Thứ Ba, 8 tháng 1, 2019

Thơ tình còn mãi 297

ĐƠN CÔI
Một mình chèo lái trên sông.
Ghe thuyền thì nhỏ mông mênh sóng cồn
Nôn nao trong dạ bồn chồn.
Bao năm lẻ bạn tình buồn đơn côi.
Hôm nay gặp được em rồi,
Mong sao sông nước nổi trôi còn thuyền.
Được vào đỗ bến bình yên
Dẫu ghe thuyền nhỏ xuôi miền bến mơ.
Trên ghe anh viết vần thơ,
Mộng mơ mơ mộng bao giờ .gặp em.
Chông chênh chữ viết nghiêng nghiêng,
Gởi thì muốn gởi sợ phiền" Người ta "
Hôm nay ngấn lệ nhạt nhòa,
Nghe tin em đã đi qua sông rồi,
Tình buồn nay lai đơn côi,
Ghe thuyền bé nhỏ nổi trôi . Sóng cồn.
Bây giờ lại sống cô đơn,
Thuyền ghe bé nhỏ sóng cồn nổi trôi.
Trở về lại kiếp đơn côi.
Ghe thuyền bé nhỏ nổi trôi sóng cồn.
...Tg/Thị Sồi .
 vntst20184235_500
XUÂN TÌNH
THU về hoa lá rung rinh
VỀ nơi bến cũ tìm hình bóng xưa
HƯƠNG nhài ai đó trao đưa
TÓC mây vẫy gió, như đùa cùng ai
EM như làn gió ban mai
BAY vào cõi mộng tìm dài ước mơ
CHO tình dệt những vần thơ
TIM anh thổn thức đẫn đờ bao đêm
ANH mong tình thắm êm đềm
BIẾT là em sẽ ngỏ thêm câu tình
ĐẮM chìm trong giấc mộng xinh
SAY sưa ngây ngất duyền mình với ta
XUÂN đùa tình sẽ bay xa
TÌNH càng thắm đượm thật là tình hay
THU VỀ HƯƠNG TÓC EM BAY
CHO TIM ANH BIẾT ĐẮM SAY XUÂN TÌNH
05/01/2019 Hải Đỗ Tiến

MƠ ƯỚC
THU vàng hoa cúc ngời xinh
VỀ miền thương nhớ bóng hình nơi xa
HƯƠNG tình quyện mãi hồn ta
TÓC thè em thả thiết tha trang đài
EM cười rạng rỡ nắng mai
BAY theo làn gió gót hài mộng mơ
CHO anh gửi tặng bài thơ
TIM hồng bối rối ngẩn ngơ môi mềm
ANH về thao thức từng đêm
BIẾT rằng nỗi nhớ dài thêm mộng tình
ĐẮM chìm ảo mộng duyên mình
SAY sưa bể ái đẹp xinh một nhà
XUÂN đưa em đến bên ta
TÌNH yêu nồng thắm mặn mà mê say
THU VỀ HƯƠNG TÓC EM BAY
CHO TIM ANH BIẾT ĐẮM SAY XUÂN TÌNH
05/01/2019 Hoàng Trọng Lợi
 vntst20184947_500
NHỚ NGHE EM
Có nỗi buồn không biết nói cùng ai
Từng đêm vắng u hoài ôm gối chiếc
Người nơi ấy hai phương trời ly biệt
Lệ thương sầu da diết ở trong tim
Ôm đớn đau ta phải cố nén ghìm
Lời nguyện ước vẫn còn ghim tấc dạ
Nhưng cứ sợ bởi vì xa xôi quá
Ta với nàng chia cách ngả cô đơn
Trong giấc mơ hình bóng cứ chập chờn
Lòng xao xuyến càng yêu hơn gấp bội
Người xa hỡi quan san muôn vạn lối
Biết bao giờ hết nỗi nhớ thương xa
Nhìn vầng mây nơi đó cuối chiều tà
Ta muốn gửi tình ta vào trong đó
Trái tim cháy rực hồng lên lửa đỏ
Sẽ theo về cùng gió đến bên em
Nhận nghe em lời thương nhớ đi kèm
Và em ạ hãy xem tình muôn thuở
Ngày mai đến đôi ta là duyên nợ
Nên bây giờ... xin mãi nhớ nghe em.
HL. 1 - 2019

