Thứ Tư, 2 tháng 1, 2019

Thơ tình còn mãi 287

MÙA PHAI
Có lẽ đôi mình chuyện dở dang
Tàn đêm khắc khoải lệ đôi hàng
Âm thầm cúi mặt người đi ngóng
Lặng lẽ nghiêng đầu kẻ đợi sang
Hẹn cũ duyên nồng hằn dạ thiếp
Thề xưa nghĩa mặn thắm tim chàng
Thương thầm nhớ trộm đời ngăn cách
Quạnh quẽ đông về tóc bạc mang.
Sưu tầm.
 vntst20184230_500
NGUYỆN CÙNG
Nguyện sẽ cùng em khoả lối về
Ta mình ngự cảnh với điền quê
Rằng xây nợ cũ tròn mong ước
Để nhóm tình xưa đẫm hẹn thề
Tối nghĩ trong thềm xoa dạ mỏi
Đêm nằm cạnh cửa vuốt hồn tê
Và nhen ánh lửa tràn thơ mộng
Nguyện sẽ cùng em khoả lối về.!
Sưu tầm.

PHỐ VẮNG ĐƠN CÔI
Gió lạnh về phố cũng thấy đơn côi
Ly cafe nhỏ từng hồi giọt đắng
Thành phố về đêm trở nên yên ắng
Một mình ngồi thầm lặng ngắm mưa rơi
Gió heo may từng ngọn trút liên hồi
Người run rẫy trái tim côi buốt giá
Ngoài kia rơi xào xạc từng chiếc lá
Như mảnh tình xưa giờ đã hoá phai tàn
Ánh đèn đêm tia sáng chiếu dung nhan
Nhấp ly đắng nuốt muôn vàn đau khổ
Giếng mắt sâu đọng mối tình hoen ố
Uất nghẹn tuôn trào luôn đổ dòng châu
Đông sắp tàn năm cũ cũng qua mau
Mong xoá hết đừng nát nhàu tim nhỏ
Để hy vọng không một mình nơi đó
Sẻ có người gọi nhỏ tiếng mình ơi
Sưu tầm.
 vntst20184231_500
THẤT HỨA
Chiếc lá vàng thu chiều rụng lần cuối
Chỉ vô tình hay trút cạn niềm đau
Anh có thấy xưa vàng bay ngập lối
Giăng mắc chiều mây khói tiễn đưa nhau
Xao xác lá tình vơi trầu cau bạc
Em theo chồng sáo bỏ bến đò ngang
Tim anh chết ! Phong sương đời trôi dạt
Vỡ ân tình chim hú khóc đồi hoang
Thời hoa bướm thềm say ánh trăng tà
Du dương khúc nhạc lòng ru em hát
Con phố chiều gió lạnh tím môi hoa
Đường vắng lặng một bóng anh hiu hắt
Có một hôm đông tràn qua song cửa
Ôm bơ vơ nhìn tuyết trắng bùi ngùi
Anh giận mình đã tin lời em hứa
Trăm vạn lần vết cứa chẳng thể nguôi
Hoài Thơ

CHIỀU ĐÔNG
Ánh chiều đông mây hồng gọi gió
Chiếc lá rơi vàng vỏ sân nhà
Khúc vĩ cầm khoan nhặt thiết tha
Tấu điệu khúc tình ca nhung nhớ..
Tình chỉ đẹp Ngưu Lang Chức Nữ
Mãi trông mong Ô Thước bắt cầu
Cảnh trùng phùng đổ lệ mưa ngâu
Người xa hỡi.... Tình sâu khắc nhớ?
Bút thi nhân gửi tình muôn thuở
Vẽ lời ru khúc Phượng cầu Hoàng
Chàng đa tình Tư Mã đa mang
Làm rung động Văn Quân nàng Trác
Đời thứ lữ bước chân phiêu bạc
Tình chân phương khắc tạc bóng hình
Đêm canh trường nghe tiếng cầu kinh
Lời khấn nguyện giật mình tỉnh thức
Tình yêu em...sáng trong ánh nhật
Như làn mây làm dịu nắng hồng
Để đêm trường xao xuyến nhớ mong
Ôm yêu dấu cài trong góc khuất.
Sưu tầm.
 vntst20181729_500
MÙA HOA CẢI
Đã thấy rồi hoa cải,
Dịu dàng bến sông quê,
Thuyền chờ người năm ấy,
Người đi sao chẳng về?
Người ơi người có nhớ,
Mùa hoa cải bên sông,
Bến bờ xưa sóng vỗ,
Cô lái xưa má hồng.
Lung linh màu hoa cải,
Để bướm vàng mải mê,
Bướm và hoa vẫn thế,
Chỉ người đi ... chưa về!
Em và mùa hoa cải,
Chờ đợi người năm xưa,
Ngày đi người đã hứa,
Giờ để hoa gió lùa!
Nâng niu chùm bông cải,
Ép vào lòng ngây thơ,
Để là hoa mãi mãi,
Người ơi hoa vẫn chờ!
Ngày mai người trở lại,
Hoa cải có vàng không,
Con đò xưa sang bến,
Cô lái phai má hồng...!
Sưu tầm.

