Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2019

Những bài thơ hay 396

CHIỀU MUỘN TÀN THU
Mùa Thu đi qua, còn ta ở lại
Bâng khuâng trước chiều hồi tưởng niềm yêu
Lá thu bay bay, kỷ niệm diễm kiều
Đánh thức hồn ai xuyến xao trong gió.
Chiều Thu úa màu đậu ngang trước ngõ
Tim tím nhớ thương, tim tím cõi hồn
Một thưở gọi tên, mãi mãi ở trong lòng
Chiều Thu muộn xám theo màu kỷ niệm.
Tiếng hát Trương Chi, não nề khâm liệm
Nào có hay ta chẳng được cùng  em
Một bản nhạc hay, lỗi nhịp bên thềm
Chiều Thu muộn, tim lên sầu chếnh choáng.
Một chút mong kỷ niệm về trong nắng
Để cuối Thu buồn an ủi mảnh hồn đơn
Nơi ấy phương xa, em hỡi có cùng
Chiều Thu muộn hong khô tình đã lỡ?
HANSY
 vntst20183660_500
TÍM XƯA..!!
Có những chiều nắng nhạt phủ đầy sân
Hoàng hôn tím vừa lan dần ngõ vắng
Sắc tím vườn mơ chìm trong thầm lặng
Giọt sương khuya lất phất đọng hiên nhà
Nhớ rào thưa giữa cơn nắng tháng ba
Bông bí nụ điệu đà bên Bướm Trắng
Giọt mưa vương cành Xoan trầm lặng
Vô tình như sương đọng trắng hiên buồn
Đông cuối mùa sao vẫn có mưa tuôn
Để Mùa Xuân ngẩn ngơ buồn trở lại
Hoa tím nghiêng nghiêng giọt buồn trôi mãi
Xuân sắp về đem nắng ủ vườn mơ
Đêm lại về hoa tím nhỏ bơ vơ
Rào thưa vắng lặng lờ ven ngõ tối
Nhớ lắm ngày xưa vần Thơ viết vội
Tưởng như ai trao tặng rối tơ lòng
Bao tháng ngày chú Bướm Trắng đi rong
Như chở cả làn hương trong cánh rối
Gió mùa Đông thoảng hương hoa đồng nội
Bỗng nghe lòng một thoáng dỗi hờn mưa
Đêm vừa sang Pensee  tím mùa xưa
Thì thầm mãi nhớ rào thưa bất chợt
Phương xa ấy gió vô tình lả lướt
Đâu biết rằng hoa tím nhớ mùa xưa...
Hoa Tím

SƯƠNG SỚM
Một sớm sương mù đợi nắng lên
Tình cây với cỏ thật lâu bền
Kìa mây có biết nơi lằn giậu
Hỡi gió hay gì chỗ vách phên.
Nắng ấm chan hòa rộn tiếng chim
Vườn hoa chẳng nở bướm đâu tìm
Nàng mây ngược lối dường yên tĩnh
Chị gió qua đường bỗng lặng im.
Sưu tầm

