Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

Những bài thơ hay 74

MỘNG ẢO
Em trở về thế giới của riêng em
Buồn vui với từng đêm đen lặng lẽ
Hạnh phúc, khổ đau, không cần ai chia sẻ
Giấc mộng đời thường chẳng tô vẽ cùng anh
Em chẳng cần níu lại những mong manh
Bởi yêu thương phải chân thành... nhiệt huyết
Nghĩa gì đâu khi tình kia đã hết
Dối gian lòng là giết chết niềm tin!
Trả cho người những ngày tháng không tên
Trả yêu thương, vùi chôn tình ngang trái
Để quên đi thời đắm say vụng dại
Không mệt nhoài giữa khắc khoải niềm đau
Kể từ giờ mình bước ngược đời nhau
Chẳng bận tâm nỗi sầu ai vẫn giữ
Chẳng vấn vương về những lời tình tự
Đến một ngày mọi thứ cũng trôi xa
Trả lại người mộng ảo của ngày qua
Trả luôn cả giấc mơ hoa thuở ấy
Dẫu con tim biết đớn đau nhiều vậy
Vẫn cam đành nhận lấy những đắng cay.
Sưu tầm

Tựa Vào Vai Anh
        Mệt rồi phải không ?
        Dựa vào vai anh mà yên lòng ngủ nhé!
        Đừng giả vờ nói cười vui vẻ
        Có ai cần em mạnh mẽ vậy đâu.
        Nhắm mắt vào ngủ một giấc thật sâu
        Đôi mắt em màu u sầu đậm quá
        Vai anh này đang chìa cho em tựa
        Cô gái khờ, đừng khóc nữa, nghe không?
         Hãy để anh xua giùm chut́ gió giông
         Vêt́ thương lòng làm em đau nhiều quá
        Kể anh nghe đừng gồng mình lên nữa
         Giấu làm gì cho khó nhọc nhiều thêm
          Cho anh được làm một chiếc gối thật êm
          Ru giấc ngủ em cho bình yên ghé lại
          Cô gái à, không có gì là mãi mãi
           Để quá khứ ngủ yên, để em lại yêu đời.
Sưu tầm

Hẹn nhau kiếp khác
Thôi thì hẹn nhau kiếp khác
Đưa nhau đến cuối cuộc đời
Kiếp này có duyên không nợ
Thương mấy cũng là người dưng.
Thôi thì tạm biệt nhau nhé
Người đi nhớ giữ nụ cười
Nếu lỡ mai này gặp lại
Ta còn muốn thấy người vui
Thôi thì hẹn nhau kiếp khác
Đi cùng nhau trọn cuộc đời
Ta - người gặp không đúng lúc
Duyên này chỉ đến thế thôi.
Sưu tầm

Ai cũng có
Ai cũng có những nỗi niềm dấu kín.
Những đớn đau không thể nói lên lời.
Chỉ có điều ta chọn cách mỉm cười.
Để che dấu giữa dòng đời xa lạ.
Ai cũng có những tháng ngày buồn bã.
Cố quên đi những thứ đã qua rồi.
Để một mình giọt nước mắt lăn rơi.
Ai cũng có một đôi lần như vậy.
Ai cũng có một chuyện tình nồng cháy.
Để yêu ai bằng tất thảy chân thành.
Nhưng không phải ai cũng được bình yên.
Mà chung sống với người đã chọn.
Ai cũng có một tâm hồn bề bộn.
Của yêu thương, của những căm hận chất chồng.
Bởi cuộc đời đầy cạm bẫy bão giông.
Nên ai cũng giữ trong lòng một ít.
Ai cũng có một cuộc đời sẽ chết.
Nhưng mấy ai hiểu hết được sinh tồn.
Có đau lòng mới có thể lớn khôn.
Có vùi chôn mới ươm màu hạnh phúc.
Ai cũng có một đôi lần ngủ gục.
Hãy đứng lên và bước tiếp nhe người.
 Sưu tầm.

