SÓNG !
Cuồng phong bão nổi trận lôi đình
Sóng dập chao thuyền tỏ rõ kinh
Én nhạn gào rung tràn biển dữ
Dềnh trôi số phận quả thương tình...
Sưu tầm.
HỮU - HÀN
Cơ hàn nghịch cảnh vẫn tròn vui
Nhất ẩm chia nâng ngọt sẻ bùi
Nhị trác song ngư san tiểu thủy
Tràn bầu hảo hữu nếp tranh chui
Vơi dòng bất cạn...nề quê thói
Hạ bóng tà dương....thế sự lùi
Thượng địa phù sa bồi vẹn nghĩa
Niên niên nguyệt nguyệt kết vô lui
Sưu tầm.

NẮNG HANH !
Thu về nắng nhạt vỡ từng khoang
Thả bụi tràn vương giữa phố quàng
Dọi lỗ đường nghiêng vì bóng tỏa
Xiên nhà mái thõa bởi tàn loang
Bên thềm rộn rã người mua hỏi
Cạnh ngõ im lìm kẻ bán choàng
Phố cổ trào sôi đời vội vã
Duyên trời nhịp sống sẽ còn vang.
Sưu tầm.
KIẾP ĐÀN BÀ
Hãy nhớ con ơi … chớ mềm lòng
Đừng tin lời nói của đàn ông,
Họ như cái gậy tay hành khất,
Thọc thõm khắp nơi … lắm lòng thòng…!
Hãy nhớ con ơi … chớ vội tin,
Vốn của trời cho gắng giữ gìn,
Đừng thấy của trời … con lại dễ,
Đã mất … con ơi … chẳng thể tìm!
Nhớ nhé con ơi … chuyện yêu đương,
Xui khiến con tim chẳng thể lường,
Vướng lưới tình rồi … không thể thoát,
Tóc rối … da thâm … má kém hường…!
Nhớ nhé con ơi … họ rất tham,
Của nhà họ giữ tránh kẻ gian,
Lắc lém họ thèm … hoa cỏ lạ,
Tạo cớ lân la … hết chuyện bàn…!
Chồng con, con nhé chớ vội tin,
Ở nhà thế đấy nó nằm im,
Bóng hồng hàng xóm ngang cửa sổ,
Lập tức lên theo … chẳng thể kìm!
Con nhớ đừng tin … nó tình chung,
Nhà chán no nê … bỏ chẳng dùng,
Ấy thế ra đường luôn thèm khát,
Lại muốn chứng minh … nó người hùng!
Thế đấy con ơi phận liễu hoa,
Khổ lắm con ơi kiếp đàn bà,
Nếu có một điều cho mẹ ước,
Thôi làm phận liễu … bỏ nguyệt hoa…!
Sưu tầm.

QUÁ KHỨ MIỀN QUÊ.
Trông về kỷ niệm xóm nghèo xưa
Khó nhọc triền miên chả lúc chừa
Dưới bãi anh bừa lưng địu nắng
Trên đồng chị cấy bóng gùi mưa
Đau ngày giáp vụ khoai nào đủ
Tủi bữa mùa giao sắn cũng vừa
Lại ngẫm con mình nhao nhác để
Cơm chiều mẹ chỉ mỗi lần đưa..
Sưu tầm.
DUYÊN XƯA
Chuông kia như gọi hồn ta
Bàng hoàng tỉnh giấc rời xa mộng vàng
Trở về từ chốn mơ hoang
Tạ từ một kiếp lang thang tìm người
Nhớ xưa thơm ngát môi cười
Yêu thương còn đọng đôi ngươi u hoài
Ngẩn ngơ trên đỉnh non đoài
Con chim mỏi cánh lạc loài trăm năm
Tưởng quên rồi mộng xa xăm
Sao còn đứng lặng trầm ngâm giữa trời
Ngậm ngùi nhìn cánh hoa rơi
Mà thương mà tiếc một đời chìm trôi
Bên kia mưa rớt trên đồi
Đường xa dừng lại bồi hồi nhớ ai
Mưa làm ướt đẫm hồn ai
Duyên xưa cũng ướt trên vai áo mềm…..
Sưu tầm.

