Chiếc Lá Cuối Cùng
Đêm thầm thỉ gió theo về muôn hướng
Qua song trăng chấp chới một đường bay
Chưa hẹn hò bến nhớ sẽ đan tay
Mà chốn cũ đã vương đầy bóng vỡ
Trời tim tím bởi nỗi lòng đang ngỏ
Sao ngu ngơ do ý tại hôn hoàng
Vội mà chi dốc lạnh dấu mùa sang
Sáng vùng thẫm nhỡ nhàng rơi viễn xứ.
Một miền trắng, trắng giòng trôi lữ thứ
Đàn so dây, cung nhớ quệnh hồ xưa
Chim lạ bầy lạc lỏng giữa đêm mưa
Cánh rủ xuống trầm ưu miền gió trắng
Nhỏ từng giọt yêu thương đêm thinh lặng
Chở muộn phiền sâu lắng một cung thương
Mùa hanh hao mắt đỏ gọi miên trường
Sang bến lạnh gió nương giòng lá đổ.
Chiều quay quắt dọc ngang từng con phố
Vào mê cung xao xác gót dẫm buồn
Thu rải màu tím nhớ dưới ngàn muôn
Tiễn hạ trắng ru hồn neo phiến lá
Em quay mặt, rung rung bờ vai, lạ
Sầu hoen mi dư ảnh suối tóc huyền
Lạnh ngập tràn co thắt sợi tơ duyên
Giá băng vỡ lệch thuyền đêm úp mặt.
Lá run rẩy phùn mưa về lất phất
Trên cheo leo mặn muối nhớ gừng cay
Cành hư vô nụ ngọt có giăng đầy?
Từng phiến mỏng lung linh vờn nắng ấm?
Chiếc trâm gãy cắt ngang màu vôi trắng
Cuốn thơ xưa vò nát một giàn xanh
Bay giữa vời là màu áo thiên thanh
Xa miên viễn là nửa vành trăng khuyết.
Đêm tha thẩn hồ như đêm tận tuyệt
Chia trời xanh, mây trắng - bến bờ đau
Ly rượu nằm hoang hóa với ngàn lau
Buồn rũ rượi, ôi chao! buồn chi lạ!
Gì sẽ đến cuối mùa rơi nắng hạ
Sao lưa thưa chớp đỏ mắt ưu phiền
Chẳng còn ngân, đâu giòng chảy bình yên
Nói cũng rứa! chỉ thêm triền giông gió.
Chỉ thắt nút buộc từng bong bóng vỡ
Nghe lịm tràn giòng chảy nhớ nhau thêm
Em rồi xa một thuở giấc ru êm
Nói chi nữa cho mềm môi giọt mặn
Nhỏ từng giọt bến đời loang sông vắng
Trở miền đau, gót nặng những mùa hoa
Về sông xưa bông lý có phai nhòa
Thôi xanh nhớ, bóng ngà băng trướng rủ.
Ngày xưa ấy mộng về qua tích cũ
Buồn liêu xiêu tâm thế rớt ngang thung
Tênh nắng về sóng biển cứ trập trùng
Cũng là rứa chiều nao cơn mộng mị
Đưa tống biệt phơi giòng xanh dung dị
Chiều thu nghiêng lá đổ lạnh đường đi
Vào sông trăng khóc tiễn gió phân ly
Tối thệ ước rèm mi buồn khô khốc.
Mím chi nhẹ dối lòng, đau, ai khóc!
Môi run run lệ ngậm chảy vào trong
Cười vu vơ che dấu mạch ngược giòng
Mà như thể ngàn kim về tâm thất
Nhớ từng buổi mắt chong đèn xa khuất
Thương trăm năm tay lạnh chốn đông rơi
Khôn(g) còn ai vẽ lá giữ yên đời
Nguôi ngoai chẳng, mặc lòng xuôi biển cạn.
Mộng về dưới bóng hoàng lan
Một đêm trăng ngọt hương tràn môi xinh
Xuân sang thắm lối ân tình
Em duyên như nụ hoa quỳnh, trao nhau
Thì thầm tiếng nhớ ngàn sau
Ngày xuân nắng tỏa muôn màu hồng tươi
Đó đây kết mọng nụ cười
Thương anh em sẽ trọn đời thương anh
Thuyền về bông lý thêm xanh
Một đêm cạn chén, giấc lành thêm ngoan
Trăng thanh ghé bến địa đàng
Xây hồ bán nguyệt tặng nàng trăm năm
Mộng vàng về dưới sông ngân
Đậu hoa bất tử hóa thân chúng mình
Bến mơ rực ánh trung trinh
Sông xanh chất ngất hương tình, trao nhau.
Mộng tràn gối điệp dài lâu
Ngập đêm ân ái thắm màu cỏ non
Trăng về ngự đỉnh vu sơn
Sao như mắt ngọc dỗi hờn đêm thanh
Sao như viên mãn tình anh
Đầy trời nhân chứng duyên thành lứa đôi
Từng đêm hạnh phúc rạng ngời
Chiếc vòng giao ước trọn đời lưu ly
Lấp sông, sông chẳng tà huy
Lánh xa ô trược, hợp quy bến lành
Rồi mai dẫu chẳng còn xanh
Một chiều trở gót, đất lành gọi tên
Xuân tàn gọi gió đông lên
Thơ trinh ta vẫn về bên cõi người
Cho lòng thanh tịnh ra khơi
Mình về (với) dĩ vãng thảnh thơi giấc tình.
Xa thăm thẳm mộng về khơi nỗi nhớ
Xa nhau chi gió lạ réo hiên buồn
Chưa sang mùa dốc lạnh trắng hoàng hôn
Mà thương nhớ đã giăng trời mây tím
Lòng đau đớn cõi đời như tắt lịm
Nghe trăm năm rơi rớt phím tơ đồng
Quạnh cô đêm băng kén vỡ mùa đông
Vắng sao nhớ loang giòng trăng yên nghỉ
Đường tiễn biệt còn chi mô Hoàng thị
Thênh thang buồn áo trắng dậy phong ba
Gió vô tâm cuồn cuộn thốc miền hoa
Lộng trăng huyễn xanh xao mùa cúc vỡ
Một mình bước trầm ưu nghe lá đổ
Ta trở về thôi nhớ để thôi quên
Rượu tràn môi hoàn ngập khúc không tên
Cạn ly đắng em trao miền hoang phế
Uống sương bạc hóa đêm giòng thác lệ
Say lòng đau vò xé nét u tình
Còn chi mô lưu luyến giấc trung trinh
Giá băng đẩy thuyền tình trôi viễn xứ
Lá về cội kết cuộc tình lữ thứ
Trên non cao lấp lánh mộng phù vân
Cành mai xưa nụ ẩn lối sương giăng
Một chén tiễn, gọi trăm mùa ly biệt
Chiếc vòng hẹn, nhỡ vòng quay, hư huyễn
Cuối thời gian gãy cánh mộng uyên ương
Bay về nơi vô định những miên trường
Xa thăm thẳm giòng vương giòng thăm thẳm....
Sưu tầm.

