Thứ Năm, 26 tháng 7, 2018

Thơ tình còn mãi 123

Em - Tôi
Ngày chia tay mưa buồn không chút nắng
Hàng dương xanh cũng ngả bóng cúi đầu
Em lặng người chẳng nói được một câu
Mưa nhè nhẹ lẫn vào chung nước mắt.
Ngày chia tay tim anh như tan nát
Bởi sang giàu có kẻ khác hơn anh
Thiếu công danh tình yêu nào có cánh
Khi thứ em cần anh chưa thể cho em
Em chưa bao giờ cần chữ giàu sang
Cần một điều thôi, cần anh bên cạnh
Mà anh đi, bỏ lại em hiu quạnh
Anh đau buồn, đâu chắc đã hơn em.
Vậy tại sao.. không ai khác lại là em
Bước qua đời anh, không một lời từ biệt
Hạnh phúc trao anh là nhớ nhung da diết
Về người con gái từng nói rất cần anh
Là ai không cần mà buông bỏ những ngày xanh
Là ai bỏ đi mặc cho ai cố giữ
Là ai lạnh lùng mà không hề do dự
Giờ lại quay về trách móc, vì ai? ̣
Anh chẳng trách móc ai đúng ai sai
Chỉ tiếc hạnh phúc chưa kịp gõ cửa
Ta vội lãng quên đi những lời hứa
Bước qua nhau như kẻ lạ người dưng
Dù biết rằng có lúc mình đã từng
Sống vì nhau, yêu thương nhiều tha thiết
Chỉ là đoạn đường kia nhanh thôi ly biệt
Mình hai đường, hai hướng ngược chiều nhau!
Nếu cuộc tình mang dáng dấp thương đau
Hãy lạnh lùng bước qua nhau em nhé
Anh vẫn nguyện cầu mai này em sẽ
Có một người tốt hơn anh yêu em
Sưu tầm.
 vntst2018311_500
NGƯỜI CHUNG PHẬN SỐ
Em ức lắm ..rót môi vào mộng tưởng
Thưởng cho mình ..một nổi nhớ không tên
Em trách đời ! Em trách phận chông chênh
Chẳng trách anh...vì sao yêu hờ hửng
Em vẫn viết ...tình yêu dấu chấm lửng
Thổi hồn đêm.. vào nhung nhớ lang thang.
Nhưng em buồn.. khóc rưng rức tức ngang
Sao ông trời ..trớ trêu bày nghịch cảnh
Đắm đuối say ..kiếp phù du thơ thẩn
Anh cùng em..ngơ ngẩn nhớ nhung hoài
Mơ ước gì...làm sao có ngày mai
Ta khóc cười ..như người điên chung số phận
Thèm ru đêm ..phím nghiêng tình lận đận
Một lần yêu... để rồi mãi cách xa
Thở thoi thóp.. thương thời gian vội qua
Chợt vỡ òa ..biết ta là ảo ảnh
Day dứt lắm ..chuông lòng đêm cứ gõ
Mà nhớ nhung.. nhìn ngõ vắng lạnh lùng
Khao khát thèm ..một vệt sáng mông lung
Tay nắm chắc ..ngón thề không muốn thả
Cho trôi đi ..những giọt sầu tơi tả
Cảm thông nhau ..đời ảo mắt môi thầm
Yêu thương lắm.... vạn kiếp nhớ ái ân
Đêm đếm lá.. trách gió lùa hun hút.
Sưu tầm.
 ntst20180042_500
CHỈ NỖI BUỒN Ở LẠI
Sao mưa hoài mưa mãi
Tí tách trước hiên nhà
Từng giọt như nức nở
Trước một lần chia xa
Đêm nay ai còn thức
Thành phố đã ngủ say
Đèn khuya hiu hắt nhớ
Rọi sầu vương nơi này
Anh giờ xa xôi thế
Chắc ấm áp bên người
Chắc quên căn gác nhỏ
Âm thầm đếm mưa rơi
Chỉ nỗi buồn không ngủ
Nằm ôm em đêm mưa
Dỗ dành em đừng khóc
Hỏi tim đỡ đau chưa?
Chỉ nỗi buồn ở lại
Vuốt tóc em, thở dài
Nói rằng, mưa sẽ tạnh
Bình minh nhé...ngày mai
Sưu tầm.
 vntst20182865_500
TÌNH NHỚ
Phất phơ tha thướt vương tà áo.
Cánh tím bằng lăng quyện gót hài.
Chờ người con phố chiều thu nhạt.
Ai bảo thu về trong mắt em...
Long lanh âu yếm ru tình nhớ.
Chẳng phải bây giờ đã vấn vương.
Chiều thu góc phố người qua lại.
Chỉ muốn với em dạo phố chiều...