ANH SẼ VỀ THĂM HUẾ
Anh sẽ về ... thăm lại Huế yêu xưa
Để cùng nghe , câu đò đưa ai hát
Bến sông Hương xuôi mái chèo khoan nhặt
Cầu Trường Tiền trầm bổng điệu Nam Ai
Anh sẽ về ... tìm lại sắc Thu phai
Nắng rải vàng ươm bên thành Đại Nội
Nón bài thơ ơi, xin đừng đi vội
Ngọ Môn chiều, thấp thoáng tóc ai bay...
Anh sẽ về ... cùng nỗi nhớ trên tay
Thăm Vĩ Dạ bên dòng Hương xanh mát
Lăng Khải Định xưa, Gia Long, Tự Đức
Chốn kinh thành, văn hiến mãi ngàn năm
Anh sẽ về ... tìm lại những xa xăm
Nghe tiếng chuông ngân bên chùa Thiên Mụ
Thiền Lâm rêu phong vang lời kinh cổ
Trầm mặc buồn... lời hứa đã bay xa...
Anh sẽ về... để hát khúc Dân ca
Điệu Huế thương, ngọt ngào câu ví dặm
Ngự Bình ơi mãi một màu xanh thẳm
Như điệu Lý buồn... anh nhớ anh thương
Huế yêu ơi ... ta cứ mãi vấn vương
Bước cô đơn suốt một đời xuôi ngược
Chưa bao giờ, trái tim ta từ khước
Mong một lần ... thăm lại Huế yêu xưa... !
Sưu tầm.
NHỚ NHỮNG CHIỀU XƯA
Tôi nhớ có lần em xuống phố
Tóc mây hờ hững phủ vai gầy
Tôi thấy em cười đôi mắt biếc
Ai còn đứng đợi dưới hàng cây
Tôi nhớ có lần em lặng lẽ
Nhìn lá vàng khô theo gió bay
Em nghe trong gió lời nhắc nhở
Đừng làm rơi mất tuổi thơ ngây
Tôi nhớ có lần em bật khóc
Khi hoa phượng đỏ bỗng rơi đầy
Phủ kín sân trường chiều hiu quạnh
Em sợ ngày mai mình chia tay
Những chiều xưa ấy giờ xa lắm
Trôi mất về đâu đã bao ngày
Có nhớ xin về thăm chốn cũ
Sân trường còn đó dấu tình phai….
Sưu tầm.