ĐẮNG
Mỗi chiều ngắm lá vàng rơi
Đưa tay muốn níu cuộc đời bình yên
Ngất ngây cõi dạ ưu phiền
Hồng nhan lạc bước truân chuyên nỗi lòng
Nén buồn dưới vạt mi cong
Mà như ai oán lệ tròng thấm môi
Bây giờ chỉ một mình thôi
Ngẩn ngơ xót ánh chiều rơi cuối ngày
Luyến lưu kỷ niệm vơi đầy
Từng đêm dạ quắt thân gầy đớn đau
Dẫu rằng chả thiết bên nhau
Trầu kia nát gãy hương cau có còn
Lửa hờn ướt đẫm môi son
Người ơi ngậm quả bồ hòn đắng không.?..
Sưu tầm.
vntst20182410_500
Trống Lạnh Bờ Vai
Xin chàng trả thiếp một bờ vai
Nhẹ gánh đòn trên bước dặm dài
Để kiếp sông hồ thôi úa nhạt
Cho đường gió bụi hết mòn phai
Tình thơ vẫn khắc bên đồi cỏ
Sắc nguyệt còn in giữa gót hài
Mỗi lúc mùa đông về trở lạnh
Nghe thèm giấc ngủ tựa vào ai.
Nguyetle

GỬI AI ?
Nặng gánh sông hồ trĩu buốt vai
Thuyền quyên lãng khách mộng đêm dài
Quên lần khắc khoải hờn Thu đẫm
Ủ gối âm thầm uống lệ phai
Mãi chọn ân nồng duyên phủ kiếp
Hoài cho nghĩa thắm bữa trao hài
Tình ghim tấc dạ lời thơ chuốc
Giữ trái tim hồng nguyện gửi ai .
Tien Nguyen

Bốn mùa nhớ một bờ vai
Từng đông lạnh giá cõi lòng ai
Tím quặn mình xuân giữa cảnh bày
Tựa gối thu vàng thao thức mãi
Buông rèm cổng vắng nhạt nhoà phai
Tình ngơ ngẩn xướng đời e ngại
Ý não nề gieo hạ đỏ hoài
Tiễn ngọt ngào thơ buồn phú trải
Đan vần lạc lõng nhớ bờ vai.
Nguyễn Ngoan
 vntst20182628_500
NHỚ VỀ AI
Mưa chiều thấm lạnh cả bờ vai
Lối cũ sao nay bỗng hóa dài
Mỗi bước chân buồn trên lá rụng
Giày khua cỏ úa động mùa phai
Tình xưa vướng đọng trên khóe măt
Nghĩa cũ còn vương dưới gót hài
Mỗi bận đi về nghe thổn thức
Hồn đau khắc khoải nhớ về ai
Sưu tầm.