Sông Hậu quê tôi
Nếu ai hỏi , đâu vùng kỷ niệm
Xin đáp lời : Sông Hậu quê tôi
Cách đây chừng một khoảng đời
Nhưng lòng như chửa đã rời một giây
Quê tôi đó, sông dài uốn khúc
Sáo dặt dìu từng lúc nhặt khoan
Êm êm khói nhạt chiều hoang
Quyện mùi rơm rạ ngổn ngang nỗi sầu
Vùng kỷ niệm trâu buồn gặm cỏ
Cởi trâu đồng hát nhỏ ca dao
Ai ơi một giọt máu đào
Còn hơn nước lã một ao không bằng
Vùng kỷ niệm ,dịu dàng mẹ hát
Tiếng ru hiền át sóng trùng dương
À ơi , lớn giữ biên cương
Giang sơn gấm vóc phải thương hết lòng
Vùng kỷ niệm, gió hong sân nắng
Áo ai bay .lượn trắng góc trường
Phượng đùa rơi cánh ướp hương
Cài lên mái tóc học đường ngây thơ
Vùng kỷ niệm ,hạ chờ thu tới
Những bàn tay hụt với xa nhau
Làm trai chí cả hàng đầu
Mong đền nợ nước ,quê hương thanh bình
Vùng kỷ niệm, đậm đà yêu dấu
Có mùa Xuân dẫu có điêu tàn
Vẫn thương dù có lầm than
Nghẹn ngào nhung nhớ hai hàng lệ rơi....
Sưu tầm.