Sưu tầm.
 vntst20182210_500
Ngóng trông người về
Chiều mùa hè gió hiu hiu thổi
Rồi bỗng dưng trời nổi cơn giông
Hỏi ai còn nhớ hay không?
Ở đây em vẫn ngóng trông người về
Có những đêm lê thê suy nghĩ
Ở trên đời tri kỷ mấy ai
Lối  về hoa nở ban mai
Gợi bao nỗi nhớ miệt mài tháng năm
Kỷ niệm nào xa xăm thuở ấy
Ôm cuộc tình chẳng mấy khi vui
Chia tay lòng thấy bùi ngùi
Xót xa duyên phận dập vùi nỗi đau
Lòng nhủ lòng ngọt ngào quên hết
Sẽ cho vào đoạn kết tình yêu
Chẳng còn lệ đẫm mi kiều
Con tim cứ mãi nuông chìu khi yêu
Con đường vắng liêu xiêu chân bước
Lòng nguyện thầm ao ước bấy lâu
Sông sâu sẽ bắt nhịp cầu
Không còn ngăn cách vực sâu ái tình..
Sưu tầm.
 vntst20182365_500
MÙA HOANG DẠI
Anh và em ..đi vào mùa hoang dại
Gió ngược chiều.. vá víu những niềm đau
Em vờ đi ..cứ bảo nắng trên đầu
Anh mĩm cười ! Mình có nhau mãi mãi
Đằng sau lưng.. cả thân trần trống trãi
Nó đau hoài.. từ ngực cho tới tim
Vai bên kia ..chứa đầy gánh ưu phiền
Mắt cuốn buồn ! Miệng cười đau chua chát
Bờ thiên di ..vỡ cánh sầu bên cát
Ta gom chiều.. mà thắt cả ruột gan
Cài song yêu ..nước mắt cứ chảy tràn
Vén thêm nắng ..mà lòng tan nát hết
Mùa hoang dại ..không muốn đồng ly biệt
Ươm nắng hồng.. đốt nóng buổi hoàng hôn
Thì đời ơi ! Xin mây cứ vô hồn
Mùa cứ dại ! Cho tình say vất vưởng
Sưu tầm.
 vntst20183016_500
NHẠT PHÚT ĐIÊU LINH
Em chống nắng ..kéo thêm ngày dài
Chờ anh qua ..chiều sương ấm lại
Con phố nhạt ..hồn em tê tái
Tình anh về ..ngầy ngậy đường mây
Bóng anh đấy ..hơi tình thoáng vội
Đẩy thu qua.. ngược gió đổi mùa
Hương chưa nồng ..tim rơi lạnh cóng
Liễu buông mềm..rũ rượi đơn côi
Em hối hả ..ôm vòng tiếc nuối
Nụ hôn anh.. rớt rối tựa lòng
Tình em run.. thèm một chút nắng
Bản nhạc buồn ..rên điệu hư không
Em vẫn đứng ..gió lùa bến Hạnh
Gỡ tim giao.. chiều lạnh tàn chiều
Gót vô ưu ..nỗi đau trần thế
Môi ê chề ..nhạt phút điêu linh
Sưu tầm.
 vntst20182700_500
MƠ VỀ
Gió thổi qua miền cuộn những mây
Chiều nghe giọt nhớ chảy dâng đầy
Bên đường kỉ niệm che vòm lá
Cạnh ngõ duyên thầm phủ bóng cây
Kẻ hẹn chờ ôm làn tóc xõa
Người thương đợi giữ dáng vai gầy
Mơ về giữa khoảng trời hoa mộng
Nụ thắm môi người gởi mãi đây
Sưu tầm.
 vntst20182260
CHUYỆN TÌNH MÀU HOA TÍM....
Gửi vào mộng một bài thơ màu tím.
Màu của nhớ nhung. Chung thủy đợi chờ.
Anh oán trách sao Em dại Em khờ.
Lại thần tượng trong tim màu hoa tím.
Em ngu ngơ suốt đời yêu màu tím.
Bao Thu vàng bao Hạ đỏ đông sang.
Vẫn không quên màu tim tím miên man.
Màu yêu thương ghép vào trang vở trắng.
Nhớ tuổi học trò đuổi hoa bắt bướm.
Thuở hồn nhiên chơi trò trốn với tìm.
Em len lén chạy lên đồi sim tím.
Anh đi tìm ,,,,,,hái hoa tím tặng em.
Ngày ấu thơ dần trôi vào quên lãng.
Mình xa cách bao mùa rồi anh hởi..?
Vạn dặm nghìn trùng phôi pha dỉ vãng.
Ngày lấy chồng........Em mặc áo tím sang ngang.
Sưu tầm.
 vntst20182840_500
NHẮN TÌNH
Em cho Ta ngàn vạn niềm khơi
Từ thuở môi xinh chúm chím cười
Trao chùm mật ngọt thơm mùa mới
Rộn rã tim lòng đóa nõn tươi.
