Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2019

Thơ tình còn mãi 308

MIỀN PHAI
Lạnh lẽo đông về lạnh lẽo ghim
Ngày qua cách trở vẫn đau ghìm
Âm thầm gió nhủ âu sầu dạ
Quạnh quẽ đơn lòng ảo não tim
Cuối biển trăng cài theo ngọn gió
Đầu sông gió trải dõi thân bìm
Người xưa lỡ hẹn tình ơi vỡ
Kỷ niệm đong đầy kỷ niệm im.
Kiều Trang
 vntst20183210_500
ĐÓN NÀNG XUÂN
Xuân lại đông tàn nắng đã hanh
Trời yên biển lặng đất an lành
Chiều nay cảm giác không còn lạnh
Đã nở Đào Mai chạm bức mành
Mẹ vẫn bên thềm đợi bóng anh.
Mùi hương cải muối quyện dưa hành
Dăm thằng bạn hữu ngồi bên cạnh
Có kẻ đi rồi mãi biệt thanh
Xuân đến mình chung cánh thiệp hồng
Xây đời phúc hạnh thỏa chờ mong
Đâu còn mỗi buổi tan tầm ngóng
Gác nhỏ về khuya hổng rỗng không
Sẽ đón em về giữa tiết xuân
Trao nàng nhẫn cưới khỏi buâng khuâng!
Niềm lo nỗi nhớ không còn bận
Thệ ước vuông tròn dẫy ái ân.,.
Nguyễn Minh Văn

NGỠ.....
Lại một mình tại ghế đá công viên
Chiều bình yên sao lòng chưa thấy lặng
Lối ta về luôn có nhiều ngõ vắng
Hàng cây nghiêng đứng vọng mãi câu thề
Ôi nỗi buồn chân bước mãi lê thê
Bao yêu dấu hằng sâu vào tâm trí
Khi từng đêm giấc mơ đầy mộng mị
Chợt bừng lên cứ ngỡ bóng ai về.
MÈO HÂM.
 vntst20185101_500
LỜI GỞI TRAO
Đợi anh bao tháng ngày dài
Tình ta ái đượm chẳng phai nhạt màu
Như trầu nồng thắm bên cau
Yêu nên không kể nghèo giàu vẫn thương
Mong sao mình mãi chung đường
Dù cho mái lá tựa nương cả đời
Ngọt ngào đầy ắp nào vơi
Xuyến xao hạnh phúc nguyện lời gởi trao
Men say sâu đậm dạt dào
Xuân về trong dạ nôn nao ngóng chờ
Đêm nằm giấc ngủ mộng mơ
Cùng nhau đầm ấm đôi bờ môi hôn
Chiêm bao bay bổng tâm hồn
Cuộc đời ai biết dại khôn thế nào
Bởi lòng ước hẹn khát khao
Canh thâu thì cứ dâng trào nhớ nhung.
LOAN HO

CUỐI TUẦN NỖI NHỚ VÀ EM
Dấu yêu ơi chiều thứ bảy đây mà
Tha thiết gọi tình vẫn xa mãi thế
Gom mộng ước em nào đâu có thể
Bởi yếu mềm ôm chẳng xuể mông lung
Lối em đi mơ ước có người cùng
Vòng tay ấm được hòa chung hơi thở
Người đâu hiểu tình em là nỗi nhớ
Nên xuân về trăn trở buốt con tim
Dấu chân ai em mãi miết kiếm tìm
Nơi nào đã trót ghim hình anh nhỉ
Yêu bằng cả con tim và lý trí
Nên dỗi hờn cứ mộng mị trong đêm
Về đi anh ru giấc mộng êm đềm
Xuân ghé lại vui bên thềm mơ ước
Hoàng hôn tím đôi tim hồng mãi được
Nồng yêu thương vui sánh bước bên đời.
HỒNG TÍM
 vntst20183257_500
THỨ BẢY VẮNG ANH
Thứ bảy rồi lòng lại thấy chơi vơi
Nghe gió thổi càng tơi bời nỗi nhớ
Kìa Xuân đến vạn sắc hoa đua nở
Còn riêng mình sầu nức nỡ con tim
Đã bao năm em chờ đợi kiếm tìm
Người yêu dấu vẫn lặng im mù mịt
Càng mong mỏi anh lại càng xa tít
Để đêm về phòng giá lạnh tái tê
Sao đành quên bao hẹn ước câu thề
Bỏ em lại giữa bốn bề hoang vắng
Lòng buồn tủi ôm nỗi đau thầm lặng
Mãi trông chờ mong chút nắng bừng lên
Về đi anh xây hạnh phúc êm đềm
Ngôi nhà nhỏ được ấm thêm chút nữa
Mình thực hiện những lời ta đã hứa
Thật ngọt ngào khi hai đứa bên nhau .
Thơ : Minh Hải

