Thứ Ba, 29 tháng 5, 2018

Những bài thơ hay 94

AN NHIÊN.
     Mỗi khi gặp việc buồn phiền
Tĩnh Tâm niệm Phật việc liền tiêu tai
     Người ta gây sự giằng dai
Lặng thinh ta hướng về đài hoa Sen
     Lửa kia gặp Nước tắt liền
Người Sân ta cứ An nhiên... mặc lòng.
Sưu tầm.
 vntst20181111_500
ĐÓA HỒNG KÍNH TẶNG MẸ  8/3
Đóa Hồng nhung tươi thắm tháng 3
Kính tặng Bà, tặng Mẹ  thân yêu
Nuôi con khuya sớm chắt chiu
Mong con khôn lớn là điều Mẹ mong
Chẳng quản ngại chất chồng mưa nắng
Bao cực nhọc Mẹ trắng đêm thâu
Thế gian dài rộng bao sâu
Có gì sánh được dãi dầu Mẹ ta.
Tấm lòng Mẹ bao la hơn Biển
Cả cuộc đời dâng hiến cho con
Công ơn Mẹ cao tựa non
Đóa hồng đỏ thắm lòng con kính Người
Con cầu nguyện Trời ban sức khỏe
Mẹ bình an vui khỏe bên con
MẸ ƠI ! BIỂN CẠN NON MÒN
LÒNG CON YÊU MẸ MÃI CÒN THẮM TƯƠI.
Sưu tầm.
 vntst20181166
NGẢ HẬN
Ngõ lạnh hoen mờ  tưởng nhớ ai
Giường như ủy mị tiếng than cài
Âu sầu vấn đủ người thương dại
Quạnh quẽ tuôn đầy kẻ khóc dai
Nỗi khổ triền miên vờ hạnh phúc
Niềm đau nhạt nhẽo với khôi hài
Vương dòng ấp ủ tình nhân ngãi
Nghẹn tủi dâng trào bỡn tóc mai..
Sưu tầm.

MỘT NGƯỜI..
Một người đi với một người
Một người đứng đợi nụ cười tái tê
Một người bội ước câu thề
Một người chết lặng u mê cõi lòng
Một người nhẹ gót thong dong
Một người nức nở hai dòng lệ tuôn
Một người phủi hết cơn buồn
Một người ấp ủ sầu muôn chín chiều
Một người nén nỗi cô liêu
Một người hắt hủi tình yêu thuở nào
Một người có hiểu vì sao.?
Một người vắt lệ…đem trao một người..!
Sưu tầm.
 vntst20181130_500
HẠ SANG RỒI
            Hạ sang rồi phượng châm lửa khắp nơi
Những chùm đèn cháy rực trời ảo ảnh
            Ngọn gió đùa thì thầm đêm trống vánh
Hoa bằng lăng nhuộm tím chạnh hồn thơ
          Tóc trong tim bạc phếch đến dại khờ
Vầng trăng khuyết tõm sâu bờ bến đợi
          Cười lên em đừng buồn phiền nghĩ ngợi
Cánh nhạn vương hút từng sợi tàn canh
         Cô ngốc ơi  ? Buồng tim nhỏ mong manh
Gót sen hồng bước tròng trành hoảng loạn
            Người ta vẽ bức tranh đời tính toán
Kiếp nhân sinh chẳng tát cạn biển đông
          Yêu bản thân là huyết mạch dòng sông
Nét môi ngoan say men nồng thiếu nữ
           Đừng bận lòng góc rong rêu tư lự
Bài học đời cung bậc thử khắt khe
          Tiếng cuốc lạc giữa khúc hát bầy ve
Bản đồng ca gọi mùa hè cháy bỏng
           Loài hoa dại luôn căng tràn sức sống
Xoáy tận cùng ta tỉnh mộng nhân gian  !!!
Sưu tầm.
 vntst20180988_500
MÙA HOA XUYẾN CHI
Thoảng theo cơn gió heo may
Xuyến Chi cánh nhỏ bay đầy áo ai. ?
Thơ ngây mái tóc buông dài
Ngẩn ngơ trong nắng ru hoài tình xa. ..!!!
Có con Bướm trắng bay qua
Thấy chùm hoa nhỏ chiều tà bâng khuâng
Nhịp nhàng chân bước lâng lâng
Gửi vào nỗi nhớ cùng vầng mây trôi. ..!!!
Xuyến Chi trắng cả chân đồi
Như là cô gái đang ngồi nhớ ai. ?
Nụ cười trong nắng ban mai
Long lanh hạt ngọc sương phai đêm tàn. ..!!!
Dù không hương sắc nồng nàn
Mang bao nỗi nhớ ngập tràn đường đi
Trải qua mấy độ xuân thì
Phải chăng hoa trắng Xuyến Chi thẹn thùng. ...!!!
