Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018

Những bài thơ đặc sắc 19

CHỢ QUÊ
Chợ quê trên chợ dưới thuyền
Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều
Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu
Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ
Từ ngày con nhện lửng lơ
Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài!
Em cười chẳng biết với ai
Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu...
Một hôm tôi quyết hỏi liều
Muốn sang... phải bắc cầu kiều sao đây?
Em đùa nhắn gió thách mây
Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy...
Ai ngờ từ đấy phân ly
Bảy năm biền biệt tôi đi không về
Giận em ném lại câu thề :
"Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa!..."
Giảng đường sớm nắng chiều mưa
Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy
Thế rồi phượng thắm mùa thi
Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời...
Trạng nguyên lá đỏ ven đồi
Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong
Thuyền em vẫn đậu bên sông
Gặp em tay níu, tay bồng... bốn con!...
Áo ai giờ nhạt màu son
Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê...
Sưu tầm.
 vntst20181521
KHÚC HÁT NHỚ QUÊ
Mình hát lời của gió
Từ năm tháng bồng bềnh
Có con đường đi học
Nhịp cầu tre chông chênh.
Mình hát lời của nắng
Từ hương rạ nồng nàn
Anh gọi tìm ký ức
Cánh cò chiều lang thang.
Mình hát lời của đất
Từ hạt lúa bùn non
Tuổi thơ em đốt cỏ
Khói mênh mông trên đồng.
Hai năm vào đại học
Hai năm mình xa quê
Bài ca hai đứa hát
Nghe dòng kênh nước về.
Thành phố thành nỗi nhớ
Vang buồn nghe nôn nao
Đâu lũy tre xanh biếc
Rì rào ngát hương cau?
Chiều nay ký túc xá
Nắng thu vàng mông lung
Nhớ quê em ngồi hát
Tiếng đàn anh bập bùng...
Sưu tầm.
 vntst20181534
ĐÊM THU KON TUM
Mây mùa thu Sương mùa thu
Vầng trăng ứa lệ Gió ru giữa trời
Cầm lên nỗi nhớ chơi vơi
Buốt xuống đêm lạnh bời bời giọt đau.
Mây mùa thu Lá xôn xao
Lệ thu nghiêng ngả bứt vào hư không
Thơ bay Bay tận bềnh bồng
Tìm thơ Ai nhặt nỗi lòng tháng năm?
Mây mùa thu Mưa lâm thâm
Giọt thương giọt nhớ gọi thầm
Xa xôi Ta còn đi Mây còn trôi
Ngàn năm mây ướt cuối trời bơ vơ.
Mây mùa thu Đêm xanh mơ
Phố xa hiu hắt bao giờ gặp nhau?
Người đi khuất nẻo trăng sao
Vẫy tay Gởi trả câu chào vào đêm...
Sưu tầm.
 anhtn298
MƯA CHIỀU XỨ HUẾ
Mưa chiều xứ Huế
Rào rào hạt vui
Ta qua Đập Đá
Sao mưa ngùi ngùi?
Đâu đò Đông Ba
Đâu vườn Vỹ Dạ?
Mưa xanh đầy lá
Mưa xám mù trời.
Mưa chiều xứ Huế
Áo tím về đâu
Ta cầm qua đó
Nụ buồn xanh xao.
Mưa ngàn dấu hỏi
Hỏi người sao xa?
Giọt rơi thành cỏ
Giọt vỡ thành hoa.
Mưa chiều xứ Huế
Một mình mình đi
Mưa mềm môi mặn
Mưa lạnh tràn mi.
Mưa ngàn dấu thương
Thương trường xưa vắng
Giọt tan màu nắng
Giọt bám màu sương.
Mưa chiều xứ Huế
Một thời phiêu diêu
Yêu người không nói
Nói người không yêu!
Chỉ còn mưa trắng
Trắng tuổi dại khờ
Chỉ còn giọt trắng
Trắng màu xa mơ.
Sưu tầm.
 hue19_500
HÀ TIÊN HOÀNG HÔN
Tháng tám ta về gió gió lên
Đông Hồ bàng bạc khói lênh đênh
Câu thơ áo trắng chòng chành vỡ
Kỷ niệm mù sương bỗng bập bềnh.
