Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018

Những bài thơ hay 118

Tháng tám rồi
Tháng tám rồi anh biết không anh
Trời se lạnh , nỗi nhớ anh giăng kín
Tim thổn thức sao lòng câm nín
Không nói thành lời khi biết đã ngàn xa
Chuyện ngày xưa , chuyện của chúng ta
Chung lối mộng những đêm dài thao thức
Mưa lất phất heo may về giăng mắc
Góc phố buồn giờ riêng một mình em
Đường vẫn dài và rộng thênh thang
Heo may thổi buốt lòng thêm trống vắng
Hun hút ngõ sâu bước chân em thầm lặng
Cơn ngâu đầu mùa thức tỉnh cơn đau.
Sưu tầm.
 vntsthd00245
THU BUỒN.
Chiều lặng thầm dưới ánh hoàng hôn
Cây lặng lẽ cõi lòng ai hoang vắng
Thu đã sang nỗi buồn thầm lặng
Nỗi nhớ đong đầy giăng mắc cả chiều hoang.
Lòng chợt buồn .. nỗi nhớ mênh mang
Tha thiết lắm vòng tay ai âu yếm
Một nụ hôn , ánh mắt nhìn xao xuyến
Hơi thở ấm nồng tay xiết đôi tay...
Kỷ niệm ngày đầu như quanh quẩn đâu đây
Hương tình cũ thoảng qua lòng bối rối
Nhạt nhòa phong sương bóng hình ai bước vội ...
Chợt giật mình xào xạc lá thu rơi .
Người đã đi về phương ấy xa xôi
Thu vàng lắm .. nên lòng ta cũng úa
Gió thở dài biết người không còn nữa
Thu cũng buồn thương tiếc chuyện ngày qua...
Sưu tầm.
 vntst20182872_500
CHỦ NHẬT BUỒN.
Chủ nhật ơi sao buồn quá vậy
Đêm xuống rồi người ấy nơi đâu
Nhìn người ta sánh bước bên nhau
Sao nỡ để một mình ta cô lẻ .
Chủ nhật à sao lại buồn đến thế
Sương lạnh rồi , gió khe khẽ ru cây
Mà sao ta vẫn lặng lẽ nơi đây
Bên hiên vắng chờ một người không đến.
Ngày xưa ơi chủ nhật bao thương mến
Nhũng ngọt ngào quyến luyến lúc chia  xa
Chủ nhật bây giờ chỉ còn lại riêng ta
Một khoảnh khắc .. với nỗi buồn chủ nhật.
Sưu tầm.
 vntst20182895_500
ĐÔNG LẠI VỀ ...
Anh biết ko thu đã tàn rồi đó
Đông lại về cơn cũng lạnh hơn
Một mình em vẫn đếm bước cô đơn
Trang nhật ký vẫn đong đầy nỗi nhớ.
Lá vàng ơi.. ! thôi đừng xạc xào nữa
Gió đông về lần nữa lại lạnh thêm
Liễu kém xanh ngơ ngác đứng bên thềm
Người nơi ấy đâu rồi ... xa vắng mãi.
Mây lạnh lùng lặng trôi trong khắc khoải
Mưa u sầu đếm mãi giọt ly tan
Ôm nỗi đau với kỷ niệm dở dang.
Em chua xót với cõi lòng băng giá.
Phố không anh chiều nay hoang vắng quá
Lối ta về cũng rời rã bước chân
Đông lại về anh biết không anh
Em lại viết nỗi lòng ko ai thấu ...
Sưu tầm.
 vntst20182414_500
TIM ƠI , HÃY NGHE TA NÓI !
Trái Tim ơi , ta nói mi nghe nhé !
Người ta đâu có để ý đến mi
Nên đừng thương , đừng mong nhớ mà chi
Chỉ thêm khổ , thêm sầu , thêm buồn chán ...
Trái Tim à , ta biết mi ngốc lắm !
Chẳng chịu nghe lời .. cứ thầm lặng để yêu
Cứ ngóng trông mỗi sáng , mỗi chiều ..
Rồi mỗi tối cứ âm thầm thương nhớ ..
Mi làm ta tổn thương rồi đó.
Trái Tim này ! .. thôi đừng nhớ được không ?