NHỚ TẾT MIỀN QUÊ
Tết này mình lại không về
Nỗi lòng cách biệt miền quê nghĩa tình.
Dòng Lam thơ mộng, đẹp xinh
Xa, nhưng luôn đậm nghĩa tình thân hương.
Tết xưa trên những con đường..
Sông Lam xanh biếc, đò Lường đông vui.
Càng mơ, càng nghĩ, bùi ngùi
Cuộc đời cũng lắm những người như ta.
Nhớ sao da giết quê nhà
Tết về ta tưởng như là năm xưa.
Anh em, Bè bạn say sưa
Vui xuân, vui tết sớm trưa rộn ràng.
Tết nay, lòng những ngổn ngang
Anh em, bè bạn còn đang ngóng chờ.
Mong sao đời được như mơ
Thỏa lòng, bớt nỗi ngẩn ngơ quê người.
Nhớ quê, nhớ hết mọi nơi
Nhớ Người, nhớ cả những thời trẻ trung.
Quê ta , Xứ Nghệ anh hùng
Hỏi rằng Ai đó có cùng như ta.
Xa quê xin gửi về nhà
Lời chúc thắng lợi, lời ca yêu đời
Xa quê xin hứa một lời
Tấm lòng chung thủy, đời đời khắc ghi.
Đi đâu vẫn nhớ những gì
Dù bao gian khó, sá chi đường dài.
Đi đâu vẫn nhớ ngày mai
Về quê, vui tết, chẳng sai một lời.
Nhớ sao, nhớ lắm mọi người
Thứ cho lòng trẻ, cuộc đời đổi thay.
Hỏi trời, trời có nào hay
Biết mình, mình biết... những ngày xa quê.
Đã xa, hay nhớ vọng về
Tình xưa nghĩa cũ tràn trề trong ta.
Hẹn nhau, ngày tết quê nhà
Lời chúc sức khỏe, rằng ta với mình.
Tuy xa, nhưng giữ nghĩa tình
Thủy chung, bền chặt như hình bóng ta.
Tuy xa, luôn nhớ quê nhà...
Quyt TO Van
 vntst20183560_500
TÂM SỰ ĐẦU NĂM
Đầu năm vui đón xuân về
Bao nhiêu đổi mới mải mê ngắm nhìn
Thật ra cốt ở niềm tin
Tự mình có được chớ vin tại đời
Sinh ra cũng phận làm người
Đừng vì tính toán ở nơi lòng mình
Có khi sự quá phân minh
Chạm vào tự ái dễ sinh đổi lòng
Tự nhiên cái dễ tương đồng
Những điều trái lẽ sẽ không lợi gì
Nhiều khi phải nghĩ kỹ đi
Đừng thêm rắm rối làm chi trong người
Thuận người công việc dễ chơi
Xưa nay nhiều lắm những lời bảo ban
Tình người quan niệm chia phân
Phần ba tử tế dễ gần với nhau
Phần ba người chẳng bền lâu
Bởi tính đố kỵ khó sâu tình người
Còn phần ba nữa trên đời
Không tâm ngẫm nghĩ mặc lời thị phi
Xem quanh đời chẳng ra gì
Buông trôi, mặc kệ, khinh khi việc đời
Thật ra mọi cái thế thời
Đều trong qui luật đất trời thế thôi
Hiểu sâu đừng để buông trôi
Bàn sâu ngắm kỹ khúc nôi tỏ tường
Còn bao nhiêu chuyện vấn vương
Mong đời gặp được con đường thuận thông
Quyt TO Van

ĐỜI LÀ THẾ 9
Đường bước, đôi khi cần dừng lại
Xem quanh mình đang có những ai
Để hiểu rằng đời nhiều thay đổi
Ai bên ta trên quãng đường dài
Dừng lại để bước nhanh hơn nữa
Hiểu lẽ đời: nắng cũng cần mưa
Thấy cuộc sống ngày thêm đổi mới
Mong thời gian đỡ bớt dư thừa
Có lúc cũng khóc cho thật lớn
Mong bớt đi u uất nguồn cơn
Hiểu để tránh góc buồn cuộc sống
Mang tiếng cười về lại to hơn
Đôi khi muốn một mình suy nghĩ
Hiểu bên mình cần những điều chi
Biết có nhau là điều quan trọng
Đời chung lưng đừng để phân ly
Chuyện cuộc sống hàng ngày nhiều lắm
Bao nhiêu điều suy nghĩ cần làm
Dễ hay khó, làm sao qua được
Là những điều bận rộn trong tâm
Ai cũng hiểu, từng nêu câu hỏi
Nhìn vào đâu những tấm gương soi
Đường mình đi, vươn tầm phía trước
Người đời ai cũng muốn thử coi...
Quyt TO Van
 vntst20184030_500
NGHĨ VỀ CUỘC SỐNG 2
Sống trên đời rất cần cởi mở
Việc không to, nhưng chớ thờ ơ
Cởi mở mới hòa đồng cuộc sống
Đem tốt lành về với đợi chờ
Không nên trách hận bởi do người
Gian nan đâu thể đổ tại trời
Cứ trách hận, làm mình thêm khổ
Gian khó kia, ai đến sẻ vơi
Do khiếm khuyết của mình mới có
Nên phải cần chỉnh sửa ngay cho
Thấy được mình, hiểu rằng người khác
Đời đúng sai không nhỏ thì to
Biết vị tha cho mình, cho bạn
Là điều trong cuộc sống rất cần
Mới nhìn rõ điều mình phấn đấu
Đời gian nan bớt những phân vân
Quỹ thời gian, bao giờ cũng nhỏ
Nên đời người, nhiều lắm âu lo
Phải gắn kết cùng nhau phấn đấu
Mới mong đem thắng lợi về cho
Tình đồng đội, tình người cao cả
Lòng con người rộng lớn bao la
Bởi vậy, sống mong tròn đạo nghĩa
Để cuộc đời luôn nở đầy hoa…
      Quyt TO Van

