Thứ Tư, 20 tháng 2, 2019

Thơ tình còn mãi 332

YÊU THƯƠNG
Tim vẫy gọi ân tình da diết
Ươm tháng ngày diễm tuyệt bồng lai
Tình tang giữa cánh nguyệt đài
Hoa e ấp nụ, gió mài miệt yêu.
Tim lả bóng thiên kiều ái cảm
Nhuốm tâm tình nồng mặn trầu cau
Mùa thương đẫm nhuỵ sắc màu
Hồng duyên Nguyệt lão phau phau trắng ngần.
Tim ngát đượm tình chân vạn thuở
Kể từ khi gặp gỡ triền mơ
Khúc lòng diễn đạt thành thơ
Vắng nhau một phút lại thờ thẫn tim.
Tim giữa Net nổi chìm lắm đoạn
Hiệp tim lòng nối khoảng bờ xa
Cùng nhau kết mộng giang hà
Nhờ duyên tiền định khiến tha thiết hoài…
HANSY
 vntst20181940
NHỦ THẦM
Đêm dài cũng đến bình minh
Chèo hoài cũng gặp bến tình tự đong
Hãy luôn bền chí gắng lòng
Trầu Cau rồi sẽ dậy mong mỏi thành.
Phước duyên là của để dành
Gieo nhân gặt quả vốn rành rọt nay
Cầu trời, khấn Phật tỏ bày
Duyên mình vẫn mãi được say đắm òa.
Bận lòng cho những mùa qua
Nhớ thương chốn cũ khó nhòa nhạt sương
Người đi xa ngái trăm đường
Người về đong lại nhiều thương nhớ cùng.
Hỡi, đâu là nuộc thủy chung
Mà không trọn khúc mãi nung nấu bày
Lắng lòng đón hạt mưa bay
Gởi về góc nhỏ sầu cay xót hồn...
HANSY
 vntst20182010
NỠ NÀO…
Đành lòng sao Em, nói tiếng chia ly
Khi tim nhỏ còn vương đầy thương nhớ
Làm sao chỉ trong một giây bé nhỏ
Mà tình mình lại đôi ngã lìa tan.
Đành lòng sao Em, cất bước ngỡ ngàng
Quên hết cả tháng ngày hoa mộng cũ
Em đi rồi, Ta bao đêm chẳng ngủ
Bàng hoàng khi tình đẹp dở dang rồi.
Đành lòng sao Em, kỷ niệm dần trôi
Như bão giông xóa tan vùng mơ ước
Như đêm đen thẫm một màu ngang ngược
Biết đến bao giờ gặp lại em yêu.
Đành lòng sao em, trút bỏ mơ kiều
Khi ái cảm thắm nồng tim hai đứa
Khi thề nguyện ngày xưa mình đã hứa
Chẳng bao giờ bão tố dễ chùng lay.
Đành lòng sao Em, gạt hết tình say
Của những ngày chúng mình là một
Em đã hứa những lời yêu khắc cốt
Trong tim anh, dẫu năm tháng chẳng nhòa.
Đành lòng sao Em, xóa hết hương hoa
Để mùa xuân ngủ vùi trong giá lạnh
Để hồn Ta buốt đau cùng bất hạnh
Em đành lòng sao được, hỡi người thương!
HANSY
 vntst20182014
CÁM ƠN NGƯỜI
Cám ơn một đóa xuân ngời
Chiều nao gởi tặng những lời lẽ thương
Dẫu đôi mình, cách mấy phương
Mà làn thơ vẫn đượm vương vấn nồng.
Ân tình trao một tiếng: Mong
Chiều nay nàng khiến dạ trong trẻo thề
Xin rằng chớ lẫn bùa mê
Để trăng vườn cũ giữa thề thốt xưa.
Nhớ hoài cái buổi trời mưa
Bởi sao quên được khúc vừa vặn tim
Duyên dầu mới bén vầng im
Tình nôn nao mãi giữa chìm đắm phiêu.
Ngóng trông hết sớm lại chiều
Bao đêm thao thức ước liêu xiêu cùng
Người ơi, gìn tiếng thủy chung
Hứa rồi phải giữ lịm nhung nhớ hoài…
HANSY
 vntst20181510_500
DUYÊN PHẬN
Em là Ngọc Nữ sáng ngời
Thầm mơ Bách Hợp suốt đời vì thương
Tìm chàng khắp cả bốn phương
Bỗng gặp Phượng Vĩ bén hương tình nồng
Sau vườn Cẩm Tú chờ mong
Để anh Dâm Bụt chạy rong chửi thề
Đâu ngờ Vạn Thọ cũng mê
Thấy vui Phượng Tím rề rề lối xưa
Kim Đồng giải nắng đầm mưa
Tìm nàng Phi Yến đánh lừa con tim
Mẫu Đơn cũng chẳng đứng im
Vũ Nữ thấy vậy cũng tìm cách phiêu
Phù Dung ngơ ngác sớm chiều
Lay Ơn thấy vậy mới kêu đi cùng
Trinh Nữ cũng muốn sống chung
Ai ngờ Ngọc Điểm Phù Dung tiếc hoài.
Eli An
 vntst20181476
CHEO LEO
Em như mèo
Mắt trong veo
Ta mưu mẹo
Để thơm kèo…
Mảnh trăng treo
Cố sức chèo
Gồng tay kéo
Em ngã theo…
Gió tình gieo
Đượm thơm vèo
Lời ỏng ẻo
Vẫn cứ neo…
Đứng cheo leo
Giữa dốc đèo
Nghe mùa réo
Vọng tình đeo…
HANSY
 vntst20181421_500
THƯƠNG NHỚ MỘT VẦNG TRĂNG
Người xưa đã khuất dần sau bụi
Tiếng lá rơi đêm cuối vấn vương
Đành ôm hình bóng người thương
Rủ rê ngọn gió bên đường chờ ai
Em tha thướt bóng dài nho nhỏ
Chút nỗi niềm bày tỏ với trăng
Cõi tiên thoáng bóng chị Hằng
Đêm dài em bước sương giăng mắt chờ
Sầu ray rứt mối tơ tan rã
Nguyệt Lão ơi, người đã ngủ quên
Để cho duyên phận gập ghềnh
Tình yêu trắc trở bấp bênh câu thề.
Eli An

