Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2019

Thơ tình còn mãi 306

TIỂN ĐƯA 3
Anh đưa tiển chiều mùa đông lạnh giá
Em theo chồng về xứ lạ làm dâu
Chẳng còn chi mộng ước mối duyên đầu
Thì em hỡi hãy quên câu thề hẹn
Mong em sớm cùng người ta vun vén
Hạnh phúc đầy trọn vẹn ở miền xa
Ôm cô đơn anh thổn thức lệ nhòa
Ráng cười gượng tiển em qua miền nhớ
Thế là hết đâu còn mơ duyên nợ
Từ bây giờ cách trở biệt ly nhau
Trời vẫn xanh sắc biếc chỉ một màu
Nhưng với anh ngày sau thành u tối
Anh không trách vì em không có lỗi
Cách ngăn này do ngược lối bần sang
Anh lỡ duyên vì bởi số cơ hàn
Đành phải chịu cảnh vương mang sầu tủi
Ngày mai đây trên dọc đường gió bụi
Khi trăng tàn nghiêng bóng núi mờ xa
Từng đêm thâu anh vẫn ướt lệ nhòa
Ôm gối chiếc... thiết tha... mơ tình cũ
HL. 1 – 2019
 vntst20184578_500
TÌNH CA MÙA XUÂN
Trên đồng lúa dập dìu cánh nhạn
Cuối trời xa lãng đãng mây bay
Ban mai sương phủ giăng dày
Đào hoa chớm nụ mê say đất trời
Xuân đang đến khắp nơi rộn rã
Đông qua rồi cây lá thêm xanh
Đã yêu xin vẹn chân thành
Đừng như sương sớm mong manh nhạt nhòa
Tia nắng ấm xuyên qua miền nhớ
Lời gió ru duyên nợ ba sinh
Trăm năm xin vẹn chữ tình
Rạng ngời như ánh bình minh rực hồng
Ta sẽ hết ngóng trông mong đợi
Khi xuân về phơi phới tương lai
Bên nhau nắng gió miệt mài
Ngàn năm hạnh phúc chẳng phai xuân tình
HL. 1 – 2018

DUYÊN NỢ 5
Em ơi duyên nợ
Muôn thuở bên nhau
Ngày mai xuân thắm tươi màu
Trầu xanh bện lại với cau thắm nồng
Ngóng trông ngày mới
Vời vợi niềm thương
Tuy xa cách biệt đôi đường
Anh luôn mong đợi má hường em trao
Ngọt ngào tươi thắm
Tay nắm bàn tay
Yêu xa cũng đã bao ngày
Mùa xuân gặp gỡ đắm say duyên nồng
Sẽ không xa nữa
Chan chứa trong lòng
Nơi này anh cứ ước mong
Tình ta mãi đẹp một vòng tay đan
Mơ màng trong mộng
Cuộc sống tương lai
Hai ta hạnh phúc trải dài
Ngàn năm tình thắm chẳng phai bao giờ
Vần thơ anh gởi
Về tới bên em
Trăng khuya đang rọi bên rèm
Mong em hãy ngủ ấm êm giấc nồng
HL 1 – 2019
 vntst20184637_500
GIẤU CHẶT NIỀM ĐAU
Lặng lẽ tìm sao chẳng thấy người
Chong đèn đếm vạn nỗi buồn khơi
Lời trao thuở trước riêng mình đợi
Chữ giận ngày nay chỉ khách mời
Nhạt ảnh xuân hồng duyên trót lỡ
Thâm màu hạ đỏ nghĩa đành vơi
Vòng tay đã lạnh manh sầu cuốn
Quặn thắt lòng đau vẫn mỉm cười.
Sưu tầm.