ĐÓN TẾT NGÀY XƯA
Tập quán Cha Ông đón tết ta
Xem chừng khó nắm cả rầy rà
Đời sau biết thể là trắc trở
Bởi vậy lâu ngày nhớ chẳng ra
Tất cả nguyên do là vất vả
Cầu mong trọn vẹn chả phiền hà
Ra xuân muốn được đà may mắn
Hạnh phúc theo về vẫn phòng xa
Quyt TO Van

CƠN MƯA CHIỀU NAY
Cơn mưa bất chợt đổ chiều nay
Có vẻ hàng ngày thấy đổi thay
Chẳng thể như xưa nay khó chuẩn
Thình lình trút xuống trận mưa này
Mưa về thấy cũng đầy vui vẻ
Mát mẻ nào cầu dễ được may
Mới hiểu đôi khi đầy trái ngược
Người ta đánh giá được là hay
    Quyt TO Van
 vntst20182019
ĐỜI THẾ THÔI 4
Đôi khi than vắn thở dài
Đời kia chẳng rõ có ai như mình
Từ ngày cha mẹ khai sinh
Vẫn chưa hiểu hết nhân tình thế gian
Việc làm chẳng thỏa tâm can
Vẫn còn nguyên đó vô vàn nỗi lo
Thời gian nào có dừng cho
Tuổi già ngày một điểm tô cho đời
Cũng là bi kịch nhiều nơi
Già về nhanh chóng, lệ rơi tủi lòng
Khôn ngoan có sánh kịp không
Xin thưa quá chậm chớ mong đi cùng
Đời kia gian khó trập trùng
Mấy ai tự tại, ung dung với đời
Giá trị của mỗi con người
Tùy theo cách sống mỗi thời khác nhau
Tình người nặng nhẹ trong đầu
Phải luôn nhìn thấu, hiểu sâu mọi miền
Giá trị của những đồng tiền
Cách tiêu là chính, lời khuyên chân thành
Tiền không làm nổi vang danh
Là nét chấm phá bức tranh cuộc đời
Bởi còn lắm sự đầy vơi
Tiền tiêu cẩn trọng kẻo người vạ lây
Đắn đo từ mấy điều này
Muốn thêm bàn luận giải bày rõ hơn
Đời mong gắn kết keo sơn
Nhưng cũng cần hiểu nguồn cơn thế nào
Thiếu chi những thứ tầm phào
Không phân biệt kỹ ôm vào khổ thân
Việc đời cẩn thận đo cân
Lợi chung là được đâu cần gần xa
Khôn lên thì tuổi đã già
Người đời chắc cũng trải qua giống mình
Ngẫm ra mọi sự phân minh
Cuộc sống chỉ đến thân tình thế thôi
Thời gian tuần tự buông trôi
Mong người hiểu kỹ kẻo rồi phân vân
Thanh cao khó lượt đến phần
Đời thế thôi vậy đâu cần nghĩ xa...
Quyt TO Van
 vntst20183963_500
BẾN SÔNG TƯƠNG
Cuội già về tựa gốc đa
Từng đêm dõi ánh trăng tà nỉ non
Hằng Nga xinh đẹp vẫn còn
Canh tàn cũng bớt héo hon u sầu
Dù đời Cuội phải chăn trâu
Quay đi ngoảnh lại mái đầu bạc phơ
Hơn người sớm tối nhởn nhơ
Mặc trâu ăn lúa hững hờ tiếng yêu
Ta già chân buớc lạc xiêu
Về nghe vang vọng sáo diều từng không
Chiều tà bến vắng mênh mông
Tiếng tiêu nức nở buốt lòng ....nhớ ai
Nửa đời phiêu dạt thân trai
Đôi chân vạn dặm miệt mài mưu sinh
Nhọc nhằn bốn bể quăng mình
Sông quê úp mặt tìm tình...vụt xa
Ta về đâu có gốc đa
Chẳng như chú cuội Hằng Nga vẫn còn
Chuyến đò chở cả hoàng hôn
Người đi mang cả chút hồn quê hương
Ta về...trên bến sông tương
Còn đây một chữ vô thường nhân gian
Gió đông vờn đuổi mây ngàn
Bên đôi chim cốc sẻ san chuyện đời
Gửi người...bao nỗi chơi vơi
Tri âm tri kỷ bạn đời ...phương xa
Mảng tre nương tựa tuổi già
Khua sào vớt ánh trăng ngà đáy sông
Buồn vui khúc Mãn Giang Hồng
Đèn dầu le lói lạnh đông ta chờ
Bãi lau xào xạc câu thơ
Ai đưa con sáo...sang bờ vụt bay.
Sưu tầm

