Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

Những bài thơ hay 72

ĐÓN HẠ VỀ
Xuân đã cỗi thôi nhủ lòng không tiếc
Đón Hạ về mừng tán lá biếc xanh
Chim vẫn hót chuyền cành như mọi sớm
Phượng vươn mình đơm nụ mới tinh khôi
Ta vẫn có màn trời cao xanh thẳm
Áng mây chiều vời vợi trôi ngang
Tình lãng mạng khi Bằng lăng khoe tím
Đêm không Mây Ta nhìn về nơi ấy
Ngắm Chòm Sao nhấp nháy Mắt Em Cười
Ông Thần Nông giúp Người chăm đúng Vụ
Ngắm Dải Ngân Hà chao ôi thích thú
Chòm Đai Hùng - Tinh tú sắc long lanh
Đôi Mắt Vịt lúc đổi màu xanh đỏ
Trái sai cành đón ngọn Gió Nam ru
Mưa bất chợt Sấm Sét ù ù
Vẫy gọi Nắng Lúa phơi màu đúng vụ
Trẻ nghỉ Hè vui mừng bao thích thú
Hè xinh tươi ngụ lại má Em hồng
Hoa quả chín thơm nồng bao hương vị
Cảnh Quê hương đẹp trong bao huyền bí
Quốc gọi bầy sen điệu Sáo vi vu
Nắng chói chang Ve rộn ràng cất nhạc
Chim tha rác mang về xây Tổ ấm
Hạ đã về cũng nét đẹp say mê
Xuân ngủ yên Em còn gì lưu luyến
Đón Hạ về xao xuyến kém chi Xuân
Phượng cháy đỏ phủ khắp Sân Trường
Trang Vở cuối chốt vào bao thương nhớ.
Sưu tầm

XAY THÓC CHỜ CHỒNG
Đêm về nhìn gió mây bay
Em buồn đổ thóc vào xay chờ chồng
Chờ chồng hết ngóng lại trông
Thóc xay mấy gánh vẫn không thấy về
Vòng quay quay tít như mê
Trong lòng càng thấy não nề buồn tênh
Ngoài trời đêm tối mông mênh
Mồ hôi ướt đẫm cả manh áo ngoài
Cởi ra nhìn hở bờ vai
Còn trơ dải yếm lộ hai trái đào
Trông ra rồi lại nhìn vào
Chồng đâu chẳng thấy cồn cào ruột gan
Lòng buồn nào dám thở than
Cứ chờ cứ đợi nát tan cõi lòng
Sưu tầm

CHUYỆN LẠ KỲ..
Bữa trước về thăm lại cố hương
Bờ xa thấp thoáng nhỏ bên đường
Tay quờ lụm cỏ cho trâu hưởng
Hí hửng ngưu cười thấy dễ thương !
Hiếm gặp người xinh đi lạc hướng
Đâu ngờ dáng ngọc chẳng ngại  vườn !
Đời nay sống tại quê mà sướng
Rộng mở tâm hồn trải bốn phương..!
Sưu tầm

ĐƯỢC HÔN
Mơ màng thả gió ngỡ chàng hôn
Vỡ vụn buồng tim hết cả hồn
Mở mắt thì ra mình nghĩ dại
Quay đầu chẳng thấy dạ còn khôn
Gian tình tối ngủ còn mê huyễn
Trộm ái ngày mơ vẫn thở dồn
Ngã lịm trong vòng tay ảo giác
Mơ màng thả gió ngỡ chàng hôn.
Sưu tầm.

CŨNG MUỐN
Một thuở yêu đầu cũng muốn hôn
Nhiều khi ảo mộng đớn đau hồn
Trông về buổi trước còn thơ dại
Ngẫm lại bây giờ chẳng lớn khôn
Bạc bẽo tình xưa người rảo bước
Đìu hiu bóng lạnh kẻ thương dồn
Bao lần khắc khoải giường như đã
Một thuở yêu đầu cũng muốn hôn..
Sưu tầm.

