Thứ Năm, 10 tháng 5, 2018

Những bài thơ đặc sắc 09

antuong089
TIỄN ĐƯA ÔNG TÁOVỀ TRỜI
Tiễn đưa ông Táo về Trời,
Tâu lên Thượng đế ngàn lời tốt hay.
Rằng thì Hạ giới năm nay,
Cuộc đời dâu bể tháng ngày vẫn trôi.
An lành phúc phận kiếp người,
Cúi xin ban lộc, cuộc đời bình yên.
Tâm thanh thản, hết ưu phiền,
Sang năm mã đáo, đi liền thành công.
Nhờ ông nói hộ chút lòng,
Xin... Tình đời mãi sáng trong tâm này.
Tình thơ dài những đắm say,
Tình người bất tận tháng ngày yêu thương.
Sưu tầm.

CHỚP MẮT
Một sớm nào thức dậy
Soi gương tóc bạc rồi
Cuộc đời sao ngắn vậy
Khác gì áng mây trôi
Từ tinh không ta đến
Nhỏ nhoi một hình hài
Thế gian thuyền cập bến
Gánh nợ đời trên vai
Trăm năm như chớp mắt
Thoáng cái chẳng còn gì
Một vì sao vụt tắt
Bỏ kiếp người ra đi
Mai này ai còn nhớ
Hạt bụi nào là ta
Cõi vĩnh hằng cách trở
Gió lạnh lùng cuốn xa
Đất quay về với đất
Ta lại là chính ta
Xác thân rồi cũng khuất
Chỉ nghiệp đời đã qua
Một sớm nào thức dậy
Được mất cũng trải rồi
Thời gian còn chẳng mấy
Buông xuống lòng nhẹ thôi.
Sưu tầm

THÁNG 5 ĐẾN
Tháng năm đến vẫn giòn tan cơn nắng
Sợi tơ trời óng ánh hẳn vàng nghê
Mây trong xanh trải rộng khắp bốn bề
Yêu bóng mát nơi miền quê yên ả
Cơn gió thoảng có hề chi vội vã
Những hàng cây mượt chiếc lá trên cành
Hoàng hôn về chỉ chầm chậm đâu nhanh
Lũ chim chóc thích lanh chanh tinh nghịch
Tháng năm hạ .. rát giọng ve rả rích
Vang vang rền nơi xa tít ngọn cây
Cánh phượng hồng rộ nở khắp đó đây
Màu kỷ niệm những ngày xưa thân ái
Bằng lăng tím vương chút buồn hoang dại
Mà nồng nàn mê mải khoảng trời yêu
Dòng sông xanh con nước chảy xuôi chiều
Hòn đá cuội hoài rong rêu như đã ...
Tháng năm đến vẫn đông vui phố xá
Cánh hoa xoay rơi lả tả xuống đường
Chiều hạ vàng cũng lắm những mến thương
Tháng phượng vỹ vấn vương bao cũ mới.
Sưu tầm

GIẤC MƠ GỌI HÈ
Hè về rồi anh ơi !
Hãy cùng em dạo phố
Cánh phượng hồng rực rỡ
Nhớ không tuổi học trò ?
Hè về rồi anh ơi !
Tiếng ve buồn than thở
Đã bao mùa gió trở
Ta chưa về trường xưa .
Em thích những cơn mưa
Của mùa hè bất chợt
Làm cỏ cây tươi mát
Lại mang nắng về thăm .
Theo mãi suốt tháng năm
Ước mơ nuôi ta lớn
Cánh diều chao nghiêng lượn
Những Buổi chiều tuổi thơ .
Em vẫn cứ mong chờ
Quay về miền hồi ức
Cơm mẹ nấu thơm phức
Dẫu chỉ dưa với cà .
Hè anh về cùng em
Trái rơm vàng cho mẹ
Lúa gặt về óng ả
Mồ hôi ... để em lau .
Hè ta về cùng nhau
Ăn cơm mà mẹ nấu
Ngược chiều thời thơ ấu
Bỗng em nhớ miên man .
Sưu tầm