CHUYỆN VẦN ÊN (Bài 2)
1-Làng tôi cạnh núi mới xây đền
Giả dối rằng thiêng đã triệu niên
Khối kẻ mua quan về bạc tiến
Bao tên bán tước lại dâng tiền
Dân nghèo tới lạy ma không hiện
Bọn xấu vào tâu thánh gật liền
Dẫu biết rằng đây đều thủ biển
Cụ từ lộc hưởng sướng đầu TIÊN.
2-XU mà chẳng thích bảo rằng điên
Rắc rối đời sao lắm nhiễu phiền
Những đứa thèm ngân quên phải thiện
Riêng anh hám ruộng mất luôn hiền
Khuyên hoài tâm tối lòng không chuyển
Chửi mãi mặt dày dạ vẫn nguyên
Có tội đưa xèng nhanh thắng kiện
Đô la vãi khắp được cao QUYỀN.
3- UY nhiều bẻm mép nói liên thiên
Dốt nát còn khuyên lão võ biền
Dở giọng nhà to đầy bạn đến
Tuôn lời đất hẹp ít người bên
Dương oai sức trẻ mua vinh hiển
Tác quái leo cao cướp ruộng điền
Móc ngoặc giờ đây càng tái nghiện
Bon chen thói xấu đã lan TRUYỀN.
4-HÙA nhau tật đểu diễn thường xuyên
Chúng đã kinh doanh cả cửa thiền
Miếu điện hô thần đà phát triển
Đình chùa nhập tượng phất dần lên
Lời kinh xám hối tình chưa nguyện
Tiếng mõ ăn năn ý chẳng nguyền
Thấy vậy ông trời còn khích diễn
Cho nên hạ giới lắm CHÙA CHIỀN.
5-TAM TÒA muốn đẹp diễu hành quyên
Kẻ giả sư ni khắp mọi miền
Mấy cậu đi tu lo nước biến
Nhiều cô xuống tóc sợ đường duyên
Lười làm kiếm sắm ô tô diện
Nhác việc tìm xin của cải chuyền
Cuộc sống trần gian sinh lắm chuyện
Thành ra lễ bái lại triền miên…
Sưu tầm.
VUI THƠ NHỚ PHỦ QUỐC (Bài 1)
1-Đến hội làm thơ thấy chán chường
Khi cùng thách đố họa vần xương
Vài phen góp ý chưa nhân nhượng
Lắm bận bình phê chả nhịn nhường
Nhắc bỏ từ sai còn cãi bướng
Khuyên dùng tứ đẹp lại chầy ương
Mong rằng tất cả đồng tu dưỡng
Sẽ bớt dần đi bút chiến trường.
2- Sống thuận theo chiều lựa tính nương
Chuyện trò nói khẽ nhớ nêu gương
Lời vâng nhỏ nhẹ bao anh sướng
Tiếng dạ ôn tồn khối bạn thương
Xử thế xin huynh đừng sống sượng
Đối nhân nhắc đệ phải tinh tường
Tránh ngay cậy giỏi đòi ban thưởng
Lớn tuổi bây giờ gắng kỷ cương
3- Gặp gỡ tao đàn tặng mấy chương
Bên nhau trọng nghĩa thắm tình hường
Học thầy đã tốt đừng nhầm hướng
Hỏi bạn hay rồi chớ lệch phương
Giữ vững gia phong nhà thịnh vượng
Tôn vinh đạo lý nước hùng cường
Yêu hiền đãi sỹ cần phô xướng
Muốn được lâu bền chớ tán dương
4-Kiếm muội long đong tận bản Mường
Xa làng bỗng tiếc món cao lương
Bún riêu, ốc luộc ngon không tưởng
Nếp cốm, chè sen thích khó lường
Cuối hẻm phở bò Tây mãi vướng
Ven hồ bún chả Mỹ hoài vương
No lòng vẫn khoái mồm ăn gượng
Đơn giản mà ngon giữa phố phường
5-Bác trở về nhà ở cố hương
Non Thầy đặc sản cá đòng mương
Dơi Thần Cắc Cớ dâng Hoàng Thượng
Đá quý Chùa Hoa lát Thánh Đường
Nức tiếng Sơn Tây, lươn đất Phượng
Danh lừng Phủ Chúa, chép đồng Bương
Quốc Oai linh kiệt nhiều quan tướng
“Thập lục kỳ sơn”, quả dị thường.
Sưu tầm.

TÌNH XUÂN
Hương xuân còn e ấp
Như hạt nắng ban mai
Gió cài lên mái tóc
Nỗi nhớ nào chạm vai...
Khoác lên màu hi vọng
Chiếc áo của tình yêu
Màu mây như chiếc lọng
Che dáng nhỏ yêu kiều...
Ừ xuân về rồi đấy
Lộc biếc đã hồi sinh
Người phương trời xa ấy
Xuân mang đến nụ tình???
Phố rộn ràng khắp ngả
Bao ánh mắt nụ cười
Và những gương mặt mới
Chở xuân về xinh tươi...
Dịu dàng chân xuống phố
Tim lơ đãng xốn xang
Để lòng hoài muốn ngỏ
Cho xuân về mênh mang!!!
Sưu tầm.
XUÂN NHẠT PHAI.
Mùa xuân đến lá hoa đua nở
Tuổi chất chồng duyên nợ cách xa
Người thương khuất bóng chiều tà
Tình phiêu cõi mộng mơ hòa tiếng ngâm
Mùa xuân đến ngỡ tâm quên lảng
Khúc nhạc lòng năm tháng dạ đau
Đường tơ rối rắm phai màu
Tình yêu trả lại con tàu nhớ thương
Mùa xuân đến vấn vương lời hẹn
Tủi phận mình nên nén chữ yêu
Tương tư mộng mị bao điều
Âm thầm lạc bước nghiêng chiều hoàng hôn
Mùa xuân đến nỡ chôn kỉ niệm
Lấy nỗi sầu tô điểm làn môi
Bờ mi lệ đã khô rồi
Câu thề khép lại bồi hồi chữ yêu.
Sưu tầm.

