Thứ Ba, 29 tháng 5, 2018

Những bài thơ hay 95

LỐI MƯA CHIỀU
Tình xin trả lại lối mưa chiều
Một bóng ngang về thuở đã yêu
Ngõ vắng buông làn mây thổi lạnh
Đường quanh đổ giọt lá rơi nhiều
Trong hồn thấy thảm sầu bao nỗi
Giữa dạ nghe buồn tủi bấy nhiêu
Kỉ niệm giăng đầy con phố cũ
Chừng như cũng muốn nhủ đôi điều
Sưu tầm
 hinhdong105
Những người ăn mày ở chùa Hương
Tôi đến ăn mày Phật
Bạn lại ăn mày tôi
Những mảnh đời cơ nhỡ
Ngửa tay xin “lộc” người!
Không rõ bạn là ai
Người nông dân mất đất
Những bờ xôi ruộng mật
Dự án “ma” cướp rồi?
Hay: Bão lụt liên hồi
Cơ nghiệp lũ cuốn mất
Đành nương thân cửa Phật
Ngày qua ngày cầm hơi?
Hay: Chứng khoán một thời
Đầu tư quá “máu lửa”
Để bây giờ nón ngửa
Hứng từng đồng xu… rơi?
Hay làm ăn chây lười
Suốt ngày mê đề đóm
Gia sản đã đội nón
Theo nhau ra đê rồi?
Mưa lắc thắc ngoài trời
Thương các bạn rét quá
Lệ từ muôn mắt lá
Từng giọt! Từng giọt… rơi!
Tôi có chút đỉnh thôi
Xin tặng cho các bạn
Cùng trái tim đồng cảm
Mầm thơ đang đâm chồi…
Sưu tầm.

Viếng mộ cụ Phùng Quán
Đầu gối Sơn
Chân đạp Thủy
Thi nhân - Chiến sĩ
Như Cụ- mấy người?
Những kẻ ngạo nghễ cười
Nay lặng câm như thóc!
Ôi! "Ba phút sự thật"
Hiển hiện bao nỗi đời.
Cá câu trộm, sách viết chui...
Đời quanh năm thiếu nợ!
Từ tận cùng đau khổ
"Tuổi thơ dữ dội" chào đời!
"Lời Mẹ dặn": Làm người
Phải biết yêu chân thật!
Lánh chốn đông, đất chật
Giờ thỏa kiếp rong chơi!
Chú cá nào mắc lưới?
Rung rung râu, Cụ cười...
Sưu tầm.
 vntst20181140_500
Đêm Trung thu ở chùa Bồ Đề
Những đứa trẻ bất đắc dĩ chào đời!
Đêm múa Lân cười như nắc nẻ…
Những người mẹ từ chối quyền làm mẹ
Trung thu nay Họ đang ở đâu rồi?
Dẫu ở đâu Dù góc biển chân trời?
Hẳn còn nhớ dưới gốc cây Bồ đề đêm ấy
Lấm lét bỏ lại núm ruột của mình, nước mắt giàn giụa chảy
Nhà chùa ra… xe khuất dạng cùng người!
Còn bao nhiêu ngang trái ở đời
Sinh con ra không thể nuôi con được?
Bầu sữa cương, đêm đêm nhức buốt…
Mái chùa xa . Con khóc xé trời !
Những mảnh đời lánh chốn Trần ai
Khoác áo nâu sồng nương thân cửa Phật.
Đêm tụng kinh chợt nghe tiếng khóc
Biết ngoài cổng chùa thêm đứa trẻ bỏ rơi...
Nước sông Hồng cuồn cuộn chảy xuôi
Chùa Bồ đề : Cõi Niết bàn Trần thế?
Những người mẹ từ chối quyền làm mẹ
Những Ni cô làm mẹ thay người!
Đêm Trung thu trăng dát bạc trên trời
Bánh dẻo, kẹo, trái cây… Bà Tiên nào mang tặng?
