THÁNG CHẠP GẦN SANG
Tháng chạp gần sang
Mưa giăng khắp đàng
Mưa rả rích
Bầu trời xám xịt
Mưa buồn nên lất phất
Thời gian chẳng có gì lật đật
Ngày rồi đêm
Đêm lại qua ngày...
Chỉ có em tôi
Nhìn mưa mà lòng cứ xa xôi
Thương nhớ...
Tình thưở xưa
Tan vỡ theo những cơn mưa
Cố quên nhưng lòng lại nhớ... mà đau
Giờ đã mất nhau
Câu thơ buồn da diết
Người xưa nào nhớ... mà mong.
Sau cơn mưa trời sẽ sáng
Mùa Xuân rồi sẽ sang
Em ơi! Tô thêm chút son để môi thêm hồng
Chút nước hoa nhờ gió đưa hương
Rồi tình sẽ vấn vương
Nụ hôn không phải lần đầu nhưng vẫn ngọt
Như trái chín đầu mùa
Nỗi buồn ngày xưa để niềm vui xua đuổi
Xuôi dòng về dĩ vãng mênh mông.
Em có thể không còn nhớ đến tôi
Khi em có chồng
Chiều lại ngang qua
Nghe em ru con mà vui... rơi nước mắt
Tôi gom nhặt Tình thuở xa mờ
Viết thành thơ Thương nhớ...
Sưu tầm.
MUỐN LẮM CHỨ....
Cũng muốn quên đi một chữ sầu
Nhưng mà nghịch cảnh cứ vùi sâu
Rao lời trách phận tình thi nẫu
Dạo chữ hờn thân ái nghĩa đâu
Buổi ấy ai còn vui mến bậu
Giờ đây kẻ chẳng đượm thương bầu
Bao ngày thắt chặt niềm vân đẩu
Những tháng buông rời nỗi gió ngâu
Sưu tầm.
ĐÍNH ƯỚC MÙA XUÂN
Không hẹn hò mùa xuân vẫn đến
Đông thẹn thùng bẻn lẻn ra đi
Đào rực hồng khoe sắc xuân thì
Mai vàng tươi nhoẻn cười khoe thắm
Rất bao dung mùa xuân hạnh phúc
Dịu dàng thôi rạo rực trong lòng
Mơ ước nhiều sắc xuân đọng lại
Bao yêu thương thắm mãi bên đời
Tôi sẽ về em ơi tôi sẽ về
Để cùng em đón mùa xuân vừa tới
Ta đưa nhau đi lể chùa trẩy hội
Và hái lộc cầu may mắn đầu năm
Tôi sẽ về để thăm lại vườn xuân
Và cùng em dạo chơi đồng lúa chín
Hương ngạt ngào cho lòng thêm bịn rịn
Lúa đã vàng ta cùng gặt nhé em
Tôi sẽ về để nhìn gót chân son
Dù dính bùn nhưng với tôi đẹp lắm
Tôi sẽ đi ra chợ quê sắm nhẩn
Tặng em thay lời đính ước mùa xuân .
sưu tầm.
CHÀO XUÂN
Và tôi thấy mùa xuân vừa đến
Đẩy đông buồn giá rét lùi xa
Bướm vờn bên những đóa hoa
Một đàn chim én lượn ngang lưng trời
Và tôi thấy nắng vàng rực rở
Làm cho mai hé nụ nở hoa
Trên cành chim rộn tiếng ca
Trong vườn hương bưởi huơng chanh ngạt ngào
Và như thấy lòng tôi trẩy hội
Ngập tràn vui trong trái tim non
Mùa xuân vừa tới rộn ràng
Hình như tôi thấy cũng vừa yêu em .
Trần Vĩnh Lộc
LẠI ĐẾN TẾT TÂY.(Thơ buồn, nhưng mà vui).
Thế là… lại đến Tết Tây
Hôm nay cũng giống như ngày hôm qua
Cà phê buổi sáng… cà rà
Cùng mấy chiến hữu bạn già nghỉ hưu.
Trưa về phây búc giao lưu
Bạn bè thấy cũng có nhiều người Like
Đời mình vẫn thế… lai rai
Bon chen dành giật mặc ai… khỏi cần.
Chiều nay kiếm chút rần rần
Để quên những chuyện nợ nần thế gian
Người ta dư bạc thừa vàng
Ta nhiều tình cảm còn sang hơn người.
Đêm nằm ôn lại cuộc đời
Thăng trầm ngọt đắng một thời đã qua
Còn chăng một ít hương hoa
Trẻ trung giờ cũng dần xa… mình rồi.
Ngồi buồn nghĩ chuyện xa xôi
Thì ra… mình đã… đến thời… “cổ lai”.