ĐÊM ĐÓN BẠN
Tháng sáu đêm hè đón bạn xa,
Hiu hiu gió lạnh ớn da gà.
Chờn vờn ánh lửa nơi đầu xóm
Khấn nguyện Ông Tà chớ phải ma!
Khấn nguyện Ông Tà chớ phải ma,
Vội châm điếu thuốc ổn thân già.
Lầu bầu bạn hữu sao về muộn
Rượu nhạt mồi thiu khổ uống a!
Rượu nhạt mồi thiu khổ uống a,
Dỗi hờn thất thểu bỏ về nhà.
Giữa đàng gặp bạn đang hờn oán
Xe thả ven đồng tận ngã ba!
Xe thả ven đồng tận ngã ba,
Thôi thôi chớ oán hãy về nhà.
Hâm mồi hấp rượu ta cùng chén
Trút cạn tâm tình sướng thấy cha!
Trút cạn tâm tình sướng thấy cha,
Ban mai nắng sớm tỏa hiên nhà.
Lừ đừ hỏi bạn đâu không thấy
Chợt tỉnh.. Đêm rồi.. ối chết.. ma.a.a.a!
Sưu tầm

CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ
Có những lần hò hẹn
Ánh mắt dõi tìm nhau
Cơn mưa chiều nho nhỏ
Ta chợt hiểu lòng nhau...
Có những lần gặp gỡ
Nghe nhớ nhớ trong lòng
Những ngày dài mong đợi
Mới biết phải lòng nhau...
Có những ngày xa vắng
Cháy lòng nổi nhớ thương
Trong đêm dài đơn chiếc
Ta mới thấy cần nhau...
Có một thời nuối tiếc
Yêu sâu đậm người xưa
Cuộc tình đã phân ly
Em mới hiểu tình tôi...
"Có một lần mất mát,
mới thương người đơn độc
Có oằn mình đớn đau,
mới hiểu được tình yêu..."
Em đã có một thời
Gọi tên người thương nhớ
Có một thời như thế
Họ dẩm nát tim em...
Tôi cũng có một thời
Yêu người của ngày xưa
Có một thời như thế
Để thương nhớ về em...
"Qua dầm dề mưa tuyết,
mới vui ngày nắng về
Có một trời khóc than,
mới hiểu đời đá vàng..."
Có một thời như thế
Em mới hiểu tình tôi...
Sưu tầm

23H----
23h mà ta còn thức trắng
Chỉ một mình lẳng lặng đếm thời gian
Cơn gió lạnh làm nỗi nhớ dâng tràn
Ta nhớ người bàng hoàng trong đêm lạnh.!
23h chẳng một ai bên cạnh
Ta một mình hiu quạnh giữa đêm đông
Nước mắt rơi sao lại chảy ngược dòng
Phải chăng là trong lòng ta thương nhớ ?
23h chắc giờ người đã ngủ
Yên giấc nồng với những nụ cười vui
Ta cô đơn trong nỗi nhớ ngậm ngùi
Rồi ta khóc cho tình đời bạc bẻo..!
23h tiếng dế kêu trong trẻo
Hai con người ở hai nẻo đường đi
Ta thao thức...còn người đang nghĩ gì?
Hay người đã đi sầu vào giâc mộng ?
23h ngủ thôi đừng trong ngóng
Thức làm gì?....Cuộc sống có bao nhiều.!
Sưu tầm

