Thứ Ba, 1 tháng 1, 2019

Những bài thơ hay 373

TỰ TÌNH VỚI THỜI GIAN
Thời gian ôm bóng thời gian
Trôi đi vùn vụt qua hàng cây thưa
Dây dưa em thích dây dưa
Mùa về gặt hái chanh chua nỗi lòng
Thời gian bám tuổi nhớ mong
In sâu kỉ niệm má hồng phai phôi
Trăm cơn mê muội bời bời
Ngẫm cười tình rách tả tơi thuở nào?
Thời gian ngắt mạch chiêm bao
Chập chờn sóng lượn ước ao muộn màng
Phũ phàng trêu chọc phũ phàng
Hồn xiêu phách lạc nhè nhàng được đâu?
Thời gian chạy trốn qua cầu
Ai còn giăng lưới thả câu làm gì?
Anh về nhổ gốc cây si
Núp trong bóng tối hi , hi gặm hờn
Thời gian mọc lá cô đơn
Trăm điều ngây dại van lơn âm thầm
Một ngày khép cửa oái oăm
Lắng muôn câu chuyện xa xăm nẻo về
Sưu tầm.
 vntst20182880_500
THƯƠNG CHA
Chiều về lối cũ nhớ thương cha
Nắng cháy mưa tuôn chẳng quản già
Đạp núi leo đồi khi gió trở
Băng rừng lội suối lúc sương sa
Trăm năm chữ vợ hoài chung kiếp
Một nách dăm con vẫn đẹp nhà
Bốn chín xuân xanh rời bể khổ
Người đời mãi nhắc những ngày qua.
Sưu tầm.

NGHĨA TÌNH CHA MẸ
Sống phải ghi lòng nghĩa mẹ cha
Nhường con khổ cực đến khi già
Bươn đời chẳng ngại tàn hơi ngã
Trải chợ không nề trũng mắt sa
Bởi xót đàn con ngoài xã hội
Vì thương bọn trẻ dưới căn nhà
Hoàng hôn tắt lụi màn đêm phủ
Ảo não khung trời bóng hạc qua
Sưu tầm.

MẸ NHỚ CHA
Đã mấy năm rồi MẸ vắng cha
Làm thêm gánh nặng MẸ mau già
Gian nan MẸ chẳng lời than thở
Vất vả MẸ nào có bước sa
MẸ vẫn quanh năm mòn lối nhỏ
MẸ còn thức giấc sửa nan nhà
Buồn vui MẸ khóc trong đêm tối
Khổ ải MẸ cười để chóng qua .
Sưu tầm.
 vntst20183678_500
XUÂN VỀ
Mây trôi lang thang
Đưa mùa xuân về
Mai nở bên lề
Đường về nhà xưa
"Hoa nắng" lưa thưa
Ngày nghỉ cuối tuần
Náo nhiệt tưng bừng
Những ngày vào xuân
Lòng cứ bâng khuâng
Nôn nao khó tả
Chim bay lơi lả
Có cả một đàn
Thứ tự từng hàng
Đón chào năm mới
Gió về phơi phới
Khắp cả quê hương.
Sưu tầm.

QUÊ HƯƠNG(5)
Quê hương tuơi đẹp vô ngần
Nhiều năm xa cách một lần về đây
Chung tay góp sức đắp xây
Mảnh vuờn thửa ruộng hôm nay hoàn thành
Vùng quê nước ngọt trái lành
Con đường rộng mở xung quanh xóm làng
Ngoài đồng lúa chín trĩu vàng
Kinh tế phát triển ngày càng tiến lên
Ai ơi...hãy nhớ đừng quên
Làm tròn trách nhiệm ơn đền mẹ cha
Khó khăn gian khổ vuợt qua
Giờ đây đổi mới quê ta đẹp giàu
Thành quả lao động ngày nào
Đời sống khởi sắc tự hào quê ta
Anh em cô chú gần xa
Cùng nhau vui hát khúc ca thanh bình.
Sưu tầm.
 vntst20182771_500
NGUYỆT LÃO
Chỉ thắm Tơ trời Nguyệt lão phân
Cơ duyên Ý hiệp cảnh xuân gần
Môn hồng thắm nhụy đài xinh ngõ
Cúc trắng thơm cành nở đẹp sân
Thỏa mộng cau trầu dâng sính lễ
Tròn mơ cưới hỏi kết Châu Trần
Ngàn năm tác hợp làm mai mối
Buộc mãi tâm người sống nghĩa nhân
Sưu tầm.

ƯỚC AO
Duyên này vốn dĩ được trời phân
Đã khiến tằm tơ lịm thỏa gần
Hãy giữ muôn đời thơm đẫm dạ
Luôn gìn mãn kiếp đỏ ngời sân
Mà đưa ái cảm hoài thăng nguyệt
Lại kéo tình yêu mãi giáng trần
Dẫu trải nhiều năm chồng với vợ
Luôn nồng giống thể cặp tình nhân
Sưu tầm.

