Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2018

Những bài thơ hay 81

CHÈ XANH
Bên tách chè thơm với khóm hoa,
Lâng lâng vị chát tiếp ngày qua.
Cố nhân mấy thuở luôn đằm thắm,
Tri kỷ bao năm chẳng nhạt nhòa.
Khơi dậy tâm sâu tìm chỗ đến,
Xua tan lối tắc nhận đường ra.
Đạo đời xen lẫn nơi trần thế,
Sáng tối đi về mãi bạn ta.
Sớm tối đi về mãi bạn ta,
Động viên tỉnh giấc chặng đường qua.
Hương nồng đánh thức phai tình lụy,
Vị đắng chan hòa loãng lệ sa.
Hạ đến bên trời tô sắc lá,
Xuân vơi cùng cảnh điểm màu hoa,
Kề nhau thầm lặng nương bao lúc,
Để ngắm đời vui sáng sáng ra.
Sưu tầm

BUỒN
Đêm vắng sầu ơi cứ chảy hoài
Chạnh lòng đâu biết tỏ cùng ai
Thức thao bóng lụi canh trường rải
Xa xót hồn đơn thổn thức dài
Dáng nguyệt gầy thưa vờn gió nãi
Tình thơ sút mỏng gõ hồn sai
Cung đường ngoái nhớ ngày xưa mãi
Buồn ngậm tâm tư hận chẳng phai
Sưu tầm

VỀ VƯỜN XƯA
Em vẫn thường tìm về nơi xa ấy
Nơi có vườn lan đẹp nhất trong đời
Vén rào gai em vào đó rong chơi
Nâng từng cánh tưởng chẳng rời xa được
Vườn em đến gai đâm đầy vết xước
Đau thật nhiều nước mắt chảy ngược xuôi
Lỡ mê say ong nhả mật ngọt bùi
Mà quên mất người trồng hoa chăm bón
Em thầm trách thân bọt bèo nhỏ bé
Dạo vườn hoa lại thích cảnh sinh tình
Vô tư như ! trời chỉ có bình minh
Đôi mắt gặp những hạt huyền lóng lánh
Vườn Lan cũ vẫn còn ! Tình chóng vánh
Trả vườn anh về ôm lạnh bốn mùa
Đêm nay buồn nhớ lại khu vườn xưa
Em ghé thăm ! Khóc thừa bao nước mắt
Biết còn đó một bóng hình lay lắt
Cố mà vui em sợ tắt hơi tàn
Nuốt niềm đau ! Dẫu thương nhớ chẳng tan
Bước ra đi ! Lệ chan từng phiến lá
Sưu tầm

ĐÀN BÀ QUA TUỔI BỐN MƯƠI
Trên bốn mươi em hãy là đàn bà
Ngoan hay hư, mặc kệ, cần ai biết
Chẳng ai đo dại khôn bằng trinh tiết
Đừng nhìn người lấy chuẩn sống cho ta
Trên bốn mươi em hãy tự thật thà
Hãy biết thương bản thân mình một chút
Dành thời gian nghỉ ngơi ôn cảm xúc
Làm đẹp mình bằng điểm phấn tô son
Bốn mươi rồi chẳng phải là trẻ con
Nhưng đôi lúc cũng cần nên nũng nịu
Với người tình cứ vờ như mình yếu
Để được thương, được nâng đỡ yêu chìu
Trên bốn mươi đã học hiểu được nhiều
Biết đàn ông cần gì ở phụ nữ
Đàn bà khôn làm đẹp cho chồng giữ
Không giữ chồng bằng đay nghiến bám bu
Trên bốn mươi biết lúc nào cương nhu
Và cũng biết đôi lúc cần chủ động
Thì đàn bà cũng có nhu cầu sống
Cũng muốn yêu muốn chạm ngõ thiên đường
Trên bốn mươi đàn bà đã tỏ tường
Hiểu yêu thương là trao ra và nhận
Sẽ thay đổi nếu thấy đời lận đận
Bốn mươi rồi đâu còn nhỏ em ơi
Sưu tầm

CUỘC ĐỜI NÀY HẠNH PHÚC VỐN CHẲNG XA
Hạnh phúc vốn chẳng phải là đích đến
Nên đừng đi quên hết cả lối về
Hạnh phúc vốn không phải điều xa xỉ
Đừng dại khờ mà dệt gấm thêu hoa.
Hạnh phúc nằm trong suy nghĩ chúng ta
Đời đơn giản, do lòng người hỗn tạp
Sống thật thà dùng thành tâm đối đáp
Thì lòng mình tự khắc sẽ bình yên.
Hạnh phúc nằm ngay dưới những bước chân
Còn được sống là vẫn còn hi vọng
Cứ thản nhiên nhìn trời cao đất rộng
Ngay bên mình không thiếu những niềm vui.
Hạnh phúc nằm trong sâu thẳm tim thôi
Có một người nguyện cùng đi chung lối
Dẫu đường đời đầy đau thương cạm bẫy
Cùng vượt qua là hạnh phúc đấy mà.
Cuộc đời này hạnh phúc vốn chẳng xa
Chỉ do mình quá nghĩ suy hạn hẹp
Mà bỏ qua cuộc đời đang tươi đẹp
Nên ép mình vào vỏ bọc cô đơn !
Sưu tầm

