Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

Những bài thơ hay 79

THÁNG GIÊNG
Mưa xuân giăng mắc tháng Giêng
Em đi trẩy hội Nón nghiêng nghiêng chào
Đưa tình - mắt lúng liếng trao
Làm anh bối rối lạc vào cõi em
Tích chèo gặp lại trong đêm
Thị Mầu xăng xái đi tìm của chua
Người xem chật kín sân chùa
Bụi mưa lất phất nên chưa ướt đầu
Vô tình ta chụm vào nhau
Đôi môi thì ướt Mái đầu thì khô
Màn chèo diễn cảnh thằng Nô....
Em cười khúc khích Cứ đùa trêu tôi
Vấn vương trong sợi tơ trời
Hội tan Sao cứ bồi hồi Tháng Giêng.
Sưu tầm.

Long đong
Cuộc đời sao rộng thế
Bơi mãi vẫn mênh mông
Người lái đò chẳng thấy
Để đưa tôi qua sông
Ánh trăng sáng vằng vặc
Sao trống rỗng trong lòng
Chắc người xưa bỏ bến
Để phận mình long đong...
Sưu tầm

Một mình
Một mình ôi thật sướng
Ngủ nướng chẳng ai la
Suốt ngày quán la cà
Chan hòa cùng chúng bạn
Một mình thật bạo dạn
Hết khách sạn, vũ trường
Mỏi mệt leo lên giường
Khò khò làm một giấc...
Sưu tầm

Mưa
Đêm qua mùa trở gió
Hạt mưa buồn ghé sang
Ướt hàng cây ngọn cỏ
Ôi nàng mưa đã mang
Tôi ngồi bên bóng nước
Cõng đêm dài trên vai
Bao lâu rồi mưa nhỉ
Ngày người rời xa ta
Mưa buồn rơi thủ thỉ
Chỉ mới ngày hôm qua
Sưu tầm

EM LẠI HÁT TÌNH CA
Cười lên nhé! Đừng buồn khi xuân đến
Rét hờn ghen băng giá sẽ lâu tan
Anh xót xa nhớ một thủơ xuân tàn
Dòng thơ cũ ủ ê buồn tan nát…!
Cười lên nhé! Em ơi !đời bát ngát!
Đắng mùa đông lạnh lẽo đã qua rồi!
Cây khô héo nắng về xanh lộc biếc
Nụ hoa vui rúc rích nở đầy cành
Chim kéo đến hát đồng ca lảnh lót
Ong từng đàn say kéo mật bên nhau…
Em lại hát bản tình ca mới viết
Anh chắp vần xanh nhịp phách… xuân reo!
Sưu tầm.

UỐNG ĐI XUÂN!
Em rót tràn...sóng sánh men say!
Nơi đáy cốc rựơu cay hơn nước mắt
Khóc cho tình mười bảy thơ ngây!
Uống đi em! tình cũ vơi đầy
Đêm hoan hỉ bên người yêu mộng mị
Bờ môi chạm miệng li em ngỡ
Môi nồng nàn sóng sánh lâm li…
Uống đi em! thêm nữa tiếc thương gì?
Đời con gái "bóng câu qua cửa sổ"
Em đã sống, đã yêu và dâng hiến
Cho tình yêu sao còn tiếc mà chi ?
Nào nâng chén!  uống đi! quên dĩ vãng!
Những đau thương nuối tiếc cuộc tình qua
Em cứ khóc! Nước mắt cay hòa rượu
Gột trần em lòng kiêu hãnh thiên thần
Nào nâng chén! Chúc mùa xuân náo nức
Đợi tình xuân thao thiết gọi…mùa xuân!
Sưu tầm.

 MỜI XUÂN!
Nào nâng chén! Chúc mùa xuân rực rỡ!
Nở bông thơm đằm thắm nắng ân tình
Ta rót mật lên môi thơ mặn đắng
Giọt tinh khôi trong trắng nguyện dâng nàng!
Xanh tíu tít chồi non chen lộc biếc
Líu ríu vui chân sáo rộn ràng
Hây hây thắm má đào con gái
Nắng xôn xao phơi phới…nở mơ màng!
Nâng chén cạn! Chúc mùa xuân vồn vã!
Hỡi nàng thơ! Mời ngây ngất cùng ta
Sưu tầm