TIM TÍM..!!
Ai vẽ vầng Trăng Tim Tím
Cho đêm sâu đến vô cùng
Ai thả vầng Trăng trong nước
Bên cành Xoan tím ngày Đông
Gió đưa vầng Trăng vào mộng
Ru đêm sâu lắng bên dòng
Đêm nay đèn không hắt bóng
Bên dòng Sông vắng mênh mông
Vi vu dường như tiếng gió..
Từ đâu thổi đến nơi này
Nhớ treo trên đầu ngọn cỏ.
Nhìn Vầng Trăng Tím mà say..
Rào thưa ngày xưa đẹp lắm
Có Bông Bí nụ mơ màng
Lao xao bên này bên ấy
Gió đùa Bướm Trắng bay sang
Ừ thôi..! mình quên nhau nhé
Mùa Đông về đến đây rồi..
Bướm Trắng giờ không còn nữa...
Cổng rào chợt thấy xa xôi..
Thì thôi mộng mơ ngày ấy
Gởi cho ngọn gió bên dòng
Hương say dòng Châu một thuở.
Giờ còn Sắc sắc không không..
Sưu tầm.

GIẤU TÌNH
Giấu giếm tình yêu vào lá
Nghe thời gian gọi nơi xa
Góc trời một thời êm ả
Kìa em nắng núp hiên nhà
Chim kêu tròn câu hẹn ước
Một bờ tóc rối vấn vương
Cái nhìn nét riêng quen thuộc
Về đâu mái tóc người thương?
Neo hồn trong đôi mắt biếc
Gừng cay muối mặn còn đây
Ngày xưa , ngày xưa thích liếc
Tò mò khoan khoái đan tay
Tương tư gối đầu giấc ngủ
Đong đưa mấy nhánh thơ tình
Mộng mơ bao giờ mới cũ?
Sự sống vội vàng tái sinh
Ta ngắt bông hoa năm trước
Tặng đời đôi chút yêu thương
Đâu phải trò chơi hài hước!
Chạy trong tiềm thức đời thường
Gió mỏi chân chiều ngơi nghỉ
Một triều lệ đổ ngoài khơi
Trăm năm đó là thế kỉ
Thôi thôi sợ tiếng ru hời!
Sưu tầm.

HỒN PHỐ
Mai đón người về Hà Nội
Dọn mình, ủ tóc mềm hương
Hẹn hò cây xanh trên phố
Bừng hoa vui các ngả đường
Phượng đỏ, muồng vàng rực rỡ
Bằng lăng tím biếc đợi chờ
Ngọc lan, hoàng lan, đại trắng
Thả hương như thực như mơ
Trái sấu non tròn mắt biếc
Tìm ve... Ve trốn đâu rồi
Chỉ nghe vòm xanh tha thiết
Niềm thương xao xuyến… Hạ ơi…
Chiều buông chuông chùa Trấn Quốc
Mải mê theo cánh sâm cầm
Ai kề vai ai thủ thỉ
Vẫn lời yêu tự ngàn năm
Sen hồng Hồ Tây e ấp
Chắt chiu tinh tuý đất trời
Nhuỵ vàng thơm hương trinh bạch
Dành cho... chỉ một người thôi
Tháng Sáu, người về Hà Nội
Xênh xang bầu rượu, túi thơ
Dường như có ai mong đợi
Dường như ai cũng thầm mơ…
SƯU TẦM.

RỒI CÓ MỘT NGÀY...
Rồi một ngày hy vọng cũng đơm bông
Tình mơ ước cũng ươm hoa kết trái
Rồi Ta sẽ cùng bên Em mãi mãi
Như ngày đầu quấn quýt cạnh hồn nhau.
Rồi một ngày gió cũng lại với trăng
Hoa với lá đong đưa vờn nắng mới
Mình sẽ thôi những chiều dài mong mỏi
Khi hai lòng tuy một phải đành xa.
Rồi một ngày sẽ tấu khúc hoan ca
Mừng hai đứa cười tươi đêm hạnh ngộ
Thương yêu đó bấy giờ thêm bừng tỏ
Cho tình nồng sóng sánh giữa trầu cau.
Rồi một ngày ta kề cận bên nhau
Trăm năm đó mãi hoài là dấu ái
Mơ một thuở bồng bềnh tim vạn đại
Đắm trong yêu ngời giây phút bồng lai...
HANSY

