Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2019

Thơ tình còn mãi 307

MÙA XUÂN TRONG EM
Anh có thấy mùa xuân về trên cỏ
Giọt sương mềm soi rõ nắng ban mai
Gió đưa hương phảng phất nụ trang đài
Mây phiêu lãng trôi hoài về khoảng rộng
Đông lạnh giá nên tâm hồn trống rỗng
Nay xuân về trầm bổng nốt nhạc yêu
Ngồi bên nhau trao ánh mắt mỹ miều
Là thấu cảm bao nhiêu điều muốn nói
Từng giây phút con tim mình vẫy gọi
Đợi đến ngày cởi trói sợi dây tơ
Để khoác lên hạnh phúc mới mong chờ
Cho trọn vẹn bao niềm mơ đã hứa
Xuân vắng anh... xuân còn gì vui nữa
Hoa thắm màu được mấy bữa hoa ơi
Đánh đổi xuân để anh chẳng xa rời
Vì anh mới mùa xuân đời em đó.
Thơ Băng Tâm: 15/01/2019
 vntst20184419_500
GIẤC MƠ BÌNH YÊN
Em đi tìm giữa khoảng lặng hư không
Đan tay vớt chút ân nồng sót lại
Hồn lơ đãng lạc vào trong hoang hoải
Gót chân trần đã tê tái bầm đau
Bởi mùa đông tuyết phủ trắng một màu
Phút hờn giận mình mất nhau mãi mãi
Vời xa lắm một ngày ta trở lại
Anh có về mang giấc trải bình yên
Dốc tâm tư gửi trao hết ưu phiền
Ta trở lại thuở hồn nhiên trông ngóng
Muốn kìm nén lấp vùi đi ảo vọng
Để không còn chiếc bóng đợi tình lang
Hỏi thế gian đời sao lắm phũ phàng
Cơn bĩ cực khiến hồng nhan bạc phận
Niềm vui lặn cho nỗi buồn xâm lấn
Giấc mơ nào đưa tới tận mê cung...???
T/G: Kim Thủy.

MỘNG ƯỚC BÌNH YÊN
Để những niềm yêu khó nhạt mờ
Ta mình nghĩa sáng chẳng buồn trơ
Ngoài hiên nhánh phượng chào ngơ ngẩn
Giữa cửa chùm mai thoáng lập lờ
Mộng khẽ khàng đưa quỳnh ngái ngủ
Sương nhè nhẹ trải bướm hờ mơ
Vầng trăng nửa hé trời quang đãng
Vẽ Cảnh bình yên đẹp bất ngờ
Bài của Muội Đặng Minh
 vntst20184787_500
HƯỜNG XƯA
Nàng chưng hửng giữa bóng trăng mờ
Cảnh vẽ đông tàn lá trụi trơ
Nhạc dế êm đềm lay ngõ ẩn
Đàn thông nhã nhặn rót mi lờ
Rung ngàn nốt bổng ngời đêm gọi
Rẽ vạn cung trầm thắm nẻo mơ
Nguyệt khẽ khàng soi vàng bến lở
Hường Xưa lộng lẫy dáng không ngờ .
Đặng Minh

THẬT KHÔMG NGỜ
Tình kia dẫu nhạt khuất xa mờ
Nghĩa bậu luôn hồng khó thể trơ
Kỉ niệm ngọt ngào ai chớ bỏ
Thời gian đẹp đẽ kẻ sao lờ
Câu thề nọ vẫn cồn tha thiết
Bến hẹn tôi còn đứng ngẩn ngơ
Viễn xứ người vui vầy cảnh lạ
Rồi quên nẻo cũ thật không ngờ
Bài của Đinh Xuân An
 vntst20182815_500
MÃNH LIỆT
Tình yêu mãnh liệt khó phai mờ
Để những canh dài tránh lạnh trơ
Mãi đượm nồng ân vì chẳng hớ
Hoài ươm thắm nghĩa bởi đâu lờ
Trăng hờ hững ngủ âm thầm mộng
Gió thẩn thơ vờn lặng lẽ mơ
Chạnh nẫu màn đêm còn ngớ ngẩn
Bèn xua mảnh lụa cớ chi ngờ.
Bài của Dinh Thanh Lap

