Thứ Tư, 9 tháng 1, 2019

Thơ tình còn mãi 299

KÌA DÁNG MAI XUÂN
Ớ kìa xuân sắc ngày xưa,
Rung rinh mộng, thuở cợt đùa ô mai..!
Thực hư đôi lứa giễu hài
Nước trôi vô ý hoa bay hữu tình..
Người xưa sớm định ba sinh,
Đò duyên lệch bến buông mình chênh vênh.
Mười năm thoảng nhớ gọi tên
Nguyện cành mai ấy vững bền phương xa..!
Vừa hay tương ngộ quê nhà,
Dáng mai xưa, vẫn mặn mà hương xuân.
Suối huyền róc rách trong ngần
Nụ duyên tươi thắm, tủi mừng lưu tâm..
Thẫn thờ dõi bước xa xăm,
Chợt đâu ngọn bấc nhủ thầm tim côi.
Chớm duyên mà chẳng nợ đời
Cam vùi tâm sự.. ỷ ôi thêm sầu..!
Kimbang Du 07/01/2018
 vntst20184947_500
NỖI LÒNG!
Khới nỗi suy tư gợi tiếng lòng
Sương lùa gió phả liếc qua song
Bâng khuâng nẻo đợi tình vương vấn
Thắc thỏm triền mơ nghĩa đượm vòng
Với mảnh trăng khuya về dạ ngóng
Buông nhành liễu sớm níu tâm trông
Luồn qua mắt biếc vần thơ lộng
Khới nỗi suy tư gợi tiếng lòng!!!
Nguyễn Thường

CHỈ MÌNH EM VÀ BIỂN
Anh đi rồi chỉ còn lại mình em.
Biển chiều nay Sao mà buồn đến lạ
Từng con sóng cứ xô thuyền nghiêng ngả
Anh xa rồi em chẳng thể bình yên...
Co lẽ nào anh lại vội vã lãng quên ?
Bỏ lại em một mình chiều với biển
Nói đi anh dù một lời tha thiết...
Để em buồn với biển chiều không anh.
Anh đi rồi vệt nắng cũng chong chanh
Hoàng hôn xuống để chiều buồn loang lỗ
Chỉ mình em ôm hoài một nỗi nhớ.
Anh xa rồi chỉ còn biển và em...
8/1/2019 Hoàng Minh
 vntst20182382_500
XA VẮNG
Bóng đổ chiều buông ánh gợn hồng
Khung trời tẻ nhạt ảnh mùa đông
Người đi viễn xứ miền quan tái
Kẻ ở quê nhà biệt cách sông
Tháng đợi âm thầm đau lẻ bạn
Năm chờ lặng lẽ quạnh buồn trông
Tình xa hóa cảnh lòng ngơ ngẩn
Dạ vắng u hoài tím cõi không...
8/1/2019 Hoàng Duy

GIEO SẦU CHO AI
Em vẫn gieo tình đây đó
Mùa xuân trái ngọt trĩu cành
Phất phơ trên đầu ngọn gió
Một bản tình ca màu xanh
Hẹn hò bên bờ dốc nắng
Đan tay xây mộng ban đầu
Ta dìu em về góc vắng
Nụ hôn bẽn lẽn trao nhau
Mắt em lim dim thuở ấy
Nghiền ngẫm xâu chuỗi tương tư
Lưng ong ru tình hây hẩy
Đòi phen chép mộng hiền từ
Em vẫn đợi chờ anh đến
Như là sa mạc chờ mưa
Hơi thở chìm sâu hổn hển
Quay gót vọng tiếng gieo mùa
Bánh xe lăn đi vô tận
Đứt phanh rơi xuống vực sâu
Trắng đen núp bờ ân hận
Tình yêu gãy cánh ngập sầu
Ngày 30/12/2018Ân Thiên ( Bình Dương)
 vntst20182890_500
NÉT BUỒN GIẤU LỆ
Khoanh tay muôn vàn nghĩ ngợi
Gió đã xoay chiều về đâu?
Tóc may nghìn năm vẫn rối
Câu thơ rớt xuống dòng sâu
Khoanh tay ấp ôm trái đắng
Đá kia tuổi đã chớm già
Nỗi buồn đè lên thân phận
Trần gian lắm kẻ kêu ca
Khoanh tay đời mòn chóng vánh
Rừng cây lốm đốm lá vàng
Mưa ở trong lòng chưa tạnh
Con đò tách bến sang ngang
Khoanh tay trăm cơn rầu rĩ
Ăn sâu mạch máu tươi hồng
Đừng chơi những trò ma mị!
Biết đâu nguồn cội thầm mong?
Khoanh tay trời đau đất nhức
Người đi buông câu hững hờ
Lửa tình sôi lên hừng hực
Lạc lõng một trời bơ vơ
Ngày 28/12/2018  Ân Thiên ( Bình Dương)

