ĐỜI LÀ THẾ ĐÓ
Đời luôn phải tu tâm dưỡng tính
Để ước mơ phân định quang minh
Ra ngoài đời chân tình học Bạn
Trưởng thành trong thời vận chính mình
Hạnh phúc phải chân tình quí trọng
Lơ là dễ bị phỗng như không
Đời ai cũng luôn mong đổi mới
Chuyển vần trong thế giới mênh mông
Duyên phận dẫn đường bỗng gặp nhau
Tưởng rằng sẽ in dấu bền lâu
Vô tình Vô tâm đâu ở lại
Mang nỗi buồn lòng mãi về sau
Hiễu kỹ đời: đâu là vai diễn
Diễn càng hay, càng quyện, càng hên
Cuộc sống luôn trở nên sôi động
Phân giàu nghèo bởi cuộc sống mà nên
Chân tình điều khó quên thường nói
Chuyên đời thường đừng lối nhỏ nhoi
Nhưng mấy ai suy soi hiểu rộng
Tránh sao đây cuộc sống đua đòi
Phong phú lắm cuộc đời là vậy
Những đổi thay đưa đẩy hàng ngày
Sống thực tại đừng bày mơ mộng
Đời ai chẳng trông ngóng điều hay...
Quyt TO Van
TÂM SỰ 2
Cuộc sống nhiều khi thấy khó lần
Con người nặng gánh vẫn đong cân
Nào ai có được phần suôn sẻ
Phải hiểu đời người dễ mấy xuân
Bởi thế cần xoay vần vận động
Cho đời bớt cuộc sống phân vân
Mong sao mọi thứ cần chung giữ
Gặt hái thành công cứ tới dần
Quyt TO Van
HÃY TỪ MÌNH NHÌN RA
Cuộc sống kia ai không nhiều hy vọng
Tưởng như mình kiến thức sống bao la
Nghĩ rằng trời sinh ra đã có ta
Sự hiểu biết là cao xa vô tận
Nhưng biết đâu còn lắm phần vương vấn
Nó quanh mình nào phải tận đi đâu
Luôn đợi chờ và nung nấu từ lâu
Mà hiểu biết cảm giác hầu không rõ
Còn nhiều lắm những nguyên do chưa tỏ
Gia đình, thân quen nào có đâu xa
Trách nhiệm mình cũng đâu quá bao la
Tự đánh giá mới nhận ra kém cỏi
Đời phải làm, đâu để rồi chỉ nói
Việc quanh mình: không nổi khỏi cần chê
Bởi lời ra đâu phải dễ để nghe
Nỗi bức xúc luôn đem về trái nẻo
Đời vất vả gắn liền theo khôn khéo
Những sai lầm luôn níu kéo bước chân
Bởi mong sao hiểu tường tận xa gần
Mãi soi đời, quên mình phần phấn đấu
Quyt TO Van
Tặng Đời
Tặng người một đóa vô ngôn
Lắng tâm nghe tiếng của hồn nở hoa
Tặng người một đóa bạch trà
Tinh anh như giọt tuyết pha trắng màu
Gió sương bạc cỏi trên đầu
Tặng người nửa giấc hoàng lâu miên trường
Cổ từ còn đọng giọt chuông
Tiếng hồn ru lắng nỗi buồn nhân gian
Tặng người một đóa thiên an
Tỉnh tâm bút huệ nhẹ nhàng nét thơ.
Nguyetle5/1/2019
ĐỒNG TÂM!
CÂU lừa chót lưỡi thật tà thâm
Mộng chủ trời Đông rõ thú cầm
Cướp đảo ngang tàn sao nín lặng
Đâm tàu bạo ác vẫn lờ câm
Giao hòa hữu nghị mơ hồ lẫn
Kết hảo tình chung huyễn hoặc lầm!
Họa nước nguy nàn mau thức tỉnh!
Sơn hà giữ vẹn quyết đồng tâm!
Cư- Nguyễn
HOA GIẤY !