Phật tử thập phương đến dự đêm này
Ngắm các cháu vui cười mắt ai cũng cay cay
Những đứa trẻ chưa một lần được nhay vú mẹ…
Và thương nhất - Ni cô rưng rưng lệ :
Có lần ra gốc cây thấy một sinh linh bé nhỏ đã chết rồi!
Đêm Trung thu Mâm trăng chầm chậm trôi…
Nhịp trống lân rung rinh trời Hà Nội!
Thiếu phụ đứng bên tôi tức tưởi:
Ôm chặt một cháu bé vào lòng, nức nở gọi : Con ơi!
Sưu tầm.
 ntst20180100_500
Lễ động thổ vắng anh
Lễ động thổ xây nhà cho các con anh
Không có anh, dẫu anh là bố
Trong tờ Sớ vẫn tên anh là chủ
Em thầm đọc lên lòng bỗng nghẹn ngào…
Các con anh hỏi mẹ vì sao
Bố con không về sáng nay hả mẹ?
Cứa lòng em lời con thỏ thẻ
Các con ơi, vái thay bố đi nào…
Vẳng đến tai em lời hàng xóm thì thào
Sao bố chúng không về phải mượn người động thổ?
Họ đâu biết từ khi tình tan vỡ
Anh lấy người ta ngôi nhà họ mới xây anh đã đứng tên động thổ rồi
Ngôi nhà ông bà chia cho nay ngửa cổ thấy giời
Thương em, thương các cháu bơ vơ, ông bà cho thêm tiền xây lại
Tìm kiếm mãi không có người đúng tuổi
Làm lễ động thổ cho ngôi nhà này, em biết cậy nhờ ai?
Nếu anh về Lòng em sẽ nguôi ngoai
Anh biết không Cả ngày qua em mỏi tìm khắp phố…
Công an hộ khẩu phường thương em, mách nhỏ…
Em mượn tuổi người dưng nhờ động thổ thay anh!
Chín nhát cuốc bổ vào nền nhà có động đến trời xanh?
Các con bíu chặt em, Trời đổ mưa nặng hạt
Bát nhang cúng ngoài trời ngơ ngác
Khói ngoằn ngoèo bay lên, bay lên…
Nước mắt của trời? Hay nước mắt của em?
Ngôi nhà sắp xây, bến đỗ bình yên
Mong đón anh về đàn con thơ dại
Khấn thầm với trời xanh. Lòng em thắt lại
Bóng ai động bên thềm, có phải anh không?
Sưu tầm.
 ntst20180051_500
Chợ Viềng
Chợ Viềng Bán rủi mua may
Tôi đem bán lẻ chuỗi ngày đơn côi
Trong Đền, em khấn cạnh tôi:
-“Cầu duyên Tần - Tấn … mong Người độ tâm”!
Chắp tay tôi khấn thì thầm
Sợ ai nghe - chỉ lầm rầm, nhỏ thôi …
Ngó sang - Em nhoẻn miệng cười
Bát nhang bỗng Hoá lửa ngời sáng đêm!
Đội ơn trời phật linh thiêng
Cầu được ước thấy tôi, em... xuân này.
Sân đền mưa bụi bay bay...
Sưu tầm.
 ntst20180459_500
Ở bãi đá cổ Sa Pa
Người xưa Đau đáu nỗi gì
mà khắc vào đá mà ghi giữa đời?
Đá ơi! Ai rắc lưng đồi
Non xanh lưu dấu cõi người ngàn năm
Hỏi trời Trời có biết không?
Hỏi đá Đá cứ lặng câm. Hỏi người:
- Em ơi! Em lắc đầu, cười…
Lấp lánh khuyên bạc treo trời lửng lơ
Lòng anh thành đá người xưa
Nụ cười lúng liếng em vừa khắc lên…
Sưu tầm.
ntst20180103 
Tiếng chuông nhà thờ
Biết rằng em đã có chồng
Con em thơ dại Mà lòng vẫn xao
Đêm, ngày Những ước cùng ao
Thế rồi…Tôi đã lạc vào cõi em
Triền đê Cỏ rối lưng mềm
Sao trời nhấp nháy, bờ đêm hai người ...