PHỐ CŨ RÊU PHONG
Phố cũ ngày nào giờ đây vẫn thế
Vẫn rêu phong vẫn nhè nhẹ lá rơi
Vẫn con người với bóng lẽ đơn côi
Vẫn một mình đi về nơi gác nhỏ
Lầm lũi âm thầm héo hon nơi đó
Vẫn từng ngày thấm giọt nhỏ lệ rơi
Vẫn ôm ấp mối tình đã buông lơi
Vẫn ngồi đếm thời dan trôi nghiệt ngã
Giọt lệ sầu vẫn lăn dài trên má
Đắng bờ môi khi tình đã chia xa
Tấm thân côi heo hút mảnh trăng tà
Phiến đã rêu phong thân ngọc ngà gãy đổ
Hỏi trời cao đâu mới là bến đỗ
Mà đời em hoa chớm nở đã tàn
Mộng vỡ rồi tình cũng đã ly tan
Duyên phận bạc mắt lệ chan ngày tháng
t/lý
vntst20184966_500
NGƯỜI HÃY GIẢ VỜ
Người hãy giả vờ nói yêu đi
Lệ buồn thôi đọng ở khoé mi
Nụ cười lại nở trên môi đỏ
Hây hây gò má tuổi xuân thì.
Em muốn cùng ai đó hẹn hò
Thì thầm tâm sự chuyện nhỏ to
Cô đơn lâu quá nay mỏi mệt
Muốn có tri âm để chuyện trò.
Người hãy giả vờ nói thương em
Nhớ nhung sâu đậm đêm từng đêm
Dẫu biết đó là lời giả dối
Vẫn thấy xôn xao trái tim mềm.
Em muốn cùng ai đó nắm tay
Dạo bên bờ biển tóc bay bay
Người hãy giả vờ hôn em nhé!
Lâu lắm đã quên cảm giác này.
Người hãy giả vờ nói yêu đi!
Cát

MƯA LẠI VỀ
Mưa lại về... trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.
Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
Tìm về anh của một thời xa vắng
Của một thời hai đứa bước chung đôi.
Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi !
Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ
Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh ?
Vâng ! Đây rồi em đã gặp được anh
Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.
Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
Trả lại anh con đường chia đôi ngả
Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa...
Sưu tầm.
 vntst20182404_500
BẾN TRÔNG
Hè về mắt phượng đỏ hoe
Ve buồn nức nở tái tê cả lòng
Chia tay mưa lại khóc ròng
Sáng thương, chiều nhớ bềnh bồng giọt rơi
Xa nhau buồn lắm người ơi !
Chín mươi ngày lẻ, không nguôi nhớ người
Nhớ ngày hai đứa chung đôi
Đường trưa nắng đổ mình vui chuyện trò
Hè cho bến phải xa đò
Thu sang nhớ nhé hỡi đò ! Bến trông !
Chín mươi ngày đợi đêm mong
Hạ đi, Thu đến má hồng biết không ?
Nguyễn Nhơn  28/06/2017

MƯA 
Có lẽ em buồn bởi gió mưa ..
Vì anh không đến cũng như thừa ..
Một mình lặng lẽ cùng suy ngẫm ..
Kỷ niệm đong đầy buổi đón đưa ..
Muốn được trao anh phút mặn nồng
Nhưng vì cách biệt mãi chờ trông 
Thôi đành chắp bút gieo hồn nhớ ..
Viết lại đôi dòng gửi nhớ mong ..!!!
Sưu tầm.
 vntst20182349
BIỂN KHÁT TÌNH
Biển khát tình thả sóng biếc xôn xao
Ta cũng khát cồn cào khô môi đỏ
Tóc vồn vã còn tự tình với gió
Để mắt buồn ngấn lệ nhỏ thầm rơi
Này Hải Âu mỏi mệt cánh chân trời
Cho ta hỏi chim ơi nào hay biết
Người cợt nhả hay người yêu ta thiệt
Mà lòng đây da diết chỉ nhớ người
Bướm vẫn vờn cánh hồng thắm màu tươi
Người đơn lẻ nụ cười rơi đánh mất
Biển cô độc sóng thét gào gió giật
Ta bây giờ sợ nhất thiếu người thôi.
09/01/2019 Đào Văn Cứu

