Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

Những bài thơ hay 78

NHỚ
Nhớ lại ngày xưa thủa mộng đầu
Nhớ lời mật ngọt lẫn buồn đau
Nhớ đôi má đỏ người ai thấu
Nhớ bức tâm thư đã úa nhầu
Nhớ vết thương lòng câu ước đậu
Nhớ niềm thổn thức dạ hằn sâu
Nhớ đêm lạc nghĩa đời giai ngẫu
Nhớ mãi hình xa vạn nỗi sầu
Sưu tầm

VÔ TÌNH
Vô tình mình gặp nhau đây
Cho mình nhớ mãi hương say trên đời
Vô tình để Lệ tuôn rơi
Cho ai thương trách những lời xót xa
Vô tình ta lại chia xa
Năm canh hờn dỗi nhạt nhoà phấn son
Vô tình so tính thiệt hơn
Mà em nỡ để môi hờn đi hoang
Vô tình câu nói miên man
Mai này buông bỏ vô vàn niềm thương
Vô tình xoá nét môi hường
Tàn đêm trăn trở xa vương hỡi người
Vô tình đánh mất nụ cười
Làm sao tìm được cái thời tươi vui
Vô tình cầm lấy ngậm ngùi
Đau thương nghĩa ái hên xui ..vô tình..
Sưu tầm


CÔ GÁI ƠI
Cô gái à, em không ổn, đúng không?
Nói tôi biết, đừng để lòng băng giá!
Người ta đến rồi mang đi tất cả?
Em thấy mình đã đủ đáng thương chưa...
Cô gái à, đừng theo dấu vết mưa,
Lật tung hết bốn mùa năm tháng ấy.
Em có đợi chờ, thiết tha đến mấy
Người ấy cũng không lưu luyến nhớ mong gì...
Cô gái à, đừng khóc nữa, nín đi!
Vấn vương vì những điều không xứng đáng,
Tự nhốt mình vào nỗi buồn vô hạn,
Sẽ được gì ngoài nuối tiếc không nguôi?
Cô gái à, đến lúc phải buông rồi,
Trả em về lại niềm vui như cũ.
Hãy để dại khờ phía sau yên ngủ,
Bước tiếp thôi, hạnh phúc vẫn đang chờ!
Sưu tầm

CHẮC MÌNH NGOAN
Nghĩ ngợi hồi yêu cám cảnh nà
Thương hoài vẫn bị tiếng rầy la
Nhiều hôm biểu nhớ rồi chưa ạ
Mấy buổi rằng mong lại hoãn à
Mãi được cò con vùng lửng má
Sau nhường téo tẹo chỗ trồi na
Thường hay nén ruột xem cò lả
Chắc bởi còn ngoan họ giỡn hà
Sưu tầm

ĐÊM NÌ
Màu đêm dịu xuống phải đâu vì
Gió quẳng chòng chơ vọng lẻ nì
Quãng ái nằm im trầm lắng nhỉ
Cung tình ngã lặng khẽ khàng y
Lời thơ bất chợt hoang tàn ý
Tiếng nhạc đang nhiên loãng điệu ì
Khản giọng môi trầm ngâm ngợi tí
Ơ kìa nỗi nhớ quại quằn mi.
Sưu tầm

CHỈ VẬY THÔI.....!
Thôi mà chỉ vậy người ơi
Vào trang mạng ảo cho đời thêm vui
Mong nàng hãy hiểu dùm tôi
Trái tim này đã có người trông coi
Thơ tình mượn cả đất trời
Vít mây, bẻ gió ,gieo lời trăng hoa
Lại thêm tình tứ gần ,xa
Không mưa vẫn ướt nhạt nhòa vần yêu
Đôi khi nhớ sáng, quên chiều
Ngẩn ngơ, Từ Hải ngắm Kiều du xuân
Người xa thương để nơi gần
Vấn vương còn đọng áo quần hương yêu
Chỉ vậy thôi, chẳng nói nhiều
Yêu em mà cứ ra điều người dưng
Em à , anh vẫn thủy chung
Miên man mạng ảo một vùng trời thôi.
Sưu tầm

SẦU VIỄN XỨ.!
Lãng tử âm thầm vọng cố hương.
Sầu đong lặng lẽ gối đêm trường.
Quê nghèo sưởi dạ tình mây khói.
Nẻo lạnh hong đời cõi gió sương.
Rũ cảnh ghìm thân ghì đáy huyệt.
Mòn hơi đến buổi quỵ bên đường.
Đâu là mộng ấm thanh bình hỡi.
Viễn xứ tâm buồn đệm tủi vương.
Sưu tầm

