DẪU TÌNH TRẮNG TAY
Dẫu biết rằng khi yêu ai cũng vậy
Lúc nồng nàn cũng có lúc đớn đau
Hợp thế nào cũng có lúc cãi nhau
Nhưng hiểu thấu điều trước sau xí xóa
Là đàn ông tôi nghĩ mình nên bỏ
Những giận hờn nhỏ nhặt chuyện vu vơ
Rồi gạt đi tôi cố vẻ làm ngơ
Với chuyện cũ để làm hòa trước nhất
Vì lòng tôi vẫn nồng nàn chân thật
Dành cho em tình yêu cả cuộc đời
Không dối gian dù chỉ một đôi lời
Để em còn giữ mãi nụ cười tươi
Nhưng nào ngờ em vẫn thích trêu ngươi
Lòng kiêu hãnh trong người không thay đổi
Cái "tôi" lớn xem nhẹ điều gian dối
Vô cảm lòng không thấu nỗi thật tâm
Không có tôi vẫn bình thường vui lắm
Ăn quán hàng hê hả với người ta
Có nhớ chi tôi trông đợi ở nhà
Vì ai đã trao những quà lớn nhỏ
Ngoài tôi ra vây quanh em còn có
Biết bao người đeo đuổi để chiều yêu
Thật thế chăng hay một sớm một chiều
Người chê chán em mang điều đau khổ?
Bao ước mộng xây chi rồi đạp đổ?
Tôi thật lòng thiên cổ chẳng hề phai
Nhẫn tâm em phá nát một đền đài
Tôi cố dựng em khéo bày...tan vỡ
Thơ: Lâm Thái Quỳnh
Thượng Đế ơi...!
Chẳng lẽ nào cuộc tình này dang dở
Khi mặn nồng hơi thở ấm còn vương
Phút bên nhau đẹp tợ chốn thiên đường
Nỡ quên sao? Hỡi vô thường duyên phận
Con đường tình sao tôi hoài lận đận
Tim cạn rồi khối tình vẫn còn mang
Giận lòng người còn chất chứa dối gian
Cho vỡ vụn giấc mộng vàng chồng vợ
Một kiếp yêu ta nhận mình con nợ
Trả cho người tiền kiếp đã trót vay
Vẫn yêu người trọn cuộc đời như vậy
Dẫu người rời...là tình trắng bàn tay. /.
Sưu tầm.
TÌNH CŨ
Cần bao nhiêu thời gian
Để quên người tình cũ
Biết bao nhiêu làì đủ
Để quên người tình xưa
Sao anh không thể quên
Sao lòng anh luôn nhớ
Dẫu chẳng còn duyên nợ
Mà chẳng hề nguôi ngoai
Mái tóc em buông dài
Hương ủ thơm làn tóc
Bờ môi hồng chín ngọt
Nụ hôn còn ngất ngây
Cơn gió nào qua đây
Làm tung bay tà áo
Giọt nắng chiều mê mải
Khẽ khàng bờ môi xinh
Sao anh không thể quên
Sao lòng anh vẫn nhớ
Ánh nhìn như có lửa
Hay lửa tình nơi em
Anh chẳng thể quên em
Dẫu nhủ lòng không nhớ
Mình chẳng còn duyên nợ
Sao lòng còn chơi vơi
Sưu tầm.
PHẢI CHĂNG LÀ VÔ VỌNG
Em nhớ lắm bờ vai anh ủ ấm
Đêm cô đơn nghe rõ tiếng lá rơi
Nhớ anh nhiều lòng buồn lắm anh ơi
Hỏi gió biếc xuân khi nào về đến
Mong xuân về con thuyền ta cập bến
Cho thoả lòng bao nhung nhớ trong em
Anh yêu nhé đừng để cay đắng thêm
Để môi em dịu dàng cười trong nắng
Anh yêu ơi xa anh sao trống vắng
Nhớ anh nhiều nơi đó biết không anh
Em sợ lắm khoảng không quá mong manh
Tình dang dở em nào đâu bến đỗ
Bao nhiêu tuổi em vẫn sợ dang dở
Bến không anh cô liêu dáng liêu xiêu
Bóng xuân tàn ai đó đợi người yêu
Trong hư ảo tình kia bay trong gió.
