Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2018

Những bài thơ hay 91

SAU GIÔNG BÃO...
Ai biết được sau những ngày giông bão
Con người ta còn mạnh mẽ được không
Hay tổn thương vẫn giấu ở trong lòng
Để đêm xuống khóc thầm những mất mát
Ai thấu được nỗi đau của người khác
Khi chính mình chưa từng trải nghiệm qua
Có chăng là sự thông cảm xót xa
Cứ như thế cũng coi là an ủi
Ai tránh khỏi những phút giây buồn tủi
Khi đường đời chẳng thuận bước trơn tru
Khi tương lai còn tăm tối mịt mù
Mà hiện tại vẫn vỗ ru quá khứ
Ai chẳng muốn mình có đủ mọi thứ
Nhưng phúc phần đành chấp nhận thế thôi
Chỉ cầu mong khi giông bão qua rồi
Vẫn còn đủ niềm tin và ý chí
Sưu tầm.
 ntst20160856_500
LỠ
Hôm qua chị vội sang sông
Khi mùa cải trắng trổ ngồng đơm hoa
Vườn rau quả mới cho cà
Đò đưa buổi ấy nay đà mấy năm
Bến trong trãi lụa tơ tằm
Bến đục nước mắt chị nằm ướt lưng
Cũng là Nguyệt thẹn hoa nhường
Bướm ong trêu ghẹo bước đường chị đi
Mắt buồn lạy mẹ vu quy
Gởi thân chị bước ngại gì gió sương
Rượu cay chưa nhạt môi hường
U mê thức tỉnh khói sương phong trần
Chị ơi ! Chợ bán tình thân
Cau thừa , trầu thiếu mười phân thường tình
Cánh hoa bạc mệnh rung rinh
Sầu con mắt biếc lệ tình chứa chan
Chiều nay mây phủ màu tang
Chị tôi chèo chiếc thuyền nan giữa dòng
Sưu tầm

DÁM YÊU EM KHÔNG
Biết phận mình đàn bà
Em chẳng dám đi ngông
Muốn một lần đập phá
Vỡ mặt đất bao la
Em đâu phải sân ga
Anh dừng chân nghỉ tạm
Em đâu phải là trạm
Anh đổ xe để dừng
Này anh ơi xin đừng
Bằm nát vằm tim úa
Đừng đứng bên song cửa
Khi ngoài trời mưa giông
Muốn hư hỏng một lần
Cho tim anh đau xót
Mới biết tình đắng đót
Anh dành tặng cho em
Căn phòng cũ hằng đêm
Mục rữa theo đời bạc
Em muốn làm người ác
Hỏi anh còn yêu không
Sưu tầm
 ntst20161105_500
HƯƠNG THẦM.!!
Xao xuyến thềm xưa một đóa hồng
Hương thầm nhè nhẹ trải mênh mông
Vi vu gió thổi bên rào vắng
Lan tỏa vào đêm chút ấm nồng
Như giọt sương hồng trên cánh hoa
Vườn xưa đêm muộn bóng trăng tà
Xoan đâu Bướm Trắng đâu còn nhớ
Bên rào bông bí ngậm ngùi xa
Ai thả hương thầm trong bóng đêm
Cho đêm mơ giấc mộng êm đềm
Ban sơ đừng nhớ nhung rào vắng
Bây giờ đâu có xuyến xao đêm
Khúc Thụy Du..buồn đêm có nghe
Ru ai giấc điệp giữa đêm hè
Chỉ một mặt hồ...sao xa cách
Ai mộng đêm về..có lắng nghe
Sưu tầm
 ntst20180725_500
VẤN NGUYỆT
Đêm buồn dõi mắt nhìn Trăng
Ước ao giá được chị hằng ghé chơi
Muốn đem gởi gắm đôi lời
Hỏi Trăng có phải mộng đời tái tê
Người ta bỏ lại ước thề
Để tôi khắc khoải u mê cõi lòng
Vết đau dĩ vãng xoay vòng
Mờ giăng phủ kín sầu đong mấy lần
Nghĩ đời tựa ánh phù vân
Làm sao thoát cảnh hồng trần đớn đau
Trăng ơi giữa đám tơ nhàu
Mộng cầm vụn vỡ trước sau bẽ bàng
Một dòng tủi hổ đeo mang
Nước đâu rửa sạch..hai hàng lệ tuôn..?
Sưu tầm
 ntst20180763_500
DIỀU XƯA HẠ CUỐI
Nhớ thật nhiều không biết viết từ đâu
Từ thuở ngu ngơ chỏm để đầu
Cùng chung ngọn nến soi trang sách
Một dòng sông thơ chảy rì rào.
Tháng ba nghe tiếng chim cu đất
Kể lể gật gù chuyện đá rêu
Đồng thơm khói rạ, con diều nhỏ
Kẻ kéo người nâng...bóng vạt chiều.
Nhạc sáo vi vu từng nhịp gió
Thơ ngây đẫm má vã mồ hôi
Từng cọng dây chèo qua gút thắt
Trời cao ngửa cổ nạnh nhau cười.
Nắng hạ hôm nào còn gói chút
Tình nồng phương bắc sưởi lòng em
Đại nội đêm mưa mùa hạ cuối
Khói tàu vạn lý đốt niềm riêng.
Nhìn về phương đó buồn vời vợi
Hạ cũ quay về mấy lượt trôi
Diều xưa còn gói thơm hương áo
Người chốn non cao kẻ biệt...trời.
Sưu tầm