TA - ANH
Anh như mùa lá đổ
Vàng võ cuối trời thu
Ta như nhành lan vỡ
Trót thả hồn tương tư
Anh - một vầng trăng lạnh
Rong rêu ký ức buồn
Ta - vết thương định mệnh
Gặp nhau rồi để thương
Một hôm anh khẽ hỏi
Em thương ta thật không?
Ta vuốt làn tóc rối
Hôn môi anh âm thầm
Ta như loài sen cạn
Rũ cánh buồn trăm năm
Anh mấy mùa lận đận
Tiếc một đời ăn năn
Tựa bờ vai mạnh mẽ
Ta thấy đời bình yên
Mười ngón tay nhỏ bé
Ôm anh thật ngoan hiền
Lời nói thành vô nghĩa
Anh cứ lặng lẽ hôn
Ta chìm trong mộ địa
Ân ái ... nơi thiên đường
Thơ : Mây Trắng Cuối Trời
 vntst20184867_500
THƯƠNG HOÀI
Anh tìm về thăm lại bến sông quê
Nơi lưu giữ những lời thề năm ấy
Gió đưa nhẹ cây đa già run rẩy
Vắng em rồi anh thấy xót xa đau
Cuối trời kia mây trắng chẳng thay màu
Nhìn trầu héo bên hàng cau lặng lẽ
Anh cứ thấy con tim rung nhè nhẹ
Từng cơn đau như muốn xé cõi lòng
Em đi rồi bỏ lại những ước mong
Và bỏ cả một vòng tay duyên nợ
Lời thệ ước buổi ban đầu ai nhớ
Để anh buồn nức nở khóc thương xa...
Em đã đi trong một buổi chiều tà
Về xứ lạ trên xe hoa đưa rước
Anh bạc phận chẳng bao giờ có được
Một tình yêu như mộng ước ngày nào
Vắng em rồi anh cứ thấy nao nao
Từng đêm trắng cồn cào trong nỗi nhớ
Người xưa hỡi tuy không là duyên nợ
Nhưng thương hoài một thuở đã từng yêu.
HL. 1 - 2019

CÒN THƯƠNG
Trong lòng em còn thương nhớ rất nhiều
Bởi ngày gặp em đã yêu anh trước
Duyên đã lỡ chúng mình không có được
Đành lòng đi như nước chảy qua cầu
Xa anh rồi nhưng còn mãi thương đau
Con tim nhỏ nát nhàu vì tình vỡ
Anh có thấy cỏ cây còn nức nở
Bởi câu thề vẫn nặng nợ nơi em
Xuân sắp sang mùa đông cũng buông rèm
Nên trăn trở nhiều đêm mi hờ khép
Phải chia cắt dù tình ta đang đẹp
Bởi mẹ cha gả ép đến xứ người.
Dù xuân về thì hoa cũng kém tươi
Cả mây gió trên trời cùng ảm đạm
Kìa làn nắng cũng buồn theo không sáng
Còn bên em là khoảng trống vô hình.
Mất nửa hồn nên em chẳng đẹp xinh
Như cái thuở chúng mình đang say mộng
Biết không được cùng anh trong cuộc sống
Vẫn chúc anh lòng rộng đón tình xa
PN
vntst20184580_500
DÒNG SÔNG LI BIỆT
Một thoáng sông Cầu chỉ mỗi ta
Chiều nay độc ẩm với chung trà
Trầm ngâm nghĩ lại thời nao trẻ
Quạnh quẽ trông về thuở ấy xa
Lỗi tại thời gian đường ái bỏ
Hay vì quá vãng đoạn tình ca
Duyên tàn nụ héo đời chia ngả
Ngỡ để tìm quên chén Mạnh Bà
Minh Hien

TRƯA BUỒN
Trưa buồn quán quạnh chỉ mình ta
Chậm rãi đằm môi nửa chén trà
Ngõ lạnh sân lùa cơn bấc thổi
Hiên buồn kẻ đợi bóng mùa xa
Nghe lòng khắc khoải cung đàn vỡ
Ngẫm dạ âu sầu khúc uyển ca
Tiếc thuở huy hoàng do cũng tại
Trời cao thử thách cõi ta bà.
Nguyễn Hưng 08/12/2018