Cánh đỏ mình che giữ nhụy vàng
Mong làn gió lạnh hãy đừng sang
Tràn sương nắng lửa hoa tàn rũ
Kẻo giã hồn tôi dạ ngóng nàng.
Sưu tầm.
LẶNG LẼ
Buốt lạnh chờ ai dõi tháng ngày
Xuân về lặng lẽ nếm men say
Bên trời đắm mộng người vui đấy
Bãi vắng mơ tàn kẻ hận đây
Khoảnh khắc ngày thơ bừng sống dậy
Bao thời trẻ dại trỗi hồn ngây
Thời gian đã xoá thôi đành vậy
Một góc bình yên lánh nẻo này…
Cư-Nguyễn.
TẠ ƠN ĐỜI...
Tạ ơn đời nổi phong vân...
Cho ta nếm đủ muôn phần đắng cay,
Tạ ơn một kiếp tù đày...
Cho ta mơ tới những ngày Tự Do.
Tạ ơn Đất Mẹ cằn khô,
Cho ta hạt lúa đẫm mồ hôi vai
Tạ ơn Mẹ! Gánh trần ai...
Lệ chinh chiến đã trãi dài nghìn năm,
Tạ ơn Người chết âm thầm
Xương khô dầu dãi lặng căm núi đồi,
Tạ ơn biển rộng trùng khơi
Giữa cơn bão tố về nơi an bình
Tạ ơn trong cõi vô tình
EM cho ta lại niềm tin cuộc đời!
TẠ ƠN! Ta TẠ ƠN Đời!
Cho ta mãi mãi là người VIỆT NAM!
Cư-Nguyễn.
QUAN LỢN
Phè phỡn căng đầy bụng sếp heo
Nằm không hưởng lộc khổ dân nghèo
An nhàn khoái lạc thân phì béo
Thoải mái chơi bời não tóp teo
Đến bữa to mồm lên giọng réo
Vô bàn lớn miệng vểnh đầu reo
Đâu ngờ tết lại đem tùng xẻo
Thịt mỡ phơi bày khắp chợ treo!
Cư- Nguyễn.
AI MUA TRĂNG...?
Trăng chẳng còn đâu bán với mua!
Phố cao vun vút khuất trăng thừa,
Người đang cuồng loạn đèn với nhạc...
Lạc lõng trăng buồn khóc dưới mưa.
Trăng của ngày xưa của lũy tre,
Làng hoang sơ khô cháy đêm hè,
Vết loang nham nhở làng hóa phố...
Thi sỹ buồn tênh tỉnh giấc mê.
Trăng chẳng về treo giữa bến sông ,
Thuyền xưa trơ đáy tái tê lòng,
Khách qua sông khản khô giọng gọi...
Cô lái đò xưa vui phố đông.
Trăng chẳng về soi sáng đỉnh đồi,
Thông tàn đồi vỡ chết đơn côi,
Tường cao kín cổng nhà ai đó...
Một chút tình thơ chết nghẹn rồi.
Trăng có còn đâu để mộng mơ,
Cố nhân nay đã biệt đôi bờ,
Ngày dài thăm thẳm đêm đen kịt...
Bạc trắng trang thơ lạnh hững hờ.
Ai mua trăng...trăng đâu ta bán?
Vầng trăng thơ một thửa yêu em,
Bây giờ ta cũng say mềm,
Bán mua gì nữa ai thèm bán mua?
Sưu tầm.
XUÂN VIỄN XỨ
Đàn chim vỡ tổ ngóng tìm bầy
Đất lạ Xuân về lạc lõng bay
Nỗi nhớ quê nhà dâng trỗi dậy
Niềm thương đất Mẹ ngập tràn đầy
Xa rồi lũy trúc che vòm nắng
Vắng mãi con đò phủ áng tây
Khói tỏa hương trầm cay mắt nguyện
An bình Tổ Quốc thỏa tâm này
…………………..