MỘT MÌNH EM
Em lặng yên vài ba hôm không tới
Điện thoại chẳng buồn reo, chuông cửa vẫn im lìm.
Đau xót nhận ra... dù một ngày em bỗng biến mất cũng chẳng có ai đi tìm,
Chỉ một mình cô đơn qua hết những gì tâm tối.
Anh có còn giữ đó không những lời ngày xưa đã nói ?
Rằng sẽ yêu thương, chăm sóc, chở che nhau.
Em lặng lẽ nơi này ghì chặt những niềm đau
Còn anh đang vui vầy bên vòng tay kẻ khác.
Có phải như anh... ai nấy đều tệ bạc?
Người đến sau lại nồng nàn hơn người cũ rất nhiều.
Chợt nhận ra mình khờ dại biết bao nhiêu,
Anh đã thay lòng ... dù em có đợi chờ bao lâu cũng là điều vô nghĩa.
Rồi em sẽ phải tự bước qua...giữa chợ đời không điểm tựa
Anh cũng hãy đi... cùng với những lựa chọn của riêng mình.
Một ngày gặp lại, em sẽ đầy đủ niềm tin
Anh hãy tự hỏi lòng mình... ai mới thật sự là người hạnh phúc ?
Sưu tầm

Mạnh mẽ đủ rồi, yếu đuối được chưa em?
Cô gái à, nước mắt là bản năng,
Sao phải giấu buồn và nói rằng: Em ổn!
Vờ chẳng có chuyện gì, thực ra đang lẩn trốn…
Mạnh mẽ đủ rồi, yếu đuối được chưa em?
Bàn tay mình, em cứ úp mặt lên,
Khóe môi mềm hãy bật lên cơn nấc,
Khóe mắt hoen mềm, ừ, nỗi đau có thật.
Yếu đuối đi em, em phải khóc để trở lại là mình!
Cô gái à, em không phải chứng minh
mình mạnh mẽ, để làm gì kia chứ?
Cứ khóc, đau một lần rồi cất vào quá khứ,
Lặng lẽ đứng lên để bước tiếp đoạn đường.
Cô gái à, em đáng được yêu thương,
Nhưng cứ giấu buồn, không ai tìm em cả.
Ai cũng từng yêu và cũng từng vấp ngã,
Mạnh mẽ đủ rồi, yếu đuối được chưa em?
Sưu tầm

Miệng đời
Miệng đời nào nuôi ta lớn
Thói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn.
Người đời thích nói sướng mồm
Miệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm.
Thôi thì ta cứ giả câm
Không nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha.
Cuộc đời dể hiểu thôi mà
Nhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông.
Tự tâm cởi mở tấm lòng
An nhiên tự tại, cảm thông cho đời.
Ai ơi xin nhắn đôi lời
Đừng vội phán xét, cuộc đời người ta.
Lời xấu từ miệng thốt ra
Nghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành.
Hoa thơm hương ngát vây quanh
Lựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng.
Sưu tầm

Tình nghĩa Vợ chồng
Khi xưa em cũng bưởi, bòng
Cũng căng, cũng mọng...lòng thòng chi đâu
Da em cũng mịn, đỏ màu
Lưng ong thắt đáy, làm sầu bao anh
Từ ngày về mái nhà tranh
Cùng anh kết mối duyên lành trăm năm
Sinh liền 2 đứa 2 năm
Con rúc, bố bú đêm nằm chẳng yên
Ngày lại cơm, áo, gạo, tiền
Âu lo đủ thứ, than phiền cùng ai
Ngày qua ngày lại qua ngày
Bưởi bòng thành mướp, lỗi này tại ai
Tô son điểm phấn không hoài
Tóc tai lâu cũng chẳng cài cặp trâm
Anh thì chỉ biết đi làm
Về nhà hết đứng lại nằm bĩu môi
Rồi lại so sánh vợ người
Lại mơ lại tưởng tự cười sâu xa
Em mà là vợ người ta
Biết đâu em đẹp gấp ba vợ người!
Sưu tầm

VÔ THƯỜNG
Sống tâm đức phước duyên sẽ tới
Lừa gạt người tội lỗi đấy thôi
Mau mau thức tỉnh người ơi!
Đời là cõi tạm đầy vơi không ngừng
Tâm thanh tịnh xin đừng khích bác
Ta với người có khác gì nhau?
Niết bàn chiếu sáng nhiệm mầu
Thân tâm an lạc mau mau quay về
Đời là cõi u mê tăm tối
Ánh đạo vàng soi lối con đi
Ai ai cũng thấm từ bi
Đam mê tham đắm sân si buột ràng
Đời vô định trần gian là tạm
Sống an nhiên thân mạng sáng ngời
Đọc kinh cầu nguyện muôn nơi
Trầm luân khổ hạnh rạng ngời niềm tin
Sưu tầm