CHÊNH CHAO
Xé nỗi buồn thả trôi vào quên lãng
Khép từ đây dĩ vãng một cuộc tình
Hết thật rồi vay trả nợ ba sinh
Rồi ngày mai mình ta con đường vắng.
Ta ngồi đây giữa không gian thinh lặng
Khép hàng mi nghe vẳng tiếng gió hờn
Ngỡ nhẹ lòng sao lại thấy buồn hơn
Ngập vây quanh bao cơn sầu tê tái.
Ngẫm cuộc đời đâu chỉ là luyến ái
Đời nam nhi nếm trải cũng đã từng
Mà cớ gì giọt lệ cứ rưng rưng ?
Đoái về sau chân dừng không thể bước.
Vì ân tình đã trao nhau thuở trước
Dẫu hôm nay mộng ước lỡ tan tành
Bao kỷ niệm vẫn còn đó màu xanh
Thì người ơi sao đành câu giã biệt.
Nắng hạ về trong tiếng ve da diết
Nhật ký xưa đâu viết nổi dòng sầu
Cánh phượng tàn cơn gió cuốn về đâu ?
Để hồn ta một bầu trời mây xám.
Vết thương lòng biết lấy gì để trám ?
Kiếp nhân sinh cõi tạm biết bao ngày ?
Ta gắng lòng để quên những đắng cay
Bởi cuộc đời ngày mai còn bước tiếp.
Sưu tầm

ĐỂ CHO GIÓ CUỐN
   Đời buồn như chếc lá bay
Mặc cho gió cuốn xa bay cuối trời
   Đời buồn như phím đàn lơi
Nỉ non oán trách chơi vơi chiều tàn ....
   Đời buồn cho lệ chứa chan
Rèm mi cong ướt hai hàng lòng đau
   Đời buồn ta sẽ về đâu
Mượn ly rượu nhạt giải sầu mình ta .....
   Đời buồn vì có ngân hà
Tương tư chia cách tình ta mới buồn
   Đời buồn như nhạn cuối xuân
Lẻ loi một bóng não buồn chiều hoang ...
   Đời buồn như giấc mộng tàn
Để cho gió cuốn lang thang tháng ngày
   Đời buồn con tạo lá lay
Người dưng khác họ lại say yêu thầm ....
    Đời buồn đông chết mưa râm
Hiu hiu trong gió cho tâm ta sầu
   Đời buồn vì tại bể dâu
Gió ơi ...gió cuốn nổi đau đi cùng .....
   Đời buồn tựa đóa phù dung
Hoa thì sớm nở chiều cùng héo tan
   Đời người sao hết lầm than
Xin gió cứ cuốn mà mang cho người .....
Sưu tầm

NỖI LÒNG
Tình đời nghiệt ngã bước can qua
giận dỗi hờn đau chấp nhận mà
nguyệt tỏa sương bay tình tựa đá
trăng tàn lệ đổ giữa lòng ta
Vạn cảnh mây bay lạnh cõi đời
Buồn ai khéo tạc nợ hoài lơi
tình xưa kết mộng đêm ai vội
nghĩa cũ trần si sáng kiếp người
Tạo hóa bày chi một nỗi lòng
Sân si cố mượn dạ sầu đong
hoàng hôn tỏa rạng người mơ ngóng
để sáng ai về bạn có trông
Trên đời mấy dễ đạt tình thương
Hứng giọt mồ hôi thấy dã thường
tàn đêm gối mộng đời còn vướng
giật mình tỉnh giấc lệ còn vương
Sưu tầm

GIÓ
GIÓ ngẩn ngơ tình quyện lãng du
Đùa hương GIÓ quẳng tít như cù
Bờ mây GIÓ lượn bừng cung nhớ
Bãi GIÓ sương luồn nhộn khúc ru
GIÓ điểm hoa ngời trăng dệt phủ
Trời tô sắc lộng GIÓ chuyền đu
Màu êm GIÓ hỡi quay cuồng rủ
Quãng GIÓ nồng say mộng trải bù.
Sưu tầm