HỒNG NHAN TRI KỶ
HỮU phước trời ban hưởng lộc dài
DUYÊN nồng chạm ngõ mượt đời trai
THIÊN ân kết thệ bừng hoa trái
LÝ luận chuyền mơ trỗi sắc tài
NĂNG động quản trang tròn tứ hải
TƯƠNG hòa thơ phú rợp vườn mai
NGỘ thơm thuần khiết hồng nhan toại
TRI KỶ TRẦM HƯƠNG VẪN ĐƯỢM HOÀI
………………………
TRI âm trời định về chung tổ
KỶ niệm ban đầu ôi thật ngố
TRẦM lặng ảo huyền điệu tảng lơ
HƯƠNG ngời quyến rũ lòng ngoan cố
VẪN thầm nhẫn nhịn giả làm ngơ
ĐƯỢM mãi yêu kiều dù thậm khổ
HOÀI ước cùng nhau nối một bờ
HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ
HANSY

LẶNG LẼ ĐÊM BUỒN[Giao cổ]
Đêm về lặng lẽ giọt buồn rơi
Kỷ niệm ngày nao chẳng chịu rời
Khúc ái sao đành cam rạn vỡ
Tơ lòng nỡ đoạn để chùng vơi
Tàn mơ nguyệt lẻ loi triền nhớ
Quạnh quẽ bờ thương héo mộng đời
Dẫu biết ai kìa xa biệt mãi
Sao hoài thả mắt dõi trùng khơi
……………………………
Sao hoài thả mắt dõi trùng khơi
Để tấm lòng đơn rã rượi đời
Nuối khúc thề xưa sầu nguyệt vỡ
Mơ lời hẹn cũ xóa tình vơi
Hoan ngời lặng cỗi cằn mơ mộng
Đau đớn triền miên quạnh khó rời
Rát bỏng tâm hồn khê kỷ niệm
Đêm về lặng lẽ giọt buồn rơi
HANSY

ÁI KHÚC THÁNG YÊU[Ngũ độ]
Vũ khúc tình yêu tỏa dịu dàng
Đâu cần cám dỗ của giàu sang
Kìa thơm thảo lịm hoài mang máng
Ấy đẫn đờ si chẳng vọt vàng
Thỏa mãn đêm về thao thức rạng
Êm đềm mắt dõi ngọt ngào mang
Mà ươm lộng gió đầy phiêu lãng
Khẽ phả chùng lơi một tiếng chàng
…………………………….
Khẽ phả chùng lơi một tiếng chàng
Sông hồ bỗng chốc lượn lờ mang
Làm cho chữ hạnh tràn lai láng
Cũng khiến trầu cau thỏa vội vàng
Rượu đỏ hoa ngời ve vãn sáng
Mâm hồng vải tía dập dìu sang
Buồng tim nhắn vọng trời quang đãng
Vũ khúc tình yêu tỏa dịu dàng
HANSY

CA KHÚC MÙA THU
Khẽ phả chùng lơi một tiếng chàng
Say hoài chẳng đứt nỗi lòng mang
Hương ngào ngạt toả lan nhà sáng
Nắng đượm đà rơi trải ngõ vàng
Hạnh phúc êm đềm tim để lãng
Ân tình rạng rỡ mắt tìm sang
Chiều thu nhẹ nhõm hồn lai láng
Sống cảnh hồn nhiên lại dễ dàng
……………………….
Sống cảnh hồn nhiên lại dễ dàng
La đà ngọn gió cảnh mùa sang
Hồ trong ấp ủ vầng dương rạng
Liễu nhẹ đòng đưa thảm lá vàng
Ước mãi ngày trao tình để lạng
Mong hoài buổi gặp ái còn mang
Tên người vẫn gọi từng năm tháng
Khẽ phả chùng lơi một tiếng chàng
Minh Hien

ƯƠM HỒN
Xuân lòng rạng rỡ một trời hoa
Vạt nắng xiên khoai chớm nhạt nhòa
Sắc duỗi chân trời mây ngát lả
Bướm đùa ngọn cỏ gió vờn xa
Tình ơi mật rót về muôn ngả
Ái hỡi tim lèn với mộng ta
Trải lộng nguyền thương đầy miệng má
Nồng môi quấn quyện dậy chan hòa
……………………………..
Nồng môi quấn quyện dậy chan hòa
Vũ khúc mơ huyền đẫm mộng ta
Giấc trải triền miên vờn ái lạ
Hương bừng lộng lẫy ghé vườn xa
Hồng tươi điệu thắm hoài luôn tỏa
Diệu ngát hồn lâng mãi chẳng nhòa
Thỏa ước nguyền ân mùa lịm phả
Xuân lòng rạng rỡ một trời hoa
HANSY

