Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

Những bài thơ hay 76

CHÚT TÌNH XUÂN...!!
Thế là xuân mộng đã xa
Nâng đôi cánh mỏng hương là đà bay
Hoa Đào lưu luyến trên cây
Thầm thì hò hẹn chờ ngày xuân sang..
Vô tình ngọn gió bay ngang
Gợi lên nỗi nhớ nhẹ nhàng trong ta
Nắng xuân ngày ấy mượt mà
Đào mai chớm nở hiên nhà vui thay
Ngọt ngào cơn gió heo may
Hương xuân phảng phất ngàn cây gọi mùa
Hạ về tim tím hoa Mua
Cuối xuân đầu Hạ gió lùa rơi rơi
Giao mùa xao xuyến chơi vơi
Chưa câu ước hẹn đã rời cơn mơ
Vô tình say đắm vần thơ
Bên song cửa mộng ngẩn ngơ dáng hình
Rồi như cơn gió vô tình
Buồm căng theo gió ta mình chia xa
Ngọt ngào vương vấn trong ta
Chút Tình xuân ấy đã qua...ừ thì...
Sưu tầm

NỬA VẦNG TRĂNG ĐÁNH MẤT
Ai vớt được nửa vầng trăng run rẩy
Tôi đánh rơi trên mặt nước hồ đầy
Hồn tôi vỡ dạt về nơi xa thẳm
Nửa mất rồi nửa còn lại nơi đây.
Ai vớt được nửa vầng trăng run rẩy
Bán cho tôi khoác lên tấm vai gầy
Tôi đem đổi nửa hồn tôi mất vậy
Mong nhận về hơi ấm một bàn tay.
Ai vớt được nửa vầng trăng cô đơn
Cho tôi chuộc bằng những lỗi giận hờn
Của tuổi trẻ ngây ngô nhiều khờ khạo
Nửa đời người vẫn còn dại chưa khôn.
Ai vớt được nửa vầng trăng cô đơn
Cho tôi mua một giấc ngủ chập chờn
Nửa thao thức nhớ ai buồn quên ngủ
Nửa mơ màng mảnh trăng khuyết đang lên.
Xin đánh đổi nửa vầng trăng sáng tỏ
Bằng men say với tất cả một đời
Thêm đôi cánh bay lên trời nghiêng ngả
Đón nhận vài ngôi sao nhỏ đang rơi.
Xin đánh đổi cả vầng trăng đơn lẻ
Nắm tay em đi đến cuối con đường
Xin trả hết tủi hờn luôn có thể
Để nhận về trọn vẹn những yêu thương ./.
Sưu tầm

CHO MƯỢN BỜ VAI
 Gặp nhau.. bóng ngả xế tà, 
Đổi trao tâm sự  chuyện nhà..  chuyện xưa.. 
Hoa khôi.. nhan sắc vẫn thừa,
 Kẻ nâng niu vội lại chưa vừa lòng..
Xót Nàng.. gối chiếc nằm không,
Gió thôi thúc thổi đèo bòng ôm mây..
Dẫu sao một thuở cùng thầy,
Nghe Ai lỡ bước, Ta gầy nghĩa ân.. 
Thương người.. tiện thể thương thân,
Để người dưng, mượn một phần bờ vai..
Biết đâu.. tháng rộng năm dài,
 Lão Tơ Bà Nguyệt khéo bày trăm năm..?
Sưu tầm

NGHE NHƯ LÀ HẠ ĐẾN
Những ngày đầu tháng tư
Nghe như là hạ đến
Hỡi các bạn thương mến
Chúng mình phải cách xa
Phượng hồng đã trổ hoa
Dàn đồng ca ve hát
Nắng trưa về hoa mắt
Lác đác lá khô rơi
Ba tháng hè nghỉ ngơi
Các bạn ơi có nhớ
Những ngày đầu bỡ ngỡ
Bởi chúng mình chưa quen
Chín tháng cùng lớn lên
Qua lời thầy cô giảng
Về giáo dục công dân
Về văn chương toán lý
Kiến thức là vốn quý
Thầy cô đã cho ta
Sau này khi cách xa
Nhớ ghi lòng bạn nhé !
Sưu tầm