NHÂN GIAN  LÀ THẾ
Vận hành trời đất thế thôi
Thân tâm  buồn bả kệ tôi cứ buồn
Tự mình ôm cái lỗi thời
Ôm thêm cái khổ  một đời trôi theo
Dường như “ cứ ngỡ” mãi đeo
Miệt mài cứ đuổi chạy theo ta bà
Có khi không dứt được ra
Càng kiếm  cứ thế thiếu ba bốn lần
Thôi buông cho thấy gọi là
Không dư không kém là ta thấy vừa
Mặc cho thân ấy , ra sao
Khi ta nhắm mắt cũng vào  hư vô
Nằm xuống chỉ nắm xương khô
Cũng ba tất đất với mồ cỏ hoang
Chen vào cuộc sống lo toan
Khi ta nhắm mắt hoàn toàn tay không
Cố chi cuộc sống đeo bồng
Ra đi lại vướng hồng trần đa đoan
Bỏ xuống gánh nặng nghiệp đoàn
Ngày mai nhắm mắt vẹn toàn tâm thân
KIMHUONG
 vntst20184453_500
EM ĐẾN TỪ ĐÂU
Em từ cõi mộng rủ tình ta
Dõi mắt nhìn theo giữa nắng tà
Toả sắc hương ngàn trao rạo rực
Lòng dâng thắm đượm với thân ngà
Tim sầu tỉnh ngủ thời gian ngắn
Dạ đắng càng vơi cảnh thực mà
Nhạc khúc du dương hồn trở lại
Yêu đời mãn nguyện bước đường xa.
Sưu tầm

