HỎA NGỤC
Nhiễu loạn, tung hoành nổ lắm hôm
Đầu tư lớn nhỏ chạy bao gồm
Khu nào béo bở chi tiền tóm
Chỗ đó ngon lành rải bạc chôm
Thế dựa quan thầy, bôi kín mõm
Quyền nương sếp lão, tọng im mồm
Lò thiêu rực lửa đang bừng nhóm...
Thép cũng tan tành, huống loại nhôm?
Sưu tầm.
CÔNG CHA NGHĨA MẸ
CÔNG ơn dưỡng dục sinh thành
CHA là nắng ấm trời xanh tuyệt vời
NHƯ vầng Nhật Nguyệt Người ơi
NÚI cao cũng chẳng bằng lời của Cha
THÁI Nguyên lặn lội chợ nhà
SƠN Dương Người cũng buôn xa bán gần
NGHĨA tình trọn vẹn hiếu ân
MẸ hơn suối mát trong ngần đời con
NHƯ thân Cò trắng hao mòn
NƯỚC da Người đã vì con xạm nhiều
TRONG làng quý trọng mến yêu
NGUỒN cơn câu truyện vạn điều trái ngang
CHẢY đi nỗi khổ họ hàng
RA tay cứu giúp rồi mang nỗi sầu
MỘT lòng một dạ khắc sâu
LÒNG con ước nguyện làm giầu sạch trong
THỜ gia tiên tổ một lòng
MẸ Cha phụng dưỡng con mong thọ dài
KÍNH Người bày tỏ trí trai
CHA ơi! Con gắng miệt mài sớm hôm
CHO mai rạng rỡ tâm hồn
TRÒN nguyên hạnh phúc kết hôn chúc mừng
ĐẠO đời sẽ mãi thịnh hưng
HIẾU trung vẹn nghĩa chớ đừng quên nha
MỚI xây dựng cửa làm nhà
LÀ chồng ghánh vác dẫu xa chẳng từ
ĐẠO làm con phải không hư
CON luôn khắc tạc mãi như không sờn
(CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN
NGHĨA MẸ NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN CHẢY RA
MỘT LÒNG THỜ MẸ KÍNH CHA
CHO TRÒN CHỮ HIẾU MỚI LÀ ĐẠO CON.)
Sưu tầm.
PHƯƠNG XA NHỚ MẸ
Mấy độ đông về nỗi nhớ thương
Hoài mơ dáng mẹ biết sao lường
Trời đêm se rét hoàng hôn lạnh
Xót dạ nao lòng vọng cố hương
Nỗi nhớ hoài quê đỗ ập về
Nhớ bàn tay dịu... Bước trên đê
Ngày đầu đến lớp khi tan học
Gió mát cười vui mẹ vỗ về
Năm tháng thoi đưa để đến ngày
Lìa vòng tay ấm với đôi vai
Chai hằn gánh nặng ươm mầm trẻ
Cất bước rời xa chẳng tưởng hoài
Tiếng nhớ lời thương dáng mẹ già
Năm dài cách biệt ở phương xa
Hoa tàn trăng khuyết người thay đổi
Dạ sợ lòng e ...lỡ chuyến phà
Xếp lại lòng riêng bỏ lại đàng..
Trở về bên mẹ đón xuân sang
Quỳ nơi gối mẹ.. Trời thương nhớ
Khấn nguyện cao xanh mẹ mãi Vàng.
Sưu tầm.
TÍM.
Sắc tím lan tràn đẹp lắm thay
Mơn man gió quẩn suốt bao ngày
Hỏi hoa có bán màu chung thủy....
Hay muốn tôi ngầm ngỏ ý vay... ?
Sưu tầm.
XUÂN VỘI
Hoa nở sớm..đón xuân quá vội
Còn lại gì..chỉ tội cành trơ
Đâu vui những phút cùng giờ
Mai đào cúc thắm nên thơ khoe màu
Hoa nở sớm...biết trao hương sắc
Đến nơi nào..hay mặc thời gian
Bướm ong cũng đến rộn ràng
Nhưng vì xuân sớm võ vàng kém xinh
Hoa nở sớm..khoe mình đơn lẻ
Bước thăng trầm...rồi sẽ tàn phai
Cánh hoa dù có trang đài
Đành cam phận mỏng hương bay gió lùa...