MỘT THOÁNG LAN MAN
Ngày trôi nắng rụng xuyên vòm lá
Đọng lại nhành hoa bóng xế nhòa
Nằm dài ngửa cổ nhìn mây gió
Từng bước thời gian lặng lẽ qua.
Tiết trời đang độ giữa chừng xuân
Sao dạ bâng khuâng giấc mộng đời !
Bàn tay đan tóc nghe từng lóng
Chạm khối u hoài lệ đắng môi.
Đôi khi tình trút như đêm xuống
Bóng tối đè nhau khắp nẻo đường
Cô đơn xiết chặt hồn hoang mộng
Năm tháng hao gầy vai nhớ thương.
Xuân vẫn còn nguyên xuân thắm tươi
Sông quê ngan ngát bóng trăng cười
Bến cũ đò xưa sào cắm đợi
Thương đời dâu bể cố nhân ơi.
Sưu tầm
 ntst20180016_500
SẦU MÂY KHÓI
Thơ sao đôi lúc buồn hơn rượu
Một chén tình phôi đêm chứa chan
Ngoài kia sương trắng đè lên mộng
Góc nhỏ vườn sau trăng trải vàng.
Ta người quán cỏ sầu mây khói
Ôm khối tình riêng nợ bước trần.
Gù lưng cõng nắng sờn vai áo
Mơ bỏ sông hồ đông vá xuân.
Sưu tầm

MƠ HOANG
Có những lúc thơ như vó ngựa
Đạp hoang vu lướt chẳng yên cương
Nắng rụng ướt mồ hôi cát trắng
Hoàng hôn tan...sa mạc canh trường.
Thương gói bóng sương đầu lá cỏ
Gió mơ hoang ôm xiết hình hài
Cô mộng rót chân trời ảo ảnh
Chinh nhân lần trận mạc cuồng say.
Cho bỏ thói sông hồ đá cuội
Rong rêu meo vách đá chai lì
Ta hạt bụi lăn qua thế tục
Hương xuân vừa choáng ngợp vành môi.
Sưu tầm
 ntst20180391_500
BẾN ĐÒ XƯA
Con sông chảy bên bồi bên lỡ
Bến đò xưa còn nợ hôm nao
Lối mây bóng nắng môi đào
Hồn bâng khuâng ngỏ gió trao men tình.
Xa biền biệt bóng hình thương mến
Hương tóc xưa bay quyện sương mờ
Mãi là mộng mị giấc mơ
Như trăng hôn nước như thơ chiều tà
Bên bến lội bóng ngà trăng liệng
Dưới dòng sâu nước liệm mây trôi
Như tình ta chửa lên ngôi
Nên trăng sa mắc cả đồi hoa tan
Sớt từng mảnh mênh mang theo sóng
Buồn bưa chưa mà bóng trăng nghiêng
Đơn côi trong ráng đêm thiền
Nhớ ai bên bến gọi thuyền cố nhân
Thời thiên biến nửa đàng gian khổ
Tuổi thanh xuân trăng trổ bồng lai
Tơ duyên lỡ dệt mảnh mai
Mười hai bến nước nhạt phai cung sầu...
Sưu tầm
 ntst20171277_500
SẼ QUÊN
Mai mốt nếu già thêm chút nữa
Coi chừng ta cũng sẽ quên em
Vì ta đâu thể thương em mãi
Khi bước chân run gối đã mềm
Những tháng năm dài thương nhớ đó
Đã làm thui chột hết đời ta
Trái tim tê lạnh vì co thắt
Đôi mắt mờ trông một cõi xa
Dù sao ta vẫn vui vì có
Em ở bên đời ta ít lâu
Hạnh phúc khổ đau giờ đã đủ
Ta còn thương tiếc nữa là sao?
Mai mốt ta già thêm chút nữa
Chắc rằng ta cũng sẽ quên em
Cả  thơ  ta nữa .ta không nhớ
Cả đời ta đã viết cho em
Sưu tầm
 ntst20180834_500
HẠ SANG
           Hạ sang hong sợi nắng vàng
Ngọn gió ve vãn hôn hàng mi cong
            Phiến lá non uốn lượn vòng
Liễu buông tóc rối say lòng chinh nhân
           Khói lam chiều toả trắng ngần
Đắng ngồng cải trổ hương thầm xứ xa
           Đồng ca ve hát ngân nga
Mặn mòi lữ thứ nhớ nhà xiết bao
          Phượng cười nghe dạ nôn nao
Thắp lồng đèn đỏ lửa xao xuyến hồn
          Bằng lăng nhuộm tím hoàng hôn
Ngày về sắp đến bồn chồn hạ ơi  !!!
Sưu tầm

