Vui tí đầu năm!
Từ hôm đầu vụ sang đông
Để dành rụm mãi chỉ trông mà thèm
Hôm nay quyết mở ra xem
Kẻo không lại phải nhịn thèm mùa đông
Mở ra đã thấy lâng lâng
Màu hây hây đỏ - chút hồng rèm quanh
Tem nhãn vẫn xịn màu xanh
Mã vạch vẫn đủ,ghi danh tháng ngày
Thôi thì cũng đã lâu ngày
Định làm một chưởng cho ngây ngất lòng
Nhưng buồn vì lộc, đành không
Đợi mấy ông bạn xập xình cho vui
Thật ra chuyện của riêng tôi
Vợ đi "xuất ngoại " từ hồi tháng tư
Nửa năm tình vẫn ưu tư
Khi về vợ dặn : từ từ thôi anh
Món quà em tặng cho anh
Nhớ đừng ăn độc ,chẳng lành được đâu
Nửa năm xa cách âu sầu
Có chai" Chivas"đẹp màu tặng anh
Bạn bè xóm nhỏ xung quanh
Mỗi người một hớp "lộc lành" dài lâu
Nghe vợ thấy hết âu sầu
Điện mấy ông bạn "ngọt ngầu" mở chai.
Sưu tầm.
TA CHÚC CHO TA!
Ai có biết giữa vùng trời bất tận?
Ta một mình gục ngã dưới đường bay,
Trong bóng đêm ta xoãi cánh mệt nhoài,
Nơi trú ẩn đường về xa diệu vợi!
Nửa đêm nay, đất trời thay sắc mới,
Người chúc người, danh lợi với bình an,
Còn riêng ta ,sầu đắng vẫn miên man,
Ta tự rót dâng ta,,, ngàn giọt lệ!
Ta bật khóc, ôi cuộc đời dâu bể !
Ta một mình ,ngạo nghễ giữa mênh mông,
Giấc khuya gầy ,ôm chiếc bóng hư không,
Ta nâng chén ,cạn với mình chung rượu đắng,
Người ta vui bên men nồng bất tận,
Ta muộn phiền , lặng lẽ đếm thời gian,
Khoảnh khắc giao mùa,đằng đẳng nổi ly tan,
Trông cánh én bên trời mờ xa thẳm,
Người ta vui, ta một mình lẳng lặng,
Ngắm xuân về ,ôm nổi nhớ hư hao,
Vần thơ rơi, đêm đổ bóng nghẹn ngào,
Ta chuốc ta say, vác cơn buồn ru ngủ,
Đông tàn tạ ,trả hồn xuân ủ rũ,
Ta hao gầy, bên mùa cũ rêu phong,
Ta chúc cho ta cay đắng ngập lòng,
Tay hứng gió xuân, mà dòng thơ đẫm lệ!
Thơ Ngọc trong Đá!
TỰ SƯỚNG
Trên đời mấy kẻ sướng như ta
Vợ chửa, con chưa, đếch có nhà
Cháo chợ quanh năm người biết cả
Cơm hàng suốt tháng chẳng ai xa
Ngày ra dạ xót cười ha hả
Tối đến lòng cào vẫn hát ca
Cuộc sống phong lưu hồn mộng thả
Mơ đi ..Nghĩ ngợi sẽ nhanh già
Thovuhai
TA MƠ
Ta xác phàm nhưng hồn mơ cõi Phật
Đời người như chớp giật cõi vô thường
Sống trên đời ta phải hết lòng thương
Tâm giác ngộ con đường tu chính nghĩa .
Bỡi sanh tử , kiếp luân hồi thấm thía
Hương sắc thiền tươi thắm" đóa huyền vi"
Tâm của mình không "thị "cũng không" phi"
Trí huệ mở Từ bi bừng khai sáng
Đời" Bể khổ " trầm luân nào quên lãng
Sách thánh hiền là " Ngọc sáng vô vi "
Hoa bốn mùa nở mãi đóa "Từ bi "
Cõi trời đất hồn Tăng Ni tỏa rạng .
