Thứ Hai, 2 tháng 7, 2018

Những bài thơ hay 108

MAI SAU VÀ SAU NỮA
Ừ ta nhận mai sau làm ngọn cỏ
Phía bao la cứ vợi giữa đất trời
Đêm tắm sương , ngày vươn mình đón gió
Mộng vương quyền chi bấy thế gian ơi !
Ừ ta nhận mai sau thành phiến đá
Cứ trầm tư mà chứa hết bao lời
Con chim nhỏ tìm đâu về hạt giống
Gieo xanh rì trên đá thảm mà chơi .
Ừ ta nhận mai sau thành giọt nước
Theo sóng hùa nhau ướt đẫm bãi bờ
Con còng cát vẽ chi hoài câu hỏi
Gió thổi sóng vùi rồi cứ tưởng là mơ ...
Ừ ta nhận mai sau thành câu hát
Mộng ca nhi ru khúc tiễn người
Còn ai khác trầm tư nghe gió
Ngoài kẻ duỗi mình trong đất nằm chơi .
Ừ ta nhận mai sau và sau nữa
Giữa chốn ngàn năm cứ là Kẻ đa tình
Mộng thi thơ nên học đòi thi sĩ
Viết cả đời không hết một chữ Yêu !
Sưu tầm.
 vntst20181833
ÉO LE CUỘC TÌNH
Những ngày nắng vàng bỗng hóa nhạt nhòa
Gió lạnh từng cơn đuổi nhau chạy vội
Anh thức dậy trong chập chờn nỗi nhớ
Tim quặn thắt bởi tình ta tan vỡ .
Có một ngày như thế : không có em !
Khi gió đông dùng dằng đòi ở lại
Phố phường ngơ ngác nghiêng mình đón rét
Ôm chút se lạnh vào từng ngõ ngách .
Bàn tay anh tê cứng trong khoảng không
Bởi cơn gió cắt từng mảng da thịt
Cắt từng đường vào khoảng trống không em
Lạnh đến xương tủy , rét thấu tâm can .
Những niềm thương , những lời ngọt lịm
Của ngày xưa đã đánh rơi đâu đó
Trên góc phố do cơn gió vô tình
Hay đơn giản vì khoảng cách đôi ta .
Gió ngược chiều hay lòng người ngược hướng
Em đi rồi , anh ở lại cô đơn
Giả vui cười để che lấp niềm đau
Em đừng lo , anh vẫn ổn thôi mà !
Sưu tầm.
vntst20182323_500 
BỞI VÌ
Bởi vì em không thể chờ anh nữa
Ngày thôi xa và đêm đã thôi dài
Những cỏ hoa em trồng bên khung cửa
Đã một mình chuyển hết những màu phai .
Em chờ anh mùa mưa đã rất dài
Bao giọt ướt đã dần khô theo nắng
Bao thì thầm đã dần thành im lặng
Em đã thôi nghe tiếng gió giật mình .
Em đã thôi không níu mắt níu lòng
Con đường anh đi dường như bất tận
Em biết những ngày tận cùng trống vắng
Anh đã nhìn về ô cửa nơi em .
Em vẫn thắp lên mỗi tối , ánh đèn
Để chỉ soi vào những trang sách cũ
Trong đó tình em , tình anh không ngủ
Vẫn thoảng hương như một nỗi ngậm ngùi ...
Sưu tầm.
vntst20181918_500 
VƯỜN XƯA THÂN QUEN
Một vuông sân nho nhỏ
Trên thượng đỉnh tầng cao
Nơi mây thấp tìm vào
Giữa bộn bề cao ốc
Một vuông sân nho nhỏ
Thành mảnh vườn xinh xinh
Giữa chan hòa nắng gió
Cùng xanh ngắt rau xanh
Có dây mướp leo giàn
Hoa vàng như cáng bướm
Rau theo mùa trở lại
Ngon lành mỗi bữa ăn ...
Làng xưa không còn nữa
Giờ nên phố tầng cao
Mảnh vườn xưa thuở nào
Bây giờ thành nỗi nhớ ...
Một vuông sân nho nhỏ
Làm mảnh vườn xinh xinh
Ngỡ vườn xưa thân quen
Về đây từ ký ức ................