MƯA CHIỀU
Ngửa mặt cười để hứng… giọt mưa tuôn
Ta gột rửa, những u buồn trăn trở
Dù thế nhân có cong vành môi hở
Lấy phong trần ta bóp vỡ vong ân
Khúc nghê thường vẫn ẩn ngọn phù vân
Che bóng xế đời đồng lần hối hả
Ta ưỡn mình trước giọt tuôn..tầm tã
Mưa trái mùa..ta ngã giá cơn đau
Giọt tình nào em khỏa vào đời nhau
Khiến vị đắng làm phai màu ký ức
Cho nồng nàn mãi rơi vão bĩ cực
Giọt mưa chiều…như bất lực..miên man.
Sưu tầm.
 vntst20184021_500
NỤ HÔN TÌNH YÊU
Tình yêu, hôn mãi chẳng nhiều.
Trao em: Hôn Nụ Bao Nhiêu Mộng Vàng...
Đặt môi em - Nụ Đa Mang
Cho tim bừng tỉnh mơ màng - xốn xang...!
Có khi chỉ hôn vội vàng
Mà lòng thổn thức vương mang tơ lòng...!
Nụ hôn là ước là mong,
Là niềm hy vọng - cho lòng nhớ thương...!
Trao em Hôn Nụ Thiên Đường...
Đôi tim rạo rực muôn phương ngập tràn!
Em xin: Hôn Nụ Chứa Chan...
Của tình muôn thuở - vô vàn mộng mơ...!
Trao em: Nụ Chưa Bao Giờ...!
Cho lòng ngây ngất - mơ mơ màng màng...!
Sẵn sàng đón: Nụ Chói Chang
Nắng trời - sa mạc để chàng mưa giông...!
Trao em: Hôn Nụ Say Nồng...!
Để tình muôn thuở chờ trông tháng ngày,
Anh xin cả: Nụ Mê Say...
"Gừng cay - muối mặn" cả ngày lẫn đêm
Sưu tầm.

THÔNG ĐIỆP ĐẦU NĂM
Ta ...về giấu nhớ vào ...yêu
Giấu ..mưa vào nắng giấu chiều vào ...đêm
Hình ..như nỗi nhớ rất ..mềm
Em ...mơ chung gối tay êm thoả ...lòng
Trong ..từng câu ý nhớ ...mong
Tim ...như gửi cả những dòng thơ ...trao
Biết... xuân về rộ mai ...đào
Không ...tình khổ lắm lao đao không ...tình
Sưu tầm.
 vntst20184255_500
Chuyện của chúng mình
Chuyện của chúng mình, chuyện ngày xưa.
 Lẫn vào trong nắng, lẫn trong mưa.
Lẫn trong lòng đất nơi ta đến
Lẫn cả vào đêm, những giấc mơ.
Chuyện của chúng mình ngỡ hôm nao
Tiếng anh ấm áp buổi chiều nào
Dạy em học Toán trong phòng cũ
Cạnh đồi thông gió thổi xôn xao.
Chuyện của chúng mình, phải hôm qua
Em hát anh nghe bản tình ca
Anh đệm tiếng sáo, trong vi vút
Bỗng lệ em rơi, trong nhạt nhòa.
Vụng về anh hỏi "có chuyện chi?"
Cớ sao nước mắt lại lâm ly
Ngượng ngùng em cười trong mắt lệ
Bối rối anh thôi không hỏi gì.
Từ ấy chúng mình nhận ra nhau
Hai hơi thở tự quyện chặt nhau,
Không dám nắm tay dù rất muốn,
Chỉ biết lặng yên nghe thông reo.
Và một buổi chiều cuối mùa xuân
Dối bạn đi chơi buổi cuối tuần
Chỉ muốn riêng tư thêm đôi chút
Để tiếng ngỏ lời bớt ngại ngần.
Hàng thông như lặng muốn cùng nghe
Hạt mưa lất phất buổi chớm hè
Vừa đủ thấm vào manh áo mỏng
Chờ ai đó ghé tới chở che.
Và rồi cũng chẳng thể trao nhau
Nụ hôn ấm áp mối tình đầu
Để một nỗi sầu, không hẹn tới,
Vây chặt quanh mình bởi do đâu?
Nhưng em vẫn thường trộm mộng mơ
Ghép tên hai đứa vào trang thơ
Mang theo vào trong những giấc ngủ
Ấm áp mùa đông đến bất ngờ.
Thời gian vội vã thế trôi đi
Mang cất lời yêu vào mùa thi
Bao mùa phượng nở buồn hiu hắt
Giật mình, chớm qua tuổi xuân thì.
Bởi hôm nay, ta gặp lại nhau
Nụ cười trong trẻo đậm sắc màu
Thoáng chốc tuổi thơ quay về lại
Hàn huyên nguyên trọn một đêm thâu.
Vẫn ánh mắt ấy đầy yêu thương
Lời ý quan tâm không khác thường
Y nguyên tám năm quay về trước
Anh vẫn làm em phải vấn vương.
Chuyện của chúng mình đến đây thôi
Tình yêu chân sáo, đã qua rồi
Duyên tơ không đủ cột hai đứa
Anh đã qua cầu để lại tôi.
Không thể giấu lòng một chút buồn.
Một chút lệ sầu lạnh lùng tuôn.
Phố mưa mỗi lúc thêm lạnh lẽo
Tiếng dế thưa dần đến lạ thường.
Thôi tự ru lòng hãy bình an
Bởi ông trời, thích trò hợp tan,
Mỉm cười chúc anh nhiều hạnh phúc
Trên đoạn đường mới, ít gian nan.
Biết đâu không hợp lại chuyện hay
Để đẹp trong nhau kỷ niệm dài
Tình ý ngày xưa thôi đừng gợi
Để nằm ngoan ngoãn giấc mộng say.
Để chuyện chúng mình như áng mây.
Sưu tầm.