NHỚ THỦA NGÀY XƯA
Nhớ thủa ngày xưa chơi trốn tìm
Em nằm nấp kỹ em nằm im
Anh mải mê tìm em không thấy
Mắt em nhìn anh cứ lim dìm
Ngày ấy ngây thơ rất là vui
Hai đứa còn thơ rất mải chơi
Em trốn anh tìm mà không thấy
Để rồi nhớ lại thấy bùi ngùi
Hôm nay nằm úp mặt trong chăn
Nghĩ lại tuổi thơ của chúng mình
Một thời thơ dại em còn nhớ
Chúng mình tuổi thơ đẹp quá anh
Thế là tuổi thơ đã qua rồi
Một thời thơ mộng nhớ quá thôi
Trên con đường đời xa vạn nẻo
Vẫn nhớ ngày xưa quá tuyệt vời
Sưu tầm

VƯỢT QUA PHONG BA
Thân mỏng manh vươn nhành trên đá
Nơi khô cằn cành lá vẫn tươi...
Dâng hoa gửi tặng cho đời
Mang thêm hương sắc rạng ngời thắm xinh...
Đời khốn khó vươn mình tiến bước
Không nản lòng mơ ước đi lên...
Đắp xây cuộc sống vững bền
Tương lai hạnh phúc càng nên gắng mình...
Đời không đẹp lung linh như ước
Bao thăng trầm cản bước chân đi...
Đôi lần sầu khổ ôm ghì
Tâm hờn ai oán sầu bi quay vòng...
Hãy buông bỏ mở lòng mà sống
Cỏi gian trần như mộng hợp tan...
Hoa kia sớm nở tối tàn
Vẫn ngời hương sắc trước ngàn bão giông...
Đời còn lắm long đong dâu bể
Vững một lòng có thể vượt qua...
Dù đời có nỗi phong ba
Không làm chùng bước lòng ta chẳng sờn...!
Sưu tầm

Ở HAI ĐẦU NỖI NHỚ !
Có ai về cho tôi gởi lời thương
Nỗi tha hương bao năm rồi biền biệt
Hà Tĩnh ơi một tình yêu thắm thiết
Sông La buồn biên biếc mãi chờ mong
Nhớ Hương Sơn,Đức Thọ đến nao lòng
Mùi bánh đa thơm nồng tình xứ sở
Hương Khê ơi bao tháng ngày trăn trở
Đêm Thạch Hà bỡ ngỡ nổi niềm riêng
Kỳ Anh buồn cho vương vấn Cẩm Xuyên
Điệu giao duyên giữa núi thiêng Hồng Lĩnh
Chiều Can Lộc phút tiễn đưa bịn rịn
Áng mây nào vô định mãi về đâu
Ở nơi này ngày chẳng có mưa ngâu
Mà se sắc giữa hai đầu nỗi nhớ
Đêm Gia Lai hơi sương trong nhịp thở
Phố núi buồn rạn vỡ vọng hồn quê
Đất mẹ ơi bao năm vẩn chưa về
Bởi còn mãi bộn bề trong cuộc sống
Để mắt buồn vương giọt sầu lắng đọng
Đêm thẩn thờ lạc lõng nỗi chờ mong
Ngọn gió nào mang cơn lạnh chớm đông
Đêm phố núi chạnh lòng bao nỗi nhớ
Rồi mai đây dù đường xa cách trở
Tôi sẽ về cho trọn nợ tình quê.
Sưu tầm

HOA HỒNG TÍM BẤT TỬ.
YÊU...nhiều ánh mắt đọng tình thương
AI...đến diều nhau những cung đường
YÊU...tặng hoa Hồng đầy ý tưởng
TRỌN...đời Bất Tử Tím quê hương
TẤM... lòng trọng nghĩa trong cao thượng
LÒNG...mãi hương thơm tuyệt sắc vương
THUỶ...với duyên đầu cùng chí hướng
CHUNG... màu hạnh phúc để yêu đương.
Sưu tầm

KỶ NIÊM KHÓ PHAI
Giờ trong ta đã ngập tràn ký ức
Bỗng tràn về những cảm súc đã qua
Nhớ mùa thu HÀ NỘI nắng chan hòa
Đã đánh thức trong ta thời trai trẻ
Những người lính đi giữ gìn đất mẹ
Giết quân thù để bảo vệ non sông
Thi đua cùng lập nên những chiến công
Gửi tặng em một đóa hồng tươi thắm
Trời HÀ NỘI hôm nay tỏa đầy nắng
Nhớ bóng hình của người lính em yêu
Chút diệu kỳ của tình si lãng mạn
Gửi về anh nhũng chan chứa mặn nồng
Sưu tầm