Ta muốn quên đi nỗi day dứt trong lòng
Khi đông đến sẽ không còn băng giá
Tim nghe này.. mi phải quên tất cả
Để trở về những vui vẻ ngày xưa
Cười trong nắng , đùa giỡn dưới cơn mưa ...
Quay trở lại những ngày xưa Tim nhé !
Sưu tầm.
 vntst20181982
THU VỘI VÃ .
Thu vội vã đi qua bao nỗi nhớ
Chiếc lá buồn .. tan vỡ .. lạnh lùng rơi ...
Đông đến rồi , bên song cửa .. người ơi !
Se thắt lạnh hồn ai chiều hoang vắng ...
Gió mơn man ..  kỷ niệm nào cay đắng .
Chông chênh hồn thằm lặng níu thời gian
Thu đi đâu để chiếc lá úa tàn ..
Sao vội vã .. Thu ơi ! sao vội vã ?
Sưu tầm.
 vntst20182020_500
THƯƠNG MẸ .
Mẹ ơi bao nỗi muộn phiền
Gió sương tóc MẸ bạc thêm nữa rồi .
Có ai gánh giúp MẸ tôi
Bao nhiêu khó nhọc , sự đời gian truân
Thương con MẸ chịu thiệt thân
Con vui - tủi cực muôn phần MẸ mang ...
Mẹ thời vất vả gian nan
Cho con no ấm .. muôn vàn tình thương ...
Con đi khắp mọi nẻo đường
Bao la tình MẸ  đại dương sánh bằng ...
Mẹ ơi ! Trời đã sang đông
Hiếu ân bất đạo con lòng quặn đau .
Con thời báo đáp được đâu
Sinh thành , dưỡng dục .. bạc đầu vì con ...
Bao giờ con trả được ơn .
Dẫu con đi hết quãng đường MẸ ơi ?
Hiếu ân con nợ MẸ rồi
Thiên thu tình MẸ - ngàn đời khắc ghi .
Sưu tầm.
 ntst20180845
GIẤC NGỦ BỊ ĐÁNH CẮP .
Đêm lặng lẽ - màn đêm buông lặng lẽ ...
Mảnh trăng tàn nhè nhẹ khuất trong sương
Người nơi đâu .. kỷ niệm rớt bên hiên
Môi mắt nhớ dịu hiền đêm trăn trở ...
Giấc ngủ ơi .. lặng im trong thương nhớ
Khép mi rồi mắt lại mở to thêm
Gió miên man mắt mỏi mắt kiếm tìm
Ôi nỗi nhớ lim dim hoài .. không ngủ ..
Có phải anh bên ấy đang nhắn nhủ
Thôi thúc lòng để giấc ngủ bơ vơ
Đâu mất rồi giấc ngủ của ngày xưa
Ai đánh cắp để đêm dài thao thức .. ??? ..
Sưu tầm.
 vntst20182661_500
MƯA BUỒN .
Phố nhỏ mình em ... bỗng thấy buồn ....
Trắng trời mưa đổ .... lệ sầu tuôn ...
Bước chân mòn mỏi ... tìm nhung nhớ
Se sắt tâm hồn .. nỗi vấn vương ...
Sưu tầm.
 vntsthd00206
TIẾNG LÒNG .
Khúc nhạc lòng ai hát chiều nay
Nghe mà nhớ .. mà thương ... tha thiết quá !
Lá chao nghiêng .. nỗi buồn sâu lắng lạ
Hoàng hôn về vội vã nắng quay đi ....
Tiếng nhạc nào ai gãy thật lâm ly
Cho giọt tủi ướt mi em ... chiều nhớ ?
Mây lặng thầm tan thành mưa ... vụn vỡ
Anh đâu rồi ... một thuở dấu yêu xưa ?
Gió hờn chi ... cho cành lá đung đưa
Đông buốt giá .. kỷ niệm nào xa vắng
Tiếng nhạc lòng ru thời gian ... trầm lắng ...
Để ai buồn .. ai ngồi nhớ , mong ai ... ?
Sưu tầm.
 vntst20182699_500
NGỌT NGÀO
Hồ soi bóng liễu tựa thiên đàng
Nắng vẽ lên trời giọt mỏng tang
Rực rỡ mây hồng trôi buổi sáng
Đềm êm cỏ mượt giãi hoa vàng
Lời yêu nũng nịu làm tim hoảng
Nỗi nhớ âm thầm cảm dạ mang
Cảnh sắc như vừa khe khẽ rạng
Vành môi ấm dịu vẫn mơ màng.
