Thứ Năm, 10 tháng 5, 2018

Những bài thơ hay 83

VIẾNG MỘ MẸ
Mẹ ơi ngày mẹ ra đi
Trời mưa nặng hạt khác gì hôm nay
Que diêm bật mãi run tay
Nén nhang chưa thắp mắt cay nghẹn ngào
Cỏ nằm trên mộ xanh xao
Khói theo gió cuốn bay vào hư vô
Sụt sùi trong tiếng Nam mô
Qua ngày vải trắng khăn xô lạnh lùng
Chén sầu con rót tay rung
Niềm thương xa cách nghìn trùng mẹ ơi
Mưa còn nặng hạt không thôi
Nghĩa trang không một bóng người vào ra
 Càng gần mộ, mẹ càng xa
Lẻ loi tiếng nấc ướt nhòa mộ bia
Thế gian ngàn vạn cuộc chia
Tận cùng đau đớn xa lìa mẹ con
Sưu tầm.

HẠ VỀ NHỚ NHAU
Trở gót quê nhà Em ở đâu?
Phố xưa nờm nợp tiếng ve sầu.
Phượng hồng rộ trổ khoe hè chớm
Hẹn ước năm nào theo vó câu..
Lỡ bước xuân thì Anh ở đâu?
Thoảng nghe dư vị nụ hôn đầu.
Hờn ai xao lãng câu vàng đá
Mộng đắm duyên tình xuôi bể dâu..
Mỗi độ hè về thương nhớ nhau,
Vô duyên đối mặt chẳng câu chào.
Kẻ ngơ phượng vĩ, người ve ngẩn
Lẻ dạ tâm đồng đau mãi đau...
Sưu tầm

NHỊN
Hãy cố cùng nhau nhịn mấy lời
sang nhà đẹp cửa nhé mình  ơi
ngàn thương nỗi khổ sao còn chịu
vạn nhớ niềm vui sống khác đời
sáng đến em cười mây tỏa sắc
sang chiều  tớ nhẩy nắng hồng tươi
mong sao nghĩa ái ngàn câu thắm
mãi một về sau ..hạnh phúc đời.
Sưu tầm

MƯA
Cơn mưa hạ bất chợt về ngang cửa
Anh một mình ngồi ngắm chuyến mưa qua
Chợt chênh chao giữa làn mưa trắng xóa
Nỗi nhớ ai theo bóng nước...vỡ òa
Khúc nhạc buồn rơi trong chiều mưa đổ
Nghe đâu đây, tưởng như tiếng ai về
Cơn đau cũ của tháng ngày đã cũ
Dai dẳng, âm thầm trong mưa buốt tái tê
Chiều lặng lẽ trôi dần trong mưa hạ
Lặng lẽ anh nghe mưa đổ trong lòng
Nỗi nhớ nào theo mưa về đẫm ướt
Nơi cuối trời, ai nhớ đến ai không?
Sưu tầm

HẾT KIẾP TRẦN
Kể như tình có bằng không
Chị đi lấy chồng buồn lòng biết mấy
Mây chiều bên sông hờn lẫy
Gió buồn hiu hắt lạnh tấy bến đò
Chị đi vỡ lỡ câu hò
Lục bình trôi dạt bên bờ hư không
Liễu mày , mắt biếc da hồng
Thôn trên, xóm dưới trai làng đua chen
Lấy chồng như cửa cài then
Như chim vào lồng chẳng thẹn vu quy
Một lòng một dạ khắc ghi
Nhớ lời cha dặn phải vì tào khang
Bao năm đau khổ ngập tràn
Tình yêu không có lệ chan từng ngày
Một chiều cơn gió heo may
Giông bão ập đến chẳng may sẩy tình
Lạy mẹ mắt lệ rung rinh
Xin cha đừng khóc con mình bạc duyên
Lội qua mấy dặm truân chuyên
Cuối đời mây trắng cửa thiền xin neo
Sưu tầm

ĐÃ CẠN LỜI YÊU
Người ấy ạ... tình chúng ta nồng thắm
Tận biển khơi sâu thẳm đợt sóng triều
Nếu chân thành anh muốn ngỏ lời yêu
Mãi chung thủy trước bao điều gian khó
Vầng trăng khuyết nên nỗi lòng chưa tỏ
Chợt xót xa người ở đó một mình
Vẽ thêm màu tô điểm chiếc môi xinh
Nhấp nhô giữa cơn sóng tình chân thật
Nhưng tất cả lời đắm say ngây ngất
Là vu vơ biết thật hay dối lòng
Sao dại khờ cứ mòn mỏi chờ mong
Nhiều đêm lạnh thêm chòng chành nỗi nhớ
Đành xin lỗi chúng ta nào duyên nợ
Lời cạn rồi.... nhưng lầm lỡ vì em
Đoạn tình kia để mi mãi ướt nhèm
Thì yêu nữa toàn đem nhiều cay đắng!
Sưu tầm