Nếu như ...
Nếu như ta đừng quen .
Em bây giờ không khóc
Trời mưa chiều không rơi
Lòng em không buồn mãi
Nếu như không gặp anh
Em thôi không âu sầu
Đường xưa không chút nắng
Và em không thức đêm
Nếu như em đừng yêu
Người đàn ông trong mơ
Anh sẻ không ưu phiền
Tình xưa không đau khổ
Nếu như và nếu như
Em ra đi mãi mãi
Trả anh về với người
Quên hết chuyện ngày nay ....
Quyên Hạ 8/1/19 một ngày rất buồn
 vntst20182384_500
HOÀI NIỆM
khung trời chẳng nắng cũng nào mưa
Chút lạnh se se đủ ướm vừa
Tưởng mãi bao ngày mong với hẹn
Thương hoài những buổi đón cùng đưa
Âm dương cách trở mơ còn đắng
Cõi thế lìa tan ước vẫn thừa
Tạo hóa gieo chi sầu tiễn biệt
Đau lòng khắc khoải chuyện buồn xưa
thơ : Phạm Thu

KHOẢNH KHẮC
Góc nhỏ em hờn giận dỗi mưa
Buồn dâng kỉ niệm biết sao vừa
Buồng tim trỗi nhịp nhung và nhớ
Lọn tóc theo làn đẩy với đưa
Có phải ngày yêu chưa đủ ấm
Hay vì buổi hẹn đã dư thừa
Lời thương tắt lịm còn đâu nữa
Khoảnh khắc ta ngồi nhớ chuyện xưa.
Minh Thắng
vntst20184219_500
KỶ NIỆM NGÀY XƯA
Ai hờn khóc giận giữa trời mưa
Nhớ đỗ chiều rơi mộng ước vừa
Cách trở đôi đường xa bến hẹn
Thôi chào những phút đợi thuyền đưa
Không còn nợ chớ gieo mầm đắng
Đã hết duyên hoài dệt cũng thừa
Kỷ niệm xuôi dòng theo dĩ vãng
Quên ngày tháng lẫn muộn phiền xưa
Hung Phi Nguyễn

MƯA TRONG NỖI NHỚ
Chủ nhật Sài Gòn bỗng đổ mưa
Người đi kẻ lại nhớ sao vừa
Mây hồng phảng phất câu hò hẹn
Gió bạc chia lìa cảnh đón đưa
Bữa nọ đoàn viên còn mãi thiếu
Mà nay cách biệt cứ luôn thừa
Xuân về tỏa sắc ngàn hoa nở
Hỏi mấy ai giờ nhắc chuyện xưa
Đon Hồ
vntst20184251_500
SỐ PHẬN
Rạn vỡ duyên mình chẳng trách ai
Là do định số vẫn an bài
Tơ hồng đoạn khúc oanh hờn liễu
Chỉ thắm chia đường mận dỗi mai
Tại chữ thề kia vùi núi thẳm
Vì câu hẹn ấy trả sông dài
Bao ngày lặng lẽ đong sầu tủi
Đã lạnh tim nồng bởi đắng cay.
BN

MÃI NHỚ
Đã khảm vào tim bóng một người
Non mòn biển cạn mãi nào vơi
Thời gian khắc đậm duyên thầm ủ
Kỷ niệm hằn sâu nghĩa khó dời
Dõi ánh tà dương hờn phận trải
Xem dòng nhược thủy đắm hồn cơi
Dù nay phận mỏng cam đành lỡ
Vẫn nhớ về ai trọn cả đời .
Phạm Thu

TRẢ HẾT
Trút cạn ân tình vậy cũng xong
Ghìm chi kỷ niệm mãi đau lòng
Hôm nào ý gợi hoài thương nhớ
Cảnh đó hoa tàn vẫn đợi mong
Nhặt chữ thề xưa mang gởi gió
Tìm câu hẹn cũ thả trôi dòng
Từ nay rũ bỏ bao phiền muộn
Trả hết cho người những đếm đong .
Sưu tầm.
vntst20184220_500
ĐỐT TÌNH THƯ
Thư này đốt bỏ thế là xong
Cháy rụi tình ta khỏi bận lòng
Tiếng hẹn tan rồi bao nỗi nhớ
Câu thề vuột hết những niềm mong
Thời gian xếp lại xuôi từng tháng
Kỷ niệm vùi chôn nguợc mấy dòng
Thổn thức làm chi nguời chẳng hiểu
Tro tàn dĩ vãng khói sầu đong
Hoài Đinh

LẬN ĐẬN
Thương mình lận đận cũng vì duyên
Bến đục nào hay tủi phận thuyền
Mấy buổi đìu hiu oanh rẽ nhạn
Từng ngày lặng lẽ thúy chia quyên
Mơ màng ý vẫn đan lời hẹn
Khắc khoải tâm luôn dệt chữ nguyền
Ngọc vỡ gương tan ngồi tưởng lại
Đâu rồi một thuở bạn hàn huyên .
Thơ : Phạm Thu

