Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2018

Những bài thơ hay 111

GHEN
Ta ghen với những nụ hồng
Lá xanh mơn mởn bế bồng cánh hoa.
Ta ghen với cả lời ca.
Khi tình yêu đến người ta mặn nồng.
Ta ghen với cả cầu vòng.
Bảy màu rực rỡ trên không tuyệt vời.
Ta ghen với cả biển khơi.
Có thuyền bám biển lả lơi mạn thuyền.
Ta ghen với nụ cười duyên.
Soi gương ta thấy ưu phiền mà thôi.
Ta ghen với cả cặp đôi.
Úp lên Sưu tầm.atus rằng tôi hẹn hò.
Ta ghen với cả tự do
Vẫy vùng ta muốn hẹn hò liêu trai.
Ta ghen với những sớm mai.
Nắng vàng rực rỡ cho ngày đẹp hơn.
Ta ghen với những giận hờn.
Vô duyên vô cớ còn hơn một mình.
Cái ghen tên gọi vô hình.
Quấy rầy ta mãi một mình ta đau.
Bây giờ chẳng biết làm sao.
Thơ ghen ta viết để đào hố chôn.
Sưu tầm.
 ntst20180427_500
BÀ...!
Người ta nói gặp nhau là duyên số
Tôi nợ bà nên mới được kề bên
Nợ ít nhiều có lẽ tôi đã quên
Tôi chỉ biết trả cả đời không hết
Từ lúc yêu đến khi đầu trắng bệt
Chưa bao giờ bà trách mắng vì tôi
Chỉ đôi lúc mắt bà ánh xa xôi
Bao nhiêu đó là lòng tôi sốt vó
Con cháu đầy đàn, gái trai đều có
Nhưng đứa nào giờ được cạnh mình đâu
Nhìn cảnh nhà từ phía trước ra sau
Chỉ có tôi với bà là tất cả
Tôi với bà sắp đôi đường đôi ngã
Bà cho tôi được nói thật một câu
Phần nợ bà tôi hẹn lại kiếp sau
Tôi xin nguyện bên bà để trả tiếp
Tôi vẫn ghi câu tình chàng ý thiếp
Có thác rồi tôi vẫn mãi mang theo
Cảm ơn bà dù cảnh đói hay nghèo
Luôn bên cạnh yêu tôi và chăm sóc
Tôi ra đi xin bà đừng có khóc
Vì suối vàng tôi sẽ chờ ai kia
Để kiếp sau mình sẽ chẳng chia lìa
Để tôi được nợ bà thêm kiếp nữa!
Sưu tầm.
 vntst20181580
THU BUỒN
Tôi buồn nhặt lá thu rơi
Ngồi đây ngắm cảnh ngất ngây thu buồn
Thu buồn nên lá cây tuôn
Động lòng thiếu nữ thấy buồn vì thu
Chim kia đậu cánh mù u
Tiếng chim héo hắt tiếng ru thu buồn
Có người nước mắt bỗng tuôn
Nhớ về một thủa thu buồn ngày xưa
Cuộc đời mây đẫy mây đưa
Để cho thiếu nữ nhớ xưa thu buồn
Chiều nay có kẻ nhớ thương
Một mình em ngắm thu buồn xa xa
Sưu tầm.
 anhtn260_500
ĐÊM...
Chỉ còn ta với ta
Cùng đêm dài hoang vắng
Vầng Trăng đã trôi xa
Mây mờ che khuất lối....
Chỉ còn ta
Và tâm hồn lạc lối yêu đương
Những vì Sao chẳng sáng được đêm trường
Ta thương con dế nào than khóc
Hay thương chính đời mình...
Chỉ còn ta và vài vì Sao lạc
Đếm giọt thời gian trôi
Không dám mơ đến vị ngọt đôi môi
Hay ái ân nồng thắm..
Chỉ còn trong hoang vắng
Cánh chim trời.... Mãi lạc giọng yêu thương....!