An bình Tổ Quốc thỏa tâm này
Trước mặt hoàng hôn tím nẻo tây
Mỏi cánh phiêu bồng tan ảo vọng
Chùn chân lãng bạt vỡ mê đầy
Lòng mơ bãi cỏ êm đềm ngủ
Dạ chán khung trời mải miết bay
Nhớ cội thương nguồn hồn dõi hướng
Đàn chim vỡ tổ ngóng tìm bầy
Cư-Nguyễn.
TÂY TIẾN
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Sài khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường lát hoa về trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao ,ngàn thước xuống
Nhà ai Pha luông mây xa khơi
Anh bạn dãi đầu không bước nữa
Gục trên mũi súng bỏ quên đời
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai châu mùa em thơm nếp xôi .
Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa
Kìa em xiêm áo tự bao giờ
Khèn lên man điệu nàng e ấp
Nhạc về Viên chăn xây hồn thơ
Người đi Châu mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn neo nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa .
Tây Tiến đoàn quân không mọc tóc
Quân xanh màu lá dữ oai hùm
Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
Đêm mơ Hà nội dáng Kiều thơm
Rải rác biên cương mồ viễn xứ
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh
Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành .
Tây tiến người đi không hẹn ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Ai lên Tây tiến mùa xuân ấy
Hồn về Sầm nứa chẳng về xuôi.
1947 QUANG DŨNG .
CUỘC ĐỜI SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG
Người và người sống để yêu thương
Cái chân lý sao ngọt ngào quá đỗi
Như ngọn lửa phá tan màu tăm tối
Tô cuộc đời ấm mãi một màu xanh.
Bình minh đem chất nhựa sống trong lành
Nuôi nấng mạnh những mầm cây hạnh phúc
Hoa đạo đức được yêu thương thúc giục
Cho cuộc đời rạng rỡ nét lung linh.
Tình yêu thương tạo nên sắc yên bình
Cho tâm trí êm đềm vui nhẹ nhõm
Xóa bỏ hết những sầu lo thắc thỏm
Giúp cuộc đời đầm ấm mãi trường niên.
Vị yêu thương thấm đượm khắp muôn miền
Nhân ái tỏa ở trong từng vẻ đẹp
Thật kỳ diệu giống như là phù phép
Làm cuộc đời tuyệt mỹ tựa dường tranh.
14/8/2016 Bảo Minh Trang
CHIỀU_ĐÔNG
Chiều đông..lạnh lẽo bên bờ
thuyền ai lờ lững..mong chờ..đợi ai
Bướm bay..trong ánh..sương mai
hoa rơi..cuối nẻo đường dài..lá bay
Buồn trông..cánh nhạn..chiều nay
nhớ ai..tha thướt từng ngày..tháng qua
Lặng nhìn ánh mắt..xa xa
cho tim.. Bớt rộn lòng ta..bớt sầu
Thuyền đi đi mãi..về đâu?
sông xưa ..còn đó tình sầu..vương mang
Dù cho..nước chảy sang ngang
thuyền về cập bến..lòng càng ưu tư..
n/sơn
TUỔI GIÀ
Mỗi tuổi thêm lên sẽ phải già
Ai thời cũng vậy chẳng riêng ta
Mắt mờ hể hả anh buôn kính
Răng rụng buồn thiu chị bán quà
Kẻ gọi “ anh ơi “ càng thấy hiếm
Người chào “ cụ ạ “ lại nhiều ra
Đời vui sống khỏe cùng con cháu
Rảnh lại lên phây với các bà
Vũ Nguyễn Đình Văn
VẸN TÌNH XUÂN
Mùa xuân đến thanh bình đất mẹ
Nước non nhà rợp bóng cờ hoa
Niềm vui nô nức vỡ oà
Trào dâng nhựa sống chan hòa núi sông
Ngàn hương sắc khoe màu gió lộng
Bướm ong vờn óng ả chen nhau
Mùa xuân phơi phới vẹn màu
Thắm ngời tô đẹp con tàu bốn phương
Trao ánh mắt tỏ tường chung hướng
Cửa tâm hồn dậy sóng yêu thương
Tình trao ân ái vấn vương
Trọn đời hạnh phúc đượm hường bờ môi
Xuân mang đến hương nồng muôn lối
Tưới lên đời thắm mộng tình yêu
Quê hương đất nước vẹn điều
Nhà nhà hạnh phúc.. sáng chiều bên nhau .