Sắc Không 
Kiếp người sao mãi long đong
Nghiệp duyên vay trả, theo dòng sông mê.
Trần gian đau khổ mọi bề
Đâu như bến mộng, tràn trề yêu thương.
Đau thương vùi lấp nẻo đường
Lệ rơi giọt đắng, buồn vương mi sầu.
Cảnh đời oan trái dạ đau
Hỡi ai biết được, rằng câu ai ngờ.
Tình người sao mãi thờ ơ
Ngày đêm vọng tưởng, ước mơ sang giàu.
Hận thù ganh ghét hại nhau
Một vòng lẩn quẩn, con dao hại mình.
Giúp người thoát cảnh tai ương
Dựng xây công đức, vạn trường thiện duyên.
Mai kia nhắm mắt xa thiên
Hồn kia dạo bước, cõi tiên tang bồng.
Trần gian sắc sắc không không
Chỉ là cõi tạm, nặng lòng mà chi.
Mai kia cất bước ra đi
Có mang theo được, của gì thế gian.
Sưu tầm

SỞ KHANH
Thủa ấy duyên ta thỏa mộng cầu
Tình nồng thắm đượm ngỡ dài lâu
Trao nhau ước vọng hằn in dấu
Trọn gửi niềm tin rất đậm mầu
Tưởng nghĩa muôn đời vui mãi đậu
Thương yêu thiết nghĩ sẽ không sầu
Tha hương bỏ chạy khi anh thấu
Thả lại mình em với bụng bầu
Sưu tầm

GIỌT ĐẮNG TÌNH ĐỜI
Giọt đắng thanh thản rơi
Như đời người nếm trải
Hồn vào nơi ma quái
Xác vào chốn hư vô
Tình đời cứ mịt mờ
Bến bờ đâu ta thấy
Có ai mà trông cậy
Níu bàn tay gầy lên...
Tiếng cười hay tiếng rên
Mà đôi môi méo sệch
Mà đôi mắt trắng bệch
Đếm giọt đắng tình đời....
Hỏi người...người quay mặt
Hỏi trời...trời xa ngắt
Nước mắt lại tuôn rơi
Nhấp ngụm đắng cuộc đời...
Hồn rơi nơi vực thẳm
Với cuộc đời thầm lặng
Với cái bóng đơn côi
Tình đời là giọt đắng...!!!
Sưu tầm

CHÊNH CHAO
Xé nỗi buồn thả trôi vào quên lãng
Khép từ đây dĩ vãng một cuộc tình
Hết thật rồi vay trả nợ ba sinh
Rồi ngày mai mình ta con đường vắng.
Ta ngồi đây giữa không gian thinh lặng
Khép hàng mi nghe vẳng tiếng gió hờn
Ngỡ nhẹ lòng sao lại thấy buồn hơn
Ngập vây quanh bao cơn sầu tê tái.
Ngẫm cuộc đời đâu chỉ là luyến ái
Đời nam nhi nếm trải cũng đã từng
Mà cớ gì giọt lệ cứ rưng rưng ?
Đoái về sau chân dừng không thể bước.
Vì ân tình đã trao nhau thuở trước
Dẫu hôm nay mộng ước lỡ tan tành
Bao kỷ niệm vẫn còn đó màu xanh
Thì người ơi sao đành câu giã biệt.
Nắng hạ về trong tiếng ve da diết
Nhật ký xưa đâu viết nổi dòng sầu
Cánh phượng tàn cơn gió cuốn về đâu ?
Để hồn ta một bầu trời mây xám.
Vết thương lòng biết lấy gì để trám ?
Kiếp nhân sinh cõi tạm biết bao ngày ?
Ta gắng lòng để quên những đắng cay
Bởi cuộc đời ngày mai còn bước tiếp.
Sưu tầm