BẢN TÌNH CA CHO EM
Bản tình ca anh viết tặng riêng em
Có ánh bình minh êm đềm tha thiết
Màu thu phai chiều nao mình tiễn biệt
Đọng trong tim em viết lại thành thơ
Trái tim yêu nên bỗng hoá dại khờ
Đếm thời gian đợi chờ nhiều năm tháng
Hoàng hôn buông khung trời thêm tĩnh lặng
Em giấu mình sâu lắng cõi hồn mơ
Dẫu vô vọng em vẫn cứ đợi chờ
Phép nhiệm màu sẽ cho mình như mộng
Ngước mắt nhìn lên bầu trời cao rộng
Chẳng còn buồn một bóng nghĩ về ai
Bởi niềm mơ theo suốt quãng đường dài
Luôn nhịp bước làm sao mình tả xiết
Chỉ yêu thôi, mọi điều không cần biết
Em tự mình huyễn hoặc với lòng em
Minh Hien
 vntst20181643_500
GƯNG MUỐI
Yêu mà nắm đằng chuôi
Thì tình sẽ chín muồi
Chẳng bao giờ tiếc nuối
Bởi ái ngọt đầu đuôi.
Ái tình là không tuổi
Cứ mải miết về xuôi
Bồng lai ngời bên suối
Thấm đẫm giấc mơ chuồi.
Nhớ nhé mãi hoài nuôi
Luôn bám kỹ như ruồi
Ngàn năm tình dong ruỗi
Vạn kiếp chả hề luôi.
HANSY

MÙA TRĂNG ẤY
Mùa trăng ấy vàng gieo ngấn nước
In vào lòng những bước chân ai
Xao tình thương nhớ canh dài
Tương tư mấy nỗi đêm ngày ngóng trông.
Mùa trăng ấy nhớ nhung chất ngất
Ấp e tim ngọt mật niềm mơ
Dỗ lòng viết những câu thơ
Gởi em một chút bến bờ trong ta.
Mùa trăng ấy bao la tình mộng
Nhớ ngày nao lọng cọng trao thơ
Để rồi trăm nhớ ngàn chờ
Tiếng yêu bỗng đến thấy thơ thái lòng.
Mùa trăng ấy….
Mùa trăng nay hư không chiếc bóng
Một mình ta mãi ngóng tình xưa
Bởi vì trời đổ cơn mưa
Khiến cho đôi ngã vẫn chưa nối tình…
HANSY
 vntst20183989_500
KHƠI NGUYỀN   [Thuận Nghịch độc]
Êm đường mật ngọt đẫm dòng khơi
Đếm thỏa lòng thơm quấn quyện đời
Thềm phả nhớ thương vằng vặc đợi
Nệm bừng mơ ước dạt dào lơi
Thêm hoài nghĩa lịm mê huyền tới
Nếm mãi tình ân ái huyễn ngời
Mềm diệu khách si quỳnh đắm khởi
Đêm nguyền hẹn ước dặt dìu ơi
……………………….
Ơi dìu dặt ước hẹn nguyền đêm
Khởi đắm quỳnh si khách diệu mềm
Ngời huyễn ái ân tình mãi nếm
Tới huyền mê lịm nghĩa hoài thêm
Lơi dào dạt ước mơ bừng nệm
Đợi vặc vằng thương nhớ phả thềm
Đời quyện quấn thơm lòng thỏa đếm
Khơi dòng đẫm ngọt mật đường êm
HANSY

