Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2018

Thơ học đường 01


Tự Thú Với Thầy
Em lạ lẫm bước chân vào Đại học
Mặc áo sinh viên ngơ ngác giảng đường
Mắt kiếm tìm giữa bè bạn bốn phương
Bóng dáng thân thương bạn mình ngày ấy
Tìm đâu được, một mình, thôi thì vậy
Em tự tin kiêu hãnh, buổi ban đầu
Đã một thời bài luận được khen "sâu"
Phương trình toán em cho là đơn giản
Kiến thức con người, đâu là giới hạn ?
Em không tìm ra định luật bù trừ
Nên nghĩ mình sức học hẳn còn dư
Đâu biết được, ấy là thầy độ lượng!
Năm đầu tiên em ngỡ mình lạc hướng
Bài luận văn chỉ đủ điểm là cùng
Cảm ơn thầy, cuộc sống vẫn bao dung
Em chưa vấp nhưng hiểu mình nông cạn...
Sưu tầm.
 ntst20160773_500
Thầy Ơi ...! (2)
Mãi mãi bên con tiếng của thầy vang vọng
Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua
Bài giảng thầy như chắp cánh ước mơ
Cho con bay khỏi vùng trời cổ tích
Có những lúc lặng thầm, con ngắm:
Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn...
Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm
Sao thấy được nỗi lòng thầy cùng năm tháng!
Đã đi qua một thời và con đã lớn
Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô
Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số
Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la .
Ở nơi xa theo hương bay của gió
Con gởi lòng mình thương kính đến thầy yêu .
Sưu tầm.
 ntst20160775_500
Nhớ Cô Giáo Trường Làng Cũ
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Sưu tầm.
 thiepmung081_500
NGƯỜI LÁI ĐÒ 2
Thầy là người lái con đò
Bao năm thầy chở học trò qua sông
Hè về thầy lại đếm đong
Ra trường,chuyển lớp sổ hồng ghi danh
Thời gian lặng lẽ trôi nhanh
Ngày nào mái tóc thầy xanh trên đầu
Bây giờ tóc đã trắng phau
Đếm bao sợi bạc, bấy câu ân tình
Lời thầy ta nhớ đinh ninh
Làm người phải biết tự mình vươn lên
"Lái" đò nào nhớ hết tên
Khách là trò học không quên "lái đò"
Đủ lông đủ cánh tự do
Bay đi khắp nẻo bao trò thành danh
Thầy buồn sau cuộc chiến tranh
Có trò nằm lại rừng xanh không về
Thầy vui trò cũ nối nghề
Đứng trên bục giảng trường quê hương nhà
Mai này thầy dẫu đi xa
Ghi tâm mãi mãi lòng ta ơn thầy.
Sưu tầm
 thiepmung021_500
MỘT CHỮ LÀ THÀY
Cho một chữ cũng là thày
Thời xưa ghi nghĩa, thời này nhớ ơn
Còn trời còn nước còn non
Vẫn tôn chữ đức, vẫn còn trọng nhân
 Dẫu đường xa, hoặc đường gần
Trò nơi thành phố, trò dân thôn làng
Sông đời rộng, đò thày sang
Những là ân nghĩa mênh mang tình dày
 Trò đi đón chữ cô thày
Tinh hoa nhân loại bấy nay cao vời
Tình non nước, đạo làm người
Hiếu trung, tài đức, trọn đời sáng trong.
 Chỉ mong trò giỏi chuyên hồng
Vui thày, vui nước, thỏa lòng mẹ cha
Sưu tầm
 ntst20180518.
Bâng khuâng
Cây phượng đầu hẻm phố
Rơi chiếc hoa khẽ khàng
Tiễn những ngày hạ đỏ
Đón bước mùa thu sang
Hôm nay mình dậy sớm
Có gì đang rộn ràng
Có gì đang vội vã
Ồ, năm học mới sang
Sân trường đang âm vang
Loa phóng thanh tập họp
Niềm vui giăng hàng dọc
Nỗi nhớ dàn hàng ngang…
Có gì mà rộn rã
Ồ, năm học mới sang!