EM XIN GỬI
Nụ hôn xa xin gửi gió theo kèm
Thơm ngọt dịu môi em anh nhận lấy
Anh sẽ hiểu em yêu nhiều đến vậy
Rằng nơi này thương biết mấy là thương
Em vẫn luôn gìn giữ thắm má hường
Dù là gió muốn vương em cũng cản
Có chờ đợi trôi qua bao ngày tháng
Cũng để dành phần anh chẳng đổi thay
Người thương ơi tình em mãi đong đầy
Luôn trong sáng dù làn mây che phủ
Và đẹp mãi chưa khi nào là cũ
Bởi yêu rồi nên ấp ủ niềm mơ
Dù đường xa còn phủ kín sương mờ
Nên ao ước dây tơ hồng kết thắm
Em gom hết hương thơm dành trao tặng
Cả mây hồng cùng nắng ấm về anh
Xua đông tan bằng cơn gió ngọt lành
Anh sẽ được vây quanh làn hơi ấm
Tình ta mãi ngàn năm còn sâu đậm
Nụ hôn xa đã ngấm đẫm tim hồng.
PN – 2019
 vntst20184959_500
THÔI ĐÀNH
Bao ngày nỗi nhớ quyện hồn tôi
Cũng bởi tiền duyên lạc mất rồi
Ngọn lửa men nồng sao cứ trỗi
Con thuyền ước nợ vẫn dần trôi
Giây thờ thẫn mộng đời luân đổi
Phút ngỡ ngàng mơ phận chuyển hồi
Ngoảnh lại đường xưa dài trĩu lối
Thôi đành nhẫn chịu đắng tình khôi
06/12/2019 Hải Đỗ Tiến

ĐÀNH THÔI
Vô hình lỡ nhớ gửi về tôi
Lỗi mộng tìm quên chẳng có rồi
Chốn dạ duyên tình luôn bảo trỗi
Trong lòng nghĩa cả có nào trôi
Yêu thương cõi tạm luôn rời đổi
Hạnh phúc trần gian vẫn bỏ hồi
Lặng lẽ ưu phiền dâng ngập lối
Âm thầm thống khổ mãi đời tôi
06/01/2019 Hoàng Trọng Lợi
vntst20184964_500
NGẬP NGỪNG THUỞ ẤY
Ngập ngừng mở cửa vườn xuân
Bướm ong say mắt niu nâng môi đời
Nắng hồng ửng đỏ đôi môi
Riêng chung dan díu tình mời gọi nhau
Ngập ngừng thề thốt trăng sao
Nghìn năm sau, nghìn năm sau ...vẫn là
Bức tranh nhân thế mượt mà
Tiếng lòng ươm giọt nắng qua vườn trần
Ngập ngừng rón rén bâng khuâng
Tóc mây thả xuống ai chần chừ ai?
Xuân tròn viên mãn kẽ tay
Dịu dàng , uyển chuyển đan cài giọt yêu
Ngập ngừng bén gió dệt thêu
Nụ cười ấp úng ai dìu chân ai?
Ru em lặng lẽ nơi này
Bốn mùa thay lá hổm rày biết chăng?
Ngập ngừng nốt nhạc bổng trầm
Khúc ca giai điệu đôi lần ngọt say
Bình minh ánh sáng tràn đầy
Buông lơi hờ hững ngất ngây gieo mùa
Ngày 28/12/2018  Ân Thiên