MƯA CHỚM HẠ
Mưa lại về giăng mờ trên phố vắng
Đổ mái hiên tí tách những giọt sầu
Vẳng thời gian tiếng bước chân vội vã
Ánh mai hồng cơn gió cuốn nơi đâu ?
Dòng miên man ngược xuôi miền ký ức
Lạc linh hồn ngơ ngác thuở ban sơ
Mùa hạ cũ nắng hờn trong đáy mắt
Cánh nhạn bay chẳng đoái một bóng chờ.
Khản tiếng ve khóc ngày cơn mưa đổ
Nhói vào lòng tê tái một thuở yêu
Ngàn nỗi sầu thả loang vào cơn gió
Giọt mưa xiên rã nát cả cung chiều.
Bụi phong sương đã mờ trên mái tóc
Mùa đi qua đời ngắn lại mỗi ngày
Màu phượng đỏ vết thương lòng ứa máu
Bao nồng nàn ai hoá những hoen cay.
Khúc Trịnh buồn miên man vào tâm trí
Trĩu suy tư giấc mộng cõi vô thường
Quán cô đơn se mình trong mưa lạnh
Buốt vào lòng bao kỷ niệm vấn vương ?
Ngày mai đây lối hạ về hoang vắng
Biết tìm đâu màu phượng vĩ năm nào
Phía chân trời mây mù còn giăng kín
Giọt mưa lòng đã ướt giấc chiêm bao.
Sưu tầm

TA VÀ ĐÊM
Ta đang thức hay là đêm không ngủ?
Đêm và ta cứ như bóng với hình
Đêm mênh mang gió tràn về trú ngụ
Ta mông lung đơn độc cuộc hành trình...
Chợt lặng im tiếng côn trùng than thở
Lại bồi hồi nghe từng hạt sương rơi
Mới ngày nào hoa bừng lên rực rỡ
Mà hôm nay từng cánh rụng xuống rồi...
Ta lắng nghe nhịp thời gian thổn thức
Và bâng khuâng nhìn bóng hắt xuống đường
Nhờ có đêm biết đâu là hư thực
Chỉ chân thành mới có được yêu thương.
Cánh hoa rơi sẽ làm nên trái ngọt
Ta cô đơn càng hiểu rõ chính mình
Đêm nứt nẻ cạn khô từng phút một
Để đem về le lói ánh bình minh...
Sưu tầm

TIỀN
Nếu dùng tiền để đi mua vật chất.
Thì đồng tiền là sức bậc cao sang.
Sống vinh quang không phải mang đói khổ.
Vì đồng tiền đi đến chỗ cần mua.
Nếu dùng tiền để đi mua tình bạn.
Thì cuộc đời gặp nạn sẽ nhận ra.
Đồng tiền kia cũng chỉ là vô nghĩa.
Khi hết tiền ai đếm xỉa đến ta.
Nếu dùng tiền để đi mua tình cảm.
Khi cạn tiền ai bảo đảm bên ta.
Vì đồng tiền không phải là tất cả.
Nghĩa và nhân cần có ở chính ta.
Nếu dùng tiền để đi mua tình yêu.
Tình yêu kia ít hay nhiều chẳng có.
Vì tình yêu phải có cho và nhận.
Mua bằng tiền người hết cần cũng xa.
Đồng tiền kia là giấy mực in ra.
Nó không mua được tất cả quanh ta.
Vì đồng tiền luôn luôn có giới hạn.
Tiền là bạn cũng là nạn bên ta.
Sưu tầm

VÌ SAO TÔI KHÓC..
Người hỏi??? Vì sao tôi khóc....
Khóc trời giông  tố.....cơn lốc đời tôi...
Khóc thương số phận đơn côi
Khóc sầu lẻ bóng...một đời vương mang....
Khóc tình duyên đứt....dở dang....
Khóc bơ vơ bóng nắng vàng chiều thu...
Khóc tình sương phủ....mây mù....
Khóc đêm trường lạnh....ai ru giấc nồng......
Khóc đông về...gối phòng không
Khóc thương ....ngọn lửa.....tình nồng ......vụt bay... 
Người ơi!.............tôi khóc mãi thôi
Khóc thành biển máu bốc hơi tìm người .......
Sưu tầm

Tình Yêu Bắt Đầu
Tình yêu bắt đầu từ nắng
Lung linh trong mắt em cười
Cho trái tim anh bối rối
Trong lòng ngập ánh Xuân tươi
Tình yêu bắt đầu từ mưa
Rơi vào trong anh nỗi nhớ
Khi mưa nhạt nhòa trên phố
Làm anh nhớ em nhiều hơn
Tình yêu bắt đầu từ gió
Lùa vào mái tóc em bay
Tình yêu bắt đầu từ mây
Phiêu du trên trời xanh thẳm
Tình yêu bắt đầu thầm lặng
Chỉ bằng ánh mắt mà thôi
Tình yêu bắt đầu là thế
Trong tim chỉ nhớ ...!
Sưu tầm