Sưu tầm.
 vntst20182677_500
Trái tim khờ
Lá thu về nhẹ nhàng qua khung cửa
Hạ chia tay vội vã hẹn mùa sau
Giọt mưa chiều chở thương nhớ về đâu
Cho phượng rụng rối nhàu vì hối tiếc
Trái tim khờ đâu muốn anh giả biệt
Màu máu yêu tha thiết trọn một đời
Dẫu thu về cõng hạ nhớ rong chơi
Em vẫn thế một đời yêu không đổi
Sưu tầm.
 vntst20182875_500
VỌNG CỐ NHÂN
Lặng lẽ trông người bóng ở đâu
Từng canh thổn thức trỗi men sầu
Đìu hiu gác lẻ hờn duyên cạn
Khắc khoải cung trầm vọng nghĩa sâu
Liễu rủ thân gầy quay quắt lạnh
Hồng phai sắc nhạt ngẩn ngơ rầu
Đêm vàng võ cảnh đèn hiu hắt
Giấc trở mi nhòa đẫm giọt châu...
Sưu tầm.
 vntst2018308_500
NHƯỢC MỘNG.
Đêm tàn ánh Nguyệt cũng về đâu
Khắc khoải lòng em vạn tiếng sầu
Biệt cách bao năm tình chửa cạn
Xa vời mấy thuở nghĩa còn sâu
Chàng đi nỡ vứt đời dang dở
Thiếp ở hoài ôm mộng nhuốm rầu
Những nụ hồng hoa rơi héo hắt
My gầy tủi cực đẫm nhòa châu....
Sưu tầm.
 vntst20182876_500
CANH TÀN
Canh tàn dõi bóng ấy về đâu
Lấp lửng mà nghe vọng nỗi sầu
Xóm nhỏ đìu hưu buồn khóc cạn
Phòng đơn thổn thức nghĩ hờn sâu
Tình kia đã bỏ hồn tê tái
Nghĩa ấy không còn dạ héo rầu
Cảnh tối đêm mờ heo hắt thấu
Mi nhòa lệ chảy rớt dòng châu...
Sưu tầm.
 vntst20182398_500
VẪN MỘNG
Vẫn mộng mơ hình ở chốn đâu
Mà nghe cõi dạ ngẩn ngơ sầu.!
Canh tàn nức nở tình sao cạn?
Buổi cận nao lòng ái rã sâu. !
Ngõ nhỏ mai vàng chơm chớp lạnh
Đường con liễu thắm mủi mùi rầu.!
Thư phòng quạnh quẽ buồn ngăn ngắt
Khắc khoải thân ngà mặt đẫm châu.
Sưu tầm.
 vntst20182480_500
MỘNG VỠ
Đêm trường quạnh quẽ hỏi người đâu
Khắc khoải vầng trăng gợi nỗi sầu
Gác lạnh đìu hưu tình chẳng đỗ
Ao tù lạnh lẽo kẻ nào câu
Bơ phờ cõi dạ vì hoa rủ
Não ruột buồng tim bởi ái rầu
Mộng võ loan phòng ai thổn thức
Mi nhòa nức nở đẫm dòng châu..
Sưu tầm.
 vntst20182387
ĐÓN ANH TRONG MƯA
Trời hôm nay có gì mưa sớm thế
Mưa ồn ào cứ như thể thèm mưa
Mưa giận hờn mưa thương nhớ sao vừa
Bởi đã lâu anh không về là vậy
Mưa sáng nay như dỗi hờn anh đấy
Mưa bộn bề…hỏi nơi ấy mưa không ?