XUÂN VỀ BÊN CỬA SỔ
Em đứng nhìn xuân bên cửa sổ
Anh thấy em rồi mái tóc nâu
Đôi mắt bồ câu như biết nói
Thì thầm nhắn gửi gió đôi câu...
Một câu em trách anh ghét lắm
Bởi vì mỗi bữa cứ thường trêu
Trêu em trong những ngày khôn lớn
Trêu đến bây giờ vẫn còn trêu !
Anh cười thương em và thỉ thỏ
Em đã lớn rồi khác ngày qua
Hoa cài ngang tóc màu hoa tím
Dáng cũng đài trang đẹp nhất làng
Đôi lúc dận hờn em nũng nịu
Cứ trách anh về lại đi ngay
Cũng thấy em hay có dáng buồn
Nỗi buồn man mác của chiều thu..!
Một câu anh tỏ lời em nói...
Còn lại một câu vẫn đợi chờ... ?
Em sẽ thấy xuân về bên cửa
Xuân ấm ,xuân hồng ,xuân của em !
Sưu tầm

NGƯỜI LẠ
Thoảng gió mây chiều khẽ dội qua
Vườn ngơ ngẩn lá rụng sau nhà
Thầm nghe tiếng vọng tình yêu đã
Lặng gửi cung đàn nỗi nhớ đa
Chửa uống men nồng sao nghĩ lạ
Vừa vui bạn hữu luống say ngà
Tâm hồn lãng mạn hay mình quá
Mượn chữ gieo vần để hét la
Sưu tầm

CON MUỐN VỀ
Con muốn về dòng sông quê thuở ấy
Để được nghe chị khúc hát dân ca
Đêm ngắm trăng ! Soi sáng xuống hiên nhà
Ôm lũ trẻ ...hò la trò bắt cút
Con muốn về nơi đồng quê heo hút
Mẹ vai gầy gánh nắng chở đời con
Theo cha đi suốt hết con đường mòn
Vai áo bạc ! Nuôi con thời niên thiếu
Con về thăm căn nhà ấm từng chiều
Cơm độn sắn ! Mắm cái kho khô quẹt
Mấy chị em tranh nhau ăn khẻo hết
Mặt lọ nồi ! Bê bết vẽ dọc ngang
Con muốn về nghe lại tiếng cười giòn
Bác hàng xóm ! Được mùa vui như tết
Ngắm em thơ ! Mắt trơ tròn ngờ nghệch
Chiếc nôi tre ! Kẽo kẹt những trưa hè
Con muốn về bên ao cá , hàng tre
Hái hoa sen  ! Dẫm bùn be tát nước
Đi khắp miền ! Từ Bắc Nam  xuôi ngược
Nay về quê ! Ca khúc hát thanh bình
Sưu tầm

NÀNG SINH VIÊN NHỎ
Nắng trưa đúng ngọ vừa buông,
Gương hoa lấm tấm giọt buồn giọt lo.
Chênh vênh bến chợ phiên đò
Dãi dầu phố xá đắn đo học phần.
Giảng đường những buổi phân vân,
Tương lai rộng mở tưởng gần ngỡ xa.
Mẹ Cha nặng gánh quê nhà
Thân côi chìm nổi sa hoa thị thành.
Giữ tròn học vị ngày xanh,
Nàng sinh viên nhỏ cam đành bôn ba.
Neo thân sầm uất lụa là
Bước sen vững nét mặn mà chân quê.
Sưu tầm

ĐI CHỢ QUÊ
      Quằn quèo giữa chốn chợ quê,
Chen chân lách gót, vai kề người qua.
          Kèo nài, réo gọi rao la
Tạp phô, hàng xén, heo gà cá tôm.
       Anh ơi.. chớ ngắm chớ dòm,
Mít ngon, bưởi ngọt mà thơm em bùi!
            Cô nàng hoa quả ỉ ôi
Anh mua em bớt từ mười xuống ba!
       Tần ngần.. mới hỏi: me, cà?
Chị hàng bánh kẹo bảo là: dở hơi!
       Cô hàng trà nước nấc cười,
Anh về chợ cá hỏi người buôn rau!
         Quay đi, đỏ mặt cúi đầu,
Thoảng nghe trong gió: bảnh bao mà khờ!
          Cả người dựng hết lông tơ
Từ nay sẽ chẳng bao giờ chợ quê...!
Sưu tầm