Tg: Kiều Trang
MẮT ANH – MẮT EM
MẮT anh như cả trời xanh
EM trèo lên đó kiếm nhành hoa yêu.
LÀ do Anh cũng cưng chiều
MỘT thời nhõng nhẽo phiêu diêu vẫy vùng
DÒNG đời mang nặng thuỷ chung
SÔNG thương còn đó chưa từng lãng quên.
THUYỀN em xuôi bến đò Tiên
ANH thì hứa kiếm những miềm yêu thương
BƠI trong biển rộng khôn lường
LẶNG trao tình ái tỏ tường cùng nhau
TRONG lòng luôn nghĩ trước sau
DÒNG yêu vẫn chảy mau mau đón chờ
MẮT Anh dệt những đường tơ
EM chờ, Em đợi dại khờ đêm đông
MẮT EM LÀ MỘT DÒNG SÔNG
THUYỀN ANH BƠI LẶNG TRONG DÒNG MẮT EM
02/01/2018 Hải Đỗ Tiến
BÂNG KHUÂNG
MẮT nhìn đắm đuối hồn anh
EM như dòng suối mát lành thương yêu
LÀ hoa khoe nở trong chiều
MỘT màu xao xuyến lòng phiêu ước cùng
DÒNG thơ tình mãi vẫy vùng
SÔNG sâu còn đó bão bùng chẳng quên
THUYỀN ơi bờ mãi gọi tên
ANH luôn khao khát đến bên em thường
BƠI trong nỗi nhớ niềm thương
LẶNG mơ bóng dáng má hường kề nhau
TRONG anh vẫn mãi một màu
DÒNG yêu chung thủy trước sau đợi chờ
MẮT nhìn say đắm hồn thơ
EM là nắng ấm anh mơ duyên nồng
MẮT EM LÀ MỘT DÒNG SÔNG
THUYỀN ANH BƠI LẶNG TRONG DÒNG MẮT EM
02/01/2019 Hoàng Trọng Lợi
BÂNG KHUÂNG
VẦNG dương ngả bóng hoàng hôn
TRĂNG ngà lấp ló bồn chồn ngóng sao
LÊN mây kiếm những ước ao
MÁI chèo chở nặng ngàn sao sáng ngời
TÓC thề trong gió chơi vơi
MÂY thì nhõng nhẹo buông lơi gạ tình
MỘT nàng thiếu nữ thư xinh
HỒN nàng ngơ ngẩn tìm hình bóng mơ
THU sang mong nhớ đợi chờ
LẠNH lùng đông đến, bất ngờ đó ai
MƠ màng đón lấy ban mai
SAY sưa chờ đợi trang đài trao duyên
HƯƠNG thơm, thơm cứ triền miên
NỒNG nàn nỗi nhớ, bóng kiều còn đây
VẦNG TRĂNG LÊN MÁI TÓC MÂY
MỘT HỒN THU LẠNH MƠ SAY HƯƠNG NỒNG
01/12/2018 Hải Đỗ Tiến
TÌNH YÊU...XUÂN ƯỚC MỘNG
Yêu em hoang hoải nhiều đông ,
Thương em đào liễu mộng lòng sao khuê .
Bận binh nghiệp anh chưa về ,
Xa em anh thấy bốn bề vắng tanh .
Núi non , nước biếc , rừng xanh ,
Hỏi sao anh chẳng chạnh lòng nhớ em .
Người ta gối , nệm , chăn êm ,
Chăn đơn gối chiếc em đêm ngóng chờ .
Nhiều đêm anh đẹp mộng mơ ,
Ôm em giấc nồng mơn chớn trao duyên .
Em trao ánh mắt nhung huyền ,
Bờ môi trang đài lưu luyến yêu thương.
Ôi mềm mại tóc thơm hương ,
Má hường anh vít anh thơm nồng nàn .
Đêm đêm mơ giữa non ngàn ,
Ôi sao trong mộng như làn gió xuân .
Em ơi ! Tài tử giai nhân ,
Rựu nồng hạnh phúc ầm ầm pháo tay .