Z3-TƯ LANG THANG
VÀO CHỐN VÔ ƯU
Bước trần gian nhiều sắc hoa rực rỡ
Hương ngất ngây say đắm một tinh cầu
Lời ngọt ngào đắm duối dịu lòng nhau
Bao mật ngọt mớn trơn đường nhung lụa
Nghịch cảnh đời hồng hoa nhiều gai bủa
Mùi say men tan nát một cung đình
Em bùi tai nào biết giữ trung trinh
Tình mơn trớn trả trao nhiều tội lỗi.
Thấy để biết cưu mang lời sám hối
Thấy để tìm ngỏ sáng bóng tình yêu
Thấy để nghe lời tình tự cô liêu
Thấy để thở hương lòng hoa thiền định.
Chốn không môn nghe ca từ thanh tịnh
Chốn không môn trống vắng vết trần ai
Chốn không môn ta dìu nhẹ gót hài
Chốn không môn anh chờ em hoá một.
TRÍ THÀNH
Hương quê
Lâng lâng nhớ lắm hương đồng
Thảm xanh bát ngát trổ đòng reo ca
Dạt dào điệu lý ngân xa
Vọng xa tình khúc bao la giữa trời
Sông Diêm buông mái thảnh thơi
Trăng soi vằng vặc sáng ngời hồn quê
Màu xanh trải thảm ven đê
Sáo diều vi vút lời thề năm xưa.
Gió chiều xào xạc rặng dừa
Quanh sân rụng trắng cau vừa trổ bông
Bao giờ làng đốt pháo hồng
Khai trương mở hội đến không ! Anh mình ?
Trúc xinh trúc đứng bên đình
Chờ ngày mở hội chung tình mộng mỏ
Năm xưa viết dở còn chờ
Thuyền về đầy ắp câu thơ trữ tình
Xuân tràn cảnh sắc nồng xinh
Đường hương thao thức duyên tình hồng hoa
Vấn vương màu sắc hoa cà
Con thoi én lượn mưa sa đầy đồng
Thôn Diêm có Bưởi có Hồng
Gạo thơm nắng sớm gió bồng trời thanh
Trà Ninh dòng xoáy lượn quanh
Nồi liền đôi nhịp tình anh tình nàng.
Thênh thang ngõ xóm đường làng.
Líu lô bầy trẻ đàng hoàng trường nay.
Sưu tầm.
XUÂN VỀ NHỚ CON
Bà ơi xuân sắp về rồi
Tôi nhớ bọn trẻ còn nơi quê người
Xuân về nhớ quá đi thôi
Tôi thương chúng nó cuộc đời bôn ba
Tết mà còn ở phương xa
Chốn quê còn lại tôi bà hẩm hiu
Xuân này nhớ biết bao nhiêu
Nhắc đến chúng nó nhớ nhiều bà ơi
Cơm chiều tôi nuốt chẳng trôi
Nhớ con cổ họng nghẹn lời rồi đây
Nhìn người ta tận phương tây
Mà xuân năm mới đủ đầy niềm vui
Còn mình nước mắt chẳng nguôi
Xuân về tết đến ngậm ngùi nhớ con
Cuộc đời mình mãi cô đơn
Xuân đây có lẽ nhớ hơn đó bà
Ông ơi ... tôi nói này nha ?
Tại mình thiếu chút phước nhà ông ơi
Thôi thì mình chịu vậy thôi
Để cho con được cuộc đời ấm no
Con mình nhiều việc phải lo
Cuộc đời xa xứ nó mò về sau
Vợ chồng con cháu cùng nhau
Biết đâu về muộn chuyến tầu ba mươi
Ông đừng buồn nữa khổ đời
Ông nghe tôi nói hãy cười lên đi
Tuổi già cũng chẳng cần chi
Có tôi bên cạnh thầm thì cũng vui
Bề ngoài giấu ổng cho xuôi
Chứ trong lòng dạ ngậm ngùi lắm đây
Phương xa con chẳng có hay
Xuân về bố mẹ đêm ngày nhớ con ,,
TG : ĐẶNG NGUYÊN VINH SANG
CÓ NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ…!
Có những người đàn bà lặng lẽ,
Soi gương đêm se sẽ đi nằm,
Quen rồi lặng lẽ tháng năm,
Quen rồi cái cảnh gối chăn âm thầm!
Họ soi gương … ngực trần khao khát,
Mắt mơ màng … tưởng áp môi hôn,
Nửa như muốn dại … nửa khôn,
Lời yêu người ngỏ … lại chôn đáy lòng!
Họ cũng muốn tình nồng tay nắm,
Nhưng miệng đời … sợ lắm lại thôi,
Vùi chôn thương nhớ tim côi,
Tô son rồi lại để môi nhạt nhòa!
Nhiều khi muốn vỡ òa tất cả,
Mặc cho đời ai đã ngợi khen,
Tội chi cứ phải giấu thèm,
Nhưng rồi lại nghĩ … liệu nên nỗi gì?