Những chiều thưa gió ở ven sông
Ta gởi về nhau chẹn  nắng hồng
Dõi người thương ấy nhiều mong ngóng
Cầu yêu thương mãi được an lòng.
Em hỡi, cho dù có cách xa
Tình yêu thắm mãi chẳng phai nhòa
Thương nhau một hướng về chung ngả
Nương gió ân tình vạn thiết tha.
Chim bay về tổ gọi lên chiều
Bỗng thấy tâm hồn thoáng quạnh liêu
Người nhé, tình thơ ngàn khúc điệu
Hạnh ngộ hoan mừng, rộn rã yêu…
Sưu tầm.
vntst20182919_500 
HỒNG NHAN BẠC PHẬN
          Lênh đênh như cánh lục bình
Hồng nhan bạc phận, biết mình về đâu
          Qua sông em phải lụy cầu
Nhìn con sóng vỗ ,nát nhàu con tim
          Sao lồng lại nỡ nhốt chim
Sông ơi sao nỡ, xoáy chìm cánh hoa
          Phận buồn cay đắng xót xa
Đời người con gái ,như hoa phai tàn
          Con tim đau xót vô vàn
Cuồng quay giữa chốn, bạt ngàn muôn hoa
          Sao người nợ phụ tình ta
Dày vò thân xác , cánh hoa nát nhàu
          Em nhìn lên mảnh trăng sầu
Than thân trách phận, cơ cầu tình duyên
          Xót xa cho kiếp thuyền quyên
Giờ đây hối tiếc, trinh nguyên thuở nào!
Sưu tầm.
 vntst20182859_500
THIÊN SỨ
Một chiều qua xóm Đạo
Chân nhói kỷ niệm xưa
Tượng Chúa trên thánh giá
Cô đơn màu nắng mưa
Ngọn gió đông gầy guộc
Lạnh tim ta cuối mùa.
Đâu sân trường Thiên Phước
Đâu lầu trường Đức Minh
Chuông nhà thờ chầm chậm
Vọng tiếng buồn tâm linh?
Chuông vang lời sương khói
Ta về tìm đức tin.
Em về đeo thánh giá
Dắt ta kẻ tội đồ
Sáng danh là Thiên Chúa
Tội danh là... làm thơ!
Bờ vai em tròn nhỏ
Đưa ta đến dại khờ!
Em bông hồng Thiên sứ
Xuống từ miền trăng sao
Bầu má đỏ hồng đào
Tà áo dài hồng phấn
Để hồn ta lận đận
Để tình ta lao đao.
Ta tín đồ ngoại đạo
Ngàn năm chỉ biết yêu
Theo em Thiên sứ nhỏ
Tóc xõa dáng yêu kiều
Câu kinh em truyền đọc
Ta nghe toàn rong rêu.
Em thiên thần hờn dỗi
Nụ cười hồng xinh xinh
Ta trái tim nông nổi
Lệ nửa đời phiêu linh
Trước em xin sám hối
Ngơ ngẩn một u tình.
Tìm trao lời vô tội
Nẻo nào nghẹn tương tư?
Bàn chân em bối rối
Bàn chân ta chần chừ
Nỗi đau dài không nói
Câu thơ hằn đá sỏi.
Em giờ mờ sương khói
Cành hồng vội gãy đôi
Tình ta màu bão táp
Hồn ta màu tuyết rơi
Mảnh trăng xưa vỡ khuyết
Thổn thức cuối chân trời.
Thiên sứ ơi, Thiên sứ
Ta còn em nơi đâu?
Lang thang chiều xóm Đạo
Bước chân buồn bể dâu
Chúa trên trời cũng khóc
Mưa pha lê xám màu.
Sưu tầm.
 vntst20182942_500
GHEN
Giận em đập nát câu thề
Nắng hồng rơi vỡ dầm dề mưa tuôn
Bão dông giăng kín mây buồn
Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau...
Bây giờ người ấy trầu cau
Dửng dưng qua bến sông sâu, xuống đò
Lơ ngơ tôi đứng trên bờ
Lời thương hóa đá... Hết chờ, hết mong!
Lội đò tiễn sáo sang sông
Câu thơ xưa thả bềnh bồng hoàng hôn
Vung tay bỏng lửa ghen hờn
Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa...
Sưu tầm.
 vntst20183057_500
THƠ TÌNH TRÊN BIỂN HỒ CỐC
Chỉ vì em Đôi mắt biếc xinh xinh
Ta lạc bước tới biển bờ Hồ Cốc
Bãi cát vắng mình ta buồn đơn độc
Em ở đâu, sao con sóng quá vô tình?
Rừng bạt ngàn. Còn biển lại lung linh
Biển gào thét còn ta thì đứng lặng
Chân trời ấy những cánh mây chiều xa lắm
Trôi dạt về đâu nghiêng ngả bóng con tàu?