Họ vui : trăng mật xum vầy ,
Đùa hoa , vờn gió , mơ màng bướm ong .
Tình ta dao động nhiều đông ,
Lạnh lùng , buốt giá mà không chạnh lòng .
Nhiều lúc sóng xô , bão dông ,
Nhiều khi bão lửa như khùng trong tâm
Có lúc như mối tình câm ,
Tạ từ gác lại âm thầm tình yêu ,
Chia tay vần vũ bao nhiêu ,
Song loan tái hợp mãi yêu thương nhiều
Em yêu sớm sớm chiều chiều ,
Nhìn về quê Mẹ bao điều anh lo .
Bên sông vẫn thấy con đò ,
Cắm sào chờ khách gió lay mạn thuyền .
Trầu cau đây vẫn còn nguyên ,
Thay lá , thay quả chuyện đời mình sao ?
Hỏi trăng trăng ở trên cao ,
Hỏi sao sao chỉ ngọt ngào ánh dương .
Hỏi em chờ đợi phong sương ,
Yêu nhiều nhớ lắm tình thương vơi đầy .
Xa YÊU tính tháng , tính ngày ,
Bao xuân xa vắng xuân này về em .
Vòng tay xiết chặt êm đềm ,
Nụ hôn xuân mới càng thêm mặn nồng .
Em ơi ! Đừng để anh mong ,
Yêu thương hờn dỗi là lòng anh đau .
Anh nghĩ nên có trầu cau ,
Kính thưa , kính gửi , trao nhau duyên đời .
Em ơi ! Mau nhé trả lời anh đi ! ! !
T/g :Cao văn Lân
GÁI QUÊ .
Làng hoa quê em ở thôn Đông
Nét văn điểm xuyết nắng mai hồng
Có nước hồ Tây ngày soi bóng
Tóc dài thiếu nữ gió bay bay .
Anh nhớ làng hoa thường ghé qua
Kỉ niệm đầu tiên thoáng nhạt nhòa
Hoa cài vành nón trăng mười sáu
Hương tỏa lan xa thì thầm ... Yêu .
Vườn hoa nhà em ở giữa thôn
Hồng , đào , mi , cúc ... ai hớp hồn
Giữa vườn có cô thôn nữ ấy
Để anh mơ màng dáng hoa tiên .
Anh trở lại đây vườn hoa đâu ?
Nhà mọc thật cao quá đỉnh đầu
Bóng cô thôn nữ tìm không thấy
Nhịp nhịp xe qua em nơi nao .
Anh gặp lại em trước cổng trường
Áo dài tha thướt dáng thầm thương
Nụ cười tỏa nắng anh ngây ngất
Anh chẳng đi đâu . Ở quê em !
Sưu tầm.
HÃY YÊU ANH EM NHÉ !
(Thì thầm bên em)
Xuân về rồi ai đó có biết không?
Là mùa của hoa hồng và hạnh phúc
Là mùa yêu với trăm ngàn lời chúc
Mùa đôi mình xây hạnh phúc đó em
Sao mà em không mở cửa ra xem
Đôi chim nhỏ đang lò cò trong nắng
Cả vùng trời trong xanh một màu nắng
Như đón chào hoa nắng của lòng anh
Hãy bước ra! Hãy bước đến bên anh
Và hãy ngã vào vai anh em nhé!
Để cho anh nói bao lời thỏ thẻ
Rằng anh đây đang lặng lẽ yêu em.
Em à ! Em có biết...Biết không em?
Anh đã yêu ...Nhưng mà không dám nói
Vì nói ra anh sợ em từ chối
Thì hai ta....bối rối lúc gặp nhau
Nhưng lần này cũng không biết tại sao
Anh nói hết ...rồi ra sao cũng mặc
Vì tình anh luôn luôn là chân thật
Đâu phải lời đường mật...Đâu mà e
Chỉ mong em đừng vì chút e dè
Mà bỏ lỡ mối duyên hồng se kết
Làm tim anh vừa yêu thì đã chết
Mối duyên hồng lại chết giữa rừng xuân
Sưu tầm.