3/1/2019 Dong Hanh
MƯA
Mưa gãy cánh cò lạnh buốt thâu
Mưa tuôn rả rích quặn trên đầu
Mưa còn rải rác nơi miền thẳm
Mưa cũng lan tràn ở vách sâu
Mưa hững hờ trôi dìm bóng khổ
Mưa dai dẳng gợi khiến tâm sầu
Mưa gào thét mãi hồn chua chát
Mưa phủ em rồi chẳng thấy đâu.
Thơ: Anh Vũ
GIẬN DỮ ĐÀN
Dạo khúc tình ca gửi giữa ngàn
Mây vờn gió giỡn quyện trào tan
Người xa buổi ấy lời thương cạn
Kẻ tiễn ngày nao giọng úa khàn
Ngỡ gặp nhau rồi không nát tản
Sao từ biệt nữa chẳng hòa chan
Ghì thân trách phận hờ đâu mãn
Ngán ngẩm rồi đem giận dữ đàn
03/01/2019 Nguyễn Lâm
HỢP TAN
Nhìn trăng kỉ niệm lướt trên ngàn
Khắc khoải bên lòng chữ hợp tan
Để cánh hoa vàng nương bãi cạn
Rằng cây sáo mỏng vận hơi khàn
Khung trời chốn nọ vầng mây tản
Biển nghĩa nơi này ngọn gió chan
Láy nhịp dây chùng ân chửa mãn
Hồn giăng bến nẫu hận cung đàn
Bùi Tấn Hoàn.
Nam Mô A Di Đà Phật
Nụ cười mở cửa tâm linh
Nụ cười kết hợp cho tình nở hoa.
Nụ cười buông bỏ ngàn xa
Nối vòng tay lớn chan hòa thân thương.
Phải đâu bao nỗi đoạn trường
Phải đâu héo hắt vấn vương lụy phiền.
Phải đâu nước đổ thành nghiêng
Phải đâu cười hận đảo điên thói đời.
Cười như biệt tích muôn nơi
Cười như tao ngộ nguồn vui rạt rào.
Cười như thanh thoát sạch làu
Nụ cười, ánh mắt, nhiệm mầu trần ai.
Thanh bình hương tỏa từ bi
Thanh bình an lạc lối đi sen vàng.
Thanh bình chuyển kiếp bẻ bàng
Thanh bình mở lối huy hoàng bước vui.
Sáng soi sẵn có trăng lành
Sáng soi sẵn có.. thuyền từ đợi trông.
Sáng soi xin gởi thiện tâm
Sáng soi trao tặng tri ân niệm lòng...
Nam Mô A Di Đà Phật
MỘNG HOÀNG LƯƠNG[Con ẩn-Sắc]
Trầm luân HỔ thẹn đã GHI thành
BẠC bẽo phơi lòng RẮN rỏi nhanh
Định KIẾN XANH lè đâu thỏa mãn
CÒ con XÁM xịt mãi tranh giành
Xui BÒ lết nỗi tàn cơn ĐỎ
Khiến trở TRĂN niềm lặng cõi xanh
TRẮNG dã tâm người câu KHỈ khọt
CÒNG lưng gánh nợ phải CAM đành
……………………….
