Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

Thơ tình còn mãi 62

Xa cách
Anh cách em như đất liền xa cách bể
Nửa đêm sâu nằm lắng sóng phương em
Em thân thuộc sao thành xa lạ thế
Sắp gặp em rồi, sóng lại đẩy xa thêm
Anh không ngủ. Phải vì em đang nhớ
Một trời sao rực cháy giữa đôi ta
Em nhắm mắt cho lòng anh lộng gió
Cho trời sao yên rụng một đêm hoa.
Sưu tầm.

PHƯỢNG HỒNG
Nhìn lá rơi sao thấy lòng nức nở
Heo may về bỡ ngỡ trái tim ai
Từng sợi thương, sợi nhớ cứ đan dài
Bâng khuâng lắm nhớ hoài hình bóng cũ
Ngày xưa ơi ! Thuở tình đầu hé nụ
Rạo rực lòng lối cũ hẹn hò nhau
Nhớ thật nhiều nhưng nói được gì đâu
Đứng cạnh đó, khẽ cúi đầu trộm liếc
Đêm về rồi lại thấy lòng nuối tiếc
Thương thật nhiều đôi mắt biếc, môi xinh
Má hây hây đồng xu lún chất tình
Dáng ngà ngọc hương trinh còn thơm toả
Ru lòng mình tôi ơi đừng vội vã
Trái chín cành ngọt quả ắt ngon hơn
Suốt canh thâu bên giấc ngủ chập chờn
Mong trời sáng cô đơn không còn nữa
Thời gian trôi lỡ rồi bao lời hứa
Yêu em nhiều, một nửa dấu yêu ơi !
Trái tim anh muốn nói biết bao lời
Rồi e ngại để cả đời tiếc nuối
Hoa đến kỳ, xuân thì đà đến tuổi
Lời tỏ tình anh rong ruổi nơi đâu
Để hôm nay ta đành lỡ nhịp cầu
Dư âm mãi mối tình đầu dang dở…
Sưu tầm

NHỚ NGƯỜI YÊU...
Chiều nay qua ngõ phố quen
Trời thu nắng nhẹ mây chen núi ngàn
Bàn chân đếm nhịp thời gian
Tương tư rêu phũ bên hàng me xanh...
Tiếc thầm ngày tháng qua nhanh
Cảnh xưa còn đó bức tranh vắng người
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Năm xưa chung bước bên người tôi yêu...
Tay trong tay một buổi chiều
Mưa giăng phố nhỏ yêu kiều dáng quen
Trời đem mây gió đan xen
Lòng nghe rung cảm tim nghèn nghẹn đau ...
Bên hè gió thổi lao xao
Nhớ nhung nhung nhớ chất cao khỏi đầu
Ngọn đèn tắt phụt đã lâu
Sao còn ngơ ngẫn bóng câu nơi nào...
Cách nhau mấy chặng hàng rào
Nhưng mà không dám, làu bàu bản thân
Tình yêu không thể đem cân
Giữ trong tim nhỏ phân vân suốt ngày...
Thức đêm mới biết đêm dài
Mới hay đêm cũng như ngày không em
Tim giờ đã cháy lắm lem
Hét lên nhớ lắm ! rằng em có tường ?
Sưu tầm

NHỚ NHAU HOÀI.
Dòng thơ buồn anh viết giữa ngày Xuân
Thiếu vắng em nên thấy lòng trống trải
Nhớ thương nhau sao cứ hoài xa mãi
Để Đông tràn...tê tái buốt vành môi .
Biết bao giờ… hai đứa sẽ chung đôi
Bao mùa trăng…tỏ xong rồi lại khuyết
Câu yêu thương chung tình luôn bất diệt
Trái tim hồng....tha thiết giữ niềm yêu.
Con đường tình có dài đến bao nhiêu
Nếu thương nhau...cũng là đều ngắn cả
Dẫu thời gian...bão giông thường tơi tả
Vẫn chung tình...không sa ngã phụ nhau.
Nguyện yêu thương.như cái thuở ban đầu
Rằng cũng biết...nhiều đêm sầu lệ mắt
Một mình anh...giữa canh khuya dìu dặt
Soi bóng buồn...hiu hắt ánh đèn khuya.
Có phải trời...bắt mình phải cách chia
Để Mùa Xuân gió lùa qua song vắng
Càng lạnh thêm bóng người đêm tĩnh lặng
Mắt hoen mờ...tay trắng.hứng giọt sương.
Nhớ nhau xa.thao thức suốt canh trường
Viết dòng thơ mà vấn vương buồn quá !
Cầu duyên ta , dầu ngăn chia hai ngã
Vẫn luôn hoài thương nhớ mãi về nhau…
Sưu tầm