GHÉT ANH RỒI ĐẤY
GHÉT anh lắm chả thèm nhớ nữa
Kệ thôi nha chẳng hứa thương nhiều
Ghét rồi ứ nói lời yêu
Giận anh nhiều lắm những chiều đợi trông
Tha thiết gọi tim hồng thổn thức
Bao dỗi hờn chờ chực tuôn rơi
Thèm anh ru giấc mơ đời
Nhưng hoài xa mãi đầy vơi giọt sầu
Chiều nắng nhạt người đâu có hiểu
Gọi tên hoài vẫn thiếu hồi âm
Giá như anh đến thật gần
Trao ngàn hơi ấm thấm nhuần ước mơ
Ghét rồi đấy chả chờ chả đợi
Nhưng mà sao chới với tim khờ
Lỡ người ta lạnh bơ vơ
Đêm về thao thức giấc mơ chẳng nồng
Ghét thật á biết không người hỡi
Có khi nào nghĩ tới em chăng
Đêm nay trở lạnh nhớ rằng
Đừng để ngực trái giá băng em hờn.
HỒNG TÍM
 vntst20183162_500
THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM
Buồn rồi đấy lại hờn dỗi nữa
Cứ vậy thôi mà hứa thương nhiều
Giận này ôi thật đáng yêu
Thế nên mới phải mỗi chiều ngóng trông
Đêm mãi nhớ môi hồng thao thức
Đôi mắt buồn lệ chực tuôn rơi
Cầu mong ước mộng mơ đời
Năm canh thức trọn chơi vơi giọt sầu
Phương trời đó ai đâu thấu hiểu
Bao miên trường bởi thiếu hồi âm
Ước chi đằng ấy ở gần
Sớm hôm gặp gỡ thấm nhuần khỏi mơ
Để cho bõ năm chờ tháng đợi
Những khát khao chới với dại khờ
Muộn phiền chút bỏ bơ vơ
Ấm êm hạnh phúc nên thơ quyện nồng
Yêu cách trở nhớ không tình hỡi
Có phiền lòng nghĩ tới nhau chăng?
Người thương ơi! có biết rằng
Đêm tàn đông lạnh giá băng tim hồng.
Tg Lê Gia Ánh

TÌNH EM.
Nhốt tình em lại đi anh
Đem vào giấc ngủ an lành bên trăng
Cho em mơ với cung hằng
Say bao duyên thắm tình bằng gió mây.
Ta cùng nắm lấy bàn tay
Cùng nhau đi hết tháng ngày tha hương
Gọi mùa xuân đến muôn phương 
Đem bao sức sống yêu thương đến người.
Cho em những đóa hoa tươi
Bên trời hạnh phúc tiếng cười cùng anh
Cho đôi chim én trên cành
Hót vang điệp khúc tình xanh với đời.
Tình yêu chứa những tuyệt vời
Trong đôi mắt ngọc vạn lời gửi trao
Tình như sao sáng trên cao
Lung linh soi sáng đường vào tim nhau.
Sưu tầm..
 vntst20184600_500
HẠNH PHÚC BỀN LÂU
Nụ hôn ân ái ngọt ngào
Phút giây hạnh phúc gửi trao mặn mà
Dâng trào cảm giác thăng hoa
Men nồng ái đượm đậm đà hương yêu.
Bờ môi xinh xắn mỹ miều
Khiến anh lạc bước phiêu diêu cùng nàng
Tim lòng rạo rực xốn xang
Ru hồn phiêu lãng thiên đàng mộng mơ.
Khát khao thỏa nỗi đợi chờ
Cùng nhau ta dệt sợi tơ chỉ hồng
Để rồi thỏa ước vẹn mong
Nghĩa tình đằm thắm ấm nồng có nhau.
Ông Tơ đã bắc nhịp cầu
Lại thêm bà Nguyệt đưa câu ái tình
Em là cô gái đẹp xinh
Anh chàng trai lịch chúng mình nên duyên.
Từ đây bến đã có thuyền
Đôi ta hạnh phúc khắc tên thiệp hồng
Cho dù bão táp mưa giông
Hay đường rẽ ngoặt bước vòng lê thê
Sớm hôm chung một lối về
Buồn vui cay đắng chẳng hề lay lung
Suốt đời son sắt thủy chung
Tình nghĩa vợ chồng,hạnh phúc bền lâu.
Sưu tầm.

CHỜ EM
Em yêu dấu! Vì sao không đến
Đường chiều xưa có lá me bay
Trong nỗi nhớ, ai còn mộng mị
Đếm lá rơi, hỏi lá chờ ai
Trong quán nhỏ mình tôi một bóng
Giọt mưa nào lạnh ướt đôi vai
Mưa ơi mưa! Cớ sao mưa khóc
Mưa cũng buồn, chắc cũng chờ ai
Phố khuya lạnh mưa hờn trên tóc
Gió gọi sầu theo tiếng mưa rơi
Mưa đưa gió nghiêng về nỗi nhớ
Lất phất buồn gió khóc người ơi!
Tiếng ai hát vọng về xa vắng
Giọt sầu rơi trong tiếng à ơi
Trong đêm lạnh một mình cay đắng
Buồn nào hơn thương nhớ chơi vơi…
Xuân Mai
 vntst20183288_500_01
CÓ MỘT GIẤC MƠ
Hỡi người tình ngút thẳm chốn xa xôi
Không ngăn được khi men nồng dậy sóng
Cả không gian chỉ là trong tầm ngắm
Khi dắt em vào giấc mộng của đời ta!
Hỡi người tình dấu ái giữa bao la
Ngăn cách mấy vẫn gần trong nhung nhớ
Đêm mơ nồng em về theo tình tự
Điệu Nghê thường ngan ngát cả hồn yêu.
Hỡi người tình mỏng mảnh tấm thân kiều
Em ngọt lịm trong vòng tay si dại
Hương lửa ái ân, mộng vàng luyến mãi
Cho đôi mình tan chảy giữa mùa thương.
Hỡi người tình mát ngọt một tâm hồn
Phả ấm dịu trên đời ta lạnh lẽo
Thơm thảo hương lòng. Và dìu đi khắp nẻo
Để phiêu bồng mãi mãi chốn trần gian.
Hỡi người tình hò hẹn đã ngàn năm
Từ tiền kiếp trôi dài qua hậu kiếp
Nóng bỏng giấc mơ tình quyện lòng bất diệt
Lửa mặn nồng ân ái giữa EM – TA...
HANSY

ĐẪN ĐỜ
Diễm ảo xa mù nuối điệu thơ
Trầm hương lạnh ngắt dạ tê đờ
Lời xưa vọng nẻo âm thầm nhớ
Giọng khổ choàng mây rã rượi khờ
Cứ tưởng duyên tình luôn rạng rỡ
Ai dè nuộc ái bỗng thờ ơ
Người đi gối lạnh lòng tan vỡ
Huyễn mộng ê chề lặng tiếng tơ
……………………
Huyễn mộng ê chề lặng tiếng tơ
Chi còn kỷ niệm thuở ầu ơ
Giờ đây ước biệt hồn trăn trở
Khiến nỗi thề chao ái khạo khờ
Nên giữa canh đời tê tái sợ
Luồn sâu nhịp sống chán chê đờ
Người ơi khắc khoải mùa thương vỡ
Diễm ảo xa mù nuối điệu thơ
HANSY
 vntst20184578_500
ĐỪNG NGƠ
Êm huyền nẻo vắng dệt vần thơ
Trải đẫm lời thương quyện cứng đờ
Rót những ân nồng ran dạ ngớ
Chan từng nghĩa thắm bỏng môi khờ
Làm cho ước vọng thêm ngời rỡ
Khiến để mơ hồng mãi rạng ơ
Giữ ngọt tim này tha thiết nhở
Gom từng sợi nhớ cuộn làn tơ
………………………….
Gom từng sợi nhớ cuộn làn tơ
Ghép mộng mơ tình thảo luyến ơ
Hãy để lòng mê làm ngẩn ngớ
Và cho mắt lịm khiến ngây khờ
Hồn say bỏng rát trong làn thở
Dạ đắm hoan bừng giữa cảnh đơ
Khúc ngọt cao dần trên phím mở
Êm huyền nẻo vắng dệt vần thơ.
Hà Thu

KHÚC GIANG ĐẦU[Ngũ độ-Láy]
Nào gieo thổn thức dậy nong sầu
Nẻo cũ âm thầm lặng bước sâu
Khập khiễng men tình đau khúc tửu
Triền miên lốc bão lụy chân cầu
Thì thôi hãy bớt tèm nhem lệ
Đã vậy xin dừng thảm thiết ngâu
Lộng lẫy nhan hồng thêm khốn khổ
Trầm hương rộn rã thuở yêu đầu
………………………..
Trầm hương rộn rã thuở yêu đầu
Khắc khoải mơ về rã giọt ngâu
Tím rịm chiều loang buồn giữa nẻo
Đìu hiu mộng rớt lả bên cầu
Hoài theo bóng nhạn chìm hoang hoải
Mãi đợi mây trời xám tẻ sâu
Lặng lẽ mưa về ôi nấc thảm
Triền miên vọng những tiếng tơ sầu
HANSY –  QUẾ ANH
 vntst20183183_500
NHỚ THƯƠNG VĨNH CỬU
Hỡi người, tim ngóng hồn trông
Ngày mơ đượm ngát, đợi hồng thiệp duyên
Thương nhau, giữ mối tơ bền
Chờ ngày xe chỉ, dệt bền vững yêu.
Tình ơi, nặng nghĩa diễm kiều
Mặn nồng như thuở đã chiều chuộng nhau
Trầu ơi, xin hiểu lòng cau
Mong ngày hạnh ngộ, bắc mau lẹ đài.
Trăng à, trăng dõi bóng ai
Cho Ta nương gởi niềm lai láng về
Đậu vào tim nhớ hiền thê
Hòa ca mộng đẹp, ru mê mẩn này.
Gởi người một chút tình say
Gom ngàn luyến ái chứa dày dặn tim
Tìm nhau, ới hãy cùng tìm
Tay trong tay ấy mơ chìm nghỉm hoan…
HANSY

NUỐI TIẾC NGUYỀN XƯA[Thuận nghịch độc]
Đường mật rã tan thệ hỏng hờ
Cội tàn hoang nhánh rụng hồng tơ
Vương hoài đượm ngát lâng dào dạt
Lộng mãi xinh ngời lịm thẩn thơ
Hương sắc diễm tình môi huyễn ảo
Dạ tâm nồng ái cõi mê mờ
Hường nhan với nguyệt chung thề ước
Thương luyến dậy hồn phả mộng mơ
………………………….
Mơ mộng phả hồn dậy luyến thương
Ước thề chung nguyệt với nhan hường
Mờ mê cõi ái nồng tâm dạ
Ảo huyễn môi tình diễm sắc hương
Thơ thẩn lịm ngời xinh mãi lộng
Dạt dào lâng ngát đượm hoài vương
Tơ hồng rụng nhánh hoang tàn cội
Hờ hỏng thệ tan rã mật đường
HANSY
 vntst20184526_500
MƠ DUYÊN
Mơ người gửi nhớ dạ thầm thương
Hẹn buổi chờ em má đỏ hường
Mờ mịt bóng câu hình lẫn dáng
Ảo huyền mưa bụi khói hoà hương
Thơ tình kết bạn hoài nhung nhớ
Ái nghĩa cho lòng mãi vấn vương
Tơ liễu rủ buồn trông ngóng đợi
Hờ duyên tủi phận biết xa đường
……………………….
Đường xa biết phận tủi duyên hờ
Đợi ngóng trông buồn rủ liễu tơ
Vương vấn mãi lòng cho nghĩa ái
Nhớ nhung hoài bạn kết tình thơ
Hương hoà khói bụi mưa huyền ảo
Dáng lẫn hình câu bóng mịt mờ
Hường đỏ má em chờ buổi hẹn
Thương thầm dạ nhớ gửi người mơ
Minh Hien

TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
Quay về chốn hẹn cuối bờ sông
Mộng ước bao năm sớm nhạt nồng
Luyến ái ngày xưa thờ thẫn đợi
Si tình buổi ấy ngậm ngùi trông
Giờ đây kẻ lạ còn đơn bóng
Có lẽ người xa đã lấy chồng
Sóng nước lăn tăn hờ hững vỗ
Chân trời én liệng báo tàn đông.
Thục Nương
 vntst20184861_500
Lộc Nở Cành Khô
Cuộc sống gần như mệt lã rồi
Suy mà ngán ngẫm bạn lòng ôi
Bàn cơm đối mặt không vừa ý
Bữa tiệc cùng mâm chẳng thuận mồi
Bấc lụn bao mùa thân gối lẻ
Thu tàn mấy độ cảnh giường côi
Hành nhau để sống qua ngày vậy
Nước tẩm rừng khô... mộng nẩy chồi...
Nguyetle22/1/2019

NHỚ ANH.
Em ở nơi này anh ở đâu ?
Loan phòng gối chiếc lạnh đên thâu.
Tình nhân xa hỡi đông đơn chiếc.
Gió bấc xao lòng giọt mưa ngâu
Em nhớ anh nhiều anh biết không ?
Nhớ quá đi thôi ngấn lệ sầu.
Về đi anh hỡi chung chăn gối.
Ấm lại hương xưa một đêm đầu.
22/01/2019Tôi Họ Hoàng
 vntst20185036_500
MỘNG ƯỚC
Hờn chi số phận cũng qua rồi
Trách bởi duyên này lắm ỉ ôi
Đợi bén tơ hồng thêm tóc bạc
Chờ xe chỉ thắm đã da mồi
Thương tình hạ đến còn cô lẻ
Giận số xuân về mãi cút côi
Dẫu mộng không thành nhưng vẫn ước
Cành khô gặp nước sẽ đâm chồi.
22/01/2019NMN.
 vntst20185048_500
LÂU LẮM RỒI
Lâu lắm rồi mình chẳng họa thơ nhau
Để nắng thu cũng nhạt mầu nhung nhớ
Anh cứ ngỡ chúng mình là duyên nợ
Nên đời này luôn trăn trở vấn vương
Lâu lắm rồi mình chẳng được chung đường
Câu luyến ái cũng dường như phai nhạt
Anh tự hỏi liệu em còn khao khát
Cơn mưa nào nhòa nhạt lối anh qua
Lâu lắm rồi liệu ai có nhớ ta
Nhớ buổi ấy mình hòa chung hơi thở
Nhớ nụ hôn nồng nàn còn bỡ ngỡ
Vòng tay ôm dang dở lúc ra về
Lâu lắm rồi em còn thấy đam mê
Còn khát khao khi đông về giá lạnh
Còn tủi hờn khi thấy mình cô quạnh
Và bâng khuâng nhặt nhạnh tháng năm dài
Lâu lắm rồi em còn nhớ bờ vai
Từng hạt nắng....Lăn hoài....Vào dĩ vãng !
Hồng Giang.
vntst20184756_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com