Thứ Tư, 2 tháng 1, 2019

Những bài thơ hay 382

Kiệt Sức
Rũ cánh chim bằng kiệt sức bay
Ngoài kia bão tố nghiệp lưu đày
Thầm mang xót tủi khôn người biết
Lặng gánh đau sầu khó kẻ hay
Cảnh cũ hoa tàn thương những buổi
Vườn xưa lá rụng xót bao ngày
Màn sương đẫm lạnh cài song vắng
Thấm mỏi mi nhòa lệ tứa cay
Sưu tầm.
 vntst20182381_500
THƯƠNG NHỚ ĐẤT TRỜI VIỆT NAM
Chân trời nước Việt xa xăm
Quê hương chữ S núi sông cõi bờ
Ra đi mơ ước ngày về
Ôi lòng khao khát bao điều nhớ mong
Làng quê đồng ruộng lũy tre
Lưa thưa bóng mát, dừa, cau, cau dừa
Tiếng ồn khắp phố thị thành
Từ nơi nhà máy, công trình, tàu ga
Nước Việt yêu dấu biết bao
Lượn vòng sông chảy, bắc ngang nhịp cầu
Nhớ thương, thương nhớ trong lòng
Bôn ba viễn xứ, cuộc đời lang bang
Vui gì cảnh sống xa quê
Rời xa đất mẹ, biết bao nhọc nhằn
Chim bay mỏi cánh rã rời
Lạc vào bể khổ đường trần lênh đênh
Tha phương khổ lắm ai ơi
Nhớ về non nước xa xôi nghìn trùng
Xa quê lưu lạc xứ người
Biết bao thương nhớ đất trời Việt nam
Ước mơ trở lại quê hương
Quê nhà nghèo khổ vẩn hơn quê người
Tựa nương Nguồn Cội, Cội Nguồn
Theo chân Quốc Tổ về trời quê tiên
Nhớ thương, thương nhớ vô biên
Phương trời xa thẳm, quan san vợi vời
Thương lòng những lúc bồi hồi
Nhớ về đất Việt, nghìn trùng xa xăm
Sưu tầm.

Hoang Hoải Một Dòng Sông
Tôi thương một nhánh sông
Ngàn năm êm đềm chảy
Theo thời gian hoang hoải
Chở mênh mông nỗi buồn
Dòng sông tôi yêu thương
Có tình người thắm đỏ
Ngất say đêm mê cuồng
Tôi yêu một làng quê
Bình yên như giấc ngủ
Trên cánh tay mẹ hiền
Đời tôi dạt đi xa
Còn đâu khung trời đó
Bên phố đèn xanh đỏ
Có biết bao nhiêu điều
Tôi như cánh chim côi
Lướt vào đêm giông bão
Từng giọt buồn thóp thoi
Giá như mà tim tôi
Không nhận ra cảm xúc
Theo dốc eo cuộc đời
Tôi muốn quên muốn quên
Chôn vùi đi tất cả
Một rừng người giả trá
Ác gian với hung tàn
Tôi muốn quên muốn quên
Những nỗi buồn không tên
Dội về khi băng giá
Không tin yêu với đời
Tôi yêu một dòng sông
Ngọt ngào hương sữa mẹ
Phù sa thơm ngát đời
Tôi mơ một tình yêu
Tình yêu trong nhân loại
Người biết yêu con người
Tôi đứng giữa trần gian
Mà sao như lạc lõng
Bơ vơ trên trận tiền
Thời bạc vàng thống trị
Đạo đức càng trôi xa
Kiếm tìm chân hạnh phúc
Nào mấy ai thật thà...
Sưu tầm.
 vntst20183635_500
MÙA ĐÔNG BẤC!
Đông bấc về trời trở rét lạnh tê
Mưa sướt mướt não nề cơn gió rít
Khúc sông quê đã phủ sương mù mịt
Lặng lẽ buồn giăng tít tận khơi xa.
Đông bấc về cải chẳng dám trổ hoa
Cây trầm mặc run rẩy từng nhánh lá
Chợt thấy nhớ ánh nắng vàng mùa hạ
Bản nhạc tình nghe vừa lạ vừa quen.
Ngọn gió đi hoang lay lắt bên thềm
Khua nỗi nhớ lạc vào miền ký ức
Nước chảy đôi bờ dòng trong dòng đục
Tựa đời người cũng nhiều khúc quanh co.
Đông bấc về se sắt những vần thơ
Gửi nơi ấy những mong chờ thương nhớ
Đợi xuân về én bay ngoài song cửa
Tết đoàn viên hạnh phúc của muôn nhà!
Sưu tầm.