Em Và Ta
Em hồn nhiên tuổi trẻ
Lung linh ánh sao ngời
Ta âm thầm lặng lẽ
Đếm từng mùa xuân trôi !
Em vô tư bướng bỉnh
Giông tố chẳng định kỳ
Ta trái tim biển động
Bao dung mà cuồng si !
Em mơ tình lãng mạn
Hẹn hò dưới ngàn hoa
Ta nửa đời lận đận
Thiếu quê hương, không nhà…
Em như vầng trăng sáng
Diệu huyền giữa trời đêm
Ta người say ảo mộng
Vớt trăng đáy nước chìm.
Sưu tầm

Tháng 5 về
Tháng 5 về chạm nhẹ phía không anh
Em lặng lẽ ngồi hong trang kí ức
Bóng hình cũ nửa như mơ như thực
Day dứt lòng thao thức phía trời xa
Nhặt câu thơ vương giọt nhớ vỡ oà
Mưa ngập lối giờ phai nhoà kỉ niệm
Còn đâu nữa ngày xưa mà tìm kiếm
Chút hư hao đậy điệm úa mi gầy
Cánh hoa tàn hương phảng phất đâu đây
Giấc mộng cũ chạm nồng nàn bật khóc
Con tim nhớ thả đôi điều khó nhọc
Gió thưa dần hương tóc rối ai say…
Sưu tầm.
CHIA NHAU
Anh chia cho em một góc hải tần
Một vầng trăng con nước bến mê tân
Anh chia cho em một đời trần lụy
 Có buổi chiều nổi trắng đám phù vân
Còn những gì chưa chia nữa với em
Ngọn đèn khuya tiếng lá rụng bên thềm
Một trái đất môi trường đà rách nát
 Ngọn gió lùa trang sách nửa chừng đêm
Vẫn còn kia những tượng đá đi hia
Trên gạch vụn của vương triều đã mất
 Cuộc phù thế nụ cười và nước mắt
Chỉ duy còn một cái chết chưa chia
Sưu tầm.

HUYỄN MƠ
Tủi dõi bao chiều ngậm đắng cay
Người ơi có hiểu tận nơi này
Từng đêm giấc ngủ âm thầm mộng
Những bận cơn sầu khắc khoải say
Rũ mảnh hồn yêu nhòa mắt lệ
Vờn khung cảnh nhớ  nẫu hoa bày
Mơ màng giọt nắng nhòa khung cửa
Diễm ảo  trăng ngần lộng gió bay.
Sưu tầm.

TÌNH TÂY BẮC
Theo mùa Tây Bắc phủ mưa bay
Ngả gió thương em nỗi lạnh gầy
Chả dám vui đùa nơi suối rẫy
Đâu còn nhộn bước nẻo trời mây
Nương chè bát ngát thơm hương dậy
Bãi sắn mênh mang toả sắc đầy
Những bậc ngô, khoai chờ nắng vẫy
Men tình thắm đượm ủ ngàn cây.
Sưu tầm.

HƯƠNG MÙA HẠ
Hạ đã về rồi Xuân biết không
Đường đê hoa Phượng đã tô hồng
Đi qua bỗng thấy lòng náo nức
Một khóm Bằng Lăng để nhớ mong
Hạ đã đong đầy Xuân có hay
Bao nhiêu nụ mới đã ken dày
Trưa hè non nỉ ve sầu khóc
Nắng nóng người chen dưới tán cây
Hạ đã về đây khắp nẻo đường
Nắng vàng gió thoảng ngát mùi hương
Đồi nương cỏ dại hoa chen lá
Xóm trại vườn cây dậy phấn hường
Lối cũ đường quen ta vẫn qua
Muồng xanh phượng đỏ đủ loài hoa
Bao nhiêu mùi vị hương mùa hạ
Xuân muốn gì đây để tặng quà
Thôi chọn cho Xuân mấy nụ nhà
Dẫu là bé bỏng vẫn kiêu sa
Nhà anh chỉ có loài hoa ấy
Mấy nhánh Hồng Gai đang kết hoa
Sưu tầm.

MONG BẠN
Nức tiếng Thành Nam đã mấy đời
Trai tài gái sắc lại xinh tươi
Vần thơ muốn vẫy người xa tới
Nốt nhạc mong ôm kẻ đón mời
Kết nối Tình Thân nồng thắm gợi
Trao lời nghĩa ái đượm đà khơi
Bên nhau rộn rã hai ngày đợi
Mãn tiệc chia tay chẳng muốn rời
Sưu tầm.