Sưu tầm.
 ntst20180471_500
Ngày mới bên bạn cũ
Chín mươi ngày có là bao
Sân trường giờ lại xôn xao nắng vàng!
Bạn và tôi lại…chung bàn
Chung thầy, chung lớp…ngỡ ngàng hôm nay!
Ngày khai trường, tay trong tay
Bạn bè cũ bỗng như ngày mới quen
Thầy, cô chẳng chút lạ tên
Bỗng nheo mắt ngỡ như quên…tuổi mình! 
Sưu tầm

Tiếng giảng bài buổi sáng
Trường quê vang tiếng giảng bài
Tôi nghe thức dậy ban mai ngọt ngào
Chim đùa cành lá xôn xao
Mùa thu cánh mỏng đậu vào hồn tôi.
Lá vàng chầm chậm rơi rơi
Lối về như điểm hoa tươi đón mùa.
Tiếng cô giáo ấm vùng quê
Tôi nghe như thể chưa hề được nghe.
sưu tầm
 thiepmung030_500
Mùa thu nỗi nhớ
Gió có dài hơn mái tóc
Mà sao thổi mãi đến giờ
Con đường ngày em đi học
Lá vàng đưa lối vào thơ
Có một anh chàng ngẩn ngơ
Trong lớp nghe lời thầy giảng
Cứ mong mau sớm hết giờ
Trao lời em qua gió thoảng.
Không nghe, không nhìn, lại thấy
Cái hồi hộp của người ta
Cô bé ngày xưa ngúng nguẩy
Như là chỉ mới hôm qua…
Sưu tầm
 ntst20160784
Thầy Cô
Thầy chính là những vì sao thắp sáng
Là đèn đường soi rạng lối em đi
Còn Cô là người mẹ hiền phú quí
Mà trời dành để dậy dỗ chúng em
Mỗi năm chỉ có một lần
Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy - Cô
Học trò bao nét điểm tô
Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng
Trời thu nắng đẹp tưng bừng
Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh
Tung tăng biểu lộ ân tình
Bao ngày mệt nhọc Thầy - Cô dỗ dành
Bây giờ vài phút mỏng manh
Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy
Ngày vui nhà giáo sum vầy
Mong thầy - cô khỏe, trồng người tiếp sau
Sưu tầm
 ntst20160781_500
Mãi trong tôi, ngôi trường ấy
Ngày nào còn bỡ ngỡ
Loay hoay trước cổng trường
Chưa một chút bâng khuâng
Với ngôi trường mới ấy
Mấy hàng cây phượng vĩ
Mấy gốc lá bàng to
Hình như muốn thầm thì
Bạn ơi vào đi nhé !
Kia rừng dương vẫy gọi
Hoà quyện tiếng chim chuyền
Như một khúc giao tình
Cùng đón chào bạn mới .
Vậy mà giờ thấm thoát
Đã bao niên học rồi
Ngôi trường ngày nào ấy
Là một phần trong tôi .
Cũng hàng cây phượng vĩ
Cũng mấy gốc bàng to
Giờ là bạn tri kỷ
Ngày nào cùng có nhau
Mỗi khi lá xào xạc
Như những nốt nhạc vui
Cùng hoà vào điệu hót
Của lũ chim trên cành .
Đến khi hoa phượng nở
Đỏ rực cả sân trường
Cũng là khi ve khóc
Cho tình bạn chia ly
Ôi ! Mái trường yêu dấu
Ôi ! Thầy cô thân yêu
Chắp cho tôi đôi cánh
Bay cao trên đường đời .
Thời gian sao nhanh quá
Đã bao năm xa trường
Nơi phương xa xứ người
Nhìn cảnh nhớ trường xưa .
Tôi mong ước một ngày
Được về lại trường xưa
Tìm lại chút kỷ niệm
Của một thời mộng mơ .
Đừng nhé thời gian ơi !