LẶNG LẼ BÊN NGƯỜI
Lặng lẽ em nhìn ... lặng lẽ thôi,
Dẫu rằng muốn được ấm bờ môi,
Gần người lắm lắm ... xa vời vợi,
Muốn thỏa khát khao ... sợ lại rồi...!
Từng đêm gối mộng để cho nhau,
Môi cười e thẹn ... khóe mắt lau,
Muốn được riêng người ... nhưng nào dám,
Nâng mãi hoa xinh ... gối nát nhàu!
Se sẽ bên người phút riêng tư,
Nén lòng sâu thẳm ... lại giá như,
Ước dựa vai người ... thu vời vợi,
Nửa bước chân đi ... nửa tạ từ!
Vun đắp cho người ... đắp cho ta,
Người cười hạnh phúc ... dạ xót sa,
Chẳng lẻ đêm dài ... đêm cũng lẻ,
Mộng một đêm chung ... bóng trăng tà!
Thầm trách Ông Trời để nhớ thương,
Muộn màng sao nỡ để tình vương,
Chẳng thể chung đường ... chung bến đợi,
Gọi mãi một tên ... suốt canh trường!
Bao giờ người nhỉ ... một đêm thôi,
Một đêm hai đứa chẳng đơn côi,
Cửa mở vườn tình em sẵn đợi,
Tiên cảnh Bồng lai ... nhớ muôn đời!
HD.
 vntst20182514_500
NHƯ ĐÃ THẦM YÊU.
Chiều nay dạo bước bờ sông
Sao thấy trong lòng nhớ bạn phương xa
Đường đê nắng trải hơi ngà
Cây cỏ la đà hoa nở ngát hương
Nhà quê chăm bón ruộng vườn
Cho nên môi hường kém sắc anh ơi
Nhiều đêm khấn phật cùng trời
Có người nhận lời kết nghĩa trầu cau
Để cho tim mộng má đào
Chẳng còn nghẹn ngào những lúc trời đông
Ước ao chung tên thiệp hồng
Trọn nghĩa vợ chồng hạnh phúc bền lâu
Chúng ta vui vẻ tựa đầu
Quên hết u sầu gối mộng từng đêm
Ngoài kia sương rớt bên thềm
Lay động môi mềm như đã vào yêu....
Thảo 7.1.2019

NẾU NGÀY ĐÓ EM VỀ
Nếu ngày đó em về thăm chốn cũ
Phố núi xưa vẫn mờ ảo sương mù
Em có thấy xuyến xao khi chợt nhớ
Dốc hẹn năm nao anh lóng ngóng chờ
Nếu ngày đó em về ngang phố chợ
Chợ vẫn đông vẫn rộn tiếng rao mời
Em có biết bao lần anh đứng đó
Mắt thẩn thờ tìm đâu bóng ngày thơ
Nếu ngày đó em về nơi quán nhỏ
Quán thuở nào ta lặng ngắm mặt hồ
Hồ vẫn lặng mà đời đâu phẳng lặng…
Cuốn ta trôi mỗi đứa một bến bờ
Nếu ngày đó em về lên đồi vắng
Đồi vắng bóng người chỉ có ngàn thông
Thông vẫn xanh một thời ta mơ mộng
Mộng vỡ rồi mơ nữa cũng hoài công
Nếu ngày đó em về đừng ghé lại
Ngôi trường xưa ta từng bước kề vai
Trường đổi chủ cũng như đời dâu bể
Đường thay tên phố biến dạng hình hài
Nếu ngày đó em về dù quá trễ
Để nhìn nhau …rồi đi mãi không về
Để tất cả phai nhòa theo bọt bể
Kỷ niệm xưa thoáng như một cơn mê
Cư-Nguyễn
 vntst20184971_500
KỶ NIỆM NGHẸN NGÀO.
Ta ngồi nhấp chén rượu cay
Trông về kỷ niệm vẫn dày hương xưa
Ngõ sầu Người lấp lối chưa
Má hồng nay đã chiều mưa nhạt rồi.
Chỉ còn ước mộng xa xôi
Đèn khuya hiu hắt buồn rơi cõi lòng
Thương mình một thuở đếm đong
Thềm hoang ngõ trúc đợi mong chốn nào
Người về dưới bến đầy sao
Ai say câu hát lối vào vườn yêu
Bâng khuâng gót ngọc mỹ miều
Mắt in mầu mắt bên lều tranh quê.
Thời gian nhuốm bụi câu thề
Thu phai lá đổ lối về bơ vơ
Đò xưa lỡ chuyến xa bờ
Mưa giăng trên bến ngẩn ngơ giọt buồn.
Nguyễn Thường