Sưu tầm.
 ntst20180462_500
MƯA BUỒN
Mưa buồn ướt lá mồng tơi
Mưa làm cho trái tim tôi rất buồn
Mưa ơi mưa mãi cứ tuôn
Làm cho tôi mãi cứ buồn vì mưa
Tôi buồn nhớ cảnh xa xưa
Nhà tôi hết gạo gió đưa mây buồn
Mẹ tôi ướt áo mù sương
Đi vay chút gạo mây buồn trời mưa
Cuộc đời gió đẩy mây đưa
Tôi ngồi nhớ lại ngày xưa tôi buồn
Bà tôi thương cháu trời tuôn
Đêm đêm ru cháu thơ buồn bà ơi
Giờ đây bà đã đi rồi
Để cho tôi nhớ Một thời bà ơi
Tiếng ru con nhớ suốt đời
Chiều nay nghe tiếng mưa rơi con buồn
Sưu tầm.
 ntst20180565_500
SÓI HOANG
Tiếng gầm rú.. của một loài cô độc..
Giữa đêm trăng.. trống vắng đến rợn lòng..
Cả một đời.. phải sống trong cô quạnh..
Chỉ đêm về.. mới góp lạnh cùng trăng..
Người đời thấy.. người đời nghe.. và nói..
Họ đặt điều.. về loài Sói.. đi hoang..
Nhưng mấy ai.. đã sáng tỏ mọi đàng..
Rằng Sói Hoang.. vẫn từng đêm.. nức nở..
Loài máu lạnh.. ai cũng đều khiếp sợ..
Họ dặn mình.. nhắc nhở.. phải tránh xa..
Nào có ai.. cùng sống cảnh xót xa..?
Sống cùng Sói.. để mà nghe.. nước mắt..!
Dưới trăng sáng.. Sói Hoang thường sống thật..
Nó cũng buồn.. và cũng khóc như ai..
Thói lạnh lùng.. chẳng muốn tỏ đúng sai..
Để một đời.. chìm hoài trong lạnh lẽo..
Loài Sói Hoang.. thường gồng mình.. tru tréo..
Sợ người đời.. không khéo.. bắt quả tang..
Chúng khéo léo.. che giấu rất vội vàng..
Giọt nước mắt.. đang tràn trên khóe lấp..
Sói Hoang à.. chớ thu mình.. ẩn nấp..
Hãy đương đầu.. bất chấp.. tiếng thị phi..
Trước trăng sáng.. xin hãy cứ khóc đi..
Sau yếu đuối.. ta lại là.. tri kỷ..
Sưu tầm.
 vntst20182517_500
HẾT XUÂN
Chiều nay có kẻ ngắm xuân
Nàng như nhớ lại phong trần ngày xưa
Một thời gió đẩy mây đưa
Một thời thơ trẻ gái xưa chưa chồng
Nàng ta mới thấy động lòng
Mơ về một thủa chưa chồng ngày xưa
Biết bao kẻ đón người đưa
Một thời thơ mộng em chưa lấy chồng
Một thời mơ mộng bên sông
Một thời gái chửa theo chồng rất vui
Trong lòng nàng thấy bùi ngùi
Ước gì quay lai niềm vui ngày nào
Sưu tầm.
 ntst20180524_500
HỎI TÌNH ....
Cần bao nhiêu ngày tháng
Để chúng mình quên nhau
Cần phải mất bao lâu
Để ta thôi thương nhớ
Cần bao nhiêu mảnh vỡ
Để xây mộ cuộc tình
Cần bao nhiêu lênh đênh
Để lặng lòng giông bão
Cần bao nhiêu hư ảo
Để trầm mình nhớ quên
Cần phải mất bao đêm
Để lòng thôi mộng mị
Cần bao nhiêu lý trí
Để rời cõi thâm u
Cần bao nhiêu mùa thu
Thôi nhặt buồn vàng úa
Cần bao nhiêu cơn gió
Xua mây xám ngang trời
Cần bao nước mắt rơi
Ru tình vào dĩ vãng
Cần bao nhiêu phiêu lãng
Để quên được ngày buồn
Cần bao nhiêu mưa tuôn
Rửa sạch lòng trần trụi
Tình ơi cho ta hỏi
Ta cần những điều gì
Để quên được Tình si
Cho lòng thôi nghiêng ngả
Chót thương Tình nhiều quá
Nên thật lòng ta đau
Ta muốn quên được nhau
Phải làm sao ....Tình hỡi...???