THUYỀN THEO LÁI
Giờ đây phận sáo ở trong lồng
Hỏi muốn quay về vượt quãng sông
Chuyện cũ tan rồi không thể sống
Tình xưa nối lại cũng sao nồng
Vì ai khổ hận hoài thương ngóng
Để dạ đau buồn mãi nhớ trông
Vụn vỡ tim vàng sau cánh cổng
Cùng thơ nối nhịp để tâm đồng
Minh Hien
 vntst20184830_500.
NGƯỢC DÒNG
Biết đến ngày nao sáo sổ lồng
Cho đò nhỏ ấy ngược bờ sông
Vì bao nguyện cũ còn chưa thắm
Bởi bấy thề xưa vẫn chửa nồng
Lặng lẽ rời đi người mãi đợi
Âm thầm bỏ cuộc kẻ hoài trông
Thời gian nếu lại quay về nhỉ
Để khắc tim ai một chữ đồng
TVV

ÁNH TRĂNG RẰM[Hồi đầu]
Trăng nhớ ơ hờ thương nhớ trăng
Hằng Nga ẩn hiện thoáng Nga hằng
Thấu mơ ngào ngọt thầm mơ thấu
Rằng nguyện chứa chan nhủ nguyện rằng
Dậy ái thơm lòng ân ái dậy
Giăng tình ngát mộng nghĩa tình giăng
Thoảng hương dạ lý trầm hương thoảng
Khăng khít cung nguyền mượt khít khăng
………………………..
Đăng đàn thắm mượt khúc đàn đăng
Giăng mắc tim lòng giữa mắc giăng
Ấy mộng luôn ngời trao mộng ấy
Rằng mơ mãi đẹp ước mơ rằng
Mãi thương quyện quấn trào thương mãi
Hằng nhớ triền miên luyến nhớ hằng
Nhé hẹn cau trầu vui hẹn nhé
Trăng rằm sáng tỏ ánh rằm trăng
HANSY
vntst20184826_500
TRĂNG CHỜ
Trăng chờ bến ngự thức chờ trăng
Hằng diễm đêm mơ cảnh diễm hằng
Nhắn gửi tâm tình câu gửi nhắn
Rằng thưa ước mộng ý thưa rằng
Vẳng êm điệu nhớ hòa êm vẳng
Giăng khẽ cung chờ quyện khẽ giăng
Trắng đợi lòng khuya tàn đợi trắng
Khăng khăng thề hẹn giữ khăng khăng
…………………………
Đăng cảnh bóng tàn khuất cảnh đăng
Giăng mù khói nhả quyện mù giăng
Nhắn trao ngọt đắm tình trao nhắn
Rằng gửi nồng say ái gửi rằng
Mộng ước thơm nguyền cơn ước mộng
Hằng mơ thắm diễm giấc mơ hằng
Vẳng đêm huyễn lộng ngời đêm vẳng
Trăng chở nhớ về gió chở trăng.
Hà Thu

DẤU BUỒN CÁNH MỎI
Hiu hiu gió thổi hồn em
Đôi tay ngày cũ cầm sen vơi buồn
Ngắn , dài nhòa nhạt rời buông
Thở than , than thở qua truông bao giờ?
Cỏ hờn giận mộng xác xơ
Lèo tèo vài giọt nhớ hờ hững rơi
Cánh chim thịnh nộ góc trời
È lưng cõng nắng bời bời ruột gan
Mắt em lệ đổ tràn lan
Vạt mây lữ thứ bàng hoàng buông xuôi
Thương thời tóc gió ngậm ngùi
Tiếng lòng ai oán sụt sùi vọng âm
Lẽ nào cắt đứt tình thầm?
Nghìn năm gánh chịu oái oăm trò đời
Khổ đau chắp vá liên hồi
Âu là số mệnh kiếp người thế thôi!
Năm canh giục giã rao mời
Bào mòn câu chữ lôi thôi dè chừng
Ép thương dằn vặt sống lưng
Quỷ tha ma bắt ai ưng với mình
Đêm 4/1/2019 Ân Thiên ( Bình Dương)
vntst20184667_500
TÌNH TẮM HỒN TRĂNG
Thuở ấy vầng trăng tắm biển xa
Chị Hằng mát mẻ với làn da
Dát vàng giấc mộng đêm tình tự
Sóng hát nghìn năm giọng thật thà
Câu thơ rụng xuống với chân đêm
Từ ngữ du ca tuổi êm đềm
Ai mặn mà ai nên thấu hiểu?
Trời đất hòa âm rạo rực thêm
Đùn đẩy bóng mây cuối trời xa
Màu sắc dồn hương tình nở hoa
Một góc yêu thương nương gió trẻ
Ngập ngừng ai vén áo trăng ngà
Hồn đá xanh rêu chỗ em ngồi
Biển gọi khát khao vỗ quanh môi
Tình lên mắt biếc chơm chớm nở
Bừng sáng đáy tim tiếng ru hời
Hòa quyện ươm tơ gieo chút duyên
Ta lạc vào em một cõi tiên
Trăng cài mơ ước lên mái tóc
Ta nhớ về em cứ dây chuyền
Ngày 4/1/2019Ân Thiên ( Bình Dương)