Còn nơi em hình như có cả giông
Bởi mưa giận nên mưa tràn ướt mặt
Mưa sáng nay lòng rối bời như cắt
Bởi chờ mong ngày gặp mặt xem hoa
Mưa như thể cảnh xa nhớ quê nhà
Đếm bong bóng phập phồng trên mặt nước
Đó là điều trong tâm em thầm ước
Đi bên anh để có được vơi đầy
Dưới trời mưa đôi mắt em bỗng thấy
Khoảng khắc này mưa ướt cả làn môi
Chốn hẹn hò em nhớ mãi khôn nguôi
Cảnh hôm ấy ông trời mưa nặng hạt
Em ngồi sau chiếc xe như tắm mát
Em mỉn cười lòng như thấy chênh chao…
Mưa sáng nay sao em thấy ngọt ngào
Bởi em biết chẳng hôm nào mưa thế
Nhưng trong em lại thấy vui không thể
Em đã sãn sàng…đi đón anh đây !
Sưu tầm.
 vntst20182404_500
CHA
Con về ngồi tựa đống rơm
nhặt tia nắng sớm..nhặt cơn mưa chiều
Tìm hình Cha chốn..hoang liêu
mà nghe..hoa cỏ khóc nhiều..hơn con
Ổ rơm Hơi ấm..vẫn còn
tiếng chuông ..chùa vẫn sắt son..quê nhà
Vẫn hàng râm bụt..đỏ hoa
thương từng..tiếng mõ vang xa..nhói lòng
Ruổi rong.. phố chật người đông
miếng cơm manh áo..đục trong cõi người
Cha già như mảnh. Trăng vơi
con giờ..thân cái mồ côi ..giữa trời
Tháng năm thì bước qua rồi..
Đò ngang..bến cũ lở bồi..vẫn đây..
Còn thương quê ánh trăng gầy
con giờ..mắc nợ chốn này..cố hương..
Chiều nghiêng bóng đổ trên đường
cha ơi cha đã ..dặm trường sao cha
Sưu tầm.
 vntst20182158_500
MƯA ĐÊM..!!
Giọt nước mưa buồn tí tách đêm
Mưa giăng sợi nhớ ở bên thềm
Phố vắng đêm về mưa trắng xóa
Gió lùa mưa lạnh..mãi dầy thêm
Sợ lúc mưa về như trách ai
Trôi theo miền nhớ suốt đêm dài
Hoàng đăng mờ ảo cung đường vắng
Dương Cầm ai dạo khúc Phôi phai
Thì chắc tại mùa mưa...đấy thôi
Gió mang  mưa lạnh đến nơi rồi
Rào thưa Xoan Tím buồn đêm vắng
Bên thềm mưa muộn nước êm trôi
 Ai thả mưa vào trong bóng đêm
Ai gieo nhung nhớ ở bên thềm
Châu tràn ngọc nhả ngày xưa ấy
Hương thầm lưu luyến.....ngọt ngào đêm
Chưa đến mùa thu bay...lá me
Sao nghe lưu luyến giọt mưa hè
Đêm mưa xao xuyến mùa Thu cũ..
Ai hiểu lòng mưa...cứ lắng nghe...
Sưu tầm.
 vntsthd00133
HÌNH NHƯ...
Hình như, trời chớm sang Thu
Nắng hoe hoe, lá đã lưa thưa vàng
Hình như, trong tím mênh mang
Hoàng hôn, có ngọn khói lam quê nhà
Hình như, cuối nẻo mây xa
Nghiêng nghiêng, một bóng Mẹ ta ngóng chờ
Hình như, trong thoảng gió ru
Ta nghe tiếng Mẹ, ầu ơ dịu hiền
Hình như, dưới ngọn cỏ mềm
Có con dế gáy, gọi miền ấu thơ
Hình như, mỗi bước phiêu du
Trong ta, là cả quê xưa... Mẹ hiền
Sưu tầm.
 vntst20182859_500
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Xa rồi một thoáng quê hương
Que kem toàn đá tình thương vô cùng
Lũy tre soi bóng bập bùng
Lòng sông giang rộng ôm vòng trẻ thơ
Trưa hè mái tóc bơ phơ
Hoe hoe nắng nhuộm phất phơ đuôi gà
Lè tè chân đất bên hè
Tanh bành pháo đất bạn bè reo vang
Xanh xanh một lũy tre làng
Vàng ong bông lúa đuôi vàng trĩu cong
Chân đê dang rộng lưng còng
Sợ mùa nước lũ trong lòng lo âu
Lưng trâu ta cỡi đồng sâu
Đầu không nón đội da nâu màu đồng
Chiều nay thấy nắng màu hồng
Nhớ que kem lạnh mặn nồng tình quê
Sưu tầm.
 ntst20161025
ĐÀN BÀ TUỔI 50
Đến một ngày người đàn bà sợ hai tiếng "thời gian"
Sợ đứng trước hoàng hôn để nghĩ về những tháng ngày kế tiếp
Có lẽ sau những nỗi lo toan trùng điệp
Sau những nỗi đau... ai đó chẳng chạnh buồn.