Gió đùa mặt nước, gió đùa mây
Hoàng hôn chấp chới cánh chim bay
Thuyền ai neo vội bên sông vắng
Neo mảnh trăng chìm sóng lắt lay?
Em xa xóm núi bỏ trầu không
Bỏ phố chênh vênh nắng biển nồng
Bỏ ta ngơ ngác mờ mưa bụi
Cầu phao bập bỗng bước long bong.
Long bong sóng vỗ nhịp âm âm
Một khúc xôn xao, một khúc thầm
Vọng nghe câu hát mùa ly biệt
Đau đáu tìm nhau vượt tháng năm.
Em đã về đâu, biết đến đâu?
Trời chiều nhuộm tím bến Tô Châu
Người xưa bỗng nhớ người xưa cũ
Một bóng trên sông, bóng lặng sầu.
Sưu tầm.
 canhdepvn066_500
NHỚ PHAN RÍ
Đã lâu lắm anh không về Phan Rí
Chạy theo em những tối bắt còng
Đuốc lấp loáng trên triền cát ướt
Soi gió lùa lạnh buốt mùa đông.
Em mười sáu mắt xinh tròn lúng liếng
Thả hồn anh đắm đuối những bãi bờ
Gã còng nhỏ vung đôi càng lớ ngớ
Ngo ngoe nhìn gắp vụng hạt sương mơ.
Biển một bên- dập dềnh chao sóng
Em một bên- tóc lộng mây trời
Còng trên cát anh vồ cứ trượt
Kỷ niệm cười lấp lánh ánh sao rơi.
Bên bếp lửa đôi mình ngồi nấu cháo
Nước chợt sôi lúng búng những nỗi niềm
Anh thêm củi chỉ thêm vào bối rối
Khói cay nồng đặc quánh bóng biển đêm.
Tô cháo ấy em rắc đầy hành lá
Còng ngọt đậm đà, gạch đỏ hơn son
Anh húp mãi cạn cùng nỗi nhớ
Đến bây giờ vị đầu lưỡi còn ngon!
Anh đi xa nhớ miền quê biển
Nhớ mắt em xưa, nhớ món cháo còng
Gió du lãng trải tháng ngày phiêu bạt
Bỗng lặng lờ neo nhớ bến mong...
Sưu tầm.
 canhdepvn080_500
ĐÊM TIỂU CẦN
Lênh đênh tìm gió sông Cần
Tìm em chỉ thấy trái bần rụng rơi
Hoàng hôn tím tiếng chuông trôi
Cánh cò vấp gió cuối trời liêu xiêu.
Tiểu Cần cần ít hay nhiều
Mà đêm trăn trở bao nhiêu sao trời?
Thuyền trôi chở khẳm tình trôi
Không cần chớ vẫy kẻo rồi vấn vương.
Sông Cần cần nhớ cần thương
Bén duyên bén buổi triều cường nước lên
Bấy giờ trăng nước chông chênh
Thuyền sang bến ấy bỗng quên ngả về!
Sưu tầm.
 canhdepvn078_500
ĐÀ LẠT MÙA TRĂNG
Đà Lạt ta về để nhớ em
Nhớ mùa trăng trước ướt hương đêm
Xa em, xa cả mùa trăng ấy
Xa áo thu bay tóc gió mềm.
Đâu khúc đàn mơ bên suối thơ
Mảnh trăng chìm nổi giữa bơ vơ
Đồi Cù thuở ấy mình ly biệt
Hai nẻo chia xa nỗi đợi chờ.
Lung linh như nước hồ Xuân Hương
Mắt em buồn lệ mờ trong sương
Người đi nghiêng ngả vầng trăng lạnh
Ngả bóng trăng rơi rải mặt đường.
Ta đã xa rồi em cũng xa
Thương trời Đà Lạt hạt mưa sa
Thương màu trăng cũ soi trên áo
Áo lụa tình trăng sáng mượt mà.
Đá vỡ còn đây vọng dấu chân
Một thời lóng ngóng bước bâng khuâng
Một thời hai đứa cùng xây mộng
Mộng cũng chia tan chẳng được gần.
