Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2018

Thơ học đường 02

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ NHỚ THẦY
Về lại trường xưa thăm lớp xưa
Cây bàng bóng đổ lá đung đưa
Gió ơi có ghé cho ta hỏi
Thầy cũ nơi nào ... mấy nắng mưa?
Bàn ghế còn đây, bảng vẫn đây
Bục giảng phấn rơi trắng phủ đầy
Nắng ơi ghé lại cho ta hỏi
Tuyết sương mấy độ ... nhuộm tóc thầy?
Sân trường còn đây dệt nhớ thương
Mỗi hồi kỷ niệm mỗi vấn vương
Đã nghe xao xác heo may lạnh
Thương bóng thầy xưa ... khuất cuối đường!
Sưu tầm
 thiepmung002
TẠM BIỆT (2)
Phút chia tay đã đến rồi
Lòng tôi xao xuyến bồi hồi không nguôi
Ngày mai dù có xa xôi
Cũng không quên được cái môi thủa nào
Chia tay biết nói làm sao?
Chỉ mong các bạn khắc vào trong tim
Mái trường phòng học im lìm
Rồi đây sẽ vắng tiếng cười chúng ta
Mỗi người đi một phương xa
Đừng quên bạn nhé như là còn đây
Những lần cả lớp sum vầy
Những lần bỏ học trốn thấy đi chơi
Hồ Tây, Bãi giữa, Đường Lăng
Còn in mãi dấu của thời học sinh
Mong sao lứa tuổi chúng mình
Đời đời bền vững như tình ... chúng ta!
Sưu tầm
 camhoa022_500
LỜI CHÀO THÁNG NĂM
“Ta đã đi qua những tháng năm không ngờ”
Câu thơ thay lời chào day dứt
Đã một thời chưa hoàn toàn sống thực
Để bây giờ mãi nuối tiếc, ngẩn ngơ
Bạn bè ơi, sao ước muốn thành thơ
Khát vọng nhỏ nhoi tan vào hiện thực
Khi muốn ngủ là khi hồn thao thức
Ngược thời gian chở kỷ niệm vào bờ
Tháng năm trôi – vô – tình ta bất lực
Chẳng thể bắt thời gian ngược và dừng
Ve vẫn khóc hoài cho nông nổi
Phượng thắp hồng ngọn lửa trong tim
Hình như bạn bè bỗng thích lặng im
Yêu thương gói tròn trong lưu bút
Chiếc bánh chia ngập ngừng trong ngăn cặp
Tự khi nào nước mắt ngập ngừng rơi
Thầy cô nào cũng đáng yêu hơn
Câu mắng mỏ trở thành trang ký ức
Ta biết thầy tóc bạc thêm vì thức
Mắt cô buồn dõi bước chập chững của ta
Nếu ngày mai mỗi đứa một nơi
Bạn bè xin giữ một câu hò hẹn
Và nỗi nhớ xin một lần trọn vẹn
Về một thời .... đã qua!
Sưu tầm

BÀI HỌC ĐẦU TIÊN
Nhớ ngày xưa con bắt đầu được học
Thoáng ngập ngừng bước khó nhọc làm sao
Cầm tay viết uốn nét chữ sít sao
Bởi nét chữ hình thành bao tính cách!
Người tâm sự muốn thành cây tùng bách
Đứng hiên ngang chịu thử thách cuộc đời
Phải rèn luyện ý chí khắp muôn nơi
Đừng gục ngã giữa sóng đời bão tố
Bảng chữ cái nghiêng nghiêng, con làm đổ
Ngỡ mơ hồ vết loang lổ mực nhem ...
Người bỗng cười trước sợ hãi lỏi len
"Con hãy nhớ: Hết đêm đen sẽ rạng!"
"Nay bài học đầu tiên con phải ráng
Những làm sao khôi phục bảng chữ này!"
Từng vần chữ khẽ run nhẹ trong tay
Con thầm nhủ ... từ nơi này quyết chí!
Sắp hết chữ ... bỗng lâm vào thế bí
Rơi đâu rồi ... chữ cái chỉ tên con?
Mắt mở to, ngơ ngác cứ xoe tròn
Không lẽ để bài mãi còn dang dở?