Người đàn bà đứng trước tuổi 50 chẳng tránh khỏi cảm xúc bồn chồn
Đếm thời gian trôi, lại ước được một lần trẻ lại
Để được yêu như thời con gái
Được người ấy bước bên mình xiết chặt bàn tay.
Đứng bên thềm khao khát một cơn say
Khao khát được sống như ngày mai sẽ chết
Lại thấy lòng mình trùng buông đầy mỏi mệt
Lại tự nắm chặt tay mình bảo rằng mọi sự sẽ êm trôi.
Người đàn bà tuổi năm mươi thường khô khốc bờ môi
Đôi mắt mỏi tưởng chừng không đủ sức
Sau những tháng ngày đi qua cơ cực...
Sau những niềm vui... lại thấy thêm buồn
Người đàn bà bước qua tuổi 50 như những ánh nắng hoàng hôn
Chỉ sợ trái tim mình nhạt mờ sau tất cả
Thấy lòng mình cô đơn trong chiều bả lả
Bất lực với chính mình khi chạy đua với thời gian.
Có những ngày người đàn bà bỗng thấy hoang mang
Sau những tháng ngày lo toan cơm áo
Được người đời khoác lên vai hai mĩ từ "Tần tảo"
Để lại chính mình một thân xác già nua.
Người đàn bà bước vào tuổi năm mươi sợ nói về những nỗi được thua.
Cảm thấy lòng mình khát thèm buông bỏ
Rồi lặng lẽ bước đi trong chiều ngược gió
Về phía mặt trời dẫu chẳng thể biết ngày mai ấy ra sao.
Có những ngày họ sống bồi hồi trong cảm xúc xốn xao
Họ giống như mang bên mình một kho chuyện kể
Rồi lặng lẽ một mình rơi lệ
Như cánh hoa sắp tàn khao khát được đưa hương.
Sưu tầm.
 vntst20182447_500
NGƯỜI ĐÀN BÀ MANG KIẾP ĐA ĐOAN
Người đàn bà mang số kiếp đa đoan
Đêm từng đêm giấu buồn vào trong tóc
Có duyên không nợ...tủi phận mình ..em khóc
Để từng giọt rơi trên những phím sầu
Thì con gái đã qua rồi còn đâu
Sắc phai dần chẳng còn  mầu quyến rũ
Trao mối duyên đầu từ lâu thường ấp ủ
Ngỡ tưởng rằng Hạnh phúc sẽ lên ngôi
Người đàn bà dâng hiến nửa cuộc đời
Chẳng đắn đó những điều chi được mất
Dẫu Hạnh phúc chưa thành sự thật
Nên.. ngậm ngùi trong tiếng nấc chơi vơi
Vẫn biết duyên mình còn nổi trôi
Chỉ biết ngậm ngùi vào vần thơ da diết
Tình ra đi..thôi còn gì luyến tiếc
Cõi Vô thường xin hai chữ Bình Tâm ../
Sưu tầm.
 vntst20182865_500
TỪ BÂY GIỜ !
Từ bây giờ mình sẽ chỉ cười thôi
Không bận tâm, buồn những điều vô nghĩa
Từng khổ đau mới thật sự thấm thía
Muộn phiền nào, cũng tàn độc như nhau
Từ bây giờ mình sẽ nói xin chào
Không hơn thua những điều không chính đáng
Sống vui vẻ lấy tình thương làm bạn
Thì giận hờn chắc sẽ được bao dung
Từ bây giờ bỏ bớt tính đùng đùng
Chẳng được gì ngoài mất thêm hòa khí
Đôi lúc nóng cũng nói điều vô lí
Rồi lập cô trong thế giới riêng mình
Từ bây giờ sẽ sống thật tự tin
Để không ai còn thấy mình yếu đuối
Con người ta bất cần bao nhiêu tuổi
Đều chỉ mong mạnh mẽ làm chính mình.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com