Lấp loáng đồi thông những bóng mây
Những mùa trăng biếc, biếc trên cây
Ta qua phố cũ buồn muôn lối
Áo trắng ai bay gió lạnh đầy?
Sưu tầm.
 dalat001
PHỐ CỔ
Ta về như chiếc lá
Rụng rơi xuống cội nguồn
Lang thang chiều phố cổ
Gió mỏng mềm như sương.
Nhà em xưa ngõ vắng
Một thuở qua ngại ngùng
Giờ nhặt mùi hoa cũ
Cầm nắng vàng run run…
Hỏi hoa hoa đã úa
Hỏi nắng nắng sang sông
Hỏi người người chẳng nhớ
Biết em còn hay không?
Phố cổ hóa phố chợ
Đèn nhấp nháy ngược xuôi
Nhà mái bằng thay ngói
Tường sơn nước thay vôi.
Cổng đình giờ quét đỏ
Phừng phực lửa hoàng hôn
Ta về nghèn nghẹn nhớ
Phỏng rát cháy tâm hồn.
Mảnh sân rêu cổ tích
Mọc lênh khênh dãy lầu
Nửa đau đau chìm lắng
Nửa buồn buồn dâng cao.
Ta về như mây trắng
Gục khóc cuối chân trời
Tìm em chiều phố cổ
Sương khói mờ chơi vơi.
Sưu tầm.
 hoian003_500
THÁNG BA
Tháng ba mùa hạ sớm
Bút bi tím làm thơ
Sợi buồn nghiêng lấp lánh
Trang giấy bỗng thẩn thờ.
Tháng ba tròn giọt nhớ
Rơi miền ký ức xưa
Một chiều qua lối đó
Áo em mờ trong mưa.
Tháng ba mùa xuân vọng
Vỡ tiếng cười pha lê
Tung tăng đàn bướm trắng
Ngơ ngác bước ai về.
Tháng ba một người khóc
Bóng thầy giờ nơi đâu
Con đò xưa khuất núi
Hun hút dòng sông sâu.
Em về tìm tháng ba
Hái màu hoa điệp cũ
Con ve sầu còn ngủ
Chợt thức nhớ mùa xa…
Sưu tầm.
 vntst20182074_500
CHIỀU BÀ ĐIỂM
Chiều Bà Điểm xanh ngát
Hàng cây gió rì rào
Lá vọng vào nỗi nhớ
Nắng vỡ rụng lao xao.
Em cười sao chẳng nói?
Áo bà ba mịn màng
Ta mơ làm nhẫn cỏ
Nguyện đời hết lang thang.
Gập ghềnh xe thổ mộ
Lộc cộc bánh vang đều
Nhà ai đun củi bếp
Khói mờ cửa lam rêu.
Hoàng hôn dần dần tím
Sương thu nhòa nhòa xanh
Ngập ngừng ngừng lối nhỏ
Chưa xa xa sao đành?
Chợt qua chiều Bà Điểm
Cầm ngẩn ngơ miếng trầu
Trầu xanh têm vôi thắm
Đôi chim trời bay cao.
Sưu tầm.
 vntst20182085_500
SAO KHÔNG NÓI?
Sao một lời không nói?
Để mùa phượng tàn mau
Em đi hờn khóe mắt
Cười bâng quơ qua cầu.
Người đi xa xa mãi
Vẫn chưa nói một lời
Áo trắng em là mộng
Bỏ buồn ta mồ côi.
Trương Chi còn giọng hát
Sao ta đành lặng câm?
Bài thơ tình lại xé
Gởi cho gió âm thầm.
Ta thương mình tay trắng
Em thương người bơ vơ
Một lời sao không nói?
Chiếc lá rơi ơ hờ.
Ta bên này bờ lở
Em bên kia bãi bồi
Lở bồi rồi bồi lở
Ngàn năm còn xa xôi.
Sao một lời không nói?
Để nụ hồng chôn sâu
Tháng năm buồn rụng vỡ
Sân trường mờ mưa ngâu.
