Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2018

Thơ tình còn mãi 60

NHỚ ANH !
Bao năm rồi anh vẫn mãi xa xôi
Đêm lạnh vắng làm bé ngơ ngẩn nhớ
Có đôi lúc lòng bé nghe chợt sợ
Sợ một ngày tim ngớ ngẩn đi hoang
Anh ở đâu giữa bụi bậm trần gian?
Sao để bé một mình ôm gốc chiếc
Hương bằng lăng dậy một trời tha thiết
Thoảng bên đời tang tóc một màu mây!
Biết chăng anh : tim bé mãi đọa đày!
Mãi yêu anh với tình yêu day dứt
Bé chẳng thể bước ra đời sống thực
Lãng quên anh, đón nhận một tình yêu
Có lẽ ngày xưa quen được cưng chìu
Được sống giữa biển tình mênh mông quá
Anh yêu bé, một tình yêu đến lạ
Chỉ âm thầm lặng lẽ tặng và cho
Bé nhớ anh như bến nhớ con đò
Trái tim nhỏ bị anh mang đi mất
Anh yêu bé với tấm lòng chân thật
Sao chẳng cùng xây dựng một tương lai?
Bé đợi anh đằng đằng những năm dài
Phút vô tâm, anh làm người quá cố
Giữa hoang lạnh, bé hét khan cái cổ:
Anh đành lòng bỏ bé một mình sao?
Sưu tầm.

LONG ĐONG.!!
Anh mang.. Đi nửa hồn hoang
Anh mang.. Đi hết bẽ bàng duyên em
Anh mang.. Theo giấc ngủ đêm
Anh mang.. Đi hết êm đềm em trao.!
Anh mang.. Nỗi nhớ hanh hao
Anh mang.. Cay đắng lạc vào hồn thơ
Anh mang.. Côi cút dại khờ
Anh mang.. Tan nát đợi chờ trong nhau.!
Anh đi...để lại niềm đau
Anh mang.. Khoảnh khắc xa nhau tình mình
Anh mang.. Đi cả niềm tin
Anh mang ...Đi cả hương tình chẳng vương.!
Anh mang... Đi hết yêu thương
Anh đi.. Để lại con đường mình em
Anh đi để lại lắm lem
Quên lời hẹn ước- để tình long đong.!
Anh đi.. Để lại nhớ mong
Anh đi.. Để lại ngóng trông mỏi mòn
Anh đi.. Để dạ héo hon
Anh đi.. Mang lấy tâm hồn em đi.!
Anh đi.. Làm lỡ tình tôi
Anh đi.. Để giọt nắng rơi cuối chiều
Anh đi.. Để lại cô liêu
Anh đi.. Mang hết nụ cười em đi.!!!!!!
Sưu tầm.

HỌA
Em đi .. để lại bóng hình
Em đi .. dứt sợi tơ tình lứa đôi
Em đi.. hoang vắng tim tôi
Tiếng chim bìm bịp cuối trời than thân
Em đi .. bỏ lại chữ ân
Em đi.. gió núi khóc gần khóc xa
Em đi.. nửa mảnh hồn ta
Đơn côi lặng lẽ ta bà héo hon
Em đi .. anh đợi héo mòn
Em đi.. tan nát lòng son ước thề
Để anh nơi chốn chân quê
Nhớ em đứng đợi triền đê mỗi chiều
Sưu tầm

CÕI ĐAM MÊ
Trăng tàn bóng nhạt ở bên đê.
Lối nhỏ đường xưa vắng nẻo về.
Nghĩa hết thì mơ chi cũng thế .
Duyên đầu lỡ nhịp thấy buồn ghê.
Yêu à .........đã quyết sao quên dễ.
Nặng nợ thì mình kết phu thê.
Để mắt mi em không rớt lệ.
Ta cùng thoả mộng cõi đam mê
Sưu tầm