SẠCH...
Mỗi năm nàng ấy về nhà
Tắm xong... mẹ chửi phải ba bốn ngày
Mẹ bảo tao cũng bó tay
Cả nhà sạch sẽ sao mày bẩn kinh
Nước nóng tắm bốn năm bình
"Ghét" thì dày đặc như sình ngoài ao
Tắm...tắc cả cống nhà tao
Cạnh mày...mẹ thấy lúc nào cũng chua
Bẩn đến lợn cũng chào thua
Có bẩn thì cũng vừa vừa thôi con
Nhìn ngoài thì rõ là ngon
Bên trong "ghẻ lở" lại còn "kim la"
Nàng rút kinh nghiệm năm qua
Năm nay tắm trước về nhà cho yên
Công nhận mẹ cực kỳ phiền
Sạch cũng có biến thành tiên đâu trời
Sưu tầm.
 vntst20182543_500
SẮC XUÂN  (LB Tập danh-sắc thái)
Nhành LAN ĐỐM nụ bên thềm
MAI cười nhú lộc VÀNG thêm trĩu cành
Đầu nhà CẨM TÚ nhuộm XANH
Bên hồ CÚC XÁM điểm vành thắm bông
Hương NHÀI BẠCH trốn mùa đông
LƠ thơ một bóng nàng HỒNG ban mai
QUỲNH NÂU e ấp trang đài
Giàn THIÊN LÝ TRẮNG gọi ai đang cười
CẢI NGỒNG CAM tưởng đôi mươi
BẰNG LĂNG TÍM thẹn đứng cười ngẩn ngơ
HUỆ CHÀM một bóng đợi chờ
ANH ĐÀO tụ HUYẾT vu vơ mỏi mòn..
MÀO GÀ ĐỎ cựa sinh con
Xuân LAM BẤT TỬ vuông tròn thế gian
Sưu tầm.

TIẾNG LÒNG TUỔI SÁU MƯƠI
Sáu mươi mùa lá vàng rơi
Đủ thấy đời đã chơi vơi nỗi niềm
Đêm về mất ngủ triền miên
Ngày dài khắc khoải chẳng nên việc gì!
Niềm vui lặng lẽ ra đi
Nỗi buồn sâu lắng có khi lệ trào
Tuổi xuân tình đã gửi trao
Chỉ còn nuối tiếc ngày nào chung đôi!
Đông về lạnh mặn bờ môi
Còn đâu tay ấp thuở hồi xuân xanh
Một đời sao vội trôi nhanh
Tuổi này lá sắp lìa cành bạn ơi!
Hãy nghe tâm sự đầy vơi
Tiếng lòng của tuổi sáu mươi thật buồn
Tôi ơi! Chẳng khóc lệ tuôn
Đêm nằm ôm gối gửi hồn xa xăm!
Sưu tầm.
 vntst20183686_500
NỬA HỒN TRĂNG ĐÊM
Dưới ánh trăng vàng mộng đắm say
Rèm thưa lọt cửa trái tim đày
Câu thề thuở nọ còn chăng đắng
Tiếng hẹn bây giờ chỉ thấy cay
Trống trải vườn xưa nào kẻ cuốc
Đìu hiu chốn cũ chẳng ai cày
Đêm về ngõ lạnh vàng cơn khói
Ước nguyện năm nào thẳng cánh bay/
Sưu tầm.

NHỊP THỞ  THỜI GIAN
Muốn bỏ nhưng rồi lại vẫn say
Tìm trong nét chữ tựa ai đày
Đêm hờ hững đợi không còn mặn
Chữ thẩn thơ nằm lại cứ cay
Giận ánh trăng mờ bên kẽ cửa
Buồn con nước đục giũa mương cày
Xuân này đếm được bao mùa nữa
Chỉ thấy canh tàn nhẹ khẽ bay..
Sưu tầm.

BÓNG XUÂN QUA  (thuận nghịch độc)
Gần đến tuổi cao ngẫm thật già
Đất trời buông bỏ việc cho qua
Chân mòn mỏi bước xa đường nẻo
Tóc tả tơi nhầu sẫm mặt da
Sân trước nở bừng hoa lá vẫy
Ngõ ngoài chao liệng gió sương pha
Xuân hoài giận dỗi ta buồn bởi
Ngần ngại nắng xiên bóng xế tà
…………………….
Tà xế bóng xiên nắng ngại ngần
Bởi buồn ta dỗi giận hoài xuân
Pha sương gió liệng chao ngoài ngõ
Vẫy lá hoa bừng nở trước sân
Da mặt sẫm nhầu tơi tả tóc
Nẻo đường xa bước mỏi mòn chân
Qua cho việc bỏ buông trời đất
Già thật ngẫm cao tuổi đến gần
Sưu tầm.
vntst20183815_500
MỘNG TĨNH TU
Mơ màng lạc giữa chốn siêu nhiên,
Huyễn tưởng kề bên tọa Phật thiền.
Nhãn mở lòng ươm hình vạn tự
Tâm khai dạ đượm sắc hồng liên.
Thân bình ngộ quả tôn Di Lặc
Phận não mê nhân lạnh Thánh Hiền.
Hiểu tĩnh tu thành Chân - Thiện - Nhẫn
Cho dầu Chánh Pháp vẫn vô duyên..
Sưu tầm.