Ta khắc tên mình nghe trên cát nỗi đau
Biển giận dữ xóa tan vào bọt sóng
Ta thảng thốt vốc nỗi buồn vô vọng
Chợt hiểu ra em - cô gái ấy Xa rồi...
Đá ngàn năm sao chẳng nói được thành lời
Để rơi rớt lệ suốt một đời trên cát
Ta vẫn yêu em như ngoài kia biển hát
Khúc hát yêu bờ vọng tím hoàng hôn...
Sưu tầm.
 vntst20182654_500
NÚI NGỌC
Đi tìm Núi Ngọc trong mơ
Thấy trăng với gió thẩn thờ chờ nhau
Hỏi thầm Núi Ngọc ở đâu?
Nụ tầm xuân bỗng cúi đầu lặng thinh.
Ta đi tìm nửa tim mình
Hành trang một mảnh chân tình lênh đênh
Theo em lên thác xuống ghềnh
Vượt qua năm tháng vẫn… mênh mông buồn!
Mịt mờ Núi Ngọc mưa tuôn
Cũng mong đi hết ngọn nguồn tìm ai
Nỗi đau lăn xuống đường dài
Câu thơ khắc khoải gọi hoài nhân duyên.
Em còn bỏ ngõ trái tim
Ta còn bỏ ngõ một miền cỏ hoa
Ngập ngừng ta chợt hỏi ta
Đi tìm Núi Ngọc hay là tìm em?
Sưu tầm.
 vntst20182886_500
TÌNH ĐÁ
Đừng khóc cho đá
Đá có khóc đâu?
Đừng đau với đá
Đá chẳng âu sầu.
Anh yêu nồng thắm
Em lại hững hờ
Bỏ anh hóa đá
Giữa trời bơ vơ.
Hãy nghe lời đá
Thầm thì cỏ sương
Hãy ngắm vân đá
Xanh tình đơn phương.
Dẫu tình hóa đá
Đá tạc vào đời
Dẫu lời hóa đá
Đá gào biển khơi.
Dẫu hồn hóa đá
Đá vọng trong chiều
Dẫu tim hóa đá
Đá hát lời yêu.
Lời yêu của gió
Lồng lộng ngất ngây
Lời yêu của mây
Bình minh rực đỏ.
Tình anh là gió
Tình anh là mây
Gió mây hóa đá
Tình còn hương bay.
Yêu anh em nhé
Sao đành xa xôi
Để anh hóa đá
Giữa trời đơn côi?
Sưu tầm.
 vntst20183018_500
LỠ... 
Em còn nguyên đó nụ cười
Áo dài tím Để một người ngẩn ngơ.
Lỡ quen Tím nhớ Tím chờ.
Lỡ yêu Tím hết dại khờ trăm năm...
Sưu tầm.
 vntst20182849_500
MÃI MÃI MỘT TÌNH YÊU...
Mưa rơi hoài  cho  lòng  thêm bối rối
Chiếc lá ngỡ ngàng theo gió nghiêng  chao
Ai vẫn chờ ai trên lối cũ hôm nào
Để  vấn vương  rơi bên thềm nhung nhớ
Ai trót gieo lên vần thơ dang dở
Để gió lật tung tóc rối cho nhau
Hỏi em rằng..em  có biết ta đau
Cho hoàng hôn ngả loang chiều thêm tím
Nhớ bóng dáng ai bên thềm bịn rịn
Ánh mắt nồng nàn ẩn chứa những khát khao
Bờ môi ai đem đến những ngọt ngào
Vòng tay ai đưa ai vào đắm đuối
Em hỡi em dẫu có là tình cuối
Thì nhé người mãi mãi là của nhau
Dù cho em nay đã bước sang cầu
Trong tim anh ..Em vẫn  là mãi mãi
Sưu tầm.
 vntst20182827_500
BẾN VẮNG
Nhớ  không anh...có còn nhớ hôm nào
Anh dìu em trong chiều vàng lá đổ
Nghe trong gió bản tình ca một thuở
Khắc khoải trong ta một khoảng trời
Biết không anh khi nhìn lá thu rơi
Em sợ tình mình cũng như mùa thay lá
Bởi trong em anh đã là tất cả
Dấu yêu ơi..xin chớ để em buồn
Heo may về để tình cứ vấn vương
Giọt nắng cuối ngày ngủ vùi trên mắt lá
Nỗi nhớ anh trong em là tất cả
Nên xa nhau, càng da diết mặn nồng.
Thu lại về..đêm dài lắm..biết không
Dạ khúc đêm nay em thấy dài vô tận
Giọt sương lặng buồn trên mi mắt
Bến vắng anh  rồi hoang vắng lúc chiều buông
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com