LẬP TRÌNH TRÁI TIM
Em lập trình cho trái tim mình
Cài mặc định :"Tình yêu là đau khổ
Bởi khi yêu là muôn vàn nhung nhớ .
Tình trao người , còn lấy lại được đâu .
Em lập trình cho cuộc sống mai sau
Sáng đi làm chiều cafe công sở
Đêm ngủ sớm cho tóc huyền môi đỏ
Mắt trong ngời chẳng phải khóc vì ai.
Em lập trình cho em của tương lai
Bỗng một chiều... mưa ào ạt dâng lối
Em sững sờ,  chỉ một phút bối rối.
Trái tim khờ , phản bội lại chủ nhân.
Nó quay lưng theo người lạ chẳng thân...
Bản lập trình, bỗng chốc thành bị lỗi
Ghét thiệt đó !  cái trái tim nông nổi
Em gọi hoài, nó nhắm mắt làm ngơ.
Nữa à nha, cái trái tim dại khờ
Gặp người ấy, nó âm thầm cập nhật
Phiên bản mới, ....chẳng hỏi em.. Ghét thật !
Lập trình này... Không điều khiển được... Là sao???
Sưu tầm

  MEN TÌNH
Ai trao một chén men nồng
Để ta nghiêng ngả hư không giữa đời
Ôm thầm một bóng lả lơi
Từng đêm ủ mộng rã rời nhớ nhung
Dọc ngang vận số anh hùng
Sa cơ thiết thảm lạnh lùng nhân duyên
Ái tình khổ lụy triền miên
Men sầu uống trọn đảo điên tháng ngày
Cõi hồn chết lặng ai hay
Rượu nồng ngấm mãi đắm say nỗi lòng
Một đời khắc khoải chờ mong
Lệ buông thấm đẫm hai dòng nhớ ai ?..
Sưu tầm

SỢI NHỚ - SỢI THƯƠNG......
Em gieo sợi nhớ cho anh
Sợi thương em cứ để giành nơi đâu
Anh mang sợi nhớ từ lâu
Sợi thương em gửi trong câu hẹn chờ
Em buộc sợi nhớ đôi bờ
Sơi thương em cứ lững lờ dòng trôi
Em để sợi nhớ buông lơi
Sợi thương anh cứ chơi vơi lượn lờ
Nhớ thương thương nhớ đôi bờ
Tình yêu em mãi mong chờ ngóng trông....
Sưu tầm

MÃI NHỚ VỀ  NGƯỜI
Xa người vẫn nhớ mãi hằng đêm
Gió thoảng vờn bay nhẹ trước thềm
Ánh nguyệt bừng lên  thương xứ ấy
Ân tình khắc dạ lại.buồn thêm
Chờ ai đã nguyện mùa thu trước
Ngóng đợi từng giây phút hởi em
Cứ độ  mưa về anh lại đếm
Từng cơn buốt giá quá êm đềm ...
Sưu tầm

ANH CÓ THỂ TRẢ EM NHỮNG THÁNG NGÀY..?
Anh trả em về ngày tháng không  anh.
Giữa thành phố chông chênh nỗi nhớ.
Giữ cho mình nửa trái tim đã vỡ.
Em bên này giữ lại nửa hư vô.
Anh trả em về con sóng xô bờ
Đời thì rộng mà em thì bé nhỏ
Ngày không anh , chòng chành giữa quên nhớ
Đêm thì dài , lạnh buốt trái tim côi.
Anh có thể trả em hết chơi vơi ?
Trả tháng ngày trong veo như giọt nắng
Trả  hoa mộng  khung trời xanh mây trắng.
Giấc mơ ngoan ngọt đẫm nét môi cười?
Ừ , thì thế ..tình đã chia hai nơi.
Đừng chúc phúc,  đau lòng nhau người nhé !
Nếu lỡ gặp âm thầm nuốt giọt lệ
Xin qua nhau như người lạ từng quen.
Sưu tầm