Sưu tầm.
 ntst20180392_500
TIẾNG SÁO ĐÊM KHUA.
Vắng vẻ đêm khua thánh thót xa
Du dương nhịp điệu ấm hài hoà
Thương nhiều cảm nhận bao ngày đã
Ấp ủ trong lòng nhẹ thoát ra
Dưới ánh Trăng tà sau nhớ quá
Yêu người mộng ước những ngày qua
Không gian gió lộng bao điều lạ
Đọng lại nơi nầy kỷ niệm nha.
Tiếng sáo trao nhau ước nguyện đồng
Rơi vào khoảng lặng giữa tần không
Ngân lên điệp khúc bao điều đọng
Gởi hết cho Ai trọn đoá Hồng
Nhẹ lướt thương nhau Trời gió lộng
Vần thơ nhớ mãi nghĩa tình trong
Đôi Tim ước hẹn còn nung nóng
Kết lại Tình Yêu sống thật lòng.
Sưu tầm.
 ntst20180540_500.
EM VÀ BIỂN !
Em về thăm lại biển Nha Trang
Ngắm ánh bình minh đẹp lạ thường
Em nghe biển cất lời ru khẽ
Như khúc tình ca xao xuyến lòng.
Em về đứng trước biển sáng nay
Em thấy trong em hạnh phúc đầy
Tia nắng bình minh chào ngày mới
Như biết bao điều nói với em...
Sưu tầm.
 vntst20182613_500
THẢO BỒNG LAI
Rót mộng êm đềm giữa gió lai
Người ơi đắp dệt ước đêm dài
Lời yêu phủ ngọt cho lòng trải
Tiếng đợi gài say để dạ nhoài
Nhịp quẫy làn môi dồn khít lại
Âm sà điệu mắt vỗ cùng nhai
Nồng mê lịm hỡi phiêu hồn ái
Quấn quyện tình ta đảo sắc lài.
Sưu tầm.
 ntst20180569_500
NGUYỆT..!!
Đêm muộn mơ màng ôm bóng trăng
Mong manh xiêm áo đỡ Cung Hằng
Quảng hàn..Ngọc Thố đêm nay lạnh
Để mình Nguyệt Nữ dạo Sông trăng
Lượt là áo lụa ngỡ như mây
Phiêu du cùng gió đến nơi này
Đêm nay chắc Cuội tương tư ảo
Dưới cội Đa già nhung nhớ vây
Gió đã thay dòng con nước trôi
Tương giao ngày ấy đã xa rồi
Suy tư bóng Nguyệt trên bờ vắng
Dịu dàng đêm muộn luyến lưu trôi
Ôm vầng trăng mộng để hồn mơ
Lỗi một đường tơ lạc ngõ chờ
Niềm riêng ấp ủ bao nồng ấm
Muôn đời Biển vẫn đẹp vần thơ
Sưu tầm.
 vntst20182283
TA MUỐN...!
Ta muốn la lên đảo đất trời,
Cho mây vỡ vụn ánh trăng rơi.
Muôn vàn tinh tú đua nhau tắt
Tàn lụi cơn giông bão cuộc đời..!
Ta muốn la lên với mọi người,
Cho toàn dương thế lệ buông rơi.
Bao đoàn nhân ái thêm thông thấu
Lương thiện dân Nam thiếu nụ cười..!
Ta muốn la lên cả một đời,
Khơi lòng nhịp sống trẻ buông xuôi.