TÁC NGHIỆP
Tác nghiệp nhiều khi rất nhiệt tình
Truy tìm thế chụp phải thông minh
Trầm tư ngắm chỉnh chờ phơi sáng
Mải miết vần xoay để lấy hình
Có kẻ qua đường quay khéo tệ
Còn tay đến chợ bấm tài kinh
Soi người quá kỹ thành ra hớ
Vội cãi nhà em chả cố tình.
Sưu tầm.
 vntst20184585_500
MƯA BUỒN
Lòng se thắt nghe sầu rơi tí tách
Mưa trái mùa xen cái lạnh giữa đông
Gió đong đưa bỡn cợt với tơ hồng
Không gian thoảng vài cánh chim vội vã
Ta đứng ngó trời sầu qua kẽ lá
Từng giọt rơi xuồng xã dưới trưa buồn
Sao chẳng đợi mà phiến lá trợt vươn
Khi ta đã oằn mình sau lưng gió
Hạt mưa nhỏ gợi sầu ta bỗng nhớ
Bóng cố nhân khi tình lỡ úa nhàu
Phía trời tây giờ này em ở đâu
Xa cố quốc có buồn không người hỡi
Trời trở gió hương nồng xưa đã vợi
Giấc mơ hồng đang chới với phiêu du
Dưới mưa rơi vẫn thoảng sợi sương mù
Sao chẳng khỏa nỗi sầu Thu vương vãi
Ta vẫn đứng... phong sương sờn áo vải
Mượn mưa buồn thấm tay nải đắm say
Tìm giọt nồng trong khóe mắt chợt cay
Đành xếp vội vào trong khay hồi ức.
Sưu tầm.

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2019
CHÚC cảnh quê nhà mãi đẹp tươi
MỪNG xuân rạng rỡ thỏa tình người
QUÝ nhân thả tứ ngời trăng nước
BẠN hữu gieo vần thắm biển khơi
MÙA đến nồng nàn hoa mộng trổ
XUÂN về rộn rã tiếng em cười
HẠNH chào Kỹ Hợi khai thi tứ
PHÚC nở hồng ân vọng đất trời.
Sưu tầm.
vntst20183811_500
2019 NGẬP ƠN TRỜI
MẾN trao cành cúc cánh đào tươi
CHÚC hạnh phúc vui đến mọi người
THỌ khỏe bóng già con phố đợi
AN lành mái ấm sóng tình khơi
XUÂN về rực rỡ nao làn gió
PHƯỚC rải hân hoan đẹp nụ cười
LỘC biếc vườn xanh lòng rộng mở
HAI không mười chín ngập ơn trời
Sưu tầm.