THƯƠNG MẸ
Tâm sự buồn con biết tỏ cùng ai
Khi mọi chuyện cứ kéo dài như vậy
Nhỏ lớn lên con đã nhiều lần thấy
Cảnh tượng này cứ bủa lấy tim con
Nhìn mẹ buồn trong ngày tháng héo hon
Dòng lệ nhỏ như không còn rơi được
Đời sóng gió mẹ gồng mình vững bước
Vẫn kiên cường đứng trước những bão giông
Hạnh phúc kia mẹ chẳng được mặn nồng
Dẫu gian khó vẫn không lời trách móc
Say công việc để nuôi con ăn học
Lo gia đình mệt nhọc chẳng hề than
Lòng con đau khóe lệ cứ dâng tràn
Nhìn cảnh tượng tâm can này đau nhói
Cha đi mãi chẳng khi nào thăm hỏi
An ủi lòng dành câu nói yêu thương
Mối duyên nồng mẹ đã nặng lòng vương
Nên không thể chia đôi đường duyên nợ
Đêm buông xuống biết mẹ thường trăn trở
Gạt lệ buồn giấu khổ cốt vì con.
Sưu tầm

Mẹ.
Con ngồi nhớ ngày nao người vất vả
Sinh được con mà vội vã vui mừng
Mẹ vẫn thường hay gọi đó cục cưng
Bao mệt nhọc mẹ đã từng cưu gánh
Nhớ đông ấy bờ vai gầy mẹ lạnh
Áo rách sờn ngồi bên cạnh ôm con
Vẫn lời ru thánh thót nhỏ mãi còn
Nay mẹ đã héo hon một xuân trẻ
Con mãi thương hình dáng ấy của mẹ
Nhưng làm sao con gánh nhẹ cuộc đời
Cho nụ cười môi người ấy cười tươi
Con bất hiếu mẹ ơi đành thứ tội
Sưu tầm

VÀO HẠ
Tháng tư vào Hạ.
Rộn Rã ve ngân.
Gió lùa hương thoảng bâng Khuâng.
Chiều xưa lối cũ bao Lần vắng xa.
La Đà xác phượng.
Ong Lượn bướm dờn.
Cánh hoa nay cũng mỏng Hơn.
Tại vì mưa gió hây Hờn người đi.
Vui Gì khi đã.
Đôi Ngã hai nơi.
Nhớ ai ngồi ngắm sao Trời.
Bồi hồi nhung nhớ người Nơi phương nào.
Ôm Vào trong dạ.
Lả Chả dòng châu.
Biết nơi xa đó có Sầu
Chàng đi bỏ lại ngàn Câu đợi chờ..
Sưu tầm

HƯƠNG HOA.!
Hương hoa thơm ngát ru hồn mộng
Mặc gió đêm đông chẳng ấm nồng
Con chữ dịu dàng êm đến lạ
Đêm về trong dạ mãi hoài trông.!
Vần thơ ngắn ngủi giúp an lòng
Chúc tặng cho người thỏa ước mong
Để thấy đời luôn hòa ngữ đẹp
Dù cho lạnh giá thổi xuyên lòng.!
Sưu tầm