GỬI NÀNG THƠ
Yêu nàng gói gém mấy vần thơ
Tối đợi ngày trông mắt thẫn thờ
Đã mấy mùa trăng lòng mãi nhớ
Năm dài biền biệt dạ hoài mơ
Hè về ngắm Phượng tình ta ngỡ
Khát vọng tương tư tội kẻ khờ
Hẹn ước lâu rồi quên ,bỏ lỡ
Ai mà xúi bậu dứt đường tơ ?
Sưu tầm.

SAY TÌNH
Ấp ủ men tình ngỏ ý thơ
Thuyền mây cập bến mãi ơ thờ
Nảy hạt hoa cài thêm ý tứ
Ươm mầm cỏ biếc dưới vần mơ
Ngờ đâu một phút đàn trầm mụ
Cứ tưởng nghìn năm chén rượu khờ
Chuốc cạn nồng say cùng đối ẩm
Phiêu bồng lạc bước hỡi đường tơ....
Sưu tầm.

NHẮN TÌNH THƠ
Duyên thành kỷ niệm nhốt vào thơ
Chỉ thấy sầu dâng ngập thẫn thờ
Buổi mộng cấm tay rằng mãi nhớ
Bây chừ cách mặt hỏi còn mơ
Tình vui cặp bước nào đâu ngỡ
Nghĩa bạt lìa đôi ngấn tủi khờ
Chẳng trách người đi làm phận lỡ
Khi lòng hụt hẫng dứt đường tơ
Sưu tầm.

TÌNH THƠ
Đem dòng phú giọt dỗ hồn thơ
Dẫu tháng năm kia chỉ thẫn thờ
Bởi mộng xuân thì ai có nhớ
Do mùa hạ trắng thiếp còn mơ
Đêm buồn gió lộng sao mà ngỡ
Mí nhạt mưa sang để lại khờ
Bản nhạc ca hoài cung bậc lỡ
Cho lòng nhỏ lệ rối như tơ .
Sưu tầm.

NHỚ NÀNG THƠ
Canh sầu chợt ngóng mãi nàng thơ
Ánh mắt làn môi có đợi chờ
Gió thoảng thềm xưa hồn nức nở
Mưa rơi ngõ cũ dạ bơ vơ
Cung đàn lổi nhịp đành dang dở
Khúc hát sai lời hoá ngẩn ngơ
Người về chốn nọ nay chạnh nhớ
Não ruột đường tơ giất mộng khờ
Sưu tầm.

ĐÃ NHẬN
Đã nhận tình nàng một áng thơ
Mong rằng nghĩa đượm chớ ơ thờ
Trăng vằng vặc thả lời thương nhớ
Nguyệt lững lờ trôi tiếng mến mơ
Dẫu vắng mà sao lòng chợt ngỡ
Dầu xa vẫn biết dạ luôn khờ
Mong ngày gặp lại thôi đừng lỡ
Lạc mất nhau rồi đứt mối tơ
Sưu tầm.

VÔ ĐỀ
Gieo vần dệt ý lại thành thơ
Bay giữa trăng sao phóng bút chờ
Khắc khoải hằng đêm ngời ước vọng
Nôn nao chốc lát đón hồn mơ
Vô tư dạo bước chờ thời vận
Mặc sức thả hồn mộng ngẩn ngơ
Tình ảo tơ vương về bến đợi
Mong ngày bắt nhịp nối vào bờ
Sưu tầm.

GỬI NÀNG TÌNH
Nghe rồi mới thấu chuyện tình thơ
Đã rõ từ lâu Bậu phụng thờ
Ủ mộng ngày dài trên bến nhớ
Ôm hình tháng rộng dưới thuyền mơ
Tình sâu giếng thẳm mà như ngỡ
Nghĩa nặng đồi cao lại bảo khờ
Chớ lấy mành che rồi đễ lỡ
Ta còn giữ chặt mối duyên tơ
Sưu tầm.

Đối đáp vần ơ
Nàng ơi chuyển gởi những dòng thơ
Cách biệt bao ngày dạ thần thờ
Ánh mắt bờ môi ôi mãi nhớ
Tim lòng ấp ủ cả trong mơ
Bây giờ chỉ biết gởi vào thơ
Ước hẹn ngày xưa chẳng thể ngờ
Bậu đã quên tình cho dạ nhớ
Ai đành bỏ nghĩa để hồn mơ
Lòng đang xé nát cả tầm thơ
Cũng bởi vì yêu dạ thẩn thờ
Bậu hỡi tim lòng anh vẫn nhớ
Bờ môi ánh mắt mãi trong mơ
Nhớ thật không anh chớ giả khờ
Cho người xứ lạ chuốt sầu ngơ
Rồi đêm khắc khoải ôm tình mộng
Để sáng âm thầm dệt ý thơ
Bao ngày cách biệt đã khù khờ
Chắc tại vì yêu dạ ngẩn ngơ
Bậu hỡi bao đêm ôm giấc mộng
Tim lòng uất nghẹn chẳng làm thơ
Mộng mị mà chi để dạ khờ
Tình này đã hết phải làm ngơ
Quay lưng trở gót không còn nhớ
Ngoảnh mặt lên thuyền chẳng thể mơ
Sưu tầm.