BẢN NGHÈO
Dẫu ở trùng khơi khói nhạn mờ
Đêm tàn vẫn nhớ bản nghèo trơ
Đồng hoang én luợn đàn chao ngẩn
Biển vỗ từng cơn sóng lượn lờ
Gọi mãi người ơi chìm giấc ngủ
Nghe rồi bạn hởi thoáng vừa mơ
Mù sương giữa tiết vùi mây đãng
Ngỡ trải hồn say ngoạn lối ngờ...
Sưu tầm.
 vntst20184909_500
NỖI BUỒN CÔ PHỤ
Tình chung giã biệt chốn mây mờ
Chạnh tủi đêm dài mắt vẫn trơ
Bão cuộn cành Xuân nhìn rủ úa
Thuyền neo lửa Hạ thấy ơ hờ
Tìm chăn giữ ấm hồn mê ngủ
Bỏ gối ôm lòng nẫu mộng mơ
Trở giấc hừng Đông trời đã rạng
Niềm đau trắc ẩn thật không ngờ
Ngoc Anh

MÙA ĐÔNG VÙNG CAO
Rõ cảnh mùa đông khói dặm mờ
Sương vờn luẩn quẩn khắp đồi trơ
Ngoài sông lãng đãng mây trườn vẩn
Giữa bãi trầm ngâm núi lặng tờ
Nguyệt nép sau mành thiêm thiếp ngủ
Trăng nằm trước cửa ngỡ ngàng mơ
Vầng dương khẽ gọi ngày tươi sáng
Tỏa nắng ban mai ấm bản Chờ
Bài của Nguyễn Tôn Tuấn
 vntst20184646_500
THẬT CHẲNG NGỜ
Bởi nặng tình sâu sẽ khó mờ ,
Xuôi dòng chảy dữ đá nằm trơ !
Nhìn trăng nhạt ánh ôm hồn ngẩn ,
Dõi dáng hình phai thả dạ phờ !
Ngõ mộng không thành đêm mất ngủ ,
Khuôn tình chẳng toại bữa hoài mơ !
Người đi thuở ấy tâm càng đãng ,
Nẫu ruột bầm gan ấy chẳng ngờ !
Tôn Tuấn

YÊN BÌNH
Màn đêm thổn thức vệt sương mờ
Giỡn mộng chưa tròn cứ để trơ
Gửi lại canh dài vương nỗi nhớ
Hờn thân sắc nhạt chẳng mong chờ
Ngoài song ánh nguyệt buồn chưa ngủ
Giữa cửa mây trời gió gợn mơ
Dõi buổi bình minh vừa ló rạng
Chào năm kỷ hợi đã sang bờ
Sưu tầm.

GIẤC MỘNG LÀNH
Niềm thương nỗi nhớ ... Khó lu mờ
Ẩn dạ bình an, tím đắng trơ
Yêu lắm! Chàng ơi! Sao chẳng gặp?
Giận ư! Bậu hỡi! Lại chơi lờ?
Tình say nồng ấm câu chung thủy
Tỉnh mộng mỉm cười đẹp giấc mơ
Sáng sớm bình minh trời đỏ rực
Hoàng hôn trời vẫn đỏ ai ngờ!
Bài của Chiều Xưa Phai Nắng
 vntst20182843
BẾN MỘNG ...
Màn đêm liễu rủ dưới trăng mờ
Mãi đợi tương phùng thỏa ước mơ
Dẫu biết thuyền kia nào trở lại
Mà sao bến mộng vẫn trông chờ
Ai về phố quạnh hờn mây nước
Kẻ dưới mưa cuồng dõi nhạc thơ
Ngõ lạnh nghe sầu đêm khắc khoải
Đời gieo chia cách đến bao ngờ .
Bài của Hương Diệu