ĐỔ LỖI CHO AI ?
Nước non còn, chúng ta hạnh phúc
Nước non mất, giặc cướp quê hương
Còn chi cuộc sống bình yên
Cúi đầu nô lệ, triền miên giặc Tàu
Nhìn Tây Tạng mà nghiền mà ngẫm
Mất nước rồi, đổ lỗi cho ai
Khi mình im lặng làm ngơ
Rơi vào nô lệ ăn năng muộn màng
Phải lên án giặc Tàu xâm lược
Chúng chiếm lần cướp giật lấn xâm
Làm cho đất nước Việt Nam.
Mất lần từng bước tiêu tan từng ngày
Giặc xâm chiếm ai mà không thấy
Những mưu đồ thôn tính nước non
Ai là dân tộc Việt Nam.
Lặng im thời mất giang sang nước nhà
Hỡi vùng lên đồng lòng cứu quốc
Giữ cơ đồ non nước Ông Cha
Lặng im thời mất giang sang
Lặng im thời mất Việt Nam chẳng còn
Nước non còn, chúng ta hạnh phúc
Nước mất đi, chấm hết cuộc đời
Không còn Nam Việt nữa rồi
Việt Nam xóa sổ không còn Việt Nam.
Sưu tầm.
 vntst20182387
CHÀO MỪNG NĂM MỚI 2019
Tiễn Béc giê thương, Lợn xuống trần
Của nhiều sung túc đẹp lòng dân
Danh thơm lợi ích nhờ lao động
Tiếng tốt siêng năng giữ kiệm cần
Chiến hữu an lành năm Kỷ hợi
Đồng minh hòa hợp tuổi Nhâm thân
Người may phước lộc đời thay đổi
Ấm nghĩa tình thương xích lại gần
Sưu tầm.

XUÂN NHẠT PHAI.
Mùa xuân đến lá hoa đua nở
Tuổi chất chồng duyên nợ cách xa
Người thương khuất bóng chiều tà
Tình phiêu cõi mộng mơ hòa tiếng ngâm
Mùa xuân đến ngỡ tâm quên lảng
Khúc nhạc lòng năm tháng dạ đau
Đường tơ rối rắm phai màu
Tình yêu trả lại con tàu nhớ thương
Mùa xuân đến vấn vương lời hẹn
Tủi phận mình nên nén chữ yêu
Tương tư mộng mị bao điều
Âm thầm lạc bước nghiêng chiều hoàng hôn
Mùa xuân đến nỡ chôn kỉ niệm
Lấy nỗi sầu tô điểm làn môi
Bờ mi lệ đã khô rồi
Câu thề khép lại bồi hồi chữ yêu.
Sưu tầm.

TRÚNG VỤ!
Thâm râu bắp mẩy bãi ngô đồng
Chắc hẳn phen này trúng vụ nông
Náo nức mong chờ xây đắp mộng
Hân hoan đón đợi ước mơ hồng
Trai lành ngỏ ý truyền hơi ấm
Gái đảm trao tình ngóng gió đông
Mộc mạc quê nhà vui nhịp sống
Đơn sơ cũng đượm mối duyên nồng
Sưu tầm.
 vntst20183787_500
ĐƠN CHIẾC
Hạ chiếc thu mòn lạnh buốt đông
Thầm thương dạ tủi úa phai nồng
Lu mờ lãng tử ngùi duyên trống
Lỡ cỡ thuyền quyên nhạt má hồng
Ngõ phúc ê càng xuân rã mộng
Cung tình lụn bước thệ rời song
Gia đình chẳng vẹn đìu hiu sống
Con trẻ ngàn năm chả được bồng
………………………
Con trẻ ngàn năm chả được nồng
Tịt ngòi pháo nổ lạc ngoài song
Nàng xuân õng ẹo đùa tim trống
Ả ái chua ngoa ngắt nụ hồng
Sớm ứa mơ hoài đâu biếc bổng
Khuya thèm thích suốt chả thơm nồng
Phòng đơn tẻ ngắt đời vô vọng
Hạ chiếc thu mòn lạnh buốt đông
Sưu tầm.