Sưu tầm.
 vntst20181048_500
CHÀO NGÀY MỚI
Mỗi ngày nhận một niềm vui
Là trong cuộc sống ngọt bùi sẻ chia
Mai sau dẫu có xa lìa
Đừng rơi giọt lệ đầm đìa mi cay. ..!!!
Mỗi ngày mở rộng vòng tay
Yêu thương ấm áp tháng ngày bình an
Làm sao quay ngược thời gian
Để không hối hận đêm tàn sao rơi. ..!!!
Mỗi ngày thêm một nụ cười
Tặng cho bạn hữu muôn nơi an lành
Cuộc đời như lá còn xanh
Mai rơi về cội hóa thành hư không. ..!!!
Sưu tầm.
 vntst20181114_500
NẮNG THÁNG NĂM!
Cho em gọi hè bằng cái nắng tháng năm.
Nắng đã  hong khô đám rơm vàng trước ngõ
Nắng ngả bờ vai cho má hồng ai ửng đỏ
Nắng nhuộm cả con đường sắc nắng vàng ươm.
Cho em gọi hè bằng cái nắng nhớ thương.
Bởi nắng tháng năm oi nồng rực rỡ..
Lũ chim thảnh thơi kéo nhau về làm tổ.
Nắng gọi ve sầu đưa khúc hát nên thơ.
Cho em gọi hè bằng giọt nắng ước mơ.
Nắng gọi mùa thi lưu bút ghi còn đó..
Nắng tỏa nơi nơi cánh hoa kia chớm nở.
Nắng tháng năm về cho ai đó ngẩn ngơ!
Sưu tầm.
 hoadep749
NHỚ NHIỀU
Cách trở cho nên dạ ngóng hoài
ngày chờ tối đợi bóng hình ai
năm canh tủi nhớ còn vương lại
một khắc sầu thương thấy quá dài
hạnh phúc tìm vui tình đợi mãi
an lành dẫu khổ nghĩa nào sai
mong sao mộng đẹp luôn lai tái
để khúc tơ lòng sáng chẳng phai
Sưu tầm.
 vntst20181025_500
MÊ ĐÀN
Mê đàn giả bệnh nhác làm thơ
Cổ trễ mình khom mắt dại khờ
Bập bõm tình tang mà khó thở
Cưa cò tắc bụp cũng bồng mơ
Cung trầm lả nhẹ lay niềm nhớ
Nốt bổng luồn êm gợn nỗi chờ
Vỗ nhịp chêm lời âm luyến mở
Khi buồn vẫn thỏa cái hồn ngơ
Sưu tầm.

BÂNG KHUÂNG... TRINH NỮ
Chiều hành quân qua dải đồi hoang
Bất chợt bên đường, một nhành hoa Trinh nữ
Nâng nhẹ trên tay...lá khép như say ngủ
Ngỡ đôi mi dài, đêm khép giấu nhớ mong.
Nhìn màu tím hoa, bỗng dưng thấy bâng khuâng
Có phải bởi mình xa xôi, cách trở
Nên đất trời, nở một nhành Trinh nữ
Thay em dịu dàng, tới giữa chặng hành quân
Gió núi theo sang, giũ bớt bụi đường
Trinh nữ tím, giữa hoàng hôn màu tím
Mây trắng bay, giữa trời chiều biền biệt
Để lòng anh, bao nỗi nhớ lên ngôi
Đời lính bôn ba trên khắp nẻo ngược xuôi.
Đêm sương lạnh, hay những ngày nắng cháy
Nhưng anh biết, một tình yêu ở lại
Trong tim anh, và mãi mãi....là Em.
Anh bồi hồi giữa thăm thẳm hoàng hôn
Ba lô trên lưng, rung rinh nhành Trinh nữ
Viết vội câu thơ, gửi theo ngàn cánh gió
Thay bao lời thương nhớ...gửi về Em
Sưu tầm.
 vntst20181064
THƯƠNG NGƯỜI GÓA PHỤ
Đêm qua gió thổi tận trời đông
Dìu dặt tâm tư, rộn tấc lòng
Ta thấy nỗi niềm dâng xúc cảm
Xuất hồn theo gió trải mênh mông
Tìm đến người thương nơi mộng mị
Để lòng ấm lại nỗi suy vi
Sao trời điểm thắm nguồn thương nhớ
Tận cuối trời xa có sá gì!...
Nàng buồn ngồi đó trong tư lự
Nỗi nhớ, niềm thương lạnh lẽo hồn
Ta thấy nỗi lòng tê tái quá!
Thương người góa phụ buổi hoàng hôn
Sưu tầm.
 vntst20181000
MỜI EM CÙNG TRỌ
           Đem em về ở trọ,
           Chấm dứt thuở âu lo.