TRÁI TIM BĂNG GIÁ
Anh mải miết giữa dòng đời xuôi ngược
Gánh cuộc đời oằn theo bước phiêu ru
Trái tim anh chỉ băng giá ngục tù
Cơn gió thoảng cũng ưu tư… thảng thốt
Có những lúc ngọn lửa tình thiêu đốt
Xác thân phàm vẫn vỏ lột trơ trơ
Nhìn thế nhân bằng cặp mắt ơ thờ
Len dĩ vãng một giấc mơ ẩn dật
Anh trốn anh thật sâu và ẩn khuất
Cõi Vô Thường không tất bật thiên thu
Mặc sóng to, mưa lớn hay mây mù
Vẫn nhàn hạ giữa Xuân Thu tĩnh lặng
Rồi em đến khỏa màn đêm dĩ vãng
Vén mây mù u ám rạng đêm đen
Thắp trong anh con tim giá ngọn đèn
Để tan chảy..bùng lửa yêu.. mãnh liệt
Anh đã gặp trái tim son thuần khiết
Ánh mắt nhìn xóa những vệt đơn côi
Cảm ơn em và tạ lỗi với đời
Cho anh biết vẫn còn nơi tim trú.
Vô Thường
 vntst20185127_500
VỀ ĐI...DẤU YÊU ƠI
Gió mùa về ngang phố
Buốt lạnh cả đêm dài
Em giật mình tỉnh giấc
Nghẹn ngào nhớ thương ai
Tưởng rằng ta mạnh mẽ
Vững vàng trước bão giông
Sao phút này chợt thấy
Run rẩy tự trong lòng
Thèm một vòng tay xiết
Thèm cuộn tròn trong nhau
Gió thổi tung ký ức
Anh à...anh ở đâu...?
Em _ đàn bà _ vẫn thế
Kiêu hãnh giữa cuộc đời
Nhưng nửa đêm bão tố
Nước mắt tự nhiên rơi
Cần bờ vai anh rộng
Cho em tựa lúc này
Vòng tay anh xiết chặt
Mặc giông tố qua đây
Dấu yêu ơi, lạ thế
Phải đợi đến khi nào
Và bao giờ anh sẽ
Tìm em trong khát khao?
Đêm nay _ trời trở gió
Đêm nay _ em đợi người
Đêm nay _ em không ngủ
Về đi.........dấu yêu ơi.........
 vntst20184937_500
Vô Đề
Ai làm lạc bóng chim xanh
Để vuông lá thắm bên gành bơ vơ
Tôi làm lạc mất dòng thơ
Cho đường mây cũ hững hờ bay xa
Thềm đông nâng vạt áo tà
Tàn sương ướt đọng phong ba kéo về
Mong người đẹp nghĩa phu thê
Tạ tình tri kỷ tay đề bút hoa
Tháng năm bao nỗi mặn mà
Khóc cười hờn giận xót xa cũng đầy
Cõi trần tan tựu bèo mây
Tường duyên mãn cuộc tính ngày phôi pha
Giờ như sương khói nhạt nhòa
Dã tràng xây mộng lầu tòa cát bay
Nào đâu dám níu bàn tay
Người khơi ngấn lệ bảo nài ép nhau
Nỗi lòng không đánh mà đau
Đòn roi cơ tạo nỡ nào dọc ngang
Người ơi... giấc mộng dã tràng
Vì cơn gió động bẽ bàng phong vân...
Nguyetle 16/2/2019
 vntst20185239_500
MỘT ĐỜI MÃI XA
Ta đã chẳng có nhau
Lẽ ra đâu phải thế,
Bởi tại anh lặng lẽ,
Chẳng mở lời yêu em!
Anh đã chẳng kề bên,
Hiểu em cần ve vuốt,
Câu thương anh để tuột,
Đêm đã dài ... Dài hơn!
Cũng tại con đường trơn,
Đã làm anh lấm áo,
Anh sợ em chế bảo,
Anh ngốc mà ... Chẳng yêu!
Anh chẳng hiểu một điều,
Lúa cũng thì con gái,
Thế nên anh cứ ngại,
Để lỡ mùa yêu thương!
Em tỏ ra bình thường,
Một chút thôi thử thách,
Niềm tin anh trôi sạch,
Mới bắt đầu mưa bay!
Em đã phải đối thay,
Khi xuân về hoa nở,
Để rồi hai ta lỡ,
Suốt một đời mãi xa...!
HD. 17/02/2019
 vntst20181484_500
DẤU XƯA
Lại ngẩn ngơ tìm những dấu xưa
Hàn huyên kỉ niệm lúc giao thừa
Bao lần khắc khoải ôm tình rộng
Lắm bận êm đêm trả nghĩa thưa
Để nhẹ nhàng buông làn tóc xoã
Rồi khe khẽ mộng cánh hoa đùa
Ôi lòng nặng trĩu niềm khao khát
Bỗng lệ âm thầm chảy sớm trưa.
Thơ : Anh Vũ

