Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2019

Thơ tình còn mãi 301

MÂY TRỜI
Phương này lặng lẽ ngắm chiều rơi
Kỷ niệm hoài in giữa sóng đời
Tận cõi xanh ngời câu chẳng cách
Xa ngàn đỏ thắm chữ hề lơi
Nhìn mây quạnh quẽ hồn mong mỏi
Dõi cảnh buồn hiu mắt gọi mời
Chạm nỗi lo vì ngơ ngác bởi
Bao niềm gợi nhớ những ngày khơi !
08.01.2019 Bích Hà
 vntst20183618_500
LẶNG LẼ NGẮM HOÀNG HÔN
Lặng lẽ em nhìn ảnh nắng rơi
Trầm ngâm nghĩ ngợi thấy yêu đời
Âm thầm ngắm cảnh chiều đang ngợi
Thấp thỏm trông rừng điệu mãn lơi
Quạnh quẽ rong hồn xem ngóng mỏi
Đìu hưu dõi mắt nựng xen mời
Mây hồng lấp lửng hoàng hôn gợi
Thắm đẹp im lìm  thỏa diễm khơi
Sưu tầm.

CHỈ HAI ĐỨA MÌNH THÔI NHÉ
Chỉ hai đứa mình thôi nhé
Hôm nay ta ngoéo tay thề
Mai sau đường về chung lối
Đời này sớm tối có nhau !
Tình đầu cũng là tình sau
Những lời ngọt ngào ai nói
Bà Nguyệt, Ông Tơ se mối
Chỉ hồng hai đứa nên đôi.
Chỉ hai đứa mình thôi nhé
Vui buồn chia sẻ cùng nhau
Răng long bạc đầu vẫn thế
Yêu thương như thuở ban đầu !
Nguyễn Nhơn23/11/2017
 vntst20183739_500
XA
Sao em cứ mãi xa
như cánh diều lạc gió
em như hoàng hôn đỏ
cháy rực phía trời anh
Sao gió cứ xoay quanh
để chúng mình lỗi hẹn
hãy cho nhau trọn vẹn
để tình ta ngọt lành
Sao khoảng trống trong anh
anh tìm em không thấy
như hố sâu nơi ấy
anh lấp mãi không đầy
Em vẫn ở quanh đây
một bước thôi là thấy
sao mà xa đến vậy
nhớ em đến hao gầy
Em..cánh diều không dây
xa anh như lạc gió
tình anh luôn cháy đỏ
dưới hoàng hôn chiều nay
Em hãy đến nơi đây
nơi chúng mình hò hẹn
đừng quên đừng lỡ hẹn
hãy đến nhé em ơi
n/sơn

NHỚ NGƯỜI XƯA
Dẫu biết rằng đời bạc trắng như vôi
Lòng vẫn đau khi duyên tình dang dở
Chiều u buồn lòng nghe đầy nhung nhớ
Mưa chiều giăng ngập lối nhỏ em về
Ngày u buồn sao kéo mãi lê thê
Chiều mưa đổ nghe não nề tê tái
Thời gian ơi ! Lủi lầm trôi đi mãi
Biết làm gì… để níu lại anh ơi ?
Đôi chúng ta không cùng một phương trời
Không chia đau khổ,không cùng nhịp thở
Em cứ nghĩ thương nhau không đổ vỡ
Lúc anh buồn em cũng thấy chơi vơi
Lỡ yêu rồi… sao quên được anh ơi !
Những đêm buồn nhìn xa xôi dĩ vãng
Áng mây chiều vô tình trôi lãng đãng
Vẫn giấu trong tim bóng dáng một người…
Sưu tầm.
 vntst20183108_500
Vọng đá núi
Gọi một tiếng âm vọng vào đá núi
Ta một lần nghe lại cõi cô liêu
Cuộc trăm năm dồn lại một bên chiều
Cô quạnh lắm, nẻo về hun hút quá
Đò đã vắng mà dòng sông chưa mỏi
Chảy về đâu tình dâu bể mênh man
Lại một lần tiếng gọi vọng trùng quan
Mây núi lạnh mỉm cười thân lữ khách
Bóng tà huy tơ vương hồn lay lách
Nỗi lạc loài thấm đẫm giấc liêu trai
Đường dẫu xa chưa mòn gót vân hài
Dường quê cũ hiện dần trong tiềm thức
Chiều cô tịch âm vọng từ hư thực
Cuộc trăm năm dồn lại một bên chiều.
Sưu tầm.