CHÀO THÁNG TƯ ...
Chơm chớm tháng tư vào hạ
Xanh màu mượt lá hàng cây
Ban mai cái nắng đong đầy
Chim ca lảnh lót vui thay bên hè
Đêm thức lắng nghe mùa trở
Trăng già còn ở trên cao
Gió đùa chiếc lá lao xao
Mát làn da thịt nao nao cõi lòng
Lác đác phượng hồng hé nụ
Bằng lăng đang nhú đầu cành
Thương bàn tay chị tay anh
Góp công vun xới mầm xanh mượt mà
Trắng muốt mùa hoa kèn nở
Đâu cần rực rỡ như lan
Vẫn hương đưa rất nồng nàn
Tinh khôi buổi sáng nhẹ nhàng chiều sang
Góc phố lang thang bước dạo
Cà phê tỉnh táo vỉa hè
Vơi đầy bao chiếc lá me
Dậy lên theo những bánh xe cuộc đời
Bóng ngả còn tươi màu nắng
Chiều vàng đọng lắng xuyến xao
Đồng quê phố thị rì rào
Tháng tư thế đó đâu nào dễ quên
Sưu tầm

KHÉP LẠI
Thôi về khép lại khúc thời gian
Của những nồng say với dịu dàng
Một thuở đam mê cùng lãng mạn
Chôn vùi giấu kín chẳng mơ hoang
Thôi về xếp lại những vần thơ
Lục bát yêu đương hết đợi chờ
Lỗi nhịp từ sai câu ý hỏng
Nên hoài viết mãi hóa ngu ngơ
Thôi về xóa hết những lời yêu
Nhặt lấy hoang vu buổi xế chiều
Trĩu nặng bờ mi cay khóe mắt
Ân tình đọng lắng bến cô liêu
Thôi đành chỉ có thế người ơi
Phút cuối hôm qua lặng lẽ rời
Cách biệt từ đây và sẽ mãi ...
Lòng còn luyến nhớ những đầy vơi
Sưu tầm

VIẾT CHO NHAU
Hờn nhau chi cho đường chia hai lối
Chiều nhạt vàng chân bước mỏi chênh chao
Tưởng rằng quên trong dạ lại cồn cào
Đường hun hút giận trời cao than thở
Hờn nhau chi cho dài thêm nỗi nhớ
Góc phố quen hoa vẫn nở rực hồng
Người bên người thong thả cũng thật đông
Cớ sao để buồn hong lên mắt biếc
Đường vạn nẻo biết đâu là diễm tuyệt
Mặc kệ đời ta mãi viết tình ca
Hờn nhau chi khi nắng đã chiều tà
Màn sương trắng dần pha thêm sợi bạc
Tâm lắng đọng nào cùng nghe biển hát
Bến yêu thương sẽ lấn át dỗi hờn
Hai mảnh đời thôi quạnh quẽ cô đơn
Khi bóng nắng đang chập chờn vơi cạn
Sưu tầm

CHỈ ANH THÔI
Mơ màng cũng chỉ một anh thôi
Nguyện mãi nồng say ước hẹn rồi
Nắng sớm đầu non không lẻ bóng
Mưa chiều cuối bãi vẫn chung đôi
Niềm thương gửi trọn trong màu mắt
Nỗi nhớ dâng tràn giữa khóe môi
Trọn kiếp tình mang dù lắm nẻo
Muôn trùng diệu vợi chẳng phai phôi ...
Sưu tầm

BẾN SÔNG CHIỀU
Cạn nắng buông chiều cảnh bến sông
Màu mây ráng đỏ hắt hiu lòng
Mơ màng ngọn gió đâu buồn thổi
Lắng đọng bao trùm nỗi nhớ mong
Có kẻ ngồi yên tự lúc nào
Bên cầu kỷ niệm thuở cùng nhau
Hoài trông mắt dõi dường như đã
Héo úa theo chiều biệt khát khao
Chợt thấy thương mình cũng thế thôi
Người ta giận dỗi bỏ đi rồi
Lời yêu bữa ấy còn đâu nữa
Chỉ khói lam chiều đọng mắt môi
Mỏng mảnh tình ơi giấc mộng sầu
Mang nhiều vết xước những buồn đau
Sông chiều bến vắng màu ai vẽ
Khắc khoải vương lòng nghẹn siết bao.
Sưu tầm

NÀNG THƠ
Nàng thơ lộng lẫy dáng yêu kiều
Tựa buổi trăng ngà phả ánh phiêu
Khiến chị làng chơi ưng mấy kiểu
Làm anh công tử muốn đôi điều
Bâng khuâng khắp nẻo la đà diệu
Thắc thỏm quanh vùng lả lướt xiêu
Mặc khách tao nhân tìm hỏi ngõ
Cầu mong xướng họa thỏa vui nhiều.
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com