BẢN TÌNH CA CHO EM
Bản tình ca tôi đã trót trao em
Có mùa Xuân êm đềm và tinh khiết
Có hoa cỏ và muôn ngàn lộc biếc
Có nồng nàn thắm thiết một tình yêu
Bản tình ca trao em một buổi chiều
Có hoàng hôn và cánh diều no gió
Có mùa Hạ như mới vừa qua đó
Có sắc màu Phượng đỏ rợp trời mơ
Bản tình ca trao em muôn ý thơ
Có Mùa Thu ngẫn ngơ vàng óng ả
Có âm thanh của muôn ngàn chiếc lá
Có heo may ôi mát lạ trong lành
Bản tình ca còn lại tôi để dành
Có mùa Đông xuyên qua mành lạnh giá
Có con đường với hàng cây trụi lá
Có tuyết rơi trắng xoá cả đất trời
Bản tình ca thêm một chút lý lơi
Có tình anh rất tuyệt vời nồng ấm
Có sẻ chia  và tình yêu sâu đậm
Có cuộc đời thấm đẫm những sắc hương.
Sưu tầm.
 vntst20182545_500
NGẪM
Ngẫm lại mà xem chán cảnh đời
Người làm quặn đít kẻ ngồi chơi
Hàn vi nó trách rằng thua cuộc
Phú quí thằng khen bảo thức thời
Mặt cháy hề chi dù nắng dội
Lưng còng chẳng quản mặc mưa rơi
Thôi thì gặp vận tha hồ nói
Ngẫm lại mà xem chán cảnh đời
Sưu tầm.

NHỚ CON
Chạnh lòng vời vợi ngóng chim xa
Ếch gọi đồng đêm bếp lửa tà
Chướng núi lưng mòn thương bản vắng
Mưa rừng gối mỏi nhớ phồn hoa
Đau đời ngậm đắng lầy chân trẻ
Buốt phận trầm cay đọng mắt già
Ngõ sụt sùi vương gường trống trải
Gieo neo gió tạt đẫm hiên nhà
Sưu tầm.

ĐÔNG
Đông thùa vạt gió dập dìu ơ
Đông trải màu sương ướt đẫm bờ
Đông quyện sắc trời êm ái mở
Đông hòa vị đất dịu dàng mơ
Đông tì mạnh xuống làn môi nhớ
Đông tựa xiết vào kẽ tóc tơ
Đông trải buốt về se khít thớ
Đông này lạnh quấn chặt hồn thờ.
Sưu tầm.
 vntst20182708_500
PHÓNG ĐÃNG KHÚC
Rút gươm ánh chớp bổ ngang trời
Khí bức hoa mềm lả cánh rơi
Họa chốn bồng lai cùng tuế nguyệt
Châm bầu tiêu sái giữa đường đời
Thanh cao bá kiếm ngày thi triển
Khoáng đạt tiên cầm tối dạo chơi
Thử ướm trăng kia vừa giỏ lạc
Tiện tay hái xuống chẳng ai mời.
Sưu tầm.

VẪN LÀ MƠ - Giao cổ đối
Đông tàn mấy độ vẫn mờ xa
Ấp ủ ngày nao trở lại nhà
Núi Ngự nghiêng mình soi bóng ngã
Hương dòng nhẹ sóng đẩy thuyền qua
Đời phiêu lãng dặm ngàn sương gió
Vạn mối sầu vương mắt nhạt nhòa
Bóng cũ người xưa còn đậm dấu
Bên lòng mãi nặng mối tình hoa ...
Sưu tầm.

NGÓNG XA   [tếu zui tiếng Huế]
Bữa nớ đôi miềng phải cách xa
Mần răng không nhớ chốn quê nhà
Quán cơm Âm Phủ chờ eng lại
Cháo hến Ba Tuần đợi mệ qua
Rằng rọt đớn đau lòng rụi héo
Rứa tim thổn thức lệ tuôn nhòa
Chiều ni “sương khói mờ nhân ảnh”
Mấy nẻo sông hồ cứ ngóng hoa
Sưu tầm.
 vntst20182627_500
KHỔ
Tôi giờ cũng đến tuổi về hưu
Mặt điểm da nhăn tóc trắng cừu
Kẻ bảo ông này luôn lắm kế
Người đồn lão ấy phải nhiều mưu
Tiên nhân sặc sỡ mùi tiêu bắc
Bá ngọ dẳng dai vị húng lìu
Muốn sống thanh nhàn nhưng chả được
Quanh đời chỉ thấy rặt phiền ưu
Sưu tầm.