XIN YÊU THƯƠNG Ở LẠI
Đừng đi anh nhé .hỡi anh yêu
Em nhớ thương anh .rất là nhiều
Hãy ở lại đây .bên em nhé
Đừng để em chờ bóng cô liêu.
Xin anh ở lại. hỡi dấu yêu
Muốn nói với anh .rất nhiều điều
Rằng thương rằng quý .mình anh đó
Ở lại cùng xây .mộng phiêu diêu.
Anh đi mây phủ .bóng xế chiều
Hồn em lạc lối .chắc liêu xiêu
Mong anh ở lại .ta chung bước
Chớ để em sầu .khóc bao nhiêu.
Anh về bên ấy .lại hết yêu
Nhạt nhoà sương gió .lạc cánh diều .
Còn em bơ vơ .trong buồn tủi
Khắc khoải mong chờ .nhạt màu yêu.
Anh ở lại đi .để mình yêu
Trao nhau khao khát .thật là nhiều
Không xa không nhớ .không mong mỏi
Mộng ước vẹn tròn .chỉ có yêu .
Sưu tầm

THÔI ĐÀNH VẬY
Có lẽ ta không chờ nữa
Mỏi mòn tựa cửa ngóng trông
Vô tình lấy dao tự cứa
Từng lát vào trái tim hồng?
Đợi hoài chỉ là vô vọng
Con sáo qua sông chẳng về
Chiều nay thấy lòng xáo động
Tôi buồn đâu bởi tiếng ve
Lắng nghe lắng nghe lắng nghe
Hè về trở mình rất lạ
Chợt thấy thương mình bởi lẽ
Bao lần giọt lệ chảy rơi
Ngoài kia phượng đã nở rồi
Bướm ong lả lơi tìm mật
Sao ta hết đứng lại ngồi
Tiếc về mối tình đã mất?./.
Sưu tầm

LỠ DUYÊN
Người ơi ! Ta nhớ đêm ngày
Tình như mây khói tình bay đi rồi
Ngang đời để lại lệ rơi
Ngang đời để lại một trời nhớ thương
Hỏi rằng người có còn vương
Bên lề chiếc bóng đêm trường lắc lay
Âm thầm nhìn chiếc lá bay
Nhìn mùa thu chết ! Nhìn ngày hóa đêm
Gieo chi đôi tiếng ngọt mềm
Sương rơi kẽ lá sầu thêm từng giờ
Bến nào đò chở vần thơ
Chở giùm  chữ nhớ , chữ chờ sang sông
Gom cho tôi chút nắng hồng
Gom tình tuyệt vọng khơi nồng con tim
Qua sông bến lạnh im lìm
Lỡ rơi con chữ biết tìm ở đâu ?
Sưu tầm

KHÔNG...
Đã bảo rằng không sẽ là không
Gặp anh sao má cứ ửng hồng
Anh này kì ghê sao lạ thế
Đã bảo rằng không chẳng lấy chồng
Để rồi hôm nọ vẫn cứ không
Thấy anh gặt lúa ở ngoài đồng
Đường thẳng chẳng đi....vòng qua ngõ
Xem nhỡ anh thấy..... Bảo gì không
Chỉ thấy anh làm, chẳng ngóng mong
Tự nhiên lại thấy mủi mủi lòng
Định bụng nếu anh nhờ gặt hộ
Phen này sẽ quyết..... Ứ ừ không
Mấy hôm không thấy,  rối.....bòng bong
Chỉ thấy anh nói chuyện mông lung
Mình nào đến nỗi, vô duyên thế
Gặp nhau sao lại cứ nói......không
Bỗng dưng một sớm trời hửng đông
Đàn chim ríu rít chuyển cành hồng
Mẹ dặn hôm nay con chuẩn bị
Gia đình hai đứa..... kết tơ hồng ..!!!
Sưu tầm