XUÂN VỀ
Mùa xuân buổi ấy câu thề
Trăm năm dẫu có nhiêu khê một lòng
Vẫn nung nấu chữ thủy chung
Mặc cho sương khói vẫy vùng mù khơi
Giang tay đón lấy nụ cười
Trên bờ dị mộng chẳng hời hợt đau
Bờ môi tô điểm sắc màu
Tình anh sau trước để chau chuốt đời.
Niềm riêng dành chỉ một người
Cho xuân như thỏa giữa trời đất ru
Không còn những ánh mây mù
Bên nhau xin gửi thiên thu cuộc tình.
7.1.2019 Lê Phạm Quỳnh Như
vntst20183986_500
CHÚT TÌNH CỜ VỘI
Khoan thai nhịp bước ô hồng,
Nắng mai hờn dỗi chờ mong gió lùa.
Vén ô vờn tóc hong trưa
Ươm nồng má ửng trêu đùa sắc môi.
Ngượng ngùng bỡ ngỡ Em ôi!
Trời đông se lạnh nụ cười thản nhiên.
Tựa xưa Em vẫn dịu hiền
Thanh tân hiếu hạnh vẹn nguyên dáng hồng.
Tình cờ gặp vội đầu đông,
Quan tâm nhau những lời không cạn lời.
Ngập tràn kỷ niệm đầy vơi
Bông đùa dĩ vãng một thời tuổi thơ...
Vì đâu khoảnh khắc tình cờ
Để người xa khuất.. Người thờ thẫn trông..?
thơ Kimbang Du 15/11/2017

TỰ LÒNG
Chiều ướt đẫm hạt mưa tý tách
Mối chân tình tự bạch cùng ai ?
Xót xa buông tiếng thở dài
Cõi lòng ngơ ngẩn lệ cài khóe mi
Dù quên hết những gì oan nợ
Vẫn không đành nức nở buồng tim
Câu thơ nhuốm lệ đắm chìm
Viết sao cho trọn lặng im chốn này
Người ta cắt chuỗi ngày tháng cũ
Khiến hai người héo rũ hồn trinh
Câu thề cháy bỏng lung linh
Bỗng chia hai ngả lịm tình đớn đau
Từng đêm gói dạ nhàu đem cất
Muốn quên đi sự thật trong đời
Nhưng còn nghiệt lắm ai ơi
Làm sao trút bỏ hết lời trái ngang ?..
Thơ tình: Anh Vũ
vntst20182449_500
KHẮC KHOẢI
Chờ trông một bóng mãi bên đời
Nỗi khổ đêm ngày dạ cứ khơi
Hết ngắm mây trời lau lệ tủi
Rồi nom nắng gío gượng môi cười
Bao lần sóng lật ngàn năm xót
Mấy dạo mưa quần vạn phút lơi
Muốn hỏi trời xanh... sao bỡn cợt..
Mà gieo khắc khoải khó lên lời ?
Sưu tầm.

CHỜ EM MÙA PHƯỢNG NỞ
Đông chưa tàn sao vội ngóng hè sang
Từng đêm vắng ta mơ màng phượng nở
Người xa hỡi có hay rằng thương nhớ
Bao tháng ngày chất chứa ở tim côi
Nhớ về em thao thức mãi bồi hồi
Mơ hoa nở trên đôi môi em đỏ
Phương xa ấy chắc rằng em cũng có
Ước mơ thầm nho nhỏ... giống như nhau
Trời cuối đông hoa lá bạc phai màu
Trái tim ấy có đau vì xa vắng...
Riêng ta mãi một tình yêu sâu nặng
Nhớ thương nhiều sâu lắng với thời gian
Đã bao đêm trong mộng ước mơ màng
Ta cứ thấy chứa chan... tình chung lối
Dù xa cách có còn bao vạn đỗi
Nhưng hạ về sẽ sớm nối tơ duyên
Ở bên nhau ta giữ vẹn lời nguyền
Tình nồng ấm mãi trinh nguyên chờ đợi
Hạ vàng hỡi hãy mau mà đi tới
Ta mơ hoài... vì bởi... nhớ thương em
HL
 vntst20184934_500
XIN_ĐỪNG
Xin ai
đừng nữa ngẩn ngơ
Người xa xót dạ..
kẻ chờ mỗi canh
Sóng mây
rực rỡ cũng đành
Trần gian lắm nỗi
ai dành cho ai?
Dây yêu
xa ngắn gần dài
Thương yêu buộc chặt
đừng phai..nản lòng..
Để đời
lạc bến nước trong
tình xuân lơ lửng
tình hồng..lùi xa
Chỉ mong
tình kết nở hoa
ta đây người đấy
mặn mà êm vui
Cùng nhau
chia ngọt sẻ bùi
cho đời mãi vượng
ta vui thắm nồng
n/sơn