HÈ ĐÃ SANG RỒI
Nắng vàng rải khắp làng quê
Nỉ non đâu đó tiếng Ve gọi bầy
Ngập ngừng mấy nụ gió lay
Phượng hồng cánh mỏng rắc đầy chân đê
Hè sang thả nắng tràn trề
Rải mưa ngập lối, bộn bề nhớ trông
Trông cho rau cỏ ngập đồng
Lúa chiêm ngập ruộng trổ bông kín nhành
Trông cho dàn Bí đâm cành
Nở dày hoa nụ quả xanh bông vàng
Trông cho dàn Mướp bên nàng
Qua hàng Dâm bụt vươn sang bên này
Để rồi tay sẽ cầm tay
Mắt trao ánh mắt mỗi ngày lại qua
Để rồi bỗng chốc chia xa
Hè về rồi lại hè qua vắng người
Mùa này Bầu Bí xanh tươi
Người còn mãi tận quê người xa xôi
Hình như Mướp vượt sang hồi
Bơ vơ mấy ngọn chơ vơi nụ vàng.
Sưu tầm.

DỆT CẢ VÀO THƠ
Đem lời cảm xúc dệt vào thơ
Xướng họa thầm mong thỏa mỗi giờ
Giỡn gió đùa mây cùng nhịp thở
Ươm vần lựa chữ với hồn ngơ
Tình duyên diễn tả bài thương nhớ
Cảnh sắc trưng bày cõi mộng mơ
Dõi mạng chan hòa câu ý mở
Niềm yêu xõa cánh vượt sông bờ.
Sưu tầm.

VƯỜN XUÂN
Bóng nắng vườn xuân đắm đuối, khờ
Làn mây tháng hạ ngẩn ngơ mơ
Long lanh mắt phượng bao tình khúc
Lấp lánh vầng trăng, một lối thơ
Sóng ái mêng mông không lạc lõng
Đường yêu ấm áp, chẳng bơ vơ
Hoa thơm, trái ngọt chàng thêm nhớ
Mộng thắm, duyên ưa chẳng phủ mờ!
Sưu tầm.

CÒN CHĂNG ???
Tim yêu mệt mỏi đợi thêm khờ
Viễn khách làm sao biết mộng mơ
Chỉ nát thuyền quyên nghiêng gối thở
Tơ rời lãng tử tựa vần thơ
Cầu mong khỏa lấp hồn vương vấn
Ước nguyện san đầy dạ vẩn vơ
Duỗi mắt tìm xem nơi cất dấu
Trang thư bỏ lại có hoen mờ
Sưu tầm.

ĐỪNG YÊU TÔI !
Đừng yêu tôi ! người đàn bà đã lỡ
Lỡ đường duyên dang dở mối duyên tình
Lỡ chuyến đò rời xa ánh bình minh
Trong cay đắng cõi lòng luôn in dấu.
Đừng yêu tôi ! để lòng không tranh đấu
Bước cùng anh hay đứng lại giữ mình
Chân muốn đi theo tiếng sét ái tình
Lòng lại muốn nhốt mình trong cô quạnh.
Đừng yêu tôi ! một tâm hồn đang lạnh
Mang trong tim bao cay đắng cuộc đời
Đã quen rồi cuộc sống chỉ mình thôi !
Vờ sự thế…mặc thói đời giăng bủa.
Đừng yêu tôi ! một tâm hồn héo úa
Đuổi xuân xanh rồi đi đến tuổi già
Môi thắm hồng giờ đây đã phôi pha
Xuyên giọt nắng hoa tàn rơi tơi tả .
Đừng yêu tôi ! người đàn bà vấp ngã
Trên đường đời đầy sỏi đá chông gai
Bước một mình chẳng biết tựa vào ai
Ngã quỵ xuống chống tay… rồi bước tiếp.
Đừng yêu tôi ! người đàn bà giã điếc
Nghe lời yêu chẳng thể lọt vào tim
Trước tình yêu mắt chỉ ngáo ngơ nhìn
Rồi quay mặt như chưa hề quen biết.
Nỗi đắng cay trong lòng sao kể xiết
Khiến hồn đơn thành nguội lạnh mất rồi
Chữ tình yêu giờ đã quá xa xôi
Đừng yêu nhé ! tim tôi giờ hóa đá …
Sưu tầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com