Dâng tràn tâm huyết đan tay kết
Đất tổ thiêng liêng mãi rạng ngời..!
Sưu tầm.
 vntst20182306_500
THU VỌNG HOÀI THƠ
Ngược bến sông Thu... mơ chân trời tím.!
Hoa lục Bình trôi...người phiêu bạt phương nào.?
Ta nhặt hoa Lan, mơ về bến đợi,
Phố vắng người qua, Biển hoá sương mù.!
Hương Thu tím buồn, chạnh lòng cỏ úa,
Đường vắng chưa quên, nghìn gót chân mòn.
Vạt nắng xanh xao, nghe lòng quạnh vắng,
Một sớm Thu về... người ở đâu..??
Ta tìm nhau bên đời... lạc ánh sao rơi,
Bên gió heo mây, lang thang mùa Thu đến.!
Chợt nhớ...chợt quên..!!
Ngang qua đời nhau như gió thoảng,
Hoang vắng đường khuya...chân bước ngại ngùng.!
Mưa nặng giọt sầu, đan nổi buồn đêm thâu,
Sỏi đá ôm mộng, giọt tình vương sương khói,
Trần gian còn gì, khi người xa khuất.?
Gió heo mây về... Thu chết lẻ loi.!
Nghe xa lắm, bước chân mơ hoang dại.!
Lặng lẻ ru buồn... nghìn giọt mưa tuông.
Hạnh phúc chơi vơi, đêm buồn tiếc nuối,
Người về mãi sau... Ta còn lại thương đau..!!
Sưu tầm.
 anhtn289
ĐỜI LÀ VÔ THƯỜNG
Ai cũng có những nỗi niềm thầm kín
Một khoảng bình yên để suy nghĩ về mình
Sau những lo toan tất bật ! Muốn lặng thinh
Ngẫm lại mình ! Những điều sai và đúng
Khoảng trời bình yên mà họ chứa đựng
Có niềm vui có cả những nỗi buồn
Mấy ai trong đời ! Đi một đoạn đường suông
Không vấp đá ! Không dẫm vào gai xước
Đếm lại hết đắng cay sau và trước
Đến cuối cùng chỉ còn xác với thân
Không nhớ được nước mắt chảy bao lần
Chỉ biết được đời người sinh và tử
Sưu tầm.
 ntst20180058_500
THÁNG BẢY VỀ
Một thoáng buồn, một chút nhớ xa xưa
Hong kỷ niệm mùa mưa đầu tháng bẩy
Tình yêu đến rực như màu hạ cháy
Cuốn ta vào dòng chảy lốc thời gian
Hoa dù xinh khi nở... sẽ phai tàn
Yêu thương mấy... cũng tan vào bọt bể
Chờ mong chi, những khi chiều bóng xế
Chẳng còn ai chia sẻ lúc về đêm
Em dặn lòng, nỗi nhớ chỉ mình em
Cho cuộc sống êm đềm, không dậy sóng
Người cứ đi, theo chiều cơn gió lộng
Để cho ai dõi bóng đợi ngày về
Chuỗi ngày mưa, tiếp nối vẫn lê thê
Giữa bao nhiêu bộn bề giăng mắc cửi
Dòng thơ có mang bao điều nhắn gửi
Gói tâm tư, cho vợi bớt lòng em...
Sưu tầm.
 vntst20182045_500
MƠ…
Nẻo cũ êm đềm núi chạm mây
Vườn xưa giọt nắng vẫn chan đầy
Đường yêu gió thoảng ru xào xạc
Ngõ mộng hương tràn phả ngất ngây
Ngọt đắm men tình tim vỡ mảnh
Nồng trao vị ái cảnh hao gầy
Hòa tan quấn quyện hồn bay bổng
Diễm ảo đêm về mộng cứ vây…
Sưu tầm.
 vntst20182560_500
MỘNG
Trông kìa  gió quyện trắng làn mây
Chợt thấy bình yên hạnh phúc đầy
Dạ  những quên ngày vai đã nặng
Môi  từng tưởng  phút ái còn ngây
Dù vương bão tố càng không nhạt
Nếu gặp mưa giông sẽ chẳng gầy
Mãi  thỏa bên  đời duyên phận kết
Xua  ngàn ám  ảnh xóa  buồn  vây .