LÒNG BIẾT ƠN ..!!!
Con đường giải phóng quê hương
Bao nhiêu gian khổ dặm trường theo anh
Mũ tai bèo áo màu xanh
Kẻ thù chẳng cản bước anh quân hành
Ba lô con cóc rừng xanh
Vượt đèo lội suối cùng anh xa trường
Mặc cho máu đổ tan xương
Lòng trai đã quyết con đường tiến lên
Chẳng bao giờ chịu đớn hèn
Ai mà ngã xuống người bên thế vào
Mặc cho đạn lửa vẫn lao
Lòng luôn chỉ một ước ao diệt thù
Có người mãi mãi thiên thu
Chẳng còn nghe tiếng lời ru mẹ hiền
Bước chân ròng rã bưng biền
Mong cho đất nước mọi miền bình an
Bạn bè chăm sóc sẻ san
Lương khô bẻ nửa nước chan cơm và
Giúp nhau chẳng thấy nề hà
Rau rừng củ chuối bên ta hàng ngày
Nêu cao khí phách hăng say
Miền Nam chiến thắng dựng xây quê nhà
Các anh là bản trường ca
Điểm tô cuộc sống ngàn hoa bên đời
Sưu tầm

HỎI TRĂNG
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Tình bao nhiêu tuổi tình là thiên thu
Vàng trăng sương xuống mịt mù
Xa mờ đỉnh núi âm u cõi trần
Người về mấy cội phong vân
Nợ nần duyên kiếp tục trần ai hay
Rượu tình uống ngọt hay cay
Mà sao nhung nhớ đọa đầy hồn nhau
Có khi thức trọn đêm thâu
Có khi thổn thức mắt sầu nhìn trăng
Người đời thường gọi chị Hằng
Dệt thơ trải lụa trần gian óng mềm
Có khi chợp mắt ngủ quên
Người về ấm áp hôn mềm bờ môi
Tỉnh giấc lại thấy chơi vơi
Vòng tay còn ấm bờ môi còn hờn
Hỏi trăng có biết nhớ thương
Mà đem trải lụa vấn vương lòng người
Để rồi đêm đến trăng rơi
Khát khao chờ đợi bờ môi ngọt mềm...
Sưu tầm.

Đừng buồn em nhé!
vanthotho014
Đừng buồn em nhé!
Dẫu thương em nhiều hơn tất cả
Em vẫn là người đàn bà thứ hai
Của cuộc đời anh, một đời rong ruổi.
Đừng buồn em nhé!
Dẫu có thương yêu hơn cả trăm lần
Có đến được với nhau khi số phận đã an bài?
Giữa hai ta luôn là một khoảng cách
Của số phận, của đường đời và của chính lòng ta.
Đã bao nhiêu lần
Muốn trao đến nhau một ánh mắt yêu thương
Cũng nghẹn ngào giấu vào trong lồng ngực
Nơi trái tim thổn thức một niềm đau
Trong không gian bao la ít nhiều chật hẹp
Em và anh - một khoảng cách xa vời.
Đã bao nhiêu lần
Muốn nhìn sâu vào mắt của nhau
Cho đến khi thấy tận đáy tâm hồn
Chỉ để nói một lời yêu thương thành tiếng thành lời
Nào có được đâu?
Giữa hai ta mỏng manh một ranh giới
Của trách nhiệm, của bổn phận và của chính lòng ta
Đã bao nhiêu lần
Muốn ngắm nhìn em trong một giấc ngủ say
Muốn chăm sóc em một buổi cơm đầy
Một liều thuốc khi em không may ngã bệnh
Muốn hầu quạt em trong một ngày hè nắng cháy
Đắp cho em một tấm chăn ngày rét mùa đông
Những điều nghĩ chừng đơn giản ấy
Mà nào có được đâu?
Giữa hai ta vẫn là một khoảng cách
Tưởng như gần, lại rất xa xôi.
Đừng buồn em nhé!
Dẫu em hiểu anh hơn tất cả
Em cũng vẫn là người đàn bà thứ hai
Một nửa của anh, người anh lựa chọn
Vẫn hàng ngày vun đắp mái nhà anh
Một nửa của em, người em chấp nhận
Cũng âm thầm thay đổi với thời gian
Một nửa của ta tuy không ai hoàn chỉnh
Vẫn là một nửa ta đã chọn cho riêng mình
Gắng giữ gìn đừng đánh mất nhé em.
Đừng buồn em nhé!
Dẫu với nhau hai ta không là gì cả
Vẫn tốt với nhau bằng cả một tấm lòng
Nào đâu cuộc sống là của riêng ta?
Ta còn phải sống cho bao nhiêu người khác
Anh cũng thế không buồn đâu em hỡi!
Dẫu trong em anh chỉ đứng ở hàng hai
Nhưng anh tin rồi có một ngày
Khoảng cách kia cũng sẽ nhạt phai
Trong tim ta luôn có nhau mới là vĩnh cửu.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com