MÙA XƯA...
Xuân lại bước ngang thềm
Cho em thêm tuổi mới
Miên man câu tình đợi
Hỏi tháng ngày quên chưa?
Một thoáng buồn vu vơ
Đâu rồi niềm yêu cũ
Qua bão giông ươm nụ
Có theo nhạn bay về ???
11.1.2019 ... Song Song
 vntst20184125_500
Dõi Bóng Người Xa
Cứ mỗi hoàng hôn nhuộm ráng chiều
Mây đùn khói quyện vách tường rêu
Nhìn con nước rẽ sầu muôn ngả
Ngắm cuộn bèo trôi xót những điều
Giấy cũ ngôn tình hương gió lạc
Tơ mòn nhạc khúc lũy thành xiêu
Người xa đã mấy mùa đông lạnh
Lặng đếm thời gian biệt cánh diều.
Nguyetle 11/1/2019

Vô Đề
Hoàng hôn nhẹ xuống giữa mây chiều
Vệt khói lan dần phủ áng rêu
Cánh nhạn còn bay về mấy ngã
Dòng song vẫn cuộn biết bao điều
Hương tình gió lạc niềm tin đổ
Vị ái trăng mờ nỗi nhớ xiêu
Chợt thấy mình ta hoài giá lạnh
Thời gian bỗng hóa sợi dây diều.
Bui Trung
 vntst20183751_500
CHIA ĐÔI.
Tủi quá đêm nay vắng ánh sao.
Làm cho nỗi nhớ phải dâng trào.
Âm thầm tiếng nhạc ru tình trỗi.
Lẳng lặng lời cầu dẫn mộng trao.
Lệ thảm vai gầy buông kiếp trả
Buồn đau dáng lẻ chắp mơ chào.
Trăng vào chén tửu chia đường hẹn.
Sự đã thôi đành chấp nhận hao !
Tôi Họ Hoàng  11/01/2019

LỐI XƯA
Đến độ thời gian ngã bóng chiều
Trông vời lối mộng cảnh phong rêu
Bâng khuâng nỗi nhớ buồn bao nỗi
Rạo rực niềm yêu tủi lắm điều
Ngõ ảo say tình chân rã rượi
Đường trần lạc bước mắt liêu xiêu
Hương xưa còn đọng làn thu quạnh
Bão tố đào ba xót phận diều.
Đình Tự Liêu

TRÔNG VỀ NẺO CŨ
Dõi mắt đường xưa trải lá chiều
Trông về nẻo vắng nhớ ngày yêu
Đâu rồi dáng nhỏ cùng chung bước
Lại ngỡ hình ai gợi mãi điều
Nắng rạng chơi vơi hàng liễu rủ
Mây ngời rộn rã khóm dừa xiêu
Sang mùa gió chuyển trời se lạnh
Cảnh cũ vào thu đổi bóng nhiều.
Son Vu 11/1/2019
 vntst20183581_500
CHIỀU TRONG MẮT EM
Hoàng hôn rụng xuống tủi bao chiều
Nắng nhẹ loang tường đã phủ rêu
Nước chảy âm thầm thương mọi ngã
Bèo trôi lặng lẽ tủi muôn điều
Cho lòng quạnh quẽ trong trời lạc
Để dạ âu sầu giữa gió xiêu
Kỷ niệm hoài bay sầu gác lẻ
Thời gian mãi dạt xác xơ diều.
Đinh Vĩnh Long

HOÀNG HÔN YÊU THƯƠNG
Nắng đổ sắc vàng trên bến sông
Lung linh mặt nước chảy xuôi dòng
Lang thang theo gió làn mây mỏng
Gợn ánh dương tà trong rất trong
Ai đã từng yêu thật với lòng
Yêu hoài giọng nói vành môi cong
Yêu trong tha thiết nhiều mơ mộng
Hẳn thấy hoàng hôn luôn ửng hồng
Ta nguyền một kiếp chỉ anh thôi
Này đứng này đi cả dáng ngồi
Nắng sớm mưa chiều vương khắp lối
Vẫn là một nửa mãi chung đôi
Ta thấy hoàng hôn treo lững lờ
Êm đềm sóng nước nhẹ nên thơ
Hàng cây bóng ngả sang bên nớ
Ai rải tím chiều đẹp lắm cơ.
Kimhue 28.4.2017
 vntst20183664_500
Tựa Xác Thu Mòn
Cánh nhạn bao mùa biệt gió sương
Chờ ai lệ sóng ngập triều cường
Đây vần lá thắm về non mộng
Nọ mảnh thư hồng lạc bến tương
Nhạc vẫn còn say miền huyễn ảo
Tình sao vội tắt cõi vô thường
Bài thơ chiếc liễu đà phai nét
Tựa xác thu mòn nhạt sắc hương.
Nguyetle  10/1/2019