TIẾNG SÁO ĐÊM
Đêm diệu huyền tiếng sáo ai ngân nga
Cả hư không như chìm trong mộng mị
Âm thanh vút cao réo tình không đến
Để ai ngồi hư ảo nhớ Trương Chi
Tiếng sao tình như có sức thôi miên
Níu kéo con tim về năm tháng cũ
Kỉ niệm một thời ta ru em ngủ
Đêm diệu huyền trăng thở nói lời yêu.
Lặng ngồi yên nghe gió thổi vi vu
Mùa thu cũ rồi mùa thu lại mới
Trăng treo nghiêng nửa mình như chấp chới
Vướng mang buồn tiếng sáo vọng đêm khuya?
Mộng dưới trăng tiếng sáo tình réo gọi
Người tình ơi đang ở tận nơi nào
Mượn con gió thổi qua từng ngỏ ngách
Đến bên người ..năm tháng chẳng phôi pha!..
Sưu tầm

THÁNG BẢY RỒI
Tháng bảy rồi thơ bỗng trốn đi đâu
Anh viết mãi chẳng tròn câu thề hẹn
Trong lòng anh bao điều còn ứ nghẹn
Em đâu rồi len lén cánh Bằng Lăng
Tháng bẩy rồi em có biết hay chăng
Hạt nắng sớm giăng mành chờ thu tới
Bởi tình ta vẫn còn xa vời vợi
Nên thơ buồn chờ đợi gió heo may
Tháng bẩy rồi em có thấy đắm say
Mưa vấn vương làm cay bờ mi ướt
Cây Phượng già bờ đê xưa trơn trượt
Lối anh về mơ ước cũng trôi xa
Tháng bẩy rồi hạ cũng đã đi qua
Hoa Cúc vàng bên vườn nhà hàng xóm
Mối tình si bao ngày ta nhen nhóm
Vẫn nồng nàn say đắm giấc mơ xưa
Tháng bẩy rồi trời lúc nắng lúc mưa
Vần thơ viết ... Buổi trưa ..Dài nhung nhớ !
Sưu tầm

TẤM ẢNH MANG THEO
Mang em theo suốt cả chặng đường dài
Lòng vẫn hướng về phương em cách trở
Ta không muốn gầy thêm vì nhung nhớ
Nên đêm ngày mong ước chóng bên nhau
Em ở đây thôi, nào có xa đâu
Nhưng buồn thế: Mắt chỉ nhìn, chẳng nói...
Em mặc ta với cả ngàn câu hỏi
Không trả lời, em bận nghĩ điều chi?
Em thân yêu, nào ai muốn chia ly
Để rồi nhớ, rồi mong chờ khắc khoải
Ta chỉ muốn được gần em mãi mãi
Dẫu mỗi tuần vài bận giận hờn nhau
Em ở rất gần, nào có xa đâu
Em tôi đó, đôi mắt buồn thương quá
Và như thấy từ môi hồng tiếng "dạ"
Khi khẽ khàng ta gọi "bé yêu ơi!"
Tấm hình em ta mang theo khắp nơi
Càng khơi dậy những chiều trên phố
Xa, chỉ biết thương thầm theo nỗi nhớ
Và hôn thầm tấm ảnh, chỗ đôi môi.
SƯU TẦM.

HỌA ẢNH TẶNG EM
Sáng thức dậy đón chào ngày mới
Em đưa tay níu sợi nắng vàng
Hồng tươi điểm nét dịu dàng
Nắng mai đến đậu khẽ khàng trên vai
Khuôn mặt sáng mày ngài thanh tú
Nụ cười duyên trú ngụ trên môi
Sáng trong mắt ngọc rạng ngời
Làn da trắng mịn điểm thời chớm xuân
Không lòe loẹt áo quần đúng mốt
Em giản đơn như một thiên thần
Hoa tươi chỉ thắm một lần
Nhường em tỏa sắc trong ngần quanh năm
Hoa chỉ đẹp xanh mầm tươi lá
Còn em xinh đẹp cả trong lòng
Hồn nhiên đón ánh nắng hồng
Vô tư trong sáng giữa dòng thời gian
Ngày Chủ nhật miên man niềm nhớ
Thơ họa tranh lấy cớ tặng em
Mình ơi... Hãy nghĩ mà xem
Thơ anh đã họa hình em mười phần...!!!
Sưu tầm

CÓ MỘT NGƯỜI
Có một người chỉ thấy thích mà thôi
Không phải yêu nhưng vẫn nhiều tình cảm
Nó vượt qua mức nhiều hơn là tình bạn
Một tí thôi nên đừng có hiểu lầm
Có một người mỗi ngày đều quan tâm
Cũng hỏi han và chọc người ta giận
Có một người dù thấy thương nhiều lắm
Nhưng chẳng làm sao để gọi đó người tình
Có một người quan hệ khó chứng minh
Nếu nói là yêu thì thật lòng không thể
Dù người ta cùng đi qua dâu bể
Nhưng trong trái tim lại không có hình hài
Có một người mỗi ngày đều nắm tay
Đi đó đi đây và vuốt lên mái tóc
Nhưng người ta lại chưa làm mình khóc
Nên chẳng thể yêu dù có gọi thế nào.
Sưu tầm.

