "tình hình...bó tay"
Ta đành ngậm đắng nuốt cay
Vận công để viết thơ này kêu oan
Sưu tầm

CÔ BÉ ĂN KEM ỐC QUẾ
Này cô bé ăn kem ốc quế
Kem ngon không sao bé cứ ăn hoài?
Bé có thấy mùa xuân về trước ngõ
Giọt nắng bỗng hờn rớt nhẹ qua vai.
Này cô bé ăn kem ốc quế
Xin hãy ngừng nhai để nói một lời
Ta đã đợi từ mùa đông giá buốt
Đến bây giờ rét lắm bé ơi!
Ta chẳng dại ước thành kem quế
Sợ bé nhai gặm mất hình hài
Ta chỉ muốn làm cây quế nhỏ
Để bé cầm nâng nhẹ trên tay.
Này cô bé ăn kem ốc quế
Bé quá xinh, còn ta quá dại khờ
Bé chỉ thích ăn để ta đứng ngóng
Hạt bụi nào trong đáy mắt bơ vơ...
Này cô bé ăn kem ốc quế
Bé ăn xong sao lại đứng im thầm?
Ta muốn nói bỗng bàng hoàng chết lặng
Khi tay bé cầm cây - kem - quế - thứ - năm!
Sưu tầm.

VÕ LÂM TRUYỀN KỲ
1.
Hỡi muội Ngũ Độc Giáo
Em rong ruổi phương nào?
Ta Thiếu Lâm chánh phái
Hành hiệp cùng trăng sao.
Chánh - tà phân lưỡng lập
Bao nước mắt oán thù
Nụ cười muội thuở ấy
Xao xuyến người chân tu.
Gặp em nơi Kiếm Các
Nỡ phóng độc hại người
Ta trổ oai quyền pháp
Lá rụng rồi hoa rơi...
Muội thề quyết tử chiến
Chiến mãi thành quen... nhau
Thiếu Lâm cùng Ngũ Độc
Bỗng ý hợp tâm đầu!
2.
Hỡi muội Ngũ Độc Giáo
Sao phân biệt chánh tà?
Danh xưng toàn huyễn hoặc
Chánh tà tự do ta.
Chánh tà giờ lẫn lộn
Hỗn chiến đến xô bồ
Chánh - giết người cướp của
Tà - giúp kẻ thế cô.
Ta một đời hiệp nghĩa
Trọng thương biết bao lần
Giang hồ thật hiểm ác
Bè bạn hóa cừu nhân.
Dẫu võ công đệ nhất
Sát giới là oan gia
Lời Từ Nhân Phương Trượng
Phải lấy đức phục ma...
3.
Hỡi muội Ngũ Độc Giáo
Gặp nhau biết bao giờ?
Chiều nay Đào Hoa Đảo
Sương khói buồn như mơ.
Đâu những ngày hành tẩu
Bôn ba khắp giang hồ
Muội cùng ta yên ngựa
Đại Lý rồi Thành Đô.
Cùng lên Hưởng Thủy Động
Trừ ác thú, dị nhân
Rồi xuống Dược Vương Cốc
Diệt thổ phỉ cứu dân.
Chánh - tà mình hợp bích
Đánh đuổi bọn cuồng ma
Ỷ võ công đồ sát
Giữ kỷ cương sơn hà.
4.
Hỡi muội Ngũ Độc Giáo
Mây trắng bay cuối trời
Trái tim người hiệp khách
Ngại gì mưa tuyết rơi.
Ta vẫn đi diệt ác
Nhân nghĩa đội trên đầu
Quyết đạp tan sóng gió
Dù biển thẳm, sông sâu.
Mơ ngày mai muội nhé
Võ lâm sẽ thái bình
Bang phái thôi tranh chấp
An lạc cùng dân sinh.
Ta cùng muội sẽ hát
Khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ
Rồi bên nhau đi mãi
Khắp nẻo đường hư vô.
Sưu tầm.

TUYỂN CHỒNG
Hôm nay mạo muội lên đây
Thưa anh thưa chị em đây tuyển chồng
Em là con gái nhà nông
Quanh năm chỉ biết chống mông (lưng) lên trời .
Con gái nhưng đã hết thời
Chẳng ai dòm ngó mở lời yêu em
Sáng trưa cho đến tận đêm
Đơn thân gối chiếc thân em một mình .
Ba mươi chưa một mối tình
Bạn bè cũng đã rung rinh cửa nhà
Mẹ cha thì giục con à
Hay là con chịu thằng cha láng giềng .
Trên trời nếu có linh thiêng
Làm ơn phụ hộ con khiêng được chồng
Chứ qua cái tuổi má hồng
Là con bị ế ở không suốt đời .
Đi ra ai cũng chê cười
Cái bà cô đó ba mươi chưa chồng
Hôm nay mở tiệc rượu nồng
Lên đây em tuyển anh chồng được không?
Em sợ sắp đến mùa đông
Cô đơn lạnh lẽo nằm không một mình
Nếu anh nào thấy có tình
Trầu cau sang hỏi chúng mình nên duyên.
Thân em phận gái thuyền quyên
Lấy chồng xa xứ sẽ quên đường về
Thế nên em chọn chồng quê
Anh nào còn ế mình về bên nhau .
Sưu tầm.