Người đã hướng: "Nơi chân trời rộng mở
Đẹp lung linh muôn sắc bởi vì đâu?
Mỗi vấn đề phải tìm rõ, chuyên sâu
Con sẽ hiểu những mối đầu cần thiết! ...."
Con đã hiểu những điều con cần biết
Chữ cái kia đâu cần thiết vuông tròn!
Với bài tập tìm chữ cái tên con.
Con đã lập từ những vần còn lại!
Những bài học của buổi đầu thơ dại
Mãi theo con chẳng quản ngại khó khăn
"Mắc sai lầm, sửa lỗi, biết ăn năn
Con sẽ vững trưởng thành trong cuộc sống!"
Sưu tầm
 ntst20160762
THƠ CHIA TAY
Gửi lại cho em con đường mùa hạ
Của những ngày xưa, áo trắng đến trường
Mỗi buổi học về hường thơm cỏ lạ
Sớm nắng chiều – mưa xứ Lệ mặn mà
Gửi lại cho em ghế đá, hàng cây
Kỷ niệm ngày nào, khai trường bỡ ngỡ
Ngập lối vàng xanh một thủa dại khờ
Giọt mực tím nhòe chưa hết ngây thơ
Gửi lại em bộn bề sách vở
Của những mùa thi, phượng đỏ cuối trời
Điệp khúc ve kêu lòng nao nao lạ
Nhớ thầy, nhớ bạn phút chia xa ...
Sưu tầm

Chiếc lá đầu tiên
Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say
Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu
Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Bài hát đầu, xin hát về trường cũ
Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm - Rụng xuống trái bàng đêm
Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi?
"Có một nàng Bạch Tuyết, các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy"
"Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy"
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao)
Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm
Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi!
Em đã yêu anh, anh đã xa rời
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá! mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường - chiếc lá buổi đầu tiên.
Sưu tầm
 ntst20160773_500
Tuổi Thơ
Bồi hồi trước trang giấy tuổi thơ
Những dòng chữ kia sao bỗng đậm... bỗng mờ
Em lại nhớ về ngày xưa ấy
Ba tiếng trống trường vọng đâu đây...
Nhớ tuổi thơ, nhớ bàn tay mực giấy
Năm ngón tay xòe ra đầy mực tím
Qua khung cửa đung đưa cành quả chín
Mắt thèm thuồng vội vã quay đi.
Có những lúc mải ngắm nhìn đàn chim ri
Mặc Cô giảng thời gian trôi rất vội
Ánh mắt cô nhìn đã làm em bối rối
Em trót rồi, cô... tha lỗi cho em!
Buổi trưa nào quần áo lem nhem
Thường trốn mẹ ra bờ ao nghịch nước
Mẹ bắt được, em thường khóc trước
Đâu biết mẹ buồn... Mẹ thường khóc trước em
Nhớ tuổi thơ lại nhớ các bạn em!
Nhớ hoa phượng đỏ khi hè về lại nở
Bằng lăng ơi tím ấm màu thương nhớ
Đã làm em bồi hồi, chẳng hiểu nổi... vì đâu?
Sưu tầm
 ntst20160781_500
Tặng Cô
Sắp xa rồi hai tiếng "cô ơi"
Sẽ chẳng còn nghe thấy nói cười
Những bài cô giảng lòng ghi nhớ
Em giữ hành trang bước vào đời
Ngày mai cất bước xa trường lớp
Hôm nay còn đó mãi không thôi
Bài thơ vọng lại đầy lưu luyến
Chân níu bàn chân nước mắt rơi ...
Sưu tầm
 ntst20160494
Lời Cảm Tạ
Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả
Để một lần nhớ lại mái trường xưa
Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa
Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm
Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng
Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua
Nhớ được điêu gì được dạy những ngày xa
Áp dụng - chắc nhớ cội nguồn đã có
Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ
Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi
Bài học đời đã học được những gì
Có nhắc bóng người đương thời năm cũ
Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ
Để cây đời có tán lá xum xuê
Bóng mát dừng chân là một chốn quê
Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn
Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt
Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô
Sưu tầm.
 thiepmung019_500
Gặp lại Thầy
Con dừng lại phía hàng cây
Bồi hồi khi gặp dáng thầy hôm nao
Trường xưa vẫn nét ngày nào
Và đây vẫn dáng thấy cao cao gầy
Vẫn bao la một vòng tay
Đón con như thể chưa ngày cách xa
Kiềm lòng để lệ khỏi nhoà
Giọng thầy trầm ấm “thật thà phải con?”