Sưu tầm.
 vntst20182612_500
THAO THÚC
Nắng chiều vương lại giữa ngàn mây.
Gác nhỏ đơn sơ  kỷ niệm đầy.
Khói bếp loang dần nghe dạ não.    
Lá vàng chao nhẹ để hồn ngây.
Hương xưa vẫn đọng nơi thềm cũ 
Bến vắng còn thương vóc liễu gầy.
Tiếng cuốc kêu sương vừa vọng lại .
Đêm trường thao thức nỗi buồn vây.
Sưu tầm.
 vntst20182130_500
ÁI ĐƯỢM
Bên thềm dõi cảnh én vờn mây
Gió giỡn dềnh dang vạt cỏ đầy
Lãng tử mơ màng đan mộng thắm
Trang đài nũng nịu ủ tình ngây
Gìn duyên hạnh phúc không lần mỏng
Dệt nghĩa bình yên chẳng phút gầy
Để những lời yêu lồng ý ngọt
Hương nồng ái đượm mãi tràn vây..
Sưu tầm.
anhtn297_500

MỘNG (2)
Ngõ nhỏ quay về nhạt bóng mây
Đường xưa quạnh quẻ lá rơi đầy
Vân hồng phiá biển hồn say lã
Vạt nắng bên đồng mộng đã ngây
Cảnh vỡ màu loang nhoà lệ nhớ
Chiều nghiêng sắc nhuộm luỹ tre gầy
Mơ hồ ẩn hiện màn sương mỏng
Huyễn ảo nàng thơ lộng bóng vây !
Sưu tầm.
 canhdepvn190_500
LỖI HẸN
Đôi đường cách trở ngút ngàn mây
Mãi chốn trời xa mộng ước đầy
Tháng dõi ngày trông vùi dáng nhỏ
Đêm chờ sáng đợi úa tình ngây
Đìu hiu mặt nước hàng châu lụn                      
Lặng lẽ bờ sông cặp mắt gầy
Đã hẹn sao giờ chưa tỏ lối,
Sân nhà lẻ bóng để buồn vây./.
Sưu tầm.
 vntst20182490_500
CHUNG TÌNH
Lưng trời én giỡn ghẹo nàng mây
Rực rỡ dòng sông nắng trải đầy
Cõi mộng vườn xưa đào thắm nở
Đêm huyền bếp đượm lửa hồng vây
Ngàn canh mãi nhớ bờ môi ngọt
Vạn buổi hoài thương dáng liễu gầy
Hạnh phúc bên người nay đã thỏa
Chung tình vẹn nghĩa khiến hồn ngây !
Sưu tầm.
 canhdepvn205_500
VỀ THĂM QUÊ
Đường chiều quê mẹ có nhiều mây
Gió chuyển mưa rơi nước trút đầy
Quá nửa đời người thân mỏi mệt
Một thời niên thiếu dạ thơ ngây
Tình yêu vỡ nát làm hai mảnh
Ký ức còn nguyên dáng nhỏ gầy
Để những khi  về ngang lại nhớ
Khung trời kỷ niệm vẫn còn đây...!
Sưu tầm.
 canhdepvn182_500
MỘT GIẤC MƠ QUA
Mây mờ phủ úa lá vàng rơi
Muộn vắng đường quê cảnh tối trời
Đầy ắp lệ lòng ru sóng biển
Vấn vương hồn phách lạc trùng khơi
Vây che nửa khuyết trăng về bến
Thấy vẫn mơ xưa mộng với đời
Gầy yếu bước chân soi cuối ngõ
Ngây thơ tuổi nhớ nhớ còn thôi
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com