NỔI DANH
Sau màn gấm đỏ lệ thầm buông
Ác thiện đồng vai kẻ diễn tuồng
Chẳng lẽ văn chương cày ngập luống
Hay cùng vẻ đẹp bới tràn khuông
Khai mồ đốt giấy tay không thuổng
Đắp huyệt .chôn thơ chí rỗng luồng
Uổng phí hoa màu người vỡ ruộng
Vai hề hợp ý phải tròn vuông
Sưu tầm.
vntst20183832_500
PHÙ DANH
Mỏi gánh phong trần lặng lẽ buông...
Phù danh ngẫm lại chỉ vai tuồng…
Lời quê chữ thảo thơ nhầm luống
Phím mẻ tơ chùng nhạc lỡ khuông
Nghĩa địa ngày nao vừa ngớt thuổng
Trần âm buổi đó sẽ chia luồng…!
Sang hèn nửa khắc đều ra ruộng
Chả nệ bia tròn lẫn quách vuông
Sưu tầm.

HÁM DANH
Ngượng kẻ a tòng vẽ rắn vuông
Kìa ,anh với chị diễn thay tuồng
Gom bầy lập đảng trơ từ cuống
Rướn cổ nôn vần ục não buông
Mã vốn tầm ngưu mà cải ruộng
Gà nên hẹn chó để chung luồng
Mai về nghĩa địa sài chi thuổng
Bỏ đại bên hè vẫn xứng khuông
Sưu tầm.
vntst20183893_500
GIAI NGOAN
Từ nay nhất quyết sẽ xin chừa
Vợ hỡi nghe rồi đã thích chưa
Dáng đẹp eo thon không ngó nữa
Hình ngon ngực nở chẳng nhìn bừa
Hồi xuân cũng phớt thôi chòng ghẹo
Mới lớn đâu thèm chả đẩy đưa
Suốt buổi loanh quanh bên chị xã
Giai ngoan nổi tiếng khắp thôn Dừa
Sưu tầm.

TRĂNG NGỦ
Nàng Hằng thả giấc trãi niềm mơ
Chú Cuội say sưa chẳng hững hờ
Suối tóc bềnh bồng tình lãng mạn
Khuôn vàng hé mở cảnh nên thơ
Thi nhân thả mộng vời trăng nước
Dáng ngọc trao duyên tỏ bến bờ
Biển hỡi xin đừng làm sóng động
Để ta dệt tứ… kẻo phai mờ…
Sưu tầm.
.
THƠ LUYẾN TRĂNG
Lộng lẫy trăng vàng phả ước mơ
Mà nghe lãng đãng giọng ru hờ
Lòng như quấn quyện trong đờ đẫn
Dạ thể êm đềm giữa thẩn thơ
Ái hỡi chao về không giới hạn
Tình ơi ngoái lại ngút vô bờ
Đường thi một khúc nồng hương lửa
Đẻ mãi mầm yêu chẳng nhạt mờ
Sưu tầm.

GIẤC NGỦ ĐÊM TRĂNG
Vằng vặc đêm rằm gợi mộng mơ
Em say giấc điệp, dáng ơ hờ
Buông lơi, mái tóc như dòng suối
Mềm mại, thân hình tựa áng thơ
Hơi thở phập phồng sau lụa mỏng
Bờ hông thấp thoáng dưới sa mờ
Trăng lùa khe cửa rơi trên áo
Lai láng mênh mông chẳng bến bờ...
Sưu tầm.
vntst20182875_500
QUA NĂM
Vừa năm đã trải trọn tư mùa
Cũng chẳng so bì mất được thua
Có buổi tâm thành đi lễ phật
Nhiều hôm ý nhã lại lên chùa
Con đò rẽ nước êm đềm khoả
Chiếc mảng xuôi dòng rộn rã khua
Thật nghĩ tình yêu là vở diễn
Rằng hay hạnh phúc chỉ vai đùa
Hoa già mấy bữa hương thành nhạt
Quả chín lâu ngày vị sẽ chua
Sẵn túi đồng xu ngàn kẻ nịnh
Kề lưng đĩnh bạc khối tên hùa
Duyên bày giữa chợ thằng rao bán
Nghĩa định trong lòng đứa hỏi mua
Ngoảnh mặt thu tàn đông tới mãi
Và đêm vẫn gió ngại khôn lùa
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com