HÁI TRĂNG
Với tay hái ánh trăng vàng
Em mang cất giữ tận nơi đáy lòng
Trăng ơi trăng có biết không
Đêm đông ta muốn nằm chung với mình
Đưa tay hái mảnh trăng xinh
Không ngờ trăng quá nậng tình trăng ơi
Giá như đừng có người xưa
Thì nay hai đứa chúng mình sóng đôi
Với tay hái ánh sao trời
Hái về ta gói đầu giường nằm bên
Giá đừng như có nghiệp duyên
Thì nay ta khỏi buồn phiền nhớ nhau
Với tay hái cả bầu trời
Mang đi cất giữ làm nơi chút sầu
Khi nhớ thì giở ra phơi
Khi vui gấp lại cất nôi đáy lòng
Sưu tầm

Lưỡng
Đêm nối đêm,  đêm dài vô tận
Người với người lận đận lắm thay
Sầu vướng chẳng chốn giải bày
Mãnh hồn ta vỡ ,tâm dày ngổn ngang
Đêm nguyệt hạ vương mang niềm nhớ
Ai cùng ta nắng đổ chiều vương
Giận lòng  sao lại nhớ thương
Xanh xao chiếc bóng má  hường kém xinh
Sưu tầm

Hề hề hề!
..Nếu hỏi vì sao tím cả trời
..Thưa rằng nỗi nhớ thật đầy vơi
..Xuân đi vội vã còn chưa khuất
..Hạ đã về nhanh chẳng mở lời..
Sưu tầm

Vô đề
Mưa lốc xoáy đất trơ gan sỏi đá
Say hương tình ngấm xiết dạ cuồng quay
Sợi nắng vương chút yếu ớt cuối ngày
Ngọn gió vuốt trơ tàn cây phiến lá
Giận hờn chi cho mưa đàn xối xả
Nét môi hồng cười nắng toả yêu thương
Hoàng hôn buông chải tím xiết cung đường
Chiều vẩy mực cõng màn sương đêm xuống
Sưu tầm

Bình Yên
Đi qua quãng đường dài sỏi đá
Thấy mệt nhoài,mỏi gối, chùn chân
Mấy ai hiểu trong nụ cười có phần
Bao nhiêu giọt nước mắt ngày cũ
Cuộc đời kia dài rộng thế nào cho đủ
Những hư danh nối tiếp chất chồng
Học im lặng như cánh đồng trước gió
Nén mơ mong cho giấc ngủ an lành
Tôi nhâm nhi ly trà buổi sớm
Ngắm mặt trời chầm chậm ngoi lên
Niềm vui thú cuộc đời bé nhỏ
Sau tháng ngày cơm, áo, gạo,tiền
Thôi lạnh đông đừng níu bậu cửa
Hơi ấm loang chỗ con mèo nằm
Tôi lại ngồi gom nhặt mùa xuân
Nở yêu thương trên từng bông cúc.
Sưu tầm

TÌM EM NHƯ THỂ.......
..anh về chẳng thấy em đâu
..chỉ nghe gió hát vài câu bên đồi
..em đi nơi ấy xa rồi
..cho tim anh chút bồi hồi nhớ thương
..ngày nào tình đã vấn vương
.. bây giờ dõi mắt về phương xa nào
..hàng thông rung động lào xào
..như hôm em mới bước vào đời anh
..hôm nay trời vẫn trong xanh
.. với con én liệng chao quanh góc nhà
..tìm em sao mắt nhạt nhòa
..phải chăng ngày cũ chỉ là phù du !
Sưu tầm

NHẤT ÔNG
Sướng bởi con đường dọn đã thông
Còn đâu phải chịu chạy lòng vòng
Tài cao có dễ len đầy ống
Học rộng như là cũng chỉ ông
Thuở nọ hiền nhân dân trí rộng
Ngày nay kẻ sỹ thích đeo mồng
Coi mình chúa tể nên làm lộng
Chuốc hận mua thù có biết không ?
Chuốc hận mua thù có biết không ?
Đầu trơn ấy ạ chớ thêm mồng
Thơ người dẫu kém nhưng lòng rộng
Nhạc họ thanh mèng cũng quý ông
Muốn bẻ tình ngay cho vào ống
Còn mong lý cụt khỏi đi vòng
Ham quyền tấu nhảm ưa trào lộng
Nói mãi ca hoài cũng chẳng thông
Sưu tầm

