Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

Thơ độc lạ


GIẢI MÃ NỤ HÔN
Vừa thoáng nghĩ.... ánh lên đầy xao xuyến
Nếu tình yêu hoà quyện giữa tâm hồn
Thì cuộc tình sẽ định nghĩa bằng.... hôn
Là hương vị bồn chồn nơi đáy dạ....
_ Hôn ở trán.. . tỏ lòng dâng tất cả
Muốn gần bên sỏi đá cũng dịu dàng
Yêu thật rồi chẳng lẽ cứ hoang mang
Khi hạnh phúc ngỡ ngàng như ẩn hiện
_ Bờ môi nhỏ.... đừng vội vàng ngấu nghiến
Cắn nhẹ thôi sóng biển vẫn cuộn trào
Uống giọt tình ngây ngất cõi lao đao
Tim chợt thấy nghẹn ngào như ngừng thở
_ Vành tai đó.... chợt nghe mùi chồng vợ
Hôn nhẹ nhàng để nhớ mãi nồng say
Gió từ đâu khuấy động mảnh thân này
Trời đất ngã vòng tay nào siết chặt
_ Hôn vào cổ.... ngực đang dần co thắt
Đêm lạnh về sao mặt nóng bừng lên
Cháy ùa qua ngọn lửa sáng vang rền
Như ác quỷ.... rú rên.... vì sa lưới....
_ Hương bồng quả.... ướt nhèm nơi đầu lưỡi
Nhũn thân trần rã rượi chốn hoang liêu
Bỗng cuồng quay rồi dập tắt mọi điều
Chỉ còn lại tiếng yêu chìm hư ảo.....
_ Trong nguồn suối chảy tràn như thác bão
Tưới lòng ai thế tạo giữa đêm trường
Mây lững lờ trôi dạt hứng giọt sương
Hoài lắng đọng nơi cuối đường.... ân ái !
Sưu tầm

THƯƠNG NHỚ
Ta bắt gặp một thằng ta trần tục
Đắm đuối tìm ảo giác những đêm nay
Len lén theo nửa mảnh nguyệt trang đài
Ta điếng lặng thầm cám ơn tạo hóa...
Kỳ lạ chi đôi chân dường hóa đá
Hồn rưng rưng chực thoát khỏi châu thân
Ôi ! đẹp thay cảnh sắc thật dương trần
Đẹp hơn cả những gì trên thượng giới...
Rượu chẳng uống mà cơn say vẫn tới
Mất linh hồn bởi chẳng kịp ăn năn
Bộ ngực trần mờ ảo dưới ánh trăng
Làn da trắng chợt không gian bừng sáng...
Thèm khát nào ta bóc ra từng mảng
Ngấu nghiến nhai và nuốt trọn vào lòng
Xòe bàn tay ve vuốt giữa thinh không
Tim oà vỡ - chảy tràn dòng ham muốn...
Sưu tầm.

THƯƠNG NHỚ NGÀN NĂM
Cảm giác cũ....dường như từng ẩn hiện
Giữa màn đêm bỗng dâng hiến cho người
Khúc nghê thường đang cố gắng trêu ngươi
Cho khát vọng về mỉm cười đôi lứa...
Trong đoạn cuối tình cháy bùng ngọn lửa
Cuốn vào nhau ngạt thở giữa tơ lòng
Giọt máu đào lạnh _ ấm chảy bên trong
Cứ thoi thúc ngộp căn phòng ,đêm hạ!
Ừ yêu lắm! Hạnh phúc đừng... thật _ giả
Sóng xô bờ giận tình quá...lênh đênh
Bỏ trần gian chìm đắm tận thác ghềnh
Đầy cám dỗ lòng chênh vênh... biển chết
Những đêm ái hương nồng anh đã dệt
Tưới lòng em để tim chết ngọt ngào
Môi ấm mềm bỡ ngỡ vội vàng trao
Say lần chạm của hôm nào.... tình đến...!
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com