Miệng đời trách tội gì phải thế,
Ngẫm sự đời … lại để cho con,
Trách chi duyên nỡ méo tròn,
Thôi mình tự biết … tuổi son … riêng mình!
Giấu trong tim … bóng hình ai đó,
Mắt lim dim … chờ gió mơn man,
Thiên thai một cõi trời ban
Mở ra, khép lại … tay đan tay mình…!
Sưu tầm.
XUÂN VỀ
Lá đã thay hoa đón xuân về
Sao tôi lòng vẫn những tái tê
Nửa đời phiêu bạt đi xa sứ
Xuân mãi đi qua những ước thề
Đã hẹn xuân này chẳng xa quê
Nhưng đã bao năm chẳng trở về
Có lẽ hoa tàn nơi sứ lạ
Cuộc đời xa mãi chốn hương khê
Đã hẹn xuân này mình gặp nhau
Trao nhau Duyên thắm mối tình đầu
Nhưng bước hương tình còn giang dở
Nên đời vẫn mãi cách xa nhau
Thôi đành duyên kiếp vậy mà thôi
Phận kiếp nhân sinh giữa đất trời
Xin hẹn năm sau mình gặp lại
Duyên tình hai đứa sẽ kết đôi..
ĐỨC HẠNH
MÙA XUÂN QUÊ HƯƠNG EM
Mùa đông đã ngủ vùi đâu đó
Xuân mở lòng xóm ngõ thôn quê
Nay qua hết cả bộn bề
Lại nhìn mai hé đào vê nhuỵ hồng
Đến mỗi độ cúc bông vườn nở
Rồi thơm lừng bung vỡ xòe lan
Đón hương ngan ngát ngập tràn
Chào khoe mình giữa miên man đất trời
Năm cũ hết buông rơi mệt mỏi
Mới mọi điều tâm khỏi sầu lo
Quê em vọng cổ câu hò
Tôi cầu hạnh phúc ấm no dân mình
Rộn ngày đón bình minh mở cửa
Ràng buộc vào chan chứa tinh khôi
MÙA XUÂN NAY LẠI ĐẾN RỒI
ĐÓN CHÀO NĂM MỚI QUÊ TÔI RỘN RÀNG
Sưu tầm.
BẮC CÁI (Hồng Thất Công)
Áo rách giang hồ, cứ rượu say.
Đâu cần khá giả, chỉ ăn mày.
Ra chiêu Đả Cẩu, nhanh như chớp.
Xuất thủ Hàng Long, tựa gió bay.
Thấy kẻ gian tà, tay quất gậy.
Nghe phường đạo tặc, chưởng vung ngay.
Anh hùng xuất thế, đời xưng tụng.
Bắc cái lưu danh: Ngũ tuyệt này!
Sưu tầm.
EM LÀ MÙA XUÂN .
Em giấu xuân trong mắt biếc
Làm anh ngơ ngẩn ngắm nhìn
Anh đừng theo em từng bước
Ngại ngần nàng xuân xanh non .
Em giấu xuân trong má thắm
Ửng hồng tan lạnh chiều đông
Anh đừng nhìn xuân ngây ngất
Hương thơm đất trời mênh mông .
Em gói xuân vào lọn tóc
Thoảng mùi cỏ mật nồng nàn
Anh đừng hit hà ngây ngất
Có chi mà anh cứ say ?
Xuân trốn sau cánh môi em
Màu son hồng tươi căng mọng
Đừng anh . Đâu phải trái chín
Xuân cười duyên tỏa ngọt lành .
Em cuộn xuân vào phong thơ
Khâu viền mép bên tà áo
Thướt tha bay bay em dạo
Phố xá ngập hương mùa xuân .
Em giấu tình xuân nồng nàn
Trong trái tim xinh bé nhỏ
Nhốt cả hình anh trong đó
Để cùng em đón xuân sang .!!
Sưu tầm.
MÙA XUÂN.
Xưa gặp em nơi đây.
Chưa quen gọi: đằng ấy.
Anh trêu : em lên mấy.
Em bảo ghét bạn này.
Thời gian ngày qua ngày.
Năm tháng chạy như bay.
Mình nắm tay dạo ấy.
Đã qua bao xuân nay.
Một mùa xuân đang về.
Nhắc lại câu chuyện xưa.
Tưởng như vừa mới thế.
Bên nhau chiều xuân mưa.
Xuân về lòng thổn thức.
Kỉ niệm yêu ngày đầu.
Rồi cứ yêu thật lâu.
Dù da nhăn tóc màu.
Sưu tầm.
VÔ TƯ
Sáng ra thủng thẳng mấy xề phân
Trưa đến thổi cơm sướng cởi trần
Tối vẫn gảy chơi vài nốt nhạc
Đời người như vậy có thanh tân?