NGƯỜI ĐỐT LÒ LỊCH SỬ!
Bác là ai? Có phải hiền, tài
Người đương đầu, gánh vác lịch sử
Dân tộc mình, như lời Nguyễn Trãi
Thời kỳ nào, cũng có sao Khuê
Đất nước mình, đang nguyện câu thề
Nghe theo Đảng, cùng nhau đoàn kết
Lấy lợi ích vì dân trên hết
Quyết giữ gìn độc lập- tự do
Thời khắp này cả nước đang lo
Lũ quan tham, thi nhau đục khoét
Để làm giầu, lãng phí, xa hoa
Đi đến đâu, dân cũng kêu la
Đất nước này, đất nước của ta
Hơn chín mươi triệu dân nước Việt
Của bao nhiêu anh hùng, hào kiệt
Hiến dâng trọn đời, xây đắp mà lên
Lịch sử lúc này đã gọi đúng tên
Tổng Bí thư đứng lên trừ bạo
Người đốt lò, sực sôi, táo bạo
Dù củi tươi cũng cháy rực hồng
Việc Bác làm đất nước đang mong
Lịch sử Việt Nam trong thời hiện đại
Một vĩ nhân đi vào huyền thoại
Trong lòng dân, sáng mãi tên Người
Đất nước ta trải qua ngàn đời
Bậc hiền, tài thời nào cũng có
Hỡi quan tham đừng hòng đối phó
Hãy chừa đi, hay phải vào lò
Đất nước mình rồi sẽ đẹp, to
Dân tin Đảng, hạnh phúc -ấm no
Còn tham nhũng thì lò còn cháy
Việc Bác làm, thần, dân đều thấy!
Sưu tầm

THƯƠNG MẸ
Thương đời mẹ lưng còng vai nặng gánh
Con phố buồn cũng chạnh bước chân qua
Tuổi cao niên như ngọn cỏ gió đùa
Chiều lẻ bóng qua mùa còn sót lại
Bàn chân mẹ nghe ngập ngừng tê tái
Quá đời người còn phải gánh hàng rong
Nếu mai kia con hẻm nhỏ nghẹn lòng
Đôi gánh âý không mong ngày gặp nữa.
Đêm đã tàn người đi lại dần thưa
Tiếng rao đêm như nữa thừa nữa thiếu
Đau xé lòng bao người mua có hiểu
Tuổi già nua điêu đứng một kiếp nghèo
Mẹ có buồn khi cuộc sống gieo neo
Tôi hỏi nhỏ qua nẻo đường tối sáng
Mẹ mỉm cười trong lòng như tự mãn
Vì thương con đâu nản bước đường cùng
Cũng có hôm trời mưa gió bão bùng
Thân mẹ ướt rồi chùng trong ánh mắt
Giữa đêm khuya ta nhận ra thời khắt
Mẹ mất rồi nước mắt vẫn còn cay
Sưu tầm

