Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

Những bài thơ đặc sắc 06

MAI CON VỀ
Mai con về tìm lại những lũy tre
Buổi trưa hè nghe ve kêu ra rả
Chiếc gầu tay kéo từng dòng nước thả
Ánh nắng vàng chan cả khoảng trời quê
Mai con về. Tìm lại một triền đê
Có cỏ may khi chiều về bám gấu
Cùng lũ bạn chơi trò vồ châu chấu
Nghe sông hồng đỏ bậu ánh phù sa
Mai con về bên giếng nước gốc đa
Có dáng mẹ đang mượt mà giặt chiếu
Có ánh trăng những đêm rằm bận bịu
Giọng ai hò như níu cả mùa thương
Mai con về tìm lại những mùi hương
Vồng cải nở bên đường chạy chân sáo
Cánh diều bay khoác lên mình màu áo
Mơ ước đầy ...giờ lòng thấy nao nao!
Mai con về! Với ruộng lúa bờ ao
Ngắm dáng mẹ bên hàng rào phơi áo
Nụ cười hiền làm lòng ba chao đảo
Quê dẫu nghèo nhưng cuộc sống thanh tao
Con dặm trường với ngày tháng hanh hao
Vẫn mơ ước khát khao về bên mẹ
Được mẹ ôm rồi xoa đầu nhè nhẹ
Cảm giác yên bình ...chỉ có mẹ cho con!
Mai con về đôi chân bước lon ton
Mẹ đon đả như ngày con thơ dại.
Sưu tầm

THẾ GIỚI KHÔNG ĐÀN BÀ
Nếu thế giới nầy thiếu mấy bà
Các ông sớm tối chỉ la cà
Rượu bia tụ tập cùng tâm sự
Rượu cạn mấy bầu, buồn chẳng qua
Nếu thế giới nầy thiếu mấy bà
Nhà chỉ một mình bước vào ra
Lấy ai chờ đón hoa mình tặng
Ngày lễ mấy bà 8 tháng 3
Nếu thế giới nầy thiếu mấy bà
Nhà cửa quạnh hiu, thấy xót xa
Chén dĩa nằm chờ không ai rửa
Giặt giũ lau nhà chỉ mình ta !
Nếu thế giới nầy thiếu mấy bà
Lấy ai ngồi tám chuyện gần xa
Lấy ai nằm kế bên thủ thỉ
Lo lắng cho ta như ... mẹ già
Nếu thế giới nầy thiếu mấy bà
Thao thức đêm dài, đếm canh qua
Mỗi đêm “trả bài” cho ai kiểm
Ôm gối tưởng như ôm ...vợ già
Nếu thế giới nầy thiếu mấy bà
Có ai sớm tối mãi kêu ca :
“Gạo thịt cá tôm đều tăng giá”
Sáng dậy đi làm mệt ... thấy bà !
Nếu thế giới nầy thiếu mấy bà
Tương lai gầy dựng ai lo xa
Lương tháng đến kỳ ai cất giữ
Tiền bạc chi xài, ai cho ta ?!
Nếu thế giới nầy thiếu mấy bà
Đêm nằm nghĩ mãi cũng không ra
Lấy đâu con cháu mà nối dõi
Chắc đành lỗi đạo với ông cha!
Nếu thế giới nầy thiếu mấy bà
Cuộc đời như thể bãi tha ma
Trời cao thấu hiểu xin ban phúc
Chồng vợ bên nhau sống tới ... già !
Sưu tầm

CHUYỆN ĐOÁ PHÙ DUNG
Thương số kiếp hồng nhan phận bạc
Đời nữ nhi chẳng khác loài hoa
Một thời hương sắc kiêu sa
Làm cho ong bướm lân la gợi tình
Buổi sáng sớm bình minh ló dạng
Đọng giọt sương trong sáng tinh khôi
Sắc hoa trong trắng bùi nguồi
Ví như thiếu nữ tuổi thời đôi mươi
Rồi đến lúc mặt trời chiếu rọi
Làm cho hoa sáng chói lung linh
Điểm tô sắc mới vào mình
Màu hồng tươi thắm đẹp xinh nhất đời
Đấy là lúc đời người phụ nữ
Xa gia đình vì chữ nợ duyên
Ví như ván đã đóng thuyền
Trong nhờ đục chịu như yên má hồng
Mãi bận bịu lo chồng sớm tối
Chẳng thời gian rảnh rỗi nghỉ ngơi
Đến khi con trẻ ra đời
Xem như hết cả một thời đẹp xinh
Như hoa nọ thay hình đổi sắc
Buổi xế chiều đổi khác dung nhan
Dù rằng ong bướm bay ngang
Thoạt trông thấy cảnh vội vàng bay xa
Xin người hãy thương hoa tiếc ngọc
Phận nữ nhi đã dốc toàn tâm
Hi sinh một cách lặng thầm
Cam đành gánh chịu nốt trầm thời gian.
Sưu tầm