Hoa nở sớm..chẳng đua cùng bạn
Mà một mình..ngao ngán vậy nên
Hoa người có khác cái tên
Đúng thời khoe sắc hương lên để đời....
Sưu tầm.
TRÁCH MÓC NGÀY XƯA
Ngày xưa em hay dỗi hờn
Khóc nhòe ướt lòng trang vở
Ngày xưa em hay mắc cỡ
Cắn tay nghe nhức từng cơn
Ngày xưa ngơ ngác mắt nai
Nhốt cả mùa thu dồn nắng
Ta còn hôn nhau khoảng lặng
Tóc chia hai nhánh sông dài
Ngày xưa khoảnh khắc ôm đồm
Vị đắng thời gian ai hiểu?
Tưởng tượng bao điều kì diệu
Hơi đâu phân tích thiệt hơn
Ngày xưa em đang xuân thì
Trái ngọt , hoa thơm , cỏ lạ...
Tâm hồn đâu là tượng đá
Ta còn bám rễ cây si
Ngày xưa ghế đá mời yêu
Anh và em còn quấn quýt
Trò chơi cái thời con nít
Ngạc nhiên bày vẽ đặt điều
Ngày xưa lẫn lộn vàng thau
Mắt thần vẫn còn đảo lộn
Xuyến xao gối đầu chộn rộn
Ô kìa ta chẳng phép màu!
Sưu tầm.
TÀN GIẤC CHIÊM BAO
Chiêm bao rụng xuống đầu giường
Giấc mơ nhền nhện vẫn thường giăng tơ
" Ruộng ai thì nấy đắp bờ?
Hình như tưng tức gà mờ cối xay
Trái banh việt vị nào hay?
Thích chi muối mặn gừng cay bơ phờ?
Mướp nào lại chẳng có xơ?
Cửa tình khép mở bao giờ nghỉ ngơi
Chiêm bao đứt quãng tả tơi
Ai tung cú hích rã rời thịt xương?
Bức tranh đen trắng khiêm nhường
Ai đem meo mốc về nương góc trời?
Ta còn chạy trốn hụt hơi
Vấp viên đá cuội cạn lời tri âm
Xẻ đôi với mảnh tình câm
Ốm o méo mó lá mầm ngày yêu
Chiêm bao chém gió ít nhiều
Hả hê đục đẽo hẩm hiu tuổi trời
Hồn đeo xiềng xích ai ơi!
Thuyền tình vội vã ra khơi kiếp nào?
Tình yêu trả lại trăng sao
Môi nào chạm ngõ , môi nào lẻ loi
Trăm cơn gian dối đua đòi
Chạy trong mạch máu đang sôi nóng lòng
Sưu tầm.
TIẾNG TƠ ĐỒNG
Duyên tình ái dệt gửi hào phong
Đắm đuối hồn si kết nghĩa lồng
Thượng uyển hoài mơ ngày sính mộng
Vườn Loan mãi ước buổi tương phòng
Triều dương nắng ửng chàng môi mọng
Đóm ánh trăng thanh liễu má hồng
Đỗ bến tương tư tràn khuấy động
Dâng đầy nguyện giữ khúc tơ đồng .
Sưu tầm.
NGÕ HẺM NGÀY XƯA
Ngõ hẻm ngày xưa về thăm lại
Mình em thui thủi dưới đường trần
Hoa rụng tơi bời không ngần ngại
Ngày tháng vô bờ lệch gối chăn
Ngõ hẻm lem nhem dòng mơ ước
Rong rêu đánh cắp bức tường vôi
Loang lổ nghìn năm quên sao được
Mưa gió ghen tuông phận mồ côi
Ngõ hẻm nhấp nhô như sóng lượn
Chiều sâu hun hút mảnh tình tan
Cuộc đời trôi giạt xô muôn hướng
Sém khóc cho dư giọt lệ tràn
Ngõ hẻm ỡm ờ những ảo giác
Cô đơn gặm nát tuổi đá buồn
Ai đã rong chơi miền thiện ác?