HOAN HÔ CHIẾN SĨ ĐIỆN BIÊN
Tin về nửa đêm
Hoả tốc hoả tốc
Ngựa bay lên dốc
Đuốc chạy sáng rừng
Chuông reo tin mừng
Loa kêu từng cửa
Làng bản đỏ đèn, đỏ lửa...
Hoan hô chiến sĩ Điện Biên
Hoan hô đồng chí Võ Nguyên Giáp!
Sét đánh ngày đêm xuống đầu giặc Pháp!
Vinh quang Tổ quốc chúng ta
Nước Việt Nam dân chủ cộng hoà
Vinh quang Hồ Chí Minh, Cha của chúng ta ngàn năm sống mãi
Quyết chiến quyết thắng, cờ đỏ sao vàng vĩ đại
Kháng chiến ba nghìn ngày
Không đêm nào vui bằng đêm nay
Đêm lịch sử Điện Biên sáng rực
Trên đất nước, như
Huân chương trên ngực
Dân tộc ta dân tộc anh hùng!
Điện Biên vời vợi nghìn trùng
Mà lòng bốn biển nhịp cùng lòng ta
Đêm nay bè bạn gần xa
Tin về chắc cũng chan hoà vui chung.
Hoan hô chiến sĩ Điện Biên
Chiến sĩ anh hùng
Đầu nung lửa sắt
Năm mươi sáu ngày đêm khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắt
Máu trộn bùn non
Gan không núng
Chí không mòn!
Những đồng chí thân chôn làm giá súng
Đầu bịt lỗ châu mai
Băng mình qua núi thép gai
Ào ào vũ bão,
Những đồng chí chèn lưng cứu pháo
Nát thân, nhắm mắt, còn ôm...
Những bàn tay xẻ núi lăn bom
Nhất định mở đường cho xe ta lên chiến trường tiếp viện
Và những chị, những anh ngày đêm ra tiền tuyến
Mấy tầng mây gió lớn mưa to
Dốc Pha Đin, chị gánh anh thồ
Đèo Lũng Lô, anh hò chị hát
Dù bom đạn xương tan, thịt nát
Không sờn lòng, không tiếc tuổi xanh...
Hỡi các chị, các anh
Trên chiến trường ngã xuống
Máu của anh chị, của chúng ta không uổng
Sẽ xanh tươi đồng ruộng Việt Nam
Mường Thanh, Hồng Cúm, Him Lam
Hoa mơ lại trắng, vườn cam lại vàng...
Lũ chúng nó phải hàng, phải chết
Quyết trận này quét sạch Điện Biên!
Quân giặc điên
Chúng bay chui xuống đất
Chúng bay chạy đằng trời?
Trời không của chúng bay
Đạn ta rào lưới sắt!
Đất không của chúng bay
Đai thép ta thắt chặt!
Của ta trời đất đêm ngày
Núi kia, đồi nọ, sông này của ta
Chúng bay chỉ một đường ra
Một là tử địa, hai là tù binh
Hạ súng xuống rùng mình run rẩy
Nghe pháo ta lừng lẫy thét gầm!
Nghe trưa nay tháng năm, mùng bảy
Trên đầu bay thác lửa hờn căm
Trông: Bốn mặt luỹ hầm sụp đổ
Tướng quân bay lố nhố cờ hàng
Trông: Chúng ta cờ đỏ sao vàng
Rực trời đất Điện Biên toàn thắng!
Hoan hô chiến sĩ Điện Biên!
Tiếng reo núi vọng sông rền
Đêm nay chắc cũng về bên Bác Hồ
Bác đang cúi xuống bản đồ
Chắc là nghe tiếng quân hò quân reo...
Từ khi vượt núi qua đèo
Ta đi, Bác vẫn nhìn theo từng ngày
Tin về mừng thọ đêm nay
Chắc vui lòng Bác giờ này đợi trông!
Đồng chí Phạm Văn Đồng
Ở bên đó, chắc đêm nay không ngủ
Tin đây Anh, Điện Biên Phủ hoàn thành
Ngày mai, vào cuộc đấu tranh
Nhìn xuống mặt bọn Bi-đôn, Smít
Anh sẽ nói: “Thực dân, phát xít
Đã tàn rồi!
Tổ quốc chúng tôi
Muốn độc lập hoà bình trở lại
Không muốn lửa bom đổ
xuống đầu con cái
Nước chúng tôi và nước các anh
Nếu còn say máu chiến tranh
Ở Việt Nam, các anh nên nhớ
Tre đã thành chông, sông là sông lửa
Và trận thắng Điện Biên
Cũng mới là bài học đầu tiên!”
Sưu tầm.

LÒNG MẸ
 Mẹ ngồi nhặt cánh hoa may
Kết thành nỗi nhớ nối ngày với đêm
Canh khuya sao đậu bên thềm
Mẹ ngồi bỏm bẻm trầu têm khóc thầm
Màn đêm phủ kín lặng câm
Trầu tan nước mắt ướt đầm ánh sao
Run run cơn gió qua rào
Xót con lòng mẹ nghẹn ngào lệ rơi
Thân vùi đâu đó biển khơi
Gạc Ma thăm thẳm chân trời xa xăm...
Sưu tầm.

NHỚ QUÊ NGHÈO
Đồng xanh điểm trắng cánh cò
Lũy tre ôm ấp câu hò mẹ ru
Ao làng chen cánh bèo thu
Triền đê níu tiếng vi vu sáo diều
Hoa xoan tím mái tranh nghèo
Chợ trưa dáng mẹ liêu xiêu gánh gồng
Áo tơi che rét chiều đông
Ruộng sâu lội cấy trắng đồng phấn bay.
Cha ngồi rít thuốc điếu cày
Nheo cười nhả khói… nghỉ tay đường bừa
Khom lưng trẻ kiếm hang cua
Bóng chim bói cá vẽ bùa trên không
Chuông chùa rung luống cải ngồng
Nhà xiêu mái rạ lan dần khói lam
Quê nghèo thắm đượm tình làng
Bên nhau quanh rổ khoai lang ấm lòng
Xa quê mấy chục mùa đông
Chốn thị thành… vẫn nặng lòng nhớ quê.
Sưu tầm.

Tiếng ru
Mẹ già một nắng hai sương
Con nghe suối đổ vui buồn bạc phơ
Chắt chiu từ thưở còn thơ
Mẹ cho con tiếng ầu ơ… ở đời.
Mai sau mẹ khuất đi rồi
Trong con vắng một khoảng trời yêu thương
Đã từng tựa cửa sớm hôm
Mẹ ơi gió bấc mưa nguồn thấu tim.
Con về bên mẹ bình yên
Hàng dừa mát rượi nỗi niềm trẻ thơ
Dòng đời lắm lúc bơ vơ
Buồn buồn nhớ mẹ ầu ơ… ru hời.
Sưu tầm.