VÙNG KỈ NIỆM XƯA
Cây cầu ngày đó đi qua
Em tròn mười tám lòng ta bồi hồi
Bà ba chiếc áo tinh khôi
Màu tim tím nhớ nghe thời gian đi
Nhìn em nào dám nói gì?
Xuân qua , hạ tới đôi khi thương thầm
Đá vàng ngồn ngộn trăm năm
Em che mái tóc rót âm thanh đều
Dòng đời vẫn chảy giọt yêu
Êm đềm khoảnh khắc cô liêu nghìn trùng
Gọt đau và đớn mông lung
Sầu treo lơ lửng một vùng cỏ non
Nhớ nhung đôi mắt đen tròn
Một trời biêng biếc dỗi hờn còn đeo
Mùa thu vàng úa hanh heo
Một vùng kỉ niệm bay vèo về đâu?
Non cao , biển rộng , sông sâu...
Lẽ nào em chẳng qua cầu ngày xưa?
Mùa đông dư vị ngọt , chua...
Vòng eo năm ấy như đùa giỡn nhau
Ngày 30/12/2018  Ân Thiên ( Bình Dương)
vntst20184944_500
ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI
Kỷ niệm xưa buồn lỡ đánh rơi
Tìm đâu gió thả tận chân trời
Niềm tin đã hết mình thôi đợi
Nỗi nhớ còn không họ bỏ rời
Vụn vỡ câu thề quên nẻo lối
Chia lìa ngả ái biệt trùng khơi
Hương tàn lửa lụi ai đừng tới
Cất giữ vùi chôn của một đời
Minh Hien

GIỮ NỤ HƯƠNG ĐỜI
Khi từng nỗi nhớ dạt dào rơi
Hỡi cánh chim di nẻo gió trời
Có hiểu tình kia hoài vẫn khởi
Hay không ái nọ mãi chưa rời
Mây sầu lượn đến ngàn xa vợi
Nhạn lẻ bay về ngút dặm khơi
Giữ ái gìn thương đừng héo lụi
Làm sao để thắm nụ duyên đời
Mộc Mộc
vntst20183985_500
GIỮ NHÉ TÌNH ƠI
Ái cảm xin đừng để rụng rơi
Mà nên rạng rỡ giữa lưng trời
Hoài ươm cuộc sống thêm ngào ngọt
Lại giúp vành tim thoát rã rời
Rộn rã khi nằm trong diễm ái
La đà lúc duỗi tận mù khơi
Tình yêu bừng nở niềm hy vọng
Thấu hiểu nhiều hơn lẽ cuộc đời
HANSY

MÌNH ƠI ...
Mình biết không em nhớ mình lắm đấy
Tim thì thầm run rẩy gọi yêu ơi
Mình giận em hay bận việc gì rồi
Suốt cả buổi không một lời nào hết ...
Đêm sắp khuya em chờ trong giá rét
Mình im hoài em biết gọi ai đây
Ngó đồng hồ mải miết chạy vòng xoay
Ghét mình quá đêm nay em giận dỗi ...
Mình bảo em rằng mình không nói dối
Yêu em rồi yêu chỉ mỗi em thôi
Cớ làm sao đêm đã khuya lắm rồi
Em chờ mãi , mà người ơi biền biệt ...
Chẳng lẽ mình giả vờ không muốn biết
Im lặng nhiều dễ quên hết yêu thương
Mình đàn ông nên thấy đó bình thường
Nhưng với em đã thương là tất cả
Mình ơi mình , đừng đi xa nhiều quá
Em mãi chờ với tất cả yêu thương
Công việc xong về nhé với đời thường
Còn đêm nay em đành ôm gối ngủ ...
7/1/19 Minh Phương
vntst20182427_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com