P H Â N V Â N...
Con bướm là con bướm xinh
Tập trung dưới suối cho mình mát hơn
Trời thì nắng nóng đường mòn
Vẫn còn ít nước động trong lối về
Bao nhiêu nổi khổ ê chề
Vẫn chờ mưa đến đợi thêm buồn rầu
Bao nhiêu nổi nhớ mưa ngâu
Mùa hè sắp đến âu sầu nóng hơn
Từng cơn oi bức bựt mình
Đi vào trong rẫy tình hình phát kinh
Đâm vào suy nghỉ linh tinh
Có nên trồng trỉa cây mình đã ươm
Hồ thì nước đã khô hơn
Làm sao có nước tưới vườn cây đây
Lòng buồn bao nổi sầu vây
Mong người chỉ giúp tôi đây chân thành
Cảm ơn bốn bể xung quanh
Gom lời góp ý để giành làm theo
Mưa đến đem giống ra gieo
Như vậy có được không hỡi mọi người
Sưu tầm
 ntst20171040_01
NGHE MƯA
Cơn gió lạnh rùng mình trong ngõ vắng
Ánh đèn khuya hắt bóng dưới con đường
Có bao giờ tâm hồn em tĩnh lặng
Đếm từng giọt buồn sâu lắng trong mưa .
Có bao giờ em thấy hay chưa
Mưa bong bóng trên mặt đường loang nước
Mưa sập sùi trên đường đời xuôi ngược
Hết giọt này lại có tiếp giọt kia .
Có một đêm mưa trong lòng em đấy
Đời hanh hao bỗng thấy tái tê lòng
Bao thương nhớ gửi gắm trong sâu thẳm
Đêm lạnh mà em chỉ muốn nghe mưa .
Sưu tầm