NGHỊCH CẢNH
NGƯỜI quên bỏ chữ hẹn Thề
ĐÂU còn kỉ niệm trọn bề nhớ Thương
GẶP trong bối cảnh đoạn Trường
GỠ sao cho hết cơ lương mối Sầu
LÀM trời xối xả tuôn Ngâu
CHI bằng chớ để cau trầu cách Xa
TRĂM thương vạn nhớ vậy Mà
NĂM dài tháng rộng hóa ra muộn Màng
BIẾT rồi sao cứ thở Than
CÓ đâu rực rỡ như tràng pháo Hoa
DUYÊN tơ bỗng chốc vỡ Oà
GÌ dằng cõi dạ nhạt nhòa quá Mau
HAY trong nghịch cảnh rối Nhàu
KHÔNG tình có kẻ đớn đau níu Ghì
NGƯỜI ĐÂU GẶP GỠ LÀM CHI
TRĂM NĂM BIẾT CÓ DUYÊN GÌ HAY KHÔNG ?
Anh Vũ
 vntst20184588_500
LỖI HẸN
NGƯỜI sao dứt bỏ câu Thề
ĐÂU rồi hình bóng cận kề yêu Thương
GẶP nhau chung một mái Trường
GỠ bao phiền muộn câu thương chữ Sầu
LÀM trời cũng đổ giọt Ngâu
CHI bằng cứ để tình đầu cách Xa
TRĂM thương cũng vậy thôi Mà
NĂM dài tuyệt vọng mình ta mơ Màng
BIẾT mình cứ mãi thở Than
CÓ ai chia sẻ những hàng châu Hoa
DUYÊN tan ôm mặt khóc Oà
GÌ đâu ta ngắm trăng tà trôi Mau
HAY là tim đã nát Nhàu
KHÔNG người tâm sự nỗi đau ôm Ghì.
NGƯỜI ĐÂU GẶP GỠ LÀM CHI
TRĂM NĂM BIẾT CÓ DUYÊN GÌ HAY KHÔNG ?
Nguyet Le