XUÂN HỒNG
XUÂN Mừng Tổ Quốc đẹp vần thơ
XUÂN Chúc niềm vui thật khó ngờ
XUÂN Ước thanh bình hy vọng mở
XUÂN Cầu hạnh phúc thỏa hoài mơ
XUÂN Chào tái ngộ thôi buồn nhớ
XUÂN Đón tao phùng bỏ đợi chờ
XUÂN Đến Mai-Đào khoe rực rỡ
XUÂN Mời Nguyệt lão kết hồng tơ
Sưu tầm.
PHẬN TỚI !
Nghe lòng gặng bảo nhớ lời khuyên
Thấm bởi hồn say đẫm dạ nguyền
Đượm thắm tình mơ bồng nẻo cũ
Sâu nồng ái mộng chảy dòng nguyên
Tơ hồng đã ngỏ trầu cau luyến
Lụa đỏ còn mang dấu liễu truyền
Phận số trời se cầu mãi hưởng
An bình hạnh phúc sẽ cùng duyên.
Sưu tầm.
HAI VÀ MỘT!
Hai con mắt để rõ đen hay trắng,
Hai vành tai để nghe rõ chánh tà,
Hai cánh mũi để nhận mùi dối trá...
Một miệng thôi chỉ duy nhất Việt Nam!
Hai bờ vai nặng ân tình đất nước,
Hai cánh tay ôm trọn nghĩa tình quê,
Hai chân bước đạp gông cùm bạo ngược.
Một mái đầu thao thức với hẹn thề!
Hai lá phổi trời Tự Do khao khát,
Hai lá gan ngạo nghễ trước bạo tàn,
Hai quả cật chai đòn thù hung ác,
Một mật thôi không khuất phục tà gian!
Hai con mắt sáng ngời trong ngục tối!
Hai vành tai nghe gào thét ngút trời...
Hai cánh mũi hương Tự do bay tới,
Một lòng thôi tiếng MẸ... nghẹn không lời!
Hai bờ vai trút ngàn cân uất hận,
Hai cánh tay chào đón mặt trời lên,
Hai bàn chân khua sóng vỗ bồng bềnh...
Một mái tóc phong trần qua mấy bận!
Hai và một đâu hai mà chỉ một!
Một con tim hai lối rẽ nghiệt oan!
Một nước non hai bến đợi mỏi mòn,
Hai mà một cùng một nguồn Tổ Quốc!
Sưu tầm.

