ẢO ẢNH
Ta đã chót ru đời bằng men ái
Rồi trầm mình trong khờ dại nào hay
Khi chợt tỉnh giấc mơ không trở lại
Để tâm tư lạc hoang hoải tình này
Ta tự mình uống nồng ấm men say
Cho ảo tưởng ngày ngày vương mầm sống
Mà đâu ngờ chuyện nhân thế đổi thay
Nên dâu bể đọa đày trong ảo mộng.
MĐM
Cuối năm ngồi SUY NGẪM
Tuổi cao tóc bạc da mồi
Ta ngồi ta ngẫm sự đời đổi thay
Ngọt bùi rồi lại đắng cay
Đôi khi chữ đắng lại dầy lên trên
Những năm tháng cũ hiện lên
Tâm tà không lẫn trắng đen tỏ tường
Đời mình chữ hiếu làm gương
Chữ trung ta cũng đảm đương hết mình
Đời người từ lúc bình sinh
Chiều tà bóng ngả rõ mình rõ ta
Học theo đạo lý ông cha
Kính trên nhường dưới con ta chữ từ
Công tâm mọi việc riêng tư
Bạn đường chữ tín ngàn thu giãi dầu
Ngàn xưa vốn sẵn có câu
“Tai ương bất hạnh biết đâu mà lường”
Gió mưa bão táp vẫn thường
Sông sâu có khúc triều cường có nơi
Đắng cay chia sẻ ở đời
Vui buồn có lúc khi vơi khi đầy
Ngẫm rằng:muôn sự đổi thay
Thế gian người tốt xưa nay vẫn nhiều.
Sưu tầm.
BÁC HỒ CHÍ MINH THIÊN TÀI KIỆT XUẤT
Bác -Thành từng trải khắp muôn nơi
Hồ – biển năm châu đủ cảnh đời
Chí- vững dẫn đường qua dốc thẳm
Minh- đường lái vững vượt trùng khơi
Thiên- thần giúp nước hồng trang sử
Tài- thánh vì dân thắm nghĩa đời
‘Kiệt – Đạo’ người xưa gương giữ nước
Xuất- toàn tâm trí chuyển xoay thời.
Sưu tầm.
XUÂN SUM HỌP
Mỗi độ xuân về lại nhớ(đợi) Cha
Vần thơ chúc tết đến muôn nhà
Cho ngời má hửng trao nhung nhớ (chờ đợi )
Để thắm môi hồng gửi thiết tha
Vọng mãi trùng khơi nơi xóm nhỏ
Vang về phố núi chốn quê xa
Non sông gấm vóc như (theo) lời Bác
Xum họp đong đầy vạn khúc ca
Sưu tầm.
CƯỜI LÊN
Để lại hoàng hôn mãi cuối chiều
Đông về lạc lõng bóng hồn phiêu
Màng mơ ngọn gió rung cành liễu
Ngỗ nghịch làn mây đẩy cánh diều
Bướm đỏ vờn hoa càng mẽ điệu
Ong vàng giỡn nhuỵ thấy mà kiêu
Cười lên thiếu phụ cho chàng hiểu
Lặng lẽ thầm duyên bởi dáng kiều
11/01/2019 Hải Đỗ Tiến
GIÓ.
Vi vu tiếng gió
Lúc không lúc có
Rong chơi đây đó
Giữa trời mênh mông
Em ơi biết không
Anh như làn gió
Cũng đi đây đó
Nhưng mãi một lòng
Gió kia chẳng hồng
Chỉ mãi sáng trong
Có khi thổi vòng
Làm bay tóc rối
Gió về đêm tối
Khiến lá lao xao
Cây cỏ chìm vào
Trong cơn say ngủ
Hay là gió thử
Tìm người đam mê
Cùng gió đi về
Nơi miền say đắm
Sưu tầm.
LÒNG EM NHẮN GỬI
Cuộc đời sao lắm nỗi gian truân
Chẳng phải riêng em khắc khoải buồn
Em vẫn biết đời là như thế
Nén chặt lòng nuốt lệ trào tuôn .
Cuộc sống hàng ngày bộn bề xen
Anh thì vui bạn cứ say mèm
Con thơ quấy tình không đằm thắm
Anh dỗi hờn thịnh nộ nổi ghen.
Em vắng nhà con nhỏ ngây thơ
Đói khóc anh quát bảo hãy chờ
Nếu muốn ăn thì cứ đợi mẹ
Em muộn giờ anh cứ thờ ơ.
Em tháng năm bận rộn mải mê
Anh nay chè chén mai lô đề
Rượu say ghen hờn anh đập phá
Tan cửa nhà lòng thật tái tê.
Đau lòng chua xót chỉ mình thôi
Công sức chắt chiu bao năm rồi
Đang tay vùi dập không thương tiếc
Phận má hồng bèo dạt nổi trôi .