TÌNH LỠ
NGƯỜI đi vỡ vụn câu thề
ĐÂU lời tri kỉ vỗ về yêu thương
GẶP trăng mơ mộng đêm trường
GỠ mành tơ rối vấn vương nỗi sầu
LÀM mây dai dẳng mùa ngâu
CHI cho vỡ lở duyên đầu xót xa
TRĂM mơ ngàn tưởng mặn mà
NĂM tròn tháng vẹn tình xa muộn màng
BIẾT hồn côi mãi lang thang
CÓ chăng bóng nguyệt vội vàng thềm hoa
DUYÊN kia hụt hẫng vỡ òa
GÌ đâu khắc khoải mắt nhoà lệ mau
HAY đang thổn thức tim nhàu
KHÔNG tròn ước hẹn đớn đau mộng ghì
NGƯỜI ĐÂU GẶP GỠ LÀM CHI
TRĂM NĂM BIẾT CÓ DUYÊN GÌ HAY KHÔNG ?
Hồ Loan
 vntst20184428_500
TÌNH LỠ XÓT XA
Người bảo tôi rằng... Hẹn kiếp sau,
Mãi mãi hai ta ... Chỉ bắt đầu,
Hãy xem tình ấy chưa kết thúc,
Trầu không héo rục ... Úa mùa cau!
Người bảo tôi rằng... Có trong tim,
Chỉ tiếc hai ta... Mãi nén kìm,
Người bảo... Bên người tim hóa đá,
Đời này an phận... Sống lặng im!
Người bảo ... Tim dành chỉ riêng anh,
Phải bước chân đi... Dạ chẳng đành,
Bên người thao thức... Xa hình bóng,
Trách đời duyên nợ... Khéo làn ranh!
Tôi hiểu rằng người bước chân đi,
Chẳng phải vì yêu... Lẽ chỉ vì,
Với tôi... Duyên mãi thành không nợ,
Dối mình... Người dối nói từ ly!
Tôi hiểu rằng người... Nuốt đắng cay,
Thương mãi tôi ư... Chẳng hẹn ngày,
Lẽ đời đưa bước... Tim đơn lẻ,
Chắc đời quạnh quẽ... Rẽ tình chay!
Thôi nhé từ đây chuyện hai ta,
Cứ để gió đưa ... Liễu la đà,
Phơ phất hồn tình mưa gió gội,
Đời tôi... Tôi đội ... Mãi xót xa...
HD.14/01/2019

Tình Vẫn Chưa Phai
Xin người nhấp cạn chén trà sương
Ngắm ngọn triều đan mạch sóng cường
Liễu biếc còn hoen dòng lệ cảm
Trăng vàng vẫn đọng nét sầu tương
Niềm tin khắc chạm ngôi trần thế
Nỗi nhớ hằn in giấc mộng thường
Vạn kiếp chưa nhòa phai kỷ niệm
Sao tình nỡ để nhạt mùi hương.
Nguyetle 13/1/2019
 vntst20184514_500
TỪ THUỞ YÊU ANH.
Gom cả mùa trăng đã bạc màu.
Tô đời rệu rã nhuốm thuơng đau.
Miên man mấy lượt tình chưa dứt.
Hụt hẫng bao phen lệ đã ngào.
Ngày đó tóc xanh đường lả lướt.
Đến giờ lạc bước tuổi hanh hao.
Nếu đem nỗi nhớ xin cô lại.
Một tiêng yêu anh tự thuở nào
Sưu tầm.

Ừ -TÌNH VẪN CHƯA PHAI
Bao năm quán gío lẫn cầu sương
Khó xoá mờ đi nét quật cường
Nhớ tính kiêu hùng trang bát cú
Cảm lần hội ngộ chén quỳnh tương
Canh đời khắc khoải màu hư ảo
Hốc mắt nhoà phai chuyện thế thường
Ngẵm ngợi chừng nghe lòng nức nghẹn
Thời gian ...sương khói tỏa lầu hương.
Kim Hải 19/01/2019
 vntst20184873_500
ĐÀNH NGOẢNG MẶT QUAY LƯNG
Bao kỉ niệm tan tành trong mây khói
Cuối con đường không tiếng gọi ái ân
Bởi lòng ai cũng đâu muốn xích gần
Cho tròn vẹn cặp tình nhân dạo bước
Hay những lúc đêm khuya về luôn được
Kề vai nhau để thỏa ước ngày qua
Nhưng trái ngang đã vùi lấp mặn mà
Buộc ta sống hết thiết tha ở cạnh
Chốn nhân thế gánh sầu đông giá lạnh
Nhói tận tim lắm cái cảnh đọa đày
Tiếng lở làng thúc đẩy giọt đắng cay
Ôm hụt hẫng ngồi nơi này khóc hận
Người gian dối đem câu thề trộn lẫn
Vui với buồn thêm mấy bận vấn vương
Đầy nhạt phai tỉnh giấc mộng canh trường
Đành ngoảnh mặt quên lời thương mãi mãi.
Thơ HAn Gia

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com