TỪ LÚC YÊU NHAU.
Vẫn đợi ngày mai tỏ sắc màu.
Không làm thổn thức trái tim đau.
Ép vào nhật ký loài hoa vỡ.
Chôn giấu thời gian kỷ niệm nào.
Đôi bóng hoàng hôn gầy lạnh lẽo.
Nửa dòng lưu bút mỏng hư hao.
Có yêu hãy nhớ từng xây mộng.
Đừng có xa nhau dẫu kiếp nào.
Tôi Họ Hoàng  10/01/2019

VỌNG CỐ HƯƠNG
Chân trời cánh nhạn khuất màn sương
Đám lá thu bay trận gió cường
Giấc liễu bâng khuâng miền bến lụy
Con đò lãng đãng nẻo sông tương
Vi vu tiếng sáo bài hư ảo
Lả lướt câu thơ giấc mộng thường
Dõi bóng Mây Hàng đâu thấy được
Nghe lòng bỗng chợt nhớ quê hương...
PĐT..
 vntst20183712_500
Vẫn Mong Người Về
Vẫn đợi người về dệt áng thơ
Sầu theo cát bụi gió sương mờ
Tường mây tẻ chắn đời hoang lạnh
Bóng nguyệt buông chìm ngõ vắng trơ
Nửa giấc tình say niềm cảm lụy
Ngàn thu lệ đắng nỗi thương chờ
Xuân chiều lạc bước tìm tri kỷ
Bút trải sao hồn cứ ngẩn ngơ.
Nguyetle

MỘNG VỀ ĐÂU
Vỡ ước mơ rồi mộng gởi đâu
Nhìn trăng quạnh quẽ chốn giang đầu
Đau buồn khắc khoải hờn đêm muộn
Mệt mỏi âm thầm dõi tháng ngâu
Mấy buổi duyên hờ tim đã lạnh
Từng giây nghĩa đắng dạ luôn nhầu
Quay về góp nhặt tàn dư cũ
Thổn thức canh trường đẫm giọt châu.
thơ : Phạm Thu

LỖI
Cung đàn lỗi nhịp biết về đâu ?
Gió thoảng vườn xưa rã mộng đầu
Liễu úa mong chờ mưa buổi hạ
Trăng buồn đợi mãi gió mùa ngâu
Ngàn thương đã hết duyên sầu đoạn
Vạn luyến còn chăng nghĩa tủi nhàu
Chạnh nỗi niềm riêng hoài nếm trải
Nên đời lạnh mãi với dòng châu
Nguyễn Thị Hà
vntst20183083_500
MƯA NGÂU
Hàng năm tháng bảy lại mưa ngâu
Chia cắt mùa thu những khoảnh sầu
Ô thướt nối tình xưa cách trở
Ngân hà xây mộng mới dài lâu
Ngưu lang mấy kiếp chờ hương lửa
Chức nữ bao đêm đợi nhịp cầu
Chung thuỷ cõi trần ai sánh được
Nỗi lòng trăn trở suốt canh thâu
Bạch Tu Hoa

TU
Vỡ mộng công hầu chẳng tiếc đâu,
Nhìn về quá khứ thấy đau đầu.
Ước vì tuổi thọ quay về muộn,
Mơ giấc mơ Tiên hứng giọt ngâu.
Trước đã sai lầm trong nguyệt lạnh,
Sau còn vọng ngoại khiến thêm nhầu.
Quay về giác ngộ tìm tâm cũ,
Tu tiến ngày sau tựa báu châu./.
Bần Sĩ

TUỔI MỘNG CÒN ĐÂU
Đêm trường tuổi mộng biết tìm đâu?
Khắc khoải thâu canh bạc mái đầu!
Cảnh đó mong chờ ngày nắng muộn.
Người đây nhớ đợi tháng mưa ngâu.
Âm thầm thảm thiết lòng se lạnh.
Thổn thức sầu trông dạ thắt nhầu.
Một thoáng bâng khuâng về chốn cũ.
Trăng buồn rọi bóng đẫm dòng châu!
Hàn Băng Tâm
 vntst20182971_500
LÊNH ĐÊNH
Thân bèo mặt nước biết về đâu
Phận mỏng trôi theo sóng bạc đầu
Nắng dãi qua từng bao tiết hạ
Mưa dầm đã trải mấy mùa ngâu
Bơ phờ ngọn gió lùa thêm lạnh
Nhạt nhẽo chân mây dội nát nhầu
Khắc khoải canh tàn khơi mộng cũ
Cay nồng khoé mắt một dòng châu
Văn Tuyên Vũ

VỠ TAN
Kẻ đó bây giờ lạc mãi đâu
Mình ta kỉ niệm phút ban đầu
Ôm thầm giấc mộng nhìn giông bão
Giữ trọn tâm hồn trải tiết ngâu
Nẻo cũ quên về cho trí lặng
Tình xưa lỡ hẹn để tim nhầu
Hương nồng thuở nọ còn ai nhắc
Nhỏ lệ bao lần đẫm mắt châu
Lang Thang