KHÚC MỘNG
Khúc mộng xanh ngời đẫm ngát hoa
Lời thương ấm ngọt giữa sương nhòa
Lời ru nhẹ nhõm trên vòm lá
Điệu hát êm trầm dưới quãng xa
Gió khẽ ươm tình vây khóm hạ
Mây thầm trải ước quyện hồn ta
Làm cho mắt nở bừng tươi quá
Rạng rỡ ngày xinh đượm thái hòa
………………………………
Rạng rỡ ngày xinh đượm thái hòa
Trao về nẻo nhớ ngọt tình ta
Ngàn hương vỹ dạ say nguyền lá
Vạn sắc quê chiều đắm diễm xa
Mãi dệt ân nồng không nhạt xóa
Hoài đan giấc điệp chẳng lu nhòa
Lời ca tiếng nhạc ngầm lan tỏa
Khúc mộng xanh ngời đẫm ngát hoa.
Hà Thu

ĐÊM KHÔNG NGỦ NGHE GIÓ CHỞ MÙA ĐI
Ngoài hiên vắng tiếng mưa rơi lặng lẽ
Gió não nề khe khẽ chở mùa đi
Lòng thổn thức thương phận mình cô lẻ
Giọt lệ sầu khắc khoải kẻ biệt li
Thân cát bụi vẫn níu ghì ngày cũ
Đêm buông mành sương phủ lối ta qua
Đèn hiu hắt phố buồn thiu ủ rũ
Ánh trăng khuya bóng rủ trước hiên nhà
Lời nguyện ước gửi trao đà lỗi hẹn
Đời hợp tan ... giờ chẳng vẹn câu thề
Tình chồng vợ đôi mình từng vun vén
Để bây giờ ai lỡ chẹn bến mê!
Đêm không ngủ bộn bề trong cõi dạ
Cuối đường chiều sao ta vẫn cô đơn
Lòng đắng đót... tiếng đờn ai xa lạ
Trả tin yêu và cả những giận hờn!
Đêm tĩnh lặng nghe gió vờn trăn trở
Dương cầm buồn gieo sợi nhớ niềm thương
Ta thờ thẫn gửi tim đi ở đợ
Gió sang mùa ... còn chở nỗi vấn vương!
Ngày 10/1/2019 Đặng Hà Thi

VỮNG TIN
( chào mừng 89 năm ngày thành lập ĐCSVN 3/2/1930÷3/2/2019 ).
Sẽ qua cái rét mùa đông
Dẫu lòng tê tái vẫn hồng sức xuân
89 năm vì nước vì dân
Vinh quang đã trải thăng trầm cũng qua
Vững tin vào Đảng chúng ta
Quyết tâm xây dựng nước nhà phồn vinh
Công bằng,dân chủ văn minh
Giữ vững độc lập an ninh chủ quyền
Tin người vững lái con thuyền
Thẳng tay dẹp lũ lộng quyền quan tham
Ơn người dám nghĩ dám làm
Lòng dân ủng hộ kết đoàn vững tin
Mây mù rồi cũng sẽ tan
Én vui chao liệng rộn ràng trời xuân
Chúc mừng Đảng của nhân dân
89 năm có mùa xuân cuộc đời
Ngày sinh nhật Đảng đến rồi
Cờ hoa xuân rực muôn nơi chúc mừng !
Sưu tầm.

EM CÓ THẤY...
Hoa sườn núi ủ ngàn sương còn ngậm
Đợi mùa phai đủ thấm độ hương nồng
Biết phương chờ em vẫn nóng lòng trông
Đào - Mai hỏi... má hồng ai thẹn lỡ
Ta đừng nói về những điều dang dở
Phố chiều nay mừng rỡ sắc xuân về
Tiếng reo cười rộn rã nẻo đường quê
Sao nỡ để câu thề xưa nhạt úa
Em có thấy sông hiền như dải lụa
Dòng uốn cong triền lúa độ đương thì
Lũy Tre làng xanh mượt lối ta đi
Đêm trầm thở khẽ thầm thì sâu lắng
Anh chỉ ước một lần trao luyến tặng
Phút yêu em chẳng nhuộm đắng ưu phiền
Để mỗi ngày khỏa khát chốn điền viên
Nhịp tim nhỏ đùa vui miền thỏa thích.
HKB - BP 10.01.2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com