I AM LIKE A STONE IN THE OCEAN
ĐA MANG KIẾP NGƯỜI
Em như phiến đá lặng câm
Chông chênh biển vắng âm thầm rêu xanh
Phù du một kiếp mỏng manh
Sóng dồn dập vỗ tan tành ước mơ
Em như phiến đá ngu ngơ
Miên man bãi vắng bơ vơ đêm về
Ngẩn ngơ khúc hát não nề
Tình trên biển vắng người về hay không?
Em như phiến đá chiều đông
Se thắt cái lạnh bên hông hiên đời
Đá đôi khi giận cuộc đời
Âm thầm hứng chịu chiều rơi nhớ người
Em như phiến đá biếng cười
Say ru tình vở nát đời hồng nhan
Trong tim nghèn nghẹn bẻ bàng
TÌNH RONG RÊU PHỦ ĐA MANG KIẾP NGƯỜI.
Sưu tầm

TRĂNG
Tôi ở Sài gòn
Trăng tròn trăng tỏ
Vành trăng vừa ló
Soi rõ muôn nơi
Em ở xa vời
Vời xa Hà nội
Đêm nay trăng tới
Em đợi trăng tròn
Hà nội Sài gòn
Lời yêu để ngỏ
Mãnh trăng nho nhỏ
Cho cả hai nơi...
Đêm tàn em ơi
Trăng rơi đáy mắt
Cho tôi buộc chặt
Em vào trong tôi.
Sưu tầm

ĐÃ CƯỚI CHỒNG CHƯA
Đã cưới chồng chưa thế bạn mình
Hay còn muốn cảnh gái đoan trinh
Môi hồng chúm chím như hoa nụ
Mắt biếc lung linh tựa giọt tình
Sáng trãi thơ bình muôn ý ngọc
Đêm dàn phú họa nét văn minh
Đời nay được mấy người hay chữ
Toét miệng tươi giòn thế cũng xinh
Sưu tầm

BUÔNG THẢ
Tay cầm chén rượu nhỏ khơi tràn
Chợt thấy em về bổng quẹo ngang
Mặc kẻ nhìn theo lòng chả hững
Qua rồi Ngoảnh lại ý chưa ngàng
Thương đầy mộng mãi duyên nào đến
Nhớ đủ mơ hoài phận chẳng sang
Cách trở phương trời đau nổi hẹn
Bao niềm nguyện chỉ lá rơi vàng
Sưu tầm

Bởi…
Bởi nhớ về đêm mắt ngọc tràn
Do người ngoảnh mặt tách đò ngang
Tình trao thuở nọ giờ xa thẵm
Mộng kết ngày nao đã biệt ngàng
Bỏ mảnh tơ hồng không ngó đến
Quên niềm hạnh phúc chẳng nhìn sang
Đành tâm rẽ lối vùi câu hẹn
Để nhỏ buồn đau lịm góc bàng
Sưu tầm

ĐÒ DUYÊN
Đò qua sẽ lại trể chi tràn
Nán đã... anh về chở bậu ngang
Bỏ bến xa thuyền đau hụt hững
Thương bờ nước quẩn chạnh ngơ ngàng
Phương trời góc bễ men tìm thỏa
Cuối tận nơi miền ảo cũng sang
Buổi ấy ta mình chung ngõ hẹn
Thề luôn ấp ủ mộng tim vàng...
Sưu tầm

TÌNH XA
Tàn canh mắt lệ bỗng dưng tràn
Phận bạc sao nhiều cảnh trái ngang
Nghĩa cũ xa lìa thêm bối rối
Tình xưa cách biệt quá ngơ ngàng
Bờ sông ngóng mãi chàng không đến
Bến đá trông hoài cũng chẳng sang
Để những đêm trường ta nức nở
Lều tranh khắc khoải trái tim vàng
Sưu tầm

CỐC VỠ
Bất ngờ Cốc vỡ làm đôi
Bàn tay buốt giọt máu rơi xuống thềm
Bao điều chôn chặt ngỡ quên
Vết thương lại vỡ ruột mềm lại đau
Tưởng rằng sóng lặng đáy sâu
Nồi da kia đã phủ màu cỏ xanh
Tưởng rằng trái đã ngọt lành
Mà trong sỏi đá, mảnh sành, mảnh chai
Thương người gầy guộc hai vai
Còng lưng cõng chiếc quan tài thời gian.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com