VIẾT CHO NGƯỜI ĐẾN SAU
Bài thơ này tôi chẳng viết cho tôi
Cũng chẳng viết cho người xưa thêm nữa..!
Bài thơ này tôi viết cho “một nửa”..
Là “một nửa” của “một nửa” hồn tôi..!
Kể từ ngày con đường cũ chia đôi
Cô ấy và tôi cũng không còn gặp gỡ..
Thôi thì đổ tại “có duyên không nợ”..
Chỉ biết cười rồi khẽ thở cho xong.
Ta hãy nói chuyện như những người đàn ông..
Tôi với anh âu cũng là duyên số
Tôi kém phước hơn nên đường tình dang dở..
Anh lại được Trời “thiên vị” hơn tôi..!
Cũng chỉ là vài chuyện vặt vãnh thôi..
Xin hãy nghe tôi “cậy nhờ” chút nhé..!
Nếu yêu cô ấy thì anh đừng xem nhẹ..
Một cử chỉ lạnh lùng cũng sẽ tổn thương.
Tôi gọi yêu nàng là “cô bé ẩm ương”..
Lúc bình thường.. Khi thì “điên” phải biết..!
Đã là đàn ông.. đừng đôi co, hơn thiệt..
Con gái mà.. điều “cần thiết” khi yêu..!
Cô ấy bị mắc chứng bệnh “nói nhiều”..
Biết bao nhiêu chuyện trên trời dưới biển..
Khi ấy chỉ cần anh lắng nghe “cuộc chuyện”..
Cô ấy sẽ cười.. và “kể tiếp” anh nghe..!
Cũng có những ngày cô ấy “thích” im re..
Lắng tai nghe tiếng nhịp lòng thổn thức
Giọt nước mắt trào ra trong nỗ lực..
Là lúc muốn tựa đầu.. Chỉ thiếu một bờ vai..!
Cô ấy sẽ luôn đúng và chẳng bao giờ sai..
Anh đừng trước mặt ai mà nạt cô ấy nhé..!
Hãy chọn thời điểm để mà khuyên nhỏ nhẹ
Mọi sự rồi thì cũng sẽ ấm êm thôi..!
Điều cô ấy cần chỉ là niềm tin thôi..
Anh đừng như tôi.. để cuộc tình tan vỡ..!
Xin hãy bao dung và một đời che chở..
Nếu yêu thật lòng xin anh chớ vội quên..!
Nàng thường bận lòng những nỗi sợ không tên..
Xin hãy kề bên mà xua tan phiền não..
Dang rộng đôi tay khẽ ôm nàng và bảo:
“Có anh ở đây rồi!.. Viên Đá Nhỏ của anh..!”
Sưu tầm.

KẺ THỨ BA
Xin đừng làm kẻ thứ ba !!!
Tưởng rằng hạnh phúc hóa ra nhục đời
Hãy nhớ lấy ! Phụ nữ ơi !
Cơm thừa canh cặn nhà người mà thôi
Gặp nhau nói nói cười cười
Đến khi tàn cuộc thi người về đâu ???
Chỉ ngồi ôm một mối sầu
Người về tổ ấm mình rầu ruột gan
Kể ra nhục nhã muôn vàn
Lại là tội lỗi phá tan nhà người
Vợ người đau khổ khôn nguôi
Gia đình lục đục tới hồi phân ly
Trẻ thơ ngơ ngác hiểu gì !
Biết rằng cha mẹ sẽ đi hai đường
Chúng thành lũ trẻ đáng thương
Cũng vì có kẻ ngăn đường cướp cha ...
Sưu tầm

Hồi Âm
Thủa xưa ấy nối đôi tà áo trắng
Cõng ngây ngô qua năm tháng trong ngần
Anh tặng em,  cành hoa bằng lăng tím
Để dập dồn e thẹn tuổi thanh xuân
Chúng ta qua những năm tháng tươi hồng
Anh chở em vượt biết bao con dốc
Giọt mồ hôi,  và trái tim nồng ấm
Ta mơ về hạnh phúc  mãi bên nhau
Ta có ngờ định mệnh chẳng bền lâu
Ta đã đi chắp thành uyên ương mới
Tình đôi ta,  cũng đoạn lìa rẽ lối
Còn chăng là hồi ức từng có nhau
Chăng sau này giữa tấp nập ồn ào
Vô tình gặp vẫn khẽ chào,  cười nói
bởi tình yêu không bao giờ  có lỗi
Hết duyên mình vân là bạn anh ơi!!! 
Sưu tầm

