Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

Thơ tình còn mãi 65

Chân thành từ một trái tim
Tình có khi…!
Tình có khi là gió
Nhẹ nhàng và mơn man.
Làm dịu mát tâm hồn
Vơi đi niềm đau khổ…
 Tình có khi là sương
Trong ngần và mềm mại.
Nuôi đời cây ,kiếp cỏ
Suốt một đời thảnh thơi…
 Tình có khi là mây
Tìm một nơi trú ngụ.
Rồi một hôm nào đó
Mây vô tình bay đi…
 Tình có khi là muối
Qua sông dài biển rộng.
Rồi chắt lọc đời mình
Dâng đời bao mặn mà…
 Tình có khi là nhạc
Ru ta cơn mộng lành
Rồi tan theo năm tháng
Chỉ còn là dư âm…
 Tình có khi là trăng
Dịu dàng ôm mây núi.
Rồi ngày mai bỗng vắng
Hoá nghìn trùng xa xăm…!
Sưu tầm.

Vô tình
Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câu
Thế là em hờn dỗi
Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau
Chẳng ai hiểu vì đâu
Đường đời chia hai ngả
Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi
Vô tình suốt cuộc đời
Anh buồn đau mải miết
Vô tình em không biết,
Hay vô tình em quên?
Anh buồn đau mải miết,
Cả cuộc đời không quên!
Chỉ vô tình mà thôi,
Chẳng ai có lỗi cả;
Đường đời chia hai ngả,
Chẳng ai hiểu vì đâu
Vô tình anh không nói,
Vô tình nói một câu,
Thế là em hờn rỗi,
Thế là mình xa nhau.
Giá như mình yêu nhau,
Đời chắc không nghiệt ngã,
Trời cũng thương, cũng nhớ,
Cho mình gặp lại nhau.
Sưu tầm

KHUÔN NGỌC PHA SƯƠNG
Đã lắng vào đêm hơi thở say
Trời xanh hạ thấp xuống vai này
Ôi bờ vai nhỏ xuân vừa dậy !
Ngọc ẩm hoa quỳnh ý ngón tay...
Anh hỏi ngàn sao trong mắt em
Hàng mi trinh nữ vội buông rèm
Hồn đau lưu lạc đêm rừng tóc
Sương khói biên thùy hay trái tim...
Nguyệt thẹn hàm răng nét ngọc kiều
Kề môi nghe biển rộng cô liêu
Mây vương mười ngón tay mê ngủ
Cung bậc làn da, lụa thủy triều...
Động giấc hoa đêm, lẩn dáng người
Nghìn xưa vầng trán ấy sao rơi
Mưa sương ánh mắt khung trời lạ
Nửa mặt huyền vi sáng nụ cười...
Chớp mắt xuân thu động gót giày
Vành mây còn rộng lối hương bay
Bàn chân thôi cũng tan thành bướm
Xô lệch không gian một nét mày...
Tay nhỏ thu hình cả giấc mê
Anh xoay chiều núi đón em về
Rừng trầm biển động hơi em thở
Huyền hoặc thời gian một nét mi...
Tiếng hát pha sương chìm mặt ngọc
Điệu buồn áo tím, mưa đêm xanh
Nhớ nhau mây trắng bay đầy gối
Em có là mây ? Em của anh...
Sưu tầm

TƯƠI  HỒNG  NGÀY MỚI  YÊU THƯƠNG
 Sương  lắng  đọng  dịu  êm hôn phiến lá
Em  dịu dàng  trao anh cả  trời  thương
Hoa vườn   ươm  hờn ghen nét  môi hường
Thêm rạng rỡ tỏa hương nồng  ngào ngạt
Ôi ! Tuyệt mỹ  bản  tình ca em  hát
Bầy chim xinh đang phổ  nhạc trên cành
Đẹp mĩ miều  trên khóe mắt  long lanh
Ngày mới  đến  trong lành yêu  đến  vậy
Dấu  yêu  hỡi xem  kìa anh có  thấy
Cảnh  quê mình  khơi dậy  những  tơ vương
Ai tô thêm  duyên dáng đến  lạ thường
Tháng  tư  tới  gọi mùa  thương  mở  cửa
Như  nhắc  lại  lời  thề xưa đã  hứa
Khúc nhạc tình chan chứa  bến  trăm  năm
Em xinh tươi  tựa  như ánh trăng  rằm
Lưu  luyến  mãi  dấu  thăng trầm  hạnh phúc.
Sưu tầm