Ngô Ly
MÌNH CÙNG ĐI CHƠI
Mình cùng đi chơi thôi
Mùa xuân đã đến rồi
Thơm thơm mùi hoa cỏ
Thánh thót giọt sương rơi
Ngỗng ơi mình đi chơi
Ngỗng ơi mình đi bơi
Ngoài kia đầy nắng ấm
Mùa xuân thật tuyệt vời
Ngỗng ơi nhìn kia kìa
Có đàn cá lia thia
Đủ sắc màu trong nước
Đi vớt về cùng chia
Ta sẽ cùng trèo cây
Ta sẽ cùng hái mây
Đem về ta cùng nhốt
Để cùng chơi cả ngày
Ngỗng ơi mõi chân chưa
Hôm nay trời không mưa
Trái sơ ri sẽ chín
Trái đầu mùa đong đưa
Ngỗng ơi đường còn xa
Đi nhanh ta về nhà
Mẹ ngồi cầm roi đợi
Về nhanh kẽo mẹ la...
TỐNG THU NGÂN
Thời xa!
Tìm về với trái bưởi thơm
Mùa thu tháng tám đường rơm trải dầy
Tháng năm gió lớn gẫy cây
Mênh mông đồng nước, đường lầy bùn đen
Khóm tre nghiêng ngả gió chèn
Hắt hưu mái rạ, xóm quen quê nghèo
Tường nhà trình đất quắt queo
loang loang vết lõm "vồ" đeo hoa tường
Quê tôi nghèo lắm ai thương?
Mẹ đời lam lũ, dặm trường là cha
Lớn lên từ giã quê nhà
Tìm về hoang tưởng quê xa kiếm giầu
Đắm mình sóng gió bể dâu
Bốn nhăm năm đủ ngoái đầu - trời ơi!
Tóc sương,sóng gió,mây trời
Thương đời cha mẹ những ngày khổ đau
Tôi về với những canh thâu
Gom gom kỷ niệm dãi dầu ngày thơ
Nắng vàng trải rộng như mơ
Đồng quê trải rộng lên thơ cuộc đời
Ngước trông cao vút chọc trời
Nông thôn nay đẹp phố người ,phố ta
Ấm tình mỗi xóm, mỗi nhà
Tôi ngồi thương lại thời xa dãi dầu
Sưu tầm.
Lộng đông!
Cơn gió lộng đông lại đến rồi
Ngõ nhà khóm trúc lá chơi vơi
Xòe đôi cánh rộng gà lóc cóc
Ôm ấp ấm tình lũ nhiếp con
Cái lạnh se se buổi chiều hôm
Mang theo xuân nữa chút hương còn
Phất phơ đâu đó hương lỡ vụ
Của gốc bưởi cằn sớm đơm hoa
Gió lộng đông về da với da
hoa thơm khép nhụy, lá lìa cành
Thân côi mòn mỏi tàn xuân sắc
Buồn với gió đông, lạnh tuổi già.
Sưu tầm.
Say!
Mọi ngày uống mãi chả say
Hôm nay vài chén loay quay cả ngày
Chắc là cũng đã lâu ngày
Găp mấy ông bạn nên say do cười
Sưu tầm.
XUÂN THAY ÁO MỚI
Thế là!Tờ lịch cuối rơi
Đông ngờ nghệch trốn, sân chơi vội nhường
Nắng chia...rát bỏng mù sương
Kéo nàng xuân xuống phố phường tìm vui
Mùa xuân tới! Đất dậy mùi
Đông hờn tủi phận ngủ vùi giấc son
Ta vui! Quên lối cũ mòn
Bước vào phố hội... đất tròn lạ thay!
Ướm vừa... chiếc áo mới may....