Ngoảnh đi ngoảnh lại năm vừa hết
Nhác thấy hoa đào nở trước sân
Chẳng nhớ đôi ta đà luống tuổi
Chút tình xuân muộn ... Mãi chung thân!!!
Đức Thuận
CHÀO XUÂN MỚI 2019
Chào xuân mới ! Niềm vui đang gõ cửa
Mọi đau buồn năm cũ đã qua đi !
Lau hết đi nếu lệ đọng quanh mi
Đón năm mới với nụ cười rạng rỡ !
Xuân đang đến trăm hoa đua nở
Hạnh phúc ngọt ngào đang ở phía tương lai
Dang tay ra ta chào đón ngày mai
Đón hạnh phúc , đón niềm vui , tài lộc !
Mừng năm mới xin gửi ngàn lời chúc
Chúc mọi người hạnh phúc , bình an
Chúc nhà nhà thịnh vượng , an khang
Chúc sức khỏe căng tràn vui xuân mới !
Chúc mọi người trăm điều như ý
Vạn nẻo đường gặt hái thành công
Vui xuân nâng chén rượu nồng
Chúc năm Kỷ Hợi thành công , phát tài .
Hoàng Yến
ĐẾN THĂM QUÊ EM
Quê hương biết mấy thân yêu
Thăm em anh đến một chiều sang đông
Lúa vàng trải rộng mênh mông
Nhà ai gặt sớm vui trong tiếng cười !
Hiên nhà rộ đóa hoa tươi
Anh như thấy cả đất trời đẹp hơn !
Cánh cò bay lả dập dờn
Mây hồng như rủ hoàng hôn xuống dần !
Chùa xa vọng tiếng chuông ngân
Thoảng hương nếp cốm lúc gần lúc xa
Hồn quê đẹp buổi chiều tà
Duyên sao thôn nữ thiết tha nụ cười !
Thêm yêu mảnh đất tình đời
Càng yêu hơn những con người nơi đây !
Men tình chẳng uống cũng say
Ra về còn thấy ngất ngây trong lòng !
Yêu sao đôi má em hồng
Nụ cười ánh mắt thắm nồng hương quê !
Ước gì một dải triền đê
Trúc -Mai sum họp đi về có nhau !
Thương Vu
HƯƠNG XUÂN !
Kỷ Hợi chạm ngõ tết tây
Rợp trời hoa pháo tuyệt vời làm sao
Nàng xuân E ấp thẹn thùng
Lạnh lùng tuyết phủ trắng trời nhớ thương
Còn ta thơ thẫn ngẫn ngơ
Tâm tư trút cạn nỗi lòng vào thơ
Nồng nàn xao xuyến hương đời
Lã lơi lúng liếng ánh hồng chơi vơi
Lướt mây gió chở bồng bềnh
Ngã nghiêng thy sỹ sóng tình đung đưa
Đêm đêm nhặt ánh trăng vàng
Kết sợi nhung nhớ tơ hồng vấn vương
Xuân về thả thính ngọt ngào
Cho ong say nhuỵ, bướm vờn bên hoa
Chim trời réo rắt gọi đàn
Đào Mai Lan Mận ngát hương nồng nàn
Xôn xao nốt nhạc tình xuân
Gửi về nơi ấy chút tình tôi thương
Anh mãi là kẻ ngu ngơ
Cùng em xuân mới mộng mơ chung tình
Xây dệt mộng gấm tương lai
Ấm nồng hạnh phúc cho đời đẹp tươi
Kỷ Hợi mãi mãi tin yêu
Tháng năm lưu bút thơ đời mãi xanh !
3-1-2019THƠ -TRẦN QUANG
TÌNH CA MÙA XUÂN
Xuân về rực rỡ ngàn hoa
Ai đem xuân đến đậm đà trong anh
Mai vàng núp tán lá xanh
Ngỡ như em nhẹ tay anh gối đầu
Gió lùa hoa lá với nhau
Ngỡ như hai đứa chụm đầu môi hôn
Xuân như tràn ngập tâm hồn
Xuân mang đi những nỗi buồn đã xa !
Sông xuân soi bóng trăng ngà
Môi xuân thiếu nữ thiết tha nụ cười
Xuân về xanh áng mây trôi
Tiếng xuân chim hót khắp trời líu nô
Hồ Xuân phủ bóng sương mờ
Nụ xuân chúm chím đợi chờ màu xanh
Sức xuân chồi biếc vươn cành
Gió xuân từng đợt mát lành thoảng qua
Xuân về nô nức gần xa
Thơ xuân hội ngộ nở hoa cuộc đời
Môi em rạng rỡ nụ cười
Anh như thấy cả đất trời cùng xuân
An Bài 01-01 – 2019 Thương Vu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com