CÙNG TRĂNG
Cuộc sống hằng đong chảy hững hờ
Mây trời thoáng hiện ẩn vào mơ
Hiền như cánh phượng hồng mong mỏi
Dữ dội chùm lan trắng ngóng chờ
Nguyệt quế càng đêm ngào ngạt rõ
Hương nhài vẻ sắc đậm hường trơ
Kìa sao đã lánh còn lai vãng
Đợi tối cùng trăng trải bất ngờ
Cuộc sống hằng đong chảy hững hờ
Mây trời thoáng hiện ẩn vào mơ
Hiền như cánh phượng hồng mong mỏi
Dữ dội chùm lan trắng ngóng chờ
Nguyệt quế càng đêm ngào ngạt rõ
Hương nhài vẻ sắc đậm hường trơ
Kìa sao đã lánh còn lai vãng
Đợi tối cùng trăng trải bất ngờ
Bài của Mạc Trọng Khánh

ĐÂU NGỜ
Tình xưa mạn núi đã phai mờ
Tháng trải năm dài lặng lẽ trơ
Kỷ niệm xa dần quên nỗi nhớ
Thời gian cách biệt lãng tin lờ
Không đành ảo não mà tâm mộng
Chớ để âm thầm dễ dạ mơ
Phận thoải làm quan giầu đến ngỡ
Tù vương sống ngục chả ai ngờ
MTK 18-1-2019
 vntst20182837_500
CUỘC SỐNG YÊN HÒA
Giá lạnh tàn đêm nguyệt tỏ mờ
Buồn vui trăn trở mãi thành trơ
Lòng đau nghĩa hẹp sầu ngơ ngẩn
Dạ heo tình tan tiếc lững lờ
Những tưởng mai ngày duyên hợp phố
Ai ngờ viễn cảnh chỉ là mơ
Từ đây nhẹ gánh tâm hồn thoáng
Cuộc sống yên hòa thật chẳng ngờ
Bài của DacThang Nguyen

TOẢ RẠNG XUÂN VỀ
Tình năm tháng lụn chửa phai mờ
Giữa buổi đông tàn cội lá trơ
Cuối nẻo hoàng hôn sầu trĩu nặng
Bờ ao nhánh liễu rủ buông lờ
Ào cơn gió thoảng hoa buồn rụng
Đẫm giọt mưa phùn dáng thả mơ
Vợi bóng Hường Xưa đầy huyễn ảo
Mùa xuân toả rạng mấy ai ngờ.
Mai Thắng

THỦA ẤY
Thủa ấy tôi còn rất ngây thơ
Lòng tôi trong trắng những ước mơ
Những chiều thơ mộng tôi thường ngắm
Cánh bướm chiều xuân bay lượn lờ
Thủa ấy lòng tôi chưa hiểu gì
Bảo rằng hoa rụng dưới chiều khi
Là cảnh hoa buồn hoa rơi rụng
Một cánh hoa tàn cảnh biệt ly
Thế rồi ngày tháng cũng trôi đi
Tuổi tôi cũng vào buổi xuân thì
Tôi thường mơ mộng trong im lặng
Thường hay ngắm cánh hoa lưu ly
Một hôm trời đẹp nắng xuân sang
Hoa xinh Bướm lượn gió nồng nàn
Anh mang tình ái anh trao tặng
Lòng tôi như thế có xuân sang
Thế rồi tình yêu theo dòng đời
Mây ngàn thấm đượm trái tim tôi
Nhưng biết đâu rằng tình thơ mộng
Mà phải xa nhau hết kiếp người
Từ đó lòng tôi rất là buồn
Hương tình như có giọt mưa tuôn
Đêm tàn tôi ngắm trăng thơ mộng
Mà vết thương lòng mãi không tan
Tôi buồn tôi viết một khoảng đời
Bài thơ ngày ấy mãi không phai
Có phải tình yêu thời xưa ấy
Mang mãi trong tôi hết một đời
ĐỨC HẠNH
 vntst20184860_500
DANG DỞ KHÚC TÌNH
Lỡ rót vào tim những giọt sầu
Nên tình sớm phải lạnh lùng ngâu
Bâng khuâng góc tủi chia bờ mộng
Lặng lẽ dòng thương bỏ nhịp cầu
Chẳng phải ngày xưa thề bớt nặng
Đâu vì thuở trước hẹn nào sâu
Đau lòng kỷ niệm vàng nhung nhớ
Chi nữa mà mơ chụm mái đầu
………………………….
Chi nữa mà mơ chụm mái đầu
Khi nồng quá vãng mịt mờ sâu
Em chưa chải sạch buồn trên tóc
Ta lỡ vùi chôn mộng dưới cầu
Nếu biết xưa đừng trao hết dạ
Âu là nay chẳng chịu tàn ngâu
Vành môi thệ ước xin ngừng lại
Liệm chút tình nao giữa ngọn sầu
HANSY