THOÁNG CHIỀU
Ngoài hiên giọt nắng úa sầu
Cánh cò để lại nhớ nhau chiều tà
Em ngồi đong tiếc mưa sa
Gửi vào trong gió nhạt nhoà ưu tư
Cầu vòng bảy sắc nát nhừ
Dấu yêu trên cỏ vẫn như thảm mềm
Chim ghì hay tiếng lòng em ?
Lập loè tia lửa báo đêm mưa nguồn
Mỏng manh như cánh chuồn chuồn
Bay cao sao nổi trời tuôn mưa dành
Mưa đầu cây cối lên xanh
Trời quang mây tạnh tình đành nồng cay
Sưu tầm
 ntst20180771_500
MÀU THỜI GIAN
Thời gian lặng lẽ trôi mau
Giờ nhìn tóc Mẹ phai màu tháng năm ...
Mắt Mẹ giờ cũng xa xăm ...
Nhìn về vô định ... Lặng tâm thẫn thờ ...
Dáng đi xiêu ngã... vật vờ ...
Gió lay mái tóc phất phơ trắng ngời .
Chợt nhìn ảnh Mẹ một thời
Thở dài nuối tiếc đời Người trôi qua...
Còn đâu nét đẹp kiêu sa ?
Còn đâu nhan sắc mặn mà Xuân xanh ?
Còn đâu ánh mắt long lanh ?
Môi hồng tươi thắm ? ... Ngọt thanh giọng cười ?....
Sắc hương phai _Tặng cho đời !
Mầm non của Mẹ ... rạng ngời thương yêu !...
Để giờ bóng xế những chiều ...
Hắt hiu cơn gió ... liêu xiêu thân già ...
Ngẫm buồn... thương tiếc ngày qua ...
Ngẩn ngơ giây phút ... Nhận ra... tuổi già...
Lệ lòng tuôn chảy xót xa ...
Đắng cay Mẹ gánh... ngọc ngà phần con !
Mẹ ơi ! Thương Mẹ héo hon
Con nguyện chăm sóc , cơm ngon dâng Người !
Ơn sinh dưỡng dục đời đời ...
Khắc ghi trong dạ ... Vạn lời Tri ân !
Sưu tầm
 ntst20171166_500
BUÔNG THẢ
Hãy quên đi chuyện tình ngày ấy
Để tâm hồn được thấy niềm vui
Nhớ chi câu chuyện ngậm ngùi
An nhiên bình thản ngủ vùi thật say
Hãy quên đi những ngày mơ mộng
Đừng đợi chờ trông ngóng bước chân
Cõi lòng sẽ bớt bâng khuâng
Tịnh tâm niệm Phật đến gần Như Lai...
Hãy cho rằng hình hài cát bụi
Chuyện tình yêu tiếc nuối làm gì
Bước lần theo bóng từ bi
Bình yên sẽ đến khổ gì cũng qua
Nếu vẫn còn xót xa trong dạ
Hãy nhẹ nhàng buông thả niềm riêng
Sớm hôm niệm Phật càng chuyên
Niết Bàn trước mắt cõi tiên cận kề...
Sưu tầm
 ntst20170007
HẸN ƯỚC SẦU VƯƠNG
Một ước hẹn, đời trai vì sông núi
Lạnh nguồn khe, từng giọt nước ly hương
Nhìn lịch sử, nghe cha ông buồn tủi
Bốn nghìn năm, hun hút bóng miên trường
Một ước hẹn, tình duyên thời hoa mộng
Cùng sẻ chia, bao nỗi khổ niềm đau
Ngồi đếm lại, trái tim sầu trống rỗng
Tóc xưa xanh, giờ sương khói phai màu
Một ước hẹn, vì nàng thơ phụng hiến
Kẻ Chương đài, người lữ thứ biệt xa
Giờ ngoảnh lại, nghe mấy tầng dâu biển
Khách biết đâu, nguyệt nhung nhớ yên hà
Từng ước hẹn, với trần gian dần cạn
Chút Hoa Tình ngơ ngác cuối lòng sâu
Đêm trở giấc rưng rưng nơi thềm quán
Lá thiên thu phiêu giạt bến giang đầu
Sưu tầm
 ntst20180438_500
LỜI CỦA BIỂN.
Em có nghe.?..
Biển xanh gào thét
Sóng xô bờ
Giận dữ đêm đêm
Em có nghe.?..
Hơi thở êm đềm
Của tình yêu
Ngàn đời khao khát
Em có nghe.?..
Gió ngoài khơi đang hát
Biển thì thầm
Con sóng vỗ du dương
Em có nghe.?..
Biển nói yêu thương
Biển giận hờn
Mong em lắm đó
Em có nghe .?.
Biển gọi thầm trong gió
Sóng vọng về
Trăm ngả yêu thương.
Sưu tầm
 ntst20180844
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Chuyện kể rằng cũng tại quá yêu thơ
Người con gái hay thẫn thờ mong đợi
Cứ mơ mộng để tâm hồn chới với
Bóng chiều về nghe dịu vợi nỗi đau
Mãi hoài ôm dòng ký ức đổi màu
Trang nhật ký viết về nhau nức nở
Bởi chân thực nên thường buồn vô cớ
Giữa ảo huyền bỗng chợt sợ chia ly
Thời gian trôi phút chốc chả còn gì
Ngàn lá đổ trút sầu bi hờn tủi
Chốn rêu phong thả bước trần lầm lũi
Lửa vô tình cháy thiêu rụi niềm tin
Viết thành thơ để mai mốt giữ gìn
Dù vẫn biết còn hoài in đáy dạ
Quay lưng bước tự mình mang tất cả
Tạm biệt người vốn rất lạ mà quen .
Sưu tầm

À ..THÌ RA
Này chợt nhớ sáng nay vừa thức dậy
Nhớ một người xa lắm mà hồn say
Gom bao suy tư chôn hết vào đây
Lời thơ đó thở than ngày mong nhớ
Trời tháng sáu tôi trông mưa tới
Đón gió về thì thầm nói với em
Này “Bé ơi” là anh nhớ lắm rồi
Đừng quên nhé ...cho thơ ngồi đợi….
Ta nuối tiếc tuổi đời đi mau quá
Thả hồn thơ buồn nói chuyện vu vơ
Cho đêm đi sáng vắng dạ thẫn thờ
Sợ nơi đó có ai chờ đưa đón
À thì ra …đời là chuyện mơ ước
Vẫn thì thầm trong bóng tối nhớ nhung
Thơ say mơ bên lời mộng tao phùng
Và cứ thế..À thì ra …. là thế..
Sưu tầm
ntst20171002

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com