LỜI TRÁI TIM
  Suốt đêm chẳng viết được thơ
  Thơ viết thật khó chỉ mơ chữ tình
  Chữ yêu  ... hai đứa chúng mình
  Viết lên thật dễ như kinh thuộc lòng
  Tình ơi  ... nhớ nhớ mong mong
  Yêu ơi  ... thổn thức nỗi lòng trái tim
  Tình yêu chẳng khác đôi chim
  Vắng nhau nữa bước trọn đêm rã rời
  Dù cho ... em tận phương trời
  Còn anh mờ mịt xa xôi phương nào
  Khi yêu. .. tình cảm dạt dào
  Không  ai ngăn được lời trao hẹn thề
  Cuộc tình ... dù tận miền  quê
  Hay nơi phố thị  bộn bề ngược xuôi
  Khi yêu ... ai  cũng thế ...thôi ..
  Chỉ muốn tình đẹp trọn đời thủy chung
Sưu tầm

MỌI SỰ TRÊN ĐỜI CHỈ TƯƠNG ĐỐI
Không phải ai cũng dễ dàng cảm thông
Những khó khăn người kia đang gánh chịu
Từng trải qua mới tận cùng thấu hiểu
Nỗi ưu tư khó nói rõ bằng lời
Ai trong đời cũng từng gặp khổ đau
Và nguôi ngoai nếu có người chia sẻ
Ấy thế nên đừng bao giờ hoạch họe
Không muốn nghe thì im lặng...... đủ rồi!
Mỗi con người đều có một cái TÔI
Chưa thật thân.... đừng vội vàng kết luận
Nhìn sự việc không chỉ nhìn chiều thuận
Nghịch với mình chưa hẳn đã là sai
Cảm nhận mỗi người, không ai giống ai
Bởi thế nên mới khó tìm tri kỷ
Cũng đừng cố công cái gọi là hoàn mỹ
Mọi sự trên đời chỉ tương đối mà thôi.
SƯU TẦM

CHÂN TÌNH
Có lẽ một ngày rồi em cũng quên anh
Ta lại trở về như lúc mình chưa đến
Nhưng lần sau gặp chắc không còn bịn rịn
Bởi mùa yêu thương đã lỗi hẹn qua rồi...
Anh vẫn là anh của ngày cũ em ơi
Chỉ khác một điều không còn yêu ai nữa
Và những cơn mơ đã thôi không gõ cửa
Những đêm chập chờn cho giấc ngủ bình yên...
Chúng mình trở về làm người lạ từng quen
Nếu có gặp nhau em đừng nên bối rối
Đường vẫn thênh thang bàn chân quên chờ đợi
Hé một nụ cười rồi rẽ lối người dưng...
Ánh mắt mùa xa chẳng níu một bước dừng
Cứ như vậy nhé để lòng thôi vương vấn
Và để trái tim hiểu ra đừng ngộ nhận
Thứ mà từ lâu chưa chắc thuộc về mình...
Tất cả chúng ta rồi sẽ phải trưởng thành
Mọi nỗi đau cũng chỉ còn là quá khứ
Dĩ vãng không tên chôn vùi điều dang dở
Mình lại lớn thêm từ cay đắng cuộc đời...
Có cuộc tình nào không trắc trở chia phôi
Anh vẫn thầm mong em bên người hạnh phúc
Còn anh mai này dù bến trong hay đục
Cũng phụ lòng riêng đừng đến những con đò...
Nếu lỡ một ngày tất cả hóa tàn tro
Và hai chúng mình đều trở về cát bụi
Sẽ không còn gì để cõi trần tiếc nuối
Bởi những ngày qua ta đã sống chân tình.
Sưu tầm

NÔ EN
Nợ em người ấy vắng nhà
Mượn câu lục bát làm quà cho nhau
Chuông nhà thờ hạt sương mau
Kinh cầu bỏ lại phía sau một người...
Sưu tầm

BÙA
Người đời nghén mận nghén mơ
Em tôi ăn dở chùm thơ cuối mùa
Mới hay chuyện lạ như đùa
Biết đâu tạo hóa thả bùa thi ca...
Sưu tầm

XÉ MÂY
Chuyện tình một đến một đi
Người em bên Giáo tôi thì bên Lương
Xé mây giữa chốn xa trường
Nụ hôn của Chúa mãi vương lưng đồi...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com