ĐÊM LẠNH PLEIKU
Plêiku đêm lạnh rất là nhiều
Phố vắng đêm buồn rất quạnh hiu
Đêm nay có người đang rất lạnh
Em đứng một mình rất cô liêu
Phố tình phố đẹp rất đáng yêu
Sao em trong lòng thấy lạnh nhiều
Cái lạnh của mùa đông hiu quạnh
Hay là cái lạnh đêm hắt hiu..
Chắc hẳn cái lạnh ở trong lòng
Một thân nữ khách những đục trong
Trong đêm hình như có tiếng khóc
Hay chính là em khóc trong lòng
Có lẽ thân phận của cuộc đời
Nên lòng có những hạt mưa Rơi
Đêm nay trên phố mùa đông lạnh
Có kẻ đơn côi khóc cuộc đời...
ĐỨC HẠNH
 vntst20184409_500
Lỡ Chuyến Đò
Kỷ niệm còn đây những hẹn hò
Nghe mùa bấc lạnh nỗi sầu lo
Hờn con tạo khéo gây nhiều cảnh
Trách lão trời hay diễn lắm trò
Mộng đã chìm trôi ngoài biển cát
Duyên vừa lịm chết giữa tàn tro
Thầm nghe giọt tủi nhòe cay mắt
Bến đợi mòn trông biệt chuyến đò.
Nguyetle 14/1/2019

XUÂN VỀ
Mùa xuân này anh bên em
Cùng nhau đi dạo ngắm xem mai vàng
Nhiều bông xinh xắn mịn màng
Hương hoa thơm ngát nồng nàn tình quê
Bấy lâu anh mới trở về
Thăm người em gái hẹn thề ngày xưa
Nhớ sao biết mấy cho vừa
Đường quê lối cũ lưa thưa nắng vàng
Xuân về chim én rộn ràng
Hôm nay gặp lại ngỡ ngàng làm sao
Thời gian dẫu có qua mau
Bây giờ khôn lớn thuở nào còn thơ
Bao năm vẫn đợi vẫn chờ
Hôm nay hội ngộ ước mơ một ngày
Mong sao số phận an bài
Chúng mình hai đứa ngày ngày bên nhau.
Dòng Thơ Quê Hương
vntst20182790_500 
Tư Cầm Lụy Khúc
Lạc bến thuyền trôi biệt nẻo trần
Sông hồ đá sỏi rát mềm chân
Vàng thu rụng úa từ bao độ
Bạc tóc sương pha đã bấy lần
Bút trải phiên sầu thương kiếp liễu
Tiêu hòa phím lệ khóc tình quân
Ngồi khâu vết rạn mành tim vỡ
Nắn giọt tư cầm khúc lụy ngân.
Nguyetle17/1/2019

MÙA ĐÔNG & NỖI NHỚ.
Đèn vàng soi ngõ vắng
Mái tóc xõa ngang vai
Hương nồng đêm tĩnh lặng
Lòng bồi hồi khó phai.
Đếm bước chân trên phố
Hoa sữa đã cạn ngày
Đề người về hoài cổ
Mùi hương hoa đâu đây.
Gặp nhau chi rồi nhớ
Như nắng vàng mùa đông
Thoáng qua rỗi cứ ngỡ...
Ta về nghe mênh mông.
Sưu tầm.
 vntst20184856_500
TÌNH TRĂM NĂM
Ước thệ trăm năm trọn chữ tình
Cho đời mãn nguyện kiếp ba sinh
Ngời mơ ái mộng lòng trao đính
Chín mọng ngào ân dạ gởi hình
Luyến mãi duyên nồng tơ đã định
Hoài lưu phận đẫm số ngời xinh
Ươm niềm hạnh phúc vời cao đỉnh
Thỏa mối hồng tơ tuyệt diễm tình .
19/1/2019 Dong Hanh