TIẾNG ĐÀN EM KHẢY.!
Hỡi nàng cúi mặt nét đan thanh
Khoan nhặt đàn tranh nhẹ lắc cành
Giữa nắng trưa hè oi ả bức
Du dương thoang thoảng mát hồn xanh.
Dào dạt êm êm đượm thiết tình
Như ngàn ánh mộng điểm trời xinh
Tường vi danh gọi tường vi ảnh
Hiền thục chứa chan một bóng hình!
Em trải tất lòng qua cánh thơ
Tha nhân ý mộng từ bao giờ
Hoá thân làm gió tan mây bạc
tỏa sáng không gian giạt áng mờ.
Có lẽ rằng em cũng một lần
Niềm thương nỗi nhớ với bâng khuâng
Rồi chiều hôm ấy quần u ám
Phong vũ từ đâu kéo động tầng.
Khiến cho rơi rụng đóa hồng thương
Da diết buồn đau trước đoạn trường
sắc thắm rạng ngời đan lối mộng
Từng hồi cung nhịp rải sầu tương.
Bởi vậy cho nên hiểu thế nào
Là sương nhỏ giọt dưới canh thâu
Là tim héo hắt khô dòng chảy
Là tại vì sao sớm bạc đầu.
Tiếng đàn em khảy ấm lòng tôi
Đã mấy thu rồi một cánh bơi
Giữa cảnh mênh mông bầu lộng gió
Mệt nhoài dã dượi lắm chơi vơi..!
Sưu tầm

NHẠN LẺ ĐÀN.!
Dõi cảnh trùng khơi cuộn gió ngàn.
Con thuyền đảo sóng giục hồn tan.
Niềm mơ nát ngỡ ngàng duyên lụy.
Ngắn ngủi lời thương cõi mộng tàn.
Rữa nhị hương nhòa đau đớn trải.
Say tình nghĩa đắng ngậm ngùi lan.
Chiều hong kỷ niệm buồn sâu lắng.
Giữa bóng hoàn hôn nhạn lẻ đàn.
Sưu tầm

TÌNH ĐỢI.!
Hương vờn tuyết quyện phủ triền sông.
Khoảng khắc hoài mơ nghĩa mặn nồng.
Để bạn âm thầm vương nỗi nhớ.
Cho tình lặng lẽ thỏa niềm trông.
Mưa dầm đuổi nắng bên trời hạ.
Gió cuộn lùa mây giữa cánh đồng.
Thổn thức canh dài đau mộng cũ.
Nghe hồn trống trải những chiều đông.
Sưu tầm

SƯỞI ẤM LÒNG NHAU.!
Sưởi ấm vòng tay giữ chặt nàng.
Vui đời hạnh phúc tỷ ngày mang.
Màu tô sẽ đượm ghìm tim thắm.
Dạ điểm còn in khắc nghĩa vàng.
Gánh cõi gian trần duyên rực đỏ.
Xây thềm kỷ niệm sắc ngời sang.
Vùi theo tiếng thở làn hương gợi.
Trỗi bản tình ca vọng khắp đàng.
Sưu tầm

MẢNH TRĂNG THỀ.!
Hằn sâu giọt nhớ những đêm về.
Kỷ niệm tươi màu thắm ngỏ quê.
Xóm nhỏ chiều nao tình mãi gợi.
Người xưa buổi nọ bóng luôn kề.
Say từng tiếng hẹn sao đành bỏ.
Đậm mỗi câu chờ chắc phải mê.
Khẽ phủ làn hương lòng dịu mát.
Còn đây ánh rọi mảnh trăng thề.
Sưu tầm

RƯỢU VÀ THƠ.!
Uống ngập men nồng lúy túy say.
Còn đâu con chữ viết thơ này.
Rượu hủ nâng ly cùng nắm giữ.
Bia thùng cạn chén chẳng buông lây.
Ghì tâm hưởng lạc lòng thanh thản.
Níu dạ an nhàn não nhẹ khuây.
Hãy nhớ tình ta luôn mãi đẹp.
Khơi nguồn cảm xúc thỏa hồn bay.
Sưu tầm