BƯỚC NGẮN..
Ta vơi sầu cho cười nhăn hốc mắt.
Quên một thời đối diện tắt Sao ngôi.
Hỏi thế gian còn bao nỗi yêu Người.?
Đêm rét lạnh đổ tràn thơ tưới mộng..
Ta vớt sóng xô chìm Trăng để rộng.
Ôm cuộc tình trần trụi nhảy qua sông.
Người bên dòng êm ấm đoạn ái ân.
Ngân nga khúc Xuân hồng vui duyên phận.
Ta bước ngắn xem buồn dâng cuối mặt.
Bưng rượu mời khằng khặc nuốt đen môi.
Hỏi ông Trời đời mấy cảnh chung đôi.?
Khuya vắt óc soi tìm ai chung thuỷ.
Ta đuối sức lật từng tờ song hỉ.
Cuộn tơ vò rối chỉ buộc gầy tim.
Chết lim dim bầy xác lá chen đường.
Sương xuống đọng ướt nhoè hương kỷ niệm..
Sưu tầm

HUYỀN THOẠI MỘT ĐÊM SAY
Đêm hãy lặng như là đêm huyền thoại
Giữa tầng mây dòng tóc rối bềnh bồng
Tay ôm anh, chợt nghe đời nóng hổi
Lấy sương mềm khoác nhẹ một mảnh chăn...
Chạm thật khẽ bằng vành môi khao khát
Khơi từ anh vỡ mật ngọt tràn bờ
Linh hồn bỗng theo ngàn mây cao vút
Thiên đường tình đâu phải chỉ trong mơ...
Người cứ thở, nhịp yêu đương cuống quýt
Trao cho nhau, tận hưởng hết đêm này
Rừng xào xạc dậy lên cành lá biếc
Suối uốn mình róc rách chảy quanh đây...
Em nhắm mắt theo anh vào cõi mộng
Mang ái ân xuyên qua những cánh đồng
Ngàn hoa nở, gió ngựa phi bất tận
Tay vươn dài ôm trời đất mênh mông...
Đêm trổi dậy khúc nghê thường muôn thuở
Lâng lâng say, lâng lâng gió trở mình
Đêm khép lại nghìn trùng sau cánh cửa
Thiên cổ nào vừa thức giấc, hồi sinh...
Thả theo nước, lả lơi bờ mi lạnh
Em thì thầm trong tiếng nói...yêu anh
Hôn lên trăng, hôn lên vùng huyền thoại
Uống đời nhau say khướt giữa men tình...!
Sưu tầm

TÔI VỀ
Tôi về đổ nắng ra phơi
Tôi về gom giọt mồ hôi mẹ hiền
Tôi về đếm gót chân chim
Xót xa vầng trán nỗi niềm cha yêu
Giang tay hốt ngọn gió chiều
Lùa vào bên mẹ cha yêu đang nằm
Vốc đầy tâm sự bao năm
Tôi đi gieo hạt , gieo mầm , ươm hoa
Cuộn tròn dòng chảy xa xưa
Góp gom thành bản trường ca cho đời
Đưa tay vá víu vành nôi
Chạm vào ký ức một thời mẹ ru
Nghiêng đời hái trái Xuân , Thu
Hạ , Đông một cõi mịt mù thế nhân
Miền ca dao chốn hồng trần
Gùi bao năm tháng , nợ nần dấu yêu
Băn khoăn vá mảnh trời chiều
Để tôi vẽ mộng vườn yêu quê mình
Sưu tầm

CHÚC MỪNG NĂM MỚI
Năm mới đến mọi người hạnh phúc
Xuân yên bình cứ dục khắp nơi
Chỉ mong đẹp mãi muôn đời
Ngàn câu ước nguyện luôn khơi lửa tình
Duyên nồng ấm mộng xinh thắm đẹp
Câu thanh bình còn nép cánh hoa
Cả năm vui vẻ chan hoà
Hôm nay gửi đến món quà kết trao
Mượn câu chữ thay vào lời ý
Chúc mọi người khai vị thêm vui
Lộc càng tiến tới chẳng lùi
Công thành danh toại buồn lui chẳng còn
Bên nhau nhé lòng son giữ trọn
Xuân sum vầy lộc bón đầy tay
Ấm vui thắm đượm bao ngày
Đầu năm chỉ ước ta may mắn nhiều .
Sưu tầm