TRẢ_LẠI_EM
Trả lại cho em nỗi nhớ mong
tình thơ ngọt lịm luyến tang bồng
bao nhiêu mộng đẹp giờ tan biến
với những đêm dài thấy trống không..
Trả lại cho đời những vần thơ
cùng bao ấp ủ mãi mong chờ
ngày mai bến mới ru tình mộng
hạnh phúc luôn về đẹp giấc mơ..
Trả lại môi hờn nỗi vấn vương
từ nay sắc nhạt đọng môi hường
mà nghe mẹ dặn đời em sướng
để lại trong anh vạn nỗi thương..
Trả lại nhành hoa vẫn thắm mầu
giờ đây ủ rũ bởi vì đâu
thuyền xa bến cũ vui duyên mới
chỉ thấy trong lòng dạ xót đau
Trả lại trăng sao bóng nhạt nhòa
mây hờn gió níu đã buông xa
từng đêm lệ rớt rơi song lạnh
chỉ mỗi tình côi...bóng..với.. ta..
n/sơn
 vntst20181462_500
MÙA THU CŨ.
Trời cuối hạ mưa giăng ngõ nhỏ
Reo vào lòng nỗi nhớ không ngoai
Gió chiều se lạnh bờ vai
Hình như thu đã bên ngoài song thưa
Cũng năm ấy mùa thu tháng tám
Bóng em qua thấp thoáng cuối đường
Thoảng mùi hương bưởi anh thương
Gặp nhau bẽn lẽn môi hường xuyến xao
Nụ hôn vội lúc nào chẳng nhớ
Chỉ biết rằng mình nỡ yêu nhau
Nắng mưa tình chẳng phai mầu
Áo sờn, sương lạnh mái đầu vẫn vui
Cũng chẳng ít ngọt bùi chua chát
Con đường nào trăm khát ngàn mong
Tơ vương phủ kín nỗi lòng
Tình ai cũng phải long đong một thời
Trăm năm chỉ một lời thề hẹn
Mười năm mà trọn vẹn như xưa
Má đào em chẳng nhạt thưa
Tình nay vẫn mới như vừa hôm qua...
Thương Nguyễn5/8/2018
 vntst20181449_500
TÌM NHAU
Chiều nghiêng mây bay vần vũ
Em về nhặt lá vàng phai
Cuối mùa hạ qua chẳng biết
Ta đi tìm bóng trang đài
Để cho thu buồn giăng mắc
Bụi hàng ghế đá công viên
Mỗi người một miền xa lắc
Bâng khuâng ta lặng dưới thềm.
Em thương mùa thu chải tóc
Áo xưa mới cởi một lần
Giật mình thấy đời trống trải
Nên đành quay ngược bước chân.
Biết rằng quá nhiều oan trái
Trót yêu cũng phải mấy lần
Em về giấu chân dưới nắng
Ta tìm cuối buổi hoàng hôn...
Thương Nguyễn
8/8/2018
 vntst20181422_500
CÒN MONG.
Đợi mãi bây giờ chửa thấy sang
Ngày xưa vẫn đợi ở bên đàng
Dầm mưa đuổi bướm nơi đồng rậm
Trải nắng dong diều tận bãi hoang
Xót cảnh từ ly trông bóng nguyệt
Yêu sao buổi hẹn ngóng môi chàng
Đoạn trường dâu bể chưa nào nói
Đành gửi bên lòng nỗi nhớ mang...
………………………….
Thủa trước hai nhà đã hẹn mang
Buồn vui chẳng được ở bên chàng
Thương chiều sương trắng ngoài biên ải
Xót bận trăng ngà giữa nẻo hoang
Cánh bướm bay rồi xao xác ngõ
Nhành hoa nở lại ngát ngan đàng
Được tin đằng ấy về tranh thủ
Đợi mãi bây giờ chửa thấy sang.
Thương Nguyễn31/8/2018
 vntst20181458_500
BẾN SÔNG XƯA
Lửng lờ sông gợn ráng chiều
Khung trời kỷ niệm dấu yêu buổi nào
Thời gian ngỡ giấc chiêm bao
Cuốn trôi mộng thắm ngọt ngào với em
Tà dương rũ bóng ven thềm
Nhạt mờ hình ảnh êm đềm thuở xưa
Thuyền về chao sóng đẩy đưa...
Sao lòng quặn thắt như vừa biệt ly...
Cư Nguyễn