31/12/16 Tường Vy
CHIỀU CUỐI NĂM - 2
Chiều cuối năm người mưu sinh vội vã
Nặng gánh cuộc đời, nặng nợ áo cơm
Hoa chất đầy xe mà bụng đói cồn cào
Hoa chất đầy xe mà lòng thấy nôn nao
Chiều cuối năm hoa được mùa nhưng rớt giá
Chở đem về hay đổ xuống sông
Sao khổ quá cái nghề trồng bông
Sao khổ quá những cuộc đời lận đận
Chiều cuối năm anh công nhân quét rác
Dọn cho đời mùa xuân mới tinh tươm
Chọn cho mình một nắng hai sương
Đôi giày rách tết này chưa thay được
Chiều cuối năm chị ve chai gom góp
Những mảnh thừa của khắp cả nhân gian
Chân đã mỏi mà tiếng rao lanh lãnh
Tìm thấy gì qua mấy nẻo giàu sang
Chiều cuối năm mẹ đi vay tiền góp
Đong cho đầy hủ gạo để nuôi con
Chai nước mắm mẹ cũng chẳng còn
Mua làm sao được mùa xuân đã mỏi mòn
Chiều cuối năm thằng bé lang thang
Manh áo rách che thân thể võ vàng
Bước vô định trên phố phường rực sáng
Đi về đâu khi trong lòng hoang vắng...
Chiều cuối năm vội vã cuộc mưu sinh
Chiều cuối năm ta suy gẫm phận mình...
TỐNG THU NGÂN
BUỒN KHÔNG TÊN
Em đi tìm mặt trời
Mặt trời không còn nữa
Em tìm miền đất hứa .
Một lần nữa thương đau
Ẩn trú giọt mưa ngâu
Rơi giọt buồn mặn chát
Về hương đồng bát ngát
Cỏ úa không màu xanh
Tìm về đêm trăng thanh
Ly rượu còn hơi đắng
Con thú đau thầm lặng
Sầu giăng mờ mênh mông.
Thuyền lạnh xa bến sông.
Đêm sầu đông hơi úa
Xác thu rầu ngoài cửa
Tình về đâu ? Về đâu?
Phố đêm không đèn màu .
Linh hồn đau chết điếng
Phím du ca đột biến.
Lạc tình rơi đong đưa
Hoài Thơ
MAI NỞ CẢM ĐỀ
Một đóa mai vàng nở trước sân
Giật mình mới biết sắp sang xuân.
Mây xanh trên núi còn lơ đãng
Gió chướng ngoài sông vẫn vũ vần.
Mấy chục năm rồi không pháo nổ
Bao nhiêu tết đã chẳng lòng ngân.
Nhân đây muốn hỏi người năm ấy
Lối cũ đào hoa cợt mấy lần
Sưu tầm.
XUÂN ĐÃ VỀ HAY CHƯA
Xuân đã về hay chưa
Mà trời vẫn còn mưa
Trong sáng đông lạnh lẽo
Những cành hồng bé tẹo
Xuân đã về em ơi
Trong đôi mắt rạng ngời
Đan xen trong cành lá
Những trái chín tuyệt vời
Ngoài trời không độ thôi
Hồng knock out vẫn nở
Chúm chím trên đôi môi
Hồng hồng má em tôi
Xuân đã về ngoài kia
Hoa quỳnh giữa đêm khuya
Hương thầm thơm ngan ngát
Tình không thể sẻ chia
Mùa cam chín vàng mơ
Làm em tôi ngẩn ngơ
Đàn chim về ríu rít
Rộn tiếng cười trẻ thơ
Xuân đã về hay chưa
Sao trời vẫn còn mưa
Đào mai chờ trổ nụ
Em ngồi đếm giọt mưa...