THIÊN TÌNH KHÚC
Anh Tử nàng ơi chớ bận lòng
Nghìn đời ta mãi đứng bên sông
Tương tư lệ hóa làn mây trắng
Lạnh lẽo hồn tan đốm lửa hồng
Trải mấy thương vong nào cất bước
Qua từng nghiệt ải vẫn chờ mong
Đôi vầng nhật nguyệt bao xa nữa
Anh Tử nàng ơi chớ bận lòng
Sưu tầm.
 vntst20181647_500
MÙA ĐÔNG BÊN NHAU
Trời lập đông sương mù giăng giăng phủ
Lạnh rét run người giấc ngủ mộng mơ
Gặp gỡ nhau đây thật sự không ngờ
Bởi cách ngăn nên đợi chờ mòn mỏi
Tâm sự sẻ chia vui mừng quá đỗi
Những năm tháng dài nhiều nỗi nhớ mong
Hình bóng vấn vương hiện hữu bên lòng
Quá khứ sống lại đầy đong tiềm thức
Xuân sắp về dạ bồn chồn náo nức
Vuờn hoa bên đường đỏ rực màu tươi
Bước đi bên anh rạng rỡ nụ cười
Em duyên dáng như những ngày xưa cũ
Gà gáy sang canh giật mình tĩnh ngủ
Thời gian trôi dần vừa đủ chiêm bao
Mơ ước mai kia sẽ như ngày nào
Trở thành hiện thực bên nhau hạnh phúc.
Sưu tầm.

Dấu Tích Thời Gian
Mưa luồn sóng tạt biển ngàn dâu
Lũ dế buồn ai rỉ rã sầu
Mượn chén bồ đào ngăn khúc lệ
Nâng bình mỹ tửu tiễn mùa ngâu
Mười năm gió bụi đành phai sắc
Bấy độ phong sương phải bạc đầu
Mạch bút chưa tròn khi tuổi hạ
Trang đời đã chạm nét hằn sâu.
Nguyetle
 vntst20184041_500
LỠ LÀNG
Quạnh quẽ đông tàn luống bể dâu
Chầy canh thổn thức dạ thêm sầu
Then cài giấc lỡ mờ danh phận
Mộng khép tình nhòa nhạt dáng ngâu
Những tưởng xuân nồng hương mộng thắm
Nào hay vận hẩm mối duyên đầu
Khơi dòng kỉ niệm càng lưu luyến
Trở gió đơn phòng lạnh thấm sâu.
Đình Tự Liêu

LỠ LÀNG2
Cho dù bãi biển hoá nương dâu
Cũng gắng mà vui, gạt muộn sầu!
Cậy chén trà thơm vơi giọt lệ
Nhờ bình rượu ngọt cạn giòng ngâu!
Tám mươi xuân chẵn da mồi sắc
Mấy chục đông tàn tóc trắng đầu!
Vẫn muốn dạt dào tuôn bút lực
Hằng mong thắm thiết đậm tình sâu!
Mỹ Dung Nguyen Thi My

CHẠNH LÒNG
Xoay vần bãi bể hoá nương dâu
Chạnh nghĩ càng thêm chất ngất sầu
Biển đã gầm gừ cơn bão tố
Trời còn tí tách giọt mưa ngâu
Canh đời hụt hẫng vàng đôi mắt
Lớp sóng gian nan bạc mái đầu
Vẳng tiếng tơ lòng ai réo rắt
Khơi dòng kỉ niệm tưởng vùi sâu .
Đỗ Thị Kim Hải
 vntst20184245_500
LỠ LÀNG
Kiếp phận ai dìm giữa bể dâu
Mà tâm kết đọng những u sầu
Duyên tình cách trở mờ hoen lệ
Mộng ái chia rời đẫm thảm ngâu
Mãi gượng hồn đau hờn buổi cuối
Thầm mang cảnh ngộ oán hôm đầu
Đêm trường bóng nhạt mòn phai ảnh
Khoảnh khắc tương phùng đã lặng sâu.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com