NẮNG - MƯA
Ơ kìa NẮNG quyện xỏa hàng cây
Tỏa ánh vàng tươi giọt NẮNG vầy
NẮNG trải mơ màng theo nhịp vẫy
NẮNG đơm huyễn ảo sóng cơn bầy
Nồng êm NẮNG rũ bừng hương ngậy
Thắm dịu NẮNG xòe bổng sắc ngây
Mộng luyến sang hè tia NẮNG chẩy
Hồn say uống nhịp NẮNG thơm đầy
………………………..
Màn MƯA xoải lượn lãng du đầy
Lãng mạn MƯA đùa tựa sóng ngây
Gió dệt cung tình MƯA xoắn quẩy
MƯA thùa khúc mộng khói xuyên bầy
MƯA nè quyện ước say nồng quậy
MƯA hỡi hòa mơ đắm diệu vầy
Thả áng ru chiều MƯA lướt đẩy
MƯA trườn nhịp bổng quấn vào cây.
Sưu tầm.
 vntst20184417_500
XUÂN VỀ BÊN EM
Anh ơi !  mùa xuân đã về bên em
Đẹp lắm hoa cười , thắm khóe môi xinh
Chim Khuyên hót ngoài hiên gọi bạn tình
Nghe tíu tít thật vui và ngộ nghĩnh
Mùa xuân về trao đắm say tròn trĩnh
Như vòng tay ôm trọn cả bờ vai
Tại nụ cười anh đẹp chẳng nhạt phai
Theo em mãi tô mùa xuân rạng rỡ
Xuân thiết tha ấm đến từng hơi thở
Như tình anh cháy đỏ tháng năm dài
Xua đông tàn hoang lạnh mỗi sớm mai
Sưởi trái tim ngoan hiền đang nũng nịu
Em khoe anh vì xuân  ngàn êm dịu
Hôn tóc em thật khẽ , giống anh mà
Giữa mênh mang nỗi nhớ vẳng ngân nga
Tựa tình khúc yêu thương nhiều cung bậc
Em thấy như anh gần trong gang tấc
Ta nắm tay du ngoạn ngắm mùa xuân
Nụ cười em chắc xao xuyến trong ngần
Thì thầm nói : XUÂN VỀ BÊN EM đó
Sưu tầm.

RU HỒN VÀO MỘNG
Người thưa phố nhạt sao ta chưa?!
Cởi nút cho hồn ngự đỉnh xưa.
Để chi trăng ngõ sầu sông núi
Bạc sóng biển xanh lạnh bấc lùa.
Mở khóa cho hồn bay bổng qua
Khỏi dốc trầm luân gác dối lừa
Quyện vào cây cỏ hòa sương khói
Tan chảy nỗi niềm khao khát chưa...!
Níu kéo hồn chi lệ ướt lau !
Cho thơ đau phận mạch dâng trào
Vần trắng phau mơ câu rớm máu
Giấc tình mộng đó...người chờ nhau!
Phố đèn đường nhạt bóng người thưa
Thơ gói hồn nhờ khói nến đưa
Về ngang lối cũ nhành dư mộng
Hái tuổi học trò nhặt niệm xưa.
Sưu tầm.
vntst20183765_500
MÙA ĐÔNG ĐÃ VỀ
Đông về cảnh sắc đìu hiu
Ngồi trong giá lạnh khấn điều ước mơ
Thấy người tri kỷ làm thơ
Bỗng đâu dạ cứ ngẩn ngơ bẽ bàng
Mộng đời cũng lắm trái ngang
Ngậm hoài giọt đắng tan hoang nỗi lòng
Duyên thì lẫn lộn đục trong
Đi không vững bước lệ tròng khóe môi
Hồng trần nhuốm mãi đơn côi
Sầu giăng kín cả một đời thế nhân..!
Sưu tầm.