           Lối xóm trừng, liếc nọ
           Người dưng cũng lắm trò!
           Xa quê nhà bươn chải,
           Thân thuộc mấy chi ai.
           Em hỡi em chớ ngại
           Để đêm ấm canh dài!
           Dùng dằng chi em hỡi!
           Thân gái đỗ neo thôi.
           Lần lữa bao bến đợi
           Đục trong phải ở đời!
           Từ ngày có em đến,
           Giấc ngủ cứ chông chênh.
           Lên xuống giường bước nện
           Trở mình em bắt đền!
           Thế là thôi buông thả,
           Kết thúc kiếp bê tha.
           Mỗi bữa thêm thịt cá
           Ấm êm tựa mái nhà..!
Sưu tầm.
 vntst20181002_500
TRỞ THÀNH NGƯỜI DƯNG
Người xưa đã từng
Dạy con, dạy cháu
Cùng chung dòng máu
Phải biết thương nhau.
Một giọt máu đào
Hơn ao nước lã
Mà nay lạ quá
Chẳng còn thương nhau!
Nhớ lại thuở nào
Nhà tôi anh sang
Nhà anh tôi đến
Sao giờ ngó ngang ?
Gặp nhau chẳng màng
Một câu chào hỏi
Không còn sớm tối
Đau ốm viếng thăm.
Nghĩa nặng tình thâm
Thế là đã hết
Trở thành người dưng
Nhà ai nấy biết.
Sưu tầm.
 vntst20181118_500
VU VƠ THÁNG NĂM
Mây buồn lãng đãng khoả từng không
Gió nhẹ nhàng buông trải khắp đồng
Thấp thoáng ong vờn trên bãi cỏ
La đà liễu rủ cạnh bờ sông
Màn sương óng ả đan màu thắm
Vạt nắng lung linh kết chỉ hồng
Chợt thấy trong lòng vui khó tả
Bao người Lặng lẽ đứng hoài trông.
Sưu tầm.

SINH NHẬT
Ừ đã tám mươi rồi đấy nhỉ*
Bao vui buồn một kiếp nhân sinh
Trong tim ta vẫn bao nghĩa bao tình
Vẫn tha thiết một tình yêu bỏng cháy
Ta muốn nữa nhưng đời cho có vậy
Nên ta đành xa lánh cả tình thương
Ôi thiết tha một kiếp vô thường
Ta chấp nhận cuộc đời định mệnh
Em yêu ơi có lúc suy lúc thịnh
Em cùng ta nóng lạnh quãng đường dài
Ta cám ơn em ! Xin cả đất trời  !
Đã cho ta nhiều mùa xuân hoa trái
Ta thương nhớ một tình yêu vụng dại
Trong trái tim này chứa đựng  cả tình thương !
Ta cùng em đã tới cuối con đường
Vẫn yêu em như những ngày phượng cháy
Ta thương em như biển trào sóng dậy
Suốt cuộc đời có vậy để trao em
Sưu tầm.
vntst20181126_500
THỀ XƯA
Lỡ hẹn em rồi chẳng thấy đâu
Làm anh vật vã suốt canh sầu
Âm thầm ngó lại nơi bờ thẳm
Lặng lẽ trông hoài ở vách sâu
Mấy bữa êm đềm ngơ ngẩn dạ
Nhiều đêm lạc lõng xót xa đầu
Mơ rằng kỉ niệm đừng phai dấu
Kẻo những chân tình lệ ướt bâu..
Sưu tầm.
 vntst20181084_500
VẾT THƯƠNG LÒNG
Trong cuộc sống người đời đều có
Vết thương lòng, dầu nhỏ hay to
Để giải quyết so đo vương vấn
Hỏi mấy người hết tận âu lo
Vết thương lòng, không cho là giỡn
Bởi bước đời hạn lớn, đường trơn
Sống sẻ chia trong cơn hoạn nạn
Tình người, đừng vớ vẩn thiệt hơn
Cũng chẳng để thân đơn phô diễn
Khuếch trương như sự kiện tự nhiên
Không tránh né, chẳng nên ẩn giấu
Đời mấy ai hiểu thấu lụy phiền
Vết thương lòng, làm nên suy tưởng
Mỗi người đều nhiều hướng vấn vương
Sự cần thiết tìm đường hợp lực
Mong đừng làm tăng mức tổn thương
Đời ai chẳng muốn đường vui vẻ
Cũng cần sự chia sẻ bạn bè
Những con người chân thành, thân thiện
Rất sẵn lòng mang đến chở che
Vết thương lòng, cần về hỗ trợ
Của mọi người, xin chớ thờ ơ
Những yêu cầu bao giờ cũng vậy
Cuộc sống nào chỉ thấy mộng mơ
Sưu tầm.
 vntst20181058_500.