HỒN THƠ.!
Khai từ ngọc tỏa sáng vào đây.
Điểm bút hòa thơ dệt nghĩa vầy.
Nét vẽ màu thương dào dạt nẩy.
Tim dìu cõi nhớ nhịp nhàng xây.
Vì câu khởi xướng niềm tin dậy.
Bởi ngữ lồng ghi cuột sống gầy.
Kỷ niệm hoài xanh dòng chữ ấy.
Ân tình vẫn thắm ngọt ngào vây.
Sưu tầm

PHAI SẦU.!.
Gió ngàn vi vút rải không gian.
Từng chiếc lá rơi phủ ngập tràn.
Khắc khoải canh thâu buồn nát dạ.
Vấn vương dĩ vãng nghẹn tình đan.
Gửi dòng thơ nhỏ vào trang giấy.
Thả mộng bao đêm dưới ánh tàn.
Khép lại từ đây muôn vạn nẻo.
Phôi pha ngày tháng với cây đàn.
Sưu tầm

EM ĐÂU NỠ
Em đến tình yêu chẳng dối gian
Em đây cũng chẳng đập vỡ tan
Xa gần cao thấp em nào nghĩ
Sao anh đành nói lời thở than
Đọc lên em thấy lòng chua xót
Hương lòng kỷ niệm đã hoang tàn
Tình xưa em nở nào quên được
Chứ nói đến gì đập vỡ tan
Sưu tầm

SAO EM NỠ.
Tôi đến tình yêu chẳng dối gian.
Vậy mà em cứ mãi lời than.
Xa gần bóng gió nhiều thay đổi.
Cao thấp trăng trời bọt rã tan.
Khiến phủ mây mờ gieo sẫm tối.
Để mang ánh nhạt phả đen tàn.
Hương lòng kỷ niệm còn đâu đó.
Sao nỡ đành tâm đập vỡ đàn.
Sưu tầm

CỨ HỒN NHIÊN.!
Nàng chớ đợi ta chớ trở trăng
Để buồn thui thủi với bâng khuâng
Vì ta được gặp từng đêm mộng
Một trái hồn thương đã gửi nàng.
Cuột đời có phải án phù vân
Mây gió gặp nhau cứ ngỡ ngàng
Xuân sắc năm nào đau thắm nữa
Để rồi gặp gỡ lại ly tan.
Ta thấy cảm ai trong mộng tưởng
Chút gì như có cái thương thương
Thời gian mấy độ chưa dài lắm
Mà ngỡ trùng dương vạn sóng đường.
Những lúc thoáng lòng sao thấy sao
Hồn ai ý sống đẹp làm sao
Cho ta vương vấn về xa thẳm
Chiều nhạt đêm sương nỗi dạt dào!
Muốn bay theo gió về phương ấy
Cuốn đóa hoa đài tận chín mây
Bay thẳng không gian vào vủ trụ
Tầng cao hoa gió kỷ niên say...
Nhưng rồi nhìn lại phút hôm nầy
Cảnh sống thế nào đó với đây
Bóng xế chiều hôm nhè nhẹ đến
Hương tình nhạt ảnh có chăng hay!
Thôi hãy ru hồn vào mộng mị
Nơi đây ta đã có đường đi
Gặp nhau trong ấy nguồn thương tận
Thực tế phù vân có sá gì.
Sống gắng tìm vui trong nẻo sống
Thời gian chầm chậm mặt xuôi dòng
Biết đâu ngày đó duyên phần định
Tự đẩy thuyền ta đến bến lòng!
Nghĩ đến về nhau nên sống sáng
Giữ lòng thanh bạch chẳng mêng mang
Nằm trong suối ngọc hồn ta gọi
Rực thắm hương nồng dưới ánh trăng..!
Sưu tầm

SẦU..
Sầu vương khóe mắt nhạt vầng thơ.
Luyến tiếc tình ai dạ thẩn thờ.
Đợi buổi đoàn viên mừng hớn hở.
Mong ngày diện kiến khát hồn mơ.
Sương mờ lãng đãng thêm nhung nhớ.
Gió lạnh âm u buốt hững hờ.
Rét mướt tâm can văn bỏ dở.
Người đi kẻ ở thoáng vu vơ.
Sưu tầm

ĐÓN MÙA SANG.!
Phố phường lộng nắng đón mùa sang.
Tơ nõn cành xuân khảm đóa vàng.
Dáng ngọc lung linh lòng cổ thị.
Tóc mây lờ lượn sóng trường giang.
Câu thơ thấp thỏm tình xao xuyến.
Ngọn bút mêng mang phút rỡ ràng.
Xin gởi mấy vần trao ý mộng.
Cho hồn âm mãi ánh thiều quang.
Sưu tầm