NỖI NIỀM
Những buổi ta mình họa xướng thơ
Người sao nhãng hẹn khiến ai chờ
Ôm dòng kỷ niệm rồi thương nhớ
Thả quãng chân tình lại ước mơ
Lắm bữa đìu hiu ngoài nẻo chợ
Nhiều hôm vội vã dưới hiên bờ
Âu sầu tím quặn ngào hơi thở
Lệ chảy hai hàng rũ phất phơ
…………………….
Lệ chảy hai hàng rũ phất phơ
Tràn làn đỏ quặn ngấm đôi bờ
Xiêu người nức nở vào canh sợ
Ngóng cõi âm thầm trải giọt mơ
Tưởng tượng vì phai ngàn nỗi nhớ
Hàn huyên bởi nhuộm mấy câu chờ
Không màng đến cảnh trầm ngâm vỡ
Nhõng nhẹo than rồi chẳng xướng thơ..
Sưu tầm.
vntst20183694_500
RÁNG HỒNG SAU MƯA
Bóng chiều trăng trắng màn mưa,
Ven hiên gió lạnh bỗng lùa qua tim.
Cảnh đời sau trước lặng im
Dậy bao khổ đảm nổi chìm hương quê..
Mưa giăng muôn ngõ não nề,
Nguồn tan cội vỡ lê thê kiếp nghèo.
Quan san trường dặm tịch liêu
Qua hồi mưa bão tin yêu ráng hồng..
Sưu tầm.

MỘNG GIẤC NAM KHA
Trong cơn mê mắt bừng tỉnh dậy
Như thấy người đứng vẫy từ bi
Người ơi !.. hiện cảnh làm chi
Làm cho giấc mộng lịm đi héo sầu
Một khoảng đời trần gian cõi thế
Phải bon chen dâu bể kiềng nhai
Khổ cho những kẻ bất tài
Vận sinh số kiếp bao đài khó khăn
Đứng nhìn Phật chờ xin cứu độ
Lời nguyền mong khấn trợ cho thành
Cầu cho ý muốn được hanh
Điều dữ chẳng đến cái lành được êm
Mộng Phật bảo bình yên che trở
Phật là tiên hãy mở đường hên
Tu thân tích đức nào quên
Phổ tâm sáng độ rạng đèn Huyền minh...
Sưu tầm.
vntst20184498_500
BẤT LỰC
Khuya rồi chẳng chịu ngủ đi
Cù cưa tội bóng, lầm lì tội tim
Lạc đời mộng gửi cánh chim
Vô tình đáy nước đâu miền luyến lưu.
Tàn tro rũ xuống đầy lư
Câu kinh thiền niệm nhã nhừ phật môn
Thế gian vốn cội u buồn
Đời tâm son điểm sóng tròn cuộn quay.
Sưu tầm.

Nam Mô A Di Đà Phât
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè xuân tới
Đổi đời sống mới
Nết xấu phải chừa
Chớ có lần lừa
Uổng ngày phí tháng
Tu hành phải ráng
Quyết tự thắng mình
Khi ý vọng sinh
Giải trừ, chế ém
Chất chứa cho đầy
Mới tạo đại mây
Bủa tàng che mát
Dù điều hung ác
Đem đến cho mình
Ta cứ lặng thinh
Xã lòng bỏ hết
Phải nghĩ khi chết
Lành dữ mang theo
Danh lợi bọt bèo
Món ăn dơ uế
Suốt đời có thế
Giáp mặt vô thường
Ai kẻ đoán thương
Ai ngày cầu khẩn
Vậy nên cẩn thận
Gấp rút tu hành
Mạng sống mong manh
Chỉ nương hơi thở
Giữ tâm sáng rỡ
Kiềm chế lục căn
Ban phát việc lành
Tránh xa ngũ dục
Chớ có lục đục
Những chuyện nhỏ nhen
Chớ có bon chen
Suốt đời rong ruổi
Tu hành ba buổi
Tinh tấn công phu
Chớ để mờ lu
Kiếp sau tối ám
Tụng kinh bái sám
Rửa sạch lòng phàm
Chú ý việc làm
Giữ cho tròn sáng
Tu hành xứng đáng
Đệ tử Như Lai
Nếu có nói sai
Niệm tình tha thứ ..
Năm mới Tết đến
Niệm niệm hùng tâm
Tinh tấn tu hành
Thâm giao nghĩa khí ..
Nam Mô A Di Đà Phât

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com