Trốn tìm
Đừng chơi trò cút bắt
Để em phải kiếm tìm
Anh núp trong im lặng
Em tìm trong thét gào
Tim anh có cồn cào
Khi tim em đau nhói
Chơi trò này mệt mỏi
Không một chút hay ho
Em đã bắt đầu lo
Xuất hiện đi anh nhé!
Sưu tầm.
 vntst20181074_500
Góc Khuất
Nắng lên cười ngoài khe cửa
Để rơi nửa giọt ửng vàng
Gió đưa nỗi buồn sấp ngửa
Trôi về miền xa mênh mang
Một mình lang thang qua phố
Biển chiều lạnh giá buồn tênh
Lao xao giấc sầu lá đổ
Đậu triền đá sỏi khô vênh
Niềm riêng chải bờ tóc rối
Đời buông phiến lá nhọc nhằn
Giấu cả mảng sầu bên gối
Hiên lòng tơ nhện giăng giăng..
SƯU TẦM.
 vntst20181122_500
ĐÊM SÂU...!!!
Người đã đi không còn trở lại
Lối em về nặng hạt mưa bay
Rằng xa quá mà tim đau đáu
Gửi cho ai mấy ngọn tình sầu
Đêm sâu mịt mờ con phố cũ
Đâu người cố xứ bỗng nghẹn lời
Trời buồn hiu nổi nhớ khôn nguôi
Cọng cỏ buồn mãi nét ưu tư
Có cơn gió heo may ngập ngừng
Nuối tiếc ngày xanh không trở lại
Đời lạnh tanh trống quá mênh mông
Nụ hôn thuở đó chờn vờn ngây ngất
Tan theo đêm bóng ngả đường dài !
SƯU TẦM.
 vntst20181039
YÊU DẤU TAN THEO
Ta về ôm nỗi nhớ quên
ôm ngày ngơ ngác, ôm đêm mù lòa
ta về gõ cửa gọi ta
hoang đường muôn thuở vẫn là tình yêu
ta về hốt hoảng đăm chiêu
nụ hôn còn nợ một chiều bên nhau
ta về quên trước quên sau
biết đâu vàng đá mà sầu không vơi?
ta về ngó lại quanh đời
chợt hay giấc mộng bên người cheo leo
một thời yêu dấu tan theo
trăm năm đâu chút bọt bèo tình duyên?
SƯU TẦM.
 vntst20181038_500
Người con gái
Người con gái nép mình qua khung cửa...
Ngắm nhìn đời bao chan chứa yêu thương..
Nơi xa xăm tận ở phía cuối đường..
Niềm hạnh phúc ...vẫn rạng ngời trong ánh mắt..
Người con gái lắng nghe từng nốt nhạc..
Miệng mỉm cười ...khe khẽ hát lời ca..
Mờ trong sương...hoàng hôn xuống thiết tha...
Như ôm ấp...vỗ về..bao ước vọng...
Người con gái với khát khao cháy bỏng...
Một gia đình  êm ấm ..đầy....yêu thương...
Ngập trong tim niềm hạnh phúc ngát hương...
Đang lan toả...một thiên đường ..say đắm...
Cuộc đời cô vốn dĩ không phẳng lặng..
Lắm thác ghềnh ..lắm giông tố phong ba..
Niềm thương đau lẫn nước mắt chan hoà...
Bao đau đớn..cứ vỡ oà trong lồng ngực...
Đêm từng đêm...cô âm thầm thao thức..
Những nỗi buồn mãi day dứt khôn nguôi...
Và giờ đây..khi đã nửa cuộc đời...
Môi mới thắm...má hồng tươi rạng rỡ..
Vùi chôn đi bao nỗi sầu muôn thủa...
Lắng nghe đời .. chan chứa những niềm vui...
Sưu tầm
 camhoa078_500
CON VỀ
Con về với Mẹ chiều mai
Để nghe nước mắt gột phai tủi hờn
Con về với bếp rơm thơm
Để nghe lửa ấm xua còm cõi đông
Con về với những thương mong
Để nghe giọng biển tình không bến bờ
Con về với mái tóc xơ
Để nghe mỗi bước chân chờ từng đêm
Mẹ ơi xuân mới còn bên
Cội hoa còn giữ tươi bền lộc xanh
Nắng còn chiều vẫn long lanh
Đời con còn Mẹ như tranh sáng màu
Con về nhặt tiếng mưa ngâu
Để nghe "tháng tám gửi sầu ngày ba"
Con về nhặt tiếng cây đa
Để nghe một thuở phong ba Mẹ từng
Con về khấp khởi lệ mừng
Để nghe mặn muối, cay gừng mẹ cho
Con về đốt hết âu lo
Con về, về với ngày thơ dại khờ.
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com