Sưu tầm.
 vntst20181898_500
PHƯỢNG TÍM
Ngỡ ngàng
Như không thể tin ở mắt mình
Treo nền trời xuân xanh biếc
Mơ màng
Sắc tím mê hoặc lung linh
Gió hình như nín thở
Nắng vàng quấn quýt vây quanh
Chim ríu rít chao cành
Hương xuân ngọt ngào
Bao dung phượng tím
Văng vẳng tiếng dương cầm dịu êm
Thoảng bên tai lời thì thầm âu yếm
Mắt ai trong vắt sương mai
Làn môi thơm nồng quyến rũ
Phải chăng ưu ái của đất trời
Mà sắc màu tím nhớ tím yêu
Lay động bao lời sâu kín
Đánh thức nỗi niềm
Thương lắm ngàn xanh kiều diễm
Dịu êm
Miên man
Tô điểm xứ ngàn hoa
Cảm ơn
Xin cảm ơn
Muôn ngàn lần cảm ơn trời đất
Vất vả đớn đau chẳng phụ lòng người
Chắt lọc đắng cay , dâng hiến cho đời
Để phượng tím huyền ảo lung linh
Kiêu hãnh phô hương sắc lưng trời .
Sưu tầm.
vntst20181464_500 
ĐI GIỮA HOÀNG HÔN
Mây lên triền dốc ngủ vùi
Đồi thông trở giấc , ngậm ngùi xua tan
Chạnh lòng giữa buổi chiều hoang
Thác cam ly vẫn thở than đêm ngày
Đường trần cát bụi đôi vai
Ta đi ngược dốc chiều nay một mình
Nghe đời sỏi đá lặng thinh
Dư âm lắng động hương tình đầy vơi
Có trong từng dấu chân đời
Có trong kỷ niệm qua rồi khó quên
Một  thành phố núi quen tên
Gập ghềnh suối đá tìm lên sương mờ
Sương lam bọt sóng lững lờ
Lá rơi côi cút mặt hồ Xuân Hương
Hoa đào nở giữa chiều sương
Giữa mùa lá rụng cuối đường mây trôi .
Chiều nghiêng vai xuống lâu rồi
Ta đi lặng lẽ , núi đồi lặng yên
Thương từng giọt nắng trinh nguyên
Vương trên lối nhỏ giữa miền sương rơi
Cho ta riêng một góc trời
Làm mây nối gió cho đời thông reo ...
Sưu tầm.
 vntst20181513_500
ĐI NGANG BÓNG MÌNH
Ngược dòng ký ức chơi vơi
Đáy sông giấu cả  khoảng trời . Đa đoan
Sóng xô dạt phía xa ngàn
Mùa thu chưa khuyết vội vàng ngả đông .
Trăng treo con nước bềnh bồng
Gió đùa một mớ bòng bong theo về
Bàng hoàng giấc lẻ . Đam mê
Màu son tím dại - hẹn thề hóa vôi .
Vẽ vời chi bấy ... bậu ơi !
Lang thang con chữ gọi mời khách thơ
Tình hình tang khúc vu vơ
Nụ hôn bạc phếch cơn mơ cuống cuồng !
Trời vừa kéo tấm rèm buông
Hất vào góc khuất chuyện buồn ... thế gian
Biển đông cặm cụi dã tràng
Tôi cầm tiếng sóng đi ngang bóng mình !
Sưu tầm.
 vntsthd00085
LỤC BÁT RU EM
Một đời lục bát ru em
Bôn ba lặn lội anh đem thơ về
Thương em câu sáu chở che
Dỗi hờn câu tám vỗ về con tim .
Trời cho chẳng phải đi tìm
Nửa kia tươi mát dịu hiền trong anh
Nỗi buồn có trắng tóc xanh
Niềm vui chiu chắt dụm dành chi em .
Biển đời sóng có bạc thêm
Anh dìu qua hết nổi chìm lao lung
Tìm câu lục bát bao dung
Anh đi dâu bể tận cùng lòng em .
Lời ru có khuyết trăng liềm
Cho em cảm thấu nỗi niềm thơ anh
Lỡ mai rau má làm đình
Thì cáu lục bát vẫn dành ru em !
Sưu tầm.
 vntsthd00202_500
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Ta về giữa buổi chiều sương
Đồng khô rơm rạ thơm hương mùa màng
Nhà ai hé nụ mai vàng
Lưng trời mây trắng nhẹ nhàng qua sông
Khói lam bếp lửa chiều đông
Thương đôi mắt mẹ chìm trong sương mờ
Đò nghiêng rẽ sóng vô bờ
Bóng em duyên dáng đợi chờ người xa
Đất lành nâng bước chân qua
Dòng người xuôi ngược bôn ba lại về
Tiếng chiều ru giấc miền quê
Quên đi ngày tháng bộn bề cuối năm
Chuông chùa buông cõi xa xăm
Từng cơn gió bấc thì thầm cỏ cây .
Sưu tầm.
vntst20182524_500 
DẤU XƯA
Tiếng mưa tha thiết đêm chờ
Dấu xưa vụn vỡ đôi bờ ngực yêu
Mây cài tóc núi liêu xiêu
Hoa trao hờ hững , gió trêu ngoài mành
Hương sầu ủ rũ tàn canh
Từ trong hạt cỏ loanh quanh phận mình
Ai về dưới nắng sân đình ?