HÃY NẮM TAY EM
Có vài điều, em chưa kịp nói cùng anh
Anh bảo rằng : không còn cần thiết nữa
Trái tim anh đâu có chi lần lựa
Thì bận tâm làm gì... những vặt vãnh nhỏ nhoi
Có vài điều, em muốn anh hiểu thêm thôi
Anh bảo rằng, hiểu em lâu rồi đó
Đừng nghĩ suy về những điều xưa cũ
Phía trước con đường... em hãy nắm tay anh
Có những điều, em muốn buông bỏ thật nhanh
Vì bên anh, em sẽ quên tất cả
Miệng thế gian, toàn chua cay nghiệt ngã
Mai mỉa chê cười... ly tán một tình yêu
Có vài điều, làm em suy nghĩ biết bao nhiêu
Sống cho mình hay sống vì người khác?
Bởi nên rằng, dẫu phong ba bão táp
Em vẫn mỉm cười... vẫn can đảm bước đi
Tay em nè, anh hãy nắm chặt nghe
Dắt em đi đến cùng trời cuối đất
Dẫu khó khăn, dẫu chông gai thử thách
Ta có nhau rồi, hạnh phúc sẽ nhân đôi
Dẫu biết rằng em không tuyệt nhất anh ơi
Không giỏi giang, không đẹp xinh nhan sắc
Nhưng trái tim em, tình yêu em là thật
Hãy cười lên nào... em sẽ bước cùng anh...!
Thơ : Mây Trắng Cuối Trời
TRÁCH KẺ
Lặng lẽ thuyền trôi bóng nhỏ chìm
Vương sầu đẫm lệ ngấm trào tim
Đàn sao phách bỏ buông dần lịm
Sáo chẳng vào cung lại vẫn lìm
Gửi nỗi tơ lòng nhưng lạc phím
Trao niềm mộng ái mãi tàn ghim
Ngày đêm ruột nẫu, gan bầm tím
Trách kẻ chuồn đi sợ nghĩa dìm
02/01/2019 Hải Đỗ Tiến
BÓNG LẺ
Lặng dõi nhìn theo nhỏ dáng chìm
Châu dòng ướt đẫm cả buồng tim
Người đi nẻo ấy tâm hồn lịm
Kẻ đến miền xa cõi dạ lìm
Tại bởi duyên tình do lỡ phím
Hay vì nghĩa ái chẳng còn ghim
Nên giờ nhạt nhẽo đâu màu tím
Một mối duyên xưa đã bỏ dìm
02/01/2018 Hoàng Trọng Lợi
HOANG HOẢI
Một thoáng mơ màng giữa vạt sim
Lòng đan sợi rối quảng canh tìm
Xuân ùa thắm nở nhành hoa tím
Lạc cõi hồn hoang tán lệ ghìm
Tiếng nhạc đàn hong niềm Lỗi phím
Mà nghe dạ khúc chiết dã dìm
Loang vào cảnh sắc làm tâm lịm
Rối mảnh hồng tơ gạn nén kìm
Sưu tầm.
RU KHÚC ĐỢI CHỜ
Đợi chờ tan mau khoảnh khắc
Anh đi về cuối chân trời
Yêu đương chạy trong dè dặt
Đôi khi chân ngập lẻ loi
Đợi chờ dòng lưu bút nghẹn
Hư vô cám rám lệ trào
Đôi mắt nhìn nhau rất bén
Đùn đẩy lối về chiều nao?
Đợi chờ gam màu sáng tối
Lớp lớp thời gian đeo hồn
Căn nhà tình yêu chật chội
Chen chúc nhạt nhòa phấn son
Đợi chờ mòn câu thương nhớ
Ghế đá ngày xưa ai ngồi?
Ai ca khúc nhạc dang dở?
Tình còn cháy sém đôi môi
Đợi chờ bên bờ kỉ niệm
Rong rêu e ấp muộn màng
Ngọn gió đa tình lấp liếm
Từng chiếc lá vàng đi hoang
Đợi chờ mờ mờ ảo ảo
Nửa vời gồng gánh nửa vời
Lợi danh dè chừng bất hảo
Đống tro tàn kiếp củi ơi!