Buồn Tàn Thu
Nghe triền gió trải giá hàn thêm
Bóng ngã màu sương tóc rũ mềm
Phố đã lên đèn soi gác lạnh
Trăng vừa thắp lửa rọi màn đêm
Thầm thương lá rụng ngoài song cửa
Lặng xót hoa rơi trước bậc thềm
Vụt mấy mùa trôi người khuất biệt
Canh tàn dỗ giấc mộng nào êm.
Sưu tầm.
KHÚC NHẠC MÙA XUÂN
HOA ngời rực rỡ đón Xuân ca
Ca điệu mừng Xuân cảnh thái hòa
Hòa nhánh mai vàng Xuân rộn tỏa
Tỏa cành đào đỏ nức Xuân xa
Xa làng nhớ xóm Xuân buồn lạ
Lạ đất hoài Xuân Tết tủi mà
Mà vọng trời quê Xuân chớm đã…
Đã hồi tưởng lại sắc Xuân hoa!
Sưu tầm.
NGỌT NGÀO KHƠI
Ngây ngất đượm hồng diệu tỏa nơi
Đẫy hương tình ấm quyện lan trời
Nầy hoa mộng ảo nồng khêu gợi
Đấy nụ mơ màng rát bỏng khơi
Xây ngọt đẫm mừng vui dạ hỡi
Nẩy ngào êm dịu mát lòng ơi
Vây dào dạt mắt hòa môi đợi
Hây má lịm hồn gợn săc lơi
…………………….
Lơi sắc gợn hồn lịm má hây
Đợi môi hòa mắt dạt dào vây
Ơi lòng mát dịu êm ngào nẩy
Hỡi dạ vui mừng đẫm ngọt xây
Khơi bỏng rát màng mơ nụ đấy
Gợi khêu nồng ảo mộng hoa nầy
Trời lan quyện ấm tình hương đẫy
Nơi tỏa diệu hồng đượm ngất ngây.
Sưu tầm.

ĐUỔI CHÓ KHIÊNG HEO
CHÓ càn sủa bậy thấy người qua
GIỰT cắn điên cuồng mõm hú la
MỒI bẩn phe bầy xông lại phá
XƯƠNG tanh lũ nhóm chạy theo rà
RÌNH sân nịnh chủ thân nhàn nhã
TRƯỚC cửa nhờ quan mặt đẫy đà
NGÕ ngách chui lòn săn của lạ
HEO TRANH BẢ CÁM CHỰC SAU NHÀ
Sưu tầm.
CƯỜI GƯỢNG THẤM ĐAU
Sống giữa thời vàng thau lẫn lộn
Ta với mình vui nhộn đời đau
Cười rơi nước mắt nghẹn ngào
Góc buồn giẫm nát biết bao sự đời
Thổi phồng chi xì hơi bong bóng
Tựa cánh diều trông ngóng vời xa
Đứt dây não nuột lệ sa
Nghìn năm bia miệng lăn qua mắt gầy
Thời hoàng kim đi mây về gió
Giọt thanh âm ai gõ bồi hồi?
Trái tim tiếng thở hụt hơi
Trái khổ qua đắng , đắng lời vu vơ
Ngày mở cửa trời thơ chen lấn
Người với người duyên phận , phận duyên
Đi trong một cõi muộn phiền
Áo trời ai kéo xỏ xiên hợt hời?
Mùa lá rụng tơi bời hối hả
Con đường đi rệu rạ vết thương
Cao bay xa chạy nhiễu nhương
Hơi đâu gánh vác phong sương nhọc nhằn
Ngẫm mà xem vườn trần ủ rũ
Những tàn phai lũ khũ kéo lê
Thói đời là khúc chán chê
Lẽ nào xó xỉnh trò hề kém duyên?
Sưu tầm.

XUÂN TRI ÂN
Giao thừa phố rộn rã bài ca
Rộng cửa mừng Xuân viếng mỗi nhà
Khói quyện hương trầm dâng liệt tổ
Đèn khơi nến tỏa kính hồn xa
Liều thân vị quốc ngời gương trẻ
Bỏ xác vì dân rạng chí già
Đất Mẹ ngàn năm ghi nghĩa cả
Anh hùng chói lọi sử vàng ca
Sưu tầm.
TẾT MIỄN THĂM QUAN?
Tết này lệnh sếp miễn thăm quan
Hết phải khòm lưng đợi xếp hàng
Lễ biếu thôi hùn nhau tính toán..
Quà dâng khỏi hội ý suy bàn...
Làm sao gởi gắm lòng không ổn
Chẳng chỗ nương nhờ dạ bất an
Chớ tưởng tin lầm thân lãnh nạn!
Gà mờ tưởng thiệt kiếp gian nan!
Sưu tầm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com