DỐI LÒNG
Trải lối tình yêu ấp ủ hoài
Mong rằng oanh yến chẳng lìa hai
Ngày mơ én nhạn tròn giai ngẫu
Tối mộng em chàng vẹn trúc mai
Cứ tưởng muôn đời ân chẳng nhạt
Đâu ngờ nghĩa nọ đã tàn phai
Giờ đây nửa khóc cười pha lẫn
Cố giả làm vui lấp mệt nhoài
Cố giả làm vui lấp mệt nhoài
Ai người thấu hiểu kiếp tình phai
Lời vàng chửa trọn lìa đôi ngả
Ý ngọc chưa tròn dứt nợ mai
Hỏi mãi trời xanh sao tạo cảnh
Yêu rồi hạnh phúc đoạn làm hai
Đầu vui cuối khổ hồn tan nát
Miệng giả cười tươi dối gạt hoài
Sưu tầm

TẠM DỪNG
Hoàng hôn dừng ở mỗi chiều
Mây dừng trước những cánh diều vi vu
Tình mẹ dừng ở lời ru
Heo mây dừng trước mùa thu bồn chồn
Tuổi thơ dừng trước lớn khôn
Vô tư dừng trước tâm hồn đang yêu
Suy tư dừng trước bao điều
Mắt buồn dừng trước nắng chiều xa xôi
Lời thương dừng trước đôi môi
Riêng tư dừng trước mọi điều được chung
Sưu tầm

HỒI TƯỞNG 30-4: NHỚ CÁC ANH
Tuổi trẻ lên đường những bước chân
Ra đi chiến đấu chẳng ngại ngần
Vì dân quyết tử lòng không hận
Dạ sắt gan vàng nguyện hiến thân..
Mấy chục năm rồi tiếng súng qua
Âm dương cách biệt chốn quê nhà
Bao người ngã xuống miền đất lạ
Hỏi mấy đời này có... xót xa .!.
Chốn ấy rừng thiêng suối vẫn reo
Đồi cao núi thẳm nước trong veo
Mây che tiếng vọng hồn anh gọi
Muốn trở về quê đất mẹ nghèo.!.
Sưu tầm

CÓ MỘT THỜI
Có một thời như thế phải không anh
Đường xa vắng nắng rang tình đổ lửa
Nắm cơm trộn sẻ chia lòng chan chứa
Nỗi buồn nào ta giữ lại ...riêng ta
Có một thời như thế phải không anh
Táng bàng xanh mãi in hình xưa cũ
Bàn ghế gỗ ngã lưng làm giường ngủ
Mộng ve rang nhắn nhủ chút ân tình
Có một thời như thế phải không anh
Thu khai trường ngời xanh trong ánh mắt
Dẫu chẳng nói nhịp tim dồn nén chặt
Để vỡ òa câu hát lặng ...bên em
Có một thời như thế phải không anh
Cánh đồng quê lúa ngậm nồng hương sữa
Nửa vành khuyên xốn xang hoài một thuở
Bài thơ nào anh viết tặng riêng em
Có một thời như thế phải không anh
Chốn thân thương hai đứa mình chung bước
Chở mộng vàng trắng trong lời hẹn ước
Khoảng trời nào anh giữ tặng riêng em!!!
Sưu tầm

ĐỜI CỦA ĐÁ
Giấu buồn vào trang thơ cũ nát
Gọi đời nghe thấu rát con tim
Hồn em theo lũ nhấn chìm
Thân em đáy mộ nằm im chết rồi
Vẽ viển cảnh trên đồi gió chướng
Thả mùa thu lá vướng sợi tình
Thắp nhang cúi lạy  lưu linh
Sầu đem nhử lũ yêu tinh hiện hình
Khâu phận bạc tái sinh cho đất
Cất vần thơ dưới mộ gối đầu
Kiếp sau em hóa Thị Màu
Điêu ngoa một chút giả sầu từ bi
Đời đã ném những gì cay đắng
Đem đau thương giọt nắng cuối mùa
Trả đời gian dối hơn thua
Trả hồn điên điển xác thừa nhân gian
Sưu tầm