Ngày 25/12/2018 Ân Thiên ( Bình Dương)
SỢI DÂY VÔ HÌNH
Trách ngọn gió vô tình rình rập
Ai núp bờ đánh cắp tình yêu?
Ngược dòng kí ức xanh rêu
Neo hồn viễn xứ dệt thêu nỗi lòng
Thôi tình chết nụ hồng kiếp úa
Trăm năm về nương tựa nơi đâu?
Bẻ nghiêng gãy nhánh thương đau
Đắp bờ nhung nhớ tan mau bọt bèo
Đời cứ thế kẻ gieo người gặt
Ai vẫn còn tất bật ngẫm thương?
Ai chôn tuổi mộng đầy đường?
Lòng ta tự hỏi chán chường là chi?
Em xách gói ra đi vội vã
Thương cho mùa rơm rạ phơi sương
Cuối cùng ngang trái nhiễu nhương
Tự nhiên ếch nhái, ễnh ương tự tình
Dạo nốt nhạc tâm linh ngọt đắng
Con người còn thù hận với nhau
Đa đoan nghiệp chướng u sầu
Dây oan mọc lá nghìn sau kẻo còn
Mùa nghiêng ngả tình non trái rụng
Tiếng cuộc đời rẻ rúng than ơi!
Bụi hồng nhuộm đỏ chân trời
Xót xa mảnh áo rách thời năm xưa
Ngày 25/12/2018 Ân Thiên ( Bình Dương)
RỜI RẠC
Buông chi rời rạc dư âm
Chân tơ kẽ tóc về nằm đâu đây
Chồn chân ở thế gian này
Đắng cay vồ lấy đám mây cuối trời
Tình yêu mưa dột ai ơi!
Rách toang kỉ niệm một thời yêu em
Bậc thềm in dấu một miền
Lom khom giọt nhớ buồn duyên mắc lầy
Ăn sâu gốc rễ mỏng dày
Héo từng vạt nắng như dây dưa lòng
Vòng tay dĩ vãng long đong
Sắc màu ấm áp ai trông mắt nhìn?
Sợ người đối mặt lặng thinh
Trăm cơn mê muội ru tình xa xôi
Ai về đốt cháy lưng trời?
Nghe đau xót gặm tuổi đời mênh mông
Rạc rời , rời rạc tình hồng
Gót chân mòn mỏi đánh vòng đòi phen
Chôn tình vào đáy bóng đêm
Xạc xào khoảnh khắc nghe thèm môi xưa
Đêm 24/12/2018 Ân Thiên ( Bình Dương)
BÀI THƠ.... KHÔNG HIỂU......
Mắt xanh em chớp chớp
Môi hồng em đỏ tươi
Trái tim em ẩn kín
Thầm che dấu nụ cười
Tóc nhung huyền buông xỏa
Vai trần lộ sắc ngà
Má ửng hồng lơi lã
Hồng gai.. đang nỡ hoa....
Điều khiến anh ngưỡng mộ
Ngơ ngẫn chẳng đoán ra
Tim em trò ảo thuật....
Anh nghĩ mãi không ra...
Sưu tầm.
CHIỀU MONG MANH
Giọt nắng mơ màng ngủ giữa song
Chiều lơi lả gió vị thơm nồng
Ngoài kia thiếu nữ nhìn xa rộng
Ở đó thuyền hoa đã rực hồng
Ngẫm cuộc đời quên nhiều tiếng mỏng
Chờ quân tử hẹn mấy năm ròng
Hoàng hôn giáng đỏ màu thơ mộng
Một mảnh duyên tình vẽ dáng cong
Minh Hien
MONG MANH GIỌT NẮNG
Thu vừa lướt nhẹ dưới thềm song
Nắng đã mờ loang tắt cả nồng
Chẳng thấy bên chiều khoe rỡ thắm
Không còn nẻo tối thả tươi hồng
Đìu hiu gió thổi từng cơn rỗng
Héo hắt mưa tuôn những đợt ròng
Ngã dậu hoàng hôn thềm úa lạnh
Bờ lau cũng ngả khép nằm cong./.
Mộc Mộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com