Giáo đường vẳng tiếng chuông rơi
Em làm dấu thánh mong Người thứ tha…
Tàn đêm Trời đã sáng Và
Tôi quỳ trước Chúa như là con chiên…
Sưu tầm.
vntst20181157_500
Bất ngờ trên Tản Viên Sơn
Bất ngờ Nàng ngã vào tôi
Bất ngờ ngã một nụ cười vào mây
Bất ngờ mây ngã trên tay
Tóc nàng đổ xuống ngã đầy vai tôi
Bất ngơ mây giấu làn môi
Bất ngờ gió để cho tôi… bất ngờ…
Sưu tầm.
 ntst20180107_500
Tha thẩn chợ Viềng
Lễ xong ra đến cửa Đền
Nhấp nhô sóng lễ bơi trên sóng người
Ngực em chạm phải ngực tôi
Để mâm lễ cứ chơi vơi trên đầu…
Lóng ngóng, tay biết đặt đâu?
Đưa lên, ngực lại chạm nhau…bồi hồi…
Mâm chao, mấy thiếp vàng rơi
Tôi cúi nhặt, chạm nụ cười thật duyên…
Rồi, em vào lễ trong Đền
Rồi, người đến lễ như nêm…
Thế rồi Sân đền mưa lất phất rơi
Tôi đứng đến nhọ mặt người…Đợi em!
Chợ Viềng Tha thẩn tàn đêm
Tôi đi tìm nụ cười duyên…đâu rồi?
Sưu tầm.

Ngoài này Hà Nội vẫn mưa
Ngoài này Hà Nội vẫn mưa
Trong em - Huế Bão tạnh chưa hay còn?
Đường trần có lấm gót son
Áo em thả tím hoàng hôn phương nào?
Nón bài thơ gió nghiêng chao
Môi hồng đã giọt mưa nào đặt lên?
Tóc mây buông xõa vai mềm
Lá thu- Vàng rắc bên thềm xôn xao...
Sông Hương thuyền vẫn gác sào
Tình anh em vẫn neo vào lưng ong?
Trường Tiền cong nét mi cong
Nhớ anh đừng chớp kẻo giông bão về!
Sưu tầm.
 ntst20180439_500
Cô giáo vùng cao
Leo ngàn thước tới thăm em
Mái trường mờ ảo, sương chen lối vào
Bềnh bồng trời thấp đất cao
Mây ngần cuống quýt trốn vào trong nhau...
Đột nhiên trời đổ mưa mau.
Xòe ô, em vội đi đâu lúc này?
Cầu trời cho gió thôi bay
Mưa xiên đừng ướt vầng mây ngọc ngà...
Ngước lên, em chợt nhận ra...
Ô rơi! Ướt hết "người ta” bắt đền!
Vầng mây ấm, nụ môi mềm
Tôi ngợp thở trước sân thềm ngợp mưa...
Sưu tầm
 vntst20181095
SỰ ĐỜI
Ở đời suy thịnh mấy ai hay
Mỏi bước gian truâng muốn đặng ngày
Ghế thấp, ghế cao còn lắm mộng
Cơm ngà, cơm ngọc vẫn hăng say
Trăm năm há dễ vàng thau kết
Kế lược nào thêm mấy kẻ bầy
Mãn cuộc đong đầy bao nhạn hiển
Ở đời suy thịnh mấy ai hay...
Sưu tầm

TƯỞNG LÀ HAY
Hạ cánh an toàn tưởng là hay
Lò thiêu củi cháy suốt đêm ngày
Ra về nghỉ việc tâm yên chứ
Ở lại lộng hành qủa qúa say
Ngẫm nghĩ nguy cơ không được ổn
Suy tư tình thế chẳng như bày
Ngày lo tối lắng đêm không ngủ
Hạ cánh an toàn tưởng đã hay...