NẾU MAI EM CHẾT
Mai chết rồi còn gì nữa đâu anh
Thân trong cát cũng thôi đành chấp nhận
Hoa tàn lụi hết một đời hương phấn
Cát bụi nào còn lệ ngấn xót thương
Một xác thân người đưa tiễn trên đường
Loài hoa trắng bên mùi hương khói tỏa
Xác em đó xin nằm im đáy mộ
Khóc cho mình còn nỗi nhớ trầm luân
Ai bỏ quên tình yêu đó giữa chừng
Thương nhiều lắm mà hình như điên dại
Cứ những tưởng về sau này mãi mãi
Cuối cùng thì ngang trái lẫn chua cay
Em chết đi về cát bụi kiếp này
Xin đừng khóc... xin từ đây vĩnh biệt
Cơn đau vẫn sao kiếm tìm mãi miết
Em rã rời còn tha thiết gì đâu
Em chết rồi xin hẹn lại kiếp sau
Xin làm gió ở nơi nào cũng được
Và em mãi chẳng có lời hẹn ước
Gió vô tình bia mộ đó rêu phong.
Sưu tầm

CHÚC 8/3
Hoa cúc trắng dâng bà dịp lễ
Để tỏ lòng nhỏ trẻ kính dâng
Tay cầm lòng dạ bâng khuâng
Nhớ về kỉ niệm thâm ân ngoại hoài
Đóa hoa thắm thứ hai cháu gởi
Kính dâng lên bà nội thân yêu
Cảm ơn bà biết bao điều
Vì bà đã tạo cha yêu trên đời
Nay hai bà đã rời trần thế
Nhưng cháu khờ không thể nào quên
Lời ru nồng ấm dịu êm
Khi mẹ đi vắng những đêm một mình
Đóa hồng thắm chân tình dâng mẹ
Đã vì con thơ trẻ nhọc nhằn
Bao năm dầu dãi mưa dầm
Lo cho trẻ nhỏ chẳng cần lo thân
Nay ngày lễ tri ân phụ nữ
Xin nhận lòng hiếu tử kính dâng
Hôm nay lòng thấy lâng lâng
Nghe tim xao xuyến bâng khuâng trong lòng
Mừng lễ đến bông hồng con tặng
Gởi về người đã nặng thâm ân
Chúc cho mẹ mãi nhàn an
Sống trong cuộc sống vô vàn niềm vui
Nhân ngày lễ thì tui cũng chúc
Gởi vạn lời hạnh phúc bình an
Đến cho phụ nữ VIỆT NAM
Ai ai cũng có muôn ngày niềm vui
Sưu tầm

VALENTIEN BUỒN......
Valentien lần này buồn lắm
Một mình em thức ngắm sao trời
Nhớ anh lệ cứ tuôn rơi
Chúng mình mỗi đứa một nơi mất rồi
Nhìn cảnh vật bồi hồi xao xuyến
Mãi nhớ về kỉ niệm ngày nao
Socola thật ngọt ngào
Bông hông thắm đượm tình trao cho người
Valentien nửa cười nửa khóc
Nhớ anh làm trò ngốc em vui
Giờ đây chỉ thấy ngậm ngùi
Tình kia tan vội như mùi thoáng qua
Valentien mình ta lẻ bóng
Chẳng còn nghe bay bỗng lời ca
Và mùi vị socola
Sao mà mặn đắng lệ nhòa ước mi
Bản âm hưởng tình si trỗi mãi
Nghe xé lòng hoang hoải niềm đau
Tình này lặng chết ngàn sau
Người đi bỏ lại niềm đau nơi lòng
Đóa hoa thắm màu hồng trước mắt
Càng ngắm nhìn càng thắt con tim
Men tình xưa đó đã chìm
Valentien đến như ghìm vết thương.
Sưu tầm

TU GÌ? . . .
Ngồi buồn ngẫm nghĩ sự đời
Bắt thang lên hỏi ông trời mới hay
“ Con sinh phải kiếp ăn mày
Giỏi tài, tốt đức, đắng cay đường đời
Người xưa nói phải gặp thời
Như diều gặp gió, đó lời tiên tri
Nhà ngươi sao chẳng biết chi
Không lo nịnh hót so bì cùng ai
Mặc cho họ chẳng có tài
Nhưng giàu “đức nịnh” thì ai cầm lòng
Suốt đời tu lấy chữ : “tòng”
Sư huynh đi đứng, một lòng xin theo
Còn ngươi sinh phải kiếp nghèo
Của tiền chẳng có xin theo được gì
So tài nơi chốn trường thi
Thật thà ngay thẳng lấy gì sánh ai
Nhà ngươi lắm đức, nhiều tài
Nhưng thiếu nịnh hót thì ai xiêu lòng
Cao sang địa vị đừng mong
Về tu nịnh hót, “ chữ tòng’ ngày đêm
Tu xong ta sẽ bảo thêm …”
Xin vâng, con quyết ngày đêm tu hành
Tu tâm, tu đức con đành
Nhưng tu nịnh hót trở thành hư vô
Thôi thì cứ tụng nam mô
Mang theo căm giận dưới mồ ngàn năm
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com