Xã hội giờ đây đổi thay nhanh
Em yêu anh hết mực chung thành
Mọi chuyện em không hề tính toán
Chỉ cần sự bình tĩnh nơi anh .
Gia đình êm ấm ai chẳng mơ
An khang thịnh vượng ai cũng chờ
Vợ chồng mình đồng lòng gắng sức
Quyết tâm này đâu phải là mơ .,.
Thơ Tuyến Vũ
BUỒN LẮM NGƯỜI ƠI !
Đêm nay buồn lắm các người ơi !
Xuân sắp đến rồi, sao khắp nơi
Cha mẹ mất rồi em khổ lắm
Xuân này chắc cũng lại cô đơn.
Nhớ cảnh nơi quê lúc trẻ thơ
Bạn bè hàng xóm rất ngây thơ
Vui cùng chúng bạn khi Xuân đến
Tuổi trẻ thơ ngây rất dại khờ.
Em đây tuổi nhỏ phải vào đời
Phải gắng tranh đua với cuộc đời
Quyết chí sau này em đứng thẳng
Nhìn đời cho thỏa chí làm nhân.
Kỷ Hợi xuân tươi sắp đến gần
Nhưng em tủi phận hết người thân
Không nơi tụ họp mừng Xuân mới
Để chúc Mẹ Cha sức khỏe đầy.
Sưu tầm.
GIÃI TỎ
Vô vàn khổ hạnh muốn mời trăng
Giãi tỏ ngàn câu với chị Hằng
Chỉ thấy buồn đau tình vẫn lặng
Bao điều hận tủi nghĩa mờ giăng
Đừng trao mộng nhỏ u sầu vắng
Để chuyện tơ hồng lỡ đóng băng
Hứa hẹn ngày xưa còn bỏ bẵng
Khi nào mới được thỏa lòng đăng
10/01/2019 Hải Đỗ Tiến
MONG XUÂN
Xuân ơi!.. xuân đã sắp về chưa ?..
Mà sao giá rét vẫn có thừa
Mà sao gió lùa qua khe cửa
Đã vào phòng lọt tấm màn thưa
Phải chăng gió vào giường ta đó?..
Ta chẳng có nghe cũng chẳng ưa
Nếu mà lang quân nay biết được
Đánh cho một trận phải có chừa
Xuân ơi!.. xuân đã sắp về chưa?..
Cành đào nhúm nụ còn e ấp
Chờ tiết xuân sang hé chồi non
Giọt sương lung linh chào ngày mới
Họa mi tung cánh hót véo von
Sưu tầm.
GIẤU TÊN!
Nghe nói bao điều
Rằng yêu nhiều lắm
Từ miền xa thẳm
Má thắm ai hôn
Góc khuất tâm hồn
Anh chôn chặt nhé
Cô em tỉnh lẻ
Khẽ khẽ vào tai
Nhớ ải nhớ ải
Sớm mai tha thiết
Cái tên dấu biệt
Tuổi thiệt nào hay
Vui vẻ qua ngày
Thơ say sớm tối
Yêu thương thấy tội
Bối rối vô cùng...
Thơ Nguyễn Phương Nga
MÃI LÀ NHƯ THẾ
Buông cần trúc nhành Mai soi bóng
Nước mặt hồ gợn sóng long lanh
Có nắng hanh còn mát gió lành
Trời không lạnh mây xanh gió hát
Nghe tiếng nhạc dào dạt vang xa
Giọng ca vàng em hát lời yêu
Và mơ màng nơi đó mĩ miều
Ôi đẹp quá những chiều mong được
Hoàng hôn tím còn ước điều mãi
Vai kề vai cùng mải câu thề
Sớm hôm và chiều tối đi về
Tình chồng vợ mãi là như thế .
Anh Vụ
HÀI HÒA
Tôi bà tuổi xế chiều hôm
Bóng râm chiều muộn hây nồm đợi ai
Chiều tà bóng ngả nhạt phai
Lẫn trong muôn bóng cây ngoài mương xa
Tôi bà một đôi bạn già
Trăm năm lời hứa đã xa lâu rồi
Từ ngày tuổi trẻ đôi mươi
Từ ngày đánh Mỹ lấp bồi hố bom
Rồi con, rồi cháu sức mòn
Răng long gối mỏi tâm còn sắt son
Tôi bà tuổi đã xế non
Đường đời dốc thẳm đi còn bao xa
Gần xa vui vẫn có bà
Sớm hôm chu đáo hài hòa cháu ông.
Sưu tầm.
MỘT CHỮ ĐỒNG.