TRÁCH AI VÔ TÌNH.
Thủa xưa ấy hai nhà chung ngõ
Ngày giã từ mới ngỏ lời thương
Tôi đi nẻo ấy chiến trường
Em còn chăm bón ruộng nương mẹ già.
Vai mang súng đường xa vạn dặm
Khói bom thù rợp khắp trời nam
Ba lô thay gối đêm nằm
Rừng sâu thăm thẳm năm canh nhớ nàng
Cô du kích dịu dàng trong sáng
Áo bà ba tóc thoảng hương cau
Yêu người chiến sĩ đã lâu
Nhưng sao quyên được tình đầu bên em.
Ngày đất nước ấm êm hạnh phúc
Tôi trở về qua khúc sông quê
Mới hay em bỏ câu thề
Nỡ thay áo cưới làm thê thiếp người.
Qua lối cũ ngậm ngùi bước vội
Lá rơi rơi ngập mối tơ lòng
Đường xưa nhà vắng vườn rông
Nắng thưa thớt nắng lặn trong mắt buồn.
Thương Nguyễn29/8/2018
 vntst20181423_500
LỤC BÁT GIAO DUYÊN
Vợ thời đang nghĩ vẩn vơ
Chồng ơi sao lén leo nhờ nhà ai
Coi chừng gặp phải ông hai
Cho chồng một phát té ngay xuống đường
Với chồng quá đỗi bình thường
Chỉ e sợ vợ gãy xương chậu à
Thôi thôi đừng giỡn nữa mà
Chúng ta xích lại ấy là xướng thơ
Hai ta cùng ngắm trăng mờ
Gieo câu lục bát ngọt bờ ái ân
Kề vai má ấp lại gần
Cho ngày cho tháng ân cần bên nhau
Vỗ tay vợ ngốc đúng rầu
Chồng đây thật thích những câu thế này
Tình ơi hãy nắm chặt tay
Môi thơm ngon ngọt đong đầy ái ân.
Tình ta tựa ánh trăng ngần
Long lanh bóng nước càng gần càng say
Môi thơm quấn quyện tháng ngày
Đất trời nghiêng ngả bởi hai chúng mình
Nhìn quanh thấy cảnh yên bình
Chồng thời cơ hội tặng mình nụ hôn
Lâng lâng ngây ngất tâm hồn
Cho lòng rạo rực bồn chồn quá đê
Mặn nồng hai chữ phu thê
Hồn say hồn đắm đê mê lửa tình
Hoàng hôn lẫn sáng bình minh
Má kề môi ấp chúng mình có nhau
Dẫu mai sương hóa bạc đầu
Cũng ghiền cõng vợ qua cầu ngắm sông
Thời gian tựa nước xuôi dòng
Nhưng tâm chồng vẫn một lòng yêu thương
Dù cho ngủ gió nằm sương
Vợ đây cũng nguyện chung đường chồng yêu
Dù cho bão táp mưa nhiều
Có chồng có vợ tai điều sẽ qua
Cho dù năm tháng phong ba
Bao nhiêu gánh nặng đôi ta vẫn cười
Chỉ mong sống hết kiếp người
Bên tình tri kỷ vui tươi mỗi ngày
Cùng nhau họa khúc nồng say
Vần thơ hạnh phúc êm vầy giấc mơ
Trăng soi bóng nước lượn lờ
Bên dòng thủy mặc xe tơ dệt tình
DT-TD
vntst20183375_500

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

sunrise.tqb@gmail.com