XÓT XA
Kể từ nay lối về buồn vô vọng
Còn lại gì ngoài hình bóng lẻ loi
Gốc phượng già xưa hai đứa từng ngồi
Trao tâm sự trong bồi hồi bẽn lẽn
Nụ hôn đầu từng làm em e thẹn
Nay còn đâu chỉ thấy nghẹn đắng lòng
Đã một thời trong tay nắm thong dong
Đi bên nhau mà lòng luôn rạo rực
Anh vỗ về mỗi khi em buồn bực
Mái đầu em luôn áp sát ngực anh
Vui lên em anh cứ mãi giỗ dành
Thôi em nhé đừng buồn anh tôi nghiệp
Và như thế cứ ngày ngày nối tiếp
Mãi bên nhau gọi thê thiếp cười vui
Có ngờ đầu nay tình đã dập vùi
Đêm lẽ bóng trái tim côi vụn vỡ
Căn phòng lạnh giọt lệ tràn nức nở
Khóc cho tình sao vội nỡ chia xa
Khóc cho mình má thắm đã phai nhoà
Khóc tiễn đưa mối tình đà gẫy đổ
t/lý
 vntst20184578_500
HOÀNG HÔN
Hoàng hôn xuống lăn tròn trong nỗi nhớ
Nắng mỏng manh trăn trở níu đông tàn
Đời người mà ắt sẽ có hợp tan
Se sắt nhớ cung đàn thương nốt nhạc
Ngõ vắng nhỏ lá vàng khô xao xác
Sóng xô bờ xào xạc sợ biển đau
Chiều buông rơi để nỗi nhớ nhạt mầu
Dấu yêu hỡi ở đâu người có thấy
Vần thơ tình viết hoài trên trang giấy
Đợi chờ ai run rẩy những khát khao
Vòng tay ôm bờ môi thắm hôm nào
Giây luyến ái đưa ta vào mộng mị
Với tình yêu xin người đừng suy nghĩ
Kẻo xuân hồng bì tị kém sắc tươi
Đã yêu nhau thì yêu đến trọn đời
Đừng như nắng rong chơi chiều đông giá
Hoàng hôn xuống câu thơ tình nghiêng ngả
Gửi cho người... Là tất cả... Tình anh !
20/01/2019 Hồng Giang.

GỌI DẤU YÊU XƯA...
Đã bao lần hờn giận nhớ không Anh.
Yêu và ghét sao mong manh đến thế.
Em hờn dỗi mỗi khi Anh trễ hẹn.
Mặt quay đi mà yêu quá tràn trề.
Dấu yêu ơi bây giờ Em mới kể.
Chuyện chúng mình sao có thể nào quên.
Dẫu biết rằng đường trắc trở gập ghềnh.
Vẫn hẹn ước một lời không phai nhạt.
Sương khuya lạnh lá vàng rơi lác đác.
Thu đã qua Đông lại đến rồi đi.
Không gian đêm từng tiếng gió thầm thì.
Như khúc nhạc trỗi hồn đơn lạnh giá.
Đã bao lần dấu chân in sỏi đá.
Em mơ về màu Ký ức chìm sâu.
Người xưa hỡi bây giờ biết tìm đâu.
Khi màu tóc phai tàn theo dĩ vãng.
ÁNH NGUYỄN
 vntst20182811_500
Xa Lạ  của Từng Yêu
Em góp lại cả mùa xuân xanh ấy
Nơi tháng năm mang dấu vết đã từng
Dấu ái ân xếp dày trang lưu bút
Hoà  đêm dài trần trụi với cô đơn
Anh đi rồi, anh .quẳng gánh yêu thương
Từng chất nặng kí ức ta ngày ấy
Những hờn giận ,ngọt ngào đầy mộng mị
Lẫn vui buồn, lẫn nhè nhẹ môi hôn ..
Bỏ mặc em soi bóng mình trong gương
Dò tàn phai cuộc đời theo năm tháng
Còn gì đâu , mài mòn cùng dĩ vãng ?
Nỗi thương mình sao  trống rỗng thê lương  ?
Biết rằng mình đã  lỡ gánh uyên ương
Vẫn xin người giữa trăm ngàn ngã rẽ
Có gặp nhau chớ xem người lạ nhé  !!!
Dẫu vô tình ..ta cũng...một thời thương ...
Hạnh Ngok
vntst20184670_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com