CÒNG lưng gánh nợ phải CAM đành
Bay BƯỚM chi hoài giữa tuổi xanh
BÁO chí luông tuồng thêm BIẾC lạnh
CÁ nhân trở tráo lại mơ giành
Hoài xin CÁO lỗi e VÀNG sớm
Mãi cứ bồn CHỒN hẳn TÍM nhanh
ĐÀ đượm ơi người KÊ đỡ nóng
Trầm luân HỔ thẹn đã GHI thành
HANSY
TÌNH CA[Áp cú]
Trong diễm tuyệt hương phả ngọt lòng
Lòng ngời sắc tím tỏa vờn song
Song thùa nhớ bạn lèn thơm bóng
Bóng ngã thương chiều trải mượt sông
Sông dậy cõi tình vang nhịp trống
Trống khua tấc dạ thắm loan rồng
Rồng mây rạng biếc mùa yêu vọng
……………………….
Vọng mãi ân nguyền thỏa trắng trong
Trong ngân chút nghĩa ở tim lòng
Lòng đượm bao tình gởi luyến song
Song lả lướt tìm tha thẩn bóng
Bóng êm đềm ngả miệt mài sông
Sông choàng mắt lịm ngàn mơ cổng
Cổng dựa lời chen vạn ánh rồng
Rồng phượng khơi nguồn khao khát bổng
Bổng nguyền thơm thảo mãi hoài trong
HANSY
TRONG NGUYỀN
Trong thanh diễm ngọc biếc hương lòng
Lòng thắm trăng nguyền tỏa ngát song
Song thảo khóm mây huyền gợn sóng
Sóng lành khung gió huyễn trào sông
Sông chờ quyện đắm hoan bờ mộng
Mộng nhớ hòa thương đượm bến rồng
Rồng xoáy mơ màng đan giữa lộng
Lộng tình lan tỏa ánh ngời trong
……………………….
Trong ái nồng say quấn quýt lòng
Lòng này mãi quyện nhớ vào song
Song tình dệt ước trào cung sóng
Sóng mộng đan nguyền đẫy khúc sông
Sông chốn diệu vời hương kết lộng
Lộng nơi diễm tuyệt sắc thêu rồng
Rồng bay bổng ý hồn thơ vọng
Vọng giữa khung trời đẫm ngát trong.
Hà Thu
TUYỆT PHẨM
CÂY này chả biết ở nhà ai
ĐẸP cả tình yêu lẫn nét ngài
GỐC đó niềm mơ từ thuở trước
CÀNH đây nỗi ước đến ngày mai
ANH mười thợ ảnh săn vài kiểu
CHỊ. sáu nhà thơ vịnh mấy bài
THÍCH rủ cô mình sang uống rượu
CÙNG NHAU ĐỐI HỌA SUỐT ĐÊM DÀI .
Tịch Trần Văn
SONG LONG
CÂY gì thoát cảnh giống hình ai
ĐẸP tựa uyên ương khảm tú ngài
GỐC nọ ngoằn ngoèo khơi ý trúc
CÀNH này nhí nhảnh thả tình mai
ANH hờ hững ngắm tô vài điệu
CHỊ thẩn thờ trông vẽ mấy bài
THÍCH được cùng em về thắp lửa
CÙNG NHAU ĐỐI HỌA SUỐT ĐÊM DÀI..!
Văn Đài Nguyễn
SONG LONG 2
CÂY tạo trong vườn giống cảnh ai
ĐẸP tình ái lụy dẫn trang ngài
GỐC liền kiểu dáng theo thời ấy
CÀNH đẽo hình khuôn ở sớm mai
ANH cặp chân luồn do đã liệu
CHỊ ôm tóc xõa ngửa an bài
THÍCH trần lõa thể nhìn thêu lửa
TRÓI CHẶT NHIỀU NĂM SUỐT QUÃNG DÀI
Phạm sinh
SONG LONG 3
Cây này khéo họa biết tặng ai
Tình đẹp lứa đôi tỏa ánh ngài
Gốc anh bám rễ vào mông gái
Cành em ôm chặt tựa trúc mai
Anh hôn môi cổ đã nhiều lần
Chị bẹo mê say tới vài bài
Thích mộng duyên tinh còn đi lại
Cùng ôm duyên quấn mãi đêm dài .
Thiep Nguyen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com