Xin gửi lại
Sáng thức dậy nghe gió mùa chạm cửa
Có mùa thu đi lạc xuống vai em
Bàn tay khẽ lùa mây vào trong tóc
Nắng như tơ vàng rụng xuống bên thềm
Anh gửi lại bên hiên nhà nỗi nhớ
Chút sương chiều lãng đãng vòm cây
Gửi lại em tiếng chim trên tàn lá
Cụm hoa vàng khép nép trong mưa
Anh gửi lại con đường đầy lá rụng
Với ngọc lan thoang thoảng đâu đây
Và em có giấu vào trong tóc
Lòng ngượng ngùng e ấp ngón tay che
Mai anh đi lòng buồn như sương khói
Gió đầy thuyền cỏ úa ven sông
Xin gửi lại tình yêu bên lá cỏ
Có bao giờ em nhặt được hay không?...
Sưu tầm

ĐIỀU CÓ THỂ
Ta gặp nhau khi nắng chiều đã muộn
Tóc bạc màu còn mang nặng chữ yêu
Hai trái tim rách nát đã ít nhiều
Đời xô đẩy hai mảnh buồn gặp gỡ
Anh vẫn yêu dẫu biết tình trắc trở
Em đuối thương khi lỡ đã yêu rồi
Từng đêm buồn cùng con chữ sánh đôi
Môi và môi ! Gắn qua lời nồng thắm
Giữa cuộc sống bon chen đầy bụi bặm
Ngần thời gian ! Năm tháng cũ héo mòn
Gặp được em anh ngỡ như còn son
Em trở mình ! Xôn xao thời xuân trẻ
Câu chuyện tình dẫu chẳng còn mới mẻ
Lời yêu thương ! Tô vẽ cũng ngại ngùng
Yêu thật lòng mong ước được đi chung
Đêm giá lạnh cùng chung chăn chung chiếu
Không nói ra nhưng cả hai đều hiểu
Tránh nhắc nhau điều chẳng thể làm tròn
Chỉ khát nhau ! Nụ hôn nóng cỏn con
Và yêu thương khi mình còn có thể
Sưu tầm

Nắng Chiều
Ghé bến nước xưa bóng ngã chiều
Lưa thưa giọt nắng cũng buồn hiu
Mây hồng trôi nhẹ về thôn vắng
Bỗng nhớ chuyện xưa nhớ thật nhiều
Anh nhớ trước đây dáng em gầy
Dịu dàng ánh mắt đẹp mê say
Nắng vương điểm gót ngà em bước
Thương mái tóc thề hương gió bay
Thương hoài kỷ niệm mãi không nguôi
Dưới bóng tre xanh anh ngỏ lời
Đôi mắt gợn buồn em bảo mến
Nắng chiều hôm ấy cũng ngừng trôi...
Sân nắng chiều nay có kẻ sầu
Em đi để úa một đồi dâu
Sóng đời xô ngã tình ly biệt
Anh biết tìm đâu giấc mộng đầu !?
Sưu tầm

Trái Tim Đau
Cố chút nữa rồi mai đời sẽ khác
Những niềm vui ở lại phía sau lưng
Cố chút nữa rồi mai tình hãy khóc
Với buồn kia em trả hết một lần
Anh sẽ mãi đi về đâu xa lắm
Ngày ra đi thành quá khứ bao năm
Bên suối lệ em ôm đời ở lại
Tiễn lần xuân qua phận số đã đành
Kìa đôi mắt ngó trời đêm có mỏi
Tiếng than van có vọng một góc trời
Anh ở đó với đời riêng ở đó
Tự ban đầu những tượng niệm phai phôi
Rằng quá khứ những mai về chớ hỏi
Cố nhân xưa giờ ngự ở phương nào
Em sẽ khóc vì anh xa xôi quá
Tận trong cùng sâu thẳm trái tim đau...
Sưu tầm.