Bình minh e ấp chùng chình sương giăng
Phố xưa đêm đã lên đèn
Mơ hình bóng cũ dưới trăng tỏ bày
Nồng nàn vốc một hương say
Vương vương thương nhớ đêm ngày chung chiêng .
Sưu tầm.
vntst20182324_500 
PHẬN DUYÊN
Có lẽ em cười dễ bén duyên
Trời cho được cái nét ngoan hiền
Trăng buồn nhớ trộm vành môi đỏ
Nắng tủi ghen thầm mái tóc đen
Bữa ấy tuy nghèo không hám lợi
Thì nay dẫu khó chẳng ham tiền
Nhưng mà phận số còn may rủi
Có lẽ em cười dễ bén duyên...
Sưu tầm.
 vntst20181854_500
HÃY KHAO KHÁT
Những khao khát cựa mình trong thinh lặng
Đêm mùa thu chỉ những gió ngang nhà
Ai sẽ đến và cùng ta ở lại
Vuốt tóc gầy và khẽ nói: "Đừng xa"?
Tuổi trẻ này là của chúng ta
Vui cũng có, buồn thương cũng có
Những mộng mơ như bông hoa bé nhỏ
Giữa rừng xanh bật nở những tin yêu.
Hãy khát khao tất cả mọi điều
Nếu ta nghĩ và thực lòng muốn có
Hãy dũng cảm làm những điều lớn nhỏ
Để giúp mình hiện hóa những giấc mơ!
Thanh xuân rồi cũng sẽ đến rồi đi
Những nhớ thương liệu biết còn ở lại?
Nếu khát khao mãi là khao khát mãi
Thì suốt đời thua một cánh thiêu thân!
Ai sẽ đến rồi ở lại mãi gần
Hôn mắt gầy, xót thương người nhỏ bé
Kéo cây dù che cơn mưa tuổi trẻ
Khẽ nói rằng: "Cùng đi nhé, được không?"
Sưu tầm.
 vntst20181698_500
PHÔI PHA
Người đi rồi còn riêng ta ở lại
Xót xa gầy từng giọt nắng hanh hao
Mùa xa khuất thương về miền biên ải
Ta nghe lòng bỗng trống vắng chênh chao
Người đi rồi ta còn nghe hơi ấm
Phút mặn nồng yêu dấu ngọt bờ môi
Thu vàng võ cuốn lá rơi xa thẳm
Nghe phôi pha hình bóng ấy đâu rồi ?
Người hãy về cho riêng ta gửi lại
Hương trinh nguyên buổi ấy phút ban đầu
Ta còn nghe men nồng say hoang hoải
Lỡ trao người thương đến tận ngàn sau.
Sưu tầm.
 vntst20181750_500
Có Những Cuộc Tình....
Có những nợ nần mượn từ kiếp trước
Nên đến kiếp này trả nợ ngược xuôi
Có những cuộc tình không tiến chẳng lui
Cứ quanh quẩn , nên đau, đời mỏi mệt...
Có những nợ tình …trả hoài không hết
Trả một đời, trả lại, trả mòn hơi
Duyên thì xong, nhưng nợ vẫn chưa rồi
Nên phải trả, một đời trong định mệnh
Có những ân tình vẫn hoài cảm mến
Vẫn thân thương, nhưng chẳng vấn vương
Chẳng nôn nao, cảm giác chỉ bình thường
Người Ta tốt ...nhưng lòng mình xa vắng
Có những cơ duyên mãi hoài lận đận
Mãi thăng trầm, những nghịch cảnh trớ trêu
Bởi yêu thương,  biết khổ vẫn cứ liều
Dẫu chẳng trọn, cũng thâm tình tha thiết.
Có những cuộc tình sẽ luôn bất diệt!
Sưu tầm.
 vntst20181651
SÁNG MƯA BUỒN!!!!
Buổi bình minh mưa ươm đầy cây lá..
Hạt mưa buồn miên man mãi mưa ơi !
Ngồi một mình thanh thản ngắm mưa rơi..
Ôi! buổi sáng …sao mà buồn thế ???
Trời không vui nên cũng buồn đổ lệ..
Vương mịt mờ cho nhân thế ..sầu thêm
Cho hàng cây giá lạnh, đổ bên thềm..
Cho hạt nắng ..thêm một ngày ..”nghỉ phép”
Ta hờ hững nhìn mưa …hàng mi khép..
Có lẽ cuộc đời đôi lúc cũng ..mong manh…
Cũng lặng im (như) những chiếc lá trên cành
Và cũng rớt rụng …mỗi lần cơn mưa đến…
Sưu tầm.
 vntst20181965
TRÁCH PHẬN
Bao ngày niệm cũ vẫn còn mơ
Đã mấy thu sang thổn thức chờ
Chữ hẹn hôm nào êm khúc nhạc
Câu nguyền thuở ấy bỏng vần thơ
Hoài trông bóng nguyệt hồn đau xót
Mãi mộng lầu hoa bóng ảo mờ
Trách mối duyên hờ không thắm chỉ
Cho lòng quặn thắt rối hồng tơ...