TỐNG THI NGÂN
Chiều cuối năm
Chiều cuối năm gió lạnh về tơi tả
Gom hết chuyện lòng trải dọc, xếp ngang
Đời người chỉ là những chuyến đi hoang
Chân đã mỏi - nghe đông tàn giá rét
Chiều cuối năm ta ngồi đây nhớ hết
Chuyện vui buồn, lầm lỡ cũng qua mau
Chuyện yêu thương như khúc nhạc nghẹn ngào
Tay nắn phím, ru hồn vào hoang dại
Đừng trách ai vô tình gieo hoang ngãi
Chỉ tại mình đóng mãi cửa con tim
Giữa hồng hoang loài thú vẫn đi tìm
Rừng táo chín mình cùng nhau nếm trải
Chiều cuối năm xem những gì được mất
Những lỗi lầm gặm nhấm mãi hồn hoang
Ta biết hết những gì ta phải sửa
Chiều cuối năm bếp nghèo ta nổi lửa
Chiều cuối năm mấy canh tàn qua nửa
Trái tim người ở giữa đã hanh khô
Ta thắp nến - thắp lên đời xanh ngát
Chiều cuối năm - ngào ngạt thoảng hương bay...
TỐNG THU NGÂN
CHÀO BUỔI SÁNG MÙNG HAI THÁNG CHẠP
Một ngày tâm miệng đều chay
Mùng hai sáng sớm nơi này dung dăng
Chào Anh Chị Bạn tuổi bằng
Ngựa hoang Bính Ngọ tung tăng mọi miền
Rất ngoan không giống Tề Thiên
Hay Trương Bát Giới hổng ghiền dài chân
Ước ao mong được một lần
Dìu nàng tiên nữ giáng trần ngao du
Đông nay xóa hết sương mù
Đang chờ Xuân đến vi vu cùng nàng
Cô Hồng Cô Huệ Cô Trang
Ba cô rất đẹp dịu dàng đắm say
Thật lòng yêu lắm tỏ bày
Quay về với vợ vẫn say ba nàng
Mộng mơ nồng thắm chứa chang
Đôi dòng thi bút ngỡ ngàng cuối ĐÔNG.
Nhuận Hà
SÂN TÒA NGÀY CUỐI NĂM
Sân tòa ngày cuối năm
Có một cặp vợ chồng
Gặp nhau lần sau cuối
Rồi ngày mai lìa đôi
Tình thế chẳng đặng đừng
Ngày mai thành người dưng
Nợ duyên còn giây phút
Lạnh lùng ánh mắt nhìn
Còn lại một chút tình
Mình chia tay dịu êm
Từ đây khi về đêm
Mỗi người nhìn mỗi bóng
Rồi đây ở bên song
Không còn chung lối mộng
Mỗi người một cách sống
Với nỗi buồn mênh mông
Sân tòa ngày cuối năm
Có một cặp vợ chồng
Giấu vào lòng tiếng khóc
Sầu giá rét cuối đông .
Trần Vĩnh Lộc
CHIỀU CUỐI NĂM
Chiều cuối năm gió lạnh về tơi tả
Gom hết chuyện lòng trải dọc, xếp ngang
Đời người chỉ là những chuyến đi hoang
Chân đã mỏi - nghe đông tàn giá rét
Chiều cuối năm ta ngồi đây nhớ hết
Chuyện vui buồn, lầm lỡ cũng qua mau
Chuyện yêu thương như khúc nhạc nghẹn ngào
Tay nắn phím, ru hồn vào hoang dại
Đừng trách ai vô tình gieo hoang ngãi
Chỉ tại mình đóng mãi cửa con tim
Giữa hồng hoang loài thú vẫn đi tìm
Rừng táo chín mình cùng nhau nếm trải
Chiều cuối năm xem những gì được mất
Những lỗi lầm gặm nhấm mãi hồn hoang
Ta biết hết những gì ta phải sửa
Chiều cuối năm bếp nghèo ta nổi lửa
Chiều cuối năm mấy canh tàn qua nửa
Trái tim người ở giữa đã hanh khô
Ta thắp nến - thắp lên đời xanh ngát
Chiều cuối năm - ngào ngạt thoảng hương bay...