GIẬN ANH
Giận anh... Em chẳng nói cười
Giận anh ... Nên thấy cuộc đời tối tăm
Giận anh .... Vì chẳng quan tâm
Cả ngày không thấy , hỏi thăm một lời .
Giận anh ... Mệt mỏi rã rời
Khi anh cứ mải nói cười bên ai
Còn không biết lỗi sửa sai
Đi ra thấy gái chân dài.... là mê .
Giận anh ... Lòng dạ buốt tê
Bao nhiêu kỷ niệm ùa về trong mơ
Giận anh ... Gửi hết vào thơ
Để cho mệt mỏi hững hờ xua tan .
Tim này cảm thấy phân vân
Giận anh ...Cũng đã trăm lần còn đâu
Vô tâm... Anh khiến em sầu
Làm cho em khóc rồi lau không à .
Giận anh ... Đâu muốn nói ra
Chỉ mong anh hãy nhìn qua biết liền
Em cần anh ở cạnh bên
Ngoài ra trai đẹp bạc tiền không ham .
Sưu tầm.

CẦN NGƯỜI TRI KỶ MÙA ĐÔNG
Đông về bỗng chốc ước ao
Có người tri kỷ ngọt ngào thì hay
Cùng em tay nắm bàn tay
Vui buồn chia sẻ đêm ngày bên nhau .
Tìm hoài mà chẳng thấy đâu
Tâm hồn trống rỗng lệ sầu ướt mi
Đông ơi đến vội làm chi
Mang thêm giá rét làm gì hả đông .
Để cho em mãi ngóng trông
Tim mòn cằn cỗi cho lòng héo khô
Tri kỷ anh đang ở mô
Về ngay em đợi em chờ anh nha .
Nếu mà anh chẳng chịu ra
Em tìm người khác cái là anh toi
Không tin anh thử mà coi
Đông về gõ cửa lạnh rồi biết chưa .
Chờ anh từ sớm đến trưa
Trong lòng buồn bực lên đây đăng bừa
Ai cần tri kỷ tới ngay
Đông này ấm áp đêm ngày có nhau .
Sưu tầm.

CÓ CHỒNG NHƯ KHÔNG
Có chồng mà cũng như không
Suốt ngày cờ bạc lông bông rượu chè
Nhà cửa , con cái bỏ bê
Ruộng vườn cỏ mọc sum sê không cày .
Đi đêm chán lại đi ngày
Rượu say đánh vợ la rầy con thơ
Tiền bạc trộm cắp vét vơ
Đem cho gái hết chẳng nhờ cậy chi .
Nói ra không phải so bì
Chồng người thương vợ việc gì cũng ham
Phận em thì thật oái oăm
Không nghe cha mẹ lấy nhầm vũ phu .
Nên em oán hận , căm thù
Viết đơn li dị mặc dù khó khăn
Đơn thân sống cảnh an nhàn
Còn hơn sống cảnh thân tàn dại ma .
Thương con cứ gọi tên cha
Trong mơ đang ngủ khóc la giật mình
Ly hôn sướng được thân mình
Nhưng còn con nhỏ tội tình chi đâu .
Thôi thì cam phận buồn rầu
Để cho con cái sau này có cha
Người ta cũng phận đàn bà
Sao mà sung sướng lụa là phấn son .
Còn em tàn tạ , heo hon
Buồn vì chồng cứ theo con chân dài
Về nhà xỉa xói , mía mai
Tiền đem cho gái chê bai vợ già .
Chán chồng mà chẳng dám la
Chồng đánh cố chịu kêu ca người cười
Cũng vì hoàn cảnh nổi trôi
Thương con cam phận mặc đời bất công .
Buồn lắm chẳng biết kêu ai
Ngồi đây thờ thẫn viết bài thơ đăng
Chỉ mong chồng hiểu được rằng
Bồ chỉ là tạm đâu bằng vợ con .
Vợ trông chồng đến mỏi mòn 
Không chê chồng xấu sao chê vợ già
" Bồ là lều , vợ là nhà
Khi nào lều sụp cái nhà vẫn nguyên "
Phở kia ngọt nước mất tiền
Chồng ơi ! Tỉnh ngộ vợ hiền con ngoan
Mong là chồng biết ăn năn
Đừng chê cơm nguội khô khan khó dùng .
Vợ sẽ tha thứ bao dung
Chồng về cày ruộng cấy cùng vợ nha
Với chồng vợ xấu vợ già
Nhưng với hàng xóm vợ là nàng tiên .
Sưu tầm.