LỠ ..
Gửi bao ước mộng dệt vần thơ
Nắng cài môi xinh, mây lững lờ
So phím đàn yêu gảy khúc nhớ
Thổn thức tình ai mãi mong chờ.
Lỡ rồi hẹn ước, lỡ bến mơ
Nhịp cầu sóng sánh dạt đôi bờ
Người đi một chiều mưa giăng lối
Kẻ ở ngậm ngùi bóng bơ vơ.
Gặp  gỡ chi nhau gieo duyên nợ
Mộng lòng tan tác, nghẹn đường tơ..
Sưu tầm

THU ĐẾN MÀ CHI ?
Em viết vần thơ cho riêng mình
Nỗi buồn hoang hoải đẫm môi xinh
Chiều thu nắng nhạt mờ khung cửa
Cuối nẻo đường xa bóng gập ghềnh..
Anh ạ, mùa thu đến thật rồi
Một trời bàng bạc lá tả tơi
Em vẫn đi về trong nắng úa.
Mà trái tim em, lạnh mất rồi.
Cuối tuần người ta mải sóng đôi
Phố phường hối hả người chen người
Em lặng đếm bước hồn vô định
Thu đến mà chi, người hỡi người.
Sưu tầm

GỬI CHÚT HƯƠNG XƯA...
Chiều nay lá đổ gió bay bay
Phơ phất ngoài hiên nắng cuối ngày
Thu vàng xao xác mi cay lệ
Ngậm ngùi thương nhớ cánh hoa lay
Tôi nhớ chiều nao ấm vòng tay
Nụ hôn say đắm nghiêng tóc mây
Người thì thầm nhủ : "Yêu mãi nhé !"
Ngàn kiếp tình ta chẳng đổi thay.
Người đã xa rồi xa mãi xa
Mộng lòng tan tác, nắng nhạt nhòa
Khép lại khung trời thơ mộng ấy
Tôi về dệt lại giấc mơ hoa
Tôi biết ngày mai tôi lấy chồng
Đò nào rồi cũng phải sang sông
Chiều nay gửi lại chút hương cũ
Hong vần thơ  xưa,  dứt tơ hồng
Sưu tầm

TIỄN BIỆT MỘT TÌNH YÊU.
Hạ cuối mùa, phượng rụng tả tơi
Bâng khuâng gom nắng vệt rã rời
Xao xác gió chiều, thu sắp đến
Biết ai còn nhớ , nhàu nét môi.
Từ buổi anh đi, xa mãi xa
Duyên tình theo gió cuốn nhạt nhòa
Em về cất lại cánh hoa đỏ
Cầu chúc cho người, đẹp mộng thoa.
Trăng xưa vỡ vụn lời hẹn thề
Vần thơ nghẹn đắng nỗi tái tê
Chiều nay, xác hoa dâng ngập lối
Tiễn người sang sông, quên lối về.
Em biết tình anh, tựa mây trôi
Dặn lòng thả theo gió cuối trời
Rưng rưng khóe lệ, cay mi ướt
Chiều tàn, bỗng dưng nhớ một người.
Từ nay xin khép giấc mộng hoa
Chôn sâu đáy mộ những phôi pha
Thanh xuân ngắn lắm em bước tiếp
Chuyến tàu hạnh phúc đang vào ga.
Sưu tầm