Bắt Đền Anh
Bắt đền anh ai bảo gieo sợi nhớ
Để bây giờ em mắc nợ tình anh
Để đêm về bóng anh cứ vây quanh
Đem yêu thương kết tranh tình không lối
Bắt đền anh gói em trong chờ đợi
Bức tranh màu tím sợi nhớ lung linh
Em ngẩn ngơ trong kỳ lạ riêng mình
Sợi tơ lòng vô hình anh giăng thả
Bắt đền anh ngày đó anh phải trả
Nhiều thật nhiều tất cả có biết không
Trả cho em luôn nhé giấc mơ hồng
Vẫn chưa đủ cả vòng tay anh nữa
Bắt đền anh em bắt đền muôn thuở
Mỗi một ngày em ghi nợ cho anh
Thêm chút thương chút dỗi em để dành
Đợi đến ngày đền anh luôn anh nhé!
Sưu tầm

ANH SẼ ĐỀN NHÉ EM
Chắc có lẽ mình gặp do duyên nợ
Anh cũng buồn vì nhung nhớ biết không
Nên miên man và khắc khoải trong lòng
Cứ quanh quẩn và đợi mong gặp gỡ
Cũng không hiểu ai là người gieo nhớ
Mà sao anh lại trăn trở đêm dài
Mơ một ngày hai đứa được sánh vai
Cùng xây đắp tương lai đầy thơ mộng
Rồi kết chặt đôi ta như hình bóng
Anh sẽ đền bằng cháy bỏng khát khao
Mãi đắm say hương vị của ngọt ngào
Tình hai đứa không bao giờ phai nhạt
Tình sẽ đẹp dịu êm như bài hát
Thật mặn nồng của hạt giống yêu thương
Bằng tình yêu hạnh phúc đến lạ thường
Luôn thắm đượm và ngát hương em nhé
Sưu tầm

Bắt Đền Anh
Bắt đền anh tại dòng thơ lãng mạng
Ru hồn em trong giấc mộng u hoài
Canh khuya tàn đáy nước bóng trăng soi
Hoa quỳnh nở thoảng hương còn thơm phức
Bắt đền anh con tim bừng tỉnh giấc
Một trời yêu ôi chan chứa bao tình
Yêu anh rồi em càng trẻ thêm xinh
Và chẳng sợ soi mình qua kính vỡ
Bắt đền anh để em hoài nhung nhớ
Bờ môi nào còn đó kỉ niệm yêu
Xót xa hơn vang vọng tiếng chuông chiều
Ôm nỗi nhớ nỗi buồn thương da diết
Bắt đền anh tại bài thơ anh viết
Lời yêu thương như rót mật vào lòng
Sợi tơ đời vương vấn nỗi chờ mong
Âm ĩ cháy trong đời bao mộng ước
Bắt đền anh ,anh có biết hay không
Anh lặng thầm rồi an ủi em thôi
Để đêm về nhung nhớ một bờ môi
Sao anh để em cứ đền anh mãi...
Sưu tầm

Nụ Hôn Xưa
Nụ hôn xưa một thời em vẫn nhớ
Ấm bờ môi muôn thuở ái đượm nồng
Năm tháng qua vẫn in đậm trong lòng
Em nhớ lắm một vòng tay nhẹ dịu
Luôn bên em cùng sánh bước mỗi chiều
Chỉ mong sao thương yêu đừng lạc lối
Sẽ không có những đêm trường mong mỏi
Trái tim hồng phơi phới quyện tình anh
Mãi bên nhau cùng dệt mộng ước thành
Ngày hạnh phúc duyên lành cho trái ngọt
Đừng nên gieo cho nhau niềm chua xót
Mãi mặn nồng dịu ngọt nụ hôn xưa....
Sưu tầm.

NỤ HÔN ĐẦU NHỚ MÃI
Ngày hai đứa bên nhau tình thơ mộng
Cận kề như hình với bóng không rời
Nụ hôn đầu bao cảm xúc lả lơi
Yêu em lắm nên cả đời nhớ mãi
Nhưng nghịch cảnh đã ngược dòng ngang trái
Người ra đi nỡ bỏ lại nơi này
Ôm nỗi buồn đầy chua xót đắng cay
Đành nuốt nghẹn với chuỗi ngày nhung nhớ
Nên thầm ước vẫn còn nhiều duyên nợ
Hai đứa mình sẽ gặp gỡ được nhau
Cùng nắm tay se sắt thật đậm màu
Niềm hạnh phúc luôn dài lâu bền vững
Sưu tầm.