Sưu tầm.
vntst20182014
VỀ ĐI ANH…!
Anh hãy về với mẹ đi anh!
Con chim khách vẫn bay về đầu ngõ,
Chim vẫn đứng lặng nhìn khung cửa nhỏ,
Không tiếng kêu, chim lặng lẽ bay rồi!
Anh về đi, má xưa thắm da mồi!
Lưng mẹ còng vì nặng đầy năm tháng,
Anh hãy về như những cơn gió thoảng,
Buổi trưa hè mẹ đưa võng ầu ơi!
Anh về đi, vẫn còn đó vành nôi!
Mẹ giữ lại để mai ngày thêm cháu,
Về đi anh! Mắt mẹ nhìn đau đáu,
Đất quê nào ôm trọn đứa con yêu?
Về đi anh! Đã gần tắt nắng chiều
Bóng mẹ đổ thành vòng tròn năm tháng,
Về đi anh! Ánh trăng non đầu tháng,
Trăng lại tròn mẹ vẫn mỏi mòn trông!
Anh ở đâu, rừng rậm hay đáy sông,
Giữa mênh mông, bạt ngàn hoa lá?
Anh ở đâu, trong muôn vàn sóng cả,
Hãy trở về đất mẹ nhé anh ơi!
Về đi anh! Cuối chiều nắng chơi vơi,
Trái bếp xưa đã nhiều lần thay đổi,
Chiếc mâm gỗ vẫn còn treo đấy đợi,
Anh hãy về - Có mâm gỗ ngày xưa!
Anh về đi! Mẹ thức những đêm mưa,
Chỗ anh nằm ngày xưa không thấm nước,
Vẫn đau đáu chỉ một niềm mơ ước,
Anh trở về bên hơi ấm mẹ yêu!
“Về đi anh! Khi chưa tắt nắng chiều…!”
Sưu tầm.
vntst20182050_500 
NHÉ TRĂNG!
Ta hỏi trăng rằng trăng có say,
Cớ sao trăng lại ngắm mây bay?
Không say. Ừ nhỉ sao theo bước,
Thôi lỡ! Trăng ơi hết đêm này!
Ta hỏi trăng rằng sao lại trôi,
Một mình trăng hỡi có đơn côi,
Không say sao lại trăng đáy nước,
Thoát cái lại xa cuối chân đồi?
Ta hỏi trăng rằng sao lẻ loi,
Nấp dưới chân mây dạ hẹp hòi,
Sao phải âm thầm đêm cô quạnh,
Có phải tình duyên … lỡ mặn mòi?
Này nhé trăng đừng xẻ làm đôi,
Nửa in đáy nước nửa đơn côi,
Nửa soi lưng mẹ đêm cô lẻ,
Nửa để sao hôm … sự đã rồi!
Nhắn giúp trăng ơi với Chị Hằng
Mỗi khi chiều tắt để sương giăng,
Ai muốn thân mình như chú Cuội,
Lúa để trâu ăn … nhớ một đằng!
Điên đảo trăng ơi cũng vì tình,
Bao nhiêu hồn đắm … đáy mắt xinh,
Nghiêng ngả kinh thành … tay rượu rót,
Trăng, rượu, eo thon … kiếm vô hình!
Sưu tầm.
 vntst20182245
TRÁI BÓNG TRÒN
Bóng này anh nhé trái đang căng,
Khung thành anh nhé lưới họ giăng,
Vững chân anh sút cho mạnh nhé,
Kết thúc đi anh thế cân bằng!
Bóng tròn anh ơi khéo dắt rê
Chân anh khéo lắm... Để em mê,
Khung thành chẳng phải như bỏ trống,
Sút mạnh đi anh... Sút tứ bề.
Mệt lắm không anh ướt cả vai,
Hiệp đầu đã mệt... Lại hiệp hai,
Chưa phân thắng bại … thêm hiệp phụ,
Thương lắm mồ hôi đã chảy dài!
Mạnh nữa đi anh để nó vào,
Góc xa, chính giữa lại góc cao,
Trụ vững chân chèo anh sút nhé,
Chạm lưới rung lên … sướng tuôn trào!
Giá như anh nhỉ … lại giá như,
Bóng chuyền không hỏng … giữ khư khư,
Chẳng cản được đường anh xuống bóng,
Chắc hẳn trận xong … khỏi lừ đừ!
Thế đấy anh ơi … trái bóng tròn,
Tấn công chưa chắc đã là son,
Một chút lơi là … anh trả giá,
Họ khéo dắt rê … thắng rã ròn!
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com