CHỈ RIÊNG ANH THÔI
Chỉ riêng anh em đắp đầy nỗi nhớ
Bờ yêu thương tan chảy đến tận cùng
Nhớ và thương ! Mong ước dệt tương phùng
Cơn thủy triều ! Đánh tung ghềnh sỏi  đá
Biển là anh ! Em lả lơi sóng cả
Ngực trầm yêu ! Vội vã kiếm an nhàn
Cơn gió chiều ban mây xanh lãng mạn
Là chim trời ! Gọi bạn chốn bình yên
Chỉ riêng anh em dành hết tình riêng
Nhớ và thương bao điều em muốn nói
Dựa vai anh những khi em mệt mõi
Muốn anh hôn ! Môi gắn chặt mặn nồng
Riêng với anh em muốn phải là chồng
Đêm màu hồng chỉ dành riêng anh đó
Bước anh về hoa thơm lừng đầu ngõ
Giấc nhũng mềm ! Đêm vò võ đợi anh
Tình anh trao nhè nhẹ và ngọt lành
Nghe nhịp đập yêu thương từ ngực trái
Lạ lùng chưa ! Với anh em ngây dại
Mê mãi chờ ! Chờ chỉ mỗi mình anh
Lúc yếu mềm dịu như ánh trăng thanh
Lúc hờn ghen ! Giận rung cơn bão tố
Hai phương trời ! Dẫu muôn trùng cách trở
Ôm bóng hình ! Và hơi thở riêng anh
Sưu tầm

NHỮNG LÚC BUỒN
Nhiều lúc buồn em cảm thấy chơi vơi
Đến một nơi bình yên và vắng lặng
Tự khóc cười cho vơi niềm cay đắng
Vứt cho xong ! Những mặn ngọt một thời
Có nhiều lúc ! Lòng cảm thấy tơi bời
Mong ai đó bên đời cùng sánh bước
Trên bước đường lắm chông gai đèo trượt
Chênh chao lòng  ! Được ai đó quan tâm
Tìm góc nào ! Lặng lẽ khóc âm thầm
Khóc quá khứ ! Khóc tương lai mờ nhạt
Huyễn hoặc đời ! Mở miệng cười chua chát
Phút giây này ! ai đó nắm bàn tay
Khao khát nơi !không có tình trả vay
Ngày như đêm ! Trời vẫn không tồn tại
Quên cuộc đời điêu ngoa đầy khôn dại
Quên nỗi buồn tê tái bám đời em
Trốn nơi nào ! Đừng có người thân quen
Hét thật lớn chẳng thẹn thùng lo sợ
Phơi nỗi buồn ! Bày cuộc đời trắc trở
Thả ưu phiền ! Mệt mõi vào mênh mông
Sưu tầm

THÔI NHÉ ANH
Hay là mình dừng lại đi nha anh
Đừng gặp nhau để tình yêu còn mãi
Thương cứ thương trong miệt mài hoang dại
Lỡ chạm rồi ! Mai ly biệt càng đau
Thôi anh nhé ! Mình hẹn lại kiếp sau
Chung một nhà không người dưng xa lạ
Cơm hàng ngày ! Sống bên nhau mái lá
Vai cận kề sớm tối anh cạnh em
Từ bây giờ mình đừng hứa gì thêm
Đừng hẹn nữa bởi tình đêm chằng sáng
Anh bước qua ! Khi đời em nứt rạn
Ghé đời nhau chỉ tạm những câu vần
Vẫn vô tư ! Yêu đến gấp vạn lần
Khỏi đớn đau khỏi ước thành chồng vợ
Kiếp này gặp ! Có thương cũng tan vỡ
Không buồn lòng ! Duyên nợ chẳng riêng ta
Gặp nhau rồi cũng phải lại chia xa
Mây nào hẹp cho trăng già ghé đến
Lỡ vẫn lỡ ! Lở yêu rồi lỡ mến
Một lần si ! Đau đớn đủ trăm năm
Thôi nhé anh ! Ta cứ thế âm thầm
Đêm khát khao trao yêu thương như đã
Cứ thong thả  ! Yêu hoài đừng vội vã
Tình luôn hồng ! Tình đẹp chẳng thể phai
Sưu tầm