TỐNG THU NGÂN
ĐỐT SẦU
Chút tình thơ gởi mộng chờ
Đâu người tri kỷ đốt khờ khạo đêm.
Quê hương gói trọn vào tim
Nguyệt tàn bóng lụn cõi chìm hư vô
Chút tình mọn gởi hồn mơ
Ai người tri kỷ rượu thơ đốt sầu!
2/1/2019Nhược Hàn
CHÁY ĐI
Đốt sầu ta. Đốt sầu em.
Chút tình bạc trắng, con tim dại khờ.
Còn gì đâu nữa mà mơ?!
Biết ai tri kỷ để chờ... trăm năm?
Quê hương tắt bóng trăng rằm.
Rượu khô, môi lạnh ta nằm giá băng.
Đốt sầu nhúm lửa cô đơn
Nhúm hoài chỉ thấy khói hờn mắt cay.
MAI CHIÊU SƯƠNG
GIỌT NẮNG MÙA XUÂN
Giờ đây lịch mới đã treo rồi
Vất vả dương trần cũng tự côi
Héo rụng đông tàn nay mẫn đổi
Bừng lên cảnh biếc hiện đương bồi
Êm đềm bản nhạc vui từng mối
Lặng lẽ mây trời thích khoảng môi
Giọt nắng mùa xuân hồng diễn nổi
Tình ta mãi vọng thắm xanh đồi...
2/01/2019 - Sinh Pham
VỌNG TÌNH XUÂN
Quyển lịch giờ đây đã hết rồi
Bao mùa vật vã cảnh trần côi
Ngày qua lá rụng người chưa đổi
Tháng lại chồi bung kẻ vẫn bồi
Lặng lẽ than trời sao bỏ mối?
Mơ màng gọi nắng hãy tìm môi
Còn đây kỉ niệm chiều nao dỗi
Mãi vọng tình xuân gửi thắm đồi.!
01/01/19 Nguyễn Quốc Hồng
CHÚC NGỦ NGON...!!
Hoa xinh từng búp mượt mà
Dường như có ánh Sao sa bên thềm
Ru người vào giấc mơ êm
Mùi hương hoa quyện gối mềm mộng say
Ru cho đêm giấc mộng đầy
Khép đôi mi nhẹ giấc say mơ màng
Hương hoa theo gió lên ngàn
Miên man đêm muộn dịu dàng mơ say..
Sưu tầm.
Nam Mô A Di Đà Phật
Đến niệm Quan Âm bóng đứng đầu
Cõi lòng thanh thoát tận đâu đâu
Sau lưng chất ngất non ba dãy
Trước mặt bao la bể một bầu
Đi niệm Quan Âm nhiều thế kỉ
Nọ bờ Nam Hải tự bao lâu
Phật Đà linh cảm còn lưu mãi
Muôn thuở không phai lý nhiệm mầu..
Sưu tầm.
HOA HỒNG MÙA ĐÔNG..!!
Xao xuyến vườn đêm một đóa Hồng
Hương thầm lan tỏa giữa ngày Đông
Ngọn gió phiêu bồng sương trắng lạnh
Chuyện của ngày xưa..có nhớ không..?
Ngày xưa lạc bước đến vườn mơ
Trồng hoa tim tím đến tận giờ
Chỉ một màu hoa yêu dấu mãi
Bao điều thầm lặng thả vào thơ
Giậu vắng rào thưa...xa mãi xa
Cành Xoan Đâu tím...nhớ sao mà
Lời ru còn đọng trong tâm tưởng
Để lòng hoài mộng những ngày qua
Nhớ những chiều Thu gió hiu hiu
Hồn thơ bay bổng với cánh diều
Nhớ luôn tiếng hát Ve Sầu muộn
Phượng Tím mang đầy những dấu yêu
Ừ..!! chắc là thôi xa mãi xa...
Chia tay chẳng cạn chén quan hà
Thao thức hồn thơ thương nhớ mãi
Một cành Hồng Tím giữa sương sa..
Hoa Tím
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com