Chơi trò cút bắt quá rập khuôn
Ngõ hẻm ngủ say thời dĩ vãng
Thôi đừng góp nhặt trái khổ đau!
Cười gượng no nê tranh tối sáng
Ai ghép tên nhau dạ cồn cào?
Sưu tầm.
THƠ BỎ TA ĐI
Bởi nghèo nên thơ bỏ ta đi
Cố níu kéo lôi được ôm ghì
Thơ nhoẽn miệng cười đưa mắt liếc
Biết là như rứa chớ trách chi
Ừ thì biết rứa chớ trách chi
Vạn nẻo đường xa..ai lì xì
Ngửa mặt than trời..ôi phận bạc
Thơ bỏ ta đi...chẳng nói gì.
Thơ bỏ ta đi ..bỏ cuộc tình
Người ơi phận lẻ ngắm trăng xinh
Buồn rơi đắm lệ không đếm xuể
Gạt mối sầu vương... bóng với hình...
Thơ bỏ ta rồi..em lại xa
Noel đông giá lạnh trăng ngà
Câu thơ ngày ấy..bay muôn ngã
Ta với tình thơ..mãi thật thà.!
Sưu tầm.
HỌC CHỬ TÌNH
Dòng dĩ vãng cuộn trào dáng cũ,
Bước lăng trầm chưa đủ hay sao,
Cứ mà ôm bóng má đào,
Bước lê mệt mỏi dạ đau canh trường,
Khó để biết yêu thương sắc ảo,
Có tội không nếu bảo mình nghèo,
Chử tình không bạc sao leo ,
Đỉnh nồng cam phận bọt bèo mà thôi,
Em cứ bước tim côi đành chịu,
Tình cố xa có níu hoài công,
Cái chi được gọi tơ đồng,
Nếu mà không bạc đừng hòng trói nhau,
Đừng nên nói má đào chịu thiệt,
Phãi nói là nghèo kiết luôn thua,
Chợ đời tình được bán mua,
Chớ nên hờn tủi đắng chua làm gì,
Kiếp sau có ta đi lo lót,
Dùng bạc tiền dổ ngọt ông tơ,
Buột dây cho chặt đừng hờ,
Giàu sang keo dính tình vờ còn đâu,..
Sưu tầm.
XIN TRẢ CHO NGƯỜI
Xin trả cho người bầu trời xanh mây trắng
Kỷ niệm thưở nào trống vắng một bờ vai
Xin trả cho người con đường phai màu nắng
Phố vắng đêm khuya nằm nghe tiếng thở dài
Xin trả cho người đôi bàn chân miệt mài
Mùa thu lại về rơi rụng xác lá bay
Tìm về nơi ấy cớ sao người đi mãi
Một mai xa nhau chông chênh những tháng ngày
Xin trả cho người số phận đã an bày
Sóng xô thuyền tình giấc mộng nay vỡ tan
Chiếc lá lang thang lênh đênh theo dòng chảy
Giấc mộng phù du ngày nuối tiếc muộn màng
Xin trả cho người những nụ hôn vội vàng
Dòng sông mơ màng chiều nắng tắt bơ vơ
Chờ người nơi ấy bàn chân xưa phiêu lãng
Ngày tháng chông chênh hình bóng cũ xa mờ
Xin trả cho người ngõ hồn xưa thẫn thờ
Cuộc tình đã lỡ đêm nhức nhối con tim
Trả lại thời gian lặng im từng nhịp thở
Mây trắng lững lờ rời rã những cánh chim
Xin trả cho người bâng khuâng tà áo tím
Tìm những kỷ niệm nhiều khoảng lặng xót xa
Ôi những thiết tha trào dâng rồi tắt lịm
Giữa những mênh mông màn đêm đã nhạt nhòa
Xin trả cho người trái tim đã mù lòa
Cho những đóa hồng héo sầu dâng ngập lối
Sương khói lạnh lùng bóng tối nào lan tỏa
Chưa thỏa nỗi lòng còn vị đắng trên môi
Xin trả cho người dấu yêu xưa lạc lối
Đêm tối hững hờ từng góc phố hàng cây
Chiều tím không mây gió bay làn tóc rối
Cho những phôi pha miền khao khát dâng đầy
Xin trả cho người bao cuộc vui sum vầy
Kỷ niệm đong đầy những dĩ vãng không quên
Thầm gọi tên nhau hồn xanh xao từ đấy
Mây trôi lững lờ từng phiến đá chông chênh
Xin trả cho người bao yêu thương chợt đến
Quên những vơi đầy thương nhớ một ngày mai
Xin trả cho người tình mãi như ngọn nến
Vụt tắt nửa chừng nên đành lỡ phôi phai
Sưu tầm.