ĐÊM SẦU
Đêm sầu nghĩ lại một người xa
Giá buốt đầu đông buổi xế tà
Nhớ mãi ân nồng buồn cảnh nọ
Thương hoài ái đượm khổ mình ta
Tình gieo dạ cảm thân đài các
Mộng đắm hồn vương dáng ngọc ngà
Tựa cửa mơ màng nghe trống vắng
Bao ngày hạnh phúc đã phôi pha.
Sưu tầm

Có đôi lúc
Có đôi lúc..... thèm một khoảng lặng riêng
Chẳng làm gì, chỉ để tâm lắng động
Để cảm nhận, trái tim này vẫn sống
Vẫn đang rung và..... đang vẫn yêu đời
Có đôi lúc.... thèm đi đến một nơi
Được phép tự do, làm những điều mình muốn
Nơi mà đúng - sai, cũng đều được chìu chuộng
Dẫu biết rằng...... đó... chỉ có trong mơ
Dù lắm lúc Ta biết rõ cuộc đời
Có những giấc mơ, không bao giờ hiện thực
Nhưng chính nó, tiếp thêm ta động lực
Vậy cứ mơ.... đánh thức để làm gì
Cứ mỉm cười và tiếp tục mơ đi
Miễn làm sao, thấy tâm hồn thanh thản
Cuộc sống là..... giấc mơ vô thời hạn
Là tỉnh - mơ.... mơ - tỉnh đến vạn lần...!!!
Sưu tầm

KHÉP LẠI
Khép lại một nỗi nhớ không tên
Dành cho một người không biết đến
Khép lại cơn mưa nhạt nhoà ẩn hiện
Để tự hỏi rằng mình đã yêu?...
Khép lại dại khờ để giữ được bao nhiêu
Những ngọt ngào thoáng qua ô cửa sổ
Như thời gian âm thầm và lặng lẽ
Để nỗi buồn gửi lại phía đằng sau.
Khép lại rồi mình vẫn bước qua nhau
Như cơn gió vô tình làm thay lá
Khép lại rồi sẽ không còn vội vã
Những muộn phiền chợt đến rồi chợt đi.
Khép lại rồi chẳng vướng bận những hoài nghi
Về tình yêu mong manh và dễ vỡ
Một niềm tin vô tình đặt nhầm chỗ
Để nụ cười vương lại những giọt sương.
Khép lại rồi để nhìn lại trong gương
Tự nhủ rằng phải chăng mình đã khác
Thoáng qua nhanh những mảnh ghép rời rạc
Ngủ ngon rồi một quá khứ bình yên.
Khép lại rồi mình cũng sẽ lớn lên
Trái tim thôi không hướng về người ta nữa
Khép lại rồi sẽ chẳng thêm lần nữa
Thấy mắt buồn nhoè bởi những thờ ơ.
SƯU TẦM

ANH ĐỪNG GỌI TÊN EM
Đừng gọi tên em...
Đã muộn rồi anh ạ!
Ngày đã đi qua, người xưa cũ thật rồi
Em không đợi bên con đường ấy nữa
Anh cũng đừng về để chọn nhớ hay quên
Xin đừng nhắc tên em trong những giấc mơ đêm
Con đường ấy ngày xưa giờ đã đổi
Em đã quên anh để yêu người rất mới
Giọt nước mắt cạn rồi mặn đắng cũng phai phôi
Đừng nhắc tên em như thể vẫn xa xôi
Cánh bằng lăng đã thôi không còn tím
Tên của anh không còn trong câu chuyện
Câu chuyện của một ngày, một tháng và mãi mãi hôm sau
Em đã vui rồi chẳng muốn trái tim đau
Bởi một lẽ em thích cười và hát
Không thể bởi yêu anh mà lòng em tan nát
Những vết sẹo đã liền rồi không thể bị rạch thêm
Xin hãy trả cho em theo đúng nghĩa cái tên
Cái tên ấy như thời anh chưa biết
Em không hỏi: Tại sao anh yêu em tha thiết
Lại chọn một con đường, lối rẽ bởi ngông nghênh?
Người đã cũ, tên em giờ đã cũ ...
Không thể quay về
Anh đừng gọi tên em!
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com