Nụ Hôn Đầu
Hãy cho đi một nụ hôn phút cuối
Rồi từ đây mỗi đứa mỗi phương trời
Đời sóng gió biết đâu không gặp lại
Ta nhớ nhau một cảm giác tuyệt vời
Gần gũi lâu sao vẫn còn e thẹn
Tiếc nuối chi thắm thiết một chuyện tình
Thương vẫn đợi khoảng thời gian trang trọng
Duyên lứa đôi trăng sáng rọi đầu thềm
Cởi mở nhé đêm hương nồng cháy bỏng
Tim lâng lâng còn chỗ để lên cao
Lòng thơ thẩn lang thang khung trời rộng
Để đôi ta có lúc đến nghẹn ngào
Đời tuyệt diệu mỗi ngày thêm gắn bó
Hoa uyên ương hé nở nụ hôn đầu
Thu rải nắng trên lá khô ngọn cỏ
Kẻ yêu nhau âu yếm bắc nhịp cầu ...
Sưu tầm

Nụ Hôn Thanh Khiết
Cho anh hôn một nụ hôn thanh khiết
Nhẹ nhàng thôi ở trên trán ưu tư
Để xua đi những nỗi sợ trầm tư
Của xa vắng, của cô đơn, lạc lõng
Anh không hôn bằng nụ tình nóng bỏng
Mà chỉ bằng dấu hiệu của tình thương
Bởi vì em, vì anh nữa, khác thường
Không sàm sỡ, không xô bồ, vội vã
Cho anh hôn một nụ hôn phép lạ
Đuổi u buồn khỏi ánh mắt mênh mông
Cho bình minh rồi sẽ đến tươi hồng
Cho chim hót líu lo gọi ngày mới
Em, anh sẽ không hối lỗi
Nụ hôn này thanh khiết rất đơn sơ
Xoá buồn đau để mãi mãi gieo mơ
Cho mầm mộng vươn lên thành hoa thắm
Sưu tầm.

Nếu Anh Biết
Nếu anh biết trong âm thầm dòng nước
Sông khép lòng nơi ấy những niềm riêng
Mây giăng sầu màu xám cụm muộn phiền
trời thật thấp từng hạt sầu loang vỡ
Có những lúc buốt trong tim vì nhớ
Chạm vào môi tay rưng rức vô hồn
Khi tình yêu thần thánh những nụ hôn
Để chia cách còn cơn đau tận tuyệt
Nơi anh đến đêm rã rời bóng nguyệt
Vùng mộng du chân lạc bước chơi vơi
Thực hay hư ta vẫn mãi xa xôi
Vòng tay ngắn trùng dương mông mênh sóng
Đợi chờ chi trong mịt mờ ảo vọng
Nợ duyên mình thôi đã lỡ trăm năm
Khoác hững hờ đành vậy áo tình nhân
Sẽ rơi mãi vào vực sâu níu gọi
Nếu biết sông đau lòng sao vẫn hỏi
Câu hứa đầu có lẽ đã phôi phai
Nhánh lá đong đưa gió khẽ thở dài
Chân lạc bước giòng sông xưa lưu lạc...
Sưu tầm

MÙA TRĂNG SUÔNG
Mưa lại về ru hời nỗi nhớ
Nghe tình mình dang dở thương đau
Đắng cay đối mặt bể dâu
Người đi, đi mãi vùi sâu cuộc tình.
Tháng ngày qua rập rình dĩ vãng
Thêm nghẹn ngào giọt đắng đầu môi
Nhìn bao con nước đưa trôi
Tin yêu thôi đã chắp đôi cánh buồn.
Mưa xoay vần bào mòn ước lệ
Những buộc ràng biến thể phù du
Tình yêu mình đã chắt chiu
Chỉ trong giây lát tiêu diêu cõi trần.
Còn lại cơn sóng ngầm trầm lắng
Đưa cuộc tình lãng đãng đi qua
Đâu rồi tình cũ nghĩa xưa?
Có như mộng ước giữa mùa trăng suông?
Sưu tầm

TỪ ANH
Từ anh là ngọn gió nồng
Của ngày Hạ đến cho bồng bềnh mây
Hôn lên đôi má hồng hây
Ru tình vào cõi mê say hương đời
Từ anh là ánh nắng ngời
Như mùa thu thả tiếng cười chứa chan
Dù cho ngày tháng mơ màng
Cũng xin giữ nét đoan trang lụa là
Từ anh sương khói mù sa
Gieo em vào cõi ta bà ẩm ương
Vẫn len lén giấu mùi hương
Để bàn tay vá dặm đường chênh chao
Từ anh mơ ước khát khao
Cho em thêu giấc mộng đào hồ như
Chỉ xin anh chớ khước từ
Đem tình ru giữa ảo hư lụy phiền
Từ anh chữ nợ chữ duyên
Em nghiêng rơi tõm về miền nhân sinh
Bỏ quên hết thảy vô minh
Về nơi ngõ hạnh chùng chình niềm thương.
Sưu tầm