Thăm Huế ngày mưa!
 Tôi đến Huế một chiều mưa tầm tã
 Nắng hanh hao bỗng chốc hóa buồn
Huế thương ơi! Bao năm giờ trở lại
Nghe bồi hồi xao xuyến Tràng Tiền ơi!
Chẳng phải buồn sao Huế mãi mưa rơi
Làm chạnh lòng bao nhiều lần du khách
Sông Hương thẫn thờ thuyền trôi xuôi ngược
Khẽ chạnh lòng phút gió thổi xôn xao
Phố Huế ơi nay xinh đẹp biết bao
Sông Hương, Núi Ngự dốc Nam dao
Và nhiều lắm… Tôi  vẫn chưa kịp tới
Hẹn  trở về, đợi tôi nhé, Huế thương ơi!
Quảng Bình thôi đâu quá xa xôi
Nối tâm tình giữa đôi bờ vĩ tuyến
Nối nắng mưa giữa một thời  nắng lửa
Nối tháng năm, ừ, Huế vốn rất gần.
Sưu tầm.

LÀ THI SĨ
Là thi sĩ nghĩa là dương ngòi bút
Đâm kẻ tham quan đâm kẻ bạo tàn
Đâm tên mua danh đâm thằng bán chức
Để cuộc đời nầy chấm dứt những tàn dư
Ta làm người dù hơi thở đã ngất ngư
Vẫn ngẩn cao không giã từ nghĩa khí
Ta phải hiểu thế nào là chân lí
Chớ lu mờ quỳ lụy kẻ hư danh.
Ngọn bút đây ta xin được để dành
Đâm kẻ cuồng ngôn đâm phường loạn ngữ
Đâm kẻ ngồi cao không hề biết chữ
Cho bầu trời luôn giữ nét thanh tao
Ta một đời tâm mãi mãi ước ao
Cái lẽ công bình cái lòng đầy nhân ái
Dâng lên đời ân tình xin còn mãi
Lẽ sống công bằng là lẽ sống văn minh
Sưu tầm.

SỐNG YÊU THƯƠNG.
Ai cũng muốn đời mình luôn hạnh phúc.
Ai ngỡ rằng đến lúc tiệc cũng tàn.
Sống ở đời ai giữ mãi dung nhan.
Đời vô thường như một làn sương khói.
Sống ở đời con người luôn thay đổi.
Đừng trách ai giận dỗi bỏ ta đi.
Khi hết duyên níu kéo có được gì.
Hãy chấp nhận và gạt đi nước mắt.
Số phận ta trời cao nào xếp đặt.
Duyên nghiệp đời nút thắt đều do ta.
Đời thiện ác luân hồi vay rồi trả.
Trách chi ai khi tất cả do duyên.
Ta hãy sống một đời không hổ thẹn.
Lòng dặn lòng trọn vẹn nghĩa tình thâm.
Dù cuộc sống bao chìm nổi thăng trầm.
Sống yêu thương thật tâm không gian dối.
Khi thức tỉnh thành tâm nguyện sám hối.
Làm lại đời và sửa đổi bản thân.
Lấy yêu thương làm món ăn tinh thần.
Tâm từ ái nghĩa nhân xin trọn vẹn.
Sưu tầm

TÌM CHÚT BÌNH YÊN.
Nỗi buồn nào rồi nó cũng sẽ qua đi
Chỉ có bình yên... vì ta mà ở lại
Năm tháng rộng dài, chẳng gì là mãi mãi
Chuyện hợp tan cũng là lẽ rất bình thường.
Sống trên đời đâu tránh được những tổn thương
Hãy cố vượt qua, kiên cường mà bước tiếp
Động viên bản thân, nhũ lòng do số kiếp
Hãy tự thương mình trước khi muốn thương ai.
Nhìn cuộc đời này hướng về phía tương lai
Hãy biết bỏ, buông ,những điều không vui nhé !
Đừng nhốt nỗi buồn rồi âm thầm lặng lẽ
Phí tuổi xuân thì , ta đòi lại ai đây ???
Ông trời còn buồn, đâu đuổi được vầng mây
Nhắm mắt lại , thời gian xua đi bóng tối
Sống cõi đời ai mà chẳng phen lầm lổi
Thứ tha cho người,cuộc sống nhẹ nhàng hơn.
Hạnh phúc lại về ! xua hết những dỗi hờn
Mang ấm áp đến trái tim nhiều lạnh giá
Nhìn cuộc đời ngày qua ngày sao hối hả
Tóc sẽ nhuốm màu , nên cố giữ ngày xanh ...
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com