Đừng phủ mờ kỷ niệm
Đừng phủ lớp rong mờ
Để còn mãi trong tôi
Sưu tầm.
 thiepmung031_500
Bụi Phấn
Nay đã xa rồi yêu dấu ơi
Nhớ thầy cô nhớ....đến chơi vơi
Trường xưa cánh phượng ngày nao đã
Dõi theo ta để nghẹn muôn lời
Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổn
Thầy đến bên tôi vẻ ôn tồn
Viết lên đôi chữ cười vui vẻ
Bảng cũng như ta cũng có " hồn "...!
Bụi rớt rơi trên dáng hao gầy
Phấn chì bụi phủ tóc như mây
Rớt bay hồn phấn tan từng mảnh
Rơi xuống làm thêm bạc tóc thầy
Có phải thầy đang nảy hạt mầm ?
Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm !
Bụi thời gian cứ bay theo gió
Nào biết ngày mai sẽ thăng trầm
Rơi như lá úa nay lìa cành
Trên đường gian khổ hóa mong manh
Bụt giảng ngày xưa thầy tôi đã
Giảng giải từng câu thiếu niên thành.
Có biết ngày mai sẽ ra sao
Hạt mầm thầy nảy biết là bao
Bụi trần phấn toả mau phai thắm
Nào biết ngày sau sẽ thế nào !
Rơi rơi nắng gió sương mờ ảo
Trên mái trường xưa nhạt ngói màu
Tóc người xưa cũng chen sợi bạc
Thầy đó trường đây lệ cứ trào....
Con vẫn yêu sao những điểm 10
Yêu thầy trách phạt học mà chơi
Phút giây ngày ấy như sống lại
Này tuổi thơ ngây chẳng hết lời
Làm sao để trở lại ngày xưa
Có thể ngoan hơn chẳng nghịch đùa
Nào ai không nhớ mình " hưởng " phạt
Quên những trận đòn đã từng chưa?
Ngày nay con vẫn giữ ân tình
Xưa còn non trẻ đã miệt khinh
Thầy - Cô nâng sách tay dìu dắt
Dạy dỗ thành nhân giúp nước mình
Khi con cất bước xa mái trường
Tuổi người đã đủ để vấn vương
Còn lưu luyến Bạn - Thầy - Cô mãi
Thơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương
Sưu tầm.
 thiepmung084_500
Nghĩa cô thầy mãi không quên
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con,một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp , xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con.
Sưu tầm
 thiepmung074_500
Lời chúc cô thầy
Ngày xửa, ngày xưa……
Tự lúc ấy, tôi đã chào đời.
Tiếng trống trường vang dội trong tôi.
Khi chập chững mẹ đã dắt tôi đến đó.
Buổi ban đầu tôi bỡ ngỡ âu lo.
Nhìn thấy cô, tôi hốt hoảng la to.
Cô nhìn tôi , tôi nhìn cô như hai người xa lạ.
Cô bước tới, đón tôi vào lớp học.
Lúc ấy tôi òa khóc…giờ không quên.
Cô nâng tôi , nhè nhẹ xoa vào đầu.
Giọng cô thánh thót như lời ca của mẹ.
Bàn tay cô, dịu mát và êm ái.
Mái tóc cô ngày ấy đen óng ả.
Khi nhìn lại , cô đã đưa tôi vào lớp học.
Ngày đầu tiên , cô hát cho chúng tôi nghe.
Giọng cô hát như lời mẹ ru con.
Rồi dần dần , chúng tôi yêu quý cô.
Lớp học ấy trở thành ngôi nhà mới
Một mẹ hiền và hàng chục đứa con thơ ngây
Cô mến yêu , giờ đây con khôn lớn.
Nhớ về cô, con như muốn òa khóc loa to.
Chắc giờ đây, tóc cô đa bạc màu.
Giọng của cô, chắc yếu hơn rồi nhỉ ‘.
Bàn tay cô , vết nhăn nhiều lắm không ạ ‘.
Con không quên , ấm ốp ngày tựa trường.
ƠN cô nặng nghĩa trong lòng con.
Chúc cô ngày 20 tháng11 vui khoẻ hạnh phúc.
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com