QUÊN BÓNG HÌNH XƯA
Quên đi người hỡi ngày xưa
Trau nhau ánh mắt chiều mưa ngấn sầu
Giữa đêm tỉnh giấc lo âu
Cho tim thổn thức giọt châu lăn dài
Cho em quên được đêm ngày
Không còn thảng thốt tên ai nghẹn ngào
Quên ai mãi mãi về sau
Quên con đường củ ước ao lối về
Cho em xoá hết lời thề
Buông không nhớ nữa cơn mê ôm ghì
Lá rơi trải lối em đi
Hoàng hôn buông xuống hình ai không còn
Sưu tầm

TÌNH VỠ
Thuở mặn nồng quấn quýt thoảng hương say
Nay tình đã mang đọa đày niềm nhớ
Thì cảm xúc trong em dần vụn vỡ
Hết thật rồi tiếng chồng vợ hằng đêm
Hãy cố quên hạnh phúc dẫu êm đềm
Trang nhật kí đừng viết thêm kỷ niệm
Buông tất cả khối sầu không tìm kiếm
Để nhẹ lòng và chiêm nghiệm ngày qua
Một lời yêu đã phai nhạt mặn mà
Gió khuya lạnh cho hồn ta trống vắng
Từng tha thiết nghĩa ân nhiều sâu nặng
Hỏi vì sao tình ái chẳng còn nồng?
Hạ giao mùa mưa rào nhẹ trên không
Hay nước mắt nàng nhớ chồng nhỏ lệ
Đời vẫn đẹp sao duyên mình lại thế
Cách xa rồi em sống để làm chi
Người hãy quên nồng ái mộng ôm ghì
Mà trao gửi đêm biệt ly chiều hạ
Em cũng biết cuộc tình này xa quá
Nên cúi đầu chấp nhận đã tàn tro!
Sưu tầm

CÒN MÃI NỖI ĐAU
Xin đừng để ái tình đêm trống rỗng
Lửa nồng ân vẫn dậy sóng tuôn trào
Khát men tình một thuở vội vàng trao
Khi hụt hẫng buông thế nào được chứ
Dấu yêu hỡi! Xin chớ hoài do dự
Một lần thôi rất nhiều thứ bên mình
Anh đừng sầu... đừng khóc mỗi bình minh
Lời em tỏ là chân tình thật dạ
Biết đau khổ do khoảng trời xa quá
Nhưng ước thề hạnh phúc đã chung đôi
Ngại ngần chi tròn vẹn thắm duyên rồi
Xin đừng để thuyền lạc trôi bến đậu
Tim nhắc lại nỗi đau này chẳng thấu
Vết thương lòng đâu phải ngẫu nhiên mang
Vội lòng buông giết tình nhỏ phũ phàng
Thì đêm xuống mãi lang thang tuyệt vọng?
Sưu tầm

GIỮ TRỌN LÒNG SON
Sợi thương em gửi cho người
Gió trăng chứng tỏ sáng ngời tình em...
Duyên hồng xa cách lệ lem
Bao đêm khắc khoải khát thèm gối chăn...
Ơi người có thấu lòng chăng
Đi hoài đi mãi khó khăn ngược dòng...
Để tình em phải long đong
Cho lòng cứ mãi ngóng trông ai về...
Đường dài cách trở sơn khê
Tình này biết có quay về hay không...
Tim yêu em chỉ một lòng
Chữ thề giữ vẹn chờ mong một người !
Sưu tầm

ĐÃ CẠN LỜI YÊU
Người ấy ạ... tình chúng ta nồng thắm
Tận biển khơi sâu thẳm đợt sóng triều
Nếu chân thành anh muốn ngỏ lời yêu
Mãi chung thủy trước bao điều gian khó
Vầng trăng khuyết nên nỗi lòng chưa tỏ
Chợt xót xa người ở đó một mình
Vẽ thêm màu tô điểm chiếc môi xinh
Nhấp nhô giữa cơn sóng tình chân thật
Nhưng tất cả lời đắm say ngây ngất
Là vu vơ biết thật hay dối lòng
Sao dại khờ cứ mòn mỏi chờ mong
Nhiều đêm lạnh thêm chòng chành nỗi nhớ
Đành xin lỗi chúng ta nào duyên nợ
Lời cạn rồi.... nhưng lầm lỡ vì em
Đoạn tình kia để mi mãi ướt nhèm
Thì yêu nữa toàn đem nhiều cay đắng!
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com