GÀ CÙNG MỘT MẸ
KHÔN phải biết tìm hay tránh dở
NGOAN nên lo chữ nợ ân tình
ĐỐI nhân xử thế phân minh
ĐÁP đền ơn nghĩa giữa mình với ta
NGƯỜI dù biệt cách xa ngàn dặm
NGOÀI tầm tay cũng nắm lại gần
GÀ kia vỗ cánh giữa sân
CÙNG nhau chia sẻ những phần thức ăn
MỘT toan tính dù rằng rất nhỏ
MẸ không vui đừng có làm càn
CHỚ bày chi cảnh nát tan
HOÀI tình phí nghĩa từ hàng năm nay
ĐÁ chi để tím mày đỏ mặt
NHAU mẹ cùng chớ nhắc ra oai
KHÔN NGOAN ĐỐI ĐÁP NGƯỜI NGOÀI
GÀ CÙNG MỘT MẸ CHỚ HOÀI ĐÁ NHAU.
Sưu tầm.
VÁI XIN PHẬT TRỜI
EM LÀ CÔ GÁI SÀI GÒN
Nói năng nhỏ nhẹ ,tựa Như mây Trời
EM LÀ CÔ GÁI DỊU DÀNG
Văn hay chữ đẹp ,mọi người mến yêu
CẦU XIN ĐỨC PHẬT THÍCH CA
ĐỘ Cho bá Tánh An Vui mỗi ngày
CẦU XIN ĐỨC PHẬT DI ĐÀ
ĐỘ Cho Người Chết Trở Về Tây Phương
CẦU XIN NAM HẢI QUAN ÂM
Giúp Thuyền bị bão, Về Nơi Đất Liền
CẦU XIN TRỜI PHẬT THƯƠNG CON
Cho Con Lấy được,tấm Chồng dễ thương
BIẾT THƯƠNG, BIẾT KÍNH MẸ CHA
Nhường trên nhịn dưới Là Con Vui Rồi
BIẾT YÊU TỔ QUỐC,NƯỚC NHÀ
Chăm lo Hạnh Phúc, thương con đủ rồi
Sưu tầm.
KHÚC CHIỀU
Vắng bóng em rồi ta lang thang
Chiều giăng núi níu bóng mây tràn
Lãng Tử một mình chân quãng vắng
Thương nhớ ơ hờ ..giấc mộng tan..
Sưu tầm.
CHÍNH NHÂN ƠI
Nếu một ngày em dở chứng đành hanh
Buông cay đắng nạt anh, xin đừng dỗ
Để lấn lướt sầu loang hờn vô độ
Biển sóng cồn sẽ đổ bộ lần sau!
Không có anh cơn hờn mát qua mau
Lời lải nhải giọt châu dần nín lặng
Chỉ một chút xót xa rồi yên ắng
Sẽ nguôi ngoai khoảng trắng trỗi nhen lòng!
Nếu một mai không thể bước đi chung
Hãy giản đơn, em người từng bản lĩnh
Đừng lo lắng nuông chiều, tim thức tỉnh
Chẳng oán than vòi vĩnh trách duyên trời!
Nếu một mai em chẳng nở nụ cười
Là khi ấy em buông lơi tất cả
Đời nổi giông, đục trong, trôi vội vã
Em an yên như hoa lá giữa rừng...
Cất niềm riêng lặng lẽ... nhớ người dưng
Kệ em nhé! Đừng quan tâm em nữa!
Sưu tầm.
ĐÊM VỀ NHỚ MẸ
Đông giá buốt gió thổi sương phủ trắng
Lệ hai dòng nghe cay đắng mẹ ơi
Nhớ đến mẹ khi còn ở trên đời
Luôn e ấp bên người con luôn nhớ..!!