Cái tên thấy gọi riêng con
Đến giờ con thấy vẫn còn mới nguyên
Ước mong con mãi không quên
“thật lòng vững trí đừng phiền nghe con”
Lợi danh - danh lợi sẽ mòn
Những điều thấy dạy còn hoài khắc tâm
Nhớ tóc thấy điểm hoa râm
Cùng lời chỉ dạy âm thầm con mang
Ai quên đi chuyến đò ngang
Quên sao người lái thuyền sang bến đời
Sưu tầm.
 ntst20160790_500
RỂ THẦY!
Một đám con trai nghịch ngợm
Đứa gọi bố, đứa gọi thầy
“Cho con về làm… Rể”
Thầy cười hiền - nhẹ khói thuốc bay
Trách thầy sớm “Kế hoạch hóa”
Mà em con đến là xinh
Chẳng lẽ thầy ừ một đứa
Để lũ còn lại… “thất tình”?
Ấm áp mắt cười, thầy dặn:
“Cần lo nhiều đến tương lai
Các trò học hành cho giỏi
Đứa nào cũng là con thầy
Lớp 12 cả rồi đấy
Thầy mong các trò gắng lên
Rồi trò nào muốn làm RỂ
Để thầy…sinh thêm mấy EM”.
Sưu tầm.
 ntst20160794_500
Lòng thầy
Thầy đứng lại nghe biển đời sóng vỗ
Các em đi sau một buổi tan trường
Chào bạn bè chào kỉ niệm vấn vương
Ve tiễn biệt bằng điệu sầu muôn thuở
Các em ơi có cái gì tan vỡ
Trong lòng thầy như những giọt mưa
Mưa đầu hè đã đến hay chưa
Mà sao thấy cõi lòng thầy ngập ướt
Đời mở rộng chờ các em phía trước
Cứ mặc thầy khép lại ở sau lưng
Những cây non phải tăng trưởng không ngừng
Còn cổ thụ thì lụi tàn mãi mãi
Hãy đi tới đừng quay nhìn trở lại
Dù trường xưa thầy bạn dõi trông theo
Mong các em luôn bền vững tay chèo
Đưa thuyền mình tới bến bờ hạnh phúc
Đất quê hương đang mở lòng thúc giục
Những bàn tay đem lý tưởng gieo trồng
Mỗi các em phải sớm nở hoa trồng
Tỏa hương sắc điểm tô đời tươi đẹp
Ở nơi đây dưới mái trường nhỏ hẹp
Thầy vẫn ngày đêm vắt óc, nặn tim
Rót yêu thương nuôi dưỡng những đàn chim
Mau cứng cáp để lần hồi vỗ cánh
Rồi mái trường lại cúi đầu câm lạnh
Ôm dấu chân rêu phủ nhạt nhoà
Cây phượng già vẫn tiếp tục trổ hoa
Trút xuống sân trường bao nhiêu dòng lệ đỏ
Có phải chăng nước mắt thầy đang nhỏ
Luyến thương theo những bóng trẻ xa dần
Nhìn dòng đời thầy tư lự băn khoăn
Đời dạy học là chuyến đò đưa khách
Đưa khách càng nhiều con đò càng rách
Rồi lặng chìm nơi đáy nước thời gian
Bóng đò xưa sẽ ngập phủ lá vàng
Như tóc bạc điểm trên đầu ông giáo cũ…
Sưu tầm
 ntst20160802_500
Con với thầy
Con với thầy Người dưng nước lã
Con với thầy Khác nhau thế hệ
Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình
Mười mấy ngàn ngày không gặp lại
Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại
Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình
Vẫn theo tôi những lời động viên
Mỗi khi tôi lầm lỡ
Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi tìm được vinh quang...
Qua buồn vui, qua những thăng trầm
Câu trả lời sáng lên lấp lánh
Với tôi thầy ký thác
Thầy gửi tôi khát vọng người cha
Đường vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!
Từng bước một tôi bước
Với kỷ niệm thầy tôi...
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com