LẤY CHỒNG CÓ ĐIỀU CHI VUI
Lấy chồng có điều chi vui
Mà sao ai cũng cứ xui lấy chồng
Một mình ở có sướng không
Khỏi lo hay nghĩ phiền lòng chi ai .
Đôi lúc cũng cần bờ vai
Dựa vào để thấy mệt nhoài xua tan
Nhưng mà lòng dạ bất an
Lấy nhầm thằng ác thì tàn đời hoa .
Thôi thà sống với mẹ cha
Cho dù nghèo khó quê nhà vẫn hơn
Một mình chấp nhận cô đơn
Còn hơn lấy để giận hờn lo toan .
Không chồng sống cảnh an nhàn
Có chồng gồng gánh muôn vàn đắng cay
Ở bên cha mẹ vui vầy
Giản đơn hạnh phúc ngày ngày hơn không.
Sưu tầm.

ĐỊNH NGHĨA HÔN!!!
Người hôn người gọi là hôn nhân
Hôn động vật kêu bằng hôn thú
Thím hôn chú ấy gọi hôn phu
Hôn thòm thèm thì ra hôn ước
 Hôn dưới nước đó chính tảo hôn
Tin lời đồn cưỡng hôn là vậy
Hôn bị đẩy chắc hẳn ly hôn
Bầm dập hồn tái hôn chưa chín
 Lính hôn lính rằng gọi hôn quân
Vua hôn dân hoàng hôn là thế
Đứa hôn ké thường gọi phụ hôn
Không dùng mồm..hình như..hôn phối
 Hôn không nổi chính xác hôn mê.
Hôn tới phê thì là hôn hít
Hôn nhăng nhít vốn gọi tục hôn
Hết cả hồn cầu hôn lắc lẻo
 Lưỡi dẻo quẹo là lúc hứa hôn
Bị chó dồn quần hôn rách nát
Hôn ăn tát là loại tân hôn
Hôn nát mồm hợp hôn thường gọi
Chẳng cần hỏi là lúc hôn mơ
Mặt lỳ trơ ấy nhầm.. hôn má
Lâu quên quá hôn ám người ơi
Mượn của trời đó là hôn gió
Phong bao đỏ hôn lễ phải đưa
Quyết tới trưa đó là hôn định
Tuân thượng lệnh trói lại.. kết hôn
Hôn lén chôm đó là hôn vụng
Sưu tầm.

CHỈ TẠI TRỜI MƯA
Mới sáng ra trời đã đổ cơn mưa
Em muốn khoe những dây thừa của áo
Nên em xin cũng là lời mách bảo
Ngoẳng mặt đi nào áo ướt khó coi
Tháng bảy này em cũng rất thiệt thòi
Mưa cứ đổ vì trời oi là thế
Mà em che nhưng thật tình không xuể
Bởi lẽ mưa nhiều ướt áo khắp nơi
Mới sáng ra mưa lặng lẽ cứ rơi
Đợi mưa xong em đi chơi cuối phố
Nhưng ngờ đâu nhìn thấy em mưa đổ
Thấm hết cả rồi…anh hiểu cho không !
Em đi làm trời đâu có mưa giông
Nên em mặc chiếc áo bồng rất đẹp
Giờ nhìn em áo ướt rồi nằm bẹp
Bó sát lấy người em biết làm sao
Nhưng thật tình trời khi ấy mưa rào
Nên em đi chẳng làm sao che kịp
Tóc của em bị nước mưa lừa bịp
Phủ bẹp trên đầu …ai dám dây dưa
Nói thật lòng em đâu muốn hứng mưa
Để anh nói những lời thừa xoi mói
Nhưng đôi khi trời mưa như tiếng gọi
Một chút mơ màng cũng muốn thử coi …
Sưu tầm.

THÌ RA
Mình là trò đùa của người ta
Có phải là yêu thật đâu mà
yêu không? không yêu,không yêu nữa
Ngẫm nghĩ kĩ rồi,"À,thì ra"...
Mình là trò đùa của người ta
Người ta đã nói không yêu mà
Cớ sao mình cứ theo theo mãi
Mình là con gái,đâu con trai?
Sao mình mơ ước đến ngày mai
Sao mình lại mộng đến ngày dài
Nữa đêm giật mình,lòng hỏi dạ:
"Mình là trò đùa của người ta???"
Sưu tầm.

CHỒNG THỜI WORLD CUP
Một tháng Wuncup, chồng vui ghê
Chẳng thèm đến vợ, chẳng tỉ tê
Tối tối ôm gối ra phòng khách
Tha hồ la hét, tha hồ phê
Hết trận đầu tiên, tới trận hai
Xa lon một cõi anh nằm dài
Coi rồi thẳng cẳng anh phê tiếp
Đâu cần đến vợ, chẳng cần ai
Cả tháng anh ôm quả bóng tròn
Chẳng cần sờ mó đến vợ con
Bóng kia người đá trên sân cỏ
Sân nhà chẳng đá.... bỏ trống trơn
Này chồng, cầu thủ khỏe ghê chưa
Đá Chín mươi phút, chứ chẳng vừa
Anh đá mươi phút, như muốn sỉu
Bảo sao vợ ghét thế, chẳng ưa.
Chỉ còn mấy trận, cũng hết thôi
Chồng cứ ôm bóng đấy mà coi
Mai mốt tình hình không xem lại
Kẻo mới vào trận... đã tịt ngòi....!
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com