Nay mẹ đi về trời con không nở
Nhớ rất nhiều khi mẹ ở bên con
Bao ngày tháng tuy xức người héo hon
Như được thấy sắc son hình bóng mẹ..!!
Nay mắt nhìn tai con nghe khe khẽ
Nhớ về người thỏ thẻ dặn dò con
Nay xa mẹ nhưng trong con mãi còn
Hình bóng mẹ núi non nào so sánh..!!
Giờ nơi đây lòng con sao thấy lạnh
Ánh trăng mờ sao lấp lánh đêm khuya
Mẹ yêu ơi con muốn mỗi đêm về
Trong thấy mẹ ôm con nhè nhẹ nhé..
Con muốn mãi là đứa con nhỏ bé
Được ẩm bòng trong lòng mẹ.. Mẹ ơi
Lúc nhớ người lệ con mãi tuôn rơi
Nhớ lắm mẹ, mẹ ơi con nhớ lắm..!
Sưu tầm.
TRĂNG ƠI !
Trăng đễm rằm sáng tỏ .
Ta ngồi viết bài thơ.
Sao chị Hằng còn nửa !?
Nửa đi về bơ vơ .
Trăng buồn đau thổn thức
Thương nhớ gửi về đâu ?
Nỗi sầu ai thấu tỏ !!
Nứơc mắt cạn dòng châu ..
Trăng 15 sao khóc !?
Một kiếp đời bể dâu .
Tình ta ai thẩu hiểu !.
Lời.hứa buổi ban đầu .
Trằng chìm sau đỉnh núi ..
Em ở tận phương nào !? .
Đời phong ba y vũ
Gót lãng du mòn hao...
Ta cô đơn nghiệt ngã ..
Tình tuổi mộng nghiễng chao ..
Trong bóng đễm tim vỡ
Thương và nhớ làm sao ?!
Ngày mai trằng.lại sáng ..
Dòng nứơc lạnh QUI NHƠN ..
Em đừng đau tủi hờn .
Tình mãi mãi còn vương ...
Sưu tầm.
EM VẼ BỐN MÙA
Em vẽ mùa đông mưa rơi rơi
Mây xám về giăng kín chân trời
Em vẽ heo may về trước ngõ
Buốt giá tim côi lạnh cuộc đời
Em vẽ mùa xuân hoa thắm tươi
Bình minh rạng rỡ phía chân trời
Từng đàn chim én bay trong nắng
Môi, mắt giai nhân rạng rỡ cười
Em vẽ mùa hè hồng cánh phượng
Bên mái trường xưa phủ rêu phong
Vẽ buổi chia tay hồn như vướng
Có tiếng ve ngân khúc nhạc lòng
Em vẽ mùa thu nhuộm lá vàng
Đêm rằm mở hội ánh trăng quang
Trời xanh , mây trắng ôm lưng núi
Quấn quít bên nhau ...Núi mây ngàn
Cuối cùng em vẽ cảnh nhà ta
Khói lam ôm ấp mái tranh nhà
Sân trước xanh xanh vài luống cải
Vườn sau tim tím mấy nụ cà
Anh nắm tay em nhìn lên mắt
Say đắm bên nhau tình thiết tha
Hoàng hôn nắng chiếu lên đôi má
Em tựa nàng tiên đẹp mặn mà
Sưu tầm.
TINH KHÔI
Tim vẫn nóng, hồn mãi hoài phúc hạnh
Tiếng thơ rao tròn trịa, chẳng hư hao
Đời vẫn vui, người vẫn hoài bên cạnh
Lóng lánh mình trong cuối vẫn như đầu.
Dỗ tím lòng, nhóm niềm yêu thao thức
Ươm mộng đời cho thơm thảo cõi hồn
Trời hạnh ngộ điểm tô nhiều hương sắc
Giữ tươi nguyên như ngày đó khởi nguồn.
Thơ tím rịm, giọt sương đời rón rẩy
Gởi bạc bàng trong mê ảo trời thu
Từng nốt nhạc vang vang trên triền giấy
Gởi cho em dù mấy vẫn còn dư.
Chút tinh khôi mãi hoài nâng niu vẹn
Lóng lánh đời ngọt mát cõi niềm tư…
Sưu tầm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com