Lỡ Một Mùa Thi
Ước hẹn chìm sâu cát bụi mờ
Xa rồi kỷ niệm những mùa thơ
Cung đàn gác nhỏ âm thầm đợi
Mạch bút rèm thưa lặng lẽ chờ
Nửa thức mây sầu neo giấc mộng
Một vầng nguyệt úa lạc đường tơ
Trà khan tửu đắng thềm sương lạnh
Nhạn quá trường không nước hững hờ.
Nguyetle 9/1/2019
 vntst20183084_500
XUÂN BUỒN.
Giữ mãi trong tim một bóng hình.
Mặc cho ngày tháng mãi dần trôi.
Tóc đen pha trắng màu tuyết phủ.
Vẫn phủ... Thủy chung một mối tình.
Khóe mắt chân chim hằn nỗi nhớ.
Sầu THUƠNG lệ chảy suốt không ngừng.
Người đi mang cả hồn em đó.
Còn lại nơi đây chỉ dáng hình.
Dài trong THUƠNG nhớ nào ai biết.
Đếm từng thời gian tiếng thở dài.
Xuân đến nụ cười trên môi héo.
Niềm riêng chất chứa hỏi ai hay.
Tôi Họ Hoàng09/01/2019

CẠN MỘT MÙA YÊU
Tàn canh khói phủ ánh trăng mờ
Kỷ niệm dâng về ngập ý thơ
Lối nhỏ năm xưa chàng ngóng đợi
Thềm xưa buổi đó thiếp mong chờ
Hồng hoa trước ngõ còn ươm mộng
Bạch cúc bên rào vẫn ngát tơ
Nhấp chén tương tư lòng mải nhớ
Người sao chẳng lại cứ ơ hờ...
Phạm Đa Tình

RỒI CÓ MỘT NGÀY...
Rồi một ngày hy vọng cũng đơm bông
Tình mơ ước cũng ươm hoa kết trái
Rồi Ta sẽ cùng bên Em mãi mãi
Như ngày đầu quấn quýt cạnh hồn nhau.
Rồi một ngày gió cũng lại với trăng
Hoa với lá đong đưa vờn nắng mới
Mình sẽ thôi những chiều dài mong mỏi
Khi hai lòng tuy một phải đành xa.
Rồi một ngày sẽ tấu khúc hoan ca
Mừng hai đứa cười tươi đêm hạnh ngộ
Thương yêu đó bấy giờ thêm bừng tỏ
Cho tình nồng sóng sánh giữa trầu cau.
Rồi một ngày ta kề cận bên nhau
Trăm năm đó mãi hoài là dấu ái
Mơ một thuở bồng bềnh tim vạn đại
Đắm trong yêu ngời giây phút bồng lai...
HANSY
 vntst20184170_500
SẦU TƯƠNG TƯ.
AI đã đến gieo mầm hạt nhớ
MANG tình yêu ấp ủ con tim
GIÓ ơi xin hãy lặng im
LẠNH lòng chiến sĩ con tim héo tàn
ĐÔNG giá rét càng thêm thương nhớ
VỀ đi anh sưởi ấm tim côi
ĐỂ em xúc động bồi hồi
EM mang mơ mộng để rồi lòng đau
THƯƠNG nhiều lắm nhưng đành câm nín
NHỚ đến anh chỉ biết khóc thôi
TÁI đau nước mắt cạn rồi
TÊ lòng đau khổ anh ơi mau về
NGẬP thương nhớ đỏ hoen khóe mắt
LÒNG hỏi lòng có phải u mê
AI ĐEM GIÓ LẠNH ĐÔNG VỀ
ĐỂ EM THƯƠNG NHỚ TÁI TÊ NGẬP LÒNG
Thơ : Trần Ngọc Ánh

NHÂN TÌNH CŨ
Tình nhân đến xin đừng đi vội vã
Bỏ căn phòng em nhỏ quá sầu thương
Anh hoài bước trên nẻo đường xa lạ
Để mình ta thấy lạnh cả đêm trường
Giọt mưa ngấm thêm vấn vương tình cũ
Khát men nồng bởi cư trú tim nhau
Còn lưu luyến hoa úa màu phai nụ
Ánh trăng soi chẳng sáng đủ con tàu
Người thôi để ngàn nỗi đau tê tái
Phố nặng nề mang khắc khoải vì mưa
Càphê đắng môi đã vừa nếm trải
Bỏ chốn đây đầu lưỡi ngại hương thừa
Cuộc ân ái ngọt ngào chưa tròn vẹn
Say lửa lòng mãi kiềm nén bao lâu
Về anh hỡi trao trái đầu vun vén
Thắm vị yêu chất chứa hẹn cau trầu.
Khánh Ngọc
vntst20183783_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com