ANH VỀ ĐI EM TRẢ NHỮNG XÓT XA
Em đợi anh về nhặt hộ những niềm đau
Những nỗi buồn đọng sâu trong khóe mắt
Bắt đền anh một trái tim rất thật
Rất an lành ! Bổng chốc chẳng được yên
Anh về nhặt mảnh đàn bà lắm truân chuyên
Kể từ ngày anh neo thuyền cắm bến
Giọt mưa rơi ! Buổi chiều tà lơ đễnh
Mảnh tình buồn ! Vỡ vụn rớt bên song
Từ cái buổi gieo vào em  mùa cong
Đường ngược gió thấm lòng đau thiếu phụ
Đợi anh về trả lời yêu thủ dụ
Giấc mơ hờn ghé ngõ mấy xuân qua
Em đợi anh về trả hết những xót xa
Cả nụ cười đêm khuya thành nước mắt
Anh về đi ! Em trả những điều vụn vặt
Cả môi hồng ! Nay bạc phết tuyết đông
Đủ lý do để tình phải mênh mông
Những câu hứa trống không và vô nghĩa
Gom  phận lênh đênh ba chìm bảy vía
Đốt hết trang thơ về thế giới riêng mình
Sưu tầm

VỠ MỘNG
Người oán trách em là kẻ ác
Đã thay lòng phụ bạc tình ai
Đâu hay giọt lệ vắn dài
Bao đêm nức nở vì ai hững hờ.
Lời hò hẹn em hằng vẫn nhớ
Ái ân xưa muôn thuở còn ghi
Trách mình khờ khạo ngu si
Đớn đau ngày cũ ôm ghì trong tim.
Buổi hoàng hôn trời giăng mây tím
Lời đắng cay chết lịm hồn em
Sao không lí lẽ dịu êm
Buông lời chua chát để thêm đau lòng.
Hay có lẽ muốn em tuyệt vọng
Đừng chờ mong mơ mộng nơi anh
Trót gieo một mối duyên lành
Bây giờ nghĩ lại muốn nhanh lụi tàn.
Tại mình cứ thích mơ hoang
Nên giờ vỡ mộng bàng hoàng mà thôi.
Sưu tầm

ĐÊM BUỒN NHỚ EM!
Vẫn đêm đêm tôi mơ về người cũ
Nhớ về em nên giấc ngủ chưa tròn
Em xa tôi vẫn còn nhiều kỷ niệm
Trời cuối chiều khi ánh điện vừa lên
Tôi và em lại bên nhau tay nắm
Mối tình đầu như chẳng thể lìa xa
Bao lời yêu thiết tha trong đêm tối
Những nụ hôn còn tiếp nối bao đêm
Tôi tưởng tình dịu êm như làn gió
Chợt một ngày em nói nhỏ tôi nghe
Mẹ em đã vuốt ve cho người khác
Nói là tôi không chững chạc bằng người
Và cứ thế bà giữ lời không đổi
Rồi một ngày em bước vội ra đi
Cái ngày đó em Vu Quy xa xứ
Làm một người lữ thứ phải tha lương
Bỏ lại tôi đêm trường bao cay đắng
Chia tay em tôi chẳng nói nên lời
Tôi ngửa mặt than trời sao lại thế
Đời chia ly tình dâu bể đôi ta
Để mình tôi xót xa trong cay đắng
Người tôi yêu sao chẳng được bên nhau
Đêm lặng sầu nhói đau trong tim nhỏ
Nhớ về em hình bóng đó không nguôi!
Sưu tầm

CHIỀU THỨ BẢY
Chiều thứ bảy nhớ thương nhiều biết mấy
Em mong chờ nơi ấy có biết không
Hạt châu rơi nức nở tủi má hồng
Về anh nhé đừng lông bông mãi vậy
Giữa đêm vắng giật mình em thức dậy
Khắp căn nhà lạnh lẽo thấy anh đâu
Thật buồn đau nỗi cô quạnh u sầu
Sao đi mãi để canh thâu em lạnh
Ôi có phải  tình yêu thường có cánh
Lúc mặn nồng đẹp lấp lánh tựa sao
Gửi trao nhau những lời nói ngọt ngào
Khi bất ổn  vội ào ào vỗ cánh .
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com