Sưu tầm
 vntst20181132_500
NHẬT KÍ HỒN QUÊ
Tôi nhớ sao những buổi học tan về
Cùng chúng bạn sang bờ đê lặn tắm
Ngày hai buổi giỡn đùa qua từng dặm
Đoạn đường kia vẫn thăm thẳm vô chừng
Kí ức buồn khi gặp gỡ người dưng
Tình trong sáng ta đã từng có được
Xa trường cũ thôi chỉ còn mơ ước
Giữa chợ đời dẫu xuôi ngược hoài mong
Xếp hồn quê vào nhật kí nỗi lòng
Ôm khát vọng ta cất trong dĩ vãng
Quê mình đẹp dịu dàng theo ngày tháng
Đón chào em một nửa lãng quên rồi
Kỷ niệm nào xin đừng để lạc trôi
Bên gốc phượng tim bồi hồi xao xuyến
Em từng khóc để đất trời rung chuyển
Chốn quê nghèo ai hứa nguyện chờ tin
Đất khách ơi! Em vẫn quyết giữ gìn
Chờ người cũ đến cầu xin hỏi cưới
Thật lòng nhé đừng đầu môi chót lưỡi
Xót dạ này... cho rũ rượi hồn quê!
Sưu tầm
 hinhdong090
GỬI NGÀY MỚI
Đầu tuần xin gửi an nhiên
Sum vầy hạnh phúc bạn hiền thơ ca
Niềm vui luôn ghé mọi nhà
Bình an thượng lộ dẫu xa hay gần
Hè về nhộn nhịp bước chân
Thanh xuân chớ để bần thần ước mơ
Gửi em thiếu nữ đang chờ
Tình yêu nồng thắm nên thơ nhé nàng
Gửi người còn nhớ ngổn ngang
Hãy mau xích lại dịu dàng nắm tay
Biết chăng cuộc sống mỗi ngày
Đói no bươn trải lệ cay cũng nhiều
Gửi chàng hoạ sỹ phiêu diêu
Tâm hồn thư thái mỗi chiều mộng mơ
Gửi cô em gái thẫn thờ
Áng mây nho nhỏ ngẩn ngơ cuối trời
Gửi ai còn mải dạo chơi
Vài ba bến đỗ ghé thời chọn nha
Gửi thêm một chút thật thà
Nhớ nhung da diết giữa ta với mình.
Sưu tầm
 vntst20181109_500
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Chuyện kể rằng cũng tại quá yêu thơ
Người con gái hay thẫn thờ mong đợi
Cứ mơ mộng để tâm hồn chới với
Bóng chiều về nghe dịu vợi nỗi đau
Mãi hoài ôm dòng ký ức đổi màu
Trang nhật ký viết về nhau nức nở
Bởi chân thực nên thường buồn vô cớ
Giữa ảo huyền bỗng chợt sợ chia ly
Thời gian trôi phút chốc chả còn gì
Ngàn lá đổ trút sầu bi hờn tủi
Chốn rêu phong thả bước trần lầm lũi
Lửa vô tình cháy thiêu rụi niềm tin
Viết thành thơ để mai mốt giữ gìn
Dù vẫn biết còn hoài in đáy dạ
Quay lưng bước tự mình mang tất cả
Tạm biệt người vốn rất lạ mà quen .
Sưu tầm
 ntst20180013_500
NƠI BÌNH YÊN NHẤT
Dẫu trên muôn nẻo đường đời
Ở trong lòng mẹ một nơi yên bình
Ngọt ngào đôi ánh mắt xinh
Suối nguồn ôm trọn nghĩa tình Thái Sơn
Nắng mưa sương gió chẳng sờn
Bờ vai mảnh khảnh trải bươn tháng ngày
Khuya về ủ giấc nồng say
Để mai từng bước rạn dày con đi .