HAI VÌ SAO LẠC..!
Nếu lỡ mai này không thấy em.
Tìm đâu kiêu hãnh nét môi mềm.
Tình nồng trót đã thành băng giá.
Mộng mị sao còn mãi ấm êm.
Kẻ nhớ võ vàng nơi đất khách.
Người trông mòn mỏi ở bên thềm.
Hai vì sao lạc trong trời rộng.
Khắc khoải canh tàn lạnh lẽo đêm.
Sưu tầm

Tiễn Biệt
Em đi triều dâng lên ánh mắt
Mùa thu về em có nhắc anh không
Nhìn hoa rơi dòng sông yên ngủ
Lá thu vàng không đủ đếm tình anh
Hỏi ngàn mây mong manh trước gió
Anh trông chờ dáng nhỏ xa xưa
Ngày em đi chiều vừa tắt nắng
Hoàng hôn buồn sao chẳng chia ly
Em nhìn anh hàng mi nhỏ lệ
Yêu nhau nhiều rồi để phôi pha
Lòng anh buồn như chiều mưa nhạt
Như hoa tàn phai lạt sắc hương
Em đi rồi còn vương thương nhớ
Ðiệu nhạc nào muôn thuở còn yêu
Mình em đi cô liêu trống vắng
Trải cánh sầu tẩy trắng đời anh...
Sưu tầm

Mưa
Đêm qua mùa trở gió
Hạt mưa buồn ghé sang
Ướt hàng cây ngọn cỏ
Ôi nàng mưa đã mang
Tôi ngồi bên bóng nước
Cõng đêm dài trên vai
Bao lâu rồi mưa nhỉ
Ngày người rời xa ta
Mưa buồn rơi thủ thỉ
Chỉ mới ngày hôm qua
Sưu tầm

MƯA CHỚM HẠ
Mưa lại về giăng mờ trên phố vắng
Đổ mái hiên tí tách những giọt sầu
Vẳng thời gian tiếng bước chân vội vã
Ánh mai hồng cơn gió cuốn nơi đâu ?
Dòng miên man ngược xuôi miền ký ức
Lạc linh hồn ngơ ngác thuở ban sơ
Mùa hạ cũ nắng hờn trong đáy mắt
Cánh nhạn bay chẳng đoái một bóng chờ.
Khản tiếng ve khóc ngày cơn mưa đổ
Nhói vào lòng tê tái một thuở yêu
Ngàn nỗi sầu thả loang vào cơn gió
Giọt mưa xiên rã nát cả cung chiều.
Bụi phong sương đã mờ trên mái tóc
Mùa đi qua đời ngắn lại mỗi ngày
Màu phượng đỏ vết thương lòng ứa máu
Bao nồng nàn ai hoá những hoen cay.
Khúc Trịnh buồn miên man vào tâm trí
Trĩu suy tư giấc mộng cõi vô thường
Quán cô đơn se mình trong mưa lạnh
Buốt vào lòng bao kỷ niệm vấn vương ?
Ngày mai đây lối hạ về hoang vắng
Biết tìm đâu màu phượng vĩ năm nào
Phía chân trời mây mù còn giăng kín
Giọt mưa lòng đã ướt giấc chiêm bao.
Sưu tầm

CÁI TÔI...THẤP HÈN
Thà là lữ khách lang thang
Còn hơn cứ nghĩ mình hàng thấp cao
Thà là mờ mịt vì sao
Còn hơn đốm lửa thắp vào ban đêm
Thà là mây tím bay trên
Còn hơn một dải lụa mềm quấn vai
Thà là xấu chút hình hài
Tâm hồn bác ái hơn ngoài xinh tươi
Thi nhân mộng đẹp giúp đời
Không ganh không ghét đổi rời hơn thua
Vì sao mờ mịt xa xưa
Vẫn là tinh tú không thua không hèn
Một vần mây tím thân quen
Để cho lữ khách gợi khen dáng chiều
Tâm hồn đẹp biết bao nhiêu
Giai nhân đoan chính mỹ miều thiết tha
Thà là người phụ tình ta
Còn hơn ta thấy xót xa phụ người
Thà là dòng suối chảy xuôi
Còn hơn tô vẽ CÁI TÔI...THẤP HÈN
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com