LONG ĐONG
Tủi kiếp nhan hồng bởi phận duyên
Lênh đênh chẳng bến lạc khoan thuyền
Đường yêu sóng đẩy đành xa nhạn
Ngõ nhớ mây lùa phải cách quyên
Khắc khoải ôm hờn vì lỗi hẹn
Đìu hiu nuốt tủi bởi sai nguyền
Ngàn xa quạnh vắng còn ai tưởng
Lạc nẽo mong chờ cảnh hợp huyên
Nguyễn Thị Hà
vntst20184241_500
Như Gió Mây Trời
Sức mọn tài sơ chịu tủi buồn
Riêng mình độc tửu chén sầu tuôn
Đàn thơ nửa gánh còn tươm lệ
Bút mực vài trang đã cạn nguồn
Kết mộng ban đầu chưa vẹn ý
Xây tình thuở trước chẳng tròn khuôn
Như mây của gió trời phiêu lãng
Một sớm vèo bay mỏng cánh chuồn.
Nguyetle  7/1/2019

CỚ VÌ SAO
Vì sao muội trót cảm âu buồn
Đối ẩm men tình đẫm lệ tuôn
Thấp thỏm đêm chờ ân cạn nghĩa
Đìu hiu tháng đợi bể vơi nguồn
Canh chầy trở giấc không tròn mộng
Bán dạ giao mùa chẳng mãn khuôn
Cảm xúc dâng trào trong quạnh quẽ
Thầm than hảo hán đã quay chuồn.
Đình Tự Liêu

CHUỒN CHUỒN BAY THẤP
Kinh nghiệm người xưa mượn kiếp chuồn
Luận bàn thời tiết đúng y khuôn
Chòm mây chuyển hướng bay theo gió
Con suối ra sông khởi một nguốn
Sợ Hạ oi nồng cơn gió táp
Sầu Đông ướt nhẹp trận mưa tuôn
Thiên nhiên lặng lẽ vòng luân chuyển
Thương góc trời riêng đất mãi buồn.
Sưu tầm.
vntst20184999_500
MỘT LỐI RIÊNG
Mong manh thương quá cánh chuồn chuồn
Chọn lối riêng mình chẳng rập khuôn
Thả chiếc thuyền thơ mong tới bến
Mượn câu ngữ nghĩa mở ra nguồn
Giọt lòng lã chã khăn chưa thấm
Hồn bướm mơ màng ý đã tuôn
Ai biết lòng ta đang thổn thức
Mưa đêm như vọng khúc ru buồn.
Đỗ Thị Kim Hải

XIN ĐỪNG! (nghịch vận)
Nẻo cũ tình xưa đẹp tháng ngày
Bây chừ đứt đoạn cũng từ đây
Bậu về giữ lại mầu hoa rữa
Ta ở ôm theo sắc bướm gầy
Nếu đã xa rồi quên gác trọ
Xin đừng nhớ nữa bỏ lầu tây
Đường nay vắng vẻ kìa ai mãi
Oải gối chồn chân những đoạ đầy!
………………………….
Bỗng chốc tình em tủi chất đầy
Cũng đành một thoáng ở nhà tây
Ngọt bùi chẳng giữ mòn thân ấy
Cay đắng còn mang mỏi dáng gầy
Bậu mảnh trời nam lìa tả ngạn
Ta vùng đất bắc lỡ dòng đây
Đông buồn cánh vạc lòng xao xác
man mác chiều xưa giận chuỗi ngày!
Nguyễn Thường
vntst20182386_500
CÒN NGUYÊN CHỮ TÌNH.
Gặp nàng bóng ngả về trưa
Mà sao cứ ngỡ như vừa mới xuân
Giai nhân luống những phong trần
Phận duyên lỡ bước xuống sân nhà người.
Nụ hồng thiếu hạt mưa rơi
Đò ngang một chuyến để rồi đục trong
Trái oan chẳng thể đèo bòng
Giữa đường gẫy gánh tơ hồng giật ra
Công bằng trời xót thương hoa
Nắng mai điểm lại ngọc ngà dáng em
Vàng thu tình bén bên thềm
Chiều nghiêng anh đến ngọt mềm môi nhau...
Áo xưa nhuộm lại thắm mầu
Cổ chờ khuy mở chụm đầu trao duyên
Nửa đời mỏi bóng thuyền quyên
Gặp người tương ngộ còn nguyên chữ tình...
Nguyễn Thường
vntst20184949_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com