Sưu tầm
 ntst20180443_500
VÌ YÊU
Vì yêu mơ mộng, mộng mơ
Vì yêu nên mãi làm thơ suốt đời
Đâu ham danh vọng vang trời
Vì yêu ta trải sầu vơi nỗi lòng
Dù đời sắc sắc, không không
Chẳng màng thế sự, chẳng mong lộc hời
Cầu an hạnh phúc vui tươi
Vì yêu, yêu mãi chẳng nguôi bao giờ
Vì yêu cứ mãi mong chờ
Thả hồn theo gió mộng mơ tháng ngày
Không men lắm kẻ từng say
Say thơ đâu dễ bỏ ngay buông tình
Bởi thơ đã ngấm vào tim
Cứ hoài day dứt kiếm tìm trong mơ
Hỏi đời ai đã say thơ?
Nồng hơn men rượu tưởng tơ, tơ hoài
Tìm đâu có thuốc để cai?
Say rồi, say mãi, say hoài thế thôi...
Sưu tầm
 vntst20181186_500
NGUYỆT CẦM
Cung đàn buông khúc tơ vương
Gieo bao nỗi nhớ vấn vương tình đầu
Trăng nghiêng xuống đáy Biển sâu
Nửa tròn, nửa khuyết bấy lâu hẹn thề. ..!!!
Dây trùng phím cũng tái tê
Dạo nên khúc nhạc gợi về Cố nhân
Thay cho lời nói ân cần
Để lòng thanh thản đôi lần tơ vương. ..!!!
Sưu tầm

NHIỀU LÚC BUỒN
Nhiều lúc buồn muốn đi đến một nơi
Không ai biết, không một người nào cả
Và ở đó một mình ta xa ngã
Ta khóc cười cho quá khứ - Hôm nay.
Nhiều lúc buồn muốn ai đó nắm tay
Dỗ dành ta chỉ một ngày cũng được
Biết cuộc sống không như niềm mong ước
Nên lâu rồi mình ta bước chênh vênh.
Nhiều lúc buồn muốn cuộc sống trôi nhanh
Cuốn phăng hết ánh bình mình trần trụi
Màn đêm buông một mình ta lầm lũi
Không giấu che sự mệt mỏi ưu phiền.
Nhiều lúc buồn lòng chỉ muốn phát điên
Muốn cào cấu - Thét gào nhưng không thể
Vì cuộc sống cần lau khô dòng lệ
Để bước đi trong thế giới lạnh lùng.
Sưu tầm
 vntst20181127_500
CHẠNH NỖI ĐƠN CÔI
Đếm bước tôi đi chiều hoang lạnh
Bụi trần lem luốc cả thanh xuân
Nhận lấy men cay đời trao chuốt,
Lạc lõng nghĩa nhân...bởi thế trần!
Bạc áo phong sương ngày viễn xứ
Trăng gầy co rúm tận miền nao
Gió cũng đi hoang...tìm an lạc,
Chỉ còn trơ lại những phiền u!
Thấy cuộc biển dâu...cùng thế thái
Đường đời mấy nẻo chuyện hợp tan
Nức nở trong tim...tình nhơn loại
Cay nồng chua chát...dụng ngôn từ!
Mấy cánh hoa bay sau mùa cuối
Thu về đông chạm lối mòn xưa
Xuân cũng dần..qua mùa hạ đáo
Vô thường cát bụi...xóa cuộc vui!
Sưu tầm
 ntst20180032_500
THÔI
Thích lắm rồi nhưng chả dám mượn đâu
Bị túm tóc hay dập đầu sợ lắm
Biết nơi ấy bể tình sâu thăm thẳm
Giong buồm qua nhỡ thuyền đắm thì sao
Đêm từng đêm thèm giây phút ngọt ngào
Cười mãn nguyện giữa chiêm bao thầm kín
Mỗi ban mai rời nhau lòng bịn rịn
Mong một ngày say sỉn bớt tinh ranh
Kết rồi nha nhưng chẳng nỡ giật giành
Hồn đôi ngả sẽ làm anh thấm mệt
Ôi tình ảo khiến mình vui ra phết
Vẫn e đời thêu dệt vẽ vời thêm
Thời gian trôi như dòng nước êm đềm
Kỷ niệm cũ đầy thêm trong kí ức
Hai miền nhớ là hai niềm tủi cực
Bút buông rồi xin mực nữa mà chi
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com