Đằng đẵng yêu người chẳng nhớ công
Hẹn hò cho lắm cũng bằng không
Vầng trăng trao ước thành hư ảo
Ngọn gió thề gieo hóa viển vông
Vạt thắm khơi sầu nơi bến lở
Bờ ngây hăm hở bước bên chồng
Xem ra lời hứa toàn băng tuyết
Cay đắng trăm năm một chữ đồng
MINH TUẤN
ANH CÓ VỀ...
Anh có về Thái Bình với em không?
Ngắm nhìn nước sông Hồng đỏ nặng
Mặt trời lặn trên biển vừa tắt nắng
Những cánh buồm nâu trắng phía trời xa
Anh có về nghe câu hát í a
Chiếu chèo hát những khi làng mở hội
Về Nguyên Xá được xem tuồng múa rối
Mời anh về thăm Vô Hối thân thương
Mong một lần anh về thăm cố hương
Chân trần bước trên đường làng xưa cũ
Đi khắp xóm tìm gặp bà, chào cụ
Với bạn bè ôn chuyện cũ ...tưởng quên
Anh có về sống lại tuổi thần tiên
Về tắm mát trên dòng sông Diêm Hộ
Đò Mom vẫn xuôi chèo ba bến đỗ
Nghiêng nghiêng chiều nghe chuông đổ xa xa...
Yêu rất nhiều đất Thái Bình quê ta.
Thơ Nguyễn Phương Nga
ANH SẼ VỀ...
Anh sẽ về miền đất ấy cùng em
Sông Hồng chảy phù sa thêm đỏ nặng
Dạo mép biển chiều Đồng Châu nhạt nắng
Dõi cánh buồm nâu và trắng gần đêm
Anh sẽ về nơi cố quán thân thương
Hồn mơ thả tối nao phường mở hội
Nguyên Xá chật sân đình xem múa rối
Tìm gặp ngay...người Vô Hối má hường
Anh sẽ về Thái bình đó quê cha
Tắm cho thỏa nước mượt mà Diêm Hộ
Đò Mom chở xuôi nhẹ ba bến đỗ
Nghe Keo chùa chuông vọng đổ ngân nga
Anh sẽ về, xin hãy đợi chẳng lâu
Mình sánh bước, chân trần đầu làng cũ
Rồi ghé đến nhà Tổ xưa cổng gụ
Bụi thời gian dường che phủ phai màu
Anh sẽ về...dẫu muôn dặm bể dâu
Miền đất ấy khắc khoải câu nhắc nhở
Xa diệu vợi chả xóa nhòa nỗi nhớ
Anh sẽ về...Không cách trở nữa đâu...
Sưu tầm.
ANH SẼ VỀ.
Anh sẽ về thái bình đó quê em.
Trao câu hát lời dịu êm thấm dạ.
Xuân đang tới mùa đâm chồi thay lá.
Như tình mình nơi đất lạ thành quen.
Bến sông xưa con nước chảy êm đềm.
Câu quan họ chiều dịu êm em hát.
Dòng đỏ nặng phù xa bồi chẳng cạn.
Tình trao em dù nắng dạn mưa nhiều.
Anh sẽ về thái bình bến mơ yêu.
Bao thương nhớ lời thơ phiêu gửi tặng.
Người em nhỏ trái tim hồng có nắng.
Sưởi ấm lòng hết giá lạnh mùa đông.
Anh sẽ về thái bình em thật lòng.
Nơi bến đợi em chờ mong hẹn ước.
Trong tay nắm cùng chung đôi mãi được.
Yêu thái bình nguyện sánh bước cùng em.
Phương Bùi
Ý VỌNG
Anh muốn về thăm một chuyến em ơi
Vì thơ phú thêu tiếng mời chân thật
Tình chan chứa xao xuyến lòng ngây ngất
Xứ Thái Bình muôn cảnh vật mến thương
Anh muốn về thỏa nguyện ngắm quê hương
Nơi huyền mỹ ánh hường làn môi thắm
Đầy tình nghĩa thiết tha mà sâu đậm
Trải niềm vui ngưỡng mộ ngắm đồng chiêm
Anh sẽ về mong đáp giải bao niềm
Sông nước đỏ Hồng thiên trao tặng đó
Luôn bồi đắp từ xa xưa đất tổ
Dựng cơ đồ vượt khó giải hiểm nguy
Anh sẽ về cùng xướng họa vần thi
Nghe em hát thật diệu kỳ đó nhé
Chưa tới hẹn luôn mong em mạnh mẽ
Chốn quê nhà chúc vui vẻ nhé em.
Vũ Quang Luận
GIÓ.
Vi vu tiếng gió
Lúc không lúc có
Rong chơi đây đó
Giữa trời mênh mông
Em ơi biết không
Anh như làn gió
Cũng đi đây đó
Nhưng mãi một lòng
Gió kia chẳng hồng
Chỉ mãi sáng trong
Có khi thổi vòng
Làm bay tóc rối
Gió về đêm tối
Khiến lá lao xao
Cây cỏ chìm vào
Trong cơn say ngủ
Hay là gió thử
Tìm người đam mê
Cùng gió đi về
Trong miền say đắm
Sưu tầm.