Sưu tầm.
 vntst20182068_500
PHÓNG SỰ ĐÊM SÀI GÒN
Sài Gòn
Đêm
Dịu dàng đã lên giường
Lương thiện đã lên giường
Tình yêu cũng đã lên giường
Ôm ước vọng
Nằm nghiêng vào giấc ngủ…
Những hồn ma trác táng
Vẫn đi hoang
Vẫn thao thức
Ồn ào
Ngáp vặt
Vật vã.
Sài Gòn
Đêm
Những chiếc xe điên gầm rú
Chạy đua
Lạng lách
Đánh võng
Rượt đuổi tử thần
Đích đến là nhà xác
Là quan tài
Là khói hương
Là huyệt thẳm.
Sài Gòn
Đêm
Những ly bia lanh canh
Lách cách
Tiếng thời gian va vỡ
Những gã đàn ông nói cười nhăn nhở
Cùng móc trái tim mình
Thả lăn chìm
Ngập ngụa
Nhầy nhụa
Trong bia.
Sài Gòn
Đêm
Từng cô gái rú gào điên dại
Lắc…
Uốn éo bán mình
Nửa người
Nửa ngợm
Nửa Bạch Xà Tinh…
Nửa ma
Nửa quỉ
Nửa ẩn
Nửa hiện hình
Nhạc xập xình
Cười dậm dật
Đèn lung linh…
Sài Gòn
Đêm
Khói thuốc mịt mù
Đám thanh niên ngồi gật gù
Khóc cười vô thức
Vò nát cuốn lịch cuộc đời mình
Xé toạt
Châm lửa
Hút
Khói quyện hình chấm hỏi
Bóng tiên nâu
Khúc xương người
Đầu lâu…
Sài Gòn
Đêm
Tiếng rao hủ tíu gõ
Đuối dần trong hẻm nhỏ
Hai anh em sinh viên nghèo
Áo sờn vai
Quần rách gấu
Mồ hôi lấm tấm
Nước mắt phập phồng
Vai chung vai
Lưng tựa lưng
Đẩy chiếc xe già nua lộc cộc
Lắc lư
Run rẩy
Nghi ngút khói
Lầm lũi nẻo đường mưu sinh…
Sài Gòn
Đêm
Gió lang thang
Ánh đèn chợ sáng choang
Cô gái gian hàng bán trái cây
Uể oải
Ngồi học bài.
Đêm
Đêm.
Sưu tầm.
 vntst20182249_500
BÀI THƠ GỞI MẸ
Lá trầu đã héo lại hon
Tơ duyên đứt đoạn sao còn nối dây?
Mẹ đành biền biệt chân mây
Bỏ con khóc ướt những ngày tuổi thơ.
Bơ vơ là cái ngóng chờ
Mồ côi là kiếp bụi bờ lang thang
Lá xanh rồi lại lá vàng
Thời gian bầm tím ngút ngàn lệ rơi…
Con giờ biết khóc mẹ ơi!
Thương thân cò gánh vạn lời đắng đau
Chơi vơi bến nước đục ngầu
Trăm năm gãy vỡ nát nhàu vầng trăng.
Sưu tầm.
 ntst20171378
KHU VƯỜN SAU NHÀ NGOẠI
Khu vườn sau nhà ngoại
Con sáo nhỏ lại về
Tìm mảnh hồn gió biếc
Bến trăng màu sông quê.
Đi tìm chỉ thấy bóng
Trên lối cũ nhạt nhòa
Ngoại như ngồi đâu đó
Kể chuyện ngày thu xa.
Khu vườn sau nhà ngoại
Dòng sông vẫn lững lờ
Những mùa xưa trái ngọt
Vỡ tiếng cười tuổi thơ.
Trò chơi hoàng tử cóc
Đám cưới lọng lá sen
Bầy trẻ đua nhau rước
Đứa hát, đứa thổi kèn.
Ngoại cười vui móm mém
Vun lá đốt mỗi ngày
Thời gian đầy tro trắng
Tóc bạc thả mây bay.
Đàn cháu giờ đã lớn
Mỗi đứa một phương trời
Ngoại cũng thành cổ tích
Bóng trăng gầy chơi vơi.
Khu vườn sau nhà ngoại
Trái chín trĩu đầy cành
Lũ chim về đâu vắng?
Giọt sương buồn long lanh.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com