Tình Dang Dở
Em còn bên ấy đời xuôi ngược
Đeo mảnh tình xưa để nhớ thương
Một chút giận hờn vương khóe mắt
Làm hoa lá héo ngập ven đường
Bài thơ em viết pha dòng lệ
Lệ của trái ngang lẫn bẽ bàng
Trôi dạt bên người dưng kẻ lạ
Nên hoài phiêu bạt chốn nhân gian
Dù thơ em ủ đầy hương ấm
Trao chuốt từng câu với mượt mà
Nhưng bước chân quen giờ cũng lạ
Nên vần thơ ướt giọt mưa sa
Em ơi nếu biết tình dang dở !
Lời nói hôm nào theo gió mây
Anh sẽ không trao lời mật ngọt
Làm em đắm đuối mộng cuồng say...
Sưu tầm

NỤ HÔN ĐẦU NHỚ MÃI
Ngày hai đứa bên nhau tình thơ mộng
Cận kề như hình với bóng không rời
Nụ hôn đầu bao cảm xúc lả lơi
Yêu em lắm nên cả đời nhớ mãi
Nhưng nghịch cảnh đã ngược dòng ngang trái
Người ra đi nỡ bỏ lại nơi này
Ôm nỗi buồn đầy chua xót đắng cay
Đành nuốt nghẹn với chuỗi ngày nhung nhớ
Nên thầm ước vẫn còn nhiều duyên nợ
Hai đứa mình sẽ gặp gỡ được nhau
Cùng nắm tay se sắt thật đậm màu
Niềm hạnh phúc luôn dài lâu bền vững
Sưu tầm

THẤU HIỂU TÌNH EM.!
Thấu hiểu Tình em vẫn đậm đà.
Cho dù khoảng cách dẫu còn xa.
Hoài mong nhớ mãi nào buông thả.
Vỏn vẹn chờ trông cũng xót xa.
Cảm xúc trao người như vội vã.
Nè ai biết được nỗi lòng ta.
Quê nhà vẫn ngóng Phương trời lạ.
Mỏi mệt nhưng rồi cũng thiết tha.
Sưu tầm

ANH KHẼ GỌI
Anh khẽ gọi tên em trong miền nhớ
Nén ưu hoài trăn trở những niềm thương
Tháng tư về cơn mưa đổ vô thường
Nghe rưng rứt con đường loang kỉ niệm
Anh khẽ gọi tên em chừ ngọt lịm
Sao sầu tư xâm chiếm cả nỗi lòng
Em ra đi tan chảy khoảng mênh mông
Tim trống vắng long đong dường cô quạnh
Anh khẽ gọi tên em mà hoang lạnh
Sa mạc tình ươn ngạnh cõi cằn khô
Anh lạc lõng trong nỗi nhớ điên rồ
Chẳng niềm tin nhấp nhô từng viên sỏi
Anh hành khách khát khao tình như đói
Cứ lang thang mà đau nhói bàn chân
Biết nơi đâu là ấm áp phúc phần
Màn đêm vội anh bần thần sụp đổ
Sưu tầm

Nụ Tình Xanh
Tim khép chặt giữ tình anh một nửa
Nửa tim mình lại vội vã đi nhanh
Góc thư tình màu chữ hãy còn xanh
Bao tâm sự gói quanh vào nơi ấy
Gởi cho anh nỗi niềm riêng trang giấy
Mong một lần đón lấy nụ tình xanh
Đời phiêu bồng năm tháng lướt qua anh
Ly rượu đắng thấm sâu vào tim lạnh
Có đôi lúc một mình trong cô quạnh
Gió hạ về sao giá lạnh tim em
Mắt đượm buồn mi đẫm ướt lem nhem
Bao ký ức em đem vào thương nhớ
Gió ân tình xua tan buồn vô cớ
Nắng hạ vàng sẽ gỡ rối vây quanh
Mây nỗi lòng rồi cũng vụt trôi nhanh
Nhường khung ảnh trời xanh màu hy vọng.
Sưu tầm

CHIỀU VỀ TRÊN LỐI CŨ
Chiều về trên lối cũ
Lá rũ rượi buồn thương
Nắng nhạt phía cuối đường
Heo may dường lơi lả
Nhớ em hoàng hôn ngã
Đỏ cả thảm khung trời
Đâu đó cánh hoa rơi
Ngọt lời thơ buông chữ
Lời thề xưa nguyện giữ
Tích trữ ở trong tim
Anh mải miết đi tìm
Tình im lìm góc bể
Ngày qua ngày vẫn thế
Em chễm chệ lên ngôi
Trong dạ cứ bồi hồi
Chẳng thôi ngừng nhung nhớ
Tình đong đầy nhịp thở
Trăn trở những hoài mong
Em có nhớ anh không
Sao không về lối cũ
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com