EM ĐỢI GÌ?
Em đợi gì từ sóng biển bao la
Mà ngồi đó mắt nhìn xa thầm ước
Trước mặt em biển mênh mông toàn nước
Xanh một màu cho em được gì đâu
Em đợi gì mà ngồi đó đợi lâu
Hồn tĩnh lặng thấm một màu thương nhớ
Sóng biển xa cứ gối trào nức nở
Em dõi nhìn ánh mắt chờ khắc khoải
Em đợi gì giữa mênh mông trống trải
Chỉ nước thôi từng đợt sóng xô hoài
Anh biết rằng em chẳng thể nguôi ngoai
Khi tiềm thức có bóng ai hiện rõ
Em đợi gì khi cạnh bên toàn gió
Đem mát lành mà chẳng có niềm vui
Em hãy về dẫu bùi ngùi thoáng đọng
Sẽ sớm thôi em sẽ thoả niềm mong
Sưu tầm.
RỘN RÀNG.
Ngoài kia gà gáy râm ran
Tiếng loa phát sớm kêu vang ầm ầm
Hoà chung vào những thanh âm
Bình minh buổi sớm hát thầm nhớ ai
Hết đêm là buổi sớm mai
Ở trong tiềm thức vẫn hoài chờ mong
Miệt mài như thể loài ong
Chỉ thêm khát vọng chẳng hòng vơi đi
Sưu tầm.
VẾT LÒNG ...
Nụ cười ... Đánh mất gọi tên .
Xót xa trỗi dậy ...Buồn nhen nhú mầm !
Bao la ... Sâu lắng lặng thầm .
Vết lòng dao cắt ...Nên trầm thương yêu !
Tan mưa ... Nắng lại liêu xiêu .
Đời như chao võng ...Bao nhiêu là lần !
Khói lam ... Thoáng những tần ngần .
Đâu rồi cái thuở ...Rất gần mà xa !
Sưu tầm.
VỊNH KIM KÊ
Rướn cổ dồn hơi giục sáng trời
Từng ngày sứ mệnh chẳng hề lơi
Mưa dầm cũng mặc luôn chăm chỉ
Nắng hạn đành theo chẳng biếng lười
Mã đỏ oai phong như dũng tướng
Chân chì trụ vững tựa dân chơi
Hô vang một tiếng bao người đợi
Ló mặt bình minh phải đáp lời!
NGOC DO 11/01/2019
CẢNH ĐẸP MÙA XUÂN
Mùa xuân cảnh đẹp sáng khuâng trời
Rực rỡ muôn màu thắm mở khơi
Én liệng nhào nghiêng nhìn diễm thuở
Đào tô điểm ngợi ngắm mê thời
Thôn làng khấp khởi vui thầm mộng
Ngõ xóm tưng bừng dịu thỏa hơi
Thả những niềm tin mừng ngợi thích
Hồn say dạ khoái mãi không rời...
11/01/ 2019 - phạm sinh
NẮNG XUÂN
Cảnh rạng mùa xuân rỡ sắc trời
In màu lộng lẫy thắm ngàn khơi
Từng đôi én dệt tình muôn thuở
Ánh lửa chiều tô nghĩa một thời
Vỗ sóng cho tàu say biển mộng
Căng buồm để cánh tựu làn hơi
Lời yêu vẫn vọng đời hưng phấn
Dạ xiết hồn đan chuỗi chẳng rời.
09/01/2018 - Phạm Triều Hải
NẮNG HOANG
Chiều nghiêng nắng đỏ gợn lưng trời
Sóng vỗ con thuyền vượt biển khơi
Vẫn ngọn triều dâng ngày chuyển tiết
Và con nước cuộn buổi giao thời
Bên dòng nhạc đắm tình nhen lửa
Cạnh bãi sương chìm gió thoảng hơi
Hẻm vắng ai về trong lặng lẽ
Bàn chân nhịp bước mãi không rời .
30/12/2018 -Thạch Hãn
GỐI MỘNG CÙNG ĐÊM
Những mảng sương giăng lạnh khoảng trời
Con thuyền lặng lẽ cuối dòng khơi
Mưa đêm chợt đổ mùa thay tiết
Sóng biển vừa reo buổi đổi thời
Khắc khoải hiên buồn treo ngọn gió
Âm thầm trước cửa rụng làn hơi
Đêm nay gối mộng cùng hoa lá
Sợ bước chân ai vội vã rời/
09/01/2019 Loan Nguyen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
sunrise.tqb@gmail.com