Tặng một vầng trăng
Thiền sư cất túp lều tranh
Một mình ẩn dật tu hành rừng sâu
Thị thành xa lánh từ lâu
Tâm hồn thanh thản, đạo mầu kiên trinh.
Một đêm đầy ánh trăng thanh
Thiền sư lên núi dạo quanh ngắm trời
Bóng hằng vằng vặc muôn nơi
Thiên nhiên, vạn vật chơi vơi ảo huyền.
Giữa vùng thanh tịnh thần tiên
Sư bừng khai ngộ thấy liền được ra
"Tự tính bát nhã" thăng hoa
Từ lâu tiềm ẩn cao xa trong người.
Chính là trí tuệ tuyệt vời
Thấu nhìn đạo lý, việc đời thật chân.
Thiền sư hoan hỷ vô ngần
Vội vàng rảo bước về am tu hành
Nào ngờ khi tới lều tranh
Nhìn vào thấy trộm viếng mình bên trong
Loay hoay lục lọi lung tung
Có chi quý giá mà mong kiếm tìm,
Tội thay cho kẻ nghèo hèn
Tay không thất thểu muộn phiền bước ra
Vô tình chạm mặt sư già,
Thật ra sư đã về nhà từ lâu
Đứng ngoài nấn ná chẳng vào
Sợ làm cho trộm chợt đâu giật mình.
Trộm vừa ra khỏi lều tranh
Thiền sư cầm sẵn một manh áo choàng
Cà sa cũ kỹ ố vàng
Hiền từ lên tiếng, dịu dàng, thiết tha:
"Con từ xa tới thăm ta
Lều tranh nghèo mạt, thật là tiếc thay!
Trời khuya, gió lạnh heo may
Nào ta còn có gì đây làm quà
Chỉ còn manh áo cà sa
Tặng con kỷ niệm gọi là chút thôi!"
Nói xong sư mỉm nụ cười
Nhẹ choàng tấm áo lên người trộm kia,
Ngỡ ngàng chẳng biết nói chi
Trộm bèn lầm lũi ra đi vội vàng.
Nhìn theo sư khẽ thở than:
"Lòng ta cảm thấy vô vàn héo hon!
Ước gì tặng được cho con
Vầng trăng rực rỡ trên non đêm này!"
Trăng khuya phô sắc đẹp thay
Sáng tươi, tinh khiết, tròn đầy, sạch trong
Nhìn thêm thanh thoát cõi lòng
Núi rừng cảnh vật chập chùng thênh thang
Ánh trăng tỏa thật dịu dàng
Sáng soi đều khắp non ngàn nơi nơi
Tượng trưng tự tính con người,
Tiếc thay trộm lại buông lơi tâm mình
Mắt mờ bởi bóng vô minh
Chạy theo dục vọng thường tình nhân gian
Như trăng trên đỉnh non ngàn
Bỗng nhiên che phủ bởi làn mây đen
Thật là bất hạnh vô biên
Còn đâu sáng suốt mà tìm hướng đi!
Còn đâu ánh sáng lương tri
Phá tan tăm tối u mê thân mình!
Hôm sau vừa rạng bình minh
Thiền sư thức dậy, quả tình ngạc nhiên
Nhận ra áo cũ để bên
Món quà đêm trước vừa đem tặng người
Nay người hoàn trả lại rồi
Cà sa ngay ngắn xếp nơi cạnh mình,
Thiền sư vui vẻ thật tình
Hoa lòng nở rộ, lặng thinh mỉm cười,
Bước ra ngắm cảnh núi đồi
Thiền sư khe khẽ nói lời thiết tha:
"Kẻ đáng thương, đáng xót xa
Cuối cùng ta tặng được quà cho ngươi
Một vầng trăng sáng tuyệt vời
Sáng nơi trần thế, rạng nơi tâm người!"
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
 vntst20184500_500
CÓ NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ…!
Có những người đàn bà lặng lẽ,
Soi gương đêm se sẽ đi nằm,
Quen rồi lặng lẽ tháng năm,
Quen rồi cái cảnh gối chăn âm thầm!
Họ soi gương … ngực trần khao khát,
Mắt mơ màng … tưởng áp môi hôn,
Nửa như muốn dại … nửa khôn,
Lời yêu người ngỏ … lại chôn đáy lòng!
Họ cũng muốn tình nồng tay nắm,
Nhưng miệng đời … sợ lắm lại thôi,
Vùi chôn thương nhớ tim côi,
Tô son rồi lại để môi nhạt nhòa!
Nhiều khi muốn vỡ òa tất cả,
Mặc cho đời ai đã ngợi khen,
Tội chi cứ phải giấu thèm,
Nhưng rồi lại nghĩ … liệu nên nỗi gì?
Miệng đời trách tội gì phải thế,
Ngẫm sự đời … lại để cho con,
Trách chi duyên nỡ méo tròn,
Thôi mình tự biết … tuổi son … riêng mình!
Giấu trong tim … bóng hình ai đó,
Mắt lim dim … chờ gió mơn man,
Thiên thai một cõi trời ban
Mở ra, khép lại … tay đan tay mình
Sưu tầm
vntst20183579_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com