Thứ Năm, 14 tháng 2, 2019

Thơ tình còn mãi 321

CHÙM HOA NẮNG
Xuân nơi này trời xanh trong nắng ấm
Ngoài miền ấy lấm tấm cánh đào rơi
Gió từng cơn vào mùa này lạnh lắm
Hình bóng em in đậm cả một đời
Dẫu hai nơi ở bến bờ xa thẳm
Thời gian trôi chầm chậm bởi phút giây
Tuy cách ngăn song yêu thuơng nhau lắm
Tình diết da mãi sâu đậm đong đầy
Gửi về em kết từng chùm "hoa nắng"
Má em hồng rạng rỡ nụ cuời xinh
Sưởi ấm lòng những chuổi ngày lạnh vắng
Cõi hồn anh mang nặng mối tơ tình
Đôi khi muốn tìm về nơi bên ấy
Đường xa xôi biết mấy biệt mù xa
Đêm thức giấc nhớ nhung nhiều lắm đấy
Nghe ngoài kia gió động đậy hiên nhà.
Dòng Thơ Quê Hương
 vntst20184120_500
KIẾP PHONG TRẦN.
Mải miết tìm em gữa bụi trần
Ngước nhìn sương khói đỉnh phù vân
Chỉ thấy vô thường bên lối lạ
Gót son tôn nữ cứ xa dần
Khung trời kỷ niệm ngồi trong mắt
Một thoáng yêu thương đến thẫn thờ
Nàng đến lâu đài thay áo mới
Ta về gác trọ đốt vần thơ
Lời xưa ý đẹp buồn nhao nhác
Chìm nổi lênh đênh chẳng bến bờ
lối cũ người quên tình bạc phếc
Kiếp phong trần, mỏi bước bơ vơ...
T/g Thuong Nguyen17/1/2018
 vntst20184068_500
GIẤC MƠ NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÓC
Đêm qua mơ thấy em ngồi khóc
Ta chẳng làm sao đến được gần
Cõi đời hão huyễn mơ và thực
Chắc bởi duyên xưa tình cách ngăn ?...
Chiếc áo len dệt tay cộc ấy
Sao em còn mặc ngày cuối đông ,
Đôi môi căng mọng xưa thèm cắn
giờ màu son nhạt ,giờ run run ...
Em nói rằng em quên ta được
Sao còn khóc lóc,còn thở than ,
Tóc em như đã dài hơn trước
Chắc đã được nuôi bởi gió ngàn ?...
Mắt em nhòe ướt không đẹp nữa
Trước hay mơ màng nhìn xa xăm
Vần thơ ngốc nghếch ngô nghê cũ
Xao xuyến lòng ta biết mấy lần...
Hôm qua đã tết rồi thì phải
Mọi người chúc tụng rượu mừng xuân
Uống như muốn uống càn khôn cạn
Mà ta lạc lõng tựa vô hồn ...
Hôm qua say rượu vô duyên cớ
Có phải vì ta còn nhớ em ,
Hôm qua say rượu vô duyên cớ
Hay bởi vì em còn nhớ chăng ?...
VHH-11/02/18
 vntst20183345_500
XUÂN ĐỢI CHỜ!
Xuân vội vã thập thò đầu ngõ
Cánh hoa đào trong vỏ ngó nghiêng
Chờ mưa lất phất ngoài hiên
Nở bung sắc thắm tình riêng em chờ
Áo em trắng bây giờ vẫn trắng
Mùa xuân về gom nắng cho anh
Nhớ thương em chửa buông mành
Môi hồng má thắm tóc xanh chưa nhoà
Tình trải ngợp ngàn hoa đua nở
Bến đò yêu nặng chở nỗi niềm
Mong hoài năm tháng vẹn nguyên
Gói vào trong dạ lời nguyền năm nao
Gió lay động lao xao cành lá
Cứ mơn man trên má em hồng
Sóng lòng như thể bão giông
Chờ xuân về lại tình nồng trao nhau!
T/g Thuong Nguyen13/12/2017
 vntst20184108_500
ĐÔNG LẠNH LẼO!
Những buổi đông hàn chạnh nhớ ai
Hàng đêm lệ thẫm ướt mi cài
Lưng đồi mận trắng đua lờ lững
Ngọn núi mây mờ xoã dẳng dai
Cứ ngỡ ong hờn quanh quẩn hẹn
Làm cho kẻ giận ngóng trông hoài
Mà thương nghiã nhạt tình chưa đỏ
Để mối duyên mình vẫn một hai...
T/g Thuong Nguyen25/12/2017

DUYÊN ĐẦU
Đêm buồn lạnh lẽo nhớ về ai
Tiễn biệt người đi tiếng thở cài
Lệ nhỏ âm thầm câu nghĩa trái
Tâm hờn bạc bẽo mối tình dai
Tìm trên ước vọng còn lưu mãi
Trả hết sầu thương vẫn lịm hoài
Biết chẳng bao giờ yên tĩnh lại
Duyên đầu cách trở xé làm hai..
T/g + Nguyễn Đài29/12/2017
 vntst20183365_500
MÙA HOA CẢI.
Thuở ấy trên đường đến bãi sông
Chờ anh mấy độ cải đâm ngồng
Nhưng thề chẳng giữ tình không nối
Đã hẹn đâu gìn mộng ngáng trong
Khiến nỗi mây hờn con sóng cuộn
Còn thêm gió giận cánh hoa lồng
Đường xưa lẻ bạn mình tôi bước
Khẽ hỏi người sao vội lấy chồng!
……………….
Có một mùa hoa cải thắm nồng
Đôi mình ước hẹn ở triền sông
Mây trôi lờ lững dường như mộng
Gió thoảng chờn bơn ắt mủi lòng
Để mãi tâm hồn tha thiết ngóng
Cho hoài nẻo dạ thẫn thờ mong
Ngày xuân nụ nở đơm chồi mới
Kết chỉ xe duyên hạnh phúc chồng.
Thuong Nguyen14/1/2018
 vntst20183364_500
GIÃ
Có phải anh về giữa lá rơi?
Nghe xao xác nhớ phủ bên trời
Rừng sâu quạnh mắt chiều ngóng đợi
Ngõ mộng đìu hiu tiễn ý lời.
Đồi cũ nhạt chìm sương khói lơi
Dường như hoa lịm mộ hoang đời
Ngọc ngà thân xác lùa mơ vội
Để nhớ gì nhau,tình quá hời!
Người mang thơ cảm dỗ dành trăng
Có níu được không sắc vĩnh hằng?
Hay rót thêm lòng bao dấu lặng?
Tay vòng không ấm bởi sầu giăng.
Thôi,xin khép lại nẻo hồn đau
Đừng nhọc tìm chi,tình úa màu
Gối lệch chăn xô vùi vọng ảo
Ly tàn chén đẫm tạ từ nhau.
Thôn trang mộ khứ lam yên tỏa
Mặc khách lưu sầu đoản ái thi...
AQN
 vntst20183374_500
NGÀY ẤY ĐÂU RỒI!
Ngày em đi lòng anh như dao cứa
Khung trời xưa giăng mưa bụi nhạt nhoà
Nơi con tim tìm mãi chẳng lối ra
Bóng em khuất chân trời xa thăm thẳm.
Hoàng hôn chiều bỏ xa vài hạt nắng
Hắt hiu buồn trong khoảng lặng mênh mang
Phố người đông ai đứng đợi bên đàng
Để anh ngỡ hình dáng nàng trong đó.
Ở nơi ấy con đường trơn gót nhỏ
Ai dìu em trong mưa gió tủi hờn
Để nơi này anh chợt thấy buồn hơn
Cho nỗi nhớ rách sờn vai áo lạnh
Giọt lệ nào xé vầng trăng đôi mảnh
Hoá rêu phong ướt lạnh chỗ xưa ngồi
Đông về rồi khoảng trống lại đơn côi
Người lỗi đợi kẻ lặng ngồi xa xót!
T/g Thuong Nguyen21/12/2017.
 vntst20183438_500
PHẬN DUYÊN.
Em vẫn đẹp như là thủa ấy
Dù đường duyên chẳng mấy thuận dòng
Tình trường tựa mối bòng bong
Rũ đi quá khứ cho lòng thảnh thơi
Bao giọng nói ngọt mời đưa đón
Thật dịu êm như dọn ngõ tình
Thẫn thờ lòng dạ đảo khuynh
Ai dè ngang trái rập rình đó đây
Đường phía trước trời mây vời vợi
Chuyến đò chiều còn đợi người sang
Vườn xuân ong bướm rộn ràng
Em như hoa nắng ngỡ ngàng mắt nai
Rồi buổi ấy hoa cài trước ngực
Chuyến đò duyên em bước theo chồng
Quên rồi ngày tháng đầu đông
Về vui duyên mới trong vòng tay ai.
T/g Thuong Nguyen.
BÀI 2
Em như cánh hoa lài ngày ấy
Bởi vô duyên chẳng thấy nụ cười
Nhớ xưa đôi má hồng tươi
Bao người đưa đón gọi mời sang sông
Tại cái số diêu bông dốc trượt
Nên cam lòng đêm lệ ướt mi
Đò ngang rước tuổi xuân thì
Tình yêu để lại cài khuy theo chồng
Cũng đành lòng theo thuyền bỏ lái
Phận má đào qua bãi dâu non
Vườn xanh quả ngọt sắc son
Bao người muốn hái lòng còn ngại e
Một buổi sáng khăn the áo vải
Trải lụa xuân em bước sang đò
Nông sâu chẳng phải dễ dò
Đắng cay một kiếp thân vò võ thân
T/g +Đá Lệ13/2/2018
 vntst20183470_500
TRĂN TRỞ!
Em thấy buồn khi mình thành xa lạ!
Con đường nay vàng lá ngập lối mòn
Bến sông thương con sóng xoá mầu son
Để kỷ niệm vuông tròn quay gót ngược
Người đi nỡ ôm theo lời thề ước
Kẻ bên thềm lệ ướt hoá phong rêu
Mà nghe như bến mộng thẫm mây chiều
Để xuân sắc tiêu điều theo ngày tháng
Lòng tin đặt rơi đúng miền nắng hạn
Cho nỗi lòng vẫn chua chát khôn nguôi
Trách ai kia hay trách hận ông trời
Đã dẫn mối duyên đời thành duyên nợ
Có phải chăng tình chỉ là dang dở
Hay cũng là gánh nợ của tơ duyên?
Mà hôm nay ôm mãi giấc mộng huyền
Rồi xa xót lục tìm miền qúa khứ
Nếu thời gian cho nhau là phép thử
THÌ CON TIM ĐÃ CHẾT TỰ BAO GIỜ!
T/g Thuong Nguyen29/12/2017
vntst20183451_500 
KỶ NIỆM BUỒN!
Có lẽ duyên mình hết thật sao?
Trầu cau chả bện cách ngăn rào
Bao lần ước nguyện còn nung nấu
Mấy bận thôi nguyền bởi núng nao
Hạ đón sau thềm trăng lững thững
Xuân chờ trước cửa nắng vênh vao
Khung trời kỷ niệm buồn trong mắt
Giọt đắng tràn môi thấy ngẹn ngào!
Thuong Nguyen1/2/2018

THẾ THÔI
Duyên đời bạc bẽo thế này sao
Nghĩa nặng còn đem bỏ xó rào
Bởi những âu sầu thêm dạ xót
Hay vì lạnh lẽo khiến lòng nao
Người ôm kỷ niệm hoài day dứt
Kẻ nhớ tình yêu mãi ngẹn ngào
Đợi cảnh xuân về hoang trí não
Ngăn dòng lệ đẫm khấn trời cao..
Vudai Nhân
 vntst20183458_500
CHÀO THÁNG GIÊNG
Tháng giêng hương đọng trước thềm
Mà nghe thương nhớ ngọt mềm bờ môi
Phải chăng là tiếng anh cười
Vượt qua bao ải về nơi cội tình!?
Phố chừ rộn rã lung linh
Sắc màu của nắng đang chùng chình buông
Hình như có chút dỗi hờn
Ngang qua khóe mắt mớn trơn má hồng..!!
Mùa xuân về giữa niềm mong
Điểm lên mái phố hết rong rêu buồn
Dòng sông sóng vỗ dập dồn
Đưa con thuyền mộng về nguồn phù sinh
Bỏ bên đời hết vô minh
Câu ân ái trọn bóng hình chung đôi
Từ anh xuân chợt bồi hồi
Ru em vào giữa khoảng trời hoàng hoa..!!
11.2.19 Lê Phạm Quỳnh Như
 vntst20184145_500
CÒN NGUYÊN CHỮ TÌNH.
Gặp nàng bóng ngả về trưa
Mà sao cứ ngỡ như vừa mới xuân
Giai nhân luống những phong trần
Phận duyên lỡ bước xuống sân nhà người.
Nụ hồng thiếu hạt mưa rơi
Đò ngang một chuyến để rồi đục trong
Trái oan chẳng thể đèo bòng
Giữa đường gẫy gánh tơ hồng giật ra
Công bằng trời xót thương hoa
Nắng mai điểm lại ngọc ngà dáng em
Vàng thu tình bén bên thềm
Chiều nghiêng anh đến ngọt mềm môi nhau...
Áo xưa nhuộm lại thắm mầu
Cổ chờ khuy mở chụm đầu trao duyên
Nửa đời mỏi bóng thuyền quyên
Gặp người tương ngộ còn nguyên chữ tình...
T/g Thuong Nguyen19/2/2018
 vntst20183156_500
TRỄ CHỢ.
Xuân phai áo tím hoa cà
Ta về trễ chợ đò xa lỡ thì
Năm cùng vẫn áo cài khuy
Nửa vầng trăng khuyết vu quy nơi nào
Ngồi đong tấc dạ nao nao
Vườn tình ngặt nỗi dậu rào khó qua.
Cũng là số kiếp đời hoa
Bởi trưng hai chữ chẳng là hợp duyên
Áo the khăn xếp lên thuyền
Thiệp hồng chàng đốt câu nguyền tàn trôi
Tình là giọt đắng tràn môi
Tình là vết cứa tim côi nát nhàu!!!
T/g Thuong Nguyen15/2/2018
 vntst20183160_500
PHẬN NỮ NHI.
Thân em tựa nhánh lan rừng
Vô tư trong trắng giữa vùng thâm sâu
Tháng ngày chẳng biết lo âu
Không toan tính, chẳng mưu cầu cao sang.
Gặp người quân tử đa mang
Tơ duyên một gánh rộn ràng bướm hoa
Không son phấn, vẫn ngọc ngà
Bởi yêu thương lại chan hoà thương yêu
Chẳng may gặp kẻ giáo điều
Dập hoa ố ngọc cho điêu đứng lòng
Nẻo đời bến đục bến trong
Bọt bèo trôi nổi hai dòng ngược xuôi
Phận buồn như hạt mưa rơi
Sa đâu ấm đấy để đời tựa nương
Gái ngoan luống những đoạn trường
nghĩa nhân hai chữ khó lường lắm thay...
T/g Thuong Nguyen8/2/2018
 vntst20183159_500
MÙA GIÁNG SINH BUỒN!
Một mình lê gót ngập ngừng
Dừng chân trước cổng giáo đường nhộn vui
Chợt nghe sao thấy ngậm ngùi
Phố đông tiếng guốc mình tôi chạnh lòng
NOEL năm ấy bên dòng
Người đi lễ hội...trong vòng tay em
Ánh lê ông...ướt môi mềm
Nụ hôn ngần ngại qua thềm dấu yêu
Giáng sinh này,phố liêu xiêu
Lẻ loi bóng chiếc những chiều không đôi
Ly cà phê đắng bên đời
Giọt buông thánh thót tình rơi nhạt nhoà
Giáo đường vang tiếng thánh ca
Rót vào khoảng trống vỡ oà niềm đau
Phố phường lộng lẫy sắc mầu
Riêng mình ta vẫn âu sầu nhớ ai...?
T/g Thuong Nguyen24/12/2017.
 vntst20184339_500
NGẬM NGÙI!
Ngậm ngùi giọt đắng thẩm bờ môi
Chẳng lẽ chàng ta vội nuốt lời
Vãng lại nơi chờ mưa kín phủ
Quay về nẻo đợi nắng mờ phơi
Nhiều khi tự nghĩ rằng nông nổi
Lắm bận suy tư cũng rối bời
Phận đã tan hòa theo bọt nước
Duyên còn níu chỉ bẽ bàng thôi.
THUONG NGUYEN7/3/2018

XUÂN NHỚ NGƯỜI!
Xuân về em viết vội vần thơ
Gửi nụ hôn yêu tuổi dại khờ
Đến quãng xuân nồng nơi góc phố
Cái ngày hai đứa vẫn thầm mơ.
Đường nay lẻ bóng mòn chân bước
Xuân vẫn lao xao buổi hẹn chờ
Cách biệt phương trời anh có biết
Ngẹn ngào hạt nắng cũng ngu ngơ.
Công viên ghế đá ai tình tự
Để nhói lòng nhau cứ thẫn thờ
Xuân trước vòng tay người ấp ủ
Xuân này quạnh quẽ giữa chiều lơ!
T/g Thuong Nguyen13/2/2018
 vntst20184241_500
Ảo Ảnh
Cạn chén men nồng cũng chẳng say
Đời ta số phận đã lưu đày
Thuyền duyên bỏ bến chia lìa nợ
Mộng ước xuôi dòng nỡ phủi tay
Ủ rũ tình xưa lòng hận mấy
Trầm ngâm bạn cũ lúc sang ngày
Thời gian trống rỗng luôn tìm lại
Kỉ niệm chôn vùi nỗi đắng cay.
Eli An 25/12/2017. NLE

MEN ĐỜI
Men tình bạc bẽo uống nào say
Nỗi khổ triền miên cứ đọa đày
Thất thểu trăm chiều đau cõi dạ
Bơ phờ vạn nẻo xót đường tay
Người thui thủi bước ươm hoài bão
Kẻ hững hờ mong đợi tháng ngày
Mộng vỡ tan rồi tâm khắc khoải
Oan hồn lạnh lẽo mắt nồng cay..
Nguyễn Đài
 vntst20184240_500
NHỦ LÒNG. (ngũ độ thanh)
Ân tình cứ tưởng đã nồng say
Hỏi bỗng vì đâu hứng đoạ đày
Mấy độ mờ trăng thuyền bỏ bãi
Bao chiều nhóm lửa bậu rời tay
Đừng lưu luyến nữa thêm phiền nảy
Thật hững hờ thôi kẻo có ngày
Bởi số đào hoa trời định sẵn
Duyên chùng hợp sẽ chẳng gì cay.
Thuong Nguyen24/2/2018

PHONG TRẦN
Một nửa men tình cũng thấm say
Dù thương chẳng vẹn kiếp lưu đày
Ôm hoài trắc trở không bằng mặt
Ngoảnh lại êm đềm vẫn trắng tay
Lửa hận trào dâng quàng suốt bãi
Lời yêu lắng đọng thổi xuyên ngày
Đêm nằm ủ mộng tâm bừng cháy
Khoả bụi phong trần dẫu đắng cay..
Vudai Nhân
 vntst20184955_500
PHẬN MỎNG.
Mẹ bảo rằng con sẽ đắt chồng
Ai dè mệt mỏi vẫn nằm không
Gian nan cứ thế luồn trong dạ
Trắc trở tuy nhiên ngáng giữa dòng
Chẳng lẽ đường duyên thưa khách đợi
Hay vì lối mộng vãn người trông
Mà đêm quạnh quẽ luôn tìm lại
Để bóng